Mùa Hạ Năm Ấy - Chương 70: Đại kết cục
Chương trước- Chương 1: Mối Tình Đầu của tôi
- Chương 2: Nhân duyên?
- Chương 3: Lực hút nam châm
- Chương 4: Nam thần vườn trường
- Chương 5: Hội thi thể thao
- Chương 6: Mưa
- Chương 7: Bài tập nhóm
- Chương 8: Hẹn hò??
- Chương 9: Sốt
- Chương 10: Noel
- Chương 11: Thất tình
- Chương 12: Tư vấn tình cảm
- Chương 13: Giao thừa
- Chương 14: Băn khoăn
- Chương 15: Valentine
- Chương 16: Thi Đại học
- Chương 17: Trốn học
- Chương 18: Bánh socola ngọt ngào
- Chương 19: Cậu ấy sẽ đi du học sao?
- Chương 20: Tạm biệt cậu
- Chương 21: Trưởng thành đồng nghĩa với cô đơn
- Chương 22: Cảm giác yêu thầm là như thế nào?
- Chương 23: Gửi đến cậu, mối tình đầu của tớ
- Chương 24: Có người thích tôi ư?
- Chương 25: Nhất quyết từ chối
- Chương 26: Gặp lại
- Chương 27: Nhắn tin
- Chương 28: Rảnh rỗi
- Chương 29: Về quê
- Chương 30: Con là người yêu của Hạ Hạ
- Chương 31: Cao Tuấn từ bỏ
- Chương 32: Quà sinh nhật
- Chương 33: Chính thức hẹn hò
- Chương 34: Cậu có mùi dâu tây
- Chương 35: Say
- Chương 36: Ngoan, gọi anh
- Chương 37: Rạp chiếu phim
- Chương 38: Cầu vồng
- Chương 39: Đi du lịch
- Chương 40: Bạn trai tôi càng lúc càng lưu manh
- Chương 41: Chỉ cho một mình cậu ngắm
- Chương 42: Ngủ chung
- Chương 43: Gia vị tình yêu (Vị ngọt)
- Chương 44: Gia vị tình yêu (Vị chua)
- Chương 45: Gia vị tình yêu (Vị đắng)
- Chương 46: Thư tình
- Chương 47: Ra mắt hai bên gia đình
- Chương 48: Chị Hạo Linh kết hôn
- Chương 49: Chưa muốn kết hôn thì đính hôn trước
- Chương 50: Chuyến đi du lịch lãng mạn
- Chương 51: Ma Kết - Xử Nữ
- Chương 52: Trượt tuyết
- Chương 53: Chúng ta kết hôn đi
- Chương 54: Đám cưới
- Chương 55: Cơm trưa
- Chương 56: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 57: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 58: Sủi cảo
- Chương 59: Cắt mái ngố
- Chương 60: Làm thư kí cho anh
- Chương 61: Vị cứu tinh
- Chương 62: Không phải bạn gái, là vợ tôi
- Chương 63: Nhật kí chồng đi công tác 7 ngày
- Chương 64: Đánh golf
- Chương 65: Ác mộng
- Chương 66: Gần đây gặp nhiều chuyện xui
- Chương 67: Lại gặp ác mộng - Điềm báo?
- Chương 68: Sóng gió bất ngờ ập tới
- Chương 69: Đám tang của anh
- Chương 70: Đại kết cục
- Chương 71: Ngoại truyện. Baba của Trân Trân đang ở đâu ạ?
- Chương 72: Ngoại truyện. Mùa Hạ năm ấy
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mùa Hạ Năm Ấy
Chương 70: Đại kết cục
Rồi bắt đầu cảm thấy cơ thể có những thay đổi kì lạ, ngày rụng dâu không đến, thường xuyên cảm thấy khó chịu, buồn nôn, chóng mặt....
Lúc đầu tôi nghĩ chỉ là do triệu chứng của suy nhược cơ thể vì làm việc quá sức thôi. Nhưng dần dần, cơ thể tôi càng khó chịu hơn.
Mẹ có khuyên là nên đến bệnh viện kiểm tra, ngộ nhỡ có bệnh gì trong người thì chữa càng sớm càng tốt. Tôi cũng nghe theo.
Ngày hôm nay tôi đến bệnh viện kiểm tra tổng quát.
Trong phòng, tôi đang ngồi chờ kết quả từ Bác Sĩ.
