Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người - Chương 165
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người
Chương 165
Cái gọi là bồi dưỡng tình cảm, nếu không phải ban ngày ngủ quá nhiều, nên muốn ra ngoài đi dạo một chút, nói không chừng Hứa Mỹ Lam cũng không thèm để ý tới anh!
Khu vườn lớn bên cạnh Đại học Kinh Thành quả thực không nhỏ, lúc này trời còn tối, trong vườn có hai ba người ngồi dưới đất, có người cầm sách vở, có người ở khe khẽ nói nhỏ, còn có những người khác cũng giống như cô và Trương Hùng đến đây đi dạo chỉ vì buồn chán!
Thời tiết tháng tư, tháng năm, làn gió thoảng qua gương mặt mang theo chút nhè nhẹ lạnh lẽo, hoa trong vườn lớn đua nhau hé nở, hương thơm thoang thoảng quyện vào hơi thở của Hứa Mỹ Lam. Cô cũng không nhớ rõ đã bao lâu rồi không được ngắm nhìn phong cảnh bên đường một cách nhàn nhã như vậy, trong lúc nhất thời cảm thấy thư thái và hạnh phúc, cảm giác mệt mỏi khắp người cũng dường như đều biến mất.
Trương Hùng đang đi bên cạnh cô, khoảng cách không xa không gần, đột nhiên bàn tay nhỏ bé mềm mại của Hứa Mỹ Lam bị bàn tay to lớn của Trương Hùng nắm lấy, hai người nắm tay nhau, cùng với những đóa hoa này làm bạn, trong lòng họ tràn ngập niềm vui, cảm giác yên bình chưa từng có.
Có thể bọn họ đã trở thành vợ chồng hợp pháp, khoảng cách ban đầu giữa bọn họ cũng đã dần biến mất, hai trái tim xích lại gần nhau hơn.
Sáng sớm ngày hôm sau, mấy người bọn họ rời khỏi giường sớm, bọn họ cần phải đến Cục Dân Chính để xin hộ khẩu ở Kinh Thành, bởi vì bọn họ có nhà ở Kinh Thành, nên việc làm sổ hộ khẩu cũng diễn ra rất suôn sẻ.
Sau khi làm xong mấy cái này, đột nhiên Trương Hùng thương lượng với Hứa Mỹ Lam, anh muốn bán một cây nhân sâm và một cây linh chi làm vốn khởi nghiệp, đồng thời anh chuẩn bị đi Nam Hải để lấy hàng về bán vì ở đó có một số mặt hàng tương đối hiếm lạ.
Ban đầu Hứa Mỹ Lam không muốn bán đã xử lý tốt nhân sâm và linh chi, nhưng sau khi nghĩ lại, Trương Hùng là người đã tìm thấy những thứ này, hơn nữa anh muốn ra ngoài làm ăn một lần, cô là vợ của anh cũng không thể không duy trì anh.
Mấy ngày trước khi bọn họ đến Kinh Thành, Hứa Mỹ Lam cũng nhìn ra Trương Hùng đã có ý định này, nhưng lúc đó cô không có hỏi anh, dù sao tiền không đủ cũng là sự thật, nếu như là làm ăn buôn bán, thì ít nhất cũng phải thu xếp chỗ ở trước đã.
Còn chuyện thuê nhà, cô căn bản là hoàn toàn không nghĩ tới, bởi vì nhà thuê có tiện nghi đến mấy cũng không phải của mình, ít nhất phải có nhà ở, lại có tự tin nắm chắc trong tay, thành công thì mọi người đều vui mừng, nếu thất bại thì còn có chỗ có thể quay về, còn có thể làm lại từ đầu! Không phải mỗi ngày Trương Hùng đi ra ngoài là chạy lung tung không có mục đích, nào là trên đường bán những thứ gì, thứ nào bán chạy nhất, anh đều lần lượt ghi nhớ tất cả, không chỉ như thế, anh còn dùng một cây nhân sâm để tạo mối quan hệ cùng “nhà trên” ở chợ đen Kinh Thành.
Bằng cách này, không phải lo lắng về việc lấy những thứ không dễ bán ném ở trong tay mình.
Trương Hùng đã bán nhân sâm và linh chi ở chợ đen với giá chín trăm đồng tiền, ngày hôm sau anh rời nhà với chín trăm đồng tiền trong túi.
Trương Hùng rời đi, trong nhà đột nhiên trở nên yên tĩnh lại, hôm nay chú Đổng ra ngoài rất lâu nửa ngày mới trở về, ông ấy nói với Hứa Mỹ Lam rằng mình đã tìm được việc làm ở phòng khám cách nơi đây 3km.
Vì có công tác chứng minh, nên chú Đổng đi làm cũng rất dễ dàng, thực ra Hứa Mỹ Lam cũng đoán được phần nào chú Đổng phải nhờ vào các mối quan hệ mới tìm được công việc này.
Nếu không trong thời đại doanh nghiệp nhà nước ở khắp nơi, rất khó có thể chiếm được một vị trí trong phòng khám!
Hứa Mỹ Lam biết ông ấy là người không chịu ngồi yên một chỗ, nên không có ngăn cản, ngày hôm sau Hứa Mỹ Lam làm bữa sáng, chú Đổng ăn xong liền rời đi.
Bây giờ chỉ còn lại một mình cô ở nhà, tâm trạng vốn bình tĩnh đã lâu của cô cũng lại ngo ngoe rục rịch lên.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ đã mua nhà ở và mua đồ, ba người bọn họ đã tiêu rất nhiều tiền trên dọc đường đi.
May mà ở quê quán bọn họ có bán một ít lương thực và xe đạp, bù thêm một ít, bây giờ Hứa Mỹ Lam còn bảy trăm bốn mươi đồng tiền ở trong người.
Khu vườn lớn bên cạnh Đại học Kinh Thành quả thực không nhỏ, lúc này trời còn tối, trong vườn có hai ba người ngồi dưới đất, có người cầm sách vở, có người ở khe khẽ nói nhỏ, còn có những người khác cũng giống như cô và Trương Hùng đến đây đi dạo chỉ vì buồn chán!
Thời tiết tháng tư, tháng năm, làn gió thoảng qua gương mặt mang theo chút nhè nhẹ lạnh lẽo, hoa trong vườn lớn đua nhau hé nở, hương thơm thoang thoảng quyện vào hơi thở của Hứa Mỹ Lam. Cô cũng không nhớ rõ đã bao lâu rồi không được ngắm nhìn phong cảnh bên đường một cách nhàn nhã như vậy, trong lúc nhất thời cảm thấy thư thái và hạnh phúc, cảm giác mệt mỏi khắp người cũng dường như đều biến mất.
Trương Hùng đang đi bên cạnh cô, khoảng cách không xa không gần, đột nhiên bàn tay nhỏ bé mềm mại của Hứa Mỹ Lam bị bàn tay to lớn của Trương Hùng nắm lấy, hai người nắm tay nhau, cùng với những đóa hoa này làm bạn, trong lòng họ tràn ngập niềm vui, cảm giác yên bình chưa từng có.
Có thể bọn họ đã trở thành vợ chồng hợp pháp, khoảng cách ban đầu giữa bọn họ cũng đã dần biến mất, hai trái tim xích lại gần nhau hơn.
Sáng sớm ngày hôm sau, mấy người bọn họ rời khỏi giường sớm, bọn họ cần phải đến Cục Dân Chính để xin hộ khẩu ở Kinh Thành, bởi vì bọn họ có nhà ở Kinh Thành, nên việc làm sổ hộ khẩu cũng diễn ra rất suôn sẻ.
Sau khi làm xong mấy cái này, đột nhiên Trương Hùng thương lượng với Hứa Mỹ Lam, anh muốn bán một cây nhân sâm và một cây linh chi làm vốn khởi nghiệp, đồng thời anh chuẩn bị đi Nam Hải để lấy hàng về bán vì ở đó có một số mặt hàng tương đối hiếm lạ.
Ban đầu Hứa Mỹ Lam không muốn bán đã xử lý tốt nhân sâm và linh chi, nhưng sau khi nghĩ lại, Trương Hùng là người đã tìm thấy những thứ này, hơn nữa anh muốn ra ngoài làm ăn một lần, cô là vợ của anh cũng không thể không duy trì anh.
Mấy ngày trước khi bọn họ đến Kinh Thành, Hứa Mỹ Lam cũng nhìn ra Trương Hùng đã có ý định này, nhưng lúc đó cô không có hỏi anh, dù sao tiền không đủ cũng là sự thật, nếu như là làm ăn buôn bán, thì ít nhất cũng phải thu xếp chỗ ở trước đã.
Còn chuyện thuê nhà, cô căn bản là hoàn toàn không nghĩ tới, bởi vì nhà thuê có tiện nghi đến mấy cũng không phải của mình, ít nhất phải có nhà ở, lại có tự tin nắm chắc trong tay, thành công thì mọi người đều vui mừng, nếu thất bại thì còn có chỗ có thể quay về, còn có thể làm lại từ đầu! Không phải mỗi ngày Trương Hùng đi ra ngoài là chạy lung tung không có mục đích, nào là trên đường bán những thứ gì, thứ nào bán chạy nhất, anh đều lần lượt ghi nhớ tất cả, không chỉ như thế, anh còn dùng một cây nhân sâm để tạo mối quan hệ cùng “nhà trên” ở chợ đen Kinh Thành.
Bằng cách này, không phải lo lắng về việc lấy những thứ không dễ bán ném ở trong tay mình.
Trương Hùng đã bán nhân sâm và linh chi ở chợ đen với giá chín trăm đồng tiền, ngày hôm sau anh rời nhà với chín trăm đồng tiền trong túi.
Trương Hùng rời đi, trong nhà đột nhiên trở nên yên tĩnh lại, hôm nay chú Đổng ra ngoài rất lâu nửa ngày mới trở về, ông ấy nói với Hứa Mỹ Lam rằng mình đã tìm được việc làm ở phòng khám cách nơi đây 3km.
Vì có công tác chứng minh, nên chú Đổng đi làm cũng rất dễ dàng, thực ra Hứa Mỹ Lam cũng đoán được phần nào chú Đổng phải nhờ vào các mối quan hệ mới tìm được công việc này.
Nếu không trong thời đại doanh nghiệp nhà nước ở khắp nơi, rất khó có thể chiếm được một vị trí trong phòng khám!
Hứa Mỹ Lam biết ông ấy là người không chịu ngồi yên một chỗ, nên không có ngăn cản, ngày hôm sau Hứa Mỹ Lam làm bữa sáng, chú Đổng ăn xong liền rời đi.
Bây giờ chỉ còn lại một mình cô ở nhà, tâm trạng vốn bình tĩnh đã lâu của cô cũng lại ngo ngoe rục rịch lên.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ đã mua nhà ở và mua đồ, ba người bọn họ đã tiêu rất nhiều tiền trên dọc đường đi.
May mà ở quê quán bọn họ có bán một ít lương thực và xe đạp, bù thêm một ít, bây giờ Hứa Mỹ Lam còn bảy trăm bốn mươi đồng tiền ở trong người.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn