Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng - Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Sau Khi Xuyên Sách, Mèo Mập Ở Thập Niên 80 Làm Đoàn Sủng
Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
Editor: Qingluanpei
Chương 80 Kiều Kiều bị bắt đi ( 5)
Cô nhìn con khỉ cái còn to hơn mình vài size, che bụng mình lắc lắc đầu. Con khỉ cái kia nghi hoặc nhìn cô, theo tầm mắt nhìn bụng cô, duỗi tay sờ sờ, sau đó mỉm cười.
Nó cũng không ép cô ăn quả đào nữa mà đem quả đào đặt lên cành cây phía sau. Sau đó nó xoay người cô lại, cởi tóc của của cô ra, bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm.
"....." Nguyễn Kiều Kiều, xin cảm ơn, nhưng mà tôi không có mấy thứ đó đâu nhé!
Nguyễn Kiều Kiều ở bên này vẫn còn tạm tính là an toàn, ở một bên khác, nhà họ Nguyễn lại bị đảo lộn hoàn toàn.
Tìm suốt một ngày, tới gần chạng vạng nhưng vẫn không tìm thấy Nguyễn Kiều Kiều. Mọi người cũng không dám đi vào sâu bên trong, tất cả mọi người đều nói lần này chỉ sợ là lành ít dữ nhiều. Người nhà họ Nguyễn vẫn không dừng lại việc tìm kiếm, nhưng là tìm suốt một ngày, không chỉ là các hương thân mệt mỏi, bọn họ cũng sắp không chịu đựng được nữa.
Mấy đứa bé, nhỏ đã khóc cạn nước mắt, lớn lại trầm mặc không nói gì, mặt không cảm xúc.
Nguyễn Kiệt nếu không phải bị Nguyễn Kiến Dân chém một nhát vào gáy hôn mê thì cậu đã thật sự vọt vào trước núi.
Lần trước em gái đi theo cậu vào sau núi bị thương, lần này vào sau núi lại trực tiếp làm mất em gái. Chuyện này để lại trong lòng cậu thiếu niên nhỏ quá nhiều bóng ma, cậu hối hận muốn chết đi được, hoặc là hận không thể thay thế cho đứa em gái bị bắt đi.
Nguyễn Lâm thị đã tỉnh lúc chiều, biết được vẫn chưa tìm thấy Nguyễn Kiều Kiều. Bà bò từ trên giường xuống, việc đầu tiên là mắng cho Nguyễn Kiến Quốc một trận, sau đó vọt lại chỗ Liễu Chiêu Đệ, đánh cho cô ta một trận.
"A, người đàn bà này, sao cô lại không chết đi chứ? Tai sao cô lại không chết đi? Cô trả Tiểu Kiều Kiều lại đây cho tôi! Ông trời ơi, sao ông lại không thu người phụ nữ này lại! Nhà họ Nguyễn chúng tôi rốt cuộc đã làm sai điều gì để ông đưa một cái đồ sao chổi này tới tai họa gia đình tôi! Ông trời ơi, ông mở to mắt ra nhìn đi....."
Nguyễn Lâm thị đem hết lửa giận trút lên người Liễu Chiêu Đệ, cho dù Đỗ Thanh và Ngô Nhạc cố hết sức ngăn bà lại nhưng bà vẫn cào cho mặt Liễu Chiêu Đệ mấy vệt máu.
Liễu Chiêu Đệ vừa kinh lại vừa sợ, không dám đánh trả, chỉ có thể ngồi đó chịu trận.
Cuối cùng ngay cả áo cũng bị kéo ra, lộc cả áo ngực bên trong, trên mặt có mấy vết cào, tóc rối bù xù, trông giống như một bà điên, chật vật tránh ở góc tường.
Nguyễn Tuấn đứng ở bên ngoài nhìn nhưng lại không làm gì cả, chỉ yên lặng quay mặt đi.
"Mẹ, mẹ...." Đỗ Thanh và Ngô Nhạc thật sự không ngăn được Nguyễn Lâm thị, giúp đỡ ngăn bà lại cũng đã bị ngộ thương theo.
