Vũ Trụ Huyền Kỳ - Chương 152: Vô ảnh đao pháp
Chương trước- Chương 1: Nô bộc Trần gia
- Chương 2: Trần Thu Nguyệt
- Chương 3: Cơ duyên
- Chương 4: Đại Vũ Trụ Thuật
- Chương 5: Luyện Thể
- Chương 6: Săn thú
- Chương 7: Thực lực tiến nhanh
- Chương 8: Lựa chọn võ kỹ
- Chương 9: Tấn cấp Hư Khí cảnh
- Chương 10: Quay về thành
- Chương 11: Luyện đan chi lộ
- Chương 12: Đệ tử Trần gia (1)
- Chương 13: Đệ tử Trần gia (2)
- Chương 14: Đệ tử Trần gia (3)
- Chương 15: Tà ý có mùi hôi
- Chương 16: Mua đan lô (1)
- Chương 17: Mua đan lô (2)
- Chương 18: Mua đan lô (3)
- Chương 19: Đan lô tới tay
- Chương 20: Hệ Thống Giả Lập Vô Hạn
- Chương 21: Luyện đan
- Chương 22: Sinh sự
- Chương 23: Chủ nhân của Trần gia (1)
- Chương 24: Chủ nhân của Trần gia (2)
- Chương 25: Sơn mạch mênh mông
- Chương 26: Ba tên thợ săn
- Chương 27: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng rình
- Chương 28: Một chấp ba
- Chương 29: Lâm Phi Yến
- Chương 30: Tỷ lệ hoàn mỹ
- Chương 31: Thành quả
- Chương 32: Đại chiêu sinh gần kề
- Chương 33: Không khí khẩn trương
- Chương 34: Đông không đếm xuể
- Chương 35: Trận đấu đầu tiên
- Chương 36: Mạnh Khải đấu Phương Lệ
- Chương 37: Tâm ý
- Chương 38: Trọng kiếm
- Chương 39: Vòng ba kết thúc, vòng bốn bắt đầu
- Chương 40: Vô liêm sỉ
- Chương 41: Dị biến trên lôi đài
- Chương 42: Hoành không xuất thế
- Chương 43: Tiếp chưởng (1)
- Chương 44: Tiếp chưởng (2)
- Chương 45: Tỷ võ tiếp tục
- Chương 46: Hung hăng làm nhục (1)
- Chương 47: Hung hăng làm nhục (2)
- Chương 48: Bá đạo cường thế
- Chương 49: Mình ta chấp hết
- Chương 50: Nhẹ nhàng áp đảo
- Chương 51: Trần Phàm đấu Trần Nhất Long
- Chương 52: Chiến giáp và tà công
- Chương 53: Trần Phàm đấu Lâm Phong (1)
- Chương 54: Trần Phàm đấu Lâm Phong (2)
- Chương 55: Nhân Kiếm Phong
- Chương 56: Chủ khảo tức giận
- Chương 57: Ngựa quen đường cũ
- Chương 58: Chiến ý kỳ lạ
- Chương 59: Âm mưu quỷ kế
- Chương 60: Huyết Dạ
- Chương 61: Vàng lạnh sắt nóng
- Chương 62: Mặt mỏng
- Chương 63: Lợi dụng
- Chương 64: Phát giác âm mưu
- Chương 65: Kẻ tài cao thì lá gan cũng lớn
- Chương 66: Huyết Tinh Đại Pháp
- Chương 67: Kiếm khí nguy hiểm
- Chương 68: Chết!
- Chương 69: Bên trong nhẫn trữ vật
- Chương 70: Thử nghiệm thân pháp
- Chương 71: Coi như ta nợ nàng một tiếng nói yêu thương
- Chương 72: Có thù tất báo
- Chương 73: Nói chuyện phiếm
- Chương 74: Tàn đồ
- Chương 75: Tạm biệt Vân Long thành
- Chương 76: Linh và yêu
- Chương 77: Thương Mang Sử Ký
- Chương 78: Đặc sản Đế thành
- Chương 79: Long Ngọc Hải Trầm
- Chương 80: Kết giao bằng hữu mới
- Chương 81: Bạch Linh Hoa
- Chương 82: Phân thì đời nào cũng có
- Chương 83: Người người đều có thể đánh!
- Chương 84: Cửu công chúa
- Chương 85: Hảo huynh đệ
- Chương 86: Trưởng lão dẫn đoàn
- Chương 87: Thể chất đặc thù
- Chương 88: Đế thượng nổi giận
- Chương 89: Bế quan tu luyện
- Chương 90: Tấn cấp chân khí
- Chương 91: Cường giả ngũ đại chi cảnh
- Chương 92: Truyền tống đài khởi động
- Chương 93: Vạn Linh Tông
- Chương 94: Trắng trợn ăn cướp
- Chương 95: Sức mạnh của Vũ Trụ Dung Lô
- Chương 96: Đỗ Mậu
- Chương 97: Luyện hóa chân khí và linh đan
- Chương 98: Thực lực đại tiến
- Chương 99: Tìm tới cửa
- Chương 100: Thách đấu
- Chương 101: Tiểu Tru Ma Kiếm Trận
- Chương 102: Bá khí của Trần Phàm
- Chương 103: Hắc Hổ Kiếm Nha
- Chương 104: Đỗ Mậu hiển uy
- Chương 105: Hoài bão lớn như vũ trụ bao la
- Chương 106: Huynh đệ xuất quan
- Chương 107: Điểm cống hiến
- Chương 108: Mọi người đều đột phá, bắt đầu làm nhiệm vụ
- Chương 109: Nhiệm vụ số 36
- Chương 110: Linh Uyển Phong
- Chương 111: Vân Nham Thạch Giáp Ngưu
- Chương 112: Sao không để lại cho ta cục nào?
- Chương 113: Linh Trang Phong
- Chương 114: Một đám hạ lưu
- Chương 115: Ta giúp nàng xuất khí
- Chương 116: Thê thảm vô cùng
- Chương 117: Truyền Tấn Phù
- Chương 118: Khảo Hạch Đường
- Chương 119: Chấp pháp đội kéo tới
- Chương 120: Chiến cả chấp pháp đội
- Chương 121: Tỏa Kình Tác
- Chương 122: Đàm Tư Dung
- Chương 123: Nam Thiên Mệnh, Bắc Phong Hành
- Chương 124: Nhục nhã rời đi
- Chương 125: Đới âm binh
- Chương 126: Khảo hạch bắt đầu
- Chương 127: Thiếu niên đắc ý
- Chương 128: Trận pháp bị hỏng
- Chương 129: Lỡ tay
- Chương 130: Thâm bất khả trắc
- Chương 131: Coi như cảnh cáo
- Chương 132: Hóa thân của hệ thống?
- Chương 133: Nàng là một ánh trăng rất tròn
- Chương 134: Giở trò?
- Chương 135: Tiềm lực vô tận
- Chương 136: Miếng gỗ thần bí
- Chương 137: Đệ tử ngoại môn
- Chương 138: Ngô Chấn
- Chương 139: Tàng Kinh Các
- Chương 140: Gặp lại Mạc Thanh Vân
- Chương 141: Cái máy ghi nhớ
- Chương 142: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 143: Vô pháp vô thiên
- Chương 144: Địa Anh Bảng
- Chương 145: Trần Phàm chiến Khoái Thương
- Chương 146: Mặt trời và bóng tối
- Chương 147: Hủy dung
- Chương 148: Ngu người
- Chương 149: Hoàng Viên Hạo Đan
- Chương 150: Tiến vào sơn mạch
- Chương 151: Ám Thiên sơn mạch
- Chương 152: Vô ảnh đao pháp
- Chương 153: Lục Mãng Tinh
- Chương 154: Địa Ma Trùng
- Chương 155: Tạc nát
- Chương 156: Hấp Huyết Độc Văn
- Chương 157: Tiểu Hồ Đồ
- Chương 158: Hệ thống đổi mới
- Chương 159: Hệ Thống Đại Quân Đoàn
- Chương 160: Lữ Bố
- Chương 161: Á Không Trận
- Chương 162: Không đủ năng lượng
- Chương 163: Vong Ngã Hành Không
- Chương 164: Vong Ngã Châu - Chiến Đạo Vô Gian!
- Chương 165: Kịch độc tập kích
- Chương 166: Xích túc ngô công
- Chương 167: Cường thế diệt sát
- Chương 168: Miếng tàn đồ Thứ 2
- Chương 169: Thiết Ma Lãnh
- Chương 170: Đối chiến cường giả
- Chương 171: Bá Khí Hoành Hành
- Chương 172: Hồ Đồ hiển uy
- Chương 173: Thu phục cường giả
- Chương 174: Hóa thù thành bạn
- Chương 175: Thủy Liên Hoa
- Chương 176: Thanh Liên Trường Sinh Quyết
- Chương 177: Hương diễm (1)
- Chương 178: Hương diễm (2)
- Chương 179: Hương diễm (3)
- Chương 180: Long Tượng Đoán Thể Chương
- Chương 181: Thiên Địa Hữu Tình Quyết
- Chương 182: Vô thượng bí thuật
- Chương 183: Hóa Viêm Tuyệt Diệt Chưởng
- Chương 184: Hương diễm bên hồ
- Chương 185: Viêm Ưng Lão Quỷ
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vũ Trụ Huyền Kỳ
Chương 152: Vô ảnh đao pháp
"Hóa ra là vậy, nếu thế thì đệ yên tâm rồi".
Dương Khôi gật đầu nói.
Mà mọi người ở đây cũng đồng dạng như vậy, Hạ Hoài An lúc này cũng đã hiểu ra, sắc mặt ngại ngùng nhìn về phía Trần Phàm, như ẩn chứa một lời xin lỗi, lão đại đã dùng cơ hội vào trong Tàng Kinh Các của mình để ghi nhớ bí kíp cho bọn họ, đây vốn dĩ là quyền lợi của hắn, nhưng lại san sẻ cho mọi người, thế là tốt lắm rồi còn đòi hỏi gì nữa, trong khi đám người Dương Khôi đã giúp ích được bao nhiêu đâu.
