Mùa Hạ Năm Ấy - Chương 53: Chúng ta kết hôn đi
Chương trước- Chương 1: Mối Tình Đầu của tôi
- Chương 2: Nhân duyên?
- Chương 3: Lực hút nam châm
- Chương 4: Nam thần vườn trường
- Chương 5: Hội thi thể thao
- Chương 6: Mưa
- Chương 7: Bài tập nhóm
- Chương 8: Hẹn hò??
- Chương 9: Sốt
- Chương 10: Noel
- Chương 11: Thất tình
- Chương 12: Tư vấn tình cảm
- Chương 13: Giao thừa
- Chương 14: Băn khoăn
- Chương 15: Valentine
- Chương 16: Thi Đại học
- Chương 17: Trốn học
- Chương 18: Bánh socola ngọt ngào
- Chương 19: Cậu ấy sẽ đi du học sao?
- Chương 20: Tạm biệt cậu
- Chương 21: Trưởng thành đồng nghĩa với cô đơn
- Chương 22: Cảm giác yêu thầm là như thế nào?
- Chương 23: Gửi đến cậu, mối tình đầu của tớ
- Chương 24: Có người thích tôi ư?
- Chương 25: Nhất quyết từ chối
- Chương 26: Gặp lại
- Chương 27: Nhắn tin
- Chương 28: Rảnh rỗi
- Chương 29: Về quê
- Chương 30: Con là người yêu của Hạ Hạ
- Chương 31: Cao Tuấn từ bỏ
- Chương 32: Quà sinh nhật
- Chương 33: Chính thức hẹn hò
- Chương 34: Cậu có mùi dâu tây
- Chương 35: Say
- Chương 36: Ngoan, gọi anh
- Chương 37: Rạp chiếu phim
- Chương 38: Cầu vồng
- Chương 39: Đi du lịch
- Chương 40: Bạn trai tôi càng lúc càng lưu manh
- Chương 41: Chỉ cho một mình cậu ngắm
- Chương 42: Ngủ chung
- Chương 43: Gia vị tình yêu (Vị ngọt)
- Chương 44: Gia vị tình yêu (Vị chua)
- Chương 45: Gia vị tình yêu (Vị đắng)
- Chương 46: Thư tình
- Chương 47: Ra mắt hai bên gia đình
- Chương 48: Chị Hạo Linh kết hôn
- Chương 49: Chưa muốn kết hôn thì đính hôn trước
- Chương 50: Chuyến đi du lịch lãng mạn
- Chương 51: Ma Kết - Xử Nữ
- Chương 52: Trượt tuyết
- Chương 53: Chúng ta kết hôn đi
- Chương 54: Đám cưới
- Chương 55: Cơm trưa
- Chương 56: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 57: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 58: Sủi cảo
- Chương 59: Cắt mái ngố
- Chương 60: Làm thư kí cho anh
- Chương 61: Vị cứu tinh
- Chương 62: Không phải bạn gái, là vợ tôi
- Chương 63: Nhật kí chồng đi công tác 7 ngày
- Chương 64: Đánh golf
- Chương 65: Ác mộng
- Chương 66: Gần đây gặp nhiều chuyện xui
- Chương 67: Lại gặp ác mộng - Điềm báo?
- Chương 68: Sóng gió bất ngờ ập tới
- Chương 69: Đám tang của anh
- Chương 70: Đại kết cục
- Chương 71: Ngoại truyện. Baba của Trân Trân đang ở đâu ạ?
- Chương 72: Ngoại truyện. Mùa Hạ năm ấy
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mùa Hạ Năm Ấy
Chương 53: Chúng ta kết hôn đi
Người ta thường nói, thứ quý giá nhất của đời người con gái phải trao cho người mình yêu và tin tưởng nhất. Một khi đã tin tưởng, đều sẽ toàn tâm toàn ý mà tự nguyện trao đi.
Chỉ cần người đó là anh, tôi sẽ không hối hận.
