Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Chương 9: Biến thành vật sở hữu của hắn
Chương trước- Chương 1: Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt
- Chương 2: Ăn quả táo cũng có thể gây tai nạn chết người
- Chương 3: Dĩ nhiên là Hoàng Thượng!
- Chương 4: Trông ngươi có vẻ ăn rất ngon
- Chương 5: Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng
- Chương 6: Bị lừa cùng giường
- Chương 7: Cấm địa bí mật của hoàng cung
- Chương 8: Nam nhân mặt lạnh như khối băng
- Chương 9: Biến thành vật sở hữu của hắn
- Chương 10: Đi tham quan lâm triều
- Chương 11: Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy
- Chương 12: Con trai của Hoàng Thượng
- Chương 13: Khối băng đại gia khó hầu hạ
- Chương 14: Các ngươi có quan hệ thân mật sao?
- Chương 15: Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối
- Chương 16: Mọi người ai ai cũng nham hiểm
- Chương 17: Vương gia thần bí Phong gian quốc
- Chương 18: Giống như có người đang ghen?
- Chương 19: Lãng mạn.....Dưới ánh trăng?
- Chương 20: Nhịp tim ái muội
- Chương 21: Vương gia khối băng ghen
- Chương 22: Bị bắt xem nửa thân trần của mỹ nam
- Chương 23: Lần đầu tiên ôm nhau mà ngủ
- Chương 24: Chạy ra khỏi hoàng cung
- Chương 25: Bị bắt hiến vũ
- Chương 26: Đêm nay liền lưu lại thị tẩm đi
- Chương 27: Con của nàng và Hoàng Thượng
- Chương 28: Cấm địa của Hoàng gia
- Chương 29: "Bồi" hoàng thượng lâm triều
- Chương 30: Vì nữ nhân mà đập đầu vào tường
- Chương 31: Như vậy cho nên coi như đã gả!
- Chương 32: Tập tranh bí mật của hoàng thượng
- Chương 33: Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt
- Chương 34: Vậy lấy thân báo đáp đi
- Chương 35: Rốt cục... Bị ăn
- Chương 36: Sau đêm động phòng hoa chúc
- Chương 37: Cải trang vi hành
- Chương 38: Ba nam nhân... Diễn trò luận võ
- Chương 39: Thật là may mắn
- Chương 40: Cứu vớt võ lâm
- Chương 41: Minh chủ võ lâm
- Chương 42: Vào cung hành thích
- Chương 43: Cục than nhỏ, ta hận ngươi
- Chương 44: Hoàng huynh yêu nghiệt
- Chương 45: Hồ ly tinh vô tội
- Chương 46: Nàng muốn nhìn yêu nghiệt
- Chương 47: Kế hoạch ám sát
- Chương 48: Bị hoàng huynh yêu nghiệt bắt đi
- Chương 49: Ngày ngày ở cùng yêu nghiệt
- Chương 50: Khác thường...... Là bởi vì động tâm
- Chương 51: Đều bởi vì yêu
- Chương 52: Người thần bí
- Chương 53: Nàng thành anh hùng
- Chương 54: Nam nhân thay lòng
- Chương 55: "Chết mà sống lại"
- Chương 56: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ
- Chương 57: Có người muốn giết nàng
- Chương 58: Đại hỗn chiến bi kịch..... và hài kịch
- Chương 59: Ăn cái đó...... Là có nguy hiểm
- Chương 60: Không phải họa sẽ là phúc
- Chương 61: Ngươi có thể ước gì được nấy sao?
- Chương 62: "Thuộc hạ" phách lối
- Chương 63: Vĩnh viễn trung thành
- Chương 64: Nam nhân là tiểu tam
- Chương 65: Mĩ thiếu niên
- Chương 66: Diệt nước Tề loan
- Chương 67: Hình như có gian tình?