“ Cô Lâm, cô mang thai rồi. ”
Bác Sĩ nhìn tôi, nghiêm túc nói.
Tôi nhìn bác sĩ cười yếu ớt.
“Bác Sĩ, tôi mang thai sao?”
Bác Sĩ gật đầu.
“Đã chín tuần rồi!”
Sau đó ông ấy đưa bản siêu âm cho tôi xem.
Ông nói tiếp.
“Đây là ảnh siêu âm của cô, cái bóng bằng hạt đậu kia chính là thai nhi còn chưa thành hình, nó chỉ mới có trái tim thôi.
Rất nhỏ.”
Tôi sửng sốt một chút, ngón tay ở trên bức hình nhẹ nhàng trượt qua, vẻ mặt nghiêm túc.
" Là con tôi thật sao?”
“Ừ,”
Vị bác sĩ lên tiếng.
Tôi có thai rồi! Có thai với anh ấy! Lúc đầu là bất ngờ, sau đó là xúc động, tôi đã không nhịn được mà bật khóc.
Anh ấy ra đi và để lại cho một sinh linh nhỏ đáng yêu này.
Chỉ tiếc là anh ấy không thể nhìn thấy mặt đứa bé dù chỉ một lần.
" Anh à, anh thấy không, con của chúng ta, đáng yêu quá. Ước gì anh ở đây ngay lúc này, nếu nhìn thấy tấm hình siêu âm này, anh hẳn phải nhẩy cẫng lên vì sung sướng. Anh à, tại sao anh lại rời đi sớm như thế, để lại mẹ con em một mình trên thế gian này. Ông trời thật độc ác vì đã mang anh đi....... "
Từng tiếng khóc nấc của tôi vang vọng cả căn phòng, tôi xoa bụng nhè nhẹ, mỉm cười
" Nhưng anh à, em đã hứa với anh là không được khóc, không được buồn, phải luốn sống vui vẻ. Và em sẽ làm theo những gì anh đã dặn, nếu anh nhìn thấy em khóc, anh sẽ buồn lắm nhỉ. Anh ở trên đó có thấy mẹ con em không? Em cực kì hạnh phúc, bởi vì anh đã để lại cho em báu vật trần gian này, em hứa sẽ trân trọng và chăm sóc con của chúng ta thật tốt khi đứa bé ra đời. Vừa làm mẹ, vừa làm cha, để con nó không phải thấy tủi thân! "
Cuộc đời của hai chúng tôi là hai đường thẳng giao nhau tại một điểm. Lúc đầu là những người xa lạ, nhưng rồi gặp được nhau, thích thầm đối phương, rồi đến với nhau. Nhưng đi qua giao điểm ấy, mỗi đường thẳng lại hướng về một ngả khác nhau, cậu một nơi, tôi một nơi. Đến được với nhau nhưng lại không thể trọn đời bên nhau.
Đã từng có những lúc ngọt ngào, bên anh cùng làm bánh. Có những lúc giận dỗi anh vì anh không nghe lời rồi để bản thân bị bệnh. Những lúc ghen vô cớ vì bên cạnh anh có rất nhiều cô gái xinh đẹp. Khoảng thời gian của chúng ta đã từng hạnh phúc như thế. Chỉ là giờ đây.
Âm dương cách biệt.
Khoảng cách xa nhất giữa người với người là gì?
Một người rời đi, để người kia ở lại với niềm tiếc thương, đau đơn, giằng xé, với đoạn tình cảm còn vương vấn, nhưng đoạn tình duyên thì bị cắt đứt.
Tuổi thanh xuân là độ tuổi tươi đẹp nhất của mỗi người, nhưng tuổi thanh xuân của một người có thể bình thản, cũng có thể rực rỡ sắc màu, có thể trôi qua vô vị để rồi hối tiếc, cũng có thể bước tiếp những bước vững vàng tới tuổi thanh xuân huy hoàng tráng lệ.
Với tôi, đó là những tháng ngày tuyệt vời nhất, có vui, có buồn, có phấn khích, có thất vọng, bởi vì anh ấy đã xuất hiện và mang tới sắc màu tô điểm cho những tháng ngày tẻ nhạt của tôi. Cảm ơn anh vì đã là sự hiện diện quan trong nhất cuộc đời tôi. Cảm ơn anh vì đã đến bên tôi, cảm ơn anh vì đã yêu thương, chăm sóc tôi.
Anh ấy là mối tình đầu cũng như là mối tình cuối cùng của tôi đến suốt cuộc đời này!!
Em yêu anh, sẽ mãi mãi yêu anh, chỉ yêu một mình anh, trọn đời trọn kiếp!
Lúc đầu tôi nghĩ chỉ là do triệu chứng của suy nhược cơ thể vì làm việc quá sức thôi. Nhưng dần dần, cơ thể tôi càng khó chịu hơn.
Mẹ có khuyên là nên đến bệnh viện kiểm tra, ngộ nhỡ có bệnh gì trong người thì chữa càng sớm càng tốt. Tôi cũng nghe theo.
Ngày hôm nay tôi đến bệnh viện kiểm tra tổng quát.
Trong phòng, tôi đang ngồi chờ kết quả từ Bác Sĩ.
“ Cô Lâm, cô mang thai rồi. ”
Bác Sĩ nhìn tôi, nghiêm túc nói.
Tôi nhìn bác sĩ cười yếu ớt.
“Bác Sĩ, tôi mang thai sao?”
Bác Sĩ gật đầu.
“Đã chín tuần rồi!”
Sau đó ông ấy đưa bản siêu âm cho tôi xem.
Ông nói tiếp.
“Đây là ảnh siêu âm của cô, cái bóng bằng hạt đậu kia chính là thai nhi còn chưa thành hình, nó chỉ mới có trái tim thôi.
Rất nhỏ.”
Tôi sửng sốt một chút, ngón tay ở trên bức hình nhẹ nhàng trượt qua, vẻ mặt nghiêm túc.
" Là con tôi thật sao?”
“Ừ,”
Vị bác sĩ lên tiếng.
Tôi có thai rồi! Có thai với anh ấy! Lúc đầu là bất ngờ, sau đó là xúc động, tôi đã không nhịn được mà bật khóc.
Anh ấy ra đi và để lại cho một sinh linh nhỏ đáng yêu này.
Chỉ tiếc là anh ấy không thể nhìn thấy mặt đứa bé dù chỉ một lần.
" Anh à, anh thấy không, con của chúng ta, đáng yêu quá. Ước gì anh ở đây ngay lúc này, nếu nhìn thấy tấm hình siêu âm này, anh hẳn phải nhẩy cẫng lên vì sung sướng. Anh à, tại sao anh lại rời đi sớm như thế, để lại mẹ con em một mình trên thế gian này. Ông trời thật độc ác vì đã mang anh đi....... "
Từng tiếng khóc nấc của tôi vang vọng cả căn phòng, tôi xoa bụng nhè nhẹ, mỉm cười
" Nhưng anh à, em đã hứa với anh là không được khóc, không được buồn, phải luốn sống vui vẻ. Và em sẽ làm theo những gì anh đã dặn, nếu anh nhìn thấy em khóc, anh sẽ buồn lắm nhỉ. Anh ở trên đó có thấy mẹ con em không? Em cực kì hạnh phúc, bởi vì anh đã để lại cho em báu vật trần gian này, em hứa sẽ trân trọng và chăm sóc con của chúng ta thật tốt khi đứa bé ra đời. Vừa làm mẹ, vừa làm cha, để con nó không phải thấy tủi thân! "
Cuộc đời của hai chúng tôi là hai đường thẳng giao nhau tại một điểm. Lúc đầu là những người xa lạ, nhưng rồi gặp được nhau, thích thầm đối phương, rồi đến với nhau. Nhưng đi qua giao điểm ấy, mỗi đường thẳng lại hướng về một ngả khác nhau, cậu một nơi, tôi một nơi. Đến được với nhau nhưng lại không thể trọn đời bên nhau.
Đã từng có những lúc ngọt ngào, bên anh cùng làm bánh. Có những lúc giận dỗi anh vì anh không nghe lời rồi để bản thân bị bệnh. Những lúc ghen vô cớ vì bên cạnh anh có rất nhiều cô gái xinh đẹp. Khoảng thời gian của chúng ta đã từng hạnh phúc như thế. Chỉ là giờ đây.
Âm dương cách biệt.
Khoảng cách xa nhất giữa người với người là gì?
Một người rời đi, để người kia ở lại với niềm tiếc thương, đau đơn, giằng xé, với đoạn tình cảm còn vương vấn, nhưng đoạn tình duyên thì bị cắt đứt.
Tuổi thanh xuân là độ tuổi tươi đẹp nhất của mỗi người, nhưng tuổi thanh xuân của một người có thể bình thản, cũng có thể rực rỡ sắc màu, có thể trôi qua vô vị để rồi hối tiếc, cũng có thể bước tiếp những bước vững vàng tới tuổi thanh xuân huy hoàng tráng lệ.
Với tôi, đó là những tháng ngày tuyệt vời nhất, có vui, có buồn, có phấn khích, có thất vọng, bởi vì anh ấy đã xuất hiện và mang tới sắc màu tô điểm cho những tháng ngày tẻ nhạt của tôi. Cảm ơn anh vì đã là sự hiện diện quan trong nhất cuộc đời tôi. Cảm ơn anh vì đã đến bên tôi, cảm ơn anh vì đã yêu thương, chăm sóc tôi.
Anh ấy là mối tình đầu cũng như là mối tình cuối cùng của tôi đến suốt cuộc đời này!!
Em yêu anh, sẽ mãi mãi yêu anh, chỉ yêu một mình anh, trọn đời trọn kiếp!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mối Tình Đầu của tôi
- Chương 2: Nhân duyên?
- Chương 3: Lực hút nam châm
- Chương 4: Nam thần vườn trường
- Chương 5: Hội thi thể thao
- Chương 6: Mưa
- Chương 7: Bài tập nhóm
- Chương 8: Hẹn hò??
- Chương 9: Sốt
- Chương 10: Noel
- Chương 11: Thất tình
- Chương 12: Tư vấn tình cảm
- Chương 13: Giao thừa
- Chương 14: Băn khoăn
- Chương 15: Valentine
- Chương 16: Thi Đại học
- Chương 17: Trốn học
- Chương 18: Bánh socola ngọt ngào
- Chương 19: Cậu ấy sẽ đi du học sao?
- Chương 20: Tạm biệt cậu
- Chương 21: Trưởng thành đồng nghĩa với cô đơn
- Chương 22: Cảm giác yêu thầm là như thế nào?
- Chương 23: Gửi đến cậu, mối tình đầu của tớ
- Chương 24: Có người thích tôi ư?
- Chương 25: Nhất quyết từ chối
- Chương 26: Gặp lại
- Chương 27: Nhắn tin
- Chương 28: Rảnh rỗi
- Chương 29: Về quê
- Chương 30: Con là người yêu của Hạ Hạ
- Chương 31: Cao Tuấn từ bỏ
- Chương 32: Quà sinh nhật
- Chương 33: Chính thức hẹn hò
- Chương 34: Cậu có mùi dâu tây
- Chương 35: Say
- Chương 36: Ngoan, gọi anh
- Chương 37: Rạp chiếu phim
- Chương 38: Cầu vồng
- Chương 39: Đi du lịch
- Chương 40: Bạn trai tôi càng lúc càng lưu manh
- Chương 41: Chỉ cho một mình cậu ngắm
- Chương 42: Ngủ chung
- Chương 43: Gia vị tình yêu (Vị ngọt)
- Chương 44: Gia vị tình yêu (Vị chua)
- Chương 45: Gia vị tình yêu (Vị đắng)
- Chương 46: Thư tình
- Chương 47: Ra mắt hai bên gia đình
- Chương 48: Chị Hạo Linh kết hôn
- Chương 49: Chưa muốn kết hôn thì đính hôn trước
- Chương 50: Chuyến đi du lịch lãng mạn
- Chương 51: Ma Kết - Xử Nữ
- Chương 52: Trượt tuyết
- Chương 53: Chúng ta kết hôn đi
- Chương 54: Đám cưới
- Chương 55: Cơm trưa
- Chương 56: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 57: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 58: Sủi cảo
- Chương 59: Cắt mái ngố
- Chương 60: Làm thư kí cho anh
- Chương 61: Vị cứu tinh
- Chương 62: Không phải bạn gái, là vợ tôi
- Chương 63: Nhật kí chồng đi công tác 7 ngày
- Chương 64: Đánh golf
- Chương 65: Ác mộng
- Chương 66: Gần đây gặp nhiều chuyện xui
- Chương 67: Lại gặp ác mộng - Điềm báo?
- Chương 68: Sóng gió bất ngờ ập tới
- Chương 69: Đám tang của anh
- Chương 70: Đại kết cục
- Chương 71: Ngoại truyện. Baba của Trân Trân đang ở đâu ạ?
- Chương 72: Ngoại truyện. Mùa Hạ năm ấy
- bình luận