Thẩm Mộ Xuy quả thực là không thể tin vào tai mình.
Cô quay đầu nhìn nhân viên quay phim: "Mọi người nghiêm túc?"
Nhân viên quay phim nghẹn cười: "...... Đúng vậy."
Cô nhìn sang Du Tùy, trợn mắt há hốc mồm.
Thật ra Du Tùy biết cô làm chuyện xấu, nhưng không phải rõ lắm, chỉ là mơ hồ có chút ký ức.
Trước lúc anh uống say đều nhớ rõ, nhưng sau khi uống say có thể là mệt mỏi, mơ mơ màng màng cảm giác được Thẩm Mộ Xuy làm cái gì đó, nhưng mà suy xét đến mặt mũi bạn gái nhà mình Du Tùy sẽ không nói.
Anh nhìn đạo diễn: "Nhiệm vụ hôm nay còn chưa bắt đầu à?"
Đạo diễn: "??? Tùy Thần cậu không tò mò sao?"
Du Tùy nhàn nhạt: "Không tò mò, tôi biết."
Đạo diễn: "......ngày hôm qua trông cậu như vậy sao có thể biết?"
Du Tùy lạnh nhạt liếc nhìn đạo diễn: "Đạo diễn đang hoài nghi cái gì sao?"
Đạo diễn hơi run lên, vội vàng nói: "Không có không có."
Ông ho khụ một tiếng, lời lẽ chính đáng nói: "Tôi phổ biến nhiệm vụ hôm nay một chút, nhiệm vụ buổi sáng vô cùng nhẹ nhàng, chính là thể nghiệm cuộc sống nông thôn."
Mọi người: "???"
Đạo diễn lại ho thêm một tiếng: "Được rồi, mọi người đi trồng cây đi."
Thẩm Mộ Xuy thiếu chút nữa hoài nghi mình nghe lầm.
Cô quay đầu nhìn đạo diễn, quả thực là không dám tin tưởng: "Trồng cây chính là cuộc sống nông dân?"
Đạo diễn nhìn cô: "Bằng không Thẩm lão sư muốn đi trồng rau?"
Thẩm Mộ Xuy không chút do dự: "Được đó."
Đạo diễn: "......"
Du Tùy duỗi tay xoa xoa tóc cô, nhỏ giọng răn dạy: "Đừng làm rộn."
Thẩm Mộ Xuy nháy mắt: "Đó vốn dĩ chính là đạo diễn nói sai rồi."
Đạo diễn sống không còn gì luyến tiếc, cũng không muốn cùng Thẩm Mộ Xuy so đo, ông xua xua tay: "Đi đi, hai người cùng trồng một cây, sau đó đi tới tiệm đồ gốm làm một món đồ lưu niệm, nhiệm vụ buổi sáng chỉ nhiêu đó thôi, nhưng mà đồ lưu niệm phải khác nhau, các cô cậu tự do lựa chọn."
Dù sao cũng là chương trình yêu đương, đương nhiên là phải làm chuyện có ý nghĩa tình cảm.
Cũng muốn phải đưa ra nhiệm vụ hai người cùng làm.
Trồng cây không có gì khó khăn, không bao lâu Thẩm Mộ Xuy cùng Du Tùy đã trồng xong.
Du Tùy nhìn cô: "Em đặt tên cho nó đi."
Thẩm Mộ Xuy chớp chớp mắt: "'Tháng đổi năm dời' được không anh."
Du Tùy mỉm cười, cúi đầu cười: "Được."
Dư Âm đứng bên cạnh oa lên: "Hai người lấy tên dễ nghe quá."
Thẩm Mộ Xuy đắc ý dào dạt kiêu ngạo hỏi: "Có phải rất hay không chị?"
"Đúng vậy."
Cô cười nói: "Đây là tên của bọn em đó."
"Hả?" Mọi người cũng không hiểu biết Thẩm Mộ Xuy nhiều lắm: "Sao lại nói vậy?"
Du Tùy cười giải thích: "Nhũ danh của cô ấy là Ngủ Ngủ."
* Tháng đổi năm dời: 年年岁岁 đọc là nián nián suì suì, âm Hán Việt là Niên Niên Tuế Tuế.
Tên của Du Tùy là游随đọc là: yóu suí
Biệt danh của Thẩm Mộ Xuy là Ngủ Ngủ睡睡 đọc là: shuìshuì
suí(Tùy) và shuì(Ngủ) đọc gần giống suì (Tuế Tuế).
"Vậy à?" Bối nguyệt ngạc nhiên: "Đáng yêu quá vậy?"
Du Tùy gật đầu: "Thích ngủ."
Thẩm Mộ Xuy: "...... Nói bừa, đó là do mẹ em thích ngủ, không liên quan gì tới em."
Du Tùy cười: "Thật không, buổi sáng là ai ngủ nướng kêu mãi không chịu dậy vậy ta?"
Thẩm Mộ Xuy trừng lớn mắt, vội vàng lắc đầu: "Không biết, đó nhất định không phải do em tự nguyện, em định là muốn dậy, chỉ là --linh hồn không muốn em dậy."
Du Tùy: "......"
Tóm lại, cho dù Du Tùy nói cái gì Thẩm Mộ Xuy luôn có thể bịa ra nguyên nhân.
Hắn bật cười, nhéo nhéo mặt cô, yêu thương lại bất đắc dĩ nói: "Em đó."
Khóe môi Thẩm Mộ Xuy cong lên, "Đi thôi, chúng ta đi chỗ khác."
Du Tùy "Ừm" một tiếng, nhìn về phía nhân viên quay phim: "Chúng tôi có thể tới tiệm đồ gốm trước được không?"
Nhân viên quay phim: "Có thể."
Hai người đi trước, hai tổ Dư Âm cùng Bối Nguyệt còn đang rối rắm nên chọn chỗ nào, lấy tên gì, vậy nên không thể không đi trước.
**Bản edit của team Trác chỉ đăng tại [email protected] và ramyeornm.wordpress**
Tiệm đồ gốm cách đây hơi xa nên không thể không đi xe tới đó.
Thẩm Mộ Xuy cùng Du Tùy lên xe tổ tiết mục cung cấp.
Sau khi lên xe cô quay đầu tò mò nhìn: "Chúng ta đây là muốn vào thành phố sao?"
Du Tùy gật đầu: "Ừm."
Anh nhìn Thẩm Mộ Xuy nói: "Em nghĩ xem lát nữa muốn ăn món gì."
"Chúng ta không có tiền đâu. Lát nữa tới tiệm đồ gốm đạo diễn nhất định sẽ đào sạch túi chúng ta cho xem." Thẩm Mộ Xuy xem như đã hiểu biết tính cách đạo diễn này, vô cùng ki bo.
Đạo diễn đang ở cổ trấn quan sát phòng livetream liền trầm mặc.
Ông không nhịn được quay đầu hỏi người bên cạnh: "Tôi thật sự keo kiệt vậy à?"
Nhân viên công tác sửng sốt: "...... Hình như là có chút ạ?"
Đạo diễn hừ một tiếng: "Không như vậy làm sao bọn họ biết tiền không dễ kiếm chứ."
Nhân viên công tác: "......"
Nếu đạo diễn đã nghĩ như vậy thì chính là như vậy đi.
Thẩm Mộ Xuy cùng Du Tùy đến nội thành, xe vừa dừng cô liền kéo cánh tay Du Tùy: "Em muốn ăn kem."
Du Tùy: "Không thể ăn."
Thẩm Mộ Xuy tủi thân bĩu môi: "Nhưng mà em muốn ăn."
Cô ôm Du Tùy cọ cọ, làm nũng nói: "Ăn một miếng thôi anh."
Du Tùy không dao động.
Thẩm Mộ Xuy: "Du Tùy."
Cô duỗi tay chọc chọc mặt anh, "Đi mà anh?"
Du Tùy kéo cô đi, thấp giọng nói: "Lần trước là ai đau bụng lăn lộn kêu rên."
Thẩm Mộ Xuy: "......"
Người xem livetream bị hai người làm cho cười chết.
