Vũ Trụ Huyền Kỳ - Chương 8: Lựa chọn võ kỹ
Chương trước- Chương 1: Nô bộc Trần gia
- Chương 2: Trần Thu Nguyệt
- Chương 3: Cơ duyên
- Chương 4: Đại Vũ Trụ Thuật
- Chương 5: Luyện Thể
- Chương 6: Săn thú
- Chương 7: Thực lực tiến nhanh
- Chương 8: Lựa chọn võ kỹ
- Chương 9: Tấn cấp Hư Khí cảnh
- Chương 10: Quay về thành
- Chương 11: Luyện đan chi lộ
- Chương 12: Đệ tử Trần gia (1)
- Chương 13: Đệ tử Trần gia (2)
- Chương 14: Đệ tử Trần gia (3)
- Chương 15: Tà ý có mùi hôi
- Chương 16: Mua đan lô (1)
- Chương 17: Mua đan lô (2)
- Chương 18: Mua đan lô (3)
- Chương 19: Đan lô tới tay
- Chương 20: Hệ Thống Giả Lập Vô Hạn
- Chương 21: Luyện đan
- Chương 22: Sinh sự
- Chương 23: Chủ nhân của Trần gia (1)
- Chương 24: Chủ nhân của Trần gia (2)
- Chương 25: Sơn mạch mênh mông
- Chương 26: Ba tên thợ săn
- Chương 27: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng rình
- Chương 28: Một chấp ba
- Chương 29: Lâm Phi Yến
- Chương 30: Tỷ lệ hoàn mỹ
- Chương 31: Thành quả
- Chương 32: Đại chiêu sinh gần kề
- Chương 33: Không khí khẩn trương
- Chương 34: Đông không đếm xuể
- Chương 35: Trận đấu đầu tiên
- Chương 36: Mạnh Khải đấu Phương Lệ
- Chương 37: Tâm ý
- Chương 38: Trọng kiếm
- Chương 39: Vòng ba kết thúc, vòng bốn bắt đầu
- Chương 40: Vô liêm sỉ
- Chương 41: Dị biến trên lôi đài
- Chương 42: Hoành không xuất thế
- Chương 43: Tiếp chưởng (1)
- Chương 44: Tiếp chưởng (2)
- Chương 45: Tỷ võ tiếp tục
- Chương 46: Hung hăng làm nhục (1)
- Chương 47: Hung hăng làm nhục (2)
- Chương 48: Bá đạo cường thế
- Chương 49: Mình ta chấp hết
- Chương 50: Nhẹ nhàng áp đảo
- Chương 51: Trần Phàm đấu Trần Nhất Long
- Chương 52: Chiến giáp và tà công
- Chương 53: Trần Phàm đấu Lâm Phong (1)
- Chương 54: Trần Phàm đấu Lâm Phong (2)
- Chương 55: Nhân Kiếm Phong
- Chương 56: Chủ khảo tức giận
- Chương 57: Ngựa quen đường cũ
- Chương 58: Chiến ý kỳ lạ
- Chương 59: Âm mưu quỷ kế
- Chương 60: Huyết Dạ
- Chương 61: Vàng lạnh sắt nóng
- Chương 62: Mặt mỏng
- Chương 63: Lợi dụng
- Chương 64: Phát giác âm mưu
- Chương 65: Kẻ tài cao thì lá gan cũng lớn
- Chương 66: Huyết Tinh Đại Pháp
- Chương 67: Kiếm khí nguy hiểm
- Chương 68: Chết!
- Chương 69: Bên trong nhẫn trữ vật
- Chương 70: Thử nghiệm thân pháp
- Chương 71: Coi như ta nợ nàng một tiếng nói yêu thương
- Chương 72: Có thù tất báo
- Chương 73: Nói chuyện phiếm
- Chương 74: Tàn đồ
- Chương 75: Tạm biệt Vân Long thành
- Chương 76: Linh và yêu
- Chương 77: Thương Mang Sử Ký
- Chương 78: Đặc sản Đế thành
- Chương 79: Long Ngọc Hải Trầm
- Chương 80: Kết giao bằng hữu mới
- Chương 81: Bạch Linh Hoa
- Chương 82: Phân thì đời nào cũng có
- Chương 83: Người người đều có thể đánh!
- Chương 84: Cửu công chúa
- Chương 85: Hảo huynh đệ
- Chương 86: Trưởng lão dẫn đoàn
- Chương 87: Thể chất đặc thù
- Chương 88: Đế thượng nổi giận
- Chương 89: Bế quan tu luyện
- Chương 90: Tấn cấp chân khí
- Chương 91: Cường giả ngũ đại chi cảnh
- Chương 92: Truyền tống đài khởi động
- Chương 93: Vạn Linh Tông
- Chương 94: Trắng trợn ăn cướp
- Chương 95: Sức mạnh của Vũ Trụ Dung Lô
- Chương 96: Đỗ Mậu
- Chương 97: Luyện hóa chân khí và linh đan
- Chương 98: Thực lực đại tiến
- Chương 99: Tìm tới cửa
- Chương 100: Thách đấu
- Chương 101: Tiểu Tru Ma Kiếm Trận
- Chương 102: Bá khí của Trần Phàm
- Chương 103: Hắc Hổ Kiếm Nha
- Chương 104: Đỗ Mậu hiển uy
- Chương 105: Hoài bão lớn như vũ trụ bao la
- Chương 106: Huynh đệ xuất quan
- Chương 107: Điểm cống hiến
- Chương 108: Mọi người đều đột phá, bắt đầu làm nhiệm vụ
- Chương 109: Nhiệm vụ số 36
- Chương 110: Linh Uyển Phong
- Chương 111: Vân Nham Thạch Giáp Ngưu
- Chương 112: Sao không để lại cho ta cục nào?
- Chương 113: Linh Trang Phong
- Chương 114: Một đám hạ lưu
- Chương 115: Ta giúp nàng xuất khí
- Chương 116: Thê thảm vô cùng
- Chương 117: Truyền Tấn Phù
- Chương 118: Khảo Hạch Đường
- Chương 119: Chấp pháp đội kéo tới
- Chương 120: Chiến cả chấp pháp đội
- Chương 121: Tỏa Kình Tác
- Chương 122: Đàm Tư Dung
- Chương 123: Nam Thiên Mệnh, Bắc Phong Hành
- Chương 124: Nhục nhã rời đi
- Chương 125: Đới âm binh
- Chương 126: Khảo hạch bắt đầu
- Chương 127: Thiếu niên đắc ý
- Chương 128: Trận pháp bị hỏng
- Chương 129: Lỡ tay
- Chương 130: Thâm bất khả trắc
- Chương 131: Coi như cảnh cáo
- Chương 132: Hóa thân của hệ thống?
- Chương 133: Nàng là một ánh trăng rất tròn
- Chương 134: Giở trò?
- Chương 135: Tiềm lực vô tận
- Chương 136: Miếng gỗ thần bí
- Chương 137: Đệ tử ngoại môn
- Chương 138: Ngô Chấn
- Chương 139: Tàng Kinh Các
- Chương 140: Gặp lại Mạc Thanh Vân
- Chương 141: Cái máy ghi nhớ
- Chương 142: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 143: Vô pháp vô thiên
- Chương 144: Địa Anh Bảng
- Chương 145: Trần Phàm chiến Khoái Thương
- Chương 146: Mặt trời và bóng tối
- Chương 147: Hủy dung
- Chương 148: Ngu người
- Chương 149: Hoàng Viên Hạo Đan
- Chương 150: Tiến vào sơn mạch
- Chương 151: Ám Thiên sơn mạch
- Chương 152: Vô ảnh đao pháp
- Chương 153: Lục Mãng Tinh
- Chương 154: Địa Ma Trùng
- Chương 155: Tạc nát
- Chương 156: Hấp Huyết Độc Văn
- Chương 157: Tiểu Hồ Đồ
- Chương 158: Hệ thống đổi mới
- Chương 159: Hệ Thống Đại Quân Đoàn
- Chương 160: Lữ Bố
- Chương 161: Á Không Trận
- Chương 162: Không đủ năng lượng
- Chương 163: Vong Ngã Hành Không
- Chương 164: Vong Ngã Châu - Chiến Đạo Vô Gian!
- Chương 165: Kịch độc tập kích
- Chương 166: Xích túc ngô công
- Chương 167: Cường thế diệt sát
- Chương 168: Miếng tàn đồ Thứ 2
- Chương 169: Thiết Ma Lãnh
- Chương 170: Đối chiến cường giả
- Chương 171: Bá Khí Hoành Hành
- Chương 172: Hồ Đồ hiển uy
- Chương 173: Thu phục cường giả
- Chương 174: Hóa thù thành bạn
- Chương 175: Thủy Liên Hoa
- Chương 176: Thanh Liên Trường Sinh Quyết
- Chương 177: Hương diễm (1)
- Chương 178: Hương diễm (2)
- Chương 179: Hương diễm (3)
- Chương 180: Long Tượng Đoán Thể Chương
- Chương 181: Thiên Địa Hữu Tình Quyết
- Chương 182: Vô thượng bí thuật
- Chương 183: Hóa Viêm Tuyệt Diệt Chưởng
- Chương 184: Hương diễm bên hồ
- Chương 185: Viêm Ưng Lão Quỷ
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vũ Trụ Huyền Kỳ
Chương 8: Lựa chọn võ kỹ
"Ngũ Hành Liệt Thần Công?".
Trần Phàm chỉ nhìn thấy năm cuốn kinh thư được bao bọc bởi năm quả cầu ánh sáng. Chúng đang lơ lửng ở trước mặt mắt, mờ mờ ảo ảo, cũng không nhìn được rõ ràng bên trong cho lắm.
Ngũ Hành Liệt Thần Công là bộ thần công gồm năm môn võ kỹ cực kỳ hung mãnh, bạo liệt. Đúng như ý nghĩa của nó, mỗi một võ kỹ đều có một chữ "Liệt" đi kèm. Bao gồm năm loại pháp môn là chỉ, trảo, chưởng, quyền, cước, tương ứng với ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Mặc dù đều chỉ là võ kỹ hoàng cấp, nhưng luyện thành bất cứ môn nào trong đây cũng có thể mang theo lực lượng không thể khinh thường.
Liệt Hỏa Lưu Tinh Quyền, quyền pháp đơn giản mà dũng mãnh. Không cầu kỳ hoa mỹ, không biến hóa phức tạp. Chỉ lấy chữ liệt làm gốc, lấy chữ nhanh làm trọng. Mãnh liệt, bạo liệt. Môn công phu này được lấy cảm hứng từ những ngôi sao băng đang bay xẹt qua bầu trời. Một chiêu đánh ra mang theo trăm vạn quyền ảnh, xuất thủ nhanh như lưu tinh chớp giật, mạnh như cuồng phong bạo vũ. Có thể lấy số lượng vô cùng để nghiền nát đối phương.
Liệt Sơn Đại Địa Cước, cước pháp tuyệt luân. Hai chân lúc thì nhẹ như gió cuốn, khi thì nặng tựa thái sơn. Nhất cước bổ xuống có thể phá tan một ngọn núi, nhị cước quét ngang có thể phạt bay cả cánh rừng. Chân đạp đại địa, cước sải bát hoang. Uy lực có thể nói là kinh thiên động địa.
Liệt Cang Thần Kiếm Chỉ, chỉ pháp tối thượng. Mỗi ngón tay tựa như một mũi kiếm sắc bén, chỉ kình như đạn có thể xuyên thủng hộ giáp đối phương, lấy mạng kẻ địch ở cự ly xa trong tích tắc. Mỗi chiêu mỗi thức đều tương đương với từng ngón tay, phối hợp lại với nhau tạo ra uy lực gấp bội. Đạt tới cảnh giới cao còn có thể cương nhu biến hóa, kiếm khí xuất ra theo nhiều góc độ, trong cương có nhu, khiến cho đối thủ khó lòng nắm bắt.
Liệt Hàn Băng Thiên Chưởng, chưởng pháp thượng thừa. Chưởng kình liên miên. Hàn khí thấu xương có thể khiến tuyết rơi trong ngày hè, nham thạch nóng chảy cũng bị đông cứng, xâm nhập vào cơ thể đối phương có thể làm kinh mạch tắc nghẽn, nội lực đình trệ. Uy lực chính là băng thiên tuyết địa, trong công có thủ, trong thủ có công.
Liệt Độc Tầm Ma Trảo, trảo pháp âm tàn ác độc. Xuất xứ từ một môn ma công trong ma tộc. Sau khi được cải tiến thì trở thành một môn võ kỹ có thể khắc chế đủ loại yêu ma quỷ quái, dùng chính sự tàn độc để phá đi cái tàn độc. Lấy ma diệt ma, gặp địch nhân hung ác thì bản thân mình càng phải hung ác hơn.
"Quả nhiên bá đạo! Năm võ kỹ này môn nào cũng rất lợi hại. Đáng tiếc ta chỉ có hơn một ngàn điểm năng lượng thôi, không thể lấy hết toàn bộ về!".
Trần Phàm lắc đầu. Mỗi một cái đều cần 1000 điểm năng lượng để đổi. Nếu tu luyện đủ bộ cả năm môn mà nói, sẽ sinh ra hiệu quả ngũ hành tương sinh, từng môn hỗ trợ lẫn nhau, uy lực tăng vọt. Cuối cùng sau khi suy nghĩ hắn đã quyết định:
"Được rồi, ta chọn Liệt Bạo Lưu Tinh Quyền. Khỏi cần xác nhận lại, mau giải khai phong ấn đi!".
"Lựa chọn hoàn tất. Bắt đầu hội tụ điểm năng lượng khai mở phong ấn võ kỹ đã chọn".
Một ngàn điểm sáng đột nhiên tụ lại với nhau, sau đó hóa thành một dòng năng lượng bay tới chỗ quả cầu ánh sáng chứa võ kỹ. Màn sáng quanh phong ấn bắt đầu bị hòa tan...Cuối cùng phong ấn vỡ ra, cũng không có quyển kinh thư vào rơi xuống cả. Chỉ có một dòng kim văn lấp lánh, như một dải lụa nhỏ được kết bởi toàn chữ là chữ, chúng từ từ liên tục rót vào trong thức hải của Trần Phàm.
Liệt Hỏa Lưu Tinh Quyền, khi tu luyện cần hấp thu linh khí trong thiên địa, chuyển hóa thành hóa kình, ngưng tụ lên nắm đấm, quyền đầu xuất ra tựa như thép nung nóng bỏng. Quyền pháp ma sát trong không khí lại kết hợp cùng hỏa kình trong cơ thể, lấy hỏa dưỡng hỏa, tạo ra nhiệt lượng cuồn cuộn thiêu đốt hết thảy địch nhân. Tu luyện võ kỹ này điều kiện đầu tiên là phải có một thân thể cực mạnh, mới có thể chịu được hỏa kình thiêu đốt. Nếu không, còn chưa xuất được bao nhiêu quyền thì bản thân đã hóa thành tro bụi. Liệt Hỏa Lưu Tinh Quyền gồm có các cảnh giới là tiểu thành, đại thành và viên mãn. Tu vi người luyện đạt tới chân khí cảnh mới có thể bắt đầu phát huy uy lực tuyệt đối, một chiêu xuất ra sẽ kéo theo vạn vạn quyền ảnh, số lượng không bị hạn chế, coi như vô cùng vô tận.
Các chiêu thức:
Bách Liệt Lưu Tinh, trong một phần mười giây phải xuất ra ít nhất 100 quyền, tối đa 999 quyền ảnh. Luyện được chiêu này coi như đạt tới cảnh giới tiểu thành.
Thiên Tinh Bạo Động, trong một phần trăm giây phải tung ra cùng lúc 1000 quyền, uy lực như một ngàn ngôi sao đang cùng nhau công kích. Luyện được thành công coi như đạt tới đại thành.
Quần Tinh Loạn Vũ, chiêu thức cuối cùng và mạnh nhất. Trong một phần ngàn giây xuất ra vạn ảnh quyền kình, uy lực chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ hủy thiên diệt thế, không đến viên mãn không thể luyện thành.
Ngoài ra còn có một chiêu khác. Trước đây bản thân người sáng tạo đã từng tu luyện bộ võ kỹ này, về sau tự nghĩ ra thêm một chiêu, nằm ngoài ba chiêu thức gốc, gọi là Cô Tinh Tuyệt Sát. Đây có thể được xem như chiêu thức nhập môn, nhưng thực tế lại không phải, bởi uy lực của nó không hề thua kém ba chiêu còn lại. Khi xuất chiêu sẽ ngưng tụ toàn bộ lực lượng đánh ra một quyền mạnh nhất vào người đối thủ, tựa như vì sao cô đơn tìm được điểm đến. Uy lực đều tập trung vào một kích, nhất kích tất sát.
Trần Phàm mở mắt ra, hắn cảm thấy môn quyền pháp này nói đơn giản thì cũng đúng, mà nói phức tạp cũng chẳng sai. Đơn giản vì khi xuất quyền chỉ cần đủ nhanh là được, về phần hỏa kình thiêu thân thì hắn không hề lo lắng bởi trình độ thân thể của mình, với Vũ Trụ Vi Thể đã quá đủ yêu cầu. Mà phức tạp cũng bởi vì chữ "nhanh" này. Có câu vạn pháp trong thiên hạ, không gì không phá, duy tốc bất phá. Nhưng để làm được điều đó đây chính là nói dễ hơn làm. Cho nên, quyền pháp này ai cũng có thể luyện, nhưng không phải người nào cũng phát huy được toàn bộ uy lực trong đó.
Ngoài ra còn có một hạn chế nữa là phải đạt tới hư khí cảnh mới có thể hấp thu hỏa khí, bằng không uy lực sẽ giảm đi rất nhiều. Trần Phàm bây giờ đã là luyện thể đỉnh phong, nhưng chưa đột phá cảnh giới này thì vẫn chưa thể hấp thu linh khí trong thiên địa. Hư khí cảnh giới chính là có thể chứa khí trong cơ thể. Đây là một cái đại cảnh giới, là một bích chướng cần phải vượt qua, nó giống như một bức tường rắn chắc. Muốn vượt qua được thì cần có đủ năng lượng mới có thể phá tan cái bích chướng này. Bất kể cảnh giới nào cũng đều có một rào cản như vậy, cảnh giới càng cao thì rào cản càng lớn.
