Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người - Chương 154
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người
Chương 154
Cho nên cũng chỉ là suy nghĩ một chút, rồi từ bỏ cái suy nghĩ đó đi, cứ nghĩ cái ý tưởng này sẽ lắng đọng xuống sau hơn ba mươi năm.
Nhưng xem ra không phải như vậy, bà ấy rõ ràng cảm thấy trái tim mình đập chậm hơn vài nhịp khi nghe Hứa Mỹ Lam nói có rất nhiều người bán đồ ở Kinh Thành!
Hứa Mỹ Lam sở dĩ nói những điều này không phải là do cô tùy tiện nói mà thôi, trước đây khi cô cùng trò chuyện với Trương Hùng, cô nghe anh ấy có nhắc đến việc dì cả muốn làm nhất khi còn trẻ chính là kinh doanh, nhưng đáng tiếc bà ấy được đầu thai sai nhà, ước mơ này cũng vẫn luôn chưa bao giờ được thực hiện!
Hứa Mỹ Lam có một ý tưởng trong đầu, nó còn chưa có thành thục nên chỉ gieo một hạt giống vào Dương Quế Hoa, còn việc nó có nảy mầm hay không, điều đó nằm ngoài tầm kiểm soát của cô!
Trương Hùng đã có linh cảm khi Hứa Mỹ Lam đề cập đến việc ở Kinh Thành, vì vậy khi cô nói điều đó, anh liền đã có một suy đoán mơ hồ.
Anh cũng không ngăn hai người nói về chuyện này, nếu thật sự thành công, cuộc sống của nhà chú cả cũng sẽ tốt hơn, từ nhỏ đến lớn đối xử tốt với anh cũng chỉ có mấy người.
Mà gia đình của chú cả là một trong số đó, nếu bọn họ có năng lực trong lĩnh vực này, ở phạm vi anh có thể thừa nhận được, anh cũng sẽ không ngại giúp đỡ một phen!
Đã một giờ kể từ khi Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng cùng nhau giúp đỡ Dương Quế Hoa dọn dẹp lại đồ đạc!
Trong suốt thời gian đó, Hứa Mỹ Lam cũng kể lại trải nghiệm lần đầu tiên ăn sáng ở Kinh Thành, cô luôn chú ý đến phản ứng của Dương Quế Hoa, điều này thực sự khiến cô phát hiện ra manh mối.
Khi nghe tin hai vợ chồng bán đồ ăn sáng trong một buổi sáng thu về bằng một năm thu hoạch của những người nông dân làm ruộng, hiển nhiên trong lòng Dương Quế Hoa cũng có chút rung động.
Tuy nhiên, Hứa Mỹ Lam cũng biết rằng chuyển biến tốt liền thu, cũng không thể nói quá rõ ràng được. Giọng nói thay đổi, sau đó nói chuyện cô và Trương Hùng mua một căn nhà ở Kinh Thành.
Chuyện này Hứa Mỹ Lam cảm thấy không cần thiết phải giấu giếm Dương Quế Hoa và những người khác, liền tính hiện tại giấu giếm, chờ đến khi khai giảng, bọn họ đưa Trương Ái Quốc đến Kinh Thành đi học, bọn họ vẫn như cũ sẽ biết thôi.
“Thật sao, các cháu đã mua nhà ở Kinh Thành!”
Vẻ mặt Dương Quế Hoa vui mừng, ngay cả Trương Quốc Hưng vừa từ phòng con trai đi ra cũng sửng sốt khi nghe thấy những lời này, nhưng sau khi sững sờ, chính là tràn đầy sự vui mừng xen lẫn bất ngờ.
Không ngờ khi còn sống, có thể thấy cháu của mình mua nhà ở Kinh Thành! Kinh Thành, đó là nơi nào, đó là nơi phồn hoa nhất của cả nước. Cháu trai nhà mình có khả năng này, phần mộ tổ tiên của nhà họ Trương mạo khói nhẹ. Mặc dù mê tín phong kiến bây giờ không còn đáng tin, nhưng nghĩ nó ở trong lòng, nó cũng không phạm pháp!
Hứa Mỹ Lam nhìn về phía Trương Hùng và yêu cầu anh đến giải thích. Trương Hùng gật gật đầu, khẳng định nói cho hai người một câu: “Mỹ Lam nói không sai, lần này chúng cháu đi chủ yếu là để mua nhà, nếu thấy vừa ý cái nhà nào, thì liền trực tiếp đi mua.”
Được đến câu trả lời chắc chắn, chú cả dì cả của nhà họ Trương đều rất vui mừng, hai vợ chồng bọn họ cũng thấy rõ, chú dì đều thiệt tình vui mừng cho bọn họ. Hai người nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy niềm hạnh phúc chân thật trong mắt nhau.
Nếu đém chuyện mua nhà nói ra, e rằng chỉ sợ cũng chỉ có chú dì thật sự mừng cho bọn họ.
Sau khi vui mừng qua đi, cả Trương Quốc Hưng và Dương Quế Hoa đều có chút lo lắng, Trương Quốc Hưng nhịn không được mở miệng hỏi thăm.
“Nhà ở Kinh Thành hẳn là rất đắt đỏ, cháu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?” Trương Hùng tuy rằng trước kia đi lên núi săn bắn, để mà nói có thể tiết kiệm tiền mua một ngôi nhà ở Kinh Thành không phải là việc dễ dàng gì!
Trương Hùng đã sớm nghĩ kỹ câu trả lời rồi, cho nên không chút nghĩ ngợi nói: “Lúc trước cháu có giúp đồn cảnh sát ở huyện bắt một người, bọn họ thưởng cho bọn cháu một khoản tiền, cũng không nhiều lắm, mua hai căn nhà cũng thiếu một ít, cháu phải vay người khác một ít nữa để bù vào.”
Nhưng xem ra không phải như vậy, bà ấy rõ ràng cảm thấy trái tim mình đập chậm hơn vài nhịp khi nghe Hứa Mỹ Lam nói có rất nhiều người bán đồ ở Kinh Thành!
Hứa Mỹ Lam sở dĩ nói những điều này không phải là do cô tùy tiện nói mà thôi, trước đây khi cô cùng trò chuyện với Trương Hùng, cô nghe anh ấy có nhắc đến việc dì cả muốn làm nhất khi còn trẻ chính là kinh doanh, nhưng đáng tiếc bà ấy được đầu thai sai nhà, ước mơ này cũng vẫn luôn chưa bao giờ được thực hiện!
Hứa Mỹ Lam có một ý tưởng trong đầu, nó còn chưa có thành thục nên chỉ gieo một hạt giống vào Dương Quế Hoa, còn việc nó có nảy mầm hay không, điều đó nằm ngoài tầm kiểm soát của cô!
Trương Hùng đã có linh cảm khi Hứa Mỹ Lam đề cập đến việc ở Kinh Thành, vì vậy khi cô nói điều đó, anh liền đã có một suy đoán mơ hồ.
Anh cũng không ngăn hai người nói về chuyện này, nếu thật sự thành công, cuộc sống của nhà chú cả cũng sẽ tốt hơn, từ nhỏ đến lớn đối xử tốt với anh cũng chỉ có mấy người.
Mà gia đình của chú cả là một trong số đó, nếu bọn họ có năng lực trong lĩnh vực này, ở phạm vi anh có thể thừa nhận được, anh cũng sẽ không ngại giúp đỡ một phen!
Đã một giờ kể từ khi Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng cùng nhau giúp đỡ Dương Quế Hoa dọn dẹp lại đồ đạc!
Trong suốt thời gian đó, Hứa Mỹ Lam cũng kể lại trải nghiệm lần đầu tiên ăn sáng ở Kinh Thành, cô luôn chú ý đến phản ứng của Dương Quế Hoa, điều này thực sự khiến cô phát hiện ra manh mối.
Khi nghe tin hai vợ chồng bán đồ ăn sáng trong một buổi sáng thu về bằng một năm thu hoạch của những người nông dân làm ruộng, hiển nhiên trong lòng Dương Quế Hoa cũng có chút rung động.
Tuy nhiên, Hứa Mỹ Lam cũng biết rằng chuyển biến tốt liền thu, cũng không thể nói quá rõ ràng được. Giọng nói thay đổi, sau đó nói chuyện cô và Trương Hùng mua một căn nhà ở Kinh Thành.
Chuyện này Hứa Mỹ Lam cảm thấy không cần thiết phải giấu giếm Dương Quế Hoa và những người khác, liền tính hiện tại giấu giếm, chờ đến khi khai giảng, bọn họ đưa Trương Ái Quốc đến Kinh Thành đi học, bọn họ vẫn như cũ sẽ biết thôi.
“Thật sao, các cháu đã mua nhà ở Kinh Thành!”
Vẻ mặt Dương Quế Hoa vui mừng, ngay cả Trương Quốc Hưng vừa từ phòng con trai đi ra cũng sửng sốt khi nghe thấy những lời này, nhưng sau khi sững sờ, chính là tràn đầy sự vui mừng xen lẫn bất ngờ.
Không ngờ khi còn sống, có thể thấy cháu của mình mua nhà ở Kinh Thành! Kinh Thành, đó là nơi nào, đó là nơi phồn hoa nhất của cả nước. Cháu trai nhà mình có khả năng này, phần mộ tổ tiên của nhà họ Trương mạo khói nhẹ. Mặc dù mê tín phong kiến bây giờ không còn đáng tin, nhưng nghĩ nó ở trong lòng, nó cũng không phạm pháp!
Hứa Mỹ Lam nhìn về phía Trương Hùng và yêu cầu anh đến giải thích. Trương Hùng gật gật đầu, khẳng định nói cho hai người một câu: “Mỹ Lam nói không sai, lần này chúng cháu đi chủ yếu là để mua nhà, nếu thấy vừa ý cái nhà nào, thì liền trực tiếp đi mua.”
Được đến câu trả lời chắc chắn, chú cả dì cả của nhà họ Trương đều rất vui mừng, hai vợ chồng bọn họ cũng thấy rõ, chú dì đều thiệt tình vui mừng cho bọn họ. Hai người nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy niềm hạnh phúc chân thật trong mắt nhau.
Nếu đém chuyện mua nhà nói ra, e rằng chỉ sợ cũng chỉ có chú dì thật sự mừng cho bọn họ.
Sau khi vui mừng qua đi, cả Trương Quốc Hưng và Dương Quế Hoa đều có chút lo lắng, Trương Quốc Hưng nhịn không được mở miệng hỏi thăm.
“Nhà ở Kinh Thành hẳn là rất đắt đỏ, cháu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?” Trương Hùng tuy rằng trước kia đi lên núi săn bắn, để mà nói có thể tiết kiệm tiền mua một ngôi nhà ở Kinh Thành không phải là việc dễ dàng gì!
Trương Hùng đã sớm nghĩ kỹ câu trả lời rồi, cho nên không chút nghĩ ngợi nói: “Lúc trước cháu có giúp đồn cảnh sát ở huyện bắt một người, bọn họ thưởng cho bọn cháu một khoản tiền, cũng không nhiều lắm, mua hai căn nhà cũng thiếu một ít, cháu phải vay người khác một ít nữa để bù vào.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn