Vũ Trụ Huyền Kỳ - Chương 93: Vạn Linh Tông
Chương trước- Chương 1: Nô bộc Trần gia
- Chương 2: Trần Thu Nguyệt
- Chương 3: Cơ duyên
- Chương 4: Đại Vũ Trụ Thuật
- Chương 5: Luyện Thể
- Chương 6: Săn thú
- Chương 7: Thực lực tiến nhanh
- Chương 8: Lựa chọn võ kỹ
- Chương 9: Tấn cấp Hư Khí cảnh
- Chương 10: Quay về thành
- Chương 11: Luyện đan chi lộ
- Chương 12: Đệ tử Trần gia (1)
- Chương 13: Đệ tử Trần gia (2)
- Chương 14: Đệ tử Trần gia (3)
- Chương 15: Tà ý có mùi hôi
- Chương 16: Mua đan lô (1)
- Chương 17: Mua đan lô (2)
- Chương 18: Mua đan lô (3)
- Chương 19: Đan lô tới tay
- Chương 20: Hệ Thống Giả Lập Vô Hạn
- Chương 21: Luyện đan
- Chương 22: Sinh sự
- Chương 23: Chủ nhân của Trần gia (1)
- Chương 24: Chủ nhân của Trần gia (2)
- Chương 25: Sơn mạch mênh mông
- Chương 26: Ba tên thợ săn
- Chương 27: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng rình
- Chương 28: Một chấp ba
- Chương 29: Lâm Phi Yến
- Chương 30: Tỷ lệ hoàn mỹ
- Chương 31: Thành quả
- Chương 32: Đại chiêu sinh gần kề
- Chương 33: Không khí khẩn trương
- Chương 34: Đông không đếm xuể
- Chương 35: Trận đấu đầu tiên
- Chương 36: Mạnh Khải đấu Phương Lệ
- Chương 37: Tâm ý
- Chương 38: Trọng kiếm
- Chương 39: Vòng ba kết thúc, vòng bốn bắt đầu
- Chương 40: Vô liêm sỉ
- Chương 41: Dị biến trên lôi đài
- Chương 42: Hoành không xuất thế
- Chương 43: Tiếp chưởng (1)
- Chương 44: Tiếp chưởng (2)
- Chương 45: Tỷ võ tiếp tục
- Chương 46: Hung hăng làm nhục (1)
- Chương 47: Hung hăng làm nhục (2)
- Chương 48: Bá đạo cường thế
- Chương 49: Mình ta chấp hết
- Chương 50: Nhẹ nhàng áp đảo
- Chương 51: Trần Phàm đấu Trần Nhất Long
- Chương 52: Chiến giáp và tà công
- Chương 53: Trần Phàm đấu Lâm Phong (1)
- Chương 54: Trần Phàm đấu Lâm Phong (2)
- Chương 55: Nhân Kiếm Phong
- Chương 56: Chủ khảo tức giận
- Chương 57: Ngựa quen đường cũ
- Chương 58: Chiến ý kỳ lạ
- Chương 59: Âm mưu quỷ kế
- Chương 60: Huyết Dạ
- Chương 61: Vàng lạnh sắt nóng
- Chương 62: Mặt mỏng
- Chương 63: Lợi dụng
- Chương 64: Phát giác âm mưu
- Chương 65: Kẻ tài cao thì lá gan cũng lớn
- Chương 66: Huyết Tinh Đại Pháp
- Chương 67: Kiếm khí nguy hiểm
- Chương 68: Chết!
- Chương 69: Bên trong nhẫn trữ vật
- Chương 70: Thử nghiệm thân pháp
- Chương 71: Coi như ta nợ nàng một tiếng nói yêu thương
- Chương 72: Có thù tất báo
- Chương 73: Nói chuyện phiếm
- Chương 74: Tàn đồ
- Chương 75: Tạm biệt Vân Long thành
- Chương 76: Linh và yêu
- Chương 77: Thương Mang Sử Ký
- Chương 78: Đặc sản Đế thành
- Chương 79: Long Ngọc Hải Trầm
- Chương 80: Kết giao bằng hữu mới
- Chương 81: Bạch Linh Hoa
- Chương 82: Phân thì đời nào cũng có
- Chương 83: Người người đều có thể đánh!
- Chương 84: Cửu công chúa
- Chương 85: Hảo huynh đệ
- Chương 86: Trưởng lão dẫn đoàn
- Chương 87: Thể chất đặc thù
- Chương 88: Đế thượng nổi giận
- Chương 89: Bế quan tu luyện
- Chương 90: Tấn cấp chân khí
- Chương 91: Cường giả ngũ đại chi cảnh
- Chương 92: Truyền tống đài khởi động
- Chương 93: Vạn Linh Tông
- Chương 94: Trắng trợn ăn cướp
- Chương 95: Sức mạnh của Vũ Trụ Dung Lô
- Chương 96: Đỗ Mậu
- Chương 97: Luyện hóa chân khí và linh đan
- Chương 98: Thực lực đại tiến
- Chương 99: Tìm tới cửa
- Chương 100: Thách đấu
- Chương 101: Tiểu Tru Ma Kiếm Trận
- Chương 102: Bá khí của Trần Phàm
- Chương 103: Hắc Hổ Kiếm Nha
- Chương 104: Đỗ Mậu hiển uy
- Chương 105: Hoài bão lớn như vũ trụ bao la
- Chương 106: Huynh đệ xuất quan
- Chương 107: Điểm cống hiến
- Chương 108: Mọi người đều đột phá, bắt đầu làm nhiệm vụ
- Chương 109: Nhiệm vụ số 36
- Chương 110: Linh Uyển Phong
- Chương 111: Vân Nham Thạch Giáp Ngưu
- Chương 112: Sao không để lại cho ta cục nào?
- Chương 113: Linh Trang Phong
- Chương 114: Một đám hạ lưu
- Chương 115: Ta giúp nàng xuất khí
- Chương 116: Thê thảm vô cùng
- Chương 117: Truyền Tấn Phù
- Chương 118: Khảo Hạch Đường
- Chương 119: Chấp pháp đội kéo tới
- Chương 120: Chiến cả chấp pháp đội
- Chương 121: Tỏa Kình Tác
- Chương 122: Đàm Tư Dung
- Chương 123: Nam Thiên Mệnh, Bắc Phong Hành
- Chương 124: Nhục nhã rời đi
- Chương 125: Đới âm binh
- Chương 126: Khảo hạch bắt đầu
- Chương 127: Thiếu niên đắc ý
- Chương 128: Trận pháp bị hỏng
- Chương 129: Lỡ tay
- Chương 130: Thâm bất khả trắc
- Chương 131: Coi như cảnh cáo
- Chương 132: Hóa thân của hệ thống?
- Chương 133: Nàng là một ánh trăng rất tròn
- Chương 134: Giở trò?
- Chương 135: Tiềm lực vô tận
- Chương 136: Miếng gỗ thần bí
- Chương 137: Đệ tử ngoại môn
- Chương 138: Ngô Chấn
- Chương 139: Tàng Kinh Các
- Chương 140: Gặp lại Mạc Thanh Vân
- Chương 141: Cái máy ghi nhớ
- Chương 142: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 143: Vô pháp vô thiên
- Chương 144: Địa Anh Bảng
- Chương 145: Trần Phàm chiến Khoái Thương
- Chương 146: Mặt trời và bóng tối
- Chương 147: Hủy dung
- Chương 148: Ngu người
- Chương 149: Hoàng Viên Hạo Đan
- Chương 150: Tiến vào sơn mạch
- Chương 151: Ám Thiên sơn mạch
- Chương 152: Vô ảnh đao pháp
- Chương 153: Lục Mãng Tinh
- Chương 154: Địa Ma Trùng
- Chương 155: Tạc nát
- Chương 156: Hấp Huyết Độc Văn
- Chương 157: Tiểu Hồ Đồ
- Chương 158: Hệ thống đổi mới
- Chương 159: Hệ Thống Đại Quân Đoàn
- Chương 160: Lữ Bố
- Chương 161: Á Không Trận
- Chương 162: Không đủ năng lượng
- Chương 163: Vong Ngã Hành Không
- Chương 164: Vong Ngã Châu - Chiến Đạo Vô Gian!
- Chương 165: Kịch độc tập kích
- Chương 166: Xích túc ngô công
- Chương 167: Cường thế diệt sát
- Chương 168: Miếng tàn đồ Thứ 2
- Chương 169: Thiết Ma Lãnh
- Chương 170: Đối chiến cường giả
- Chương 171: Bá Khí Hoành Hành
- Chương 172: Hồ Đồ hiển uy
- Chương 173: Thu phục cường giả
- Chương 174: Hóa thù thành bạn
- Chương 175: Thủy Liên Hoa
- Chương 176: Thanh Liên Trường Sinh Quyết
- Chương 177: Hương diễm (1)
- Chương 178: Hương diễm (2)
- Chương 179: Hương diễm (3)
- Chương 180: Long Tượng Đoán Thể Chương
- Chương 181: Thiên Địa Hữu Tình Quyết
- Chương 182: Vô thượng bí thuật
- Chương 183: Hóa Viêm Tuyệt Diệt Chưởng
- Chương 184: Hương diễm bên hồ
- Chương 185: Viêm Ưng Lão Quỷ
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Vũ Trụ Huyền Kỳ
Chương 93: Vạn Linh Tông
Vạn Linh Tông chính là thánh địa cấp thế lực, bá chủ hàng tỷ sơn hà, thống ngự hàng tỉ non sông, vô số vương triều đế quốc, tiểu phái trung môn nếu có thể bái nhập nơi đây, dù chỉ là một tên đệ tử bình thường, đặt ở ngoại giới cũng đều là thiên tài trăm năm hiếm có.
Là tu hành chi địa mà tất cả mọi người đều thiết tha mơ ước.
Bầu trời xanh thăm thẳm, trải rộng như một chiếc đĩa màu lam khổng lồ, thanh tịnh không lẫn lấy một áng mây đen vẩn đục, ánh dương nhu hòa từ trên cao chiếu xuống, thánh khiết không nhiễm lấy một hạt bụi trần.
Vạn Linh Tông, sơn môn là một hòn đảo vô cùng vĩ đại, án ngự tại trung tâm một mảnh linh hồ bàng bạc, nói là hồ mà chẳng khác nào là mênh mông biển lớn, bên trên sương tỏa mịt mờ, tựa như một chốn bồng lai tiên cảnh.
Vĩ đảo cực kỳ rộng lớn, đặc biệt là bên trên còn có rất nhiều linh đảo lơ lửng phiêu phù trên không, thiêng liêng và thần thánh, nơi đó nào là ngàn phong san sát, lầu các liên miên, non xanh nước biếc, kỳ hoa dị thảo, linh thú thành đàn...
Thánh địa tông môn tiên gia cảnh tượng, chỉ một thoáng dạo qua cũng khiến cho người ta vạn trượng hào hùng!
Giờ phút này tại điểm truyền tống bên ngoài sơn môn, đột nhiên có hào quang chợt lóe, ánh sáng trong phút chốc đã bao phủ cả bình đài, cái này còn rộng lớn hơn truyền tống đài tại đế quốc Thiên Uy không ít, ánh sáng nhanh chóng mờ đi, để lại trên đó 13 vạn thân ảnh nhấp nhô cao thấp, chính là các vị trưởng lão cùng với đám tân sinh được chiêu mộ lần này.
"Đến rồi sao".
Rất nhiều tân sinh lúc này liền từ từ mở mắt, đập vào mắt họ không ngờ lại là một vùng duyên hải hoang vu, phía trước dãy núi liên miên, phía sau mênh mông biển lớn, xa xa còn bao phủ một làn sương mờ kỳ ảo, ẩn bên trong có bóng dáng của một thứ gì đó vĩ đại vô cùng.
Trông đến đây tất cả mọi người đều không tự chủ được mà nội tâm run lên, tim đập thình thịch.
"Đây chính là thánh địa tông môn sao?".
Một vài thanh niên thiếu nữ ngơ ngác lẩm bẩm.
"Đi theo chúng ta! Các ngươi vừa mới nhập tông, hết thảy đều phải nghe theo sắp xếp từ trên xuống, kẻ nào lộn xộn, chết! Đã rõ cả chưa?".
Mấy vị trưởng lão bước xuống bình đài lên tiếng nhắc nhở.
"Vâng! Trưởng lão!".
Ai nấy đều rối rít gật đầu, âm thầm nuốt ngụm nước bọt, các vị trưởng lão đi trước, đám tân sinh bọn họ từ từ theo sau, khi đã đến gần mép linh hồ khoảng năm sáu mét, lúc này người đi đầu Tiết trưởng lão bỗng nhiên dừng bước, từ trong người lấy ra một vật gì đó tựa như la bàn, tiếp theo đem chân khí của mình trực tiếp truyền vào.
Tiết trưởng lão cánh tay vung lên, hai tay kết ấn, lập tức vật kia như có linh tính tự động rời khỏi tay, bay vụt đến mép hồ rồi phát sáng, nương theo đó là một màn kỳ diệu khiến mọi người trố mắt trầm trồ.
"Woa...aaa!".
Tất cả chỉ thấy một đạo cầu vồng, không, đúng hơn là một cây cầu to lớn đồ sộ hiện ra, cả chiếc cầu giống như được làm từ thủy tinh, lung linh choáng ngợp, toàn thân uốn cong vắt ngang qua mặt hồ, kéo dài xuyên qua làn sương mù mênh mông mờ ảo.
Tiết trưởng lão nghiêm trang bước lên cầu, phía sau tất cả mọi người khỏi cần ai bảo, cả đám cũng đều là đồng loạt nối gót.
Vô số tân sinh giờ phút này càng là rung động không ngừng, so với khi mới bước vào Đế đô chỉ có hơn không kém, thậm chí Đế đô so với nơi này hoàn toàn không tính là gì. Cây cầu rộng khoảng trăm mét, kéo dài tưởng chừng vô cùng vô tận, không thể nhìn được điểm cuối ở đâu. Cầu lớn quả thực chẳng khác gì thủy tinh, hoàn toàn trong suốt, giống như được tạo nên từ nước vậy, đi trên đó có thể thấy rõ mồn một mặt nước dưới chân mình.
Mấy người chưa nhìn xuống còn đỡ, một khi nhìn xuống dưới chân, thần sắc lại là càng thêm trợn mắt há mồm.
Hồ nước trong veo bàng bạc, dưới đó là từng từng dàn lại từng đàn cá lớn nhỏ bơi lội, còn có những con cá khổng lồ thân dài trăm mét đang chầm chậm bơi phía dưới, đủ loại màu sắc lung linh...Đột nhiên òa một tiếng, từ đâu một con kim ngư to lớn lao vút lên mặt hồ, toàn thân quẫy mạnh, cả người bay qua cầu, từng hạt nước long lanh bị nó vẩy ra tung tóe, điều này khiến nhiều người không khỏi kinh hãi ngẩng đầu lên.
"Không phải sợ, đây là linh ngư được tông ta nuôi dưỡng, toàn bộ cái hồ này thực tế cũng chỉ là nước bình thường thôi, nhưng trải qua hàng vạn năm thấm nhuần linh khí từ thánh đỉa tỏa ra, nên trong nước cũng đã chứa một hai phần linh khí, vì vậy cá nuôi ở đây dù là phàm ngư cũng sẽ hóa thành linh ngư".
Một vị nữ trưởng lão đi trước thấy vậy liền quay lại mỉm cười nói.
"Hóa ra là vậy, nếu mà được ngâm mình trong đó hoặc chỉ uống một ngụm thôi không biết tu vi sẽ tăng trưởng ra sao nhỉ?".
"Còn phải nói, ngươi không nghe trưởng lão vừa bảo sao, nước ở đây có chứa linh khí, vậy có khác nào linh đan diệu dược chứ?".
"Cũng phải".
Nói tới đây đám tân sinh ai nấy không khỏi hít vào một hơi thật dài, chỉ cảm thấy vạn phần khoan khoái, linh khí nơi đây thật nồng đậm, mới chỉ là chỗ ngoài sơn môn mà linh khí đã nhiều gấp hai ba lần ngoại giới, nếu như vào bên trong không biết còn nồng đậm tới mức nào.
Xúc động choáng ngợp, thần tiên lung linh, thánh khiết huyền ảo, như mơ như mộng...Đây là những gì diễn ra trong tâm trí của mấy vạn tân sinh đang bước trên cầu!
"Tiên cảnh a! Không hổ là thánh địa tông môn!".
Giờ phút này dù là người có tâm tính ổn định như Trần Phàm cũng không khỏi rung động, cái gọi là bồng lai tiên cảnh hắn cũng chỉ được nghe được thấy trên sách vở tivi mà thôi, chỉ có khi chứng kiến trực tiếp mới cảm nhận được thế nào là đẹp, đẹp đến mê mẩn tâm hồn!
Trần Phàm đã như thế, thì Trần Thu Nguyệt càng là giống người mộng du đi trên cầu, nàng có cảm giác mình đang đi vào một cõi mộng tưởng không phải là thật. Bỗng nhiên Trần Phàm nhìn sang hai bên, lúc này xa xa trái phải lại có mấy câu cầu giống vậy hiện ra, đây nhất định là người của mấy đế quốc còn lại, giờ phút này bọn họ cũng đã tới.
Quácccc...
Ngay khi một đám tân sinh đi qua đại kiều tiến vào thánh địa, đột nhiên trên nền trời liên tiếp vang lên những thanh âm trường khiếu...
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, xa xa mấy trăm điểm trắng như mũi tên xuyên qua bầu trời xuất hiện, mấy điểm trắng này chỉ to bằng nắm đấm, nhìn kỹ mới thấy được là những bầy linh điểu linh hạc đang bay lượn trên cao.
"Trưởng lão, đó là..."
Một tân sinh không nhịn được hỏi.
"Là đệ tử trong tông đi ra ngoài làm nhiệm vụ, các ngươi để ý làm gì, mau đi thôi".
Vị trưởng lão khoát tay nói.
Cũng không biết trải qua bao lâu, mọi người cuối cùng đã đi hết cây cầu, tiến vào bên trong thánh địa sơn môn.
Nơi này trông giống như một cái đại lục thu nhỏ, từng tòa núi cao tới hàng ngàn mét hiện lên trước mắt mọi người, vươn cao chọc trời thẳng tắp, có ngọn núi bên trên ngàn hoa đua nở, nơi nơi đều mọc lên rất nhiều đình đài cung điện, xa hoa lộng lẫy, xung quanh còn có rừng rậm xanh biếc, suối chảy róc rách lượn quanh, vô số thác nước từ trên núi cao đổ xuống tạo thành một màn hơi nước, cùng ánh sáng bảy sắc cầu vồng, phảng phất như có vô số con rồng đủ màu đang uốn lượn giữa ngàn mây.
Phía trước có một đội ngũ tầm trăm thân ảnh đã đứng ở đây chờ sẵn, ai nấy đều là người trẻ tuổi, y phục thanh tao, rất có phong phạm của một cao thủ.
"Các vị trưởng lão vất vả rồi".
Một người đi đầu chắp tay nói.
"Được rồi, nhiệm vụ của đám già bọn ta thế là đã xong".
"Bây giờ các ngươi chia ra làm 30 nhóm, mỗi nhóm 1000 người đi theo các sư huynh sư tỷ này để nhận lấy những vật phẩm cần thiết".
Tiết trưởng lão gật đầu rồi quay lại nói với toàn bộ đám tân sinh lúc này vẫn còn đang ngơ ngác, sau đó thản nhiên cùng với các vị trưởng lão tiến vào sơn môn.
Trước khi đi, Mạc Thanh Vân còn quay ra nhắc nhở Trần Phàm:
"Tiểu tử, vào trong đây rồi nhớ thu liễm một chút, cái gì nhịn được thì nên nhịn, ta đi đây".
Lời nói mang đầy thâm ý vị, giống như báo trước cho hắn một điều gì đó, Trần Phàm không biết có hiểu được hay không, chỉ thấy hắn cũng là nhè nhẹ gật đầu.
Là tu hành chi địa mà tất cả mọi người đều thiết tha mơ ước.
Bầu trời xanh thăm thẳm, trải rộng như một chiếc đĩa màu lam khổng lồ, thanh tịnh không lẫn lấy một áng mây đen vẩn đục, ánh dương nhu hòa từ trên cao chiếu xuống, thánh khiết không nhiễm lấy một hạt bụi trần.
Vạn Linh Tông, sơn môn là một hòn đảo vô cùng vĩ đại, án ngự tại trung tâm một mảnh linh hồ bàng bạc, nói là hồ mà chẳng khác nào là mênh mông biển lớn, bên trên sương tỏa mịt mờ, tựa như một chốn bồng lai tiên cảnh.
Vĩ đảo cực kỳ rộng lớn, đặc biệt là bên trên còn có rất nhiều linh đảo lơ lửng phiêu phù trên không, thiêng liêng và thần thánh, nơi đó nào là ngàn phong san sát, lầu các liên miên, non xanh nước biếc, kỳ hoa dị thảo, linh thú thành đàn...
Thánh địa tông môn tiên gia cảnh tượng, chỉ một thoáng dạo qua cũng khiến cho người ta vạn trượng hào hùng!
Giờ phút này tại điểm truyền tống bên ngoài sơn môn, đột nhiên có hào quang chợt lóe, ánh sáng trong phút chốc đã bao phủ cả bình đài, cái này còn rộng lớn hơn truyền tống đài tại đế quốc Thiên Uy không ít, ánh sáng nhanh chóng mờ đi, để lại trên đó 13 vạn thân ảnh nhấp nhô cao thấp, chính là các vị trưởng lão cùng với đám tân sinh được chiêu mộ lần này.
"Đến rồi sao".
Rất nhiều tân sinh lúc này liền từ từ mở mắt, đập vào mắt họ không ngờ lại là một vùng duyên hải hoang vu, phía trước dãy núi liên miên, phía sau mênh mông biển lớn, xa xa còn bao phủ một làn sương mờ kỳ ảo, ẩn bên trong có bóng dáng của một thứ gì đó vĩ đại vô cùng.
Trông đến đây tất cả mọi người đều không tự chủ được mà nội tâm run lên, tim đập thình thịch.
"Đây chính là thánh địa tông môn sao?".
Một vài thanh niên thiếu nữ ngơ ngác lẩm bẩm.
"Đi theo chúng ta! Các ngươi vừa mới nhập tông, hết thảy đều phải nghe theo sắp xếp từ trên xuống, kẻ nào lộn xộn, chết! Đã rõ cả chưa?".
Mấy vị trưởng lão bước xuống bình đài lên tiếng nhắc nhở.
"Vâng! Trưởng lão!".
Ai nấy đều rối rít gật đầu, âm thầm nuốt ngụm nước bọt, các vị trưởng lão đi trước, đám tân sinh bọn họ từ từ theo sau, khi đã đến gần mép linh hồ khoảng năm sáu mét, lúc này người đi đầu Tiết trưởng lão bỗng nhiên dừng bước, từ trong người lấy ra một vật gì đó tựa như la bàn, tiếp theo đem chân khí của mình trực tiếp truyền vào.
Tiết trưởng lão cánh tay vung lên, hai tay kết ấn, lập tức vật kia như có linh tính tự động rời khỏi tay, bay vụt đến mép hồ rồi phát sáng, nương theo đó là một màn kỳ diệu khiến mọi người trố mắt trầm trồ.
"Woa...aaa!".
Tất cả chỉ thấy một đạo cầu vồng, không, đúng hơn là một cây cầu to lớn đồ sộ hiện ra, cả chiếc cầu giống như được làm từ thủy tinh, lung linh choáng ngợp, toàn thân uốn cong vắt ngang qua mặt hồ, kéo dài xuyên qua làn sương mù mênh mông mờ ảo.
Tiết trưởng lão nghiêm trang bước lên cầu, phía sau tất cả mọi người khỏi cần ai bảo, cả đám cũng đều là đồng loạt nối gót.
Vô số tân sinh giờ phút này càng là rung động không ngừng, so với khi mới bước vào Đế đô chỉ có hơn không kém, thậm chí Đế đô so với nơi này hoàn toàn không tính là gì. Cây cầu rộng khoảng trăm mét, kéo dài tưởng chừng vô cùng vô tận, không thể nhìn được điểm cuối ở đâu. Cầu lớn quả thực chẳng khác gì thủy tinh, hoàn toàn trong suốt, giống như được tạo nên từ nước vậy, đi trên đó có thể thấy rõ mồn một mặt nước dưới chân mình.
Mấy người chưa nhìn xuống còn đỡ, một khi nhìn xuống dưới chân, thần sắc lại là càng thêm trợn mắt há mồm.
Hồ nước trong veo bàng bạc, dưới đó là từng từng dàn lại từng đàn cá lớn nhỏ bơi lội, còn có những con cá khổng lồ thân dài trăm mét đang chầm chậm bơi phía dưới, đủ loại màu sắc lung linh...Đột nhiên òa một tiếng, từ đâu một con kim ngư to lớn lao vút lên mặt hồ, toàn thân quẫy mạnh, cả người bay qua cầu, từng hạt nước long lanh bị nó vẩy ra tung tóe, điều này khiến nhiều người không khỏi kinh hãi ngẩng đầu lên.
"Không phải sợ, đây là linh ngư được tông ta nuôi dưỡng, toàn bộ cái hồ này thực tế cũng chỉ là nước bình thường thôi, nhưng trải qua hàng vạn năm thấm nhuần linh khí từ thánh đỉa tỏa ra, nên trong nước cũng đã chứa một hai phần linh khí, vì vậy cá nuôi ở đây dù là phàm ngư cũng sẽ hóa thành linh ngư".
Một vị nữ trưởng lão đi trước thấy vậy liền quay lại mỉm cười nói.
"Hóa ra là vậy, nếu mà được ngâm mình trong đó hoặc chỉ uống một ngụm thôi không biết tu vi sẽ tăng trưởng ra sao nhỉ?".
"Còn phải nói, ngươi không nghe trưởng lão vừa bảo sao, nước ở đây có chứa linh khí, vậy có khác nào linh đan diệu dược chứ?".
"Cũng phải".
Nói tới đây đám tân sinh ai nấy không khỏi hít vào một hơi thật dài, chỉ cảm thấy vạn phần khoan khoái, linh khí nơi đây thật nồng đậm, mới chỉ là chỗ ngoài sơn môn mà linh khí đã nhiều gấp hai ba lần ngoại giới, nếu như vào bên trong không biết còn nồng đậm tới mức nào.
Xúc động choáng ngợp, thần tiên lung linh, thánh khiết huyền ảo, như mơ như mộng...Đây là những gì diễn ra trong tâm trí của mấy vạn tân sinh đang bước trên cầu!
"Tiên cảnh a! Không hổ là thánh địa tông môn!".
Giờ phút này dù là người có tâm tính ổn định như Trần Phàm cũng không khỏi rung động, cái gọi là bồng lai tiên cảnh hắn cũng chỉ được nghe được thấy trên sách vở tivi mà thôi, chỉ có khi chứng kiến trực tiếp mới cảm nhận được thế nào là đẹp, đẹp đến mê mẩn tâm hồn!
Trần Phàm đã như thế, thì Trần Thu Nguyệt càng là giống người mộng du đi trên cầu, nàng có cảm giác mình đang đi vào một cõi mộng tưởng không phải là thật. Bỗng nhiên Trần Phàm nhìn sang hai bên, lúc này xa xa trái phải lại có mấy câu cầu giống vậy hiện ra, đây nhất định là người của mấy đế quốc còn lại, giờ phút này bọn họ cũng đã tới.
Quácccc...
Ngay khi một đám tân sinh đi qua đại kiều tiến vào thánh địa, đột nhiên trên nền trời liên tiếp vang lên những thanh âm trường khiếu...
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, xa xa mấy trăm điểm trắng như mũi tên xuyên qua bầu trời xuất hiện, mấy điểm trắng này chỉ to bằng nắm đấm, nhìn kỹ mới thấy được là những bầy linh điểu linh hạc đang bay lượn trên cao.
"Trưởng lão, đó là..."
Một tân sinh không nhịn được hỏi.
"Là đệ tử trong tông đi ra ngoài làm nhiệm vụ, các ngươi để ý làm gì, mau đi thôi".
Vị trưởng lão khoát tay nói.
Cũng không biết trải qua bao lâu, mọi người cuối cùng đã đi hết cây cầu, tiến vào bên trong thánh địa sơn môn.
Nơi này trông giống như một cái đại lục thu nhỏ, từng tòa núi cao tới hàng ngàn mét hiện lên trước mắt mọi người, vươn cao chọc trời thẳng tắp, có ngọn núi bên trên ngàn hoa đua nở, nơi nơi đều mọc lên rất nhiều đình đài cung điện, xa hoa lộng lẫy, xung quanh còn có rừng rậm xanh biếc, suối chảy róc rách lượn quanh, vô số thác nước từ trên núi cao đổ xuống tạo thành một màn hơi nước, cùng ánh sáng bảy sắc cầu vồng, phảng phất như có vô số con rồng đủ màu đang uốn lượn giữa ngàn mây.
Phía trước có một đội ngũ tầm trăm thân ảnh đã đứng ở đây chờ sẵn, ai nấy đều là người trẻ tuổi, y phục thanh tao, rất có phong phạm của một cao thủ.
"Các vị trưởng lão vất vả rồi".
Một người đi đầu chắp tay nói.
"Được rồi, nhiệm vụ của đám già bọn ta thế là đã xong".
"Bây giờ các ngươi chia ra làm 30 nhóm, mỗi nhóm 1000 người đi theo các sư huynh sư tỷ này để nhận lấy những vật phẩm cần thiết".
Tiết trưởng lão gật đầu rồi quay lại nói với toàn bộ đám tân sinh lúc này vẫn còn đang ngơ ngác, sau đó thản nhiên cùng với các vị trưởng lão tiến vào sơn môn.
Trước khi đi, Mạc Thanh Vân còn quay ra nhắc nhở Trần Phàm:
"Tiểu tử, vào trong đây rồi nhớ thu liễm một chút, cái gì nhịn được thì nên nhịn, ta đi đây".
Lời nói mang đầy thâm ý vị, giống như báo trước cho hắn một điều gì đó, Trần Phàm không biết có hiểu được hay không, chỉ thấy hắn cũng là nhè nhẹ gật đầu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nô bộc Trần gia
- Chương 2: Trần Thu Nguyệt
- Chương 3: Cơ duyên
- Chương 4: Đại Vũ Trụ Thuật
- Chương 5: Luyện Thể
- Chương 6: Săn thú
- Chương 7: Thực lực tiến nhanh
- Chương 8: Lựa chọn võ kỹ
- Chương 9: Tấn cấp Hư Khí cảnh
- Chương 10: Quay về thành
- Chương 11: Luyện đan chi lộ
- Chương 12: Đệ tử Trần gia (1)
- Chương 13: Đệ tử Trần gia (2)
- Chương 14: Đệ tử Trần gia (3)
- Chương 15: Tà ý có mùi hôi
- Chương 16: Mua đan lô (1)
- Chương 17: Mua đan lô (2)
- Chương 18: Mua đan lô (3)
- Chương 19: Đan lô tới tay
- Chương 20: Hệ Thống Giả Lập Vô Hạn
- Chương 21: Luyện đan
- Chương 22: Sinh sự
- Chương 23: Chủ nhân của Trần gia (1)
- Chương 24: Chủ nhân của Trần gia (2)
- Chương 25: Sơn mạch mênh mông
- Chương 26: Ba tên thợ săn
- Chương 27: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng rình
- Chương 28: Một chấp ba
- Chương 29: Lâm Phi Yến
- Chương 30: Tỷ lệ hoàn mỹ
- Chương 31: Thành quả
- Chương 32: Đại chiêu sinh gần kề
- Chương 33: Không khí khẩn trương
- Chương 34: Đông không đếm xuể
- Chương 35: Trận đấu đầu tiên
- Chương 36: Mạnh Khải đấu Phương Lệ
- Chương 37: Tâm ý
- Chương 38: Trọng kiếm
- Chương 39: Vòng ba kết thúc, vòng bốn bắt đầu
- Chương 40: Vô liêm sỉ
- Chương 41: Dị biến trên lôi đài
- Chương 42: Hoành không xuất thế
- Chương 43: Tiếp chưởng (1)
- Chương 44: Tiếp chưởng (2)
- Chương 45: Tỷ võ tiếp tục
- Chương 46: Hung hăng làm nhục (1)
- Chương 47: Hung hăng làm nhục (2)
- Chương 48: Bá đạo cường thế
- Chương 49: Mình ta chấp hết
- Chương 50: Nhẹ nhàng áp đảo
- Chương 51: Trần Phàm đấu Trần Nhất Long
- Chương 52: Chiến giáp và tà công
- Chương 53: Trần Phàm đấu Lâm Phong (1)
- Chương 54: Trần Phàm đấu Lâm Phong (2)
- Chương 55: Nhân Kiếm Phong
- Chương 56: Chủ khảo tức giận
- Chương 57: Ngựa quen đường cũ
- Chương 58: Chiến ý kỳ lạ
- Chương 59: Âm mưu quỷ kế
- Chương 60: Huyết Dạ
- Chương 61: Vàng lạnh sắt nóng
- Chương 62: Mặt mỏng
- Chương 63: Lợi dụng
- Chương 64: Phát giác âm mưu
- Chương 65: Kẻ tài cao thì lá gan cũng lớn
- Chương 66: Huyết Tinh Đại Pháp
- Chương 67: Kiếm khí nguy hiểm
- Chương 68: Chết!
- Chương 69: Bên trong nhẫn trữ vật
- Chương 70: Thử nghiệm thân pháp
- Chương 71: Coi như ta nợ nàng một tiếng nói yêu thương
- Chương 72: Có thù tất báo
- Chương 73: Nói chuyện phiếm
- Chương 74: Tàn đồ
- Chương 75: Tạm biệt Vân Long thành
- Chương 76: Linh và yêu
- Chương 77: Thương Mang Sử Ký
- Chương 78: Đặc sản Đế thành
- Chương 79: Long Ngọc Hải Trầm
- Chương 80: Kết giao bằng hữu mới
- Chương 81: Bạch Linh Hoa
- Chương 82: Phân thì đời nào cũng có
- Chương 83: Người người đều có thể đánh!
- Chương 84: Cửu công chúa
- Chương 85: Hảo huynh đệ
- Chương 86: Trưởng lão dẫn đoàn
- Chương 87: Thể chất đặc thù
- Chương 88: Đế thượng nổi giận
- Chương 89: Bế quan tu luyện
- Chương 90: Tấn cấp chân khí
- Chương 91: Cường giả ngũ đại chi cảnh
- Chương 92: Truyền tống đài khởi động
- Chương 93: Vạn Linh Tông
- Chương 94: Trắng trợn ăn cướp
- Chương 95: Sức mạnh của Vũ Trụ Dung Lô
- Chương 96: Đỗ Mậu
- Chương 97: Luyện hóa chân khí và linh đan
- Chương 98: Thực lực đại tiến
- Chương 99: Tìm tới cửa
- Chương 100: Thách đấu
- Chương 101: Tiểu Tru Ma Kiếm Trận
- Chương 102: Bá khí của Trần Phàm
- Chương 103: Hắc Hổ Kiếm Nha
- Chương 104: Đỗ Mậu hiển uy
- Chương 105: Hoài bão lớn như vũ trụ bao la
- Chương 106: Huynh đệ xuất quan
- Chương 107: Điểm cống hiến
- Chương 108: Mọi người đều đột phá, bắt đầu làm nhiệm vụ
- Chương 109: Nhiệm vụ số 36
- Chương 110: Linh Uyển Phong
- Chương 111: Vân Nham Thạch Giáp Ngưu
- Chương 112: Sao không để lại cho ta cục nào?
- Chương 113: Linh Trang Phong
- Chương 114: Một đám hạ lưu
- Chương 115: Ta giúp nàng xuất khí
- Chương 116: Thê thảm vô cùng
- Chương 117: Truyền Tấn Phù
- Chương 118: Khảo Hạch Đường
- Chương 119: Chấp pháp đội kéo tới
- Chương 120: Chiến cả chấp pháp đội
- Chương 121: Tỏa Kình Tác
- Chương 122: Đàm Tư Dung
- Chương 123: Nam Thiên Mệnh, Bắc Phong Hành
- Chương 124: Nhục nhã rời đi
- Chương 125: Đới âm binh
- Chương 126: Khảo hạch bắt đầu
- Chương 127: Thiếu niên đắc ý
- Chương 128: Trận pháp bị hỏng
- Chương 129: Lỡ tay
- Chương 130: Thâm bất khả trắc
- Chương 131: Coi như cảnh cáo
- Chương 132: Hóa thân của hệ thống?
- Chương 133: Nàng là một ánh trăng rất tròn
- Chương 134: Giở trò?
- Chương 135: Tiềm lực vô tận
- Chương 136: Miếng gỗ thần bí
- Chương 137: Đệ tử ngoại môn
- Chương 138: Ngô Chấn
- Chương 139: Tàng Kinh Các
- Chương 140: Gặp lại Mạc Thanh Vân
- Chương 141: Cái máy ghi nhớ
- Chương 142: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 143: Vô pháp vô thiên
- Chương 144: Địa Anh Bảng
- Chương 145: Trần Phàm chiến Khoái Thương
- Chương 146: Mặt trời và bóng tối
- Chương 147: Hủy dung
- Chương 148: Ngu người
- Chương 149: Hoàng Viên Hạo Đan
- Chương 150: Tiến vào sơn mạch
- Chương 151: Ám Thiên sơn mạch
- Chương 152: Vô ảnh đao pháp
- Chương 153: Lục Mãng Tinh
- Chương 154: Địa Ma Trùng
- Chương 155: Tạc nát
- Chương 156: Hấp Huyết Độc Văn
- Chương 157: Tiểu Hồ Đồ
- Chương 158: Hệ thống đổi mới
- Chương 159: Hệ Thống Đại Quân Đoàn
- Chương 160: Lữ Bố
- Chương 161: Á Không Trận
- Chương 162: Không đủ năng lượng
- Chương 163: Vong Ngã Hành Không
- Chương 164: Vong Ngã Châu - Chiến Đạo Vô Gian!
- Chương 165: Kịch độc tập kích
- Chương 166: Xích túc ngô công
- Chương 167: Cường thế diệt sát
- Chương 168: Miếng tàn đồ Thứ 2
- Chương 169: Thiết Ma Lãnh
- Chương 170: Đối chiến cường giả
- Chương 171: Bá Khí Hoành Hành
- Chương 172: Hồ Đồ hiển uy
- Chương 173: Thu phục cường giả
- Chương 174: Hóa thù thành bạn
- Chương 175: Thủy Liên Hoa
- Chương 176: Thanh Liên Trường Sinh Quyết
- Chương 177: Hương diễm (1)
- Chương 178: Hương diễm (2)
- Chương 179: Hương diễm (3)
- Chương 180: Long Tượng Đoán Thể Chương
- Chương 181: Thiên Địa Hữu Tình Quyết
- Chương 182: Vô thượng bí thuật
- Chương 183: Hóa Viêm Tuyệt Diệt Chưởng
- Chương 184: Hương diễm bên hồ
- Chương 185: Viêm Ưng Lão Quỷ
- bình luận