Cũng không dám lại lải nhải lắm lời, đoạn Hạ Hoài An cùng với mọi người nhắm mắt tập trung tinh thần, mỗi người ngồi ở một phương trấn thủ xung quanh Bùi Đình, nơi này dù sao cũng là địa phận của yêu thú, mặc dù sáu người còn ở bên ngoài, nhưng cũng không thể không đề cao phòng bị cảnh giác.
Bùi Đình cũng nhanh chóng thu lại cảm xúc, tĩnh tâm ngưng thần, bắt đầu tinh tế tìm hiểu Vô Ảnh Đao Pháp, gái gú chỉ là phù du, có lẽ ngoài tình huynh đệ ra trong lòng tên mặt đá này cũng chỉ có đao là tri kỷ mà thôi.
Mà Trần Phàm lúc này cũng nhân cơ hội để lĩnh ngộ công phu Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ của hắn, lần trước chỉ là học vẹt, đem từng câu từng chữ khẩu quyết trong kinh thư ghi nhớ nhất nhất không hề sai biệt, bây giờ chính là lúc hắn phải từ từ tiêu hóa chúng.
Mấy canh giờ sau.
Bùi Đình đang nhắm mắt dưỡng thần liền đột ngột mở ra, dường như đã lĩnh hội được điều gì đó, quanh thân hắn khí thế đại thịnh, trường đao sau lưng bất chợt rung lên một cái, ngay sau đó bắn nhanh ra khỏi vỏ, Bùi Đình tay nắm bảo đao, cả người vọt lên không trung thuận thế chém ra một nhát.
"Phù Đao Lược Ảnh!"
Một đao này giống như đem không khí trước mặt bổ làm đôi, uy lực khiếp người, nhưng vẫn còn chưa dừng lại ở đó, đao quang trong chớp mắt đã diễn hóa ra muôn vàn bóng ảnh, từng đao từng đao liên tục chém ra, ánh đao như chớp, mang theo một cỗ khí thế ngang tàng, giờ phút này mọi người đã không thể trông rõ được bảo đao trên tay của Bùi Đình nữa rồi, chỉ có thể thấy từng đạo đao quang như mờ như ảo, ẩn rồi lại phát, liên miên bất tuyệt, thân hình của hắn cũng linh hoạt vô cùng, một người một đao ăn khớp nhịp nhàng với nhau, khiến cho tốc độ của Bùi Đình trong tích tắc cũng tăng lên khủng bố.
Không hổ là thiên tài luyện đao, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, người bình thường có lẽ phải mất tới 10 ngày nửa tháng mới làm được như hắn.
Mọi người trông thấy cảnh này cũng không khỏi kinh ngạc, ai nấy đều mở to con mắt ra cố gắng quan sát, đáng tiếc nhãn lực có hạn, cũng không thể trông rõ được bao nhiêu, duy chỉ có Trần Phàm là lặng lẽ gật đầu, ánh mắt mang theo vài phần tán thưởng, nhìn về phía thân ảnh Bùi Đình đang vung tay múa đao, hắn mỉm cười nói:
"Rất tốt! Nhanh như thế đã có thể lĩnh ngộ được chiêu thức đầu tiên trong Vô Ảnh Đao Pháp rồi!".
Đoạn ngay sau đó hai mắt của Trần Phàm chợt lóe lên tinh quang, thân thể chớp động, thoắt cái đã biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh, hướng phía Bùi Đình đánh tới một quyền.
Lần này khác với mọi khi, nắm đấm của hắn được bao bọc bởi một đoàn lôi quang lập lòe, y như tia điện, đây là hiệu quả sau khi tu luyện Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ tạo nên, mặc dù mới chỉ lĩnh ngộ tới cảnh giới nhập môn, nhưng khiến cho sát thương cùng tốc độ của Trần Phàm cũng tăng lên một mảng lớn.Quyền kình đỏ như thép nung, bao quanh chốc chốc lại có tia điện, uy lực như sấm sét, chỉ trong chớp mắt đã cuồng bạo đánh tới, không khí xung quanh cũng bị cho oanh tạc nổ tung.
Biết là lão đại đang muốn thử mình, Bùi Đình thần thái bình tĩnh, cánh tay cầm đao xoay chuyển một vòng, đao quang sơ hiện, động tác cũng là cực nhanh, một đao bổ ra không ngại nghênh đón.
Oành!
Ầm vang một tiếng, hai thân ảnh trong tích tắc đã đụng độ với nhau, dư ba lan tỏa ra bốn phía, đất đá bay mù mịt, đám người Dương Khôi không khỏi giật mình hoảng hốt, cứ ngỡ Trần Phàm với Bùi Đình đang huynh đệ tương tàn, còn đang định hét lên thì bất chợt khựng lại...
