Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp - Chương 66: Bảo bối trong tim nguyên soái

Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp Chương 66: Bảo bối trong tim nguyên soái
Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Bởi vì phản ứng của tiểu li miêu và sói bạc, đám người hầu mặc dù cực kỳ sợ hãi cũng không khỏi sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt với đám thú biến dị.

Thú biến dị thực sự vô hại sao?

Vì sao lại khác hoàn toàn với hình tượng trên mạng tinh tế?

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối không thể tin thú biến dị cũng sẽ có một mặt ngoan ngoan săn sóc như vậy.

Vì trong ấn tượng của bọn họ, thú biến dị chính là tồn tại hùng dữ và tàn bạo.

Lúc này, quản gia không để ý tới đám người hầu đó, vì ông lúc này còn đang tự hỏi có nên liên lạc với nguyên soái hay không, báo cáo việc bên này cho hắn.

Những lại nghĩ, lúc này nguyên soái nhất định rất bận.

Trên thực tế cũng đúng là như vậy.

Trên không trung khu D bỗng nhiên xuất hiện trùng động, hàng triệu trùng triều dốc toàn bộ lực lượng, đang điên cuồng tấn công giết chóc các thành phố, khu quân sự của khu D lập tức phái ra toàn bộ binh lính chiến đấu.

Mục tiêu hàng đầu là tiêu diệt trùng triều, nhiệm vụ thứ yếu là tận hết khả năng hộ tống người thường tới khu an toàn, tránh thương vong lớn hơn.

Nhưng điều khiển trùng triều là sâu biến dị cấp 4, vũ khí khoa học bình thường đã rất khó gây thương tổn cho xác ngoài của nó, chỉ có thông qua dị năng mạnh mẽ của con người, mới có thể hoàn toàn khiến nó bị thương nặng.

Nhưng hiện giờ có rất ít tồn tại có thể khiến nó bị thương nặng hoặc giết chết nó.

Đương nhiên, không phải con người chưa nghĩ tới dùng chiến thuật biển người làm suy yếu sức chiến đấu của sâu biến dị cấp 4, nhưng cấp bậc chênh lệch khiến con người nhận ra loại phương pháp này chỉ có thể suy yếu số lượng con người, lại không thể gây ra bất cứ ảnh hưởng gì tới sâu biến dị.

Vì vậy, đích thân quan quân cấp cao nhất cùng một số phụ tá tự mình ra chiến trường, mỗi người đều mang theo quyết tâm dù có phải chết, cũng phải chiến đấu cùng con sâu biến dị cấp 4 kia.

Nếu không phải nguyên soái Otis kịp thời đến, bọn họ tất nhiên sẽ chết ở nơi đó, đương nhiên, con sâu biến dị cấp 4 kia cũng đừng nghĩ sống.

Otis có thể không cần tới.

Vì cho dù không có hắn, nguy cơ ở nơi này cũng có thể thuận lợi giải quyết, nhưng cái giá phải trả sẽ cực kỳ thảm thiết mà thôi.

Nhưng hiện giờ quan quân cao giai (dị năng cao) cực kỳ thưa thớt, Otis không thể trơ mắt nhìn những hạt giống mình cực khổ bồi dưỡng ra bị chết ở chỗ này, bọn họ còn có không gian lớn hơn để bay lên, nếu chết ở đây, không biết phải mất bao lâu mới có thể bồi dưỡng ra quan quân cao giai.

Đây cũng là lý do vì sao Otis bận rộn như vậy.

Sau khi giết chết sâu biến dị cấp 4, ổn lại tình hình chiến đấu, hắn mới thu được tin tức trùng động cũng xuất hiện ở khu B, dựa vào tin tức tại hiện trường đưa tới, hắn có thể rõ ràng nhìn ra trùng động ở khu B lớn hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.

Sâu biến dị cấp cao nhất từ tong nhảy ra tuyệt đối không thể khinh thường.

Trái tim Otis trầm xuống, lập tức nói với người phụ trách khu D: "Sâu biến dị cấp cao nhất ở nơi này đã hoàn toàn giải quyết, sâu biến dị còn lại giao cho ngươi giải quyết."

Người phụ trách vội vàng gật đầu, tỏ vẻ đã rõ.

Dù sao chuyện này vốn dĩ nên do bọn họ xử lý.

Otis mở máy bay chiến đấu, nhanh chóng chạy tới khu B, trên đường, hắn lập tức mở quang não trong trạng thái yên lặng ra, bên trong nhanh chóng hiện lên mấy tin tức.

Đều là đại tướng khu B gửi tới, phần lớn nội dung đều là tin tức về tình hình chiến đấu ở khu B.

Otis lập tức video call, phát ra từng mệnh lệnh, cuối cùng nói: "Lập tức triệu tập binh lực xung quanh, cần phải giảm bớt thương vong tới mức thấp nhất cho nơi này, hơn nữa giám sát kỹ tung tích của sâu biến dị cấp cao nhất cho ta, sau khi phát hiện lập tức báo cho ta."

"Rõ, nguyên soái."

Sau khi cúp liên lạc, Otis không đi tới phòng chỉ huy, bởi vì sâu biến dị sẽ ẩn náu rất xảo quyệt, cho nên hắn ở đâu cũng không có bất cứ tác dụng gì.

Vì giao thông ở khu B bị tê liệt, Otis không thể cài đặt đi tự động, chỉ có thể dung tay điều khiển phi hành khí, chạy về phía trang viên, trong đầu không tự chủ nghĩ tới cục cưng nhỏ trong vườn thú.

Trong lòng Otis càng thêm lo lắng, hắn lập tức lấy quang não liên hệ với quản gia, hỏi: "Trang viên hiện tại thế nào?"

Quản gia lập tức đáp: "Nguyên soái, chúng ta đều đang ở trong khu phòng ngự, trùng triều còn chưa tới nơi này, không có bất cứ thương vong nào."

Điều Otis muốn nghe không phải những điều này, hắn trầm giọng nói: "Thú biến dị đâu?"

Quản gia có vẻ không hề bất ngờ, nói: "Chúng nó cũng đều ở trong khu phòng ngự, đều không có việc gì."

Trái tim đang căng chặt của Otis lập tức thả lỏng.

May mà cục cưng nhỏ không có việc gì.

"Chú ý đừng phát ra tiếng động, bảo trì trấn định chờ quân đội cứu viện, hiểu chưa?" Otis trầm giọng dặn dò nói: "Ta đã cố hết sức phái quân đội qua đó."

Giọng nói mang theo trấn định của quản gia vang lên trong quang não: "Đã hiểu."

Sau khi ngắt máy, Otis lại lần nữa bay nhanh hơn.

Trở lại trang viên.

Trong khu phòng ngực, đám người hầu nơm nớp lo sợ, thế mà có loại cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết.

Bởi vì vừa rồi nguyên soái gọi điện tới, quản gia cố ý để loa ngoài, truyền lại rành mạch lời nguyên soái nói vừa rồi tới tai mọi người.

Lúc này bọn họ mới nhận ra.....thì ra đám thú biến dị ở trong lòng nguyên soái chiếm cứ địa vị không nhỏ.

Nếu lúc ấy bọn họ không lựa chọn đứng về phía quản gia, đến lúc trùng triều đột nhiên đột kích giết chết thú biến dị, chỉ sợ khiến nguyên soái nhất định sẽ phát lửa giận lên trên người bọn họ.

May mắn, may mắn.

Mỗi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Quản gia thu hết một màn này vào đáy mắt, ý vị không rõ cười cười.

Quý Vô Tu giật giật khóe miệng.

Lập tức cảm thấy vị quản gia này.....kỳ thực rất gian trá.

Trong trùng động vẫn có đại quân trùng triều cuồn cuộn không ngừng chui ra, mà trận doanh của nhân loại cùng lắm chỉ có thể điều ra mấy trăm nghìn đại quân.

Bản thân hàng trăm nghìn đấu với hàng triệu đã là quan hệ cực kỳ bất bình đẳng.

Nhưng mỗi người lính đều đang liều mạng chiến đấu.

Chưa từng lui bước.

Nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ quê hương này không bị sâu biến dị xâm chiếm hoàn toàn.

Một người ngã xuống, sẽ có người thứ hai đứng lên chống đỡ.

Trang viên của Otis đều mở ra phòng vệ ở bốn phía, chỉ cần có sâu biến dị tới gần, sẽ lập tức kích phát công kích, vách tường lập tức lộ ra súng laser tiến hành bắn phá, tuy lực tổn thương không mạnh bằng dị năng con người, nhưng cũng ngăn cản được không ít trùng triều tới gần.

Không ít sâu biến dị nhận ra nơi này là một miếng xương cực kỳ khó gặm, bắt đầu triệu hoán sâu biến dị khác.

Mấy tiểu đội sâu biến dị bắt đầu tụ tập lại đây, ý đồ dùng chiến thuật trùng chiều tiêu hao hệ thống phòng hộ, thứ chúng nó không thiết nhất chính là cuồn cuộn không ngừng trùng triều.

Rất nhanh, ven tường chất đầy thi thể sâu biến dị, sâu biến dị phía sau tiếp tục xông lên công kích, tận đến khi chúng nó tiến vào trong trang viên, bắt đầu tìm kiếm tung tích nhân loại.

Chúng nó phá hủy kiến trúc xung quanh, lại vẫn không phát hiện ra bất cứ tung tích của nhân loại nào.

Mọi việc xảy ra trong trang viên, đang thông qua camera phát tới quang não.

Sắc mặt của người trong khu phòng ngự có chút khó coi.

"Sao đám sâu biến dị này tới nhanh như vậy?" Quản gia nhìn chằm chằm màn hình lẩm bẩm.

