Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng - Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng
Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
Editor: Qingluanpei
Chương 91 Được tiểu phản diện cứu ( 6)
Về đến nhà, người nhà họ Nguyễn cũng không có tâm tư đi tiếp đón những hương thân tò mò kia, chỉ qua loa trả lời hai câu rồi mời bọn họ ra ngoài, cũng mặc kệ bọn họ bàn luận chuyện gì.
Nguyễn Kiều Kiều được trịnh trọng đặt lên bàn ở nhà chính.
Cả nhà tí lại sờ nơi này, chốc lại sờ chỗ kia để xem xem trên người cô còn vết thương nào không.
Nguyễn Lâm thị kiểm tra kiểm tra, nước mắt lại trào ra, một ngày một đêm này với bà còn gian nan hơn cả đời này, bà thậm chí còn nghĩ nếu thật sự không thể tìm được Nguyễn Kiều Kiều, bà cũng sẽ đi cùng với con bé luôn.
Bà không yên tâm để Tiểu Kiều Kiều một mình dưới âm tào địa phủ, sợ con bé bị người khác bắt nạt, cũng sợ không ai chăm sóc nó....
Nhưng là khi bà tuyệt vọng muốn chết, bé ngoan của bà lại trở về rồi. Đối với bà mà nói thì đây chính là trời cao ban ân. Bà ôm lấy Nguyễn Kiều Kiều, thật sự không nỡ buông ra, chỉ sợ buông ra một lúc thôi ông trời lại mang con bé đi mất.
"Bà ơi, Kiều Kiều không có việc gì. Là Tư ca ca đã cứu cháu." Nguyễn Kiều Kiều duỗi tay lau nước mắt cho Nguyễn Lâm thị, nhẹ nhàng nói, nói xong lại nhìn Hứa Tư đang đứng ở một bên, nhắc nhở người nhà họ Nguyễn.
Lúc đầu lực chú ý của mọi người đều ở trên người Nguyễn Kiều Kiều, căn bản là không dời được mắt đi. Hiện tại đã xác nhận an toàn của cô, bọn họ mới đưa mắt nhìn về phía Hứa Tư.
Nhìn cả người chật vật đầy vết thương của hắn, người nhà họ Nguyễn thật sự rất cảm động.
"Đứa bé ngoan. Thật sự là đứa bé ngoan!" Nguyễn Lâm thị khóc, ánh mắt nhìn Hứa Tư giống như đang nhìn một thiên thần vậy.
Bọn họ không chút nghi ngờ độ tin cậy của chuyện này, dù sao thì Nguyễn Kiều Kiều nói có thì chính là có.
Người nhà họ Nguyễn thật sự rất cảm kích Hứa Tư.
Khi Nguyễn Kiều Kiều được Nguyễn Lâm thị ôm đi tắm, Hứa Tư cũng bị mấy đứa nhóc nhà họ Nguyễn vây quanh ở cạnh giếng. Hắn là con trai, tắm rửa không cần chú trọng như vậy, cứ đứng ở cạnh giếng mặc quần lót tắm là được.
Sau khi tắm xong, Đỗ Thanh lấy một bộ quần áo của Nguyễn Lỗi cùng một cái quần lót Nguyễn Lỗi chưa từng mặc đưa cho hắn.
Khi Hứa Tư thay quần áo xong, Đỗ Thanh ngạc nhiên vô cùng, tấm tắc bảo lạ: "Đứa bé này nhìn thật có tinh thần, chưa từng thấy qua đứa trẻ xinh đẹp như vậy. Đáng tiếc là sinh trong một gia đình như thế."
Bằng không thì đứa trẻ xinh đẹp như vậy, nhà ai lại không nâng niu như bảo bối chứ.
"Còn không phải thế sao. Thật là một đứa trẻ xinh đẹp." Có lẽ dùng từ xinh đẹp để nói về bé trai là không thích hợp, nhưng Hứa Tư thật sự rất xinh đẹp, chỉ là không xinh đẹp kiểu nữ tính thôi.
Đỗ Thanh dẫn Hứa Tư ra ngoài, Nguyễn Kiều Kiều ở bên ngoài cũng đã tắm rửa xong, chỗ trầy da trên người cũng đã được bôi thuốc, đang được Nguyễn Lâm thị ôm vào trong ngực đau lòng dỗ dành, khi Hứa Tư bước ra, tất cả mọi người đều lộ ra ánh mắt kinh diễm.
"Đứa nhỏ này sao mà đẹp thế!" Nguyễn Lâm thị kinh hô.
"Còn không phải vậy sao. Con cũng vừa mới nói xong, thật sự chưa từng thấy qua đứa trẻ nào xinh đẹp như vậy cả." Đỗ Thanh cũng cười, đi tới nhận thuốc từ tay Nguyễn Lâm thị, để Hứa Tư ngồi trên ghế lùn, ngồi xổm bôi thuốc cho hắn.
"Vợ lão Tứ, con mau đi làm chút điểm tâm cho hai đứa nhỏ ăn. Trong nhà có gì ngon cứ làm đi, để bồi bổ cho hai đứa nhỏ." Nhìn một thân thương tích của Hứa Tư, Nguyễn Lâm thị cảm thấy rất đau lòng, nói với Ngô Nhạc.
"Vâng ạ." Ngô Nhạc lên tiếng, chạy vào phòng bếp nấu ăn.
"Tiểu Tư, cháu đã cứu Kiều Kiều nhà bà. Sau này ấy, nếu cháu không chê, muốn ăn cơm hay muốn có gì, cứ nói với bà. Chỉ cần bà có thể làm được, bà đều sẽ cho cháu!"
Chương 91 Được tiểu phản diện cứu ( 6)
Về đến nhà, người nhà họ Nguyễn cũng không có tâm tư đi tiếp đón những hương thân tò mò kia, chỉ qua loa trả lời hai câu rồi mời bọn họ ra ngoài, cũng mặc kệ bọn họ bàn luận chuyện gì.
Nguyễn Kiều Kiều được trịnh trọng đặt lên bàn ở nhà chính.
Cả nhà tí lại sờ nơi này, chốc lại sờ chỗ kia để xem xem trên người cô còn vết thương nào không.
Nguyễn Lâm thị kiểm tra kiểm tra, nước mắt lại trào ra, một ngày một đêm này với bà còn gian nan hơn cả đời này, bà thậm chí còn nghĩ nếu thật sự không thể tìm được Nguyễn Kiều Kiều, bà cũng sẽ đi cùng với con bé luôn.
Bà không yên tâm để Tiểu Kiều Kiều một mình dưới âm tào địa phủ, sợ con bé bị người khác bắt nạt, cũng sợ không ai chăm sóc nó....
Nhưng là khi bà tuyệt vọng muốn chết, bé ngoan của bà lại trở về rồi. Đối với bà mà nói thì đây chính là trời cao ban ân. Bà ôm lấy Nguyễn Kiều Kiều, thật sự không nỡ buông ra, chỉ sợ buông ra một lúc thôi ông trời lại mang con bé đi mất.
"Bà ơi, Kiều Kiều không có việc gì. Là Tư ca ca đã cứu cháu." Nguyễn Kiều Kiều duỗi tay lau nước mắt cho Nguyễn Lâm thị, nhẹ nhàng nói, nói xong lại nhìn Hứa Tư đang đứng ở một bên, nhắc nhở người nhà họ Nguyễn.
Lúc đầu lực chú ý của mọi người đều ở trên người Nguyễn Kiều Kiều, căn bản là không dời được mắt đi. Hiện tại đã xác nhận an toàn của cô, bọn họ mới đưa mắt nhìn về phía Hứa Tư.
Nhìn cả người chật vật đầy vết thương của hắn, người nhà họ Nguyễn thật sự rất cảm động.
"Đứa bé ngoan. Thật sự là đứa bé ngoan!" Nguyễn Lâm thị khóc, ánh mắt nhìn Hứa Tư giống như đang nhìn một thiên thần vậy.
Bọn họ không chút nghi ngờ độ tin cậy của chuyện này, dù sao thì Nguyễn Kiều Kiều nói có thì chính là có.
Người nhà họ Nguyễn thật sự rất cảm kích Hứa Tư.
Khi Nguyễn Kiều Kiều được Nguyễn Lâm thị ôm đi tắm, Hứa Tư cũng bị mấy đứa nhóc nhà họ Nguyễn vây quanh ở cạnh giếng. Hắn là con trai, tắm rửa không cần chú trọng như vậy, cứ đứng ở cạnh giếng mặc quần lót tắm là được.
Sau khi tắm xong, Đỗ Thanh lấy một bộ quần áo của Nguyễn Lỗi cùng một cái quần lót Nguyễn Lỗi chưa từng mặc đưa cho hắn.
Khi Hứa Tư thay quần áo xong, Đỗ Thanh ngạc nhiên vô cùng, tấm tắc bảo lạ: "Đứa bé này nhìn thật có tinh thần, chưa từng thấy qua đứa trẻ xinh đẹp như vậy. Đáng tiếc là sinh trong một gia đình như thế."
Bằng không thì đứa trẻ xinh đẹp như vậy, nhà ai lại không nâng niu như bảo bối chứ.
"Còn không phải thế sao. Thật là một đứa trẻ xinh đẹp." Có lẽ dùng từ xinh đẹp để nói về bé trai là không thích hợp, nhưng Hứa Tư thật sự rất xinh đẹp, chỉ là không xinh đẹp kiểu nữ tính thôi.
Đỗ Thanh dẫn Hứa Tư ra ngoài, Nguyễn Kiều Kiều ở bên ngoài cũng đã tắm rửa xong, chỗ trầy da trên người cũng đã được bôi thuốc, đang được Nguyễn Lâm thị ôm vào trong ngực đau lòng dỗ dành, khi Hứa Tư bước ra, tất cả mọi người đều lộ ra ánh mắt kinh diễm.
"Đứa nhỏ này sao mà đẹp thế!" Nguyễn Lâm thị kinh hô.
"Còn không phải vậy sao. Con cũng vừa mới nói xong, thật sự chưa từng thấy qua đứa trẻ nào xinh đẹp như vậy cả." Đỗ Thanh cũng cười, đi tới nhận thuốc từ tay Nguyễn Lâm thị, để Hứa Tư ngồi trên ghế lùn, ngồi xổm bôi thuốc cho hắn.
"Vợ lão Tứ, con mau đi làm chút điểm tâm cho hai đứa nhỏ ăn. Trong nhà có gì ngon cứ làm đi, để bồi bổ cho hai đứa nhỏ." Nhìn một thân thương tích của Hứa Tư, Nguyễn Lâm thị cảm thấy rất đau lòng, nói với Ngô Nhạc.
"Vâng ạ." Ngô Nhạc lên tiếng, chạy vào phòng bếp nấu ăn.
"Tiểu Tư, cháu đã cứu Kiều Kiều nhà bà. Sau này ấy, nếu cháu không chê, muốn ăn cơm hay muốn có gì, cứ nói với bà. Chỉ cần bà có thể làm được, bà đều sẽ cho cháu!"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
- bình luận