Nguyễn Kiến Quốc mím chặt môi nhìn bốn người phụ nữ loạn thành một đống, cuối cùng thẳng đến khi bác sĩ chạy tới nhắc nhở không được ồn ào trong bệnh viện, ông mới tiến lên tách Nguyễn Lâm thị ra.
Nhưng Nguyễn Lâm thị lại dùng sức cho ông một bạt tai.
"Anh cái tên phế vật này! Anh đứng ở chỗ này làm gì? Mau đi tìm Kiều Kiều đi! Anh đem Kiều Kiều trả lại cho tôi!" Nguyễn Lâm thị trừng ông, chậm rãi trượt từ trong lòng ông xuống, ngồi bệt xuống đất, vỗ sàn nhà khóc thét: "Kiều Kiều của bà ơi, nếu cháu có mệnh hệ gì, bà phải sống sao bây giờ, cháu bảo bà phải sống thế nào đây...."
Nguyễn Kiến Quốc hoàn toàn không có ý tránh đi, đứng nguyên để Nguyễn Lâm thị cho mình một bạt tai, ở trong lòng mình la lối khóc lóc, giống như chỉ có như vậy thì trong lòng ông mới có thể dễ chịu hơn một chút, sẽ không còn đau đớn như vậy nữa.
Ông và Thư Khiết sinh ba đứa trẻ.
Có lẽ trong mắt người khác thì con trai mới là tốt nhất. nhưng ở trong mắt ông, con gái mới thật sự là đầu quả tim của ông, nhưng hiện tại đầu quả tim của ông... sinh tử chưa biết. Làm một người bố, ông lại không thể làm gì được, ông đã sớm không muốn tiếp tục sống nữa!
Chương 80 Kiều Kiều bị bắt đi ( 5)
Cô nhìn con khỉ cái còn to hơn mình vài size, che bụng mình lắc lắc đầu. Con khỉ cái kia nghi hoặc nhìn cô, theo tầm mắt nhìn bụng cô, duỗi tay sờ sờ, sau đó mỉm cười.
Nó cũng không ép cô ăn quả đào nữa mà đem quả đào đặt lên cành cây phía sau. Sau đó nó xoay người cô lại, cởi tóc của của cô ra, bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm.
"....." Nguyễn Kiều Kiều, xin cảm ơn, nhưng mà tôi không có mấy thứ đó đâu nhé!
Nguyễn Kiều Kiều ở bên này vẫn còn tạm tính là an toàn, ở một bên khác, nhà họ Nguyễn lại bị đảo lộn hoàn toàn.
Tìm suốt một ngày, tới gần chạng vạng nhưng vẫn không tìm thấy Nguyễn Kiều Kiều. Mọi người cũng không dám đi vào sâu bên trong, tất cả mọi người đều nói lần này chỉ sợ là lành ít dữ nhiều. Người nhà họ Nguyễn vẫn không dừng lại việc tìm kiếm, nhưng là tìm suốt một ngày, không chỉ là các hương thân mệt mỏi, bọn họ cũng sắp không chịu đựng được nữa.
Mấy đứa bé, nhỏ đã khóc cạn nước mắt, lớn lại trầm mặc không nói gì, mặt không cảm xúc.
Nguyễn Kiệt nếu không phải bị Nguyễn Kiến Dân chém một nhát vào gáy hôn mê thì cậu đã thật sự vọt vào trước núi.
Lần trước em gái đi theo cậu vào sau núi bị thương, lần này vào sau núi lại trực tiếp làm mất em gái. Chuyện này để lại trong lòng cậu thiếu niên nhỏ quá nhiều bóng ma, cậu hối hận muốn chết đi được, hoặc là hận không thể thay thế cho đứa em gái bị bắt đi.
Nguyễn Lâm thị đã tỉnh lúc chiều, biết được vẫn chưa tìm thấy Nguyễn Kiều Kiều. Bà bò từ trên giường xuống, việc đầu tiên là mắng cho Nguyễn Kiến Quốc một trận, sau đó vọt lại chỗ Liễu Chiêu Đệ, đánh cho cô ta một trận.
"A, người đàn bà này, sao cô lại không chết đi chứ? Tai sao cô lại không chết đi? Cô trả Tiểu Kiều Kiều lại đây cho tôi! Ông trời ơi, sao ông lại không thu người phụ nữ này lại! Nhà họ Nguyễn chúng tôi rốt cuộc đã làm sai điều gì để ông đưa một cái đồ sao chổi này tới tai họa gia đình tôi! Ông trời ơi, ông mở to mắt ra nhìn đi....."
Nguyễn Lâm thị đem hết lửa giận trút lên người Liễu Chiêu Đệ, cho dù Đỗ Thanh và Ngô Nhạc cố hết sức ngăn bà lại nhưng bà vẫn cào cho mặt Liễu Chiêu Đệ mấy vệt máu.
Liễu Chiêu Đệ vừa kinh lại vừa sợ, không dám đánh trả, chỉ có thể ngồi đó chịu trận.
Cuối cùng ngay cả áo cũng bị kéo ra, lộc cả áo ngực bên trong, trên mặt có mấy vết cào, tóc rối bù xù, trông giống như một bà điên, chật vật tránh ở góc tường.
Nguyễn Tuấn đứng ở bên ngoài nhìn nhưng lại không làm gì cả, chỉ yên lặng quay mặt đi.
"Mẹ, mẹ...." Đỗ Thanh và Ngô Nhạc thật sự không ngăn được Nguyễn Lâm thị, giúp đỡ ngăn bà lại cũng đã bị ngộ thương theo.
Nguyễn Kiến Quốc mím chặt môi nhìn bốn người phụ nữ loạn thành một đống, cuối cùng thẳng đến khi bác sĩ chạy tới nhắc nhở không được ồn ào trong bệnh viện, ông mới tiến lên tách Nguyễn Lâm thị ra.
Nhưng Nguyễn Lâm thị lại dùng sức cho ông một bạt tai.
"Anh cái tên phế vật này! Anh đứng ở chỗ này làm gì? Mau đi tìm Kiều Kiều đi! Anh đem Kiều Kiều trả lại cho tôi!" Nguyễn Lâm thị trừng ông, chậm rãi trượt từ trong lòng ông xuống, ngồi bệt xuống đất, vỗ sàn nhà khóc thét: "Kiều Kiều của bà ơi, nếu cháu có mệnh hệ gì, bà phải sống sao bây giờ, cháu bảo bà phải sống thế nào đây...."
Nguyễn Kiến Quốc hoàn toàn không có ý tránh đi, đứng nguyên để Nguyễn Lâm thị cho mình một bạt tai, ở trong lòng mình la lối khóc lóc, giống như chỉ có như vậy thì trong lòng ông mới có thể dễ chịu hơn một chút, sẽ không còn đau đớn như vậy nữa.
Ông và Thư Khiết sinh ba đứa trẻ.
Có lẽ trong mắt người khác thì con trai mới là tốt nhất. nhưng ở trong mắt ông, con gái mới thật sự là đầu quả tim của ông, nhưng hiện tại đầu quả tim của ông... sinh tử chưa biết. Làm một người bố, ông lại không thể làm gì được, ông đã sớm không muốn tiếp tục sống nữa!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh (1)
- Chương 2: Trọng sinh (2)
- Chương 3: Trọng sinh (3)
- Chương 4: Trọng sinh (4)
- Chương 5: Trọng sinh (5)
- Chương 6: Trọng sinh (6)
- Chương 7: Trọng sinh (7)
- Chương 8: Trọng sinh (8)
- Chương 9: Nữ chủ lên sân khấu (1)
- Chương 10: Nữ chủ lên sân khấu (2)
- Chương 11: Nữ chủ lên sân khấu (3)
- Chương 12: Nữ chủ lên sân khấu (4)
- Chương 13: Nữ chủ lên sân khấu (5)
- Chương 14: Nữ chủ lên sân khấu (6)
- Chương 15: Nữ chủ lên sân khấu (7)
- Chương 16: Nữ chủ lên sân khấu (8)
- Chương 17: Bàn tay vàng? (1)
- Chương 18: Bàn tay vàng? (2)
- Chương 19: Bàn tay vàng? (3)
- Chương 20: Bàn tay vàng? (4)
- Chương 21: Bàn tay vàng? (5)
- Chương 22: Bàn tay vàng? (6)
- Chương 23: Bàn tay vàng? (7)
- Chương 24: Bàn tay vàng? (8)
- Chương 25: Làm ầm ĩ (1)
