Mùa Hạ Năm Ấy - Chương 61: Vị cứu tinh
Chương trước- Chương 1: Mối Tình Đầu của tôi
- Chương 2: Nhân duyên?
- Chương 3: Lực hút nam châm
- Chương 4: Nam thần vườn trường
- Chương 5: Hội thi thể thao
- Chương 6: Mưa
- Chương 7: Bài tập nhóm
- Chương 8: Hẹn hò??
- Chương 9: Sốt
- Chương 10: Noel
- Chương 11: Thất tình
- Chương 12: Tư vấn tình cảm
- Chương 13: Giao thừa
- Chương 14: Băn khoăn
- Chương 15: Valentine
- Chương 16: Thi Đại học
- Chương 17: Trốn học
- Chương 18: Bánh socola ngọt ngào
- Chương 19: Cậu ấy sẽ đi du học sao?
- Chương 20: Tạm biệt cậu
- Chương 21: Trưởng thành đồng nghĩa với cô đơn
- Chương 22: Cảm giác yêu thầm là như thế nào?
- Chương 23: Gửi đến cậu, mối tình đầu của tớ
- Chương 24: Có người thích tôi ư?
- Chương 25: Nhất quyết từ chối
- Chương 26: Gặp lại
- Chương 27: Nhắn tin
- Chương 28: Rảnh rỗi
- Chương 29: Về quê
- Chương 30: Con là người yêu của Hạ Hạ
- Chương 31: Cao Tuấn từ bỏ
- Chương 32: Quà sinh nhật
- Chương 33: Chính thức hẹn hò
- Chương 34: Cậu có mùi dâu tây
- Chương 35: Say
- Chương 36: Ngoan, gọi anh
- Chương 37: Rạp chiếu phim
- Chương 38: Cầu vồng
- Chương 39: Đi du lịch
- Chương 40: Bạn trai tôi càng lúc càng lưu manh
- Chương 41: Chỉ cho một mình cậu ngắm
- Chương 42: Ngủ chung
- Chương 43: Gia vị tình yêu (Vị ngọt)
- Chương 44: Gia vị tình yêu (Vị chua)
- Chương 45: Gia vị tình yêu (Vị đắng)
- Chương 46: Thư tình
- Chương 47: Ra mắt hai bên gia đình
- Chương 48: Chị Hạo Linh kết hôn
- Chương 49: Chưa muốn kết hôn thì đính hôn trước
- Chương 50: Chuyến đi du lịch lãng mạn
- Chương 51: Ma Kết - Xử Nữ
- Chương 52: Trượt tuyết
- Chương 53: Chúng ta kết hôn đi
- Chương 54: Đám cưới
- Chương 55: Cơm trưa
- Chương 56: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 57: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 58: Sủi cảo
- Chương 59: Cắt mái ngố
- Chương 60: Làm thư kí cho anh
- Chương 61: Vị cứu tinh
- Chương 62: Không phải bạn gái, là vợ tôi
- Chương 63: Nhật kí chồng đi công tác 7 ngày
- Chương 64: Đánh golf
- Chương 65: Ác mộng
- Chương 66: Gần đây gặp nhiều chuyện xui
- Chương 67: Lại gặp ác mộng - Điềm báo?
- Chương 68: Sóng gió bất ngờ ập tới
- Chương 69: Đám tang của anh
- Chương 70: Đại kết cục
- Chương 71: Ngoại truyện. Baba của Trân Trân đang ở đâu ạ?
- Chương 72: Ngoại truyện. Mùa Hạ năm ấy
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mùa Hạ Năm Ấy
Chương 61: Vị cứu tinh
"Giày có hơi cao, khó chịu lắm phải không? Lên lưng anh cõng em"
Nói xong anh ngồi xuống ngồi lại tư thế để tôi có thể dễ dàng ngồi lên lưng mình. Tôi lúng túng không biết có nên lên lưng hay không thì tay anh đã kéo chân tôi nhào lại khiến tôi rơi vào tình thế khó đỡ mà phải thuận theo.
Có hơi mất tự nhiên nhưng quả thật là khi được ở trên lưng anh thì thoáng tôi có cảm giác thật an toàn, thoáng chốc tôi lại tưởng như tôi là con nít vậy! Lại được người lớn cõng.
Tôi đưa hai tay vòng qua cổ anh. Ghé vào tai anh, nói nhỏ.
" Tổng giám đốc, giờ đang trong giờ làm, anh xem như vậy có phải hơi không thích hợp không? "
" Không sao, công ty chỉ cấm nhân viên yêu đương, còn anh là sếp, anh có quyền! "
" Tổng giám đốc, như vậy là hư nha! Vậy anh cõng em đi đâu? "
" Tới văn phòng của anh đi, anh đã cho người sắp xếp bàn làm việc của em ở đó rồi, từ giờ em sẽ ở chung văn phòng với anh! "
" Nhanh như vậy? "
" Ừm! Mà sao em lại đi giày cao như thế? "
" Mặc đồ công sở với đi giày cao gót, mới đúng tác phong của nhân viên chứ! "
" Như vậy không cần, em xem gót chân mình bị sưng đến mức nào rồi, từ giờ cứ ăn vận thoải mái tới công ty là được rồi, không cần gò bó làm gì! "
" Được rồi, lần sau để em đổi đoi giày bệt, nhưng mà em lùn lắm, công ty anh sao mà toàn người khổng lồ, em có cảm giác như mình là người tí hon vậy ý! "
" Không có lùn, em cũng cao trên m6. Với lại nhỏ nhắn như vậy rất đáng yêu! "
" Miệng anh lúc nào cũng dẻo như vậy sao? "
" Chỉ với mình vợ thôi! "
Đi ngang qua mấy phòng, có rất nhiều người đang nhìn chúng tôi rồi bàn tán.
" Tống giám đốc đối với phu nhân thật dịu dàng quá, còn cõng nữa kìa! "
" Haizzz, giá như trong công việc, ông chủ cũng nhẹ nhàng như vậy có phải tốt không! "
" Thì chúng ta chỉ là người làm công ăn lương, có phải như vợ của ngài ấy mà được hưởng phúc phần như vậy! "
" Mà tôi thấy tổng giám đốc gần đây cũng không mấy đáng sợ như trước nữa, tất cả đều nhờ sự có mặt của phu nhân ở đây. Cảm tạ trời đất "
" Đúng rồi, lần trước họp, tôi cứ tưởng sẽ ngồi ăn đạn thêm mấy tiếng đồng hồ nữa cơ, ấy thế mà chỉ cần phu nhân ho nhẹ một tiếng, sắc mặt ông chủ liền thay đổi luôn, ôn hòa hẳn, còn cho tan họp sớm nữa cơ! "
" Phu nhân chính là vị cứu tinh của chúng ta, huhu, có lẽ từ giờ chúng ta cũng được an ổn hơn! "
Lời ra tiếng vào, ngượng chết mất. Tôi vỗ nhẹ vào vai anh.
"Tổng giám đốc, anh thả em xuống đi, em có thể tự đi được mà! "
" Không được! Còn có một đoạn nữa để anh cõng em! Em muốn gót chân sưng to thêm à? "
" Nhưng mọi người đang nhìn kìa! "
" Kệ bọn họ, họ là đang ngưỡng mộ tình yêu của chúng ta thôi. Anh chính là muốn cho cả thiên hạ này biết anh yêu vợ của anh nhiều đến mức nào! "
Lúc sau, về tới văn phòng của anh, anh đặt tôi xuống sofa thật nhẹ nhàng, nhưng chưa kịp ngồi ấm mông thì cánh cửa bật tung ra.
" Sếp, có mấy bản báo cáo, anh kí giúp tôi với! "
Là giám đốc Dương.
