Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng - Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng
Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
Đại Đội còn chưa có điện, mỗi nhà mỗi hộ đều dùng dầu hỏa. Tuy rằng không đắt nhưng mỗi tháng cũng phải tốn vài xu.
Lưu Mai nói xong liền bưng bát cơm Hứa Thành đang ăn dở đuổi theo. Cô ta vẫn rất yêu thương con trai mình, không nỡ để nó đói bụng.
Chờ cô ta dỗ Hứa Thành ăn cơm xong, Hứa Tư cũng từ bên ngoài trở về.
Cô ta thật không thế nào vừa mắt đứa con riêng này, hận không thể để nó chết ở bên ngoài, đừng ở trong nhà chướng mắt cô ta, chiếm nhà của cô ta. Bây giờ nhìn thấy hắn trở về, ngay lập tức mắng: "Uây, thằng con hoang nhà chúng ta cũng biết đường về nhà cơ đấy! Ngày nào cũng lang thang bên ngoài, không biết có làm được trò trống gì không?"
"A, tao thiếu chút nữa quên mất, không phải mày thích nhà họ Nguyễn lắm à? Hay là mày sửa thành họ Nguyễn rồi chuyển sang nhà bên đấy đi. Tao cũng đã nhìn ra, nhà bọn tao.... Mày.... Mày nhìn chằm chằm tao làm gì?" Càng nói, giọng Lưu Mai càng nhỏ lại, bị Hứa Tư dùng ánh mắt như đang nhìn một con mồi nhìn đến toàn thân nổi da gà.
Cô ta nhớ rõ năm đó khi cô ta mới gả đến, Hứa Tư vẫn là một đứa nhỏ, bị cô ta cấu véo cũng không cáo trạng, không khóc nháo, ngay cả trốn cũng không biết, giống y như đứa ngốc, chỉ có thể tùy ý để cô ta tra tấn.
Cô ta cứ như vậy tra tấn nó hơn 5 năm, cũng không biết gần đây nó bị làm sao nữa.
Dáng vẻ vẫn giống như trước kia, nhưng ánh mắt đột nhiên trở nên rất đáng sợ. Có đôi khi bị nhìn chằm chằm, cô ta đều có loại cảm giác giống như sắp bị ăn tươi nuốt sống. Thật sự vô cùng tà môn!
Chẳng lẽ lần trước bị cô ta đập một gáo vào đầu nên xảy ra vấn đề rồi?
Nhắc đến chuyện này, Lưu Mai nghĩ đến liền cảm thấy tim đập nhanh. Cô ta hận không thể khiến đứa con hoang này chết, nhưng lại hy vọng nó chết ở bên ngoài chứ không phải ở trên tay mình.
Lần trước cô ta tức giận, dùng cái gáo nện một phát vào đầu nó. Lúc ấy mặt mũi của nó toàn là máu, nằm trên đất cả nửa ngày không nhúc nhích. Cô ta cho rằng mình đánh chết người thì vô cùng sợ hãi. Đang lúc không biết nên làm thế nào thì nó đột nhiên đứng dậy, cả khuôn mặt máu me be bét.
Cũng chính là từ lúc đó, ánh mắt của thằng nhóc đó trở nên vô cùng dọa người.
Mỗi lần đi lại ở trong nhà cứ như là cô hồn dã quỷ vậy, vô thanh vô tức, thật sự rất tà môn.
Nếu không phải nó có thể ăn được và ngủ được, cô ta đều phải nghi ngờ có phải quỷ hồn hay không!
Bây giờ bị nó nhìn chằm chằm, cái cảm giác khủng bố kia lại bắt đầu ập đến. Cũng may thằng nhãi này không nhìn chằm chằm cô ta lâu lắm, xoay người trở về phòng. Cô ta cũng lười quan tâm xem nó đã ăn cơm chưa, lẩm bẩm tại sao còn không có chết ở bên ngoài rồi trở về phòng bếp.
Sau khi nhà họ Nguyễn ăn xong cơm tối, Nguyễn Lâm thị bắt đầu múc nước rửa ráy chân tay cho Nguyễn Kiều Kiều. Hiện tại Nguyễn Kiều Kiều còn quá nhỏ, cái chậu kia lại đặc biệt nặng, cô bé căn bản là không thể di chuyển được nó, thậm chí đến cái khăn lông cũng không thể vắt khô nên chỉ có thể chờ Nguyễn Lâm thị rửa mặt cho mình.
Rửa ráy xong, Nguyễn Lâm thị đặt cô bé ở trên giường, gọi Nguyễn Kiệt tới chơi với cô. Còn bà thì đi tới sân sau, mỗi ngày đều phải kiểm tra gà vịt, sau đó lùa chúng vào chuồng, bà cũng sợ sẽ bỏ sót trứng chưa nhặt vào.
Khi nhặt trứng, bà phát hiện gà mái đang đi tìm kiếm thức ăn, vỏ trứng gà kia có chút nứt ra. Ngay lúc đang vui mừng vì năm nay lại có thêm không ít gà đẻ trứng cho Nguyễn Kiều Kiều ăn thì nghe được ở sân trước truyền đến âm thanh ồn ào.
Thời gian này mọi người đều nên vội vàng đi ngủ, sao còn có người tới nhà bà nhỉ?
Nguyễn Lâm thị đếm sơ qua trứng gà, xác định không thiếu quả nào, lúc này mới xoay người trở về. Vừa về đến cửa sân sau đã nhìn thấy thím Ngũ đang đứng ở trong sân.