Mịt mù qua đi, chỉ thấy Trần Phàm với Bùi Đình đang đứng yên tại đó, hoàn toàn không phải như mấy người đã lo ngại, Trần Phàm một quyền sát ngay trước mặt của Bùi Đình, mà tên mặt đá cũng một đạo kề vào cổ hắn, hiển nhiên hai người đến điểm đến là dừng, khống chế lực lượng cực kỳ tinh xảo.
Nhìn thấy một màn này đám người Dương Khôi liền thở ra một hơi nhẹ nhõm, ai nấy đều nhìn nhau cười khổ, cũng khó trách, hai người kia tốc độ quá nhanh, vừa rồi mọi người cũng chỉ nhìn đến tàn ảnh của họ, chẳng biết đã giao thủ với nhau bao nhiêu chiêu, mà lực lượng tỏa ra lại cực kỳ khủng bố, cứ như hai đối thủ một sống một còn trên chiến trường, khiến cho bốn người bên ngoài thiếu chút nữa đã hiểu lầm nhảy dựng lên, nhưng mà bây giờ đã có thể yên tâm được rồi.
"Ha ha ha...Hóa ra đây là Vô Ảnh Đao Pháp sao, tốc độ quả nhiên kinh người".
Trần Phàm lúc này cũng đã thu tay lùi về, hắn nhìn Bùi Đình rồi cười lên sảng khoái nói, trong lòng cũng là cảm khái không thôi, vừa rồi tất nhiên hắn chưa có xuất sử ra toàn lực, tốc độ cũng chưa phải là tối đa nhất, mục đích chỉ để thử vị sư đệ này xem sao, thế nhưng tuyệt đối không hề chậm chút nào, phải biết Trần Phàm cũng đã mới luyện thành Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ, tốc độ của hắn đã nhanh hơn trước không ít, ấy vậy mà Bùi Đình kia vừa nãy vẫn có thể theo kịp được, không hổ là Vô Ảnh Đao Pháp, được biết đây là võ kỹ rất khó tu luyện, nhưng trong thời gian ngắn Bùi Đình đã học được chiêu thứ nhất, đây không thể nghi ngờ là một thiên tài đao đạo. "Sư huynh quá khen, đệ...vẫn còn chưa đạt tới cảnh giới vô đao vô ảnh".
Bùi Đình gãi gãi đầu, cũng có chút ái ngại nói, vừa rồi chiến đấu hăng say quá, mang theo tâm như một người vừa mới giải xong bài toán khó, lúc đó hắn đã xém chút nữa không thu tay kịp, cũng may phút cuối cùng có thể thu lại thế đao, nhưng điều này cũng khiến cho hắn không thể hài lòng với mình.
"Vô đao vô ảnh, giờ ngươi mới chỉ nghiên cứu đao pháp này có một buổi thôi, không cần gáp gáp quá, nhưng ngươi có tự tin như vậy cũng là chuyện đáng mừng".
Trần Phàm vỗ vai Bùi Đình nói, vô đao vô ảnh là cảnh giới cao nhất khi tu luyện Vô Ảnh Đao Pháp, lúc đó người thi triển đao có mà như không, không thấy đao chỉ thấy máu, không phải ai cũng có thể dễ dàng lĩnh hội được, tên họ Bùi này vừa mới tu luyện được bao lâu chứ, nếu là người khác nhất định đã mắng hắn cuồng ngạo khoa trương rồi, nhưng nhìn vẻ mặt tự tin kiên định kia Trần Phàm biết tên này là nói được làm được, trong lòng lại không khỏi càng thêm tán thưởng, muốn trở thành cường giả tất phải có cái phong thái như vậy.
Đoạn Trần Phàm lại quay sang nhìn Trần Thu Nguyệt hỏi:
"Bàn Ti Nhu Linh Ấn đó muội thấy thế nào?".
Trần Thu Nguyệt gật gật đầu, đáp:
"So với công pháp trước đây của muội cao thâm hơn rất nhiều, phương pháp tu luyện cũng rất là ảo diệu, thiết nghĩ không phải một sớm một chiều là có thể luyện thành".
Bàn Ti Nhu Linh Ấn thích hợp với người có tính cách ôn nhu mềm mại, lấy nhu chế cương, cho nên đa phần đều là nữ tử đi tu luyện, Trần Phàm khi nhìn đến bí kíp này cũng đã nghĩ ngay đến Trần Thu Nguyệt, quả nhiên vô cùng thích hợp với nàng. Tuy nhiên yêu cầu tu vi thấp nhất là chân khí sơ kỳ mới có thể phóng thích ra chiêu thức, cho nên hiện tại Trần Thu Nguyệt chỉ có thể tu luyện tâm pháp của Bàn Ti Nhu Linh Ấn mà thôi.
"Được rồi mọi người, bây giờ chúng ta sẽ chính thức tiến vào trong Ám Thiên sơn mạch, tất cả đã chuẩn bị xong chưa?!".
Trần Phàm ánh mắt quét qua năm người một lượt rồi hỏi.
"Sẵn sàng rồi lão đại".
Đám người Dương Khôi đồng loạt gật đầu.
"Xuất phát!".
Dương Khôi gật đầu nói.
Mà mọi người ở đây cũng đồng dạng như vậy, Hạ Hoài An lúc này cũng đã hiểu ra, sắc mặt ngại ngùng nhìn về phía Trần Phàm, như ẩn chứa một lời xin lỗi, lão đại đã dùng cơ hội vào trong Tàng Kinh Các của mình để ghi nhớ bí kíp cho bọn họ, đây vốn dĩ là quyền lợi của hắn, nhưng lại san sẻ cho mọi người, thế là tốt lắm rồi còn đòi hỏi gì nữa, trong khi đám người Dương Khôi đã giúp ích được bao nhiêu đâu.
Cũng không dám lại lải nhải lắm lời, đoạn Hạ Hoài An cùng với mọi người nhắm mắt tập trung tinh thần, mỗi người ngồi ở một phương trấn thủ xung quanh Bùi Đình, nơi này dù sao cũng là địa phận của yêu thú, mặc dù sáu người còn ở bên ngoài, nhưng cũng không thể không đề cao phòng bị cảnh giác.
Bùi Đình cũng nhanh chóng thu lại cảm xúc, tĩnh tâm ngưng thần, bắt đầu tinh tế tìm hiểu Vô Ảnh Đao Pháp, gái gú chỉ là phù du, có lẽ ngoài tình huynh đệ ra trong lòng tên mặt đá này cũng chỉ có đao là tri kỷ mà thôi.
Mà Trần Phàm lúc này cũng nhân cơ hội để lĩnh ngộ công phu Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ của hắn, lần trước chỉ là học vẹt, đem từng câu từng chữ khẩu quyết trong kinh thư ghi nhớ nhất nhất không hề sai biệt, bây giờ chính là lúc hắn phải từ từ tiêu hóa chúng.
Mấy canh giờ sau.
Bùi Đình đang nhắm mắt dưỡng thần liền đột ngột mở ra, dường như đã lĩnh hội được điều gì đó, quanh thân hắn khí thế đại thịnh, trường đao sau lưng bất chợt rung lên một cái, ngay sau đó bắn nhanh ra khỏi vỏ, Bùi Đình tay nắm bảo đao, cả người vọt lên không trung thuận thế chém ra một nhát.
"Phù Đao Lược Ảnh!"
Một đao này giống như đem không khí trước mặt bổ làm đôi, uy lực khiếp người, nhưng vẫn còn chưa dừng lại ở đó, đao quang trong chớp mắt đã diễn hóa ra muôn vàn bóng ảnh, từng đao từng đao liên tục chém ra, ánh đao như chớp, mang theo một cỗ khí thế ngang tàng, giờ phút này mọi người đã không thể trông rõ được bảo đao trên tay của Bùi Đình nữa rồi, chỉ có thể thấy từng đạo đao quang như mờ như ảo, ẩn rồi lại phát, liên miên bất tuyệt, thân hình của hắn cũng linh hoạt vô cùng, một người một đao ăn khớp nhịp nhàng với nhau, khiến cho tốc độ của Bùi Đình trong tích tắc cũng tăng lên khủng bố.
Không hổ là thiên tài luyện đao, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, người bình thường có lẽ phải mất tới 10 ngày nửa tháng mới làm được như hắn.
Mọi người trông thấy cảnh này cũng không khỏi kinh ngạc, ai nấy đều mở to con mắt ra cố gắng quan sát, đáng tiếc nhãn lực có hạn, cũng không thể trông rõ được bao nhiêu, duy chỉ có Trần Phàm là lặng lẽ gật đầu, ánh mắt mang theo vài phần tán thưởng, nhìn về phía thân ảnh Bùi Đình đang vung tay múa đao, hắn mỉm cười nói:
"Rất tốt! Nhanh như thế đã có thể lĩnh ngộ được chiêu thức đầu tiên trong Vô Ảnh Đao Pháp rồi!".
Đoạn ngay sau đó hai mắt của Trần Phàm chợt lóe lên tinh quang, thân thể chớp động, thoắt cái đã biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh, hướng phía Bùi Đình đánh tới một quyền.
Lần này khác với mọi khi, nắm đấm của hắn được bao bọc bởi một đoàn lôi quang lập lòe, y như tia điện, đây là hiệu quả sau khi tu luyện Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ tạo nên, mặc dù mới chỉ lĩnh ngộ tới cảnh giới nhập môn, nhưng khiến cho sát thương cùng tốc độ của Trần Phàm cũng tăng lên một mảng lớn.Quyền kình đỏ như thép nung, bao quanh chốc chốc lại có tia điện, uy lực như sấm sét, chỉ trong chớp mắt đã cuồng bạo đánh tới, không khí xung quanh cũng bị cho oanh tạc nổ tung.