" Ai cho cậu tự ý xông vào khi chưa cho phép? có phải cậu coi cái văn phòng này của tôi thành nhà của cậu rồi không? "
Ánh mắt anh ấy lập tức trở nên sắc lạnh, đáng sợ như đâm xuyên thủng luôn cậu Dương. Giám đốc Dương lập tức đứng thẳng lưng.
" Sếp, là tôi vô ý, xin lỗi anh! Bản báo cáo này....."
Anh ấy không để cậu ấy nói tiếp, trực tiếp xoay lưng đi lấy hộp cứu thương, quỳ chân trước mặt tôi rồi giúp tôi sát trùng, băng bó cẩn thận.
" À, sếp ơi? Hế lô, anh có nghe tôi nói không? Sếp ơi? "
Anh ấy vẫn không trả lời, lườn nguýt cậu ấy một cái xong tiếp tục băng vết thương của tôi lại.
Cậu ấy như phát khóc mà quay qua tôi, ánh mắt rưng rưng như cầu cứu.
" Chị dâu, chị xem..... mấy bản báo cáo này thực rất quan trọng! "
" Cậu đưa đây tôi xem cho! "
Cậu ấy lập tức hứng khởi nhào đến đưa mấy bản báo cáo số liệu cho tôi, để lại một câu rồi chuồn đi luôn.
" Chị dâu, chị đúng là cứu tinh của tôi mà. Tất cả trông cậy hết vào chị! Tôi chuồn đi trước đây! "
Tôi lật mấy bản báo cáo đó ra xem, cảm thấy có gì đó không đúng, liền lấy điện thoại ra tính toán rồi sửa lại.
" Vợ, anh tưởng em nói là em không có chuyên môn về thể loại này mà! "
" Đúng là em không có, nhưng về khoản tính toán, kiểm kê số liệu là em giỏi lắm đó. Anh không nhớ hồi trước em học giỏi toán, xếp hạng môn toán đứng thứ hai toàn trưởng chỉ sau anh đấy thôi! "
" Ừ nhỉ, đúng rồi. Vợ anh đúng là tài giỏi, cái gì cũng biết! "
" Còn phải nói! "
Nói xong anh ngồi xuống ngồi lại tư thế để tôi có thể dễ dàng ngồi lên lưng mình. Tôi lúng túng không biết có nên lên lưng hay không thì tay anh đã kéo chân tôi nhào lại khiến tôi rơi vào tình thế khó đỡ mà phải thuận theo.
Có hơi mất tự nhiên nhưng quả thật là khi được ở trên lưng anh thì thoáng tôi có cảm giác thật an toàn, thoáng chốc tôi lại tưởng như tôi là con nít vậy! Lại được người lớn cõng.
Tôi đưa hai tay vòng qua cổ anh. Ghé vào tai anh, nói nhỏ.
" Tổng giám đốc, giờ đang trong giờ làm, anh xem như vậy có phải hơi không thích hợp không? "
" Không sao, công ty chỉ cấm nhân viên yêu đương, còn anh là sếp, anh có quyền! "
" Tổng giám đốc, như vậy là hư nha! Vậy anh cõng em đi đâu? "
" Tới văn phòng của anh đi, anh đã cho người sắp xếp bàn làm việc của em ở đó rồi, từ giờ em sẽ ở chung văn phòng với anh! "
" Nhanh như vậy? "
" Ừm! Mà sao em lại đi giày cao như thế? "
" Mặc đồ công sở với đi giày cao gót, mới đúng tác phong của nhân viên chứ! "
" Như vậy không cần, em xem gót chân mình bị sưng đến mức nào rồi, từ giờ cứ ăn vận thoải mái tới công ty là được rồi, không cần gò bó làm gì! "
" Được rồi, lần sau để em đổi đoi giày bệt, nhưng mà em lùn lắm, công ty anh sao mà toàn người khổng lồ, em có cảm giác như mình là người tí hon vậy ý! "
" Không có lùn, em cũng cao trên m6. Với lại nhỏ nhắn như vậy rất đáng yêu! "
" Miệng anh lúc nào cũng dẻo như vậy sao? "
" Chỉ với mình vợ thôi! "
Đi ngang qua mấy phòng, có rất nhiều người đang nhìn chúng tôi rồi bàn tán.
" Tống giám đốc đối với phu nhân thật dịu dàng quá, còn cõng nữa kìa! "
" Haizzz, giá như trong công việc, ông chủ cũng nhẹ nhàng như vậy có phải tốt không! "
" Thì chúng ta chỉ là người làm công ăn lương, có phải như vợ của ngài ấy mà được hưởng phúc phần như vậy! "
" Mà tôi thấy tổng giám đốc gần đây cũng không mấy đáng sợ như trước nữa, tất cả đều nhờ sự có mặt của phu nhân ở đây. Cảm tạ trời đất "
" Đúng rồi, lần trước họp, tôi cứ tưởng sẽ ngồi ăn đạn thêm mấy tiếng đồng hồ nữa cơ, ấy thế mà chỉ cần phu nhân ho nhẹ một tiếng, sắc mặt ông chủ liền thay đổi luôn, ôn hòa hẳn, còn cho tan họp sớm nữa cơ! "
" Phu nhân chính là vị cứu tinh của chúng ta, huhu, có lẽ từ giờ chúng ta cũng được an ổn hơn! "
Lời ra tiếng vào, ngượng chết mất. Tôi vỗ nhẹ vào vai anh.
"Tổng giám đốc, anh thả em xuống đi, em có thể tự đi được mà! "
" Không được! Còn có một đoạn nữa để anh cõng em! Em muốn gót chân sưng to thêm à? "
" Nhưng mọi người đang nhìn kìa! "
" Kệ bọn họ, họ là đang ngưỡng mộ tình yêu của chúng ta thôi. Anh chính là muốn cho cả thiên hạ này biết anh yêu vợ của anh nhiều đến mức nào! "
Lúc sau, về tới văn phòng của anh, anh đặt tôi xuống sofa thật nhẹ nhàng, nhưng chưa kịp ngồi ấm mông thì cánh cửa bật tung ra.
" Sếp, có mấy bản báo cáo, anh kí giúp tôi với! "
Là giám đốc Dương.
" Ai cho cậu tự ý xông vào khi chưa cho phép? có phải cậu coi cái văn phòng này của tôi thành nhà của cậu rồi không? "
Ánh mắt anh ấy lập tức trở nên sắc lạnh, đáng sợ như đâm xuyên thủng luôn cậu Dương. Giám đốc Dương lập tức đứng thẳng lưng.
" Sếp, là tôi vô ý, xin lỗi anh! Bản báo cáo này....."
Anh ấy không để cậu ấy nói tiếp, trực tiếp xoay lưng đi lấy hộp cứu thương, quỳ chân trước mặt tôi rồi giúp tôi sát trùng, băng bó cẩn thận.
" À, sếp ơi? Hế lô, anh có nghe tôi nói không? Sếp ơi? "
Anh ấy vẫn không trả lời, lườn nguýt cậu ấy một cái xong tiếp tục băng vết thương của tôi lại.
Cậu ấy như phát khóc mà quay qua tôi, ánh mắt rưng rưng như cầu cứu.
" Chị dâu, chị xem..... mấy bản báo cáo này thực rất quan trọng! "
" Cậu đưa đây tôi xem cho! "
Cậu ấy lập tức hứng khởi nhào đến đưa mấy bản báo cáo số liệu cho tôi, để lại một câu rồi chuồn đi luôn.
" Chị dâu, chị đúng là cứu tinh của tôi mà. Tất cả trông cậy hết vào chị! Tôi chuồn đi trước đây! "
Tôi lật mấy bản báo cáo đó ra xem, cảm thấy có gì đó không đúng, liền lấy điện thoại ra tính toán rồi sửa lại.
" Vợ, anh tưởng em nói là em không có chuyên môn về thể loại này mà! "
" Đúng là em không có, nhưng về khoản tính toán, kiểm kê số liệu là em giỏi lắm đó. Anh không nhớ hồi trước em học giỏi toán, xếp hạng môn toán đứng thứ hai toàn trưởng chỉ sau anh đấy thôi! "
" Ừ nhỉ, đúng rồi. Vợ anh đúng là tài giỏi, cái gì cũng biết! "
" Còn phải nói! "
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mối Tình Đầu của tôi
- Chương 2: Nhân duyên?
- Chương 3: Lực hút nam châm
- Chương 4: Nam thần vườn trường
- Chương 5: Hội thi thể thao
- Chương 6: Mưa
- Chương 7: Bài tập nhóm
- Chương 8: Hẹn hò??
- Chương 9: Sốt
- Chương 10: Noel
- Chương 11: Thất tình
- Chương 12: Tư vấn tình cảm
- Chương 13: Giao thừa
- Chương 14: Băn khoăn
- Chương 15: Valentine
- Chương 16: Thi Đại học
- Chương 17: Trốn học
- Chương 18: Bánh socola ngọt ngào
- Chương 19: Cậu ấy sẽ đi du học sao?
- Chương 20: Tạm biệt cậu
- Chương 21: Trưởng thành đồng nghĩa với cô đơn
- Chương 22: Cảm giác yêu thầm là như thế nào?
- Chương 23: Gửi đến cậu, mối tình đầu của tớ
- Chương 24: Có người thích tôi ư?
- Chương 25: Nhất quyết từ chối
- Chương 26: Gặp lại
- Chương 27: Nhắn tin
- Chương 28: Rảnh rỗi
- Chương 29: Về quê
- Chương 30: Con là người yêu của Hạ Hạ
- Chương 31: Cao Tuấn từ bỏ
- Chương 32: Quà sinh nhật
- Chương 33: Chính thức hẹn hò
- Chương 34: Cậu có mùi dâu tây
- Chương 35: Say
- Chương 36: Ngoan, gọi anh
- Chương 37: Rạp chiếu phim
- Chương 38: Cầu vồng
- Chương 39: Đi du lịch
- Chương 40: Bạn trai tôi càng lúc càng lưu manh
- Chương 41: Chỉ cho một mình cậu ngắm
- Chương 42: Ngủ chung
- Chương 43: Gia vị tình yêu (Vị ngọt)
- Chương 44: Gia vị tình yêu (Vị chua)
- Chương 45: Gia vị tình yêu (Vị đắng)
- Chương 46: Thư tình
- Chương 47: Ra mắt hai bên gia đình
- Chương 48: Chị Hạo Linh kết hôn
- Chương 49: Chưa muốn kết hôn thì đính hôn trước
- Chương 50: Chuyến đi du lịch lãng mạn
- Chương 51: Ma Kết - Xử Nữ
- Chương 52: Trượt tuyết
- Chương 53: Chúng ta kết hôn đi
- Chương 54: Đám cưới
- Chương 55: Cơm trưa
- Chương 56: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 57: Cậu đúng là không có tiền đồ
- Chương 58: Sủi cảo
- Chương 59: Cắt mái ngố
- Chương 60: Làm thư kí cho anh
- Chương 61: Vị cứu tinh
- Chương 62: Không phải bạn gái, là vợ tôi
- Chương 63: Nhật kí chồng đi công tác 7 ngày
- Chương 64: Đánh golf
- Chương 65: Ác mộng
- Chương 66: Gần đây gặp nhiều chuyện xui
- Chương 67: Lại gặp ác mộng - Điềm báo?
- Chương 68: Sóng gió bất ngờ ập tới
- Chương 69: Đám tang của anh
- Chương 70: Đại kết cục
- Chương 71: Ngoại truyện. Baba của Trân Trân đang ở đâu ạ?
- Chương 72: Ngoại truyện. Mùa Hạ năm ấy
- bình luận