- Chương 68: Gặp phải âm mưu, không cần lo lắng
- Chương 69: Hai người cùng lúc tìm nàng ước hẹn
- Chương 70: Ngươi là nữ nhân tốt
- Chương 71: Lại làm bộ thâm tình với nàng
- Chương 72: Sau này hãy làm bạn với ta đi
- Chương 73: Tiểu tử khả ái
- Chương 74: Rời cung đi hẹn hò
- Chương 75: Cùng tình địch
- Chương 76: Chuyện cũ lại cháy tiếp
- Chương 77: Vô cùng náo nhiệt đi bắt kẻ thông dâm
- Chương 78: Giỏi cho gian tình trắng trợn táo bạo kia
- Chương 79: Chuyện khi làm mẹ kế
- Chương 80: Hắn có nữ nhân khác!
- Chương 81: Tức giận, bỏ hoàng thượng rời cung trốn đi
- Chương 82: Đi thôi, bỏ trốn thôi!
- Chương 83: Cho nên nàng ở cùng nam nhân khác
- Chương 84: Có nàng, có thiên hạ
- Chương 85: Không phải là tình nhân cũ?
- Chương 86: Thử nghiệm hiệu quả xuân dược...... Khóc
- Chương 87: Khích bác quan hệ bốn nước
- Chương 88: Muốn giang sơn hay muốn mỹ nhân?
- Chương 89: Thú tội và hãm hại
- Chương 90: Nàng có tin vui!
- Chương 91: Tiểu Trong Suốt biến thân
- Chương 92: Tiểu trong suốt nóng nảy
- Chương 93: Nàng nói chuyện thực chọc người tức giận sao?
- Chương 94: Đây mới là xảo quyệt
- Chương 95: Vấn đề dưỡng thai
- Chương 96: Mục đích đám cưới
- Chương 97: Tình cũ có thể quên hay không?
- Chương 98: "Lấy đức thu phục người" thật quá mạnh mẽ!
- Chương 99: Ta đập đầu vào tường đây, ngươi có để cho người sống hay không!
- Chương 100: Tiếp tục"Lấy đức thu phục người"
- Chương 101: Võ công là mây trôi, thông minh quan trọng nhất!
- Chương 102: Cơm nước xong, chúng ta đào tẩm cung lên
- Chương 103: Ngươi rời cung, vậy ai đi xem mặt?
- Chương 104: Tổ chức thành đoàn thể rời cung đi du lịch
- Chương 105: Đập đầu vào tường xong, tới đây bắt đầu làm việc
- Chương 106: Hình như ta là nữ !
- Chương 107: Các ngươi cùng lõa thể chạy qua !
- Chương 108: Người tốt không đấu cùng phúc hắc!
- Chương 109: Bí mật ngoài ý muốn
- Chương 110: Thắng lợi tất nhiên là thuộc về phúc hắc
- Chương 111: Đoan Mộc Ly khi còn bé
- Chương 112: Hai đứa nhỏ vô tư
- Chương 113: Trên đường đi, bị trêu đùa
- Chương 114: Bi kịch luôn là bọn họ
- Chương 115: Mùa đông ấm áp
- Chương 116: Làm sơn tặc cũng không dễ dàng
- Chương 117: Câu dẫn là một kỹ thuật sống
- Chương 118: "Yêu tinh" cũng muốn quốc tế hóa
- Chương 119: Thần tiên rất tuấn tú
- Chương 120: Lịch sử các thần tiên
- Chương 121: Nàng và Tiên đế... Hình như rất sâu xa
- Chương 122: Thần tiên cũng sợ phúc hắc
- Chương 123: Kỳ thực thần tiên không dễ bán
- Chương 124: Bán thân cho chính nương tử của mình
- Chương 125: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc
- Chương 126: Ngoại truyện hiện đại: Chuyến đi động kinh
- Chương 127: Ngoại truyện hiện đại: Kỳ thật là đi báo thù
- Chương 128: Ngoại truyện hiện đại: Dân chúng hiện đại chịu khổ rồi
- Chương 129: Ngoại truyện hiện đại: Bọn họ nổi tiếng
- Chương 130: Ngoại truyện hiện đại: Dạ Cẩm
- Chương 131: Ngoại truyện hiện đại: Trời sinh một đôi
- Chương 132: Cửa thời không biến mất
- Chương 133: Tiểu đội động kinh "Kiểm tra cuối kỳ "
- Chương 134: Đào hố chôn nàng ta đi
- Chương 135: Người tình cũ thần bí
- Chương 136: Giả trang nữ nhân là kỹ thuật sống
- Chương 137: Phải bình tĩnh thổ lộ
- Chương 138: Ngoại truyện Tiểu Dật: Nương tử tương lai
- Chương 139: Hồi ký của Quả Quả
- Chương 140: Hồi ký của Quả Quả: Ô, không nên ăn nàng!
- Chương 141: Hồi ký của Quả Quả: Từ từ tình yêu sẽ đến
- Chương 142: Sắc tâm mênh mông, Sắc đảm quá thiếu
- Chương 143: Ai là người động kinh nhất
- Chương 144: Giấy hưu thư cho ai
- Chương 145: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù!
- Chương 146: Nàng dám không chịu trách nhiệm với ta?!
- Chương 147: Ta dự định sờ chết hắn!
- Chương 148: Thật mạnh mẽ, tự học thành tài!
- Chương 149: Đây là trả thù!
- Chương 150: Ta muốn sờ sờ hắn
- Chương 151: Thiên hạ ai không động kinh
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta
Chương 9: Biến thành vật sở hữu của hắn
Quả nhiên không phải là hảo tâm! Tùy ý đá loạn là rất không cóđạo đức a a a...
Sợ kinh động thị vệ, cũng không dám kêu to, Quý Ngữ Hàm chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình sắp bay về hướng đại môn của tẩm cung.
A a a... Khối băng nam nhân, ta phải tìm ngươi báo thù!
Tình huống lập tức sẽ bi tráng, Quý Ngữ Hàm nhắm chặt mắt, không dám nhìn nữa.
Chân đã muốn đạp đến nơi, thế nhưng lại không xảy ra tình huống như trong dự kiến.
Ủa?
Hay là nàng trước khi đụng vào cửa đã bị hù chết, cho nên hoàn toàn không có cảm giác đau?
Quý Ngữ Hàm trong lòng run sợ mở mắt ra, mờ mịt nhìn đại môn trước mắt hoàn hảo không tổn hao gì.
Thế nhưng không đụng phải?
Do dự một chút, nàng xoay người nhìn về phía cấm địa.
Sẽ không phải khối băng kia khống chế lực chân vừa tốt, vừa vặn đem nàng đá tới trước cửa chứ?
Quý Ngữ Hàm hít một hơi khí lạnh, rất kì diệu...
Gã này nếu đi làm xiếc Ấn Độ vân vân, có nhiều đất dụng võ nha...
Thời gian không còn sớm, Quý Ngữ Hàm ở trong phòng tìm một vòng, không có quần áo dư.
Nói cách khác nàng hiện tại phải đem bộ quần áo trên người phơi khô, bằng không sẽ bị nghi ngờ.
Nhưng mà cổ đại cũng không có máy làm khô...
Không có biện pháp, Quý Ngữ Hàm đành phải đem cơm canh trên bàn bỏ đi, chính mình nằm sấp lên trên.
Ai, đành hong khô như vậy đi...
Hiện tại là mùa thu, nằm trên bàn ấm áp dễ chịu vô cùng thoải mái.
Hơn nữa sáng sớm đã bị khối băng nam nhân kia vừa rồi làm hoảng sợ, Quý Ngữ Hàm nằm sấp trong chốc lát, mơ mơ màng màng liền ngủ.
Nàng bị cọ tỉnh.
