Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp - Chương 89: Phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh thành gấu trúc
- Chương 2: Quá xấu
- Chương 3: Dễ thương nhất thế giới
- Chương 4: Ngày đầu tiên ở ngoại tinh
- Chương 5: Bán manh thành công
- Chương 6: Ngài tranh đua một chút
- Chương 7: Ngài gầy quá
- Chương 8: Chỉ có lửa mới có thể hóa giải ưu sầu
- Chương 9: Bán gấu trúc làm giàu
- Chương 10: Manh là nhất định phải bán
- Chương 11: Hệ thống bán manh mới là bug
- Chương 12: Chấp nhất mang thù
- Chương 13: Ngài cảm thấy còn dễ thương sao?
- Chương 14: Muốn đánh báo đen
- Chương 15: Điểm bán manh tới tay
- Chương 16: Nó khoác ánh trăng mà đến
- Chương 17: Báo đen thông minh
- Chương 18: Sinh vật mới xuất hiện
- Chương 19: Con người xuất hiện
- Chương 20: Lại một lần bán manh thành công
- Chương 21: Kiếm xong liền chạy lấy người
- Chương 22: Chủ động xuất kích
- Chương 23: Bắt gấu trúc làm giàu
- Chương 24: Lăn lộn đi gấu trúc
- Chương 25: Gấu trúc đại phát thần uy
- Chương 26: Gấu trúc sắp bị bắt
- Chương 27: Nguyên soái lên sân khấu
- Chương 28: Thật xấu
- Chương 29: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh!
- Chương 30: Muốn cứu sói bạc
- Chương 31: Manh điểm của nguyên soái
- Chương 32: Dọn thới biệt thự của nguyên soái
- Chương 33: Kiếm được 250 điểm bán manh
- Chương 34: Đều cho ngươi ăn
- Chương 35: Ngửi mùi thỏ lộ lộ bụng
- Chương 36: Bắt đầu có cảm tình
- Chương 37: Nguyên soái cống hiến 666
- Chương 38: Nguyên soái cống hiến 233
- Chương 39: Cho chúng nó một cái nhà
- Chương 40: Cái bụng đen của nguyên soái
- Chương 41: Bí mật của nguyên soái
- Chương 42: Sói bạc ăn đồ CHÍN
- Chương 43: Sói bạc lấy cớ
- Chương 44: Sói bạc thay đổi
- Chương 45: Cắn chết Triệu Lợi Binh
- Chương 46: Chân tướng sáng tỏ
- Chương 47: Nguyên soái rất khó chịu
- Chương 48: Ta không đáng yêu sao
- Chương 49: Nếu như có kiếp sau
- Chương 50: Mọi chuyện đã có ta
- Chương 51: Ngươi đáng yêu nhất
- Chương 52: Mộng bức lông xù xù
- Chương 53: Ta không phải, ta không có
- Chương 54: Tò mò gấu trúc nói gì
- Chương 55: Meo ~
- Chương 56: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh
- Chương 57: Nguyên soái có tiền #
- Chương 58: Cố gắng vì thú biến dị
- Chương 59: Trang viên gặp chuyện bất ngờ
- Chương 60: Nguyên soái bị hiểu lầm
- Chương 61: Gấu trúc làm chuyện xấu
- Chương 62: Phát triển fan
- Chương 63: Quá đáng yêu
- Chương 64: Biết trước nguy hiểm
- Chương 65: Khiếp sợ
- Chương 66: Bảo bối trong tim nguyên soái
- Chương 67: Đại phát thần uy
- Chương 68: Ngốc nghếch đáng yêu
- Chương 69: Ngăn cơn sóng dữ
- Chương 70: Hung manh
- Chương 71: Gấu trúc thần kỳ
- Chương 72: Ngọn lửa bị cười nhạo
- Chương 73: Thật là quá đáng yêu
- Chương 74: Gấu trúc lên tivi
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Bắt đầu phát sóng trực tiếp
- Chương 77: Mèo xã hội
- Chương 78: Chắc chắn nó rất xấu
- Chương 79: Gấu trúc nổi tiếng
- Chương 80: Toàn tinh tế đều phát điên
- Chương 81: Gấu trúc đáng yêu đến sập mạng
- Chương 82: Nguyên soái ghen tị
- Chương 83: Gấu trúc đắn đo
- Chương 84: Gấu trúc biết lái xe
- Chương 85: Gấu trúc lái máy bay
- Chương 86: Băng nhận hùng
- Chương 87: Trộm quay gấu trúc
- Chương 88: Nguyên soái lại ghen
- Chương 89: Phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c
- Chương 90: Nghề tay trái của Otis
- Chương 91: Gấu trúc khóc
- Chương 92: Lòng người hiểm ác
- Chương 93: Lời dặn dò cuối cùng
- Chương 94: Không muốn ngươi chết
- Chương 95: Ta có thể nói
- Chương 96: Quá xấu
- Chương 97: Hung manh gào
- Chương 98: Cây trúc
- Chương 99: Thăng cấp
- Chương 100
- Chương 101: Biến to biến nhỏ
- Chương 102: Thu nhỏ
- Chương 103: Nhìn yêu quá!
- Chương 104: Nguy cơ
- Chương 105: Biến xấu
- Chương 106: Hủy dung
- Chương 107: Bị thương
- Chương 108: Dị năng bạo động
- Chương 109: Giải quyết nguy cơ
- Chương 110: Một đám tham ăn
- Chương 111: Mở vườn thú
- Chương 112: Thay đổi
- Chương 113: Âm mưu sơ hiện
- Chương 114: Nguy cơ mới
- Chương 115: Thật xấu xí
- Chương 116: Cấp 6
- Chương 117: Ánh sáng dẫn đường
- Chương 118: Meo meo
- Chương 119: Tên khốn kiếp!
- Chương 120: Otis cặn bã
- Chương 121: Mị lực của gấu trúc
- Chương 122: Tiền mồ HÔI NƯỚC MẮT
- Chương 123: Sảng văn vai chính
- Chương 124
- Chương 126: Tiết lộ bí mật
- Chương 127: Bại lộ nói chuyện
- Chương 128: Chơi nào
- Chương 129: Tâm sự của gấu trúc
- Chương 130: Bại lộ nói chuyện
- Chương 131: Hệ thống thăng cấp
- Chương 132: Cố vấn
- Chương 133: Chờ ngươi quay lại
- Chương 134: Hoa Hoa yêu hoa
- Chương 135: Cấp 7
- Chương 136: Bắn cho hai phát
- Chương 137: Hệ thống tái xuất
- Chương 138: Hành tinh mèo
- Chương 139: Hỏa nhãn kim tinh
- Chương 140: Bò nào bò nào
- Chương 141
- Chương 142: Sâu biến dị cấp 7 ở đâu
- Chương 143: Đừng khinh thường một con gà
- Chương 144
- Chương 145: Nani? Sâu lông
- Chương 146: Mèo đen bị sốc
- Chương 147: Mèo xin giúp đỡ
- Chương 148: Ngươi có từng biết
- Chương 149: Cái gì? Là sói!!!
- Chương 150: Bắt đầu thay đổi
- Chương 151: Gặp mặt cùng tranh luận
- Chương 152: Nguy hiểm ập tới!!
- Chương 153: Có vẻ như một đôi đang yêu đương cuồng nhiệt
- Chương 154: Vô nhân tính!!
- Chương 155: Chỉnh sửa quy tắc
- Chương 156: Thể hiện nào~
- Chương 157: Cộng sinh thú
- Chương 158: Ngươi thuộc về ta
- Chương 159: Ký kết khế ước với Otis
- Chương 160: Không biết xấu hổ
- Chương 161: Quyết định của mèo đen
- Chương 162: Ăn sâu mới có thể cứu vớt thế giới
- Chương 163: Trao đổi
- Chương 164: Lão nguyên soái
- Chương 165: Xấu quá
- Chương 166: Nguyên soái thông suốt
- Chương 167: Mai rùa
- Chương 168: Thoát ra
- Chương 169: Bất khả chiến bại
- Chương 170: Đêm trước khi xuất phát
- Chương 171: Tấn công trùng động
- Chương 172: Tiến vào trùng động
- Chương 173: Tiến vào trùng động phát sóng trực tiếp
- Chương 174: Bởi vì mình đáng yêu?
- Chương 175: Ha ha trước đi
- Chương 176: Báo đen, lâu rồi không gặp!
- Chương 177: Gì mà dài thế
- Chương 178: Thì ra ngươi là gấu trúc
- Chương 179: Thổ lộ ở bên nhau
- Chương 180: Mệt mỏi vì qua cửa
- Chương 181: Gấu trúc thật khí phách
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp
Chương 89: Phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c
Theo những bình luận này xuất hiện, càng ngày càng nhiều người xem cũng bắt đầu cảm thấy không ổn.
Mỗi lần trước khi server bị sập, đều sẽ bắt đầu bị nghẽn mạng.
Mà vừa rồi, phòng phát sóng trực tiếp thực sự bị nghẽn mạng một chút.
Mỗi lần trước khi server bị sập, bình luận trong phát sóng trực tiếp thường thường đều là nhiều nhất.
Mà hiện tại, bình luận trước mắt cũng là nhiều nhất.
[Ta thật sự cảm giác server sắp sập.]
[ A a a a a vì sao cứ sập mãi, còn có để người khác vui vẻ xem phát sóng trực tiếp hay không?]
[Điều này ngươi phải hỏi người của phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế, hỏi xem bọn họ vì sao không sửa chữa cho tử tế một chút?]
Vì thế một đám người sôi nổi dũng mãnh tràn vào trang web chính của phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế, bắt dầu tiếnhành thăm hỏi hàng ngày.
[Dậy đi dậy đi, phòng phát sóng trực tiếp sắp sập rồi, mau đi sửa chữa.]
[Trời đã tối rồi vì sao các người còn ngủ!? Phòng phát sóng trực tiếp sắp sập rồi đấy, mau đi tăng ca tăng ca đi!]
Cấp trên của phòng khoa học kỹ thuật mạng tinh tế lại lần nữa xuất hiện, nhìn một đám người vốn nên ngủ lại mặt mang ý cười nhìn phát sóng trực tiếp, lập tức liền ngây ngẩn cả người: "Các ngươi cư nhiên không ngủ?"
Trên thực tế, người của phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế cũng đang xem phát sóng trực tiếp.
Bọn họ bình tĩnh ngồi ở kia, hiển nhiên cực kỳ có lòng tin về lần gia cố server lần này.
Bởi vì bọn họ đã vài ngày liên đều không ngủ ngon giấc, vội vàng chỉnh sửa tất cả lỗ hổng của hệ thống.
Cũng không tin server lần này còn bị sập.
Một người trong đó nghiến răng nghiến lợi: "Ta không thể ngủ, nếu lại bị con thú biến dị kia làm sập server, ta còn mặt mũi nào ở chỗ này lăn lộn?"
Người còn lại cũng sôi nổi gật đầu, hiển nhiên cũng muốn thông qua lần phát sóng trực tiếp này rửa lại mối nhục xưa.
Cấp trên rất là vui mừng, vỗ vỗ bả vai tiểu tổ trưởng: "Làm tốt lắm, lần này nếu không bị sập, ta sẽ tăng tiền lương cho các ngươi."
Tiểu tổ trưởng nghe vậy, quyết đoán lắc đầu: "Chúng ta không cần tiền."
Cấp trên đột nhiên thấy không ổn: "Vậy các ngươi muốn khen thưởng gì?"
Tiểu tổ trưởng gãi gãi đầu, khó xử nói: "Chúng ta vì gia cố lại server, đã vài ngày liền không ngủ ngon, không bằng cho chúng ta ba ngày phép để ngủ đi."
Cấp trên: "......"
Đối mặt với một đám chó độc thân lớn tuổi, cấp trên giật giật khóe miệng, bàn tay vung lên: "Được!"
Mọi người hoan hô.
Cấp trên tiếp tục nói: "Nhưng phải nói trước, nếu lần này server lại sập, tất cả kỳ nghỉ của các ngươi sẽ không còn, còn cần phải đi làm đúng giờ."
Mọi người nghe vậy, lập tức cười.
Đáy mắt tràn đầy tự tin.
Cho dù con thú biến dị kia có nổi tiếng thế nào, server của bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không sập.
Giờ phút này, bình luận vẫn còn đang đổi mới.
Đại đa số người lo sợ bất an.
Cứ cảm thấy server sắp sập, nhưng cố tình đến bây giờ vẫn là không bị sập.
Một lòng bất ổn.
Mà còn có một vài người cực kỳ Phật hệ, bình tĩnh bình luận: [Sớm muộn gì cũng sẽ sập, làm gì hốt ha hốt hoảng như vậy, an tĩnh xem phát sóng trực tiếp là được.]
Còn có người bình luận: [A a a a a đừng mà, server xin đường sập, ta còn chưa xem đủ thú biến dị đâu!]
Bởi vì đại đa số người đều cho rằng server sẽ sập, khiến người của phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh thế tự mình lên bình luận, thề son thề sắt: [Tuyệt đối sẽ không sập! Mọi người yên tâm! Phòng nghiên cứu khoa học chúng ta đã sớm gia cố thực ổn định server! Nếu lại sập ta sẽ phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c!]
Lời này vừa ra.
Bình luận lại càng nhanh.
[Hi vọng các ngươi nói được thì làm được, ta cảm thấy lần này server nhất định vẫn sẽ sập.]
[Đã chụp hình lầu trên, chờ các ngươi ăn k.ứ.c]
Phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế tức giận lại lần nữa bình luận: [Tuyệt đối không thể.]
Mà một vài người tỏ vẻ: [Ta không quan tâm ngươi có ăn k.ứ.c hay không, ta chỉ biết server không sập là được, ta còn muốn xem thú biến dị nhiều một chút.]
Quý Vô Tu nhìn những bình luận này, không nhịn được bật cười ha ha, kết quả lại ngửa quá đà ngã chổng vó ra sau.
Màn hình, thú biến dị liều mạng muốn ngồi dậy, lại bởi vì thân thể quá béo không cách nào ngồi dậy được.
Thoạt nhìn vụng về lại đáng thương.
Bình luận lại lần nữa nhộn nhạo thêm.
[Tuy rất muốn thương nó, nhưng ta còn không phúc hậu ha ha ha.]
[Xếp hàng ha ha ha.]
[A a a a quá đáng yêu!]
[Sao lại đáng yêu như vậy cơ chứ.]
Bình luận lại lần nữa bạo tăng, nhanh chóng thay đổi liên tục.
Sau đó.
Không phụ sự mong đợi của mọi người lại lại lại sập.
Người xem: "......"
Vì sao không hề cảm thấy bất ngờ.
Thậm chí còn có một loại tâm lý "A cuối cùng cũng sập"
Sắc mặt phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế như màu đất.
Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c sao?!!!
********
Chu Húc đè đè màn hình phát sóng trực tiếp, tất cả thao tác và thiết trí đều không nhạy, rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể lựa chọn đóng cửa phát sóng trực tiếp, mau chóng nâng con thú biến dị đang vùng vẫy lên.
Nó thở hồng hộc, có vẻ hơi mệt.
Chu Húc nhìn thật sự rất muốn cười, nhưng lại sợ này con thú biến dị thông minh này vì vậy mà tức giận, cứng rắn nghẹn lại đến mức mặt đỏ bừng.
Quý Vô Tu buồn bực bò dậy, không quấn lấy Chu Húc nữa, mà là trốn sang chỗ tối yên lặng đối thoại với hệ thống.
"Hệ thống, ngươi có cảm thấy ta hẳn là phải giảm béo không?"
Quý Vô Tu vẻ mặt ưu thương.
Vừa rồi y béo tới mức suýt chút nữa không đứng dậy nổi.
Chắc chắn người trong phòng phát sóng trực tiếp đang cười nhạo y.
Chỉ nghĩ tới, trái tim y lại có chút không chịu nổi.
Hệ thống im lặng vài giây, nói: [Đúng là có hơi béo, ký chủ muốn giảm béo cũng được, một tháng ăn uống bình thường, tháng sau sẽ gầy đi 5 cân.]
Giọng nói hệ thống cực kỳ chắc chắn.
Làm Quý Vô Tu tức khắc hiếu kỳ nói: "Sao ngươi có thể chắc chắn như vậy?"
Hệ thống giống như không còn lời nào để nói: [Ký chủ ngài có một yêu cầu mỗi tháng trừ 5 cân thịt kỹ năng.]
Quý Vô Tu im lặng vài giây.
Quyết định coi chuyện này như chưa từng xảy ra, bình tĩnh gật đầu tỏ vẻ: "Ta đã biết."
Hệ thống: [......]
Nó chỉ nhìn thấu không nói toạc.
*********
Mọi người xử lý xong miệng vết thương, đồng thời sử dụng thuốc chuyên môn rửa sạch mùi máu tươi trên người.
Hạ sĩ hoạt động thân thể, xác định không có trở ngại sau đó mới hỏi: "Tất cả mọi người không sao chứ?"
Mọi người sôi nổi gật đầu, bắt đầu thu thập đồ vật tiếp tục tìm kiếm đồ ăn.
Quý Vô Tu tự nhiên muốn đi theo những người này.
Thứ nhất là vì bảo vệ bọn họ, thứ hai là cũng muốn thông qua những người này tìm được chỗ Oits.
Khu vực này cũng không có dấu về trùng triều đi qua.
Vật kiến trúc tuy có dấu vết hư hao, nhưng đại bộ phận đều hoàn hảo giữ nguyên.
Nhưng nơi gần nơi này lại thường có tiểu đội sâu biến dị đi qua.
Thân thể chúng nó còn to lớn hơn cả sâu biến dị bình thường, chỉ cần đi qua thì sẽ phát ra động tĩnh rất lớn, có thể bị nhân loại phát hiện trước tiên mà sớm trốn đi.
Dựa vào biện pháp này, hạ sĩ dẫn theo mọi người hữu kinh vô hiểm rời đi, cuối cùng cũng tới nơi cần đến.
Hạ sĩ dặn dò mọi người: "Trong chốc lát vẫn là bốn người một tổ tìm vật tư, đừng tham nhiều."
Nói rồi hắn lại trịnh trọng cảnh cáo: "Thời gian hoạt động là nửa tiếng, các ngươi cần phải trong vòng nửa giờ trở lại nơi này tập hợp, nếu vượt qua thêm 10 phút vẫn không có người trở về, chúng ta sẽ lập tức rút lui, sẽ không chờ người tới muộn, nghe hiểu chưa?"
Mọi người không dám thở mạnh, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Rất nhanh, những người quen thuộc lập tức tạo thành một tiểu đội bốn người, tản ra khắp nơi.
Không gian vốn chật trội lập tức chỉ còn lại tiểu đội hạ sĩ cầm đầu.
Đương nhiên còn có con thú biến dị mặt mộng bức đứng yên tại chỗ.
Nó ngẩng đầu nhìn chằm chằm hạ sĩ, đáy mắt tràn đầy mờ mịt, giống như đang nói ta là ai, ta đang làm gì? Ta kế tiếp phải làm như thế nào?
Hạ sĩ im lặng vài giây, quyết đoán gọi thú biến dị thú tới, dùng thủ thế biểu đạt ý tứ, hi vọng thú biến dị có thể đi theo mình.
Con thú biến dị kia vẫn mặt đầy ngốc nghếch.
Hạ sĩ cứ cảm thấy nó không hiểu ý mình.
Nhưng con thú biến dị kia lại chủ động đi về phía trước vài bước, quay đầu ý bảo đám người hạ sĩ mau đuổi theo.
Hạ sĩ ngẩn người, lúc này mới phản ứng lại, nhanh chóng ra hiệu cho ba người lập tức đuổi kịp.
Siêu thị lớn như vậy vốn phải có đủ mọi đồ vật, nhưng tuyệt đại đa số đồ vật đều bị rơi xuống đất, vật phẩm trên giá hư hao nghiêm trọng, cũng không biết là do sâu biến dị gây ra, hay là do nhân loại lúc ấy chạy trốn không cẩn thận làm đổ.
Hạ sĩ thu một vài đồ vật dinh dưỡng cao vào ba lô, cuối cùng lại cầm chút nước và dịch dinh dưỡng, nhét đầy vào ba lô, cuối cùng không chút lưu luyến đứng lên nói với mọi người:"Cần phải quay lại."
Mặt ba người kia lộ vẻ luyến tiếc, hiển nhiên còn muốn lấy thêm chút đồ vật.
Sắc mặt hạ sĩ bỗng nhiên âm trầm: "Không nhớ ta lúc trước đã nói rồi sao, đừng tham nhiều, cẩn thận không có mạng để hưởng."
Lời này giống như dọa tới ba người, chỉ có thể lưu luyến không rời nhanh chóng rời đi.
Quý Vô Tu nghĩ nghĩ, chạy nhanh ngăn lại hạ sĩ.
Hạ sĩ không rõ nguyên do, bản năng hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Ngay sau đó hắn nhịn không được trở nên ảo não.
Hắn thế nhưng ngốc đến mức đi hỏi thú biến dị loại vấn đề này.
Còn kỳ vọng nó có thể cho mình đáp án.
Thật là quá ngốc.
Nhưng con thú biến dị kia lại nhìn xung quanh, lấy ra một cái ba lô, nó giống mô giống dạng lựa chọn đồ vật, sau đó cất vào ba lô, ý bảo hạ sĩ hỗ trợ kéo lại nút thắt ba lô.
Dù sao nó không làm được cái việc tinh tế như vậy.
Hạ sĩ: "!!!"
Thú biến dị kêu vài tiếng thúc giục, có vẻ hơi nôn nóng.
Hạ sĩ nuốt nuốt nước miếng.
Quyết định thu hồi ý nghĩ của mình lúc trước.
Con thú biến dị này mới không ngốc.
Người thực sự ngốc, là mình mới đúng.
Hắn cúi người, nhanh chóng kéo lại nút thắt.
Chưa kịp tự hỏi con thú biến dị này muốn cõng đồ vật này như nào, liền thấy nó cúi đầu ngậm lấy ba lô, bước nhỏ loạch xoạch đi về phía trước.
Hạ sĩ: "......"
Hắn quả nhiên là quá ngốc.
Bốn người lập tức chạy nhanh đuổi theo, tiến hành hội hợp với toàn đội.
Thời gian nửa tiếng rất nhanh liền đến.
Hạ sĩ lập tức kiểm kê nhân số, xác định tất cả mọi người thành công quay về, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, lập tức quay về hầm trú ẩn.
Nhưng ở trên đường về.
Luôn có người thường xuyên nhìn về phía sau, mặt đầy hiếm lạ.
Thật là khó lường!
Con thú biến dị này cư nhiên thông minh như vậy.
Đối mặt với tầm mắt của người quay đầu lại nhìn, con thú biến dị kia vô cùng bình tĩnh, trong miệng vẫn ngậm cái ba lô đi tới đi lui chạy về phía trước.....
Nhưng khi sắp tới hầm trú ẩn.
Một chiếc máy bay có xác ngoài thoạt nhìn rách tung tóe, lây dính rất nhiều vết máu bay tới.
Mọi người lộ ra vẻ mặt kích động.
"Là quân đội! Nhất định là quân đội tới cứu chúng ta." Có người nhịn không được hưng phấn kêu, cũng liều mạng xua tay ý bảo máy bay chiến đấu hạ cánh xuống.
Hạ sĩ kích động ôm lấy thú biến dị, hiển nhiên cũng rất kích động.
Nhưng Quý Vô Tu lại tự dưng cảm thấy một tia không ổn.
Rất nhanh, máy bay chiến đấu hạ cánh.
Một người đàn ông có dáng vẻ cả người khó chịu bước ra, vẻ mặt rất giống như cục cưng nhỏ của hắn bị ai cướp đi mất vậy.
Mỗi lần trước khi server bị sập, đều sẽ bắt đầu bị nghẽn mạng.
Mà vừa rồi, phòng phát sóng trực tiếp thực sự bị nghẽn mạng một chút.
Mỗi lần trước khi server bị sập, bình luận trong phát sóng trực tiếp thường thường đều là nhiều nhất.
Mà hiện tại, bình luận trước mắt cũng là nhiều nhất.
[Ta thật sự cảm giác server sắp sập.]
[ A a a a a vì sao cứ sập mãi, còn có để người khác vui vẻ xem phát sóng trực tiếp hay không?]
[Điều này ngươi phải hỏi người của phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế, hỏi xem bọn họ vì sao không sửa chữa cho tử tế một chút?]
Vì thế một đám người sôi nổi dũng mãnh tràn vào trang web chính của phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế, bắt dầu tiếnhành thăm hỏi hàng ngày.
[Dậy đi dậy đi, phòng phát sóng trực tiếp sắp sập rồi, mau đi sửa chữa.]
[Trời đã tối rồi vì sao các người còn ngủ!? Phòng phát sóng trực tiếp sắp sập rồi đấy, mau đi tăng ca tăng ca đi!]
Cấp trên của phòng khoa học kỹ thuật mạng tinh tế lại lần nữa xuất hiện, nhìn một đám người vốn nên ngủ lại mặt mang ý cười nhìn phát sóng trực tiếp, lập tức liền ngây ngẩn cả người: "Các ngươi cư nhiên không ngủ?"
Trên thực tế, người của phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế cũng đang xem phát sóng trực tiếp.
Bọn họ bình tĩnh ngồi ở kia, hiển nhiên cực kỳ có lòng tin về lần gia cố server lần này.
Bởi vì bọn họ đã vài ngày liên đều không ngủ ngon giấc, vội vàng chỉnh sửa tất cả lỗ hổng của hệ thống.
Cũng không tin server lần này còn bị sập.
Một người trong đó nghiến răng nghiến lợi: "Ta không thể ngủ, nếu lại bị con thú biến dị kia làm sập server, ta còn mặt mũi nào ở chỗ này lăn lộn?"
Người còn lại cũng sôi nổi gật đầu, hiển nhiên cũng muốn thông qua lần phát sóng trực tiếp này rửa lại mối nhục xưa.
Cấp trên rất là vui mừng, vỗ vỗ bả vai tiểu tổ trưởng: "Làm tốt lắm, lần này nếu không bị sập, ta sẽ tăng tiền lương cho các ngươi."
Tiểu tổ trưởng nghe vậy, quyết đoán lắc đầu: "Chúng ta không cần tiền."
Cấp trên đột nhiên thấy không ổn: "Vậy các ngươi muốn khen thưởng gì?"
Tiểu tổ trưởng gãi gãi đầu, khó xử nói: "Chúng ta vì gia cố lại server, đã vài ngày liền không ngủ ngon, không bằng cho chúng ta ba ngày phép để ngủ đi."
Cấp trên: "......"
Đối mặt với một đám chó độc thân lớn tuổi, cấp trên giật giật khóe miệng, bàn tay vung lên: "Được!"
Mọi người hoan hô.
Cấp trên tiếp tục nói: "Nhưng phải nói trước, nếu lần này server lại sập, tất cả kỳ nghỉ của các ngươi sẽ không còn, còn cần phải đi làm đúng giờ."
Mọi người nghe vậy, lập tức cười.
Đáy mắt tràn đầy tự tin.
Cho dù con thú biến dị kia có nổi tiếng thế nào, server của bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không sập.
Giờ phút này, bình luận vẫn còn đang đổi mới.
Đại đa số người lo sợ bất an.
Cứ cảm thấy server sắp sập, nhưng cố tình đến bây giờ vẫn là không bị sập.
Một lòng bất ổn.
Mà còn có một vài người cực kỳ Phật hệ, bình tĩnh bình luận: [Sớm muộn gì cũng sẽ sập, làm gì hốt ha hốt hoảng như vậy, an tĩnh xem phát sóng trực tiếp là được.]
Còn có người bình luận: [A a a a a đừng mà, server xin đường sập, ta còn chưa xem đủ thú biến dị đâu!]
Bởi vì đại đa số người đều cho rằng server sẽ sập, khiến người của phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh thế tự mình lên bình luận, thề son thề sắt: [Tuyệt đối sẽ không sập! Mọi người yên tâm! Phòng nghiên cứu khoa học chúng ta đã sớm gia cố thực ổn định server! Nếu lại sập ta sẽ phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c!]
Lời này vừa ra.
Bình luận lại càng nhanh.
[Hi vọng các ngươi nói được thì làm được, ta cảm thấy lần này server nhất định vẫn sẽ sập.]
[Đã chụp hình lầu trên, chờ các ngươi ăn k.ứ.c]
Phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế tức giận lại lần nữa bình luận: [Tuyệt đối không thể.]
Mà một vài người tỏ vẻ: [Ta không quan tâm ngươi có ăn k.ứ.c hay không, ta chỉ biết server không sập là được, ta còn muốn xem thú biến dị nhiều một chút.]
Quý Vô Tu nhìn những bình luận này, không nhịn được bật cười ha ha, kết quả lại ngửa quá đà ngã chổng vó ra sau.
Màn hình, thú biến dị liều mạng muốn ngồi dậy, lại bởi vì thân thể quá béo không cách nào ngồi dậy được.
Thoạt nhìn vụng về lại đáng thương.
Bình luận lại lần nữa nhộn nhạo thêm.
[Tuy rất muốn thương nó, nhưng ta còn không phúc hậu ha ha ha.]
[Xếp hàng ha ha ha.]
[A a a a quá đáng yêu!]
[Sao lại đáng yêu như vậy cơ chứ.]
Bình luận lại lần nữa bạo tăng, nhanh chóng thay đổi liên tục.
Sau đó.
Không phụ sự mong đợi của mọi người lại lại lại sập.
Người xem: "......"
Vì sao không hề cảm thấy bất ngờ.
Thậm chí còn có một loại tâm lý "A cuối cùng cũng sập"
Sắc mặt phòng nghiên cứu khoa học mạng tinh tế như màu đất.
Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c sao?!!!
********
Chu Húc đè đè màn hình phát sóng trực tiếp, tất cả thao tác và thiết trí đều không nhạy, rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể lựa chọn đóng cửa phát sóng trực tiếp, mau chóng nâng con thú biến dị đang vùng vẫy lên.
Nó thở hồng hộc, có vẻ hơi mệt.
Chu Húc nhìn thật sự rất muốn cười, nhưng lại sợ này con thú biến dị thông minh này vì vậy mà tức giận, cứng rắn nghẹn lại đến mức mặt đỏ bừng.
Quý Vô Tu buồn bực bò dậy, không quấn lấy Chu Húc nữa, mà là trốn sang chỗ tối yên lặng đối thoại với hệ thống.
"Hệ thống, ngươi có cảm thấy ta hẳn là phải giảm béo không?"
Quý Vô Tu vẻ mặt ưu thương.
Vừa rồi y béo tới mức suýt chút nữa không đứng dậy nổi.
Chắc chắn người trong phòng phát sóng trực tiếp đang cười nhạo y.
Chỉ nghĩ tới, trái tim y lại có chút không chịu nổi.
Hệ thống im lặng vài giây, nói: [Đúng là có hơi béo, ký chủ muốn giảm béo cũng được, một tháng ăn uống bình thường, tháng sau sẽ gầy đi 5 cân.]
Giọng nói hệ thống cực kỳ chắc chắn.
Làm Quý Vô Tu tức khắc hiếu kỳ nói: "Sao ngươi có thể chắc chắn như vậy?"
Hệ thống giống như không còn lời nào để nói: [Ký chủ ngài có một yêu cầu mỗi tháng trừ 5 cân thịt kỹ năng.]
Quý Vô Tu im lặng vài giây.
Quyết định coi chuyện này như chưa từng xảy ra, bình tĩnh gật đầu tỏ vẻ: "Ta đã biết."
Hệ thống: [......]
Nó chỉ nhìn thấu không nói toạc.
*********
Mọi người xử lý xong miệng vết thương, đồng thời sử dụng thuốc chuyên môn rửa sạch mùi máu tươi trên người.
Hạ sĩ hoạt động thân thể, xác định không có trở ngại sau đó mới hỏi: "Tất cả mọi người không sao chứ?"
Mọi người sôi nổi gật đầu, bắt đầu thu thập đồ vật tiếp tục tìm kiếm đồ ăn.
Quý Vô Tu tự nhiên muốn đi theo những người này.
Thứ nhất là vì bảo vệ bọn họ, thứ hai là cũng muốn thông qua những người này tìm được chỗ Oits.
Khu vực này cũng không có dấu về trùng triều đi qua.
Vật kiến trúc tuy có dấu vết hư hao, nhưng đại bộ phận đều hoàn hảo giữ nguyên.
Nhưng nơi gần nơi này lại thường có tiểu đội sâu biến dị đi qua.
Thân thể chúng nó còn to lớn hơn cả sâu biến dị bình thường, chỉ cần đi qua thì sẽ phát ra động tĩnh rất lớn, có thể bị nhân loại phát hiện trước tiên mà sớm trốn đi.
Dựa vào biện pháp này, hạ sĩ dẫn theo mọi người hữu kinh vô hiểm rời đi, cuối cùng cũng tới nơi cần đến.
Hạ sĩ dặn dò mọi người: "Trong chốc lát vẫn là bốn người một tổ tìm vật tư, đừng tham nhiều."
Nói rồi hắn lại trịnh trọng cảnh cáo: "Thời gian hoạt động là nửa tiếng, các ngươi cần phải trong vòng nửa giờ trở lại nơi này tập hợp, nếu vượt qua thêm 10 phút vẫn không có người trở về, chúng ta sẽ lập tức rút lui, sẽ không chờ người tới muộn, nghe hiểu chưa?"
Mọi người không dám thở mạnh, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Rất nhanh, những người quen thuộc lập tức tạo thành một tiểu đội bốn người, tản ra khắp nơi.
Không gian vốn chật trội lập tức chỉ còn lại tiểu đội hạ sĩ cầm đầu.
Đương nhiên còn có con thú biến dị mặt mộng bức đứng yên tại chỗ.
Nó ngẩng đầu nhìn chằm chằm hạ sĩ, đáy mắt tràn đầy mờ mịt, giống như đang nói ta là ai, ta đang làm gì? Ta kế tiếp phải làm như thế nào?
Hạ sĩ im lặng vài giây, quyết đoán gọi thú biến dị thú tới, dùng thủ thế biểu đạt ý tứ, hi vọng thú biến dị có thể đi theo mình.
Con thú biến dị kia vẫn mặt đầy ngốc nghếch.
Hạ sĩ cứ cảm thấy nó không hiểu ý mình.
Nhưng con thú biến dị kia lại chủ động đi về phía trước vài bước, quay đầu ý bảo đám người hạ sĩ mau đuổi theo.
Hạ sĩ ngẩn người, lúc này mới phản ứng lại, nhanh chóng ra hiệu cho ba người lập tức đuổi kịp.
Siêu thị lớn như vậy vốn phải có đủ mọi đồ vật, nhưng tuyệt đại đa số đồ vật đều bị rơi xuống đất, vật phẩm trên giá hư hao nghiêm trọng, cũng không biết là do sâu biến dị gây ra, hay là do nhân loại lúc ