Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu - Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
Chương trước- Chương 1: Bám Theo
- Chương 2: Công Cuộc Đuổi Bắt
- Chương 3: Người Trong Tin Nhắn
- Chương 4: Bị Bệnh
- Chương 5: Bị Bệnh (2)
- Chương 6: Nằm Viện
- Chương 7: Cảm Giác
- Chương 8: Nhật Ký
- Chương 9: Khởi Hành
- Chương 10: Thành Phố Biển
- Chương 11: Người Quen
- Chương 12: Giải Cứu
- Chương 13: Lam Ly Và Hà Thiên
- Chương 14: Vũ Khôi Nguyên Điên Rồi?
- Chương 15: Công Việc Làm Thêm
- Chương 16: Ngày Đầu Tiên Làm Việc
- Chương 17: Vị Khách Trú Mưa
- Chương 18: Bắt Cóc
- Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
- Chương 20: Lâm An Cô Không Đợi Được Nữa Rồi
- Chương 21: Kẻ Đứng Sau
- Chương 22: Chạy Thoát
- Chương 23: Thăm Bệnh
- Chương 24: Buổi Hẹn Cùng Lý Tang
- Chương 25: Gặp Lâm Song Hà
- Chương 26: Xem Mắt
- Chương 27: Giải Quyết Khúc Mắc
- Chương 28: Sợ Sấm
- Chương 29: Nỗi Sợ Của Vũ Khôi Nguyên
- Chương 30: Đến Trường
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Chương 32: An Tịch
- Chương 33: Sự Cố Bảy Năm Trước
- Chương 34: Nửa Đêm
- Chương 35: Ca Sĩ Được Mời
- Chương 36: Để Ý
- Chương 37: Vậy Mà Lại Là Cô Ấy?
- Chương 38: Đi Chợ
- Chương 39: Điều Kiện
- Chương 40: Quản Lý Doanh nghiệp
- Chương 41: Gặp Mặt Bàn Bạc
- Chương 42: Tuyển Dụng Nhân Sự
- Chương 43: Thành Công
- Chương 44: Dính Chặt Lấy Anh
- Chương 45: Đi Đến Khu Quân Sự
- Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
- Chương 47: Bị Phạt
- Chương 48: Trận Đấu Bóng Rổ
- Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
- Chương 51: Buổi Biểu Diễn Thành Công
- Chương 52: Buổi Học Quân Sự Cuối Cùng
- Chương 53: Buổi Đi Chơi Công Viên
- Chương 54: Kết Cục Của Dung Yến
- Chương 55: Hào Hứng Trước Chuyến Đi
- Chương 56: Vị Tiếp Tân Kỳ Lạ
- Chương 57: Gặp Lại Tô Thanh Hồng
- Chương 58: Loại Thịt Bí Ẩn
- Chương 59: Bóng Đen Dưới Chân Giường
- Chương 60: Đêm Thứ Hai
- Chương 61: Đêm Thứ Ba
- Chương 62: Manh Mối Đầu Tiên
- Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
- Chương 64: Những Manh Mối Cuối Cùng
- Chương 65: Người Đàn Ông Bí Ẩn
- Chương 66: Thoát Khỏi Du Thuyền
- Chương 67: Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách (1)
- Chương 68: Tô Thanh Hồng Và Cảnh Bách (2)
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Nỗi Nhớ Của Lam Ly
- Chương 76: Bỏ Cuộc
- Chương 77: Tắm mưa
- Chương 78: Bắt cóc
- Chương 79: Bắt cóc
- Chương 80: Bắt cóc
- Chương 81: Bắt cóc
- Chương 82: Bắt cóc
- Chương 83: Vũ Nguyên khôi đến cứu
- Chương 84: Xuất hồn
- Chương 85: NT1
- Chương 86: NT2
- Chương 87: NT3
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu
Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 46_Ngày đầu tiên học quân sự_
"Em kia! Em đang làm gì thế hả?!" Huấn luyện viên quát lên khiến cô ả phải ngừng lại.
"Đây đâu phải là chỗ để em làm ồn như vậy. Mau thay đồ rồi đi xuống tập hợp đi! Không nghe thấy lệnh tập hợp ở dưới kia à?" Thầy huấn luyện dằn mặt ả máy nói xong thì lập tức bỏ đi, có vẻ như vì nghe lệnh tập hợp nên thầy mới phải đi nhanh như thế.
Cô ả máy nói tức không chịu được nhưng không dám cãi lới huấn luyện viên nên đành vừa chửi vừa thay quần áo rồi chạy xuống sân.
Chẳng mấy chốc các sinh viên đều đã tập hợp xong. Trùng hợp là vị sĩ quan vừa đi qua phòng bọn họ lại là huấn luyện viên của cả khoa.
"Chào các em, tôi là Nguyễn Duy, huấn luyện viên của các em. Từ giờ việc giảng dạy các em sẽ do tôi phụ trách."
Nghe xong lời giới thiệu của thầy, tất cả mọi người đều vỗ tay, chỉ riêng cái máy nói không chịu vỗ tay vì ả đã ghi thù vụ vừa nãy.
"Hừ, sao xui xẻo quá vậy? Tại sao chúng ta lại học lớp của ông thầy này chứ. Chị Yếnnn, em muốn đổi lớp cơ."
Nhìn cô nàng mè nheo, Dung Yến cũng chỉ nhíu mày. Dù cô ta có chán ghét ả tùy tùng thì cô ta cũng không nói ra miệng mà chỉ nói với ả một câu.
"Mày ráng chịu đi, không thấy tao cũng phải đứng đây cùng mày hay sao hả?"
Thấy cô ả nói vậy, máy nói càng thêm tức tối nhưng không dám bật lại người bên cạnh, ai bảo cô ta là chủ nợ của ả cơ chứ.
...----------------...
Sau khi được nghe huấn luyện viên phổ biến về nội quy ở đây, tất cả các sinh viên đều đổ dồn về phía nhà ăn.
Giờ đây Lâm An đã đói lắm rồi như cô vẫn phải đứng chờ hai cô ả khác người kia. Đúng thật là nghiệt ngã mà.
"Không ngờ ở đây lại có luật thành viên cả phòng phải tập trung đầy đủ mới được vào ăn. Đói chết tớ rồi." Lưu Ý Hoa rên rỉ.
"Hai người kia đi đâu mà lâu quá vậy? À mà cậu biết gì chưa Lưu Ý Hoa? Tớ vừa nghe ngóng được tên và bối cảnh của hai cô ả rồi đấy." Vì đợi lâu quá nên Lâm An quyết định kiếm chủ đề bàn tán với Lưu Ý Hoa.
"Sao sao? Cậu kể đi!" Vừa nghe thấy mùi drama, mắt cô nàng Lưu Ý Hoa đã sáng lên."
Lâm An thấy Lưu Ý Hoa như vậy thì bật cười. Nếu cô nàng đã hào hứng đến như vậy thì cô cũng chiều lòng cô ấy kể về chuyện của hai kẻ kia.
"Nghe bảo cô nàng trông lạnh lùng kia tên Dung Yến còn cô ả trông như chó liếm kia tên là Kiều Anh Trú. Vốn cô nàng Dung Yến chỉ thuộc dạng nhà giàu mới nổi còn Kiều Anh Trú lại là tiểu thư của danh gia vọng tộc lâu đời nhưng lúc còn quyền lực gia tộc kia làm quá nhiều việc ác nên không ai chịu giúp vì vậy mới phải bám vào một gia đình nhà giàu mới nổi như Dung Yến mà thôi. Đây là tất cả những thứ tớ hóng được khi hỏi mấy bạn nữ cùng khoa đấy. Biết đâu sau này chúng ta lại biết nhiều hơn nhỉ~?" Lâm An kéo dài giọng khiêu khích hai cô ả đang bước đến gần mình.
Cả hai ả đều không dám làm gì Lâm An ở đây nên đành bước nhanh vào trong để lại Lâm An bám vai Lưu Ý Hoa cười như điên.
Thật bất ngờ là đồ ăn ở đây ngon hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Lâm An, vì thế nên cô nhanh chóng giải quyết xong bữa ăn rồi kéo Lưu Ý Hoa về ngủ trưa để chiều còn tiếp tục đi học
...----------------...
Vào đúng mười ba giờ rưỡi, cả phòng đi xuống tập trung để nghe dạy về việc xếp nội vụ.
Nhìn đống giường trước mắt, Lâm An thật sự ngỡ ngàng. Không ngờ các thầy lại bê cả giường nằm ra ngoài để hướng dẫn. Thầy bắt đầu hướng dẫn cho tất cả mọi người cách gấp màn và chăn gối sao cho đúng.
Xem xong Lâm An và Lưu Ý Hoa toát hết cả mồ hôi hột vì không hiểu gì. Tiết mục thực hành đương nhiên sẽ diễn ra sau đó, cũng may cuối cùng Lâm An và Lưu Ý Hoa cũng biết gấp nếu không có lẽ mấy ngày sau hai người họ sẽ không dám dùng chăn gối nữa mất.
Nhìn hai con người vẫn đang chật vật với việc xếp nội vụ phía bên kia, Lâm An và Lưu Ý Hoa nhìn nhau rồi cười lớn khiến mọi người quay qua nhìn cả hai bằng ánh mắt khó hiểu.
Một ngày cứ diễn ra bằng bằng như thế khiến Lâm An cảm giác không chân thực chút nào. Cô cứ nghĩ vô đây sẽ khá khổ sở chứ? Thật không ngờ nó cứ trôi qua dễ dàng như vậy.
Buổi tối còn có một buổi học lý thuyết cũng như sinh hoạt đầu khoá cũng vô cùng nhẹ nhàng, tại nơi đây cô lại kết bạn được với những người khác khiến cô vô cùng phấn khích, đặc biệt những người này lại là các trùm hóng drama nên cô và Lưu Ý Hoa hóng được không ít chuyện từ họ.
Học xong tất cả đều được về phòng nghỉ ngơi. Đúng hai mươi mốt giờ tối, tất cả các phòng đều tắt đèn nên Lâm An cũng đi ngủ luôn, bởi cô biết sáng mai kiểu gì cũng phải dậy sớm không bằng ngủ sớm một chút giữ sức.
"Em kia! Em đang làm gì thế hả?!" Huấn luyện viên quát lên khiến cô ả phải ngừng lại.
"Đây đâu phải là chỗ để em làm ồn như vậy. Mau thay đồ rồi đi xuống tập hợp đi! Không nghe thấy lệnh tập hợp ở dưới kia à?" Thầy huấn luyện dằn mặt ả máy nói xong thì lập tức bỏ đi, có vẻ như vì nghe lệnh tập hợp nên thầy mới phải đi nhanh như thế.
Cô ả máy nói tức không chịu được nhưng không dám cãi lới huấn luyện viên nên đành vừa chửi vừa thay quần áo rồi chạy xuống sân.
Chẳng mấy chốc các sinh viên đều đã tập hợp xong. Trùng hợp là vị sĩ quan vừa đi qua phòng bọn họ lại là huấn luyện viên của cả khoa.
"Chào các em, tôi là Nguyễn Duy, huấn luyện viên của các em. Từ giờ việc giảng dạy các em sẽ do tôi phụ trách."
Nghe xong lời giới thiệu của thầy, tất cả mọi người đều vỗ tay, chỉ riêng cái máy nói không chịu vỗ tay vì ả đã ghi thù vụ vừa nãy.
"Hừ, sao xui xẻo quá vậy? Tại sao chúng ta lại học lớp của ông thầy này chứ. Chị Yếnnn, em muốn đổi lớp cơ."
Nhìn cô nàng mè nheo, Dung Yến cũng chỉ nhíu mày. Dù cô ta có chán ghét ả tùy tùng thì cô ta cũng không nói ra miệng mà chỉ nói với ả một câu.
"Mày ráng chịu đi, không thấy tao cũng phải đứng đây cùng mày hay sao hả?"
Thấy cô ả nói vậy, máy nói càng thêm tức tối nhưng không dám bật lại người bên cạnh, ai bảo cô ta là chủ nợ của ả cơ chứ.
...----------------...
Sau khi được nghe huấn luyện viên phổ biến về nội quy ở đây, tất cả các sinh viên đều đổ dồn về phía nhà ăn.
Giờ đây Lâm An đã đói lắm rồi như cô vẫn phải đứng chờ hai cô ả khác người kia. Đúng thật là nghiệt ngã mà.
"Không ngờ ở đây lại có luật thành viên cả phòng phải tập trung đầy đủ mới được vào ăn. Đói chết tớ rồi." Lưu Ý Hoa rên rỉ.
"Hai người kia đi đâu mà lâu quá vậy? À mà cậu biết gì chưa Lưu Ý Hoa? Tớ vừa nghe ngóng được tên và bối cảnh của hai cô ả rồi đấy." Vì đợi lâu quá nên Lâm An quyết định kiếm chủ đề bàn tán với Lưu Ý Hoa.
"Sao sao? Cậu kể đi!" Vừa nghe thấy mùi drama, mắt cô nàng Lưu Ý Hoa đã sáng lên."
Lâm An thấy Lưu Ý Hoa như vậy thì bật cười. Nếu cô nàng đã hào hứng đến như vậy thì cô cũng chiều lòng cô ấy kể về chuyện của hai kẻ kia.
"Nghe bảo cô nàng trông lạnh lùng kia tên Dung Yến còn cô ả trông như chó liếm kia tên là Kiều Anh Trú. Vốn cô nàng Dung Yến chỉ thuộc dạng nhà giàu mới nổi còn Kiều Anh Trú lại là tiểu thư của danh gia vọng tộc lâu đời nhưng lúc còn quyền lực gia tộc kia làm quá nhiều việc ác nên không ai chịu giúp vì vậy mới phải bám vào một gia đình nhà giàu mới nổi như Dung Yến mà thôi. Đây là tất cả những thứ tớ hóng được khi hỏi mấy bạn nữ cùng khoa đấy. Biết đâu sau này chúng ta lại biết nhiều hơn nhỉ~?" Lâm An kéo dài giọng khiêu khích hai cô ả đang bước đến gần mình.
Cả hai ả đều không dám làm gì Lâm An ở đây nên đành bước nhanh vào trong để lại Lâm An bám vai Lưu Ý Hoa cười như điên.
Thật bất ngờ là đồ ăn ở đây ngon hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Lâm An, vì thế nên cô nhanh chóng giải quyết xong bữa ăn rồi kéo Lưu Ý Hoa về ngủ trưa để chiều còn tiếp tục đi học
...----------------...
Vào đúng mười ba giờ rưỡi, cả phòng đi xuống tập trung để nghe dạy về việc xếp nội vụ.
Nhìn đống giường trước mắt, Lâm An thật sự ngỡ ngàng. Không ngờ các thầy lại bê cả giường nằm ra ngoài để hướng dẫn. Thầy bắt đầu hướng dẫn cho tất cả mọi người cách gấp màn và chăn gối sao cho đúng.
Xem xong Lâm An và Lưu Ý Hoa toát hết cả mồ hôi hột vì không hiểu gì. Tiết mục thực hành đương nhiên sẽ diễn ra sau đó, cũng may cuối cùng Lâm An và Lưu Ý Hoa cũng biết gấp nếu không có lẽ mấy ngày sau hai người họ sẽ không dám dùng chăn gối nữa mất.
Nhìn hai con người vẫn đang chật vật với việc xếp nội vụ phía bên kia, Lâm An và Lưu Ý Hoa nhìn nhau rồi cười lớn khiến mọi người quay qua nhìn cả hai bằng ánh mắt khó hiểu.
Một ngày cứ diễn ra bằng bằng như thế khiến Lâm An cảm giác không chân thực chút nào. Cô cứ nghĩ vô đây sẽ khá khổ sở chứ? Thật không ngờ nó cứ trôi qua dễ dàng như vậy.
Buổi tối còn có một buổi học lý thuyết cũng như sinh hoạt đầu khoá cũng vô cùng nhẹ nhàng, tại nơi đây cô lại kết bạn được với những người khác khiến cô vô cùng phấn khích, đặc biệt những người này lại là các trùm hóng drama nên cô và Lưu Ý Hoa hóng được không ít chuyện từ họ.
Học xong tất cả đều được về phòng nghỉ ngơi. Đúng hai mươi mốt giờ tối, tất cả các phòng đều tắt đèn nên Lâm An cũng đi ngủ luôn, bởi cô biết sáng mai kiểu gì cũng phải dậy sớm không bằng ngủ sớm một chút giữ sức.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Bám Theo
- Chương 2: Công Cuộc Đuổi Bắt
- Chương 3: Người Trong Tin Nhắn
- Chương 4: Bị Bệnh
- Chương 5: Bị Bệnh (2)
- Chương 6: Nằm Viện
- Chương 7: Cảm Giác
- Chương 8: Nhật Ký
- Chương 9: Khởi Hành
- Chương 10: Thành Phố Biển
- Chương 11: Người Quen
- Chương 12: Giải Cứu
- Chương 13: Lam Ly Và Hà Thiên
- Chương 14: Vũ Khôi Nguyên Điên Rồi?
- Chương 15: Công Việc Làm Thêm
- Chương 16: Ngày Đầu Tiên Làm Việc
- Chương 17: Vị Khách Trú Mưa
- Chương 18: Bắt Cóc
- Chương 19: Vũ Thành Luân Đến
- Chương 20: Lâm An Cô Không Đợi Được Nữa Rồi
- Chương 21: Kẻ Đứng Sau
- Chương 22: Chạy Thoát
- Chương 23: Thăm Bệnh
- Chương 24: Buổi Hẹn Cùng Lý Tang
- Chương 25: Gặp Lâm Song Hà
- Chương 26: Xem Mắt
- Chương 27: Giải Quyết Khúc Mắc
- Chương 28: Sợ Sấm
- Chương 29: Nỗi Sợ Của Vũ Khôi Nguyên
- Chương 30: Đến Trường
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Chương 32: An Tịch
- Chương 33: Sự Cố Bảy Năm Trước
- Chương 34: Nửa Đêm
- Chương 35: Ca Sĩ Được Mời
- Chương 36: Để Ý
- Chương 37: Vậy Mà Lại Là Cô Ấy?
- Chương 38: Đi Chợ
- Chương 39: Điều Kiện
- Chương 40: Quản Lý Doanh nghiệp
- Chương 41: Gặp Mặt Bàn Bạc
- Chương 42: Tuyển Dụng Nhân Sự
- Chương 43: Thành Công
- Chương 44: Dính Chặt Lấy Anh
- Chương 45: Đi Đến Khu Quân Sự
- Chương 46: Ngày Đầu Tiên Học Quân Sự
- Chương 47: Bị Phạt
- Chương 48: Trận Đấu Bóng Rổ
- Chương 49: Trộm Phương Thức Liên Lạc
- Chương 51: Buổi Biểu Diễn Thành Công
- Chương 52: Buổi Học Quân Sự Cuối Cùng
- Chương 53: Buổi Đi Chơi Công Viên
- Chương 54: Kết Cục Của Dung Yến
- Chương 55: Hào Hứng Trước Chuyến Đi
- Chương 56: Vị Tiếp Tân Kỳ Lạ
- Chương 57: Gặp Lại Tô Thanh Hồng
- Chương 58: Loại Thịt Bí Ẩn
- Chương 59: Bóng Đen Dưới Chân Giường
- Chương 60: Đêm Thứ Hai
- Chương 61: Đêm Thứ Ba
- Chương 62: Manh Mối Đầu Tiên
- Chương 63: Manh Mối Tiếp Theo
- Chương 64: Những Manh Mối Cuối Cùng
- Chương 65: Người Đàn Ông Bí Ẩn
- Chương 66: Thoát Khỏi Du Thuyền
- Chương 67: Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách (1)
- Chương 68: Tô Thanh Hồng Và Cảnh Bách (2)
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Nỗi Nhớ Của Lam Ly
- Chương 76: Bỏ Cuộc
- Chương 77: Tắm mưa
- Chương 78: Bắt cóc
- Chương 79: Bắt cóc
- Chương 80: Bắt cóc
- Chương 81: Bắt cóc
- Chương 82: Bắt cóc
- Chương 83: Vũ Nguyên khôi đến cứu
- Chương 84: Xuất hồn
- Chương 85: NT1
- Chương 86: NT2
- Chương 87: NT3
- bình luận