【 Lúc Thẩm lão sư làm nũng thật đáng yêu aaaaaaa!! Sao Tùy Thần lại khống chế được không mua cho cô ấy vậyyyyyy! 】
【 ô ô ô ô Thẩm lão sư em mua cho chị, đừng buồn. 】
【 Tùy Thần!! Anh không nhìn thấy ánh mắt khát vọng của Thẩm lão sư sao. 】
【 tuy rằng biết lý do tại sao Tùy Thần không chịu mua cho Thẩm lão sư, nhưng có đôi khi con gái đã muốn ăn...... Thật sự cản không được. 】
【 cảm giác như Tùy Thần đang chăm con gái vậy, nhưng mà ngọt quá điiiiii. 】
【 ô ô ô ô Thẩm lão sư nhà anh có một tủ đây, anh cho em tất!! 】
【 tui cảm thấy...... Thẩm lão sư hơi làm nũng một chút.... Tùy Thần đã muốn chịu đựng không nổi rồi. 】
............
Đúng thật là như thế.
Thẩm Mộ Xuy cùng Du Tùy hai mắt nhìn nhau, cô nhìn về phía camera: "Du Tùy, nếu anh không mua kem cho em lát nữa em sẽ nói đạo diễn đăng video tối qua lên mạng."
Du Tùy: "???"
Đạo diễn: "???"
Còn có chuyện tốt như vậy???
Các fan: 【 mau mau mau!! Tùy Thần đừng mua cho cô ấy, để đạo diễn đăng video lên đi!!! 】
Du Tùy dở khóc dở cười, cúi đầu nhìn cô: "Cứ đăng đi, anh thấy không sao cả."
Thẩm Mộ Xuy không thể tin được nhìn anh: "Anh không sợ fans thoát phấn sao?"
Du Tùy: "Không sợ."
Anh dừng một chút, nhỏ giọng hỏi: "Video một câu lại một câu nói thích em?"
Thẩm Mộ Xuy: "......"
Fans: 【???? Chúng tôi nghe được cái gì vậy??!! 】
【 video một câu lại một câu nói thích em?!!! 】
【 Thẩm lão sư!! Chị nói rõ ràng đi, tối hôm qua chị ép Tùy Thần làm gì?? Một câu lại một câu nói thích chị? Nói như thế nào aaaa!!! 】
【 a a a a a a a a a a a a a muốn chết rồi!! 】
【 một câu lại một câu nói thích em!!! Ô ô ô ô đây rốt cuộc là câu chuyện tình yêu thần tiên gì vậy. 】
【 mị chịu không nổi cặp đôi này rồi!! Thật cmn ngọt! 】
......
Cô ngẩng đầu nhìn Du Tùy: "Anh nhớ?"
Du Tùy ừm một tiếng: "Bằng không em cho rằng anh đang lừa đạo diễn sao?"
Thẩm Mộ Xuy lắc đầu: "Không có...... chỉ là --" Cô nghẹn lại: "Anh biết mà tối qua còn phối hợp với em nữa?"
Du Tùy cười, nắm tay cô đi tiếp: "Không phải em còn chơi rất vui vẻ sao."
Thẩm Mộ Xuy: "......"
Cô bước chậm lại, nhìn về phía tiệm kem sắp đi ngang qua.
"Anh biết thì biết thôi, dù sao em cũng không có gì phải ngượng ngùng." Cô duỗi tay chỉ chỉ tiệm kem cách đó không xa: "Nhưng mà Du Tùy ca ca, anh nói lãng sang chuyện khác cũng quá vụng về rồi."
Du Tùy: "......"
Anh nheo mắt nhìn qua: "Em muốn ăn đến vậy?"
"Muốn ạ."
Thẩm Mộ Xuy nghiêm túc nói: "Rất rất muốn."
Cô ôm Du Tùy làm nũng, chớp chớp đôi mắt to nhìn anh, mắt rưng rưng ai nhìn thấy cũng sẽ mềm lòng.
"Du Tùy ca ca, mua kem cho em đi mà."
Hầu kết Du Tùy lăn lăn, ánh mắt nhìn cô hơi thay đổi.
Thẩm Mộ Xuy cười khanh khách, lại gọi: "Du Tùy ca ca...... Ngủ Ngủ muốn ăn kem."
Du Tùy đầu hàng.
Chịu không nổi.
"Em chỉ biết chiêu này."
Thẩm Mộ Xuy cười kéo anh tới tiệm kem: "Chiêu này dùng tốt tại sao lại không xài."
Nhân viên quay phim đi theo có chút ngượng ngùng, có chút chịu không nổi.
Các fan liền càng hô chịu không nổi.
【 tôi thật sự...... Chịu không nổi, Thẩm lão sư thật biết làm nũng 】
【 nếu không sao lại nói con gái phải biết làm nũng! Thẩm lão sư thật là muốn mạng Tùy Thần nha! 】
【 a a a a a a a Du Tùy ca ca Ngủ Ngủ muốn ăn kem, ôi cmn ngọt chết đi được!!! 】
【 má ơi, nói thật cách màn hình mà tôi còn nổi da gà, Thẩm lão sư quá biết làm nũng. 】
【 ô ô ô ô mua mua mua!! Tùy Thần còn có thể làm gì được đây, bạn gái làm nũng cũng chỉ có thể giơ tay đầu hàng thôi! 】
【chời mé, chịu không nổi chịu không nổi, mị thật sự chịu không nổi. 】
Thẩm Mộ Xuy mới mặc kệ fans nói cái gì, hai người vào tiệm kem.
Nhưng mà người xếp hàng hơi đông, hai người vừa xuất hiện chung quanh liền không ít người kêu lên, móc điện thoại ra chụp ảnh bọn họ.
Thậm chí còn có nam phấn kêu: "Thẩm lão sư anh thích em."
Thẩm Mộ Xuy cong môi cười: "Cảm ơn."
Du Tùy lạnh lùng mà liếc nam phấn kia: "Chỉ thích Thẩm lão sư thôi sao?"
Nam phấn: "......???"
Các fans nữ còn lại liền kêu lên: "Tùy Thần chúng em thích anh."
"Đúng vậy, siêu siêu thích điện ảnh của anh."
"Tùy Thần cùng Thẩm lão sư phải hạnh phúc đó."
Thẩm Mộ Xuy cười: "Được, cảm ơn mọi người chúc phúc."
Bọn họ cũng không tiến lên quấy rầy, chỉ đứng ở một bên chụp ảnh nhìn. Hai người đều không có cảm giác gì, xếp hàng đến phiên bọn họ Thẩm Mộ Xuy liền rối rắm.
"Em muốn ăn vị nào?"
Du Tùy nhìn nhìn: "Dâu tây đi."
"Vì sao chứ?"
Du Tùy: "Em thích."
"Không." Thẩm Mộ Xuy nhìn anh: "Là anh thích."
Du Tùy: "...... Là em ăn."
Thẩm Mộ Xuy ngạo kiều nói: "Em còn không biết anh sao, nhất định lát nữa anh chỉ cho em cắn một cái, phần còn lại đều vào bụng anh."
Các fan: 【 ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! 】
Ý cười trên mặt Du Tùy cứng đờ, nhéo nhéo mặt cô: "Vậy em muốn ăn vị gì?"
"Dâu tây đi." Thẩm Mộ Xuy cố mà làm nói: "Thỏa mãn anh."
Du Tùy: "...... Cảm ơn Thẩm lão sư."
"Không cần khách khí."
Hai người thành công chọc cười các fan xung quanh và fans đang xem livetream.
Thẩm Mộ Xuy cầm cây kem cắn một cái, cảm nhận được vị ngon của kem làm cho cảm động muốn phát khóc.
Cô vô cùng thích ăn kem, nhưng cố tình Du Tùy không cho cô ăn nhiều.
Cô hướng về máy quay nói: "Mọi người biết không, hai tháng rồi tôi mới được ăn kem lại đấy."
"Tùy Thần của mọi người vậy mà không hiểu con gái thích ăn kem, có phải rất đáng giận không?"
Du Tùy để cho cô từ từ cảm nhận.
Chờ Thẩm Mộ Xuy cảm nhận xong Du Tùy mới nhàn nhạt nhắc nhở: "Đã nói rồi chỉ được cắn hai miếng thôi."
Thẩm Mộ Xuy chớp chớp mắt, chạy chậm đến trước mặt anh: "Anh ăn thử đi, vị kem anh thích."
Du Tùy cúi đầu nhìn, vươn ngón tay xoa xoa kem hồng nhạt dính trên khóe môi cô, hầu kết lăn lăn nói: "Ăn trong miệng em là được rồi."
Du Tùy dùng hành động chứng minh--tại sao anh lại thích ăn kem vị dâu tây!!!