Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng - Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng
Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
Cô giáo Dương nghe những lời này, chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu.
Cô cũng không xa lạ gì với nhà họ Nguyễn, thứ nhất là vì chồng của Nguyễn Lâm thị là liệt sĩ, đã được tuyên dương ở trong huyện, bà là người nhà liệt sĩ đương nhiên sẽ được trong đội và và trong huyện ưu tiên chăm sóc. Làng trên xóm dưới rất ít người không biết bà.
Còn lại chính là vì Thư Khiết. Năm đó Thư Khiết xuống nông thôn, là một phần tử trí thức khó có được tự nguyện ở lại huyện của bọn họ làm giáo viên. Sau này khôi phục kỳ thi Đại học, bà lại trực tiếp đi dạy lớp tốt nghiệp, dạy 4-5 năm liền, hiện tại sinh viên cũng đã có vài người, ai mà không nể trọng bà chứ.
Nhà họ Nguyễn không thể khinh thường, nhưng nhà họ Lục cũng không phải là người dễ bắt nạt. Bọn họ chính là thân thích của đơn vị nổi danh ở trấn trên, người bình thường không dám chọc đến bọn họ.
Lần này có chuyện với nhà họ Nguyễn, đây thật đúng là một chuyện phiền phức.
Cô giáo Dương cũng chỉ có thể ha ha nói: "Thím Nguyễn à, bà cứ yên tâm, chuyện này trường học chúng tôi chắc chắn sẽ xử lý ổn thỏa, bà không cần vội." Sau đó lại nói thêm một đống lời hứa hẹn, sau đó vội vã rời khỏi bệnh viện.
Nguyễn Lâm thị nhìn theo bóng dáng của cô giáo Dương, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Trở lại phòng bệnh, Nguyễn Kiệt đã dựa vào Nguyễn Kiều Kiều ngủ rồi, sắc mặt tái nhợt. Nguyễn Kiều Kiều dùng cánh tay nhỏ bé đỡ lấy cậu, không dám thả lỏng chút nào.
Chờ khi trời xẩm tối, Nguyễn Kiến Quốc cũng nhận được tin tức, vội vã chạy tới, mồ hôi đầm đìa. Lúc tiến vào phòng thăm Nguyễn Kiệt lại bị Nguyễn Kiến Đảng gọi ra ngoài, hai anh em nói chuyện một lúc, sắc mặt Nguyễn Kiến Quốc vô cùng âm trầm.
Nguyễn Kiến Quốc là một người trung hậu chính trực, ông rất ít khi tức giận với người khác, nhưng đó là dưới tình huống không ai chạm đến vảy ngược của ông. Mà hiện tại, đối phương chỉ cần một lần đã chạm đến hai cái vảy ngược của ông!
Khi trở lại phòng bệnh, sắc mặt ông đã trở lại như bình thường, xoa xoa đầu nhỏ của Nguyễn Kiều Kiều, bế Nguyễn Kiệt còn đang ngủ ở trên giường rời khỏi bệnh viện, ngồi xe ba bánh về nhà. Người quá nhiều, mấy tên nhóc chỉ có thể ngồi lên đùi nhau.
Kỳ thật, lúc bế lên Nguyễn Kiệt đã tỉnh, nhưng cậu vẫn không mở mắt, được Nguyễn Kiến Quốc ôm ở trong lòng. Chàng trai nhỏ bé vùi đầu vào ngực bố, lặng lẽ khóc. Nguyễn Kiến Quốc cảm giác được trước ngực ẩm ướt, trong đêm tối, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
Về đến nhà, Liễu Chiêu Đệ đang đứng ở cửa nhìn xung quanh, sắc mặt không được tốt lắm. Nhìn thấy bọn họ trở về, đang định nổi giận hỏi bọn họ đã đi đâu, nhưng còn chưa kịp mở miệng đã nhìn thấy Nguyễn Kiến Quốc ôm Nguyễn Kiệt từ trên xe ba bánh xuống, trên đầu còn quấn băng gạc, cô ta ngay tức khắc ngậm miệng lại.
Nguyễn Lâm thị cũng không trông cậy vào cô ta ở nhà làm được gì. Chờ sau khi sắp xếp tốt cho Nguyễn Kiệt, bà liền đốt đèn xuống phòng bếp bận việc.
Buổi tối hôm nay là buổi tối duy nhất mà Nguyễn Kiều Kiều không được ăn cơm trắng.
Mọi người đều không có khẩu vị gì, ăn uống qua loa. Nguyễn Kiến Đảng về nhà mình trước, bảo Nguyễn Kiến Quốc nếu có chuyện cứ ở trong sân gọi một tiếng, anh sẽ lập tức chạy qua.
Người nhà Nhị phòng đều đã về hết, Nguyễn Lâm thị cũng giục mấy tên nhóc đi ngủ.
Nguyễn Kiều Kiều nằm với Nguyễn Kiệt ở trên giường. Nguyễn Kiệt thật sự rất mệt, đầu cũng đau, ngủ không sâu giấc, khi gặp ác mộng giãy giụa muốn tỉnh lại thì phát hiện Nguyễn Kiều Kiều đã không còn bên cạnh.
Cậu cho rằng cô bé đã trở về phòng ngủ cùng Nguyễn Lâm thị, đang định nhắm mắt ngủ tiếp, quay đầu lại liền nhìn thấy một bóng người nho nhỏ nằm bò bên cạnh cửa sổ.
Nguyễn Kiệt nhíu mày, mơ hồ còn nghe được tiếng Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc đang nói chuyện với nhau.
Cậu nhẹ nhàng đi tới, vừa lúc nghe được Nguyễn Lâm thị nói: "Quyết định của anh từ trước tới giờ tôi không cản được. Nếu như anh đã quyết định thì cứ đi đi. Chỉ là cho dù kết quả thế nào, nhất định phải về trước năm mới!"
Cô cũng không xa lạ gì với nhà họ Nguyễn, thứ nhất là vì chồng của Nguyễn Lâm thị là liệt sĩ, đã được tuyên dương ở trong huyện, bà là người nhà liệt sĩ đương nhiên sẽ được trong đội và và trong huyện ưu tiên chăm sóc. Làng trên xóm dưới rất ít người không biết bà.
Còn lại chính là vì Thư Khiết. Năm đó Thư Khiết xuống nông thôn, là một phần tử trí thức khó có được tự nguyện ở lại huyện của bọn họ làm giáo viên. Sau này khôi phục kỳ thi Đại học, bà lại trực tiếp đi dạy lớp tốt nghiệp, dạy 4-5 năm liền, hiện tại sinh viên cũng đã có vài người, ai mà không nể trọng bà chứ.
Nhà họ Nguyễn không thể khinh thường, nhưng nhà họ Lục cũng không phải là người dễ bắt nạt. Bọn họ chính là thân thích của đơn vị nổi danh ở trấn trên, người bình thường không dám chọc đến bọn họ.
Lần này có chuyện với nhà họ Nguyễn, đây thật đúng là một chuyện phiền phức.
Cô giáo Dương cũng chỉ có thể ha ha nói: "Thím Nguyễn à, bà cứ yên tâm, chuyện này trường học chúng tôi chắc chắn sẽ xử lý ổn thỏa, bà không cần vội." Sau đó lại nói thêm một đống lời hứa hẹn, sau đó vội vã rời khỏi bệnh viện.
Nguyễn Lâm thị nhìn theo bóng dáng của cô giáo Dương, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Trở lại phòng bệnh, Nguyễn Kiệt đã dựa vào Nguyễn Kiều Kiều ngủ rồi, sắc mặt tái nhợt. Nguyễn Kiều Kiều dùng cánh tay nhỏ bé đỡ lấy cậu, không dám thả lỏng chút nào.