Cảm giác có vật kỳ lạ gì đó trên đầu mình cọ đi cọ lại, đang ngủ say Quý Ngữ Hàm mơ mơ màng màng mở mắt ra.
"Mỹ nhân..."
Nước miếng Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa chảy ra, đẹp quá a... A?
Là Đoan Mộc Ly!
Sợ tới mức giật mình, Quý Ngữ Hàm nháy mắt liền thanh tỉnh, muốn ngồi dậy.
Đoan Mộc Ly cười đè nànglại, còn đang vuốt tóc của nàng, "Ngươi thực tự giác, nhưng mà ta hiện tại không vội."
"..." Cái gì cùng cái gì?
Rõ ràng là thanh tỉnh, sao một chữ đều nghe không hiểu?
Đoan Mộc Ly vẫn đang cười, dùng một loại giọng điệu đầy cưng chiều "Ngươi thật sự là tiểu bướng bỉnh" tiếp tục nói.
"Tự mình còn biết chạy đến nằm trên bàn, nhưng mà ta hiện tại không muốn ăn ngươi vội, lần sau ngươi không cần nằm ở trên bàn chờ ta."
"..." A a a... Rất bi phẫn !
Quý Ngữ Hàm từ trên bàn nhảy xuống, vừa định nổigiận, chợt nghe Đoan Mộc Ly dùng giọng điệu ôn hòa hỏi làm cho da đầu nàng run lên——
"Buổi sáng đi đâu?"
Sao lại có cảm giác giọng điệu của hắn kỳ quái như vậy?
Lén lút sờ sờ tay áo, khô rồi mà, hẳn là nhìn không ra.
"A, không làm gì, đi dạo chung quanh, sau đó liền nằm sấp ở trên bàn ngủ."
Quý Ngữ Hàm dùng giọng điệu thành khẩn nhất thành thật trả lời.
"Phải không?" Đoan Mộc Ly cười nhẹ vỗ vỗ đầu nàng.
"Đúng vậy!" Quý Ngữ Hàm liên tục gật đầu.
"Vậy trên đầu ngươi sao lại có rong bèo?"
"..." Quý Ngữ Hàm khóc không ra nước mắt, nhìn trong tay hắn nắm bèo.
Hu hu, bại lộ rồi...
"Cái kia... A, ta bơi một vòng trong hồ."
"Buổi sáng lạnh như vậy, sao lại xuống hồ bơi lội ?"
Ách...
Quý Ngữ Hàm cười gượng hai tiếng, " Buổi sáng ta có thói quen thức dậy phải tắm lần nữa, nên phải xuống hồ."
"Đã biết." Đoan Mộc Ly cười ôn hòa gật gật đầu.
"Đã biết" Là tỏ vẻ hắn tin?
Quý Ngữ Hàm run như cầy sấy, chỉ e hắn lại nhả ra thêm một câu phía sau.
Quả nhiên, Đoan Mộc Ly còn có việc muốn nói...
"Về sau buổi sáng ta giúp ngươi tắmtrước,sau đó đi vào triều."
"..." Sét đánh ngang tai, Quý Ngữ Hàm lung lay.
"A, ha ha... Không cần làm phiền ngươi, ta tự mình tắm là được."
"Không sao, " Đoan Mộc Ly cười nói, "Vật thuộc của mình, đương nhiên phải trông nom tốt, ta giúp ngươi tắm rửa là đương nhiên."
"..." Quý Ngữ Hàm cảm thấy mình sắp tới sẽ bị động kinh không xa, "Ta không phải vật của ngươi!"
"Ta đã in lại con dấu."
"..." Quý Ngữ Hàm theo tầm mắt của hắn, nhìn về phía bên gáy của mình.
A...
Đã quên nhìn lúc trước khối băng nam nhâm kia phát hiện gì đó nên mới không xuống tay với nàng!
Chạy như điên đến trước gương đồng, Quý Ngữ Hàm cẩn thận nằm úp ở phía trước xem.
Đó là một dấu ấn...màu vàng?