Mọi thứ tiếp theo đều thuận lý theo chương diễn ra, toàn bộ quá trình, tôi từ từ nhắm chặt mắt, tay chân mềm nhũn, cảm thụ tiếp xúc xa lạ sau đó.
Anh thỉnh thoảng ở giữa sẽ ngẫu nhiên dừng lại, có vẻ do không lưu loát, lúc sau, sự căng thẳng của tôi cũng dịu đi một chút, nhẹ nhàng ôm lấy người nằm trên người mình, đặt cằm lên vai anh lẩm bẩm giống như nũng nịu.
" Anh, nhẹ một chút, em đau! "
Anh ấy lại bị một mảnh hỗn độn như bùng nổ trong đầu, đôi mắt anh đỏ hoe, triền miên bên tôi.
" Hạ Hạ, anh yêu em! "
Nơi sâu nhất của linh hồn, suy nghĩ khàn giọng hò hét.
Anh ấy nhẹ nhàng hôn lên thùy tai tôi lời nói thốt ra theo bản năng.
" Anh yêu em.
Trên đời này, em chính là thứ quý giá duy nhất.
Hạ Hạ "
Sau khi căn phòng yên tĩnh trở lại, tôi nằm đó mệt đến mức không nhấc nổi một ngón tay, người bên cạnh giường thì tinh thần rất sảng khoái, anh ấy sau khi tắm xong, mang theo hương thơm tươi mát tiến đến nằm bên cạnh tôi, ở trên mặt tôi lại hôn một cái.
Tôi ngại ngùng nghiêng mặt sang hướng khác, nhắm mắt vùi mặt vào gối.
" Hạ Hạ, Hạ Hạ."
Anh không biết mệt mỏi liên tục kêu bên tai tôi, sau đó lại vén chăn chui vào, đem cả người tôi ôm vào trong ngực.
Đầu thỏa mãn mà ôm tôi, trong tay cầm một sợi tóc đang tản mát trên đầu vai tôi nghịch ngợm, đầu ngón tay chạm vào da thịt khiến tôi ngưa ngứa.
" Đừng nghịch, em nhột. "
Nghe xong lời này anh dừng lại, gương mặt an tĩnh dán lên người tôi, thật lâu không lên tiếng, tôi không khỏi nhấc nửa khuôn mặt ra khỏi gối, mở một mắt.
" Đừng nhìn em mãi như thế! "
Ánh mắt anh ấy sáng ngời, con ngươi càng mở rộng phản chiếu hình ảnh của tôi.
" Vợ tương lai của anh, chả nhẽ anh không được ngắm? "
" Nhưng em ngại! Em thì làm gì có gì để ngắm. "
" Ngại cái gì, những gì nên làm chúng ta đều đã làm hết rồi. Em xinh đẹp như thế này, không ngắm mới chính là dở hơi. "
Anh ấy lại hôn tôi thêm mấy cái, bị nụ hôn của anh làm cho mơ mơ màng màng.
" Lần nữa nhé! "
Giọng nói anh nhẹ nhàng.
" Không! "
Tôi nghiêm mặt nhìn anh. Cái người này sao lại không biết mệt thế hả, tôi bị anh hành hạ đếm độ cái thân này còn chẳng thể nhích nổi, đây là muốn tôi mệt chết trên giường sao!
Anh ấy lại nhìn tôi, rồi in lên môi tôi dấu hôn lâu thật lâu. Sau một lúc lâu, thật lâu, cuối cùng anh cũng rời khỏi môi tôi.
Anh ấy chống đỡ bên tai tôi, giọng nói nhẹ nhàng
" Hạ Hạ, chúng ta kết hôn đi. "
Anh nói xong câu này, không khí liền im lặng,
Không khỏi sững sờ, mắt tôi mở to, kinh ngạc mà nhìn lên anh.
Anh ấy thần sắc ôn hoà chờ đợi, cho tôi đầy đủ thời gian nuốt trôi vấn đề.
" Anh muốn cùng em kết hôn.
Không muốn phải chậm trễ, không muốn thời gian trôi đi lãng phí nữa.
Nửa đời sau, có thể hạnh phúc, sống trọn vẹn bên em mãi mãi, đời người cũng không có kéo dài lâu. "
Tôi rúc đầu vào trong ngực anh, yên lặng.
" Hạ Hạ? Em có nghe thấy anh nói không? Anh vẫn đang đợi câu trả lời của em "
" Không, em không đồng ý! "
Nghe tôi nói là anh tỉnh táo lại liền, ngồi bật phắt dậy.
" Tại sao, sao em không đồng ý? Em không yêu anh à? "
Anh ấy sốt ruột, giọng nói càng gấp gáp hơn.
Tôi cũng từ từ ngồi dậy, mỉm cười.
" Ít nhất thì cũng phải chuẩn bị một màn cầu hôn lãng mạn chứ! Thế này thì xuề xòa quá rồi "
Não anh ấy như được thông suốt, bật cười.
" Tất nhiên, tất nhiên là phải có một màn này rồi chứ, anh chỉ là vội vàng muốn ngỏ lời trước với em. Vậy anh hỏi lại một lần nữa...."
Mặt anh ấy nghiêm ngay lại.
" Hạ Hạ, em có đồng ý kết hôn với anh không, em có đồng ý khoác lên mình bộ váy cưới màu trắng, trở thành cô dâu của anh, cùng anh bước vào lễ đường không? "
" Em đồng ý! "
Tôi không nhịn được mà rơi nước mắt. Là nước mắt của niềm hạnh phúc mà tôi có từ trước tới giờ.
" Từ khi gặp em, em đã cho anh biết kiên nhẫn, chờ đợi, biết khóc... nhưng anh chỉ xin em đừng cho anh biết cái cảm giác mất đi người mà anh yêu thương nhất. Em có biết tại sao khi ăn cơm, người ta phải cần đến hai chiếc đũa, đi hai chiếc giày? Vì chúng mãi mãi là một đôi không thể nào tách rời, nếu thiếu một trong hai thì cái còn lại trở nên vô nghĩa. Em có biết anh cần em như những điều đơn giản nhất cần có nhau, và anh cũng cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa nếu không có em. Chúng mình sẽ mãi mãi là một đôi không thể tách rời. Hạ Hạ, anh yêu em! "
" Em cũng thế, em yêu anh! "
Chỉ cần người đó là anh, tôi sẽ không hối hận.
Mọi thứ tiếp theo đều thuận lý theo chương diễn ra, toàn bộ quá trình, tôi từ từ nhắm chặt mắt, tay chân mềm nhũn, cảm thụ tiếp xúc xa lạ sau đó.
Anh thỉnh thoảng ở giữa sẽ ngẫu nhiên dừng lại, có vẻ do không lưu loát, lúc sau, sự căng thẳng của tôi cũng dịu đi một chút, nhẹ nhàng ôm lấy người nằm trên người mình, đặt cằm lên vai anh lẩm bẩm giống như nũng nịu.
" Anh, nhẹ một chút, em đau! "
Anh ấy lại bị một mảnh hỗn độn như bùng nổ trong đầu, đôi mắt anh đỏ hoe, triền miên bên tôi.
" Hạ Hạ, anh yêu em! "
Nơi sâu nhất của linh hồn, suy nghĩ khàn giọng hò hét.
Anh ấy nhẹ nhàng hôn lên thùy tai tôi lời nói thốt ra theo bản năng.
" Anh yêu em.
Trên đời này, em chính là thứ quý giá duy nhất.
Hạ Hạ "
Sau khi căn phòng yên tĩnh trở lại, tôi nằm đó mệt đến mức không nhấc nổi một ngón tay, người bên cạnh giường thì tinh thần rất sảng khoái, anh ấy sau khi tắm xong, mang theo hương thơm tươi mát tiến đến nằm bên cạnh tôi, ở trên mặt tôi lại hôn một cái.
Tôi ngại ngùng nghiêng mặt sang hướng khác, nhắm mắt vùi mặt vào gối.
" Hạ Hạ, Hạ Hạ."
Anh không biết mệt mỏi liên tục kêu bên tai tôi, sau đó lại vén chăn chui vào, đem cả người tôi ôm vào trong ngực.
Đầu thỏa mãn mà ôm tôi, trong tay cầm một sợi tóc đang tản mát trên đầu vai tôi nghịch ngợm, đầu ngón tay chạm vào da thịt khiến tôi ngưa ngứa.
" Đừng nghịch, em nhột. "
Nghe xong lời này anh dừng lại, gương mặt an tĩnh dán lên người tôi, thật lâu không lên tiếng, tôi không khỏi nhấc nửa khuôn mặt ra khỏi gối, mở một mắt.
" Đừng nhìn em mãi như thế! "
Ánh mắt anh ấy sáng ngời, con ngươi càng mở rộng phản chiếu hình ảnh của tôi.
" Vợ tương lai của anh, chả nhẽ anh không được ngắm? "
" Nhưng em ngại! Em thì làm gì có gì để ngắm. "
" Ngại cái gì, những gì nên làm chúng ta đều đã làm hết rồi. Em xinh đẹp như thế này, không ngắm mới chính là dở hơi. "
Anh ấy lại hôn tôi thêm mấy cái, bị nụ hôn của anh làm cho mơ mơ màng màng.
" Lần nữa nhé! "
Giọng nói anh nhẹ nhàng.
" Không! "
Tôi nghiêm mặt nhìn anh. Cái người này sao lại không biết mệt thế hả, tôi bị anh hành hạ đếm độ cái thân này còn chẳng thể nhích nổi, đây là muốn tôi mệt chết trên giường sao!
Anh ấy lại nhìn tôi, rồi in lên môi tôi dấu hôn lâu thật lâu. Sau một lúc lâu, thật lâu, cuối cùng anh cũng rời khỏi môi tôi.
Anh ấy chống đỡ bên tai tôi, giọng nói nhẹ nhàng
" Hạ Hạ, chúng ta kết hôn đi. "
Anh nói xong câu này, không khí liền im lặng,
Không khỏi sững sờ, mắt tôi mở to, kinh ngạc mà nhìn lên anh.
Anh ấy thần sắc ôn hoà chờ đợi, cho tôi đầy đủ thời gian nuốt trôi vấn đề.
" Anh muốn cùng em kết hôn.
Không muốn phải chậm trễ, không muốn thời gian trôi đi lãng phí nữa.
Nửa đời sau, có thể hạnh phúc, sống trọn vẹn bên em mãi mãi, đời người cũng không có kéo dài lâu. "
Tôi rúc đầu vào trong ngực anh, yên lặng.
" Hạ Hạ? Em có nghe thấy anh nói không? Anh vẫn đang đợi câu trả lời của em "
" Không, em không đồng ý! "
Nghe tôi nói là anh tỉnh táo lại liền, ngồi bật phắt dậy.
" Tại sao, sao em không đồng ý? Em không yêu anh à? "
Anh ấy sốt ruột, giọng nói càng gấp gáp hơn.
Tôi cũng từ từ ngồi dậy, mỉm cười.
" Ít nhất thì cũng phải chuẩn bị một màn cầu hôn lãng mạn chứ! Thế này thì xuề xòa quá rồi "
Não anh ấy như được thông suốt, bật cười.
" Tất nhiên, tất nhiên là phải có một màn này rồi chứ, anh chỉ là vội vàng muốn ngỏ lời trước với em. Vậy anh hỏi lại một lần nữa...."
Mặt anh ấy nghiêm ngay lại.
" Hạ Hạ, em có đồng ý kết hôn với anh không, em có đồng ý khoác lên mình bộ váy cưới màu trắng, trở thành cô dâu của anh, cùng anh bước vào lễ đường không? "
" Em đồng ý! "
Tôi không nhịn được mà rơi nước mắt. Là nước mắt của niềm hạnh phúc mà tôi có từ trước tới giờ.
" Từ khi gặp em, em đã cho anh biết kiên nhẫn, chờ đợi, biết khóc... nhưng anh chỉ xin em đừng cho anh biết cái cảm giác mất đi người mà anh yêu thương nhất. Em có biết tại sao khi ăn cơm, người ta phải cần đến hai chiếc đũa, đi hai chiếc giày? Vì chúng mãi mãi là một đôi không thể nào tách rời, nếu thiếu một trong hai thì cái còn lại trở nên vô nghĩa. Em có biết anh cần em như những điều đơn giản nhất cần có nhau, và anh cũng cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa nếu không có em. Chúng mình sẽ mãi mãi là một đôi không thể tách rời. Hạ Hạ, anh yêu em! "
" Em cũng thế, em yêu anh! "
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mối Tình Đầu của tôi
- Chương 2: Nhân duyên?
- Chương 3: Lực hút nam châm
- Chương 4: Nam thần vườn trường
- Chương 5: Hội thi thể thao
- Chương 6: Mưa
- Chương 7: Bài tập nhóm
- Chương 8: Hẹn hò??
- Chương 9: Sốt
- Chương 10: Noel
- Chương 11: Thất tình
- Chương 12: Tư vấn tình cảm
- Chương 13: Giao thừa
- Chương 14: Băn khoăn
- Chương 15: Valentine
- Chương 16: Thi Đại học
- Chương 17: Trốn học
- Chương 18: Bánh socola ngọt ngào
- Chương 19: Cậu ấy sẽ đi du học sao?
- Chương 20: Tạm biệt cậu
- Chương 21: Trưởng thành đồng nghĩa với cô đơn
- Chương 22: Cảm giác yêu thầm là như thế nào?
- Chương 23: Gửi đến cậu, mối tình đầu của tớ
- Chương 24: Có người thích tôi ư?
- Chương 25: Nhất quyết từ chối
- Chương 26: Gặp lại
- Chương 27: Nhắn tin
- Chương 28: Rảnh rỗi
- Chương 29: Về quê
- Chương 30: Con là người yêu của Hạ Hạ
- Chương 31: Cao Tuấn từ bỏ
- Chương 32: Quà sinh nhật
- Chương 33: Chính thức hẹn hò
- Chương 34: Cậu có mùi dâu tây
- Chương 35: Say
- Chương 36: Ngoan, gọi anh
- Chương 37: Rạp chiếu phim
- Chương 38: Cầu vồng
- Chương 39: Đi du lịch
- Chương 40: Bạn trai tôi càng lúc càng lưu manh
- Chương 41: Chỉ cho một mình cậu ngắm
- Chương 42: Ngủ chung
- Chương 43: Gia vị tình yêu (Vị ngọt)
- Chương 44: Gia vị tình yêu (Vị chua)
- Chương 45: Gia vị tình yêu (Vị đắng)
- Chương 46: Thư tình
- Chương 47: Ra mắt hai bên gia đình
- Chương 48: Chị Hạo Linh kết hôn
- Chương 49: Chưa muốn kết hôn thì đính hôn trước
- Chương 50: Chuyến đi du lịch lãng mạn
- Chương 51: Ma Kết - Xử Nữ
- Chương 52: Trượt tuyết
- Chương 53: Chúng ta kết hôn đi
- Chương 54: Đám cưới
- Chương 55: Cơm trưa
- Chương 56: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 57: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 58: Sủi cảo
- Chương 59: Cắt mái ngố
- Chương 60: Làm thư kí cho anh
- Chương 61: Vị cứu tinh
- Chương 62: Không phải bạn gái, là vợ tôi
- Chương 63: Nhật kí chồng đi công tác 7 ngày
- Chương 64: Đánh golf
- Chương 65: Ác mộng
- Chương 66: Gần đây gặp nhiều chuyện xui
- Chương 67: Lại gặp ác mộng - Điềm báo?
- Chương 68: Sóng gió bất ngờ ập tới
- Chương 69: Đám tang của anh
- Chương 70: Đại kết cục
- Chương 71: Ngoại truyện. Baba của Trân Trân đang ở đâu ạ?
- Chương 72: Ngoại truyện. Mùa Hạ năm ấy
- bình luận