"Hừ! Cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi".
Trần Phàm tự nhủ. Đúng vậy, với lĩnh ngộ của hắn thì chỉ cần đủ thời gian và năng lượng là có thể đột phá. Mà dù sao đây cũng mới là mấy cảnh giới thấp mà thôi, không thể làm khó được hắn. Muốn làm một người vĩ đại thì trước tiên cần phải có một trái tim vĩ đại.
Nghĩ đến đây, Trần Phàm không còn bận tâm gì nữa. Hắn ra khỏi sơn động bắt đầu tìm một con yêu thú cho mình. Đây không phải để kiếm điểm năng lượng mà là chuẩn bị bữa tối để lấp đầy cái bụng đói đang kêu lên ùng ục. Ngày hôm nay hắn cảm thấy như vậy đã đủ.
Một buổi sáng bình thường như bao ngày khác.
Rống!
Trước mặt Trần Phàm chừng 50 bước có một đầu yêu viên khổng lồ, là một con vượn to lớn màu xám. Cao tới bốn năm mét, hai chân như cột đình, cánh tay cơ bắp cũng như toàn thân được phủ đầy lông lá, chỉ trừ phần ngực là không. Cả người tràn đầy lực lượng, nó dùng hai tay tự đấm vào ngực mấy cái rồi gầm vang một tiếng thị uy, sau đó giống như một tòa núi nhỏ lao tới vung tay đánh mạnh về phía hắn.
Phanh!
Trần Phàm khom người né tránh, tung ra một chiêu Cô Tinh Tuyệt Sát mới học được không lâu. Đáng tiếc là chẳng làm được gì, một phần vì hắn còn chưa đủ thực lực, thứ hai là vì đối phương quá mạnh.
Yêu thú Hư Khí cảnh sơ kỳ!
Không sai, là hư khí cảnh chứ không phải luyện thể. Hiện tại Trần Phàm đang làm một việc vô cùng liều lĩnh, gần như là đi tìm chết. Yêu thú vốn dĩ có lực lượng lớn hơn tu sĩ đồng cấp rất nhiều, chỉ là hư khí cảnh đã có lực lượng hơn một vạn đến hai vạn cân. Cho dù Trần Phàm có nghịch thiên thì bây giờ lực lượng của hắn mới là một vạn, như vậy là đã gấp đôi người khác rồi. Phải biết rằng bình thường tu sĩ đột phá lên luyện thể tầng 10 sẽ có lực lượng năm ngàn cân, vượt qua con số này được xem như thiên tài, cho nên Trần Phàm có thể coi là một thiên tài rồi. Nhưng thiên tài thì sao? Hắn so ra vẫn kém con yêu viên kia tới năm nghìn cân lực lượng, đây là một con số không hề nhỏ chút nào, lực lượng năm ngàn cân đủ để bóp chết hắn đến xương cốt không còn.
Thế nhưng hiện tại Trần Phàm vẫn chưa làm sao cả.
Con yêu thú tuy nhanh nhưng hắn còn nhanh hơn, bởi ngày thường hắn đều mang rất nhiều đá quanh người khi tập luyện, khi chiến đấu mới tháo ra, như vậy sẽ cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, tốc độ tăng vọt.
Răng rắc!
Một cái cây thô to bị yêu viên va vào, trực tiếp đứt gãy lìa. Con vượn khổng lồ mãnh liệt công kích, bất luận chướng ngại vật gì đều như không. Nó thực sự đã nổi giận rồi, yêu thú đạt tới hư khí cảnh đã bắt đầu có thêm một chút trí tuệ. Cảm thấy một tên nhân loại nhỏ bé lại có thể đối kháng với mình lâu như vậy thì là điều không thể tha thứ được.
Trần Phàm lúc này sắc mặt ngưng trọng, không dám lơi lỏng một chút nào. Cái hắn muốn chính là mượn áp lực giao chiến để đột phá, nhưng cái giá phải trả xem ra không hề rẻ chút nào.
Dù tốc độ hắn có nhanh nhưng cuối cùng cũng bị con yêu đánh trúng. Nhưng thực ra hắn đâu có biết đau đớn là gì, ngược lại khóe miệng Trần Phàm còn hơi nhếch lên như thể đang khiêu khích con vượn trước mặt kia.
Gào!
Yêu viên phẫn nộ gầm lên, vớ lấy một tảng đá lớn mém mạnh về phía trước.
Trần Phàm tung ra một chiêu Toái Thạch Quyền đánh tan tảng đá. Nhưng đúng lúc đó yêu viên đã nhanh như chớp vọt tới trước mặt, tặng cho hắn nguyên một trảo vào người. Trần Phàm bị đánh văng đi như một viên đạn, đập vào một vách núi gần đó, đá sau lưng hắn rạn ra. Đòn này khiến cả người hắn máu me đầm đìa, xương cốt đã có nhiều cái bị gãy. Tình trạng có thể nói là vô cùng thảm thiết.
"Khôi phục!".
Trần Phàm hét lên một tiếng, trái tim trong lồng ngực lại liên tục truyền ra năng lượng, xoa dịu toàn bộ thân thể hắn, các vết thương bắt đầu khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy.
Con yêu viên vốn dĩ hí hửng, nó chuẩn bị bước đến toan xé xác con mồi. Nào có ngờ đâu con mồi này chẳng những không chết mà còn đang từ từ khôi phục. Hai mắt dần đỏ ngầu lên, yêu viên lại rống lên một tiếng rồi lao tới, không giết được tên nhân loại này thề không làm...vượn.
"Tới hay lắm!".
Trần Phàm cảm thấy lúc này có một luồng chiến ý đang sôi trào. Thật hiếm có khi nào có được một áp lực như thế này, nhất định không thể bỏ lỡ, hắn chỉ cần cẩn thận để mình không bị đánh chết là được. Càng là như vậy năng lượng sẽ được tiêu hóa càng nhanh.