Chờ khi trời xẩm tối, Nguyễn Kiến Quốc cũng nhận được tin tức, vội vã chạy tới, mồ hôi đầm đìa. Lúc tiến vào phòng thăm Nguyễn Kiệt lại bị Nguyễn Kiến Đảng gọi ra ngoài, hai anh em nói chuyện một lúc, sắc mặt Nguyễn Kiến Quốc vô cùng âm trầm.
Nguyễn Kiến Quốc là một người trung hậu chính trực, ông rất ít khi tức giận với người khác, nhưng đó là dưới tình huống không ai chạm đến vảy ngược của ông. Mà hiện tại, đối phương chỉ cần một lần đã chạm đến hai cái vảy ngược của ông!
Khi trở lại phòng bệnh, sắc mặt ông đã trở lại như bình thường, xoa xoa đầu nhỏ của Nguyễn Kiều Kiều, bế Nguyễn Kiệt còn đang ngủ ở trên giường rời khỏi bệnh viện, ngồi xe ba bánh về nhà. Người quá nhiều, mấy tên nhóc chỉ có thể ngồi lên đùi nhau.
Kỳ thật, lúc bế lên Nguyễn Kiệt đã tỉnh, nhưng cậu vẫn không mở mắt, được Nguyễn Kiến Quốc ôm ở trong lòng. Chàng trai nhỏ bé vùi đầu vào ngực bố, lặng lẽ khóc. Nguyễn Kiến Quốc cảm giác được trước ngực ẩm ướt, trong đêm tối, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
Về đến nhà, Liễu Chiêu Đệ đang đứng ở cửa nhìn xung quanh, sắc mặt không được tốt lắm. Nhìn thấy bọn họ trở về, đang định nổi giận hỏi bọn họ đã đi đâu, nhưng còn chưa kịp mở miệng đã nhìn thấy Nguyễn Kiến Quốc ôm Nguyễn Kiệt từ trên xe ba bánh xuống, trên đầu còn quấn băng gạc, cô ta ngay tức khắc ngậm miệng lại.
Nguyễn Lâm thị cũng không trông cậy vào cô ta ở nhà làm được gì. Chờ sau khi sắp xếp tốt cho Nguyễn Kiệt, bà liền đốt đèn xuống phòng bếp bận việc.
Buổi tối hôm nay là buổi tối duy nhất mà Nguyễn Kiều Kiều không được ăn cơm trắng.
Mọi người đều không có khẩu vị gì, ăn uống qua loa. Nguyễn Kiến Đảng về nhà mình trước, bảo Nguyễn Kiến Quốc nếu có chuyện cứ ở trong sân gọi một tiếng, anh sẽ lập tức chạy qua.
Người nhà Nhị phòng đều đã về hết, Nguyễn Lâm thị cũng giục mấy tên nhóc đi ngủ.
Nguyễn Kiều Kiều nằm với Nguyễn Kiệt ở trên giường. Nguyễn Kiệt thật sự rất mệt, đầu cũng đau, ngủ không sâu giấc, khi gặp ác mộng giãy giụa muốn tỉnh lại thì phát hiện Nguyễn Kiều Kiều đã không còn bên cạnh.
Cậu cho rằng cô bé đã trở về phòng ngủ cùng Nguyễn Lâm thị, đang định nhắm mắt ngủ tiếp, quay đầu lại liền nhìn thấy một bóng người nho nhỏ nằm bò bên cạnh cửa sổ.
Nguyễn Kiệt nhíu mày, mơ hồ còn nghe được tiếng Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc đang nói chuyện với nhau.
Cậu nhẹ nhàng đi tới, vừa lúc nghe được Nguyễn Lâm thị nói: "Quyết định của anh từ trước tới giờ tôi không cản được. Nếu như anh đã quyết định thì cứ đi đi. Chỉ là cho dù kết quả thế nào, nhất định phải về trước năm mới!"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
- bình luận