Gương đồng phản xạ ra hình ảnh không rõ ràng, hình như là khắc rồngcòn với cái gì đó?
Sợ kinh động thị vệ, cũng không dám kêu to, Quý Ngữ Hàm chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình sắp bay về hướng đại môn của tẩm cung.
A a a... Khối băng nam nhân, ta phải tìm ngươi báo thù!
Tình huống lập tức sẽ bi tráng, Quý Ngữ Hàm nhắm chặt mắt, không dám nhìn nữa.
Chân đã muốn đạp đến nơi, thế nhưng lại không xảy ra tình huống như trong dự kiến.
Ủa?
Hay là nàng trước khi đụng vào cửa đã bị hù chết, cho nên hoàn toàn không có cảm giác đau?
Quý Ngữ Hàm trong lòng run sợ mở mắt ra, mờ mịt nhìn đại môn trước mắt hoàn hảo không tổn hao gì.
Thế nhưng không đụng phải?
Do dự một chút, nàng xoay người nhìn về phía cấm địa.
Sẽ không phải khối băng kia khống chế lực chân vừa tốt, vừa vặn đem nàng đá tới trước cửa chứ?
Quý Ngữ Hàm hít một hơi khí lạnh, rất kì diệu...
Gã này nếu đi làm xiếc Ấn Độ vân vân, có nhiều đất dụng võ nha...
Thời gian không còn sớm, Quý Ngữ Hàm ở trong phòng tìm một vòng, không có quần áo dư.
Nói cách khác nàng hiện tại phải đem bộ quần áo trên người phơi khô, bằng không sẽ bị nghi ngờ.
Nhưng mà cổ đại cũng không có máy làm khô...
Không có biện pháp, Quý Ngữ Hàm đành phải đem cơm canh trên bàn bỏ đi, chính mình nằm sấp lên trên.
Ai, đành hong khô như vậy đi...
Hiện tại là mùa thu, nằm trên bàn ấm áp dễ chịu vô cùng thoải mái.
Hơn nữa sáng sớm đã bị khối băng nam nhân kia vừa rồi làm hoảng sợ, Quý Ngữ Hàm nằm sấp trong chốc lát, mơ mơ màng màng liền ngủ.
Nàng bị cọ tỉnh.
Cảm giác có vật kỳ lạ gì đó trên đầu mình cọ đi cọ lại, đang ngủ say Quý Ngữ Hàm mơ mơ màng màng mở mắt ra.
"Mỹ nhân..."
Nước miếng Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa chảy ra, đẹp quá a... A?
Là Đoan Mộc Ly!
Sợ tới mức giật mình, Quý Ngữ Hàm nháy mắt liền thanh tỉnh, muốn ngồi dậy.
Đoan Mộc Ly cười đè nànglại, còn đang vuốt tóc của nàng, "Ngươi thực tự giác, nhưng mà ta hiện tại không vội."
"..." Cái gì cùng cái gì?
Rõ ràng là thanh tỉnh, sao một chữ đều nghe không hiểu?
Đoan Mộc Ly vẫn đang cười, dùng một loại giọng điệu đầy cưng chiều "Ngươi thật sự là tiểu bướng bỉnh" tiếp tục nói.
"Tự mình còn biết chạy đến nằm trên bàn, nhưng mà ta hiện tại không muốn ăn ngươi vội, lần sau ngươi không cần nằm ở trên bàn chờ ta."
"..." A a a... Rất bi phẫn !
Quý Ngữ Hàm từ trên bàn nhảy xuống, vừa định nổigiận, chợt nghe Đoan Mộc Ly dùng giọng điệu ôn hòa hỏi làm cho da đầu nàng run lên——
"Buổi sáng đi đâu?"
Sao lại có cảm giác giọng điệu của hắn kỳ quái như vậy?
Lén lút sờ sờ tay áo, khô rồi mà, hẳn là nhìn không ra.
"A, không làm gì, đi dạo chung quanh, sau đó liền nằm sấp ở trên bàn ngủ."
Quý Ngữ Hàm dùng giọng điệu thành khẩn nhất thành thật trả lời.
"Phải không?" Đoan Mộc Ly cười nhẹ vỗ vỗ đầu nàng.
"Đúng vậy!" Quý Ngữ Hàm liên tục gật đầu.
"Vậy trên đầu ngươi sao lại có rong bèo?"
"..." Quý Ngữ Hàm khóc không ra nước mắt, nhìn trong tay hắn nắm bèo.
Hu hu, bại lộ rồi...
"Cái kia... A, ta bơi một vòng trong hồ."
"Buổi sáng lạnh như vậy, sao lại xuống hồ bơi lội ?"
Ách...
Quý Ngữ Hàm cười gượng hai tiếng, " Buổi sáng ta có thói quen thức dậy phải tắm lần nữa, nên phải xuống hồ."
"Đã biết." Đoan Mộc Ly cười ôn hòa gật gật đầu.
"Đã biết" Là tỏ vẻ hắn tin?
Quý Ngữ Hàm run như cầy sấy, chỉ e hắn lại nhả ra thêm một câu phía sau.
Quả nhiên, Đoan Mộc Ly còn có việc muốn nói...
"Về sau buổi sáng ta giúp ngươi tắmtrước,sau đó đi vào triều."
"..." Sét đánh ngang tai, Quý Ngữ Hàm lung lay.
"A, ha ha... Không cần làm phiền ngươi, ta tự mình tắm là được."
"Không sao, " Đoan Mộc Ly cười nói, "Vật thuộc của mình, đương nhiên phải trông nom tốt, ta giúp ngươi tắm rửa là đương nhiên."
"..." Quý Ngữ Hàm cảm thấy mình sắp tới sẽ bị động kinh không xa, "Ta không phải vật của ngươi!"
"Ta đã in lại con dấu."
"..." Quý Ngữ Hàm theo tầm mắt của hắn, nhìn về phía bên gáy của mình.
A...
Đã quên nhìn lúc trước khối băng nam nhâm kia phát hiện gì đó nên mới không xuống tay với nàng!
Chạy như điên đến trước gương đồng, Quý Ngữ Hàm cẩn thận nằm úp ở phía trước xem.
Đó là một dấu ấn...màu vàng?
Gương đồng phản xạ ra hình ảnh không rõ ràng, hình như là khắc rồngcòn với cái gì đó?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt
- Chương 2: Ăn quả táo cũng có thể gây tai nạn chết người
- Chương 3: Dĩ nhiên là Hoàng Thượng!
- Chương 4: Trông ngươi có vẻ ăn rất ngon
- Chương 5: Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng
- Chương 6: Bị lừa cùng giường
- Chương 7: Cấm địa bí mật của hoàng cung
- Chương 8: Nam nhân mặt lạnh như khối băng
- Chương 9: Biến thành vật sở hữu của hắn
- Chương 10: Đi tham quan lâm triều
- Chương 11: Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy
- Chương 12: Con trai của Hoàng Thượng
- Chương 13: Khối băng đại gia khó hầu hạ
- Chương 14: Các ngươi có quan hệ thân mật sao?
- Chương 15: Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối
- Chương 16: Mọi người ai ai cũng nham hiểm
- Chương 17: Vương gia thần bí Phong gian quốc
- Chương 18: Giống như có người đang ghen?
- Chương 19: Lãng mạn.....Dưới ánh trăng?
- Chương 20: Nhịp tim ái muội
- Chương 21: Vương gia khối băng ghen
- Chương 22: Bị bắt xem nửa thân trần của mỹ nam
- Chương 23: Lần đầu tiên ôm nhau mà ngủ
- Chương 24: Chạy ra khỏi hoàng cung
- Chương 25: Bị bắt hiến vũ
- Chương 26: Đêm nay liền lưu lại thị tẩm đi
- Chương 27: Con của nàng và Hoàng Thượng
- Chương 28: Cấm địa của Hoàng gia
- Chương 29: "Bồi" hoàng thượng lâm triều
- Chương 30: Vì nữ nhân mà đập đầu vào tường
- Chương 31: Như vậy cho nên coi như đã gả!
- Chương 32: Tập tranh bí mật của hoàng thượng
- Chương 33: Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt
- Chương 34: Vậy lấy thân báo đáp đi
- Chương 35: Rốt cục... Bị ăn
- Chương 36: Sau đêm động phòng hoa chúc
- Chương 37: Cải trang vi hành
- Chương 38: Ba nam nhân... Diễn trò luận võ
- Chương 39: Thật là may mắn
- Chương 40: Cứu vớt võ lâm
- Chương 41: Minh chủ võ lâm
- Chương 42: Vào cung hành thích
- Chương 43: Cục than nhỏ, ta hận ngươi
- Chương 44: Hoàng huynh yêu nghiệt
- Chương 45: Hồ ly tinh vô tội
- Chương 46: Nàng muốn nhìn yêu nghiệt
- Chương 47: Kế hoạch ám sát
- Chương 48: Bị hoàng huynh yêu nghiệt bắt đi
- Chương 49: Ngày ngày ở cùng yêu nghiệt
- Chương 50: Khác thường...... Là bởi vì động tâm
- Chương 51: Đều bởi vì yêu
- Chương 52: Người thần bí
- Chương 53: Nàng thành anh hùng
- Chương 54: Nam nhân thay lòng
- Chương 55: "Chết mà sống lại"
- Chương 56: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ
- Chương 57: Có người muốn giết nàng
- Chương 58: Đại hỗn chiến bi kịch..... và hài kịch
- Chương 59: Ăn cái đó...... Là có nguy hiểm
- Chương 60: Không phải họa sẽ là phúc
- Chương 61: Ngươi có thể ước gì được nấy sao?
- Chương 62: "Thuộc hạ" phách lối
- Chương 63: Vĩnh viễn trung thành
- Chương 64: Nam nhân là tiểu tam
- Chương 65: Mĩ thiếu niên
- Chương 66: Diệt nước Tề loan
- Chương 67: Hình như có gian tình?
- Chương 68: Gặp phải âm mưu, không cần lo lắng
- Chương 69: Hai người cùng lúc tìm nàng ước hẹn
- Chương 70: Ngươi là nữ nhân tốt
- Chương 71: Lại làm bộ thâm tình với nàng
- Chương 72: Sau này hãy làm bạn với ta đi
- Chương 73: Tiểu tử khả ái
- Chương 74: Rời cung đi hẹn hò
- Chương 75: Cùng tình địch
- Chương 76: Chuyện cũ lại cháy tiếp
- Chương 77: Vô cùng náo nhiệt đi bắt kẻ thông dâm
- Chương 78: Giỏi cho gian tình trắng trợn táo bạo kia
- Chương 79: Chuyện khi làm mẹ kế
- Chương 80: Hắn có nữ nhân khác!
- Chương 81: Tức giận, bỏ hoàng thượng rời cung trốn đi
- Chương 82: Đi thôi, bỏ trốn thôi!
- Chương 83: Cho nên nàng ở cùng nam nhân khác
- Chương 84: Có nàng, có thiên hạ
- Chương 85: Không phải là tình nhân cũ?
- Chương 86: Thử nghiệm hiệu quả xuân dược...... Khóc
- Chương 87: Khích bác quan hệ bốn nước
- Chương 88: Muốn giang sơn hay muốn mỹ nhân?
- Chương 89: Thú tội và hãm hại
- Chương 90: Nàng có tin vui!
- Chương 91: Tiểu Trong Suốt biến thân
- Chương 92: Tiểu trong suốt nóng nảy
- Chương 93: Nàng nói chuyện thực chọc người tức giận sao?
- Chương 94: Đây mới là xảo quyệt
- Chương 95: Vấn đề dưỡng thai
- Chương 96: Mục đích đám cưới
- Chương 97: Tình cũ có thể quên hay không?
- Chương 98: "Lấy đức thu phục người" thật quá mạnh mẽ!
- Chương 99: Ta đập đầu vào tường đây, ngươi có để cho người sống hay không!
- Chương 100: Tiếp tục"Lấy đức thu phục người"
- Chương 101: Võ công là mây trôi, thông minh quan trọng nhất!
- Chương 102: Cơm nước xong, chúng ta đào tẩm cung lên
- Chương 103: Ngươi rời cung, vậy ai đi xem mặt?
- Chương 104: Tổ chức thành đoàn thể rời cung đi du lịch
- Chương 105: Đập đầu vào tường xong, tới đây bắt đầu làm việc
- Chương 106: Hình như ta là nữ !
- Chương 107: Các ngươi cùng lõa thể chạy qua !
- Chương 108: Người tốt không đấu cùng phúc hắc!
- Chương 109: Bí mật ngoài ý muốn
- Chương 110: Thắng lợi tất nhiên là thuộc về phúc hắc
- Chương 111: Đoan Mộc Ly khi còn bé
- Chương 112: Hai đứa nhỏ vô tư
- Chương 113: Trên đường đi, bị trêu đùa
- Chương 114: Bi kịch luôn là bọn họ
- Chương 115: Mùa đông ấm áp
- Chương 116: Làm sơn tặc cũng không dễ dàng
- Chương 117: Câu dẫn là một kỹ thuật sống
- Chương 118: "Yêu tinh" cũng muốn quốc tế hóa
- Chương 119: Thần tiên rất tuấn tú
- Chương 120: Lịch sử các thần tiên
- Chương 121: Nàng và Tiên đế... Hình như rất sâu xa
- Chương 122: Thần tiên cũng sợ phúc hắc
- Chương 123: Kỳ thực thần tiên không dễ bán
- Chương 124: Bán thân cho chính nương tử của mình
- Chương 125: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc
- Chương 126: Ngoại truyện hiện đại: Chuyến đi động kinh
- Chương 127: Ngoại truyện hiện đại: Kỳ thật là đi báo thù
- Chương 128: Ngoại truyện hiện đại: Dân chúng hiện đại chịu khổ rồi
- Chương 129: Ngoại truyện hiện đại: Bọn họ nổi tiếng
- Chương 130: Ngoại truyện hiện đại: Dạ Cẩm
- Chương 131: Ngoại truyện hiện đại: Trời sinh một đôi
- Chương 132: Cửa thời không biến mất
- Chương 133: Tiểu đội động kinh "Kiểm tra cuối kỳ "
- Chương 134: Đào hố chôn nàng ta đi
- Chương 135: Người tình cũ thần bí
- Chương 136: Giả trang nữ nhân là kỹ thuật sống
- Chương 137: Phải bình tĩnh thổ lộ
- Chương 138: Ngoại truyện Tiểu Dật: Nương tử tương lai
- Chương 139: Hồi ký của Quả Quả
- Chương 140: Hồi ký của Quả Quả: Ô, không nên ăn nàng!
- Chương 141: Hồi ký của Quả Quả: Từ từ tình yêu sẽ đến
- Chương 142: Sắc tâm mênh mông, Sắc đảm quá thiếu
- Chương 143: Ai là người động kinh nhất
- Chương 144: Giấy hưu thư cho ai
- Chương 145: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù!
- Chương 146: Nàng dám không chịu trách nhiệm với ta?!
- Chương 147: Ta dự định sờ chết hắn!
- Chương 148: Thật mạnh mẽ, tự học thành tài!
- Chương 149: Đây là trả thù!
- Chương 150: Ta muốn sờ sờ hắn
- Chương 151: Thiên hạ ai không động kinh
- bình luận