Sau Khi Rút Đến Hợp Thành Ta Thành Mạnh Nhất Thẻ Bài Sư - Chương 4:

Sau Khi Rút Đến Hợp Thành Ta Thành Mạnh Nhất Thẻ Bài Sư Chương 4:
Cửa lớn nhà máy gia công đồ hộp đóng chặt, ổ khóa treo ngoài cửa nhưng không khóa.

Thấy vậy, Ôn Tắc Niên không đợi Lâm Vi Cửu hỏi thăm, chủ động giải thích: "Lần trước khi anh đến, cửa mở rộng, bên trong là thi thể các công nhân."

"Trước mở cửa nhìn xem."

Ôn Tắc Niên móc ra dao róc xương, nắm chặt cán dao, một cái tay khác cầm lấy ổ khóa treo trên cửa, thuận tay đưa cho Lâm Vi Cửu.

Hai người cùng nhau đẩy cửa đi vào.

Còn chưa đi vào một bước, dưới chân nổi lên gợn sóng, như thể đang đi trên mặt nước.

Chỉ thấy trước mắt một tia sáng trắng lóe lên, khi đứng vững trên mặt đất, bên tai truyền đến tiếng ồn ào.

Lâm Vi Cửu nhíu mày, mở mắt ra.

Xung quanh chỉ có mình cô một người.

"Tư tư... Tư......"

Âm thanh quen thuộc của dòng điện vang lên, Lâm Vi Cửu vô thức nhìn TV.

Quả nhiên, sau khi âm thanh dòng điện biến mất Nặc Lạp lần nữa xuất hiện trên màn hình TV.

"Chúc mừng người chơi Lâm Vi Cửu dẫn đầu phát động phó bản, thành công giải khóa hình thức phó bản."

Nghe được tên của mình, trái tim Lâm Vi Cửu thắt lại, cô phòng bị mà nhìn Nặc Lạp, không nói chuyện.

Nặc Lạp vẫn còn tiếp tục:

"...... Đạt được chuyên chúc khen thưởng, kế tiếp, bắt đầu đào vong đi!”

Lâm Vi Cửu: "Khen thưởng? Đào vong?"

"Hữu nghị nhắc nhở: Người chết không thể nhận được bất kỳ phần thưởng nào.”

Lâm Vi Cửu: "!!!"

Không gian bịt kín đảo mắt biến thành sân thể dục trống trải trong trường học.

Cô bước lên đường đua bằng nhựa, bầu không khí trường học đã mất từ lâu bỗng tràn về.

Bên tay phải có một đài quan sát lớn, một nhóm người không có khuôn mặt mặc đồng phục học sinh ngồi trên đó tụ vào nhau, cười cười nói nói, vô cùng quỷ dị.

Phía sau cô, có một số người không có khuôn mặt đang trong tư thế chuẩn bị chạy.

Trường học tổ chức đại hội thể thao?

Đã rất rõ ràng, Lâm Vi Cửu nhìn chằm chằm vào góc trên bên phải trong tầm mắt của mình, phía trên có mấy dòng chữ, là quy tắc trò chơi lần này.

Quy tắc đại hội thể thao:

1. Có 8 thí sinh trong cuộc thi này. Thí sinh phải chạy đường dài 1000 mét và vòng quanh sân trường 3 lần.

2. Thí sinh có thời gian chạy ngắn nhất trong cuộc thi này sẽ giành được vị trí đầu tiên.

3. Trong thời gian thi đấu, thí sinh bị hủy bỏ tư cách khi rời khỏi đường đua.

"Mọi người vào vị trí.”



"Bíp."

Trọng tài thổi còi, giơ tay ra hiệu, trận đấu chính thức bắt đầu.

Lâm Vi Cửu đứng dậy chạy về phía trước.

Sân thể dục bắt đầu có sương mù.

Một nhóm người không mặt xuất hiện trên bãi cỏ bên trái.

Lâm Vi Cửu lập tức cảnh giác, phía sau truyền đến tiếng bước chân.

Cô quay đầu lại thì thấy bảy người còn lại cách cô rất gần, trên người cũng có khuôn mặt thú của chính mình.

Không sai, chính là mặt thú.

Đầu thú thân người.

Bọn họ gặp Lâm Vi Cửu quay đầu, nhếch môi cười toe toét với cô cười một tiếng, thậm chí có người còn chảy nước miếng.

Lâm Vi Cửu tâm tồn thăm dò, bảo trì tốc độ không đổi.

Thí sinh dự thi phía sau chỉ là âm trầm cười một tiếng, không tiếp tục làm cái khác, chậm rãi, Lâm Vi Cửu liền thành người cuối cùng.

Chất lỏng màu xanh lục từ mặt cỏ phóng ra.

Lâm Vi Cửu tăng tốc độ thêm một chút, tránh thoát một kích.

Cô quay đầu nhìn về phía mặt cỏ, phát hiện chẳng biết từ lúc nào, bọn họ cũng đã thay đổi từ những người không có khuôn mặt thành những người có đầu thú.

Thoạt nhìn, giống như là đi tới trường học thú nhân.

Lâm Vi Cửu nhướng mày, cô chạy ở vị trí cuối cùng, để ngăn những người chơi khác chạy phía sau cô và tấn công. Bọn họ nhìn không giống như là động vật, ngược lại là giống thú nhân trong tiểu thuyết viết, thân thể vẫn giữ những đặc điểm của loài thú, nhưng họ có thể đi đứng như con người.

Nhưng cô không nghĩ tới hai bên người xem cũng sẽ đối với thí sinh tiến hành quấy nhiễu, cô trước mắt có thể nhìn thấy quy tắc chỉ có bái cái phía trên, quy tắc không hề nói người xem không thể quấy nhiễu thí sinh dự thi, ban giám khảo đứng trên đài nhìn về nơi này, nhưng không có bất kì ý tứ gì là muốn ngăn cản.

Khi tiếng còi thổi lên, thời gian đếm ngược liền đã bắt đầu, hiện tại đếm ngược là 00:09:32.

Trong khi chạy, thú nhân cách cô gần nhất đã ném một cái bẫy răng sói xuống đường băng của Lâm Vi Cửu.

Lâm Vi Cửu càng ngày càng đến gần bẫy răng sói.

Bẫy Răng sói chiếm diện tích rất lớn, cô xác định mình không bước qua được.

Vậy cũng chỉ có thể sử dụng kỹ năng...

Lâm Vi Cửu không có dừng lại, mà là chạy bộ tại chỗ, cúi người nhẹ nhàng phất một cái phía trên bẫy răng sói, không có đụng nó, trực tiếp sử dụng thẻ vật chuyển đổi.

Mang theo hoa văn độc đáo, một tấm thẻ màu xanh có kết cấu đặc biệt xuất hiện trên tay Lâm Vi Cửu.

【 Bẫy răng sói ( Đạo cụ ): Giảm tốc +30, cứng đờ 80s, giá trị bền bỉ 5/5.

Chú: Đạo cụ không tệ, thủ pháp chế tác tương đối non nớt.】

Nhấp vào Cứng Đờ để xem giải thích về nó.

Cứng đờ: Tứ chi hoàn toàn không thể động đậy.



Ánh mắt của cô sáng lên.

Khi thu hồi thẻ bài vào khe, xuất hiện ngăn cản:

[ Người chơi ở vào đặc thù phó bản, khe thẻ bài đã khóa lại.]

Lâm Vi Cửu hai mắt híp lại, không nói lời nào, trực tiếp nhét thẻ vào bên trong túi áo khoác. Túi áo có kích thước vừa vặn để đựng thẻ bài.

Thú nhân phía trước đã chạy nửa cái sân thể dục, Lâm Vi Cửu từ từ bắt đầu tăng tốc độ.

Khi đến gần vị trí áp chót, thú nhân trên bãi cỏ lại bắt đầu một đợt công kích mới.

Một sợi dây mảnh từ bãi cỏ bay đến đường băng, tinh chuẩn tìm tới Lâm Vi Cửu, vây quanh cô lượn vài vòng, ý đồ chói trặt cô.

Cô đưa tay bắt lấy sợi dây, thử sử dụng thẻ vật chuyển đổi.

[Vật phẩm này đã có chủ, không thể chuyển đổi thành hình thái thẻ bài.]

Sách!

Lâm Vi Cửu thử lôi kéo sợi dây, thú nhân không nhúc nhích vẫn đứng tại chỗ.

Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ đạo cụ này, kéo sợi dây theo đường chéo trước mặt, ném nó qua.

Đúng như những gì cô tưởng tượng. Sau khi sợi dây chạm vào cơ thể thí sinh áp chót, nó dường như có ý thức, nó vây quanh thí sinh kia, cuối cùng buộc chặt thí sinh kia.

Chủ nhân sợi dây thấy vậy, nhìn chằm chằm Lâm Vi Cửu bằng ánh mắt tràn ngập oán hận, nắm chặt sợi dây lại thành thật kéo tên áp chót kia ra ngoài.

Thấy cảnh này, Lâm Vi Cửu suy tư: Người xem cũng có quy tắc của mình?

Chủ nhân của sợi dây cũng không muốn loại bỏ đồng loại của mình, nhưng cuối cùng vẫn là đào thải thú nhân kia, giống như chỉ cần đạo cụ của mình đụng phải thú nhân hoặc là cô, đều phải hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Khoảnh khắc thí sinh áp chót rời khỏi đường đua đã hóa thành máu chảy xuống mặt đất.

Sợi dây cũng rơi xuống đất, mất đi màu sắc. Chủ nhân của sợi dây lạnh lùng vứt bỏ.

Lâm Vi Cửu hướng bên kia quét mắt một vòng, không để ý.

Một cách vô thức, cô đuổi kịp thí sinh thứ ba đếm ngược.

Thí sinh kia cùng thí sinh thứ tư đếm ngược khoảng cách gần vô cùng, gặp Lâm Vi Cửu đuổi theo, đối với cô cười nhạo, giữa bọn họ cách một cái đường băng không người.

Thí sinh thứ ba đếm ngược liếm liếm khóe miệng, thân rắn to dài dưới ánh mặt trời phát ra phản xạ quang mang, Lâm Vi Cửu nhìn nhìn, vẫn như cũ là đầu rắn thân người.

Lâm Vi Cửu mặt không biểu tình quay đầu, nhìn về phía trước yên lặng gia tốc.

Thú nhân cách cô gần nhất đã chết, cách xa cô những cái kia tạm thời không đủ gây sợ, mấy phút này cô đã thấy rõ tất cả phương thức công kích của bọn họ.

Thời gian không nhiều lắm, dựa vào thực lực mới là đúng đắn!

Trên đường tránh thoát ba phen mấy lần đánh lén, vị trí hiện tại của Lâm Vi Cửu là thứ tư, cô cách thí sinh thứ ba chỉ một mét.

Trong chớp mắt thời gian đếm ngược đã trôi qua ba phút.

Trong ba phút cuối cùng, cô vẫn còn cách ba trăm mét để giành vị trí đầu tiên.

Lâm Vi Cửu thở hổn hển, điều chỉnh hô hấp của mình.

Phía sau cô, vết máu vương vãi khắp nơi.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận