Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu - Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
Chương trước- Chương 1: Bám Theo
- Chương 2: Công Cuộc Đuổi Bắt
- Chương 3: Người Trong Tin Nhắn
- Chương 4: Bị Bệnh
- Chương 5: Bị Bệnh (2)
- Chương 6: Nằm Viện
- Chương 7: Cảm Giác
- Chương 8: Nhật Ký
- Chương 9: Khởi Hành
- Chương 10: Thành Phố Biển
- Chương 11: Người Quen
- Chương 12: Giải Cứu
- Chương 13: Lam Ly Và Hà Thiên
- Chương 14: Vũ Khôi Nguyên Điên Rồi?
- Chương 15: Công Việc Làm Thêm
- Chương 16: Ngày Đầu Tiên Làm Việc
- Chương 17: Vị Khách Trú Mưa
- Chương 18: Bắt Cóc
- Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
- Chương 20: Lâm An Cô Không Đợi Được Nữa Rồi
- Chương 21: Kẻ Đứng Sau
- Chương 22: Chạy Thoát
- Chương 23: Thăm Bệnh
- Chương 24: Buổi Hẹn Cùng Lý Tang
- Chương 25: Gặp Lâm Song Hà
- Chương 26: Xem Mắt
- Chương 27: Giải Quyết Khúc Mắc
- Chương 28: Sợ Sấm
- Chương 29: Nỗi Sợ Của Vũ Khôi Nguyên
- Chương 30: Đến Trường
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Chương 32: An Tịch
- Chương 33: Sự Cố Bảy Năm Trước
- Chương 34: Nửa Đêm
- Chương 35: Ca Sĩ Được Mời
- Chương 36: Để Ý
- Chương 37: Vậy Mà Lại Là Cô Ấy?
- Chương 38: Đi Chợ
- Chương 39: Điều Kiện
- Chương 40: Quản Lý Doanh nghiệp
- Chương 41: Gặp Mặt Bàn Bạc
- Chương 42: Tuyển Dụng Nhân Sự
- Chương 43: Thành Công
- Chương 44: Dính Chặt Lấy Anh
- Chương 45: Đi Đến Khu Quân Sự
- Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
- Chương 47: Bị Phạt
- Chương 48: Trận Đấu Bóng Rổ
- Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
- Chương 51: Buổi Biểu Diễn Thành Công
- Chương 52: Buổi Học Quân Sự Cuối Cùng
- Chương 53: Buổi Đi Chơi Công Viên
- Chương 54: Kết Cục Của Dung Yến
- Chương 55: Hào Hứng Trước Chuyến Đi
- Chương 56: Vị Tiếp Tân Kỳ Lạ
- Chương 57: Gặp Lại Tô Thanh Hồng
- Chương 58: Loại Thịt Bí Ẩn
- Chương 59: Bóng Đen Dưới Chân Giường
- Chương 60: Đêm Thứ Hai
- Chương 61: Đêm Thứ Ba
- Chương 62: Manh Mối Đầu Tiên
- Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
- Chương 64: Những Manh Mối Cuối Cùng
- Chương 65: Người Đàn Ông Bí Ẩn
- Chương 66: Thoát Khỏi Du Thuyền
- Chương 67: Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách (1)
- Chương 68: Tô Thanh Hồng Và Cảnh Bách (2)
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Nỗi Nhớ Của Lam Ly
- Chương 76: Bỏ Cuộc
- Chương 77: Tắm mưa
- Chương 78: Bắt cóc
- Chương 79: Bắt cóc
- Chương 80: Bắt cóc
- Chương 81: Bắt cóc
- Chương 82: Bắt cóc
- Chương 83: Vũ Nguyên khôi đến cứu
- Chương 84: Xuất hồn
- Chương 85: NT1
- Chương 86: NT2
- Chương 87: NT3
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu
Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 19_Vũ Thành Luân đến_
Vũ Thành Luân nghe được câu này thì vô cùng sợ hãi, hắn lập tức bật dậy khỏi ghế.
"Cái gì?! Sao cậu lại biết?"
"Tôi và Lâm An đang đi đường thì bắt gặp cô ấy bị một người lái xe mô tô đen đuổi theo. Tên đó còn dám bắn Lâm An nữa chứ. Chết tiệt!" Lý Tang tự đưng rống giận làm Lâm An giật mình suýt làm rơi cốc nước cô đang cầm.
Vũ Thành Luân sau khi nghe được tin tức Lý Tang báo cáo thì trầm mặc, hắn cố gắng làm bản thân mình bình tĩnh lại, lúc này tình hình còn đang rối ren hắn không thể mất kiểm soát được.
Sau khi phân phó thư ký đang đứng cạnh mình đi báo cảnh sát, Vũ Thành Luân liền tiếp tục tra hỏi Lý Tang.
"Lâm An là ai? Cô ấy liên quan gì đến truyện này? Có thể cho tôi nói chuyện với cô ấy một chút không?"
Vì Vũ Thành Luân có quá lắm câu hỏi nên Lý Tang trực tiếp đưa điện thoại cho Lâm An.
"Chào anh, Bây giờ tôi sẽ tường thuật lại những việc mà tôi đã thấy. Hơn chín giờ tối hôm nay, khi đang đi trên đường về nhà, tôi chợt nghe thấy tiếng kêu cứu của Lâm Song Hà, phía sau cô ấy là một chiếc xe mô tô màu đen đang rượt sát. Tôi đã cố cứu cô ấy nhưng không thành, hiện giờ tôi còn đang ở bệnh viện do bị bắn vào một bên vai."
Nghe thấy giọng nói này Vũ Thành Luân cảm thấy rất quen thuộc, hình như hắn đã từng nghe thấy nó ở đâu đó hơn nữa còn chỉ trong khoảng thời gian gần đây mà thôi.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, hắn chợt nhớ ra cô gái lần trước đã cứu Lâm Song Hà, tuy hắn và cô chưa từng trực tiếp gặp nhau nhưng hắn đã từng nghe thấy giọng cô ở phòng thẩm vấn, Có vẻ như sắp tới hắn lại có thêm một chuyện để làm rồi đây.
"Vậy lúc đó Lý Tang đang ở đâu?"
"Hắn ta đi sau tôi nên đương nhiên là một lúc sau hắn mới tới, hơn nữa việc đó chỉ xảy ra trong chớp mắt mà thôi, dù có đến cũng chỉ tăng thêm phiền phức chứ không giúp ích được gì." Lâm An lạnh nhạt nói.
"Sao em nỡ lòng nào nói tôi không giúp ích được gì cơ chứ?" Lý Tang tỏ vẻ đau lòng.
Nhờ câu đùa này của hắn, cơ thể căng cứng của cô dần được thả lỏng.
"Ngu ngốc!" Cô mắng hắn.
Đầu dây bên kia tiếp tục vang lên tiếng nói.
"Bây giờ tôi có việc bận rồi, có thêm thông tin gì thì nhớ báo cho tôi." Nói xong Vũ Thành Luân lập tức chạy đến đồn cảnh sát.
Khoảng một tiếng sau cửa phòng bệnh của cô bất ngờ vang lên tiếng gõ, Lý Tang vừa ra mở cửa đã thấy hai vị cảnh sát gồm một nam một nữ đứng cùng Vũ Thành Luân.
"Chào anh, chúng tôi đến đây để lấy lời khai." Vị cảnh sát nữ tiến lên bắt chuyện trước.
"Được, mời hai vị vào trong." Lý Tang lùi ra sau nhường đường cho hai vị cảnh sát vào trong, đến lượt của Vũ Thành Luân hắn lại chặn anh ta ở cửa.
"Đi ra ngoài nói chuyện." Lý Tang thuận tay đóng cánh cửa phía sau lại.
"Sao cậu lại chặn tôi ở ngoài?" Vũ Thành Luân nhíu mày.
"Lâu rồi không gặp, chúng ta nên nói chuyện chút chứ nhỉ?" Lý Tang cười nói.
Vũ Thành Luân nhíu mày không hiểu giữa hắn và tên kia có gì để mà nói.
"Anh có vẻ lo lắng thái quá cho Lâm Song Hà nhỉ? Đến mức cho người điều tra Lâm An cơ mà." Lý Tang cười nói.
"Sao cậu biết?" Vũ Thành Luân đưa mắt nhìn hắn.
"Cái này anh không cần biết đâu."
Ngay lúc này, một phần tài liệu được gửi đến máy Vũ Thành Luân, sau khi đọc xong hắn vô cùng ngạc nhiên.
"Cậu thích Lâm An vậy mà không cản tôi điều tra cô ta à?"
Nghe thấy lời này, Lý Tang bật cười.
"Cô ấy đâu làm việc gì mờ ám mà tôi phải che giấu thông tin của cô ấy chứ, hơn nữa việc anh điều tra chủ yếu là về mối liên hệ giữa Lâm An và Lâm Song Hà mà."
"Chậc, có vẻ cô ấy chỉ vô tình xuất hiện cứu giúp Song Hà nhà tôi, hai người đấy cũng có duyên thật, tôi sẽ báo đáp ân cứu mạng của cô ấy thay cho Song Hà."
"Nói với tôi cái này làm gì, anh nên vào trong nói với cô ấy thì đúng hơn." Lý Tang nhường đường cho Vũ Thành Luân đi vào.
Sau khi bước vào phòng bệnh, Vũ Thành Luân thấy cuộc thẩm vấn đã kết thúc nên bước tới hỏi tình hình từ chỗ cảnh sát. Xác định được rằng mọi việc đều diễn ra thuận lợi, Vũ Thành Luân mới dám ngồi xuống chào hỏi Lâm An.
"Chào cô, tôi là Vũ Thành Luân, người yêu của Lâm Song Hà. Cảm ơn sự cứu giúp của cô trong hai lần vừa qua, nếu cô có việc gì cần nhờ, chắc chắn tôi sẽ không từ chối nếu việc nằm trong khả năng của tôi."
Lâm An gật nhẹ đầu tỏ ý mình đã biết, cô cố gắng thoát khỏi trạng thái mệt mỏi để nói chuyện với Vũ Thành Luân.
"Cám ơn anh, nếu thật sự cần giúp tôi sẽ tìm đến anh. Hơn nữa...tôi nghĩ anh nên bảo vệ kĩ bạn gái mình đi, tôi thấy có vẻ cô ấy hay gặp nguy hiểm nhỉ?"
"Tôi sẽ không để cô ấy gặp nguy hiểm thêm lần nào nữa đâu." Vũ Thành Luân nắm chặt tay.
Lâm An biết rõ tình tiết này giúp tình cảm của nam nữ chính càng thêm khăng khít, sau đợt này Vũ Thành Luân sẽ công khai đưa đón Lâm Song Hà đi làm. Nhưng như thế còn chưa đủ, cô còn muốn hắn ta gia tăng sự bảo vệ cho Lâm Song Hà, dù sao hai người đó công khai đồng nghĩa Lâm Song Hà sẽ gặp càng nhiều sự công kích.
Vũ Thành Luân nghe được câu này thì vô cùng sợ hãi, hắn lập tức bật dậy khỏi ghế.
"Cái gì?! Sao cậu lại biết?"
"Tôi và Lâm An đang đi đường thì bắt gặp cô ấy bị một người lái xe mô tô đen đuổi theo. Tên đó còn dám bắn Lâm An nữa chứ. Chết tiệt!" Lý Tang tự đưng rống giận làm Lâm An giật mình suýt làm rơi cốc nước cô đang cầm.
Vũ Thành Luân sau khi nghe được tin tức Lý Tang báo cáo thì trầm mặc, hắn cố gắng làm bản thân mình bình tĩnh lại, lúc này tình hình còn đang rối ren hắn không thể mất kiểm soát được.
Sau khi phân phó thư ký đang đứng cạnh mình đi báo cảnh sát, Vũ Thành Luân liền tiếp tục tra hỏi Lý Tang.
"Lâm An là ai? Cô ấy liên quan gì đến truyện này? Có thể cho tôi nói chuyện với cô ấy một chút không?"
Vì Vũ Thành Luân có quá lắm câu hỏi nên Lý Tang trực tiếp đưa điện thoại cho Lâm An.
"Chào anh, Bây giờ tôi sẽ tường thuật lại những việc mà tôi đã thấy. Hơn chín giờ tối hôm nay, khi đang đi trên đường về nhà, tôi chợt nghe thấy tiếng kêu cứu của Lâm Song Hà, phía sau cô ấy là một chiếc xe mô tô màu đen đang rượt sát. Tôi đã cố cứu cô ấy nhưng không thành, hiện giờ tôi còn đang ở bệnh viện do bị bắn vào một bên vai."
Nghe thấy giọng nói này Vũ Thành Luân cảm thấy rất quen thuộc, hình như hắn đã từng nghe thấy nó ở đâu đó hơn nữa còn chỉ trong khoảng thời gian gần đây mà thôi.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, hắn chợt nhớ ra cô gái lần trước đã cứu Lâm Song Hà, tuy hắn và cô chưa từng trực tiếp gặp nhau nhưng hắn đã từng nghe thấy giọng cô ở phòng thẩm vấn, Có vẻ như sắp tới hắn lại có thêm một chuyện để làm rồi đây.
"Vậy lúc đó Lý Tang đang ở đâu?"
"Hắn ta đi sau tôi nên đương nhiên là một lúc sau hắn mới tới, hơn nữa việc đó chỉ xảy ra trong chớp mắt mà thôi, dù có đến cũng chỉ tăng thêm phiền phức chứ không giúp ích được gì." Lâm An lạnh nhạt nói.
"Sao em nỡ lòng nào nói tôi không giúp ích được gì cơ chứ?" Lý Tang tỏ vẻ đau lòng.
Nhờ câu đùa này của hắn, cơ thể căng cứng của cô dần được thả lỏng.
"Ngu ngốc!" Cô mắng hắn.
Đầu dây bên kia tiếp tục vang lên tiếng nói.
"Bây giờ tôi có việc bận rồi, có thêm thông tin gì thì nhớ báo cho tôi." Nói xong Vũ Thành Luân lập tức chạy đến đồn cảnh sát.
Khoảng một tiếng sau cửa phòng bệnh của cô bất ngờ vang lên tiếng gõ, Lý Tang vừa ra mở cửa đã thấy hai vị cảnh sát gồm một nam một nữ đứng cùng Vũ Thành Luân.
"Chào anh, chúng tôi đến đây để lấy lời khai." Vị cảnh sát nữ tiến lên bắt chuyện trước.
"Được, mời hai vị vào trong." Lý Tang lùi ra sau nhường đường cho hai vị cảnh sát vào trong, đến lượt của Vũ Thành Luân hắn lại chặn anh ta ở cửa.
"Đi ra ngoài nói chuyện." Lý Tang thuận tay đóng cánh cửa phía sau lại.
"Sao cậu lại chặn tôi ở ngoài?" Vũ Thành Luân nhíu mày.
"Lâu rồi không gặp, chúng ta nên nói chuyện chút chứ nhỉ?" Lý Tang cười nói.
Vũ Thành Luân nhíu mày không hiểu giữa hắn và tên kia có gì để mà nói.
"Anh có vẻ lo lắng thái quá cho Lâm Song Hà nhỉ? Đến mức cho người điều tra Lâm An cơ mà." Lý Tang cười nói.
"Sao cậu biết?" Vũ Thành Luân đưa mắt nhìn hắn.
"Cái này anh không cần biết đâu."
Ngay lúc này, một phần tài liệu được gửi đến máy Vũ Thành Luân, sau khi đọc xong hắn vô cùng ngạc nhiên.
"Cậu thích Lâm An vậy mà không cản tôi điều tra cô ta à?"
Nghe thấy lời này, Lý Tang bật cười.
"Cô ấy đâu làm việc gì mờ ám mà tôi phải che giấu thông tin của cô ấy chứ, hơn nữa việc anh điều tra chủ yếu là về mối liên hệ giữa Lâm An và Lâm Song Hà mà."
"Chậc, có vẻ cô ấy chỉ vô tình xuất hiện cứu giúp Song Hà nhà tôi, hai người đấy cũng có duyên thật, tôi sẽ báo đáp ân cứu mạng của cô ấy thay cho Song Hà."
"Nói với tôi cái này làm gì, anh nên vào trong nói với cô ấy thì đúng hơn." Lý Tang nhường đường cho Vũ Thành Luân đi vào.
Sau khi bước vào phòng bệnh, Vũ Thành Luân thấy cuộc thẩm vấn đã kết thúc nên bước tới hỏi tình hình từ chỗ cảnh sát. Xác định được rằng mọi việc đều diễn ra thuận lợi, Vũ Thành Luân mới dám ngồi xuống chào hỏi Lâm An.
"Chào cô, tôi là Vũ Thành Luân, người yêu của Lâm Song Hà. Cảm ơn sự cứu giúp của cô trong hai lần vừa qua, nếu cô có việc gì cần nhờ, chắc chắn tôi sẽ không từ chối nếu việc nằm trong khả năng của tôi."
Lâm An gật nhẹ đầu tỏ ý mình đã biết, cô cố gắng thoát khỏi trạng thái mệt mỏi để nói chuyện với Vũ Thành Luân.
"Cám ơn anh, nếu thật sự cần giúp tôi sẽ tìm đến anh. Hơn nữa...tôi nghĩ anh nên bảo vệ kĩ bạn gái mình đi, tôi thấy có vẻ cô ấy hay gặp nguy hiểm nhỉ?"
"Tôi sẽ không để cô ấy gặp nguy hiểm thêm lần nào nữa đâu." Vũ Thành Luân nắm chặt tay.
Lâm An biết rõ tình tiết này giúp tình cảm của nam nữ chính càng thêm khăng khít, sau đợt này Vũ Thành Luân sẽ công khai đưa đón Lâm Song Hà đi làm. Nhưng như thế còn chưa đủ, cô còn muốn hắn ta gia tăng sự bảo vệ cho Lâm Song Hà, dù sao hai người đó công khai đồng nghĩa Lâm Song Hà sẽ gặp càng nhiều sự công kích.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bám Theo
- Chương 2: Công Cuộc Đuổi Bắt
- Chương 3: Người Trong Tin Nhắn
- Chương 4: Bị Bệnh
- Chương 5: Bị Bệnh (2)
- Chương 6: Nằm Viện
- Chương 7: Cảm Giác
- Chương 8: Nhật Ký
- Chương 9: Khởi Hành
- Chương 10: Thành Phố Biển
- Chương 11: Người Quen
- Chương 12: Giải Cứu
- Chương 13: Lam Ly Và Hà Thiên
- Chương 14: Vũ Khôi Nguyên Điên Rồi?
- Chương 15: Công Việc Làm Thêm
- Chương 16: Ngày Đầu Tiên Làm Việc
- Chương 17: Vị Khách Trú Mưa
- Chương 18: Bắt Cóc
- Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
- Chương 20: Lâm An Cô Không Đợi Được Nữa Rồi
- Chương 21: Kẻ Đứng Sau
- Chương 22: Chạy Thoát
- Chương 23: Thăm Bệnh
- Chương 24: Buổi Hẹn Cùng Lý Tang
- Chương 25: Gặp Lâm Song Hà
- Chương 26: Xem Mắt
- Chương 27: Giải Quyết Khúc Mắc
- Chương 28: Sợ Sấm
- Chương 29: Nỗi Sợ Của Vũ Khôi Nguyên
- Chương 30: Đến Trường
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Chương 32: An Tịch
- Chương 33: Sự Cố Bảy Năm Trước
- Chương 34: Nửa Đêm
- Chương 35: Ca Sĩ Được Mời
- Chương 36: Để Ý
- Chương 37: Vậy Mà Lại Là Cô Ấy?
- Chương 38: Đi Chợ
- Chương 39: Điều Kiện
- Chương 40: Quản Lý Doanh nghiệp
- Chương 41: Gặp Mặt Bàn Bạc
- Chương 42: Tuyển Dụng Nhân Sự
- Chương 43: Thành Công
- Chương 44: Dính Chặt Lấy Anh
- Chương 45: Đi Đến Khu Quân Sự
- Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
- Chương 47: Bị Phạt
- Chương 48: Trận Đấu Bóng Rổ
- Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
- Chương 51: Buổi Biểu Diễn Thành Công
- Chương 52: Buổi Học Quân Sự Cuối Cùng
- Chương 53: Buổi Đi Chơi Công Viên
- Chương 54: Kết Cục Của Dung Yến
- Chương 55: Hào Hứng Trước Chuyến Đi
- Chương 56: Vị Tiếp Tân Kỳ Lạ
- Chương 57: Gặp Lại Tô Thanh Hồng
- Chương 58: Loại Thịt Bí Ẩn
- Chương 59: Bóng Đen Dưới Chân Giường
- Chương 60: Đêm Thứ Hai
- Chương 61: Đêm Thứ Ba
- Chương 62: Manh Mối Đầu Tiên
- Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
- Chương 64: Những Manh Mối Cuối Cùng
- Chương 65: Người Đàn Ông Bí Ẩn
- Chương 66: Thoát Khỏi Du Thuyền
- Chương 67: Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách (1)
- Chương 68: Tô Thanh Hồng Và Cảnh Bách (2)
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Nỗi Nhớ Của Lam Ly
- Chương 76: Bỏ Cuộc
- Chương 77: Tắm mưa
- Chương 78: Bắt cóc
- Chương 79: Bắt cóc
- Chương 80: Bắt cóc
- Chương 81: Bắt cóc
- Chương 82: Bắt cóc
- Chương 83: Vũ Nguyên khôi đến cứu
- Chương 84: Xuất hồn
- Chương 85: NT1
- Chương 86: NT2
- Chương 87: NT3
- bình luận