- Chương 26: Làm ầm ĩ (2)
- Chương 27: Làm ầm ĩ (3)
- Chương 28: Làm ầm ĩ (4)
- Chương 29: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (1)
- Chương 30: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (2)
- Chương 31: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (3)
- Chương 32: Ý thức của nguyên chủ còn ở? (4)
- Chương 33: Tiểu phản diện (1)
- Chương 34: Tiểu phản diện (2)
- Chương 35: Tiểu phản diện (3)
- Chương 36: Tiểu phản diện (4)
- Chương 37: Tiểu phản diện (5)
- Chương 38: Tiểu phản diện (6)
- Chương 39: Tiểu phản diện (7)
- Chương 40: Tiểu phản diện (8)
- Chương 41: Tiểu phản diện (9)
- Chương 42: Tiểu phản diện (10)
- Chương 43: Tiểu phản diện (11)
- Chương 44: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (1)
- Chương 45: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (2)
- Chương 46: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (3)
- Chương 47: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (4)
- Chương 48: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (5)
- Chương 49: Bàn tính của Liễu Chiêu Đệ (6)
- Chương 50: Nữ chủ xin thuốc (1)
- Chương 51: Nữ chủ xin thuốc (2)
- Chương 52: Nữ chủ xin thuốc (3)
- Chương 53: Nữ chủ xin thuốc (4)
- Chương 54: Nữ chủ xin thuốc (5)
- Chương 55: Nữ chủ xin thuốc (6)
- Chương 56: Bị đánh vỡ đầu ( 1 )
- Chương 57: Bị đánh vỡ đầu ( 2 )
- Chương 58: Bị đánh vỡ đầu ( 3 )
- Chương 59: Bị đánh vỡ đầu ( 4 )
- Chương 60: Nam chủ Hứa Tiêu ( 1 )
- Chương 61: Nam chủ Hứa Tiêu (2)
- Chương 62: Nam chủ Hứa Tiêu (3)
- Chương 63: Nam chủ Hứa Tiêu (4)
- Chương 64: Lợn rừng đâm tường (1)
- Chương 65: Lợn rừng đâm tường (2)
- Chương 66: Lợn rừng đâm tường (3)
- Chương 67: Lợn rừng đâm tường (4)
- Chương 68: Lợn rừng đâm tường (5)
- Chương 69: Lợn rừng đâm tường (6)
- Chương 70: Tiền đâu? (1)
- Chương 71: Tiền đâu? (2)
- Chương 72: Đã xảy ra chuyện (1)
- Chương 73: Đã xảy ra chuyện (2)
- Chương 74: Đã xảy ra chuyện (3)
- Chương 75: Đã xảy ra chuyện (4)
- Chương 76: Kiều Kiều bị bắt đi (1)
- Chương 77: Kiều Kiều bị bắt đi (2)
- Chương 78: Kiều Kiều bị bắt đi (3)
- Chương 79: Kiều Kiều bị bắt đi (4)
- Chương 80: Kiều Kiều bị bắt đi (5)
- Chương 81: Kiều Kiều bị bắt đi (6)
- Chương 82: Kiều Kiều bị bắt đi (7)
- Chương 83: Kiều Kiều bị bắt đi (8)
- Chương 84: Kiều Kiều bị bắt đi (9)
- Chương 85: Kiều Kiều bị bắt đi (10)
- Chương 86: Được tiểu phản diện cứu (1)
- Chương 87: Được tiểu phản diện cứu (2)
- Chương 88: Được tiểu phản diện cứu (3)
- Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)
- Chương 90: Được tiểu phản diện cứu (5)
- Chương 91: Được tiểu phản diện cứu (6)
- Chương 92: Được tiểu phản diện cứu (7)
- Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)
- Chương 94: Được tiểu phản diện cứu (9)
- Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)
- Chương 96: Ly hôn (1)
- Chương 97: Ly hôn (2)
- Chương 98: Ly hôn (3)
- Chương 99: Ly hôn (4)
- Chương 100: Ly hôn (5)
- bình luận