Trần Phàm chỉ nhìn thấy năm cuốn kinh thư được bao bọc bởi năm quả cầu ánh sáng. Chúng đang lơ lửng ở trước mặt mắt, mờ mờ ảo ảo, cũng không nhìn được rõ ràng bên trong cho lắm.
Ngũ Hành Liệt Thần Công là bộ thần công gồm năm môn võ kỹ cực kỳ hung mãnh, bạo liệt. Đúng như ý nghĩa của nó, mỗi một võ kỹ đều có một chữ "Liệt" đi kèm. Bao gồm năm loại pháp môn là chỉ, trảo, chưởng, quyền, cước, tương ứng với ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Mặc dù đều chỉ là võ kỹ hoàng cấp, nhưng luyện thành bất cứ môn nào trong đây cũng có thể mang theo lực lượng không thể khinh thường.
Liệt Hỏa Lưu Tinh Quyền, quyền pháp đơn giản mà dũng mãnh. Không cầu kỳ hoa mỹ, không biến hóa phức tạp. Chỉ lấy chữ liệt làm gốc, lấy chữ nhanh làm trọng. Mãnh liệt, bạo liệt. Môn công phu này được lấy cảm hứng từ những ngôi sao băng đang bay xẹt qua bầu trời. Một chiêu đánh ra mang theo trăm vạn quyền ảnh, xuất thủ nhanh như lưu tinh chớp giật, mạnh như cuồng phong bạo vũ. Có thể lấy số lượng vô cùng để nghiền nát đối phương.
Liệt Sơn Đại Địa Cước, cước pháp tuyệt luân. Hai chân lúc thì nhẹ như gió cuốn, khi thì nặng tựa thái sơn. Nhất cước bổ xuống có thể phá tan một ngọn núi, nhị cước quét ngang có thể phạt bay cả cánh rừng. Chân đạp đại địa, cước sải bát hoang. Uy lực có thể nói là kinh thiên động địa.
Liệt Cang Thần Kiếm Chỉ, chỉ pháp tối thượng. Mỗi ngón tay tựa như một mũi kiếm sắc bén, chỉ kình như đạn có thể xuyên thủng hộ giáp đối phương, lấy mạng kẻ địch ở cự ly xa trong tích tắc. Mỗi chiêu mỗi thức đều tương đương với từng ngón tay, phối hợp lại với nhau tạo ra uy lực gấp bội. Đạt tới cảnh giới cao còn có thể cương nhu biến hóa, kiếm khí xuất ra theo nhiều góc độ, trong cương có nhu, khiến cho đối thủ khó lòng nắm bắt.
Liệt Hàn Băng Thiên Chưởng, chưởng pháp thượng thừa. Chưởng kình liên miên. Hàn khí thấu xương có thể khiến tuyết rơi trong ngày hè, nham thạch nóng chảy cũng bị đông cứng, xâm nhập vào cơ thể đối phương có thể làm kinh mạch tắc nghẽn, nội lực đình trệ. Uy lực chính là băng thiên tuyết địa, trong công có thủ, trong thủ có công.
Liệt Độc Tầm Ma Trảo, trảo pháp âm tàn ác độc. Xuất xứ từ một môn ma công trong ma tộc. Sau khi được cải tiến thì trở thành một môn võ kỹ có thể khắc chế đủ loại yêu ma quỷ quái, dùng chính sự tàn độc để phá đi cái tàn độc. Lấy ma diệt ma, gặp địch nhân hung ác thì bản thân mình càng phải hung ác hơn.
"Quả nhiên bá đạo! Năm võ kỹ này môn nào cũng rất lợi hại. Đáng tiếc ta chỉ có hơn một ngàn điểm năng lượng thôi, không thể lấy hết toàn bộ về!".
Trần Phàm lắc đầu. Mỗi một cái đều cần 1000 điểm năng lượng để đổi. Nếu tu luyện đủ bộ cả năm môn mà nói, sẽ sinh ra hiệu quả ngũ hành tương sinh, từng môn hỗ trợ lẫn nhau, uy lực tăng vọt. Cuối cùng sau khi suy nghĩ hắn đã quyết định:
"Được rồi, ta chọn Liệt Bạo Lưu Tinh Quyền. Khỏi cần xác nhận lại, mau giải khai phong ấn đi!".
"Lựa chọn hoàn tất. Bắt đầu hội tụ điểm năng lượng khai mở phong ấn võ kỹ đã chọn".
Một ngàn điểm sáng đột nhiên tụ lại với nhau, sau đó hóa thành một dòng năng lượng bay tới chỗ quả cầu ánh sáng chứa võ kỹ. Màn sáng quanh phong ấn bắt đầu bị hòa tan...Cuối cùng phong ấn vỡ ra, cũng không có quyển kinh thư vào rơi xuống cả. Chỉ có một dòng kim văn lấp lánh, như một dải lụa nhỏ được kết bởi toàn chữ là chữ, chúng từ từ liên tục rót vào trong thức hải của Trần Phàm.
Liệt Hỏa Lưu Tinh Quyền, khi tu luyện cần hấp thu linh khí trong thiên địa, chuyển hóa thành hóa kình, ngưng tụ lên nắm đấm, quyền đầu xuất ra tựa như thép nung nóng bỏng. Quyền pháp ma sát trong không khí lại kết hợp cùng hỏa kình trong cơ thể, lấy hỏa dưỡng hỏa, tạo ra nhiệt lượng cuồn cuộn thiêu đốt hết thảy địch nhân. Tu luyện võ kỹ này điều kiện đầu tiên là phải có một thân thể cực mạnh, mới có thể chịu được hỏa kình thiêu đốt. Nếu không, còn chưa xuất được bao nhiêu quyền thì bản thân đã hóa thành tro bụi. Liệt Hỏa Lưu Tinh Quyền gồm có các cảnh giới là tiểu thành, đại thành và viên mãn. Tu vi người luyện đạt tới chân khí cảnh mới có thể bắt đầu phát huy uy lực tuyệt đối, một chiêu xuất ra sẽ kéo theo vạn vạn quyền ảnh, số lượng không bị hạn chế, coi như vô cùng vô tận.
Các chiêu thức:
Bách Liệt Lưu Tinh, trong một phần mười giây phải xuất ra ít nhất 100 quyền, tối đa 999 quyền ảnh. Luyện được chiêu này coi như đạt tới cảnh giới tiểu thành.
Thiên Tinh Bạo Động, trong một phần trăm giây phải tung ra cùng lúc 1000 quyền, uy lực như một ngàn ngôi sao đang cùng nhau công kích. Luyện được thành công coi như đạt tới đại thành.
Quần Tinh Loạn Vũ, chiêu thức cuối cùng và mạnh nhất. Trong một phần ngàn giây xuất ra vạn ảnh quyền kình, uy lực chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ hủy thiên diệt thế, không đến viên mãn không thể luyện thành.
Ngoài ra còn có một chiêu khác. Trước đây bản thân người sáng tạo đã từng tu luyện bộ võ kỹ này, về sau tự nghĩ ra thêm một chiêu, nằm ngoài ba chiêu thức gốc, gọi là Cô Tinh Tuyệt Sát. Đây có thể được xem như chiêu thức nhập môn, nhưng thực tế lại không phải, bởi uy lực của nó không hề thua kém ba chiêu còn lại. Khi xuất chiêu sẽ ngưng tụ toàn bộ lực lượng đánh ra một quyền mạnh nhất vào người đối thủ, tựa như vì sao cô đơn tìm được điểm đến. Uy lực đều tập trung vào một kích, nhất kích tất sát.
Trần Phàm mở mắt ra, hắn cảm thấy môn quyền pháp này nói đơn giản thì cũng đúng, mà nói phức tạp cũng chẳng sai. Đơn giản vì khi xuất quyền chỉ cần đủ nhanh là được, về phần hỏa kình thiêu thân thì hắn không hề lo lắng bởi trình độ thân thể của mình, với Vũ Trụ Vi Thể đã quá đủ yêu cầu. Mà phức tạp cũng bởi vì chữ "nhanh" này. Có câu vạn pháp trong thiên hạ, không gì không phá, duy tốc bất phá. Nhưng để làm được điều đó đây chính là nói dễ hơn làm. Cho nên, quyền pháp này ai cũng có thể luyện, nhưng không phải người nào cũng phát huy được toàn bộ uy lực trong đó.
Ngoài ra còn có một hạn chế nữa là phải đạt tới hư khí cảnh mới có thể hấp thu hỏa khí, bằng không uy lực sẽ giảm đi rất nhiều. Trần Phàm bây giờ đã là luyện thể đỉnh phong, nhưng chưa đột phá cảnh giới này thì vẫn chưa thể hấp thu linh khí trong thiên địa. Hư khí cảnh giới chính là có thể chứa khí trong cơ thể. Đây là một cái đại cảnh giới, là một bích chướng cần phải vượt qua, nó giống như một bức tường rắn chắc. Muốn vượt qua được thì cần có đủ năng lượng mới có thể phá tan cái bích chướng này. Bất kể cảnh giới nào cũng đều có một rào cản như vậy, cảnh giới càng cao thì rào cản càng lớn.
"Hừ! Cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi".
Trần Phàm tự nhủ. Đúng vậy, với lĩnh ngộ của hắn thì chỉ cần đủ thời gian và năng lượng là có thể đột phá. Mà dù sao đây cũng mới là mấy cảnh giới thấp mà thôi, không thể làm khó được hắn. Muốn làm một người vĩ đại thì trước tiên cần phải có một trái tim vĩ đại.
Nghĩ đến đây, Trần Phàm không còn bận tâm gì nữa. Hắn ra khỏi sơn động bắt đầu tìm một con yêu thú cho mình. Đây không phải để kiếm điểm năng lượng mà là chuẩn bị bữa tối để lấp đầy cái bụng đói đang kêu lên ùng ục. Ngày hôm nay hắn cảm thấy như vậy đã đủ.
Một buổi sáng bình thường như bao ngày khác.
Rống!
Trước mặt Trần Phàm chừng 50 bước có một đầu yêu viên khổng lồ, là một con vượn to lớn màu xám. Cao tới bốn năm mét, hai chân như cột đình, cánh tay cơ bắp cũng như toàn thân được phủ đầy lông lá, chỉ trừ phần ngực là không. Cả người tràn đầy lực lượng, nó dùng hai tay tự đấm vào ngực mấy cái rồi gầm vang một tiếng thị uy, sau đó giống như một tòa núi nhỏ lao tới vung tay đánh mạnh về phía hắn.
Phanh!
Trần Phàm khom người né tránh, tung ra một chiêu Cô Tinh Tuyệt Sát mới học được không lâu. Đáng tiếc là chẳng làm được gì, một phần vì hắn còn chưa đủ thực lực, thứ hai là vì đối phương quá mạnh.
Yêu thú Hư Khí cảnh sơ kỳ!
Không sai, là hư khí cảnh chứ không phải luyện thể. Hiện tại Trần Phàm đang làm một việc vô cùng liều lĩnh, gần như là đi tìm chết. Yêu thú vốn dĩ có lực lượng lớn hơn tu sĩ đồng cấp rất nhiều, chỉ là hư khí cảnh đã có lực lượng hơn một vạn đến hai vạn cân. Cho dù Trần Phàm có nghịch thiên thì bây giờ lực lượng của hắn mới là một vạn, như vậy là đã gấp đôi người khác rồi. Phải biết rằng bình thường tu sĩ đột phá lên luyện thể tầng 10 sẽ có lực lượng năm ngàn cân, vượt qua con số này được xem như thiên tài, cho nên Trần Phàm có thể coi là một thiên tài rồi. Nhưng thiên tài thì sao? Hắn so ra vẫn kém con yêu viên kia tới năm nghìn cân lực lượng, đây là một con số không hề nhỏ chút nào, lực lượng năm ngàn cân đủ để bóp chết hắn đến xương cốt không còn.
Thế nhưng hiện tại Trần Phàm vẫn chưa làm sao cả.
Con yêu thú tuy nhanh nhưng hắn còn nhanh hơn, bởi ngày thường hắn đều mang rất nhiều đá quanh người khi tập luyện, khi chiến đấu mới tháo ra, như vậy sẽ cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, tốc độ tăng vọt.
Răng rắc!
Một cái cây thô to bị yêu viên va vào, trực tiếp đứt gãy lìa. Con vượn khổng lồ mãnh liệt công kích, bất luận chướng ngại vật gì đều như không. Nó thực sự đã nổi giận rồi, yêu thú đạt tới hư khí cảnh đã bắt đầu có thêm một chút trí tuệ. Cảm thấy một tên nhân loại nhỏ bé lại có thể đối kháng với mình lâu như vậy thì là điều không thể tha thứ được.
Trần Phàm lúc này sắc mặt ngưng trọng, không dám lơi lỏng một chút nào. Cái hắn muốn chính là mượn áp lực giao chiến để đột phá, nhưng cái giá phải trả xem ra không hề rẻ chút nào.
Dù tốc độ hắn có nhanh nhưng cuối cùng cũng bị con yêu đánh trúng. Nhưng thực ra hắn đâu có biết đau đớn là gì, ngược lại khóe miệng Trần Phàm còn hơi nhếch lên như thể đang khiêu khích con vượn trước mặt kia.
Gào!
Yêu viên phẫn nộ gầm lên, vớ lấy một tảng đá lớn mém mạnh về phía trước.
Trần Phàm tung ra một chiêu Toái Thạch Quyền đánh tan tảng đá. Nhưng đúng lúc đó yêu viên đã nhanh như chớp vọt tới trước mặt, tặng cho hắn nguyên một trảo vào người. Trần Phàm bị đánh văng đi như một viên đạn, đập vào một vách núi gần đó, đá sau lưng hắn rạn ra. Đòn này khiến cả người hắn máu me đầm đìa, xương cốt đã có nhiều cái bị gãy. Tình trạng có thể nói là vô cùng thảm thiết.
"Khôi phục!".
Trần Phàm hét lên một tiếng, trái tim trong lồng ngực lại liên tục truyền ra năng lượng, xoa dịu toàn bộ thân thể hắn, các vết thương bắt đầu khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy.
Con yêu viên vốn dĩ hí hửng, nó chuẩn bị bước đến toan xé xác con mồi. Nào có ngờ đâu con mồi này chẳng những không chết mà còn đang từ từ khôi phục. Hai mắt dần đỏ ngầu lên, yêu viên lại rống lên một tiếng rồi lao tới, không giết được tên nhân loại này thề không làm...vượn.
"Tới hay lắm!".
Trần Phàm cảm thấy lúc này có một luồng chiến ý đang sôi trào. Thật hiếm có khi nào có được một áp lực như thế này, nhất định không thể bỏ lỡ, hắn chỉ cần cẩn thận để mình không bị đánh chết là được. Càng là như vậy năng lượng sẽ được tiêu hóa càng nhanh.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nô bộc Trần gia
- Chương 2: Trần Thu Nguyệt
- Chương 3: Cơ duyên
- Chương 4: Đại Vũ Trụ Thuật
- Chương 5: Luyện Thể
- Chương 6: Săn thú
- Chương 7: Thực lực tiến nhanh
- Chương 8: Lựa chọn võ kỹ
- Chương 9: Tấn cấp Hư Khí cảnh
- Chương 10: Quay về thành
- Chương 11: Luyện đan chi lộ
- Chương 12: Đệ tử Trần gia (1)
- Chương 13: Đệ tử Trần gia (2)
- Chương 14: Đệ tử Trần gia (3)
- Chương 15: Tà ý có mùi hôi
- Chương 16: Mua đan lô (1)
- Chương 17: Mua đan lô (2)
- Chương 18: Mua đan lô (3)
- Chương 19: Đan lô tới tay
- Chương 20: Hệ Thống Giả Lập Vô Hạn
- Chương 21: Luyện đan
- Chương 22: Sinh sự
- Chương 23: Chủ nhân của Trần gia (1)
- Chương 24: Chủ nhân của Trần gia (2)
- Chương 25: Sơn mạch mênh mông
- Chương 26: Ba tên thợ săn
- Chương 27: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng rình
- Chương 28: Một chấp ba
- Chương 29: Lâm Phi Yến
- Chương 30: Tỷ lệ hoàn mỹ
- Chương 31: Thành quả
- Chương 32: Đại chiêu sinh gần kề
- Chương 33: Không khí khẩn trương
- Chương 34: Đông không đếm xuể
- Chương 35: Trận đấu đầu tiên
- Chương 36: Mạnh Khải đấu Phương Lệ
- Chương 37: Tâm ý
- Chương 38: Trọng kiếm
- Chương 39: Vòng ba kết thúc, vòng bốn bắt đầu
- Chương 40: Vô liêm sỉ
- Chương 41: Dị biến trên lôi đài
- Chương 42: Hoành không xuất thế
- Chương 43: Tiếp chưởng (1)
- Chương 44: Tiếp chưởng (2)
- Chương 45: Tỷ võ tiếp tục
- Chương 46: Hung hăng làm nhục (1)
- Chương 47: Hung hăng làm nhục (2)
- Chương 48: Bá đạo cường thế
- Chương 49: Mình ta chấp hết
- Chương 50: Nhẹ nhàng áp đảo
- Chương 51: Trần Phàm đấu Trần Nhất Long
- Chương 52: Chiến giáp và tà công
- Chương 53: Trần Phàm đấu Lâm Phong (1)
- Chương 54: Trần Phàm đấu Lâm Phong (2)
- Chương 55: Nhân Kiếm Phong
- Chương 56: Chủ khảo tức giận
- Chương 57: Ngựa quen đường cũ
- Chương 58: Chiến ý kỳ lạ
- Chương 59: Âm mưu quỷ kế
- Chương 60: Huyết Dạ
- Chương 61: Vàng lạnh sắt nóng
- Chương 62: Mặt mỏng
- Chương 63: Lợi dụng
- Chương 64: Phát giác âm mưu
- Chương 65: Kẻ tài cao thì lá gan cũng lớn
- Chương 66: Huyết Tinh Đại Pháp
- Chương 67: Kiếm khí nguy hiểm
- Chương 68: Chết!
- Chương 69: Bên trong nhẫn trữ vật
- Chương 70: Thử nghiệm thân pháp
- Chương 71: Coi như ta nợ nàng một tiếng nói yêu thương
- Chương 72: Có thù tất báo
- Chương 73: Nói chuyện phiếm
- Chương 74: Tàn đồ
- Chương 75: Tạm biệt Vân Long thành
- Chương 76: Linh và yêu
- Chương 77: Thương Mang Sử Ký
- Chương 78: Đặc sản Đế thành
- Chương 79: Long Ngọc Hải Trầm
- Chương 80: Kết giao bằng hữu mới
- Chương 81: Bạch Linh Hoa
- Chương 82: Phân thì đời nào cũng có
- Chương 83: Người người đều có thể đánh!
- Chương 84: Cửu công chúa
- Chương 85: Hảo huynh đệ
- Chương 86: Trưởng lão dẫn đoàn
- Chương 87: Thể chất đặc thù
- Chương 88: Đế thượng nổi giận
- Chương 89: Bế quan tu luyện
- Chương 90: Tấn cấp chân khí
- Chương 91: Cường giả ngũ đại chi cảnh
- Chương 92: Truyền tống đài khởi động
- Chương 93: Vạn Linh Tông
- Chương 94: Trắng trợn ăn cướp
- Chương 95: Sức mạnh của Vũ Trụ Dung Lô
- Chương 96: Đỗ Mậu
- Chương 97: Luyện hóa chân khí và linh đan
- Chương 98: Thực lực đại tiến
- Chương 99: Tìm tới cửa
- Chương 100: Thách đấu
- Chương 101: Tiểu Tru Ma Kiếm Trận
- Chương 102: Bá khí của Trần Phàm
- Chương 103: Hắc Hổ Kiếm Nha
- Chương 104: Đỗ Mậu hiển uy
- Chương 105: Hoài bão lớn như vũ trụ bao la
- Chương 106: Huynh đệ xuất quan
- Chương 107: Điểm cống hiến
- Chương 108: Mọi người đều đột phá, bắt đầu làm nhiệm vụ
- Chương 109: Nhiệm vụ số 36
- Chương 110: Linh Uyển Phong
- Chương 111: Vân Nham Thạch Giáp Ngưu
- Chương 112: Sao không để lại cho ta cục nào?
- Chương 113: Linh Trang Phong
- Chương 114: Một đám hạ lưu
- Chương 115: Ta giúp nàng xuất khí
- Chương 116: Thê thảm vô cùng
- Chương 117: Truyền Tấn Phù
- Chương 118: Khảo Hạch Đường
- Chương 119: Chấp pháp đội kéo tới
- Chương 120: Chiến cả chấp pháp đội
- Chương 121: Tỏa Kình Tác
- Chương 122: Đàm Tư Dung
- Chương 123: Nam Thiên Mệnh, Bắc Phong Hành
- Chương 124: Nhục nhã rời đi
- Chương 125: Đới âm binh
- Chương 126: Khảo hạch bắt đầu
- Chương 127: Thiếu niên đắc ý
- Chương 128: Trận pháp bị hỏng
- Chương 129: Lỡ tay
- Chương 130: Thâm bất khả trắc
- Chương 131: Coi như cảnh cáo
- Chương 132: Hóa thân của hệ thống?
- Chương 133: Nàng là một ánh trăng rất tròn
- Chương 134: Giở trò?
- Chương 135: Tiềm lực vô tận
- Chương 136: Miếng gỗ thần bí
- Chương 137: Đệ tử ngoại môn
- Chương 138: Ngô Chấn
- Chương 139: Tàng Kinh Các
- Chương 140: Gặp lại Mạc Thanh Vân
- Chương 141: Cái máy ghi nhớ
- Chương 142: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 143: Vô pháp vô thiên
- Chương 144: Địa Anh Bảng
- Chương 145: Trần Phàm chiến Khoái Thương
- Chương 146: Mặt trời và bóng tối
- Chương 147: Hủy dung
- Chương 148: Ngu người
- Chương 149: Hoàng Viên Hạo Đan
- Chương 150: Tiến vào sơn mạch
- Chương 151: Ám Thiên sơn mạch
- Chương 152: Vô ảnh đao pháp
- Chương 153: Lục Mãng Tinh
- Chương 154: Địa Ma Trùng
- Chương 155: Tạc nát
- Chương 156: Hấp Huyết Độc Văn
- Chương 157: Tiểu Hồ Đồ
- Chương 158: Hệ thống đổi mới
- Chương 159: Hệ Thống Đại Quân Đoàn
- Chương 160: Lữ Bố
- Chương 161: Á Không Trận
- Chương 162: Không đủ năng lượng
- Chương 163: Vong Ngã Hành Không
- Chương 164: Vong Ngã Châu - Chiến Đạo Vô Gian!
- Chương 165: Kịch độc tập kích
- Chương 166: Xích túc ngô công
- Chương 167: Cường thế diệt sát
- Chương 168: Miếng tàn đồ Thứ 2
- Chương 169: Thiết Ma Lãnh
- Chương 170: Đối chiến cường giả
- Chương 171: Bá Khí Hoành Hành
- Chương 172: Hồ Đồ hiển uy
- Chương 173: Thu phục cường giả
- Chương 174: Hóa thù thành bạn
- Chương 175: Thủy Liên Hoa
- Chương 176: Thanh Liên Trường Sinh Quyết
- Chương 177: Hương diễm (1)
- Chương 178: Hương diễm (2)
- Chương 179: Hương diễm (3)
- Chương 180: Long Tượng Đoán Thể Chương
- Chương 181: Thiên Địa Hữu Tình Quyết
- Chương 182: Vô thượng bí thuật
- Chương 183: Hóa Viêm Tuyệt Diệt Chưởng
- Chương 184: Hương diễm bên hồ
- Chương 185: Viêm Ưng Lão Quỷ
- bình luận