Lưu Mai nói xong liền bưng bát cơm Hứa Thành đang ăn dở đuổi theo. Cô ta vẫn rất yêu thương con trai mình, không nỡ để nó đói bụng.
Chờ cô ta dỗ Hứa Thành ăn cơm xong, Hứa Tư cũng từ bên ngoài trở về.
Cô ta thật không thế nào vừa mắt đứa con riêng này, hận không thể để nó chết ở bên ngoài, đừng ở trong nhà chướng mắt cô ta, chiếm nhà của cô ta. Bây giờ nhìn thấy hắn trở về, ngay lập tức mắng: "Uây, thằng con hoang nhà chúng ta cũng biết đường về nhà cơ đấy! Ngày nào cũng lang thang bên ngoài, không biết có làm được trò trống gì không?"
"A, tao thiếu chút nữa quên mất, không phải mày thích nhà họ Nguyễn lắm à? Hay là mày sửa thành họ Nguyễn rồi chuyển sang nhà bên đấy đi. Tao cũng đã nhìn ra, nhà bọn tao.... Mày.... Mày nhìn chằm chằm tao làm gì?" Càng nói, giọng Lưu Mai càng nhỏ lại, bị Hứa Tư dùng ánh mắt như đang nhìn một con mồi nhìn đến toàn thân nổi da gà.
Cô ta nhớ rõ năm đó khi cô ta mới gả đến, Hứa Tư vẫn là một đứa nhỏ, bị cô ta cấu véo cũng không cáo trạng, không khóc nháo, ngay cả trốn cũng không biết, giống y như đứa ngốc, chỉ có thể tùy ý để cô ta tra tấn.
Cô ta cứ như vậy tra tấn nó hơn 5 năm, cũng không biết gần đây nó bị làm sao nữa.
Dáng vẻ vẫn giống như trước kia, nhưng ánh mắt đột nhiên trở nên rất đáng sợ. Có đôi khi bị nhìn chằm chằm, cô ta đều có loại cảm giác giống như sắp bị ăn tươi nuốt sống. Thật sự vô cùng tà môn!
Chẳng lẽ lần trước bị cô ta đập một gáo vào đầu nên xảy ra vấn đề rồi?
Nhắc đến chuyện này, Lưu Mai nghĩ đến liền cảm thấy tim đập nhanh. Cô ta hận không thể khiến đứa con hoang này chết, nhưng lại hy vọng nó chết ở bên ngoài chứ không phải ở trên tay mình.
Lần trước cô ta tức giận, dùng cái gáo nện một phát vào đầu nó. Lúc ấy mặt mũi của nó toàn là máu, nằm trên đất cả nửa ngày không nhúc nhích. Cô ta cho rằng mình đánh chết người thì vô cùng sợ hãi. Đang lúc không biết nên làm thế nào thì nó đột nhiên đứng dậy, cả khuôn mặt máu me be bét.
Cũng chính là từ lúc đó, ánh mắt của thằng nhóc đó trở nên vô cùng dọa người.
Mỗi lần đi lại ở trong nhà cứ như là cô hồn dã quỷ vậy, vô thanh vô tức, thật sự rất tà môn.
Nếu không phải nó có thể ăn được và ngủ được, cô ta đều phải nghi ngờ có phải quỷ hồn hay không!
Bây giờ bị nó nhìn chằm chằm, cái cảm giác khủng bố kia lại bắt đầu ập đến. Cũng may thằng nhãi này không nhìn chằm chằm cô ta lâu lắm, xoay người trở về phòng. Cô ta cũng lười quan tâm xem nó đã ăn cơm chưa, lẩm bẩm tại sao còn không có chết ở bên ngoài rồi trở về phòng bếp.
Sau khi nhà họ Nguyễn ăn xong cơm tối, Nguyễn Lâm thị bắt đầu múc nước rửa ráy chân tay cho Nguyễn Kiều Kiều. Hiện tại Nguyễn Kiều Kiều còn quá nhỏ, cái chậu kia lại đặc biệt nặng, cô bé căn bản là không thể di chuyển được nó, thậm chí đến cái khăn lông cũng không thể vắt khô nên chỉ có thể chờ Nguyễn Lâm thị rửa mặt cho mình.
Rửa ráy xong, Nguyễn Lâm thị đặt cô bé ở trên giường, gọi Nguyễn Kiệt tới chơi với cô. Còn bà thì đi tới sân sau, mỗi ngày đều phải kiểm tra gà vịt, sau đó lùa chúng vào chuồng, bà cũng sợ sẽ bỏ sót trứng chưa nhặt vào.
Khi nhặt trứng, bà phát hiện gà mái đang đi tìm kiếm thức ăn, vỏ trứng gà kia có chút nứt ra. Ngay lúc đang vui mừng vì năm nay lại có thêm không ít gà đẻ trứng cho Nguyễn Kiều Kiều ăn thì nghe được ở sân trước truyền đến âm thanh ồn ào.
Thời gian này mọi người đều nên vội vàng đi ngủ, sao còn có người tới nhà bà nhỉ?
Nguyễn Lâm thị đếm sơ qua trứng gà, xác định không thiếu quả nào, lúc này mới xoay người trở về. Vừa về đến cửa sân sau đã nhìn thấy thím Ngũ đang đứng ở trong sân.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
- bình luận