Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng - Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng
Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
Editor: Qingluanpei
Chương 94 Được tiểu phản diện cứu ( 9)
Nguyễn Lâm thị ngồi bên mép giường, không nỡ rời mắt khỏi Nguyễn Kiều Kiều, mãi đến đi bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Đỗ Thanh đứng ở cửa ho nhẹ một tiếng, bà mới nhẹ nhàng đi ra ngoài.
"Mẹ, chuyện của Kiều Kiều cũng xong rồi, bây giờ bọn con tính trở về trấn trên. Nếu mẹ có chuyện gì cứ nhờ người nhắn bọn con về."
"Đúng đó ạ. Chúng con sẽ quay về bất cứ lúc nào." Ngô Nhạc cũng phụ họa theo.
"Được rồi, mấy đứa cũng vất vả rồi. Về nhà nghỉ ngơi thật tốt đã."
"Mẹ nói gì thế, chúng ta là một gia đình mà, gì mà mệt mỏi chứ. Bọn con cũng nói xong rồi nên đi về trước đây. Mẹ cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân nữa đấy." Đỗ Thanh nói.
Nguyễn Lâm thị gật gật đầu, tiễn bọn họ ra tới cửa, nhìn bọn họ rời đi mới quay về. Mới về đến sân, nhìn thấy mấy đứa cháu trai đang đứng ở trước cửa phòng Nguyễn Kiều Kiều, thò đầu vào trong ngó ngó, lòng bàn chân ngay tức khắc như sinh ra gió.
"Mấy người tránh hết ra nhanh lên, đánh thức Kiều Kiều, tôi sẽ cho mấy người đẹp mặt!"
"Bà nội, bọn cháu lo lắng cho em gái, chỉ nhìn chút xíu thôi mà." Bé mập nói.
Nguyễn Lâm thị tức giận trừng bọn họ: "Hai ngày nay bận rộn nên tôi chưa hỏi tội mấy người đâu đấy. Lần trước tôi đã nói với mấy người thế nào? Có phải quên rồi không? Đã nói là không được phép dẫn em gái ra sau núi, thế mà mấy đứa còn dám dẫn con bé qua!"
"Bà nội, sau này sẽ không, bọn cháu không dám nữa." Nguyễn Thỉ nghiêm túc nhìn Nguyễn Lâm thị, giơ tay lên thề. Lần này thật sự đã dọa cậu sợ lắm rồi.
Nhìn thấy đôi mắt cậu nhóc đỏ hoe, mấy đứa cháu khác cũng tràn đầy áy náy, Nguyễn Lâm thị mím môi không nói gì nữa, làm bộ không kiên nhẫn đuổi bọn họ đi: "Đi đi đi, tự đi chơi đi!"
Ánh mắt dừng lại trên người Nguyễn Bác, vẻ mặt vui mừng nói: "Anh Cả và anh Ba nhà chúng ta trưởng thành rồi, lần này cũng nhờ các cháu. Buổi tối hai đứa muốn ăn gì, bà làm cho hai đứa ăn, phải khao thật tốt mới được."
Hai ngày này Nguyễn Lâm thị mơ mơ màng màng nhưng cũng biết bọn họ giúp ích rất nhiều, là bọn họ mời cảnh sát đến, cho dù cuối cùng không tìm được Nguyễn Kiều Kiều nhưng ở trong mắt bà, hai đứa cháu trai này cũng đã trưởng thành, ổn trọng hơn rất nhiều.
Nguyễn Hạo và Nguyễn Bác nhìn nhau cười cười không nói gì. Vốn dĩ Đỗ Thanh muốn bọn họ buổi chiều cùng nhau trở về nhưng Nguyễn Hạo lại không nỡ, Nguyễn Bác cũng ở lại cùng, tính toán sáng mai cùng nhau về trường học.
Lần hỗn loạn này cuối cùng cũng đã qua đi trong mắt người nhà họ Nguyễn.
Nhưng trong mắt Liễu Chiêu Đệ thì không.
Buổi chiều Đỗ Thanh trở về nơi làm việc, đồng thời tới bệnh viện báo tin cho Nguyễn Kiến Đảng và Nguyễn Tuấn, nói với bọn họ Nguyễn Kiều Kiều đã bình an trở về. Nguyễn Kiến Đảng kích động không thôi, Nguyễn Tuấn cũng nở nụ cười đầu tiên sau hai ngày.
Chỉ còn Liễu Chiêu Đệ vẫn mặt ủ mày ê.
Bởi vì cô ta phát hiện người nhà họ Nguyễn đã coi cô ta trở thành người trong suốt, Đỗ Thanh trực tiếp không để ý đến cô ta, con trai và chồng một câu cũng không nói chuyện với cô ta. Trong lòng Liễu Chiêu Đệ khổ không thể tả.
Có thể là do vẫn luôn lo lắng cho Nguyễn Kiều Kiều, trong lòng Nguyễn Kiến Đảng nghẹn một hơi, hiện tại biết Nguyễn Kiều Kiều đã bình an trở về, cục đá trong lòng cũng đã buông xuống, miệng vết thương vào ban đêm nhiễm trùng khiến cho sốt cao không lùi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tuyệt Kỹ Cứu Tông Môn - Thức Thứ Nhất: Chơi Xỏ Lá
2. Xé Mặt Trà Xanh
3. Tịnh Linh Ái Từ
4. Tiểu Trai Tinh Cùng Nhóm Phu Quân Của Nàng
=====================================
Chờ đến ngày hôm sau hạ sốt, bác sĩ liền tới thúc giục bọn họ đóng viện phí.
Trên người Liễu Chiêu Đệ không có một xu một cắc, lo lắng đến nỗi khóe miệng nổi mụn nước.
Buổi sáng Nguyễn Tuấn chờ Nguyễn Kiến Đảng hạ sốt mới về trường học, trước khi đi còn nhắc nhở cô ta lần nữa, kêu cô ta nhanh chóng trở về nhà họ Liễu đòi tiền. Liễu Chiêu Đệ luôn miệng đồng ý nhưng đến lúc này, chân cô ta cứ như mọc rễ, không thể di chuyển được.
Chương 94 Được tiểu phản diện cứu ( 9)
Nguyễn Lâm thị ngồi bên mép giường, không nỡ rời mắt khỏi Nguyễn Kiều Kiều, mãi đến đi bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Đỗ Thanh đứng ở cửa ho nhẹ một tiếng, bà mới nhẹ nhàng đi ra ngoài.
"Mẹ, chuyện của Kiều Kiều cũng xong rồi, bây giờ bọn con tính trở về trấn trên. Nếu mẹ có chuyện gì cứ nhờ người nhắn bọn con về."
"Đúng đó ạ. Chúng con sẽ quay về bất cứ lúc nào." Ngô Nhạc cũng phụ họa theo.
"Được rồi, mấy đứa cũng vất vả rồi. Về nhà nghỉ ngơi thật tốt đã."
"Mẹ nói gì thế, chúng ta là một gia đình mà, gì mà mệt mỏi chứ. Bọn con cũng nói xong rồi nên đi về trước đây. Mẹ cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân nữa đấy." Đỗ Thanh nói.
Nguyễn Lâm thị gật gật đầu, tiễn bọn họ ra tới cửa, nhìn bọn họ rời đi mới quay về. Mới về đến sân, nhìn thấy mấy đứa cháu trai đang đứng ở trước cửa phòng Nguyễn Kiều Kiều, thò đầu vào trong ngó ngó, lòng bàn chân ngay tức khắc như sinh ra gió.
"Mấy người tránh hết ra nhanh lên, đánh thức Kiều Kiều, tôi sẽ cho mấy người đẹp mặt!"
"Bà nội, bọn cháu lo lắng cho em gái, chỉ nhìn chút xíu thôi mà." Bé mập nói.
Nguyễn Lâm thị tức giận trừng bọn họ: "Hai ngày nay bận rộn nên tôi chưa hỏi tội mấy người đâu đấy. Lần trước tôi đã nói với mấy người thế nào? Có phải quên rồi không? Đã nói là không được phép dẫn em gái ra sau núi, thế mà mấy đứa còn dám dẫn con bé qua!"
"Bà nội, sau này sẽ không, bọn cháu không dám nữa." Nguyễn Thỉ nghiêm túc nhìn Nguyễn Lâm thị, giơ tay lên thề. Lần này thật sự đã dọa cậu sợ lắm rồi.
Nhìn thấy đôi mắt cậu nhóc đỏ hoe, mấy đứa cháu khác cũng tràn đầy áy náy, Nguyễn Lâm thị mím môi không nói gì nữa, làm bộ không kiên nhẫn đuổi bọn họ đi: "Đi đi đi, tự đi chơi đi!"
Ánh mắt dừng lại trên người Nguyễn Bác, vẻ mặt vui mừng nói: "Anh Cả và anh Ba nhà chúng ta trưởng thành rồi, lần này cũng nhờ các cháu. Buổi tối hai đứa muốn ăn gì, bà làm cho hai đứa ăn, phải khao thật tốt mới được."
Hai ngày này Nguyễn Lâm thị mơ mơ màng màng nhưng cũng biết bọn họ giúp ích rất nhiều, là bọn họ mời cảnh sát đến, cho dù cuối cùng không tìm được Nguyễn Kiều Kiều nhưng ở trong mắt bà, hai đứa cháu trai này cũng đã trưởng thành, ổn trọng hơn rất nhiều.
Nguyễn Hạo và Nguyễn Bác nhìn nhau cười cười không nói gì. Vốn dĩ Đỗ Thanh muốn bọn họ buổi chiều cùng nhau trở về nhưng Nguyễn Hạo lại không nỡ, Nguyễn Bác cũng ở lại cùng, tính toán sáng mai cùng nhau về trường học.
Lần hỗn loạn này cuối cùng cũng đã qua đi trong mắt người nhà họ Nguyễn.
Nhưng trong mắt Liễu Chiêu Đệ thì không.
Buổi chiều Đỗ Thanh trở về nơi làm việc, đồng thời tới bệnh viện báo tin cho Nguyễn Kiến Đảng và Nguyễn Tuấn, nói với bọn họ Nguyễn Kiều Kiều đã bình an trở về. Nguyễn Kiến Đảng kích động không thôi, Nguyễn Tuấn cũng nở nụ cười đầu tiên sau hai ngày.
Chỉ còn Liễu Chiêu Đệ vẫn mặt ủ mày ê.
Bởi vì cô ta phát hiện người nhà họ Nguyễn đã coi cô ta trở thành người trong suốt, Đỗ Thanh trực tiếp không để ý đến cô ta, con trai và chồng một câu cũng không nói chuyện với cô ta. Trong lòng Liễu Chiêu Đệ khổ không thể tả.
Có thể là do vẫn luôn lo lắng cho Nguyễn Kiều Kiều, trong lòng Nguyễn Kiến Đảng nghẹn một hơi, hiện tại biết Nguyễn Kiều Kiều đã bình an trở về, cục đá trong lòng cũng đã buông xuống, miệng vết thương vào ban đêm nhiễm trùng khiến cho sốt cao không lùi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tuyệt Kỹ Cứu Tông Môn - Thức Thứ Nhất: Chơi Xỏ Lá
2. Xé Mặt Trà Xanh
3. Tịnh Linh Ái Từ
4. Tiểu Trai Tinh Cùng Nhóm Phu Quân Của Nàng
=====================================
Chờ đến ngày hôm sau hạ sốt, bác sĩ liền tới thúc giục bọn họ đóng viện phí.
Trên người Liễu Chiêu Đệ không có một xu một cắc, lo lắng đến nỗi khóe miệng nổi mụn nước.
Buổi sáng Nguyễn Tuấn chờ Nguyễn Kiến Đảng hạ sốt mới về trường học, trước khi đi còn nhắc nhở cô ta lần nữa, kêu cô ta nhanh chóng trở về nhà họ Liễu đòi tiền. Liễu Chiêu Đệ luôn miệng đồng ý nhưng đến lúc này, chân cô ta cứ như mọc rễ, không thể di chuyển được.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
- bình luận