Theo ông phỏng đoán, ít nhất cũng phải nửa tiếng mới có trùng triều tới nơi này, hơn nữa số lượng tuyệt đôi sẽ không nhiều lắm.

Nhưng hiện tại mọi việc xảy ra đã vượt qua dự tính của quản gia, sự tình bắt đầu phát triển theo hướng không biết rõ.

Thân là người thường, đám người hầu lập tức hoảng loạn, bọn họ mới là người sợ hãi nhất trong đó.

Bởi vì bọn họ không có sức chiến đấu, không có dị năng, một khi bị đám sâu biến dị đó phát hiện, như vậy kết cục tuyệt đối sẽ cực kỳ thê thảm.

Đặc biệt là đám người hầu cố tình nhằm vào các cựu binh, càng sợ hãi không thôi.

Bọn họ cũng không sợ đám cựu binh này không cứu mình.

Chỉ sợ bọn họ không kịp chờ quân đội tới, đá bị đám sâu biến dị này giết chết.

Các bảo an phụ trách an toàn trong trang viên mạnh mẽ ngăn chặn khủng hoảng và bất an, bắt đầu bàn bạc kế hoạch tiếp theo nên làm gì.

Không ai nghĩ tới chạy trốn khỏi trang viên.

Bởi vì cách này không thực tế.

Ngoài nơi này ra, chỉ có khu phòng hộ quân sự mới có phương tiện phòng thủ mạnh nhất kiên cố nhất.

Chỉ có kiên trì sống sót, chờ đợi quân đội cứu viện mới là cách để sống sót duy nhất.

"Chúng ta phải chuẩn bị tinh thần sẽ bị phát hiện." Không biết là dị năng giả bảo an nào nói.

Mấy người còn lại sôi nổi tán đồng gật đầu.

"Tuy khu phòng ngự có thể chống đỡ rất lâu, nhưng lần này sâu biến dị thực sự quá nhiều, đại bộ phận binh lính của quân đội nhất định ở tiền tuyến chống đỡ trùng triều mãnh liệt nhất, bọn họ rất khó phân ra binh lực để tới chỗ chúng ta."

Thân là người đã từng trải qua vô số lần trùng triều, Triệu Lợi Binh nói: "Cho nên quân đội chạy tới nơi này cứu chúng ta nhất định đang vất vả tiêu diệt trùng triều, thời gian cứu viện sẽ lâu hơn hơn thời gian chúng ta dự tính."

"Sau khu phòng ngự có một kho hàng, bên trong có một ít vũ khí, nếu một khi xảy ra chiến đấu, chúng ta phải cố hết sức dùng vũ khí tấn công, tiết kiệm dị năng dùng để đối phó tình trạng đột phát."

Dưới sự phân tích ổn thỏa của Triệu Lợi Binh, cảm xúc hoảng loạn của mọi người dần dần bình ổn trở lại, càng ở trong nguy cơ, con người sẽ càng sinh ra cái gọi là tâm lý phục tùng.

Triệu Lợi Binh tốt xấu cũng đã từng là thượng sĩ, tự nhiên quen ra lệnh, anh dùng trực giác nhạy bén nhất, đem từng mệnh lệnh chia cho từng cá nhân, cũng nói cho mọi người tuyệt đối đừng kinh hoảng, càng không thể tùy ý thoát khỏi mọi ngươi để tự mình chạy trốn, như vậy sẽ chết càng nhanh hơn.

Đương nhiên những lời này căn bản không phải nói cho những cựu binh dị năng giả nghe, mà là nói cho những người thường chưa bao giờ lên chiến trường, chưa từng thực sự chiến đấu với sâu biến dị nghe.

Tuy pháp luật tinh tế từng quy định rõ ràng, cưỡng chế yêu cầu mỗi một người thường đều phải học tập kỹ xảo chiến đấu nhất định, cùng với cách xử lý khi xảy ra sự kiện đột phát.

Nhưng mặc kệ người thường trải qua bao nhiêu lần sự kiện đột phát mô phỏng, thì tới khi bọn họ gặp phải nguy cơ thực sự, phần lớn đều sẽ hoảng loạn quên hết toàn bộ những gì mình học được.

Bởi vì chuyện này xảy ra không phải lần một lần hai.

Mà là thường xuyên sẽ gặp phải.

Bao nhiêu lần chỉ bởi vì người thường khủng hoảng đến mức không phối hợp, thậm chí còn quấy rối, mang tới trở ngại rất lớn cho các binh lính cứu viện, thậm chí còn làm không ít binh lính vì vậy mà hy sinh.

Ngâm bên trong có rất nhiều binh lính oán hận về chuyện này.

Bọn họ mạo hiểm tính mạng đi cứu người, kết quả lại bị đối phương liên lụy mà chết.

Đúng lúc này, lồng phòng hộ khu phòng ngự đột nhiên truyền tới một trận dao động.

Sắc mặt mọi người biến đổi.

Chỗ bọn họ ẩn náu bị phát hiện.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận