Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp - Chương 143: Đừng khinh thường một con gà
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh thành gấu trúc
- Chương 2: Quá xấu
- Chương 3: Dễ thương nhất thế giới
- Chương 4: Ngày đầu tiên ở ngoại tinh
- Chương 5: Bán manh thành công
- Chương 6: Ngài tranh đua một chút
- Chương 7: Ngài gầy quá
- Chương 8: Chỉ có lửa mới có thể hóa giải ưu sầu
- Chương 9: Bán gấu trúc làm giàu
- Chương 10: Manh là nhất định phải bán
- Chương 11: Hệ thống bán manh mới là bug
- Chương 12: Chấp nhất mang thù
- Chương 13: Ngài cảm thấy còn dễ thương sao?
- Chương 14: Muốn đánh báo đen
- Chương 15: Điểm bán manh tới tay
- Chương 16: Nó khoác ánh trăng mà đến
- Chương 17: Báo đen thông minh
- Chương 18: Sinh vật mới xuất hiện
- Chương 19: Con người xuất hiện
- Chương 20: Lại một lần bán manh thành công
- Chương 21: Kiếm xong liền chạy lấy người
- Chương 22: Chủ động xuất kích
- Chương 23: Bắt gấu trúc làm giàu
- Chương 24: Lăn lộn đi gấu trúc
- Chương 25: Gấu trúc đại phát thần uy
- Chương 26: Gấu trúc sắp bị bắt
- Chương 27: Nguyên soái lên sân khấu
- Chương 28: Thật xấu
- Chương 29: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh!
- Chương 30: Muốn cứu sói bạc
- Chương 31: Manh điểm của nguyên soái
- Chương 32: Dọn thới biệt thự của nguyên soái
- Chương 33: Kiếm được 250 điểm bán manh
- Chương 34: Đều cho ngươi ăn
- Chương 35: Ngửi mùi thỏ lộ lộ bụng
- Chương 36: Bắt đầu có cảm tình
- Chương 37: Nguyên soái cống hiến 666
- Chương 38: Nguyên soái cống hiến 233
- Chương 39: Cho chúng nó một cái nhà
- Chương 40: Cái bụng đen của nguyên soái
- Chương 41: Bí mật của nguyên soái
- Chương 42: Sói bạc ăn đồ CHÍN
- Chương 43: Sói bạc lấy cớ
- Chương 44: Sói bạc thay đổi
- Chương 45: Cắn chết Triệu Lợi Binh
- Chương 46: Chân tướng sáng tỏ
- Chương 47: Nguyên soái rất khó chịu
- Chương 48: Ta không đáng yêu sao
- Chương 49: Nếu như có kiếp sau
- Chương 50: Mọi chuyện đã có ta
- Chương 51: Ngươi đáng yêu nhất
- Chương 52: Mộng bức lông xù xù
- Chương 53: Ta không phải, ta không có
- Chương 54: Tò mò gấu trúc nói gì
- Chương 55: Meo ~
- Chương 56: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh
- Chương 57: Nguyên soái có tiền #
- Chương 58: Cố gắng vì thú biến dị
- Chương 59: Trang viên gặp chuyện bất ngờ
- Chương 60: Nguyên soái bị hiểu lầm
- Chương 61: Gấu trúc làm chuyện xấu
- Chương 62: Phát triển fan
- Chương 63: Quá đáng yêu
- Chương 64: Biết trước nguy hiểm
- Chương 65: Khiếp sợ
- Chương 66: Bảo bối trong tim nguyên soái
- Chương 67: Đại phát thần uy
- Chương 68: Ngốc nghếch đáng yêu
- Chương 69: Ngăn cơn sóng dữ
- Chương 70: Hung manh
- Chương 71: Gấu trúc thần kỳ
- Chương 72: Ngọn lửa bị cười nhạo
- Chương 73: Thật là quá đáng yêu
- Chương 74: Gấu trúc lên tivi
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Bắt đầu phát sóng trực tiếp
- Chương 77: Mèo xã hội
- Chương 78: Chắc chắn nó rất xấu
- Chương 79: Gấu trúc nổi tiếng
- Chương 80: Toàn tinh tế đều phát điên
- Chương 81: Gấu trúc đáng yêu đến sập mạng
- Chương 82: Nguyên soái ghen tị
- Chương 83: Gấu trúc đắn đo
- Chương 84: Gấu trúc biết lái xe
- Chương 85: Gấu trúc lái máy bay
- Chương 86: Băng nhận hùng
- Chương 87: Trộm quay gấu trúc
- Chương 88: Nguyên soái lại ghen
- Chương 89: Phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c
- Chương 90: Nghề tay trái của Otis
- Chương 91: Gấu trúc khóc
- Chương 92: Lòng người hiểm ác
- Chương 93: Lời dặn dò cuối cùng
- Chương 94: Không muốn ngươi chết
- Chương 95: Ta có thể nói
- Chương 96: Quá xấu
- Chương 97: Hung manh gào
- Chương 98: Cây trúc
- Chương 99: Thăng cấp
- Chương 100
- Chương 101: Biến to biến nhỏ
- Chương 102: Thu nhỏ
- Chương 103: Nhìn yêu quá!
- Chương 104: Nguy cơ
- Chương 105: Biến xấu
- Chương 106: Hủy dung
- Chương 107: Bị thương
- Chương 108: Dị năng bạo động
- Chương 109: Giải quyết nguy cơ
- Chương 110: Một đám tham ăn
- Chương 111: Mở vườn thú
- Chương 112: Thay đổi
- Chương 113: Âm mưu sơ hiện
- Chương 114: Nguy cơ mới
- Chương 115: Thật xấu xí
- Chương 116: Cấp 6
- Chương 117: Ánh sáng dẫn đường
- Chương 118: Meo meo
- Chương 119: Tên khốn kiếp!
