Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người - Chương 181
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người
Chương 181
Ngừng lại một chút, Hứa Mỹ Lam tiếp tục nói: “Chúng ta cứ ở nhà nghỉ ngơi, đọc sách, đi dạo hay làm việc gì đều được, thừa dịp trước khi khai giảng, bồi bổ cơ thể và phục hồi sức khỏe một chút!”
Hứa Mỹ Lam nhìn Trương Hùng lần này ra ngoài xông pha, cơ thể ốm đi một vòng rõ rệt có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Có thể thấy được ở bên ngoài có biết bao nhiêu là khổ cực.
“Được, vậy anh nghe theo vợ, trước tiên sẽ ở nhà nghỉ ngơi phục hồi sức khỏe!”
Trương Hùng mỉm cười đồng ý không chút do dự, thật ra anh cũng có suy nghĩ của riêng mình về chuyện đó, dự định trước khi khai giảng sẽ đi Hải Thị một chuyến, nghe nói ở đó có nhiều hàng hóa hơn, chênh lệch giá cả cũng không có gì đáng kể!
Chờ đến khi bắt đầu đi học, chỉ sợ chính mình sẽ không có nhiều thời gian rảnh để đi kiếm tiền, đại học chính là một xã hội thu nhỏ, anh không muốn vợ mình bị bắt nạt và muốn cho cô những điều tốt nhất, vì vậy tiền là phần quan trọng nhất!
Hai người tán gẫu một lúc rồi chìm vào giấc ngủ, dù sao họ cũng dậy rất sớm.
Sáng hôm sau, trong bữa sáng chú Đổng nhìn thấy Trương Hùng cũng rất vui, hai cha con ngồi trên bàn ăn cơm nói chuyện phiếm, sau đó chú Đổng vội vàng đi làm.
Trong nháy mắt, đã đến ngày mười tháng tám dương lịch, còn hai mươi mốt ngày nữa sẽ khai giảng, trong khoảng thời gian này, Trương Hùng đúng như lời mà Hứa Mỹ Lam nói, cả ngày ở trong nhà, nếu không thì anh sẽ đi ra ngoài và dạo quanh một vòng những danh lam thắng cảnh ở Kinh Thành.
Cuộc sống nho nhỏ rất thoải mái, Hứa Mỹ Lam mấy ngày nay cũng không nhàn rỗi, ngoại trừ thỉnh thoảng lấy công thức ra làm đơn thuốc bồi bổ cho ba người bọn họ, còn cùng Trương Hùng đi mua sắm dạo quanh trong Kinh Thành. Trong khoảng thời gian này, mối quan hệ tình cảm giữa hai người đã phát triển nhanh chóng.
Hứa Mỹ Lam cũng có ý muốn tiết lộ không gian cho Trương Hùng, trong khoảng thời gian này, trong lòng cô luôn có cảm giác, có đôi lúc Trương Hùng nhìn cô với ánh mắt rất kỳ lạ, như thể anh đã nghi ngờ về một cái gì đó.
Hai người đã rất thân thiết và thường xuyên ở bên nhau, nên Hứa Mỹ Lam khó có thể đảm bảo rằng bí mật của cô có thể được giữ kín với anh. Hơn nữa, cô không muốn giữ chuyện này mãi trong lòng, vì cô đã xác định được cô sẽ không giấu giếm chuyện gì với người đàn ông này.
Đã hạ quyết tâm, Hứa Mỹ Lam cũng không ngượng ngùng, tối hôm đó sau khi hai người tắm rửa sạch sẽ và nằm xuống giường, Hứa Mỹ Lam suy nghĩ không biết nên mở miệng nói như thế nào mới có thể không để anh quá ngạc nhiên.
Trong lúc nhất thời có chút thất thần, mãi đến khi Trương Hùng kéo cô ôm vào trong lòng ngực, hôn một cái, lúc này cô mới bừng tỉnh lại.
Nhìn thấy nụ cười nhếch mép của Trương Hùng, Hứa Mỹ Lam không thể kìm lòng được và biến ra một quả táo đỏ, to tròn căng mọng từ trong không gian ra.
Nhìn quả táo nằm ở giữa hai người, ánh mắt Trương Hùng tối sầm lại, “Vợ à, em mới vừa ăn xong vẫn còn cảm thấy đói bụng sao, cầm quả táo lớn như vậy, em có thể ăn hết không?”
“Không cần phải giả vờ, em biết anh đã nhìn thấy nó!” Hứa Mỹ Lam nhìn thẳng vào mắt Trương Hùng, không để cho chính mình lùi bước.
Muốn nói cho người khác biết bí mật mà mình che giấu cẩn thận cần rất nhiều dũng khí, nếu như Trương Hùng lộ ra một chút lòng tham, e rằng trên đời này cô thật sự không thể tin tưởng một ai nữa!
“Haizz, cô gái ngốc nghếch!”
Trương Hùng chỉ biết ôm lấy Hứa Mỹ Lam vào trong lòng ngực, giọng nói đầy đau khổ tất cả đều là vì cô.
“Vợ à, ai cũng có những bí mật không muốn nói cho người khác biết, cho dù người đó là người thân nhất cũng không được, em phải biết rằng, thất phu vô tội, hoài bích có tội! Đạo lý này cũng không phải tin đồn không có căn cứ!”
**[Thất phu vô tội, hoài bích có tội: Kẻ thường dân vốn không có tội, chỉ vì có ngọc bích mà thành có tội]
Nhẹ nhàng hôn lên khóe môi của Hứa Mỹ Lam, Trương Hùng lúc này mới nói tiếp, “Hứa với anh, đừng bao giờ nói cho anh biết em là người như thế nào, kể cả khi chúng ta không cùng một giống loài, chúng ta vẫn có thể yêu nhau, sơn linh và quái vật hoang dã thì có sao đâu, chỉ cần không biết thân phận thật của em, em chính là người an toàn! Vì vậy vợ à, tuy rằng em là người mà anh yêu nhất, anh cũng không thể hứa sau khi biết bí mật của em, một ngày nào đó quỷ thần mê hoặc, đột nhiên lại không thích em nữa!”
Hứa Mỹ Lam nhìn Trương Hùng lần này ra ngoài xông pha, cơ thể ốm đi một vòng rõ rệt có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Có thể thấy được ở bên ngoài có biết bao nhiêu là khổ cực.
“Được, vậy anh nghe theo vợ, trước tiên sẽ ở nhà nghỉ ngơi phục hồi sức khỏe!”
Trương Hùng mỉm cười đồng ý không chút do dự, thật ra anh cũng có suy nghĩ của riêng mình về chuyện đó, dự định trước khi khai giảng sẽ đi Hải Thị một chuyến, nghe nói ở đó có nhiều hàng hóa hơn, chênh lệch giá cả cũng không có gì đáng kể!
Chờ đến khi bắt đầu đi học, chỉ sợ chính mình sẽ không có nhiều thời gian rảnh để đi kiếm tiền, đại học chính là một xã hội thu nhỏ, anh không muốn vợ mình bị bắt nạt và muốn cho cô những điều tốt nhất, vì vậy tiền là phần quan trọng nhất!
Hai người tán gẫu một lúc rồi chìm vào giấc ngủ, dù sao họ cũng dậy rất sớm.
Sáng hôm sau, trong bữa sáng chú Đổng nhìn thấy Trương Hùng cũng rất vui, hai cha con ngồi trên bàn ăn cơm nói chuyện phiếm, sau đó chú Đổng vội vàng đi làm.
Trong nháy mắt, đã đến ngày mười tháng tám dương lịch, còn hai mươi mốt ngày nữa sẽ khai giảng, trong khoảng thời gian này, Trương Hùng đúng như lời mà Hứa Mỹ Lam nói, cả ngày ở trong nhà, nếu không thì anh sẽ đi ra ngoài và dạo quanh một vòng những danh lam thắng cảnh ở Kinh Thành.
Cuộc sống nho nhỏ rất thoải mái, Hứa Mỹ Lam mấy ngày nay cũng không nhàn rỗi, ngoại trừ thỉnh thoảng lấy công thức ra làm đơn thuốc bồi bổ cho ba người bọn họ, còn cùng Trương Hùng đi mua sắm dạo quanh trong Kinh Thành. Trong khoảng thời gian này, mối quan hệ tình cảm giữa hai người đã phát triển nhanh chóng.
Hứa Mỹ Lam cũng có ý muốn tiết lộ không gian cho Trương Hùng, trong khoảng thời gian này, trong lòng cô luôn có cảm giác, có đôi lúc Trương Hùng nhìn cô với ánh mắt rất kỳ lạ, như thể anh đã nghi ngờ về một cái gì đó.
Hai người đã rất thân thiết và thường xuyên ở bên nhau, nên Hứa Mỹ Lam khó có thể đảm bảo rằng bí mật của cô có thể được giữ kín với anh. Hơn nữa, cô không muốn giữ chuyện này mãi trong lòng, vì cô đã xác định được cô sẽ không giấu giếm chuyện gì với người đàn ông này.
Đã hạ quyết tâm, Hứa Mỹ Lam cũng không ngượng ngùng, tối hôm đó sau khi hai người tắm rửa sạch sẽ và nằm xuống giường, Hứa Mỹ Lam suy nghĩ không biết nên mở miệng nói như thế nào mới có thể không để anh quá ngạc nhiên.
Trong lúc nhất thời có chút thất thần, mãi đến khi Trương Hùng kéo cô ôm vào trong lòng ngực, hôn một cái, lúc này cô mới bừng tỉnh lại.
Nhìn thấy nụ cười nhếch mép của Trương Hùng, Hứa Mỹ Lam không thể kìm lòng được và biến ra một quả táo đỏ, to tròn căng mọng từ trong không gian ra.
Nhìn quả táo nằm ở giữa hai người, ánh mắt Trương Hùng tối sầm lại, “Vợ à, em mới vừa ăn xong vẫn còn cảm thấy đói bụng sao, cầm quả táo lớn như vậy, em có thể ăn hết không?”
“Không cần phải giả vờ, em biết anh đã nhìn thấy nó!” Hứa Mỹ Lam nhìn thẳng vào mắt Trương Hùng, không để cho chính mình lùi bước.
Muốn nói cho người khác biết bí mật mà mình che giấu cẩn thận cần rất nhiều dũng khí, nếu như Trương Hùng lộ ra một chút lòng tham, e rằng trên đời này cô thật sự không thể tin tưởng một ai nữa!
“Haizz, cô gái ngốc nghếch!”
Trương Hùng chỉ biết ôm lấy Hứa Mỹ Lam vào trong lòng ngực, giọng nói đầy đau khổ tất cả đều là vì cô.
“Vợ à, ai cũng có những bí mật không muốn nói cho người khác biết, cho dù người đó là người thân nhất cũng không được, em phải biết rằng, thất phu vô tội, hoài bích có tội! Đạo lý này cũng không phải tin đồn không có căn cứ!”
**[Thất phu vô tội, hoài bích có tội: Kẻ thường dân vốn không có tội, chỉ vì có ngọc bích mà thành có tội]
Nhẹ nhàng hôn lên khóe môi của Hứa Mỹ Lam, Trương Hùng lúc này mới nói tiếp, “Hứa với anh, đừng bao giờ nói cho anh biết em là người như thế nào, kể cả khi chúng ta không cùng một giống loài, chúng ta vẫn có thể yêu nhau, sơn linh và quái vật hoang dã thì có sao đâu, chỉ cần không biết thân phận thật của em, em chính là người an toàn! Vì vậy vợ à, tuy rằng em là người mà anh yêu nhất, anh cũng không thể hứa sau khi biết bí mật của em, một ngày nào đó quỷ thần mê hoặc, đột nhiên lại không thích em nữa!”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn