Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng - Chương 8: Trọng sinh (8)
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng
Chương 8: Trọng sinh (8)
Editor: Qingluanpei
Chương 8 Trọng sinh ( 8)
Thân thể này của Nguyễn Kiều Kiều tuổi còn nhỏ, cơ thể lại suy nhược, nghe mọi người nói chuyện, dần dần bắt đầu buồn ngủ, bất tri bất giác đã dựa vào người Nguyễn Kiến Quốc nhắm đôi mắt lại.
Nguyễn Kiến Quốc cảm giác được có thứ gì mềm nhũn dựa vào bên hông của mình, quay đầu thấy được, ngay lập tức ánh mắt trở nên nhu hòa, buông chén đũa xuống ôm cô nhóc vào trong lòng. Ông đè thấp giọng xuống nói với Nguyễn Lâm thị: "Mẹ, nửa năm sau con muốn đi lên phía Bắc."
Nguyễn Lâm thị nghe vậy, động tác hơi dừng lại, đôi mắt nhìn vào Nguyễn Kiều Kiều trong ngực con trai, hừ một tiếng cũng không nói thêm gì.
Nguyễn Kiệt nhìn về phía Nguyễn Lâm thị lại nhìn về phía Nguyễn Kiến Quốc, môi cậu giật giật nhưng rốt cuộc cái gì cũng không có nói. Cậu biết cha mình vì sao lại muốn lên phía Bắc, nhưng cậu một chút cũng không có chờ mong, thậm chí còn có chút oán hận. Tuy rằng vài ngày trước em gái bị bênh nguyên nhân chủ yếu là do thím hai, nhưng trong mắt của cậu, mẹ cậu cũng là nguyên nhân căn bản làm hại em gái suýt chút nữa không cứu được.
Sau khi Nguyễn Kiến Quốc nói xong, toàn bộ không khí của phòng bếp liền trở nên có chút ngưng trọng. Chỉ có Nguyễn Kiều Kiều ngủ say là không cảm nhận được.
Nhà của Nguyễn gia là tứ hợp viện tiêu chuẩn, bốn anh em nhà họ Nguyễn mỗi người ở một bên. Trong lúc bên này của Nguyễn Kiến Quốc đang ăn cơm, Nhị phòng ở bên cạnh cũng vậy. Vợ của Nguyễn Kiến Đảng Liễu Chiêu Đệ nhai trong mồm miếng dưa muối mặn chát, nghĩ đến lúc ở nhà chính nhìn thấy trứng gà và cháo thịt băm, trên mặt tràn đầy cười lạnh.
Nguyễn Kiến Đảng liếc nhìn cô ta một cái nhưng cũng chưa nói gì, nhưng Nguyễn Vĩ nhỏ nhất nhìn đến khuôn mặt gần như vặn vẹo của mẹ mình, không nhịn được hỏi: "Mẹ, mẹ đang cười gì thế?"
"Ăn cơm của con đi! Bớt lo chuyện của người khác, bài tập hôm nay đã làm xong chưa? Đừng có suốt ngày ở bên ngoài hoang dã. Ai không biết còn tưởng rằng con khỉ mói là mẹ của con đấy. Mẹ nói cho con biết, năm nay con lại thi cho mẹ một quả trứng ngỗng thì mẹ sẽ cho con đẹp mặt!"
Vô duyên vô cớ lại bị mắng, Nguyễn Vĩ bĩu môi quay đầu sang chỗ khác, đối diện với ánh mắt của anh trai Nguyễn Thỉ, nhịn không được lại quay mặt sang bên đối diện.
Liễu Chiêu Đệ mắng Nguyễn Vĩ xong, lại nhìn về phía Nguyễn Quốc Đảng. Rốt cuộc là oán khí trong lòng quá nặng, không nhịn được căm giận nói: "Kiến Đảng, mẹ anh có phải có tật xấu không? Chỉ là một tiện nha đầu mà cũng coi như là bảo...."
Lời còn chưa có dứt, "Xoảng" một tiếng, Nguyễn Kiến Đảng đem cái chén trong tay đập xuống, toàn bộ cái bàn đều chấn động theo.
Nguyễn Vĩ và Nguyễn Thỉ bị dọa sợ rụt cổ vào, Liễu Chiêu Đệ cũng bị dọa tới mức trắng bệch. Lúc này cô ta mới phản ứng lại bản thân đã nói cái gì, ngập ngừng muốn giải thích một chút lại bị Nguyễn Kiến Đảng trầm giọng đánh gãy: "Nếu cô còn ăn nói ngu ngốc như vậy, có tin tôi đánh chết cô không?"
Bốn anh em họ Nguyễn đều là đại hán uy vũ, thể trạng kia ở trong đội đều là người xuất sắc. Tuy rằng cô ta không bị đánh qua nhưng bị rống lên như vậy, Liễu Chiêu Đệ vẫn rất sợ hãi, chỉ bụm mặt gật đầu, cái gì cũng không dám nói.
Nguyễn Kiến Đảng đã không còn tâm trạng ăn cơm, xoay người ra khỏi phòng bếp. Liễu Chiêu Đệ nhìn bóng dáng hắn rời đi, nhịn không được đỏ hốc mắt, chỉ là không phải bị dọa mà là hận.
Cô ta không rõ, Nguyễn Gia này như thế nào đều là một đám quái thai, cô ta sinh liên tiếp ba đứa con trai, tự nhận mình là công thần của toàn bộ Nguyễn gia. Nhưng bọn họ lại coi một con nhóc bồi tiền hóa là bảo bối.
Nguyễn Kiều Kiều chỉ là một cái bồi tiền hóa, tương lai đều thành nhà người khác, Nguyễn gia sủng con nhóc đó như vậy làm gì?
"Mẹ, em gái mới không phải là tiện nha đầu, em ấy là công chúa nhỏ của Nguyễn gia chúng ta." Nguyễn Vĩ cũng không thích mẹ cậu nói em gái như vậy, sắc mặt có chút không cao hứng.
Chương 8 Trọng sinh ( 8)
Thân thể này của Nguyễn Kiều Kiều tuổi còn nhỏ, cơ thể lại suy nhược, nghe mọi người nói chuyện, dần dần bắt đầu buồn ngủ, bất tri bất giác đã dựa vào người Nguyễn Kiến Quốc nhắm đôi mắt lại.
Nguyễn Kiến Quốc cảm giác được có thứ gì mềm nhũn dựa vào bên hông của mình, quay đầu thấy được, ngay lập tức ánh mắt trở nên nhu hòa, buông chén đũa xuống ôm cô nhóc vào trong lòng. Ông đè thấp giọng xuống nói với Nguyễn Lâm thị: "Mẹ, nửa năm sau con muốn đi lên phía Bắc."
Nguyễn Lâm thị nghe vậy, động tác hơi dừng lại, đôi mắt nhìn vào Nguyễn Kiều Kiều trong ngực con trai, hừ một tiếng cũng không nói thêm gì.
Nguyễn Kiệt nhìn về phía Nguyễn Lâm thị lại nhìn về phía Nguyễn Kiến Quốc, môi cậu giật giật nhưng rốt cuộc cái gì cũng không có nói. Cậu biết cha mình vì sao lại muốn lên phía Bắc, nhưng cậu một chút cũng không có chờ mong, thậm chí còn có chút oán hận. Tuy rằng vài ngày trước em gái bị bênh nguyên nhân chủ yếu là do thím hai, nhưng trong mắt của cậu, mẹ cậu cũng là nguyên nhân căn bản làm hại em gái suýt chút nữa không cứu được.
Sau khi Nguyễn Kiến Quốc nói xong, toàn bộ không khí của phòng bếp liền trở nên có chút ngưng trọng. Chỉ có Nguyễn Kiều Kiều ngủ say là không cảm nhận được.
Nhà của Nguyễn gia là tứ hợp viện tiêu chuẩn, bốn anh em nhà họ Nguyễn mỗi người ở một bên. Trong lúc bên này của Nguyễn Kiến Quốc đang ăn cơm, Nhị phòng ở bên cạnh cũng vậy. Vợ của Nguyễn Kiến Đảng Liễu Chiêu Đệ nhai trong mồm miếng dưa muối mặn chát, nghĩ đến lúc ở nhà chính nhìn thấy trứng gà và cháo thịt băm, trên mặt tràn đầy cười lạnh.
Nguyễn Kiến Đảng liếc nhìn cô ta một cái nhưng cũng chưa nói gì, nhưng Nguyễn Vĩ nhỏ nhất nhìn đến khuôn mặt gần như vặn vẹo của mẹ mình, không nhịn được hỏi: "Mẹ, mẹ đang cười gì thế?"
"Ăn cơm của con đi! Bớt lo chuyện của người khác, bài tập hôm nay đã làm xong chưa? Đừng có suốt ngày ở bên ngoài hoang dã. Ai không biết còn tưởng rằng con khỉ mói là mẹ của con đấy. Mẹ nói cho con biết, năm nay con lại thi cho mẹ một quả trứng ngỗng thì mẹ sẽ cho con đẹp mặt!"
Vô duyên vô cớ lại bị mắng, Nguyễn Vĩ bĩu môi quay đầu sang chỗ khác, đối diện với ánh mắt của anh trai Nguyễn Thỉ, nhịn không được lại quay mặt sang bên đối diện.
Liễu Chiêu Đệ mắng Nguyễn Vĩ xong, lại nhìn về phía Nguyễn Quốc Đảng. Rốt cuộc là oán khí trong lòng quá nặng, không nhịn được căm giận nói: "Kiến Đảng, mẹ anh có phải có tật xấu không? Chỉ là một tiện nha đầu mà cũng coi như là bảo...."
Lời còn chưa có dứt, "Xoảng" một tiếng, Nguyễn Kiến Đảng đem cái chén trong tay đập xuống, toàn bộ cái bàn đều chấn động theo.
Nguyễn Vĩ và Nguyễn Thỉ bị dọa sợ rụt cổ vào, Liễu Chiêu Đệ cũng bị dọa tới mức trắng bệch. Lúc này cô ta mới phản ứng lại bản thân đã nói cái gì, ngập ngừng muốn giải thích một chút lại bị Nguyễn Kiến Đảng trầm giọng đánh gãy: "Nếu cô còn ăn nói ngu ngốc như vậy, có tin tôi đánh chết cô không?"
Bốn anh em họ Nguyễn đều là đại hán uy vũ, thể trạng kia ở trong đội đều là người xuất sắc. Tuy rằng cô ta không bị đánh qua nhưng bị rống lên như vậy, Liễu Chiêu Đệ vẫn rất sợ hãi, chỉ bụm mặt gật đầu, cái gì cũng không dám nói.
Nguyễn Kiến Đảng đã không còn tâm trạng ăn cơm, xoay người ra khỏi phòng bếp. Liễu Chiêu Đệ nhìn bóng dáng hắn rời đi, nhịn không được đỏ hốc mắt, chỉ là không phải bị dọa mà là hận.
Cô ta không rõ, Nguyễn Gia này như thế nào đều là một đám quái thai, cô ta sinh liên tiếp ba đứa con trai, tự nhận mình là công thần của toàn bộ Nguyễn gia. Nhưng bọn họ lại coi một con nhóc bồi tiền hóa là bảo bối.
Nguyễn Kiều Kiều chỉ là một cái bồi tiền hóa, tương lai đều thành nhà người khác, Nguyễn gia sủng con nhóc đó như vậy làm gì?
"Mẹ, em gái mới không phải là tiện nha đầu, em ấy là công chúa nhỏ của Nguyễn gia chúng ta." Nguyễn Vĩ cũng không thích mẹ cậu nói em gái như vậy, sắc mặt có chút không cao hứng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
- bình luận