Biết là lão đại đang muốn thử mình, Bùi Đình thần thái bình tĩnh, cánh tay cầm đao xoay chuyển một vòng, đao quang sơ hiện, động tác cũng là cực nhanh, một đao bổ ra không ngại nghênh đón.
Oành!
Ầm vang một tiếng, hai thân ảnh trong tích tắc đã đụng độ với nhau, dư ba lan tỏa ra bốn phía, đất đá bay mù mịt, đám người Dương Khôi không khỏi giật mình hoảng hốt, cứ ngỡ Trần Phàm với Bùi Đình đang huynh đệ tương tàn, còn đang định hét lên thì bất chợt khựng lại...
Mịt mù qua đi, chỉ thấy Trần Phàm với Bùi Đình đang đứng yên tại đó, hoàn toàn không phải như mấy người đã lo ngại, Trần Phàm một quyền sát ngay trước mặt của Bùi Đình, mà tên mặt đá cũng một đạo kề vào cổ hắn, hiển nhiên hai người đến điểm đến là dừng, khống chế lực lượng cực kỳ tinh xảo.
Nhìn thấy một màn này đám người Dương Khôi liền thở ra một hơi nhẹ nhõm, ai nấy đều nhìn nhau cười khổ, cũng khó trách, hai người kia tốc độ quá nhanh, vừa rồi mọi người cũng chỉ nhìn đến tàn ảnh của họ, chẳng biết đã giao thủ với nhau bao nhiêu chiêu, mà lực lượng tỏa ra lại cực kỳ khủng bố, cứ như hai đối thủ một sống một còn trên chiến trường, khiến cho bốn người bên ngoài thiếu chút nữa đã hiểu lầm nhảy dựng lên, nhưng mà bây giờ đã có thể yên tâm được rồi.
"Ha ha ha...Hóa ra đây là Vô Ảnh Đao Pháp sao, tốc độ quả nhiên kinh người".
Trần Phàm lúc này cũng đã thu tay lùi về, hắn nhìn Bùi Đình rồi cười lên sảng khoái nói, trong lòng cũng là cảm khái không thôi, vừa rồi tất nhiên hắn chưa có xuất sử ra toàn lực, tốc độ cũng chưa phải là tối đa nhất, mục đích chỉ để thử vị sư đệ này xem sao, thế nhưng tuyệt đối không hề chậm chút nào, phải biết Trần Phàm cũng đã mới luyện thành Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ, tốc độ của hắn đã nhanh hơn trước không ít, ấy vậy mà Bùi Đình kia vừa nãy vẫn có thể theo kịp được, không hổ là Vô Ảnh Đao Pháp, được biết đây là võ kỹ rất khó tu luyện, nhưng trong thời gian ngắn Bùi Đình đã học được chiêu thứ nhất, đây không thể nghi ngờ là một thiên tài đao đạo. "Sư huynh quá khen, đệ...vẫn còn chưa đạt tới cảnh giới vô đao vô ảnh".
Bùi Đình gãi gãi đầu, cũng có chút ái ngại nói, vừa rồi chiến đấu hăng say quá, mang theo tâm như một người vừa mới giải xong bài toán khó, lúc đó hắn đã xém chút nữa không thu tay kịp, cũng may phút cuối cùng có thể thu lại thế đao, nhưng điều này cũng khiến cho hắn không thể hài lòng với mình.
"Vô đao vô ảnh, giờ ngươi mới chỉ nghiên cứu đao pháp này có một buổi thôi, không cần gáp gáp quá, nhưng ngươi có tự tin như vậy cũng là chuyện đáng mừng".
Trần Phàm vỗ vai Bùi Đình nói, vô đao vô ảnh là cảnh giới cao nhất khi tu luyện Vô Ảnh Đao Pháp, lúc đó người thi triển đao có mà như không, không thấy đao chỉ thấy máu, không phải ai cũng có thể dễ dàng lĩnh hội được, tên họ Bùi này vừa mới tu luyện được bao lâu chứ, nếu là người khác nhất định đã mắng hắn cuồng ngạo khoa trương rồi, nhưng nhìn vẻ mặt tự tin kiên định kia Trần Phàm biết tên này là nói được làm được, trong lòng lại không khỏi càng thêm tán thưởng, muốn trở thành cường giả tất phải có cái phong thái như vậy.
Đoạn Trần Phàm lại quay sang nhìn Trần Thu Nguyệt hỏi:
"Bàn Ti Nhu Linh Ấn đó muội thấy thế nào?".
Trần Thu Nguyệt gật gật đầu, đáp:
"So với công pháp trước đây của muội cao thâm hơn rất nhiều, phương pháp tu luyện cũng rất là ảo diệu, thiết nghĩ không phải một sớm một chiều là có thể luyện thành".
Bàn Ti Nhu Linh Ấn thích hợp với người có tính cách ôn nhu mềm mại, lấy nhu chế cương, cho nên đa phần đều là nữ tử đi tu luyện, Trần Phàm khi nhìn đến bí kíp này cũng đã nghĩ ngay đến Trần Thu Nguyệt, quả nhiên vô cùng thích hợp với nàng. Tuy nhiên yêu cầu tu vi thấp nhất là chân khí sơ kỳ mới có thể phóng thích ra chiêu thức, cho nên hiện tại Trần Thu Nguyệt chỉ có thể tu luyện tâm pháp của Bàn Ti Nhu Linh Ấn mà thôi.
"Được rồi mọi người, bây giờ chúng ta sẽ chính thức tiến vào trong Ám Thiên sơn mạch, tất cả đã chuẩn bị xong chưa?!".
Trần Phàm ánh mắt quét qua năm người một lượt rồi hỏi.
"Sẵn sàng rồi lão đại".
Đám người Dương Khôi đồng loạt gật đầu.
"Xuất phát!".
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nô bộc Trần gia
- Chương 2: Trần Thu Nguyệt
- Chương 3: Cơ duyên
- Chương 4: Đại Vũ Trụ Thuật
- Chương 5: Luyện Thể
- Chương 6: Săn thú
- Chương 7: Thực lực tiến nhanh
- Chương 8: Lựa chọn võ kỹ
- Chương 9: Tấn cấp Hư Khí cảnh
- Chương 10: Quay về thành
- Chương 11: Luyện đan chi lộ
- Chương 12: Đệ tử Trần gia (1)
- Chương 13: Đệ tử Trần gia (2)
- Chương 14: Đệ tử Trần gia (3)
- Chương 15: Tà ý có mùi hôi
- Chương 16: Mua đan lô (1)
- Chương 17: Mua đan lô (2)
- Chương 18: Mua đan lô (3)
- Chương 19: Đan lô tới tay
- Chương 20: Hệ Thống Giả Lập Vô Hạn
- Chương 21: Luyện đan
- Chương 22: Sinh sự
- Chương 23: Chủ nhân của Trần gia (1)
- Chương 24: Chủ nhân của Trần gia (2)
- Chương 25: Sơn mạch mênh mông
- Chương 26: Ba tên thợ săn
- Chương 27: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng rình
- Chương 28: Một chấp ba
- Chương 29: Lâm Phi Yến
- Chương 30: Tỷ lệ hoàn mỹ
- Chương 31: Thành quả
- Chương 32: Đại chiêu sinh gần kề
- Chương 33: Không khí khẩn trương
- Chương 34: Đông không đếm xuể
- Chương 35: Trận đấu đầu tiên
- Chương 36: Mạnh Khải đấu Phương Lệ
- Chương 37: Tâm ý
- Chương 38: Trọng kiếm
- Chương 39: Vòng ba kết thúc, vòng bốn bắt đầu
- Chương 40: Vô liêm sỉ
- Chương 41: Dị biến trên lôi đài
- Chương 42: Hoành không xuất thế
- Chương 43: Tiếp chưởng (1)
- Chương 44: Tiếp chưởng (2)
- Chương 45: Tỷ võ tiếp tục
- Chương 46: Hung hăng làm nhục (1)
- Chương 47: Hung hăng làm nhục (2)
- Chương 48: Bá đạo cường thế
- Chương 49: Mình ta chấp hết
- Chương 50: Nhẹ nhàng áp đảo
- Chương 51: Trần Phàm đấu Trần Nhất Long
- Chương 52: Chiến giáp và tà công
- Chương 53: Trần Phàm đấu Lâm Phong (1)
- Chương 54: Trần Phàm đấu Lâm Phong (2)
- Chương 55: Nhân Kiếm Phong
- Chương 56: Chủ khảo tức giận
- Chương 57: Ngựa quen đường cũ
- Chương 58: Chiến ý kỳ lạ
- Chương 59: Âm mưu quỷ kế
- Chương 60: Huyết Dạ
- Chương 61: Vàng lạnh sắt nóng
- Chương 62: Mặt mỏng
- Chương 63: Lợi dụng
- Chương 64: Phát giác âm mưu
- Chương 65: Kẻ tài cao thì lá gan cũng lớn
- Chương 66: Huyết Tinh Đại Pháp
- Chương 67: Kiếm khí nguy hiểm
- Chương 68: Chết!
- Chương 69: Bên trong nhẫn trữ vật
- Chương 70: Thử nghiệm thân pháp
- Chương 71: Coi như ta nợ nàng một tiếng nói yêu thương
- Chương 72: Có thù tất báo
- Chương 73: Nói chuyện phiếm
- Chương 74: Tàn đồ
- Chương 75: Tạm biệt Vân Long thành
- Chương 76: Linh và yêu
- Chương 77: Thương Mang Sử Ký
- Chương 78: Đặc sản Đế thành
- Chương 79: Long Ngọc Hải Trầm
- Chương 80: Kết giao bằng hữu mới
- Chương 81: Bạch Linh Hoa
- Chương 82: Phân thì đời nào cũng có
- Chương 83: Người người đều có thể đánh!
- Chương 84: Cửu công chúa
- Chương 85: Hảo huynh đệ
- Chương 86: Trưởng lão dẫn đoàn
- Chương 87: Thể chất đặc thù
- Chương 88: Đế thượng nổi giận
- Chương 89: Bế quan tu luyện
- Chương 90: Tấn cấp chân khí
- Chương 91: Cường giả ngũ đại chi cảnh
- Chương 92: Truyền tống đài khởi động
- Chương 93: Vạn Linh Tông
- Chương 94: Trắng trợn ăn cướp
- Chương 95: Sức mạnh của Vũ Trụ Dung Lô
- Chương 96: Đỗ Mậu
- Chương 97: Luyện hóa chân khí và linh đan
- Chương 98: Thực lực đại tiến
- Chương 99: Tìm tới cửa
- Chương 100: Thách đấu
- Chương 101: Tiểu Tru Ma Kiếm Trận
- Chương 102: Bá khí của Trần Phàm
- Chương 103: Hắc Hổ Kiếm Nha
- Chương 104: Đỗ Mậu hiển uy
- Chương 105: Hoài bão lớn như vũ trụ bao la
- Chương 106: Huynh đệ xuất quan
- Chương 107: Điểm cống hiến
- Chương 108: Mọi người đều đột phá, bắt đầu làm nhiệm vụ
- Chương 109: Nhiệm vụ số 36
- Chương 110: Linh Uyển Phong
- Chương 111: Vân Nham Thạch Giáp Ngưu
- Chương 112: Sao không để lại cho ta cục nào?
- Chương 113: Linh Trang Phong
- Chương 114: Một đám hạ lưu
- Chương 115: Ta giúp nàng xuất khí
- Chương 116: Thê thảm vô cùng
- Chương 117: Truyền Tấn Phù
- Chương 118: Khảo Hạch Đường
- Chương 119: Chấp pháp đội kéo tới
- Chương 120: Chiến cả chấp pháp đội
- Chương 121: Tỏa Kình Tác
- Chương 122: Đàm Tư Dung
- Chương 123: Nam Thiên Mệnh, Bắc Phong Hành
- Chương 124: Nhục nhã rời đi
- Chương 125: Đới âm binh
- Chương 126: Khảo hạch bắt đầu
- Chương 127: Thiếu niên đắc ý
- Chương 128: Trận pháp bị hỏng
- Chương 129: Lỡ tay
- Chương 130: Thâm bất khả trắc
- Chương 131: Coi như cảnh cáo
- Chương 132: Hóa thân của hệ thống?
- Chương 133: Nàng là một ánh trăng rất tròn
- Chương 134: Giở trò?
- Chương 135: Tiềm lực vô tận
- Chương 136: Miếng gỗ thần bí
- Chương 137: Đệ tử ngoại môn
- Chương 138: Ngô Chấn
- Chương 139: Tàng Kinh Các
- Chương 140: Gặp lại Mạc Thanh Vân
- Chương 141: Cái máy ghi nhớ
- Chương 142: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 143: Vô pháp vô thiên
- Chương 144: Địa Anh Bảng
- Chương 145: Trần Phàm chiến Khoái Thương
- Chương 146: Mặt trời và bóng tối
- Chương 147: Hủy dung
- Chương 148: Ngu người
- Chương 149: Hoàng Viên Hạo Đan
- Chương 150: Tiến vào sơn mạch
- Chương 151: Ám Thiên sơn mạch
- Chương 152: Vô ảnh đao pháp
- Chương 153: Lục Mãng Tinh
- Chương 154: Địa Ma Trùng
- Chương 155: Tạc nát
- Chương 156: Hấp Huyết Độc Văn
- Chương 157: Tiểu Hồ Đồ
- Chương 158: Hệ thống đổi mới
- Chương 159: Hệ Thống Đại Quân Đoàn
- Chương 160: Lữ Bố
- Chương 161: Á Không Trận
- Chương 162: Không đủ năng lượng
- Chương 163: Vong Ngã Hành Không
- Chương 164: Vong Ngã Châu - Chiến Đạo Vô Gian!
- Chương 165: Kịch độc tập kích
- Chương 166: Xích túc ngô công
- Chương 167: Cường thế diệt sát
- Chương 168: Miếng tàn đồ Thứ 2
- Chương 169: Thiết Ma Lãnh
- Chương 170: Đối chiến cường giả
- Chương 171: Bá Khí Hoành Hành
- Chương 172: Hồ Đồ hiển uy
- Chương 173: Thu phục cường giả
- Chương 174: Hóa thù thành bạn
- Chương 175: Thủy Liên Hoa
- Chương 176: Thanh Liên Trường Sinh Quyết
- Chương 177: Hương diễm (1)
- Chương 178: Hương diễm (2)
- Chương 179: Hương diễm (3)
- Chương 180: Long Tượng Đoán Thể Chương
- Chương 181: Thiên Địa Hữu Tình Quyết
- Chương 182: Vô thượng bí thuật
- Chương 183: Hóa Viêm Tuyệt Diệt Chưởng
- Chương 184: Hương diễm bên hồ
- Chương 185: Viêm Ưng Lão Quỷ
- bình luận