- Chương 120: Otis cặn bã
- Chương 121: Mị lực của gấu trúc
- Chương 122: Tiền mồ HÔI NƯỚC MẮT
- Chương 123: Sảng văn vai chính
- Chương 124
- Chương 126: Tiết lộ bí mật
- Chương 127: Bại lộ nói chuyện
- Chương 128: Chơi nào
- Chương 129: Tâm sự của gấu trúc
- Chương 130: Bại lộ nói chuyện
- Chương 131: Hệ thống thăng cấp
- Chương 132: Cố vấn
- Chương 133: Chờ ngươi quay lại
- Chương 134: Hoa Hoa yêu hoa
- Chương 135: Cấp 7
- Chương 136: Bắn cho hai phát
- Chương 137: Hệ thống tái xuất
- Chương 138: Hành tinh mèo
- Chương 139: Hỏa nhãn kim tinh
- Chương 140: Bò nào bò nào
- Chương 141
- Chương 142: Sâu biến dị cấp 7 ở đâu
- Chương 143: Đừng khinh thường một con gà
- Chương 144
- Chương 145: Nani? Sâu lông
- Chương 146: Mèo đen bị sốc
- Chương 147: Mèo xin giúp đỡ
- Chương 148: Ngươi có từng biết
- Chương 149: Cái gì? Là sói!!!
- Chương 150: Bắt đầu thay đổi
- Chương 151: Gặp mặt cùng tranh luận
- Chương 152: Nguy hiểm ập tới!!
- Chương 153: Có vẻ như một đôi đang yêu đương cuồng nhiệt
- Chương 154: Vô nhân tính!!
- Chương 155: Chỉnh sửa quy tắc
- Chương 156: Thể hiện nào~
- Chương 157: Cộng sinh thú
- Chương 158: Ngươi thuộc về ta
- Chương 159: Ký kết khế ước với Otis
- Chương 160: Không biết xấu hổ
- Chương 161: Quyết định của mèo đen
- Chương 162: Ăn sâu mới có thể cứu vớt thế giới
- Chương 163: Trao đổi
- Chương 164: Lão nguyên soái
- Chương 165: Xấu quá
- Chương 166: Nguyên soái thông suốt
- Chương 167: Mai rùa
- Chương 168: Thoát ra
- Chương 169: Bất khả chiến bại
- Chương 170: Đêm trước khi xuất phát
- Chương 171: Tấn công trùng động
- Chương 172: Tiến vào trùng động
- Chương 173: Tiến vào trùng động phát sóng trực tiếp
- Chương 174: Bởi vì mình đáng yêu?
- Chương 175: Ha ha trước đi
- Chương 176: Báo đen, lâu rồi không gặp!
- Chương 177: Gì mà dài thế
- Chương 178: Thì ra ngươi là gấu trúc
- Chương 179: Thổ lộ ở bên nhau
- Chương 180: Mệt mỏi vì qua cửa
- Chương 181: Gấu trúc thật khí phách
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp
Chương 143: Đừng khinh thường một con gà
Gà trống nhìn chằm chằm con sâu lông hay còn gọi là sâu róm tươi ngon màu mỡ này.
Càng nhìn càng thích.
Càng nhìn càng muốn ăn!
Nó nuốt nước miếng, cực kỳ muốn ăn luôn một ngụm.
Sâu biến dị cấp 7: "!!!"
Nó không ăn được đâu!
Vì không để người có sứ mệnh vĩ đại như mình uổng mạng dưới miệng một con gà, sâu biến dị nhanh chóng thúc giục dị năng, quyết định muốn cho con gà này trở nên yếu ớt không chịu nổi một kích.
Nhớ trước đây.
Nó đã từng khiến một con mèo biến dị ở hành tinh khác sống không bằng chết, móng vuốt của nó cuối cùng —— bị sưng đến nỗi to hơn cả cái đầu nó.
Chỉ đáng tiếc.
Lúc trước vì sức lực của nó quá lớn, không cẩn thận ném con mèo biến dị kia vào trong đường hầm trùng động, biến mất không thấy.
Tận đến ngày hôm nay.
Nó vẫn rất buồn bực.
Còn mèo kia rốt cục chạy đi đâu?
Nhưng nó hiện giờ, ghi nhớ lần giáo huấn trước, kiên quyết sẽ không để chuyện này lại xảy ra một lần nữa.
Một trận ánh sáng màu xanh lục hiện lên.
Phóng ra từ trên người sâu lông, cuối cùng bao phủ ở trên người gà trống.
Đối mặt với dị biến như vậy.
Hoa Hoa sợ tới mức mau chóng đập cánh bay khỏi sâu biến dị, hơn nữa phát ra tiếng kêu ku ku ku.
Trên mặt đầy khẩn trương.
Con sâu béo mập chật vật lăn lộn vài vòng trên mặt cỏ, cuối cùng co thành vòng tròn.
Nhưng nó không hề tức giận một chút nào.
Ngược lại rất vui vẻ.
Bởi vì cấp bậc con gà kia sẽ càng ngày càng tụt xuống.
Trở nên càng ngày càng yếu.
Bị mình đơn phương đánh cho một trận.
Nhưng sau khi Hoa Hoa rời khỏi đoàn ánh sáng, vội vàng cúi đầu đánh giá bản thân.
Nhìn xung quanh.
Phong thái của nó vẫn giống như xưa.
Quyến rũ và bảnh bao.
Ngay cả lông gà, cũng có vẻ mượt mà rực rỡ.
Hoàn toàn không hề bị thương.
Hoa Hoa vốn nhát gan lập tức ưỡn ngực, cực kỳ tinh tướng lại lần nữa ấn sâu biến dị dưới chân, cực kỳ tức giận gáy ò ó o o o.
Con sâu này đã nghiêm trọng lừa dối mình, làm hại nó cho rằng mình bị thương.
Kết quả làm nửa ngày.....
Hoa Hoa tức giận lại lần nửa mổ vào con sâu, ý đồ giáo huấn nó.
Con sâu lông nhỏ bé cư nhiên dám bắt nạt lên trên đầu một con gà trống!
Sâu biến dị cấp 7: "......"
Vì sao con gà này không hề suy yếu một chút nào???
Rốt cục là có vấn đề gì?
Sâu biến dị cấp 7 làm thế nào cũng không thể nghĩ ra được.
Nhưng rất nhanh, nó cũng không có thời gian tiếp tục nghĩ nữa, bởi vì nó giờ phút này đã bị con gà kia mổ cho cả người đều là thương tích, máu tươi đầm đìa thảm không nỡ nhìn.
Có miệng viết thương thậm chí còn sâu tới nội tạng.
Khiến nó đau đớn không nhịn được gào lên.
"Kỉ kỉ kỉ kỉ ——"
Ngô Hữu Vi vốn đang nửa tình nửa mê lập tức tỉnh lại, hắn nhanh chóng đứng dậy nhìn xung quanh, mặt cảnh giác không chịu được.
Sợ bốn phía sẽ xuất hiện sâu biến dị.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt của hắn dừng ở trên người Hoa Hoa hình như đang chiến đấu hăng hái với thứ gì đó.
Hắn vội vàng chạy tới.
Nhưng khi hắn nhìn thấy rõ ràng thứ kia là thứ gì, lập tức biến sắc.
Móng vuốt của Hoa Hoa vẫn đang bám chặt vào sâu lông, giống như chú gà trống đánh thắng trận, toàn thân tràn đầy cái khí thế gọi là kiêu ngạo.
Sâu biến dị xụi lơ trên mặt đất, đến bây giờ vẫn còn khó có thể tin mình lại bị một con gà trống đánh bại.
Còn bị khuất nhục đạp dưới chân như vậy, ngay cả trùng cách đều không có.
Nhưng khi Ngô Hữu Vi xuất hiện, sâu biến dị cấp 7 vẫn theo bản năng ngẩng đầu, nhìn về phía hắn liều mạng gào rống: "Kỉ kỉ kỉ kỉ!"
Ngô Hữu Vi: "......"
Sâu biến dị thật lớn.
Hắn không nhịn được lui về phía sau vài bước, ý bảo Hoa Hoa mau buông con sâu lông kia ra.
Hoa Hoa nhìn hiểu ý tứ của Ngô Hữu Vi, lập tức tức giận kêu lên quác quác quác.
Sâu to như vậy, là nó rất vất vả mới bắt được!
Dựa vào cái gì mà buông ra?
Lại còn to như vậy, nhất định là có thể ăn rất lâu.
Nghĩ tới đây, Hoa Hoa thậm chí còn không cốt khí phát ra tiếng kêu lộc cộc.
Ngô Hữu Vi đột nhiên vỗ trán, lập tức nhớ ra một việc.
Gà ăn sâu.
Đây là quy luật tự nhiên.
Nếu hắn không cho Hoa Hoa ăn con sâu biến dị này, hiển nhiên đã vi phạm quy luật tự nhiên.
Nhưng đây chính là sâu biến dị.
Nghĩ lại.
Thời buổi này động vật biến dị cũng nhiều nhỉ, có hổ biến dị, báo biến dị, thậm chí ngay cả rắn biến dị cũng có.
Như vậy xuất hiện một con sâu lông biến dị.
Hình như cũng không có gì ngạc nhiên lắm.
Phải biết sâu lông là trạng thái ấu trùng, chu kỳ sinh mệnh chỉ có ba tháng, tới lúc liền biến thành nhộng rồi hóa thành bươm bướm xinh đẹp.
Từ sinh vật vô cùng xấu xí, lột xác thành sinh vật xinh đẹp nhất hành tinh này.
Nhưng mặc kệ thế nào.
Động vật và động vật biến dị, tuyệt đối không thể tàn sát lẫn nhau.
Đương nhiên ngoại trừ sâu biến dị.
Tuy sinh vật trước mắt cũng gọi là sâu biến dị, nhưng hiển nhiên là hai giống loài khác nhau với đám sâu biến dị kia.
Ngô Hữu Vi thở dài, bế Hoa Hoa lên, bắt đầu khuyên nhủ: "Đây chính là sinh vật biến dị, ngươi không thể tổn thương nó, biết chưa?"
Nói rồi.
Hắn không nhịn được nhìn con sâu biến dị kia, không tiếng động thở dài.
Thời buổi này.
Ngay cả sâu lông cũng có thể biến dị.
Đáng tiếc.....không có ai nguyện ý nuôi nó.
---------
Sâu biến dị cấp 7 mềm mụp nằm ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích.
Thậm chí còn có chút hoài nghi trùng sinh.
Nó thật sự là sâu biến dị cấp 7 không gì không làm được sao.
Vì sao lại lưu lạc tới mức thảm thiết như vậy.
Bị một con ——
Nghĩ đến đây, sâu biến dị cấp 7 nhìn con gà đang nhìn chằm chằm vào mình, tựa hồ đang cân nhắc nên hạ miệng từ nơi nào kia, lập tức rùng mình một cái, yên lặng co thân thể thành một quả bóng tròn.
Thật là đáng sợ.
Khó trách mấy con sâu biến dị cao cấp trước kia đều chết ở nơi này.
Nhất định là do con gà này rồi!
Sâu biến dị cấp 7 tìm được lý do theo bản năng nhìn lên trùng động, liều mạng phát ra sóng âm.
—— Tấn công gà.
—— Giết gà.
—— Bất chấp tất cả để giết gà.
Trùng triều bởi vì ăn đồng loại mà trở nên an tĩnh lập tức trở nên rối loạn.
Chúng nó đều nghe thấy mệnh lệnh do sâu biến dị cao cấp phát ra.
Đó chính là bất chấp tất cả đều phải giết chết tất cả gà trống!
Gà........trống??
Mấy con sâu biến dị cấp 5 sững sờ ngơ ngác nhìn nhau vài lần.
Hoàn toàn không biết phía sau mệnh lệnh của sâu biến dị cấp 7 này rốt cục ẩn chứa ý tứ gì.
Nhưng chúng nó chỉ biết vô điều kiện phục tùng mệnh lệnh của sâu biến dị cao cấp.
Rất nhanh.
Chúng nó lại lần nữa xuất phát tới cửa trùng động, cho dù phía trước có máy bay chiến đấu của nhân loại che kín, cũng vẫn không thể ngăn cản bước chân của chúng nó được.
Giết nhân loại ——
Không đúng.
Giết gà trống!
Ý niệm này tràn ngập trong đầu chúng nó, khiến chúng nó trở nên dũng cảm tiến lên, không sợ cái chết không sợ đau đớn.
Nhân viên nghiên cứu khoa học vẫn luôn quan sát trùng động lập tức phát ra cảnh báo.
"Nguyên soái —— trùng động lại khôi phục hoạt động."
Otis vốn định đi ngủ nhanh chóng khoác thêm áo, đi vào phòng chỉ huy, hắn nhìn một nhân viên nghiên cứu khoa học trong đó, trầm giọng nói: "Mở video hiện trường ra, ta muốn nhìn xem tại sao."
"Vâng, nguyên soái."
Giữa không trung lập tức bắn ra màn ảnh vô cùng rõ nét.
Cho dù là trong đêm tối, cũng vẫn có thể nhìn rõ bên trong trùng động tụ tập vô số sâu biến dị đang xao động bất an.
Từng con một nhảy xuống giống như cho sủi cảo vào nồi.
Mà máy bay chiến đấu xung quanh nhanh chóng phát động tấn công, cố gắng hết sức giết chết tất cả sâu biến dị nhảy xuống, tuyệt đối không để lại con nào còn sống.
Đương nhiên.
Cho dù có tấn công dày đặc vẫn không thể không bị bỏ lọt.
Cho nên lúc này, quân đội đã sớm canh giữ ở nơi này lập tức lên sân khấu.
Bọn họ phát động dị năng tấn côn sâu biến dị bị bỏ lọt, kiên quyết không cho sâu biến dị thoát khỏi nơi này và xuất phát đến khu an toàn.
Một hồi đại chiến lại xảy ra.
Nhưng trùng triều lần này, lại mãnh liệt hơn trước kia rất nhiều.
Hành vi như không muốn sống của chúng nó rất nhanh đột phá vòng vây của nhân loại, sâu biến dị rậm rạp vì vậy mà chạy trốn khắp nơi, không biết tung tích.
Một màn này khiến tất cả quân đội tức đến hai mắt đỏ bừng.
Chỉ hận năng lực của mình không đủ.
Không thể ngăn lại hết đám sâu biến dị đó.
Cảm xúc ảo não và hối hận tràn ngập trong lòng, càng khiến không ít chiến sĩ lập tức sinh ra cảm xúc không còn mặt mũi đối diện với cấp trên và dân chúng.
Nhưng trên thực tế.
Quân đội đã làm rất tốt rồi.
Có thể giữ được thời gian lâu như vậy, đã là một kỳ tích trong những lần trùng động xuất hiện rồi.
Nhưng dù vậy.
Cũng vẫn không thể lay chuyển được tâm tư của các chiến sĩ.
Bọn họ âm thầm thề trong lòng.
Mặc kệ trả giá như nào cũng sẽ bất chấp tất cả giết chết những con sâu biến dị đó, bảo vệ hành tinh này.
Bảo vệ loài người.
Otis nhíu chặt mày.
Thực sự có chút không nhìn thấu được suy nghĩ của sâu biến dị cấp 7.
Biện pháp không muốn sống như vậy, thực sự kỳ quái.
Giống như gặp phải đối tượng nào đó cần phải giết chết ngay lập tức vậy.
Nhưng rất nhanh, Otis lại lần nữa bác bỏ suy đoán của mình.
Mọi người đều biết, thứ sâu biến dị muốn giết chết nhất, chính là con người.
Mà nơi này ngoài khu an toàn ra, thì không có dấu vết của một con người nào cả.
Ngay từ đầu, nó nên dùng biện pháp này.
Chứ không phải tới giờ mới dùng.....
Otis ngồi ở đó, rơi vào trầm tư.
******
Rất nhanh Ngô Hữu Vi nhận được tin tức khẩn cấp cấp dưới gửi tới.
Đối phương tỏ vẻ trùng động lại lần nữa triển khai tấn công.
Ngô Hữu Vi nhanh chóng nói: "Ta biết rồi."
Hắn không cần trở lại khu an toàn ngay lập tức.
Bởi vì hắn còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó chính là kiểm tra xem gần đây có tung tích của sâu biến dị cấp 7 không.
Nhưng hiện giờ đã có không ít trùng triều thoát khỏi vòng vây.
Hắn cần phải trở về.
Nhưng con sâu này phải xử lý thế nào đây?
Ngô Hữu Vi rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Dù sao con sâu lông này cũng vô tội, lại bị thú cưng của mình tàn hại thành như vậy.
Hơn nữa khiến Ngô Hữu Vi cảm thấy khó hiểu chính là, con sâu lông này dù có yếu ớt thế nào, nhưng tốt xấu cũng coi là sinh vật biến dị.
Làm sao ngay cả một con gà bình thường cũng không đánh nổi chứ.
Tuy tới tận bây giờ hắn cũng không biết dị năng của con sâu lông này là gì.
Nhưng phải biết rằng, sâu lông bình thường, sẽ không to như vậy.
Tuy thầm muốn thả cho con sâu lông này đi, nhưng nó thoạt nhìn bị thương rất nặng.....
Hắn cũng không thể không chịu trách nhiệm.
Ngô Hữu Vi thở dài.
Quyết định mang theo con sâu lông này về.
Càng nhìn càng thích.
Càng nhìn càng muốn ăn!
Nó nuốt nước miếng, cực kỳ muốn ăn luôn một ngụm.
Sâu biến dị cấp 7: "!!!"
Nó không ăn được đâu!
Vì không để người có sứ mệnh vĩ đại như mình uổng mạng dưới miệng một con gà, sâu biến dị nhanh chóng thúc giục dị năng, quyết định muốn cho con gà này trở nên yếu ớt không chịu nổi một kích.
Nhớ trước đây.
Nó đã từng khiến một con mèo biến dị ở hành tinh khác sống không bằng chết, móng vuốt của nó cuối cùng —— bị sưng đến nỗi to hơn cả cái đầu nó.
Chỉ đáng tiếc.
Lúc trước vì sức lực của nó quá lớn, không cẩn thận ném con mèo biến dị kia vào trong đường hầm trùng động, biến mất không thấy.
Tận đến ngày hôm nay.
Nó vẫn rất buồn bực.
Còn mèo kia rốt cục chạy đi đâu?
Nhưng nó hiện giờ, ghi nhớ lần giáo huấn trước, kiên quyết sẽ không để chuyện này lại xảy ra một lần nữa.
Một trận ánh sáng màu xanh lục hiện lên.
Phóng ra từ trên người sâu lông, cuối cùng bao phủ ở trên người gà trống.
Đối mặt với dị biến như vậy.
Hoa Hoa sợ tới mức mau chóng đập cánh bay khỏi sâu biến dị, hơn nữa phát ra tiếng kêu ku ku ku.
Trên mặt đầy khẩn trương.
Con sâu béo mập chật vật lăn lộn vài vòng trên mặt cỏ, cuối cùng co thành vòng tròn.
Nhưng nó không hề tức giận một chút nào.
Ngược lại rất vui vẻ.
Bởi vì cấp bậc con gà kia sẽ càng ngày càng tụt xuống.
Trở nên càng ngày càng yếu.
Bị mình đơn phương đánh cho một trận.
Nhưng sau khi Hoa Hoa rời khỏi đoàn ánh sáng, vội vàng cúi đầu đánh giá bản thân.
Nhìn xung quanh.
Phong thái của nó vẫn giống như xưa.
Quyến rũ và bảnh bao.
Ngay cả lông gà, cũng có vẻ mượt mà rực rỡ.
Hoàn toàn không hề bị thương.
Hoa Hoa vốn nhát gan lập tức ưỡn ngực, cực kỳ tinh tướng lại lần nữa ấn sâu biến dị dưới chân, cực kỳ tức giận gáy ò ó o o o.
Con sâu này đã nghiêm trọng lừa dối mình, làm hại nó cho rằng mình bị thương.
Kết quả làm nửa ngày.....
Hoa Hoa tức giận lại lần nửa mổ vào con sâu, ý đồ giáo huấn nó.
Con sâu lông nhỏ bé cư nhiên dám bắt nạt lên trên đầu một con gà trống!
Sâu biến dị cấp 7: "......"
Vì sao con gà này không hề suy yếu một chút nào???
Rốt cục là có vấn đề gì?
Sâu biến dị cấp 7 làm thế nào cũng không thể nghĩ ra được.
Nhưng rất nhanh, nó cũng không có thời gian tiếp tục nghĩ nữa, bởi vì nó giờ phút này đã bị con gà kia mổ cho cả người đều là thương tích, máu tươi đầm đìa thảm không nỡ nhìn.
Có miệng viết thương thậm chí còn sâu tới nội tạng.
Khiến nó đau đớn không nhịn được gào lên.
"Kỉ kỉ kỉ kỉ ——"
Ngô Hữu Vi vốn đang nửa tình nửa mê lập tức tỉnh lại, hắn nhanh chóng đứng dậy nhìn xung quanh, mặt cảnh giác không chịu được.
Sợ bốn phía sẽ xuất hiện sâu biến dị.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt của hắn dừng ở trên người Hoa Hoa hình như đang chiến đấu hăng hái với thứ gì đó.
Hắn vội vàng chạy tới.
Nhưng khi hắn nhìn thấy rõ ràng thứ kia là thứ gì, lập tức biến sắc.
Móng vuốt của Hoa Hoa vẫn đang bám chặt vào sâu lông, giống như chú gà trống đánh thắng trận, toàn thân tràn đầy cái khí thế gọi là kiêu ngạo.
Sâu biến dị xụi lơ trên mặt đất, đến bây giờ vẫn còn khó có thể tin mình lại bị một con gà trống đánh bại.
Còn bị khuất nhục đạp dưới chân như vậy, ngay cả trùng cách đều không có.
Nhưng khi Ngô Hữu Vi xuất hiện, sâu biến dị cấp 7 vẫn theo bản năng ngẩng đầu, nhìn về phía hắn liều mạng gào rống: "Kỉ kỉ kỉ kỉ!"
Ngô Hữu Vi: "......"
Sâu biến dị thật lớn.
Hắn không nhịn được lui về phía sau vài bước, ý bảo Hoa Hoa mau buông con sâu lông kia ra.
Hoa Hoa nhìn hiểu ý tứ của Ngô Hữu Vi, lập tức tức giận kêu lên quác quác quác.
Sâu to như vậy, là nó rất vất vả mới bắt được!
Dựa vào cái gì mà buông ra?
Lại còn to như vậy, nhất định là có thể ăn rất lâu.
Nghĩ tới đây, Hoa Hoa thậm chí còn không cốt khí phát ra tiếng kêu lộc cộc.
Ngô Hữu Vi đột nhiên vỗ trán, lập tức nhớ ra một việc.
Gà ăn sâu.
Đây là quy luật tự nhiên.
Nếu hắn không cho Hoa Hoa ăn con sâu biến dị này, hiển nhiên đã vi phạm quy luật tự nhiên.
Nhưng đây chính là sâu biến dị.
Nghĩ lại.
Thời buổi này động vật biến dị cũng nhiều nhỉ, có hổ biến dị, báo biến dị, thậm chí ngay cả rắn biến dị cũng có.
Như vậy xuất hiện một con sâu lông biến dị.
Hình như cũng không có gì ngạc nhiên lắm.
Phải biết sâu lông là trạng thái ấu trùng, chu kỳ sinh mệnh chỉ có ba tháng, tới lúc liền biến thành nhộng rồi hóa thành bươm bướm xinh đẹp.
Từ sinh vật vô cùng xấu xí, lột xác thành sinh vật xinh đẹp nhất hành tinh này.
Nhưng mặc kệ thế nào.
Động vật và động vật biến dị, tuyệt đối không thể tàn sát lẫn nhau.
Đương nhiên ngoại trừ sâu biến dị.
Tuy sinh vật trước mắt cũng gọi là sâu biến dị, nhưng hiển nhiên là hai giống loài khác nhau với đám sâu biến dị kia.
Ngô Hữu Vi thở dài, bế Hoa Hoa lên, bắt đầu khuyên nhủ: "Đây chính là sinh vật biến dị, ngươi không thể tổn thương nó, biết chưa?"
Nói rồi.
Hắn không nhịn được nhìn con sâu biến dị kia, không tiếng động thở dài.
Thời buổi này.
Ngay cả sâu lông cũng có thể biến dị.
Đáng tiếc.....không có ai nguyện ý nuôi nó.
---------
Sâu biến dị cấp 7 mềm mụp nằm ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích.
Thậm chí còn có chút hoài nghi trùng sinh.
Nó thật sự là sâu biến dị cấp 7 không gì không làm được sao.
Vì sao lại lưu lạc tới mức thảm thiết như vậy.
Bị một con ——
Nghĩ đến đây, sâu biến dị cấp 7 nhìn con gà đang nhìn chằm chằm vào mình, tựa hồ đang cân nhắc nên hạ miệng từ nơi nào kia, lập tức rùng mình một cái, yên lặng co thân thể thành một quả bóng tròn.
Thật là đáng sợ.
Khó trách mấy con sâu biến dị cao cấp trước kia đều chết ở nơi này.
Nhất định là do con gà này rồi!
Sâu biến dị cấp 7 tìm được lý do theo bản năng nhìn lên trùng động, liều mạng phát ra sóng âm.
—— Tấn công gà.
—— Giết gà.
—— Bất chấp tất cả để giết gà.
Trùng triều bởi vì ăn đồng loại mà trở nên an tĩnh lập tức trở nên rối loạn.
Chúng nó đều nghe thấy mệnh lệnh do sâu biến dị cao cấp phát ra.
Đó chính là bất chấp tất cả đều phải giết chết tất cả gà trống!
Gà........trống??
Mấy con sâu biến dị cấp 5 sững sờ ngơ ngác nhìn nhau vài lần.
Hoàn toàn không biết phía sau mệnh lệnh của sâu biến dị cấp 7 này rốt cục ẩn chứa ý tứ gì.
Nhưng chúng nó chỉ biết vô điều kiện phục tùng mệnh lệnh của sâu biến dị cao cấp.
Rất nhanh.
Chúng nó lại lần nữa xuất phát tới cửa trùng động, cho dù phía trước có máy bay chiến đấu của nhân loại che kín, cũng vẫn không thể ngăn cản bước chân của chúng nó được.
Giết nhân loại ——
Không đúng.
Giết gà trống!
Ý niệm này tràn ngập trong đầu chúng nó, khiến chúng nó trở nên dũng cảm tiến lên, không sợ cái chết không sợ đau đớn.
Nhân viên nghiên cứu khoa học vẫn luôn quan sát trùng động lập tức phát ra cảnh báo.
"Nguyên soái —— trùng động lại khôi phục hoạt động."
Otis vốn định đi ngủ nhanh chóng khoác thêm áo, đi vào phòng chỉ huy, hắn nhìn một nhân viên nghiên cứu khoa học trong đó, trầm giọng nói: "Mở video hiện trường ra, ta muốn nhìn xem tại sao."
"Vâng, nguyên soái."
Giữa không trung lập tức bắn ra màn ảnh vô cùng rõ nét.
Cho dù là trong đêm tối, cũng vẫn có thể nhìn rõ bên trong trùng động tụ tập vô số sâu biến dị đang xao động bất an.
Từng con một nhảy xuống giống như cho sủi cảo vào nồi.
Mà máy bay chiến đấu xung quanh nhanh chóng phát động tấn công, cố gắng hết sức giết chết tất cả sâu biến dị nhảy xuống, tuyệt đối không để lại con nào còn sống.
Đương nhiên.
Cho dù có tấn công dày đặc vẫn không thể không bị bỏ lọt.
Cho nên lúc này, quân đội đã sớm canh giữ ở nơi này lập tức lên sân khấu.
Bọn họ phát động dị năng tấn côn sâu biến dị bị bỏ lọt, kiên quyết không cho sâu biến dị thoát khỏi nơi này và xuất phát đến khu an toàn.
Một hồi đại chiến lại xảy ra.
Nhưng trùng triều lần này, lại mãnh liệt hơn trước kia rất nhiều.
Hành vi như không muốn sống của chúng nó rất nhanh đột phá vòng vây của nhân loại, sâu biến dị rậm rạp vì vậy mà chạy trốn khắp nơi, không biết tung tích.
Một màn này khiến tất cả quân đội tức đến hai mắt đỏ bừng.
Chỉ hận năng lực của mình không đủ.
Không thể ngăn lại hết đám sâu biến dị đó.
Cảm xúc ảo não và hối hận tràn ngập trong lòng, càng khiến không ít chiến sĩ lập tức sinh ra cảm xúc không còn mặt mũi đối diện với cấp trên và dân chúng.
Nhưng trên thực tế.
Quân đội đã làm rất tốt rồi.
Có thể giữ được thời gian lâu như vậy, đã là một kỳ tích trong những lần trùng động xuất hiện rồi.
Nhưng dù vậy.
Cũng vẫn không thể lay chuyển được tâm tư của các chiến sĩ.
Bọn họ âm thầm thề trong lòng.
Mặc kệ trả giá như nào cũng sẽ bất chấp tất cả giết chết những con sâu biến dị đó, bảo vệ hành tinh này.
Bảo vệ loài người.
Otis nhíu chặt mày.
Thực sự có chút không nhìn thấu được suy nghĩ của sâu biến dị cấp 7.
Biện pháp không muốn sống như vậy, thực sự kỳ quái.
Giống như gặp phải đối tượng nào đó cần phải giết chết ngay lập tức vậy.
Nhưng rất nhanh, Otis lại lần nữa bác bỏ suy đoán của mình.
Mọi người đều biết, thứ sâu biến dị muốn giết chết nhất, chính là con người.
Mà nơi này ngoài khu an toàn ra, thì không có dấu vết của một con người nào cả.
Ngay từ đầu, nó nên dùng biện pháp này.
Chứ không phải tới giờ mới dùng.....
Otis ngồi ở đó, rơi vào trầm tư.
******
Rất nhanh Ngô Hữu Vi nhận được tin tức khẩn cấp cấp dưới gửi tới.
Đối phương tỏ vẻ trùng động lại lần nữa triển khai tấn công.
Ngô Hữu Vi nhanh chóng nói: "Ta biết rồi."
Hắn không cần trở lại khu an toàn ngay lập tức.
Bởi vì hắn còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó chính là kiểm tra xem gần đây có tung tích của sâu biến dị cấp 7 không.
Nhưng hiện giờ đã có không ít trùng triều thoát khỏi vòng vây.
Hắn cần phải trở về.
Nhưng con sâu này phải xử lý thế nào đây?
Ngô Hữu Vi rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Dù sao con sâu lông này cũng vô tội, lại bị thú cưng của mình tàn hại thành như vậy.
Hơn nữa khiến Ngô Hữu Vi cảm thấy khó hiểu chính là, con sâu lông này dù có yếu ớt thế nào, nhưng tốt xấu cũng coi là sinh vật biến dị.
Làm sao ngay cả một con gà bình thường cũng không đánh nổi chứ.
Tuy tới tận bây giờ hắn cũng không biết dị năng của con sâu lông này là gì.
Nhưng phải biết rằng, sâu lông bình thường, sẽ không to như vậy.
Tuy thầm muốn thả cho con sâu lông này đi, nhưng nó thoạt nhìn bị thương rất nặng.....
Hắn cũng không thể không chịu trách nhiệm.
Ngô Hữu Vi thở dài.
Quyết định mang theo con sâu lông này về.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh thành gấu trúc
- Chương 2: Quá xấu
- Chương 3: Dễ thương nhất thế giới
- Chương 4: Ngày đầu tiên ở ngoại tinh
- Chương 5: Bán manh thành công
- Chương 6: Ngài tranh đua một chút
- Chương 7: Ngài gầy quá
- Chương 8: Chỉ có lửa mới có thể hóa giải ưu sầu
- Chương 9: Bán gấu trúc làm giàu
- Chương 10: Manh là nhất định phải bán
- Chương 11: Hệ thống bán manh mới là bug
- Chương 12: Chấp nhất mang thù
- Chương 13: Ngài cảm thấy còn dễ thương sao?
- Chương 14: Muốn đánh báo đen
- Chương 15: Điểm bán manh tới tay
- Chương 16: Nó khoác ánh trăng mà đến
- Chương 17: Báo đen thông minh
- Chương 18: Sinh vật mới xuất hiện
- Chương 19: Con người xuất hiện
- Chương 20: Lại một lần bán manh thành công
- Chương 21: Kiếm xong liền chạy lấy người
- Chương 22: Chủ động xuất kích
- Chương 23: Bắt gấu trúc làm giàu
- Chương 24: Lăn lộn đi gấu trúc
- Chương 25: Gấu trúc đại phát thần uy
- Chương 26: Gấu trúc sắp bị bắt
- Chương 27: Nguyên soái lên sân khấu
- Chương 28: Thật xấu
- Chương 29: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh!
- Chương 30: Muốn cứu sói bạc
- Chương 31: Manh điểm của nguyên soái
- Chương 32: Dọn thới biệt thự của nguyên soái
- Chương 33: Kiếm được 250 điểm bán manh
- Chương 34: Đều cho ngươi ăn
- Chương 35: Ngửi mùi thỏ lộ lộ bụng
- Chương 36: Bắt đầu có cảm tình
- Chương 37: Nguyên soái cống hiến 666
- Chương 38: Nguyên soái cống hiến 233
- Chương 39: Cho chúng nó một cái nhà
- Chương 40: Cái bụng đen của nguyên soái
- Chương 41: Bí mật của nguyên soái
- Chương 42: Sói bạc ăn đồ CHÍN
- Chương 43: Sói bạc lấy cớ
- Chương 44: Sói bạc thay đổi
- Chương 45: Cắn chết Triệu Lợi Binh
- Chương 46: Chân tướng sáng tỏ
- Chương 47: Nguyên soái rất khó chịu
- Chương 48: Ta không đáng yêu sao
- Chương 49: Nếu như có kiếp sau
- Chương 50: Mọi chuyện đã có ta
- Chương 51: Ngươi đáng yêu nhất
- Chương 52: Mộng bức lông xù xù
- Chương 53: Ta không phải, ta không có
- Chương 54: Tò mò gấu trúc nói gì
- Chương 55: Meo ~
- Chương 56: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh
- Chương 57: Nguyên soái có tiền #
- Chương 58: Cố gắng vì thú biến dị
- Chương 59: Trang viên gặp chuyện bất ngờ
- Chương 60: Nguyên soái bị hiểu lầm
- Chương 61: Gấu trúc làm chuyện xấu
- Chương 62: Phát triển fan
- Chương 63: Quá đáng yêu
- Chương 64: Biết trước nguy hiểm
- Chương 65: Khiếp sợ
- Chương 66: Bảo bối trong tim nguyên soái
- Chương 67: Đại phát thần uy
- Chương 68: Ngốc nghếch đáng yêu
- Chương 69: Ngăn cơn sóng dữ
- Chương 70: Hung manh
- Chương 71: Gấu trúc thần kỳ
- Chương 72: Ngọn lửa bị cười nhạo
- Chương 73: Thật là quá đáng yêu
- Chương 74: Gấu trúc lên tivi
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Bắt đầu phát sóng trực tiếp
- Chương 77: Mèo xã hội
- Chương 78: Chắc chắn nó rất xấu
- Chương 79: Gấu trúc nổi tiếng
- Chương 80: Toàn tinh tế đều phát điên
- Chương 81: Gấu trúc đáng yêu đến sập mạng
- Chương 82: Nguyên soái ghen tị
- Chương 83: Gấu trúc đắn đo
- Chương 84: Gấu trúc biết lái xe
- Chương 85: Gấu trúc lái máy bay
- Chương 86: Băng nhận hùng
- Chương 87: Trộm quay gấu trúc
- Chương 88: Nguyên soái lại ghen
- Chương 89: Phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c
- Chương 90: Nghề tay trái của Otis
- Chương 91: Gấu trúc khóc
- Chương 92: Lòng người hiểm ác
- Chương 93: Lời dặn dò cuối cùng
- Chương 94: Không muốn ngươi chết
- Chương 95: Ta có thể nói
- Chương 96: Quá xấu
- Chương 97: Hung manh gào
- Chương 98: Cây trúc
- Chương 99: Thăng cấp
- Chương 100
- Chương 101: Biến to biến nhỏ
- Chương 102: Thu nhỏ
- Chương 103: Nhìn yêu quá!
- Chương 104: Nguy cơ
- Chương 105: Biến xấu
- Chương 106: Hủy dung
- Chương 107: Bị thương
- Chương 108: Dị năng bạo động
- Chương 109: Giải quyết nguy cơ
- Chương 110: Một đám tham ăn
- Chương 111: Mở vườn thú
- Chương 112: Thay đổi
- Chương 113: Âm mưu sơ hiện
- Chương 114: Nguy cơ mới
- Chương 115: Thật xấu xí
- Chương 116: Cấp 6
- Chương 117: Ánh sáng dẫn đường
- Chương 118: Meo meo
- Chương 119: Tên khốn kiếp!
- Chương 120: Otis cặn bã
- Chương 121: Mị lực của gấu trúc
- Chương 122: Tiền mồ HÔI NƯỚC MẮT
- Chương 123: Sảng văn vai chính
- Chương 124
- Chương 126: Tiết lộ bí mật
- Chương 127: Bại lộ nói chuyện
- Chương 128: Chơi nào
- Chương 129: Tâm sự của gấu trúc
- Chương 130: Bại lộ nói chuyện
- Chương 131: Hệ thống thăng cấp
- Chương 132: Cố vấn
- Chương 133: Chờ ngươi quay lại
- Chương 134: Hoa Hoa yêu hoa
- Chương 135: Cấp 7
- Chương 136: Bắn cho hai phát
- Chương 137: Hệ thống tái xuất
- Chương 138: Hành tinh mèo
- Chương 139: Hỏa nhãn kim tinh
- Chương 140: Bò nào bò nào
- Chương 141
- Chương 142: Sâu biến dị cấp 7 ở đâu
- Chương 143: Đừng khinh thường một con gà
- Chương 144
- Chương 145: Nani? Sâu lông
- Chương 146: Mèo đen bị sốc
- Chương 147: Mèo xin giúp đỡ
- Chương 148: Ngươi có từng biết
- Chương 149: Cái gì? Là sói!!!
- Chương 150: Bắt đầu thay đổi
- Chương 151: Gặp mặt cùng tranh luận
- Chương 152: Nguy hiểm ập tới!!
- Chương 153: Có vẻ như một đôi đang yêu đương cuồng nhiệt
- Chương 154: Vô nhân tính!!
- Chương 155: Chỉnh sửa quy tắc
- Chương 156: Thể hiện nào~
- Chương 157: Cộng sinh thú
- Chương 158: Ngươi thuộc về ta
- Chương 159: Ký kết khế ước với Otis
- Chương 160: Không biết xấu hổ
- Chương 161: Quyết định của mèo đen
- Chương 162: Ăn sâu mới có thể cứu vớt thế giới
- Chương 163: Trao đổi
- Chương 164: Lão nguyên soái
- Chương 165: Xấu quá
- Chương 166: Nguyên soái thông suốt
- Chương 167: Mai rùa
- Chương 168: Thoát ra
- Chương 169: Bất khả chiến bại
- Chương 170: Đêm trước khi xuất phát
- Chương 171: Tấn công trùng động
- Chương 172: Tiến vào trùng động
- Chương 173: Tiến vào trùng động phát sóng trực tiếp
- Chương 174: Bởi vì mình đáng yêu?
- Chương 175: Ha ha trước đi
- Chương 176: Báo đen, lâu rồi không gặp!
- Chương 177: Gì mà dài thế
- Chương 178: Thì ra ngươi là gấu trúc
- Chương 179: Thổ lộ ở bên nhau
- Chương 180: Mệt mỏi vì qua cửa
- Chương 181: Gấu trúc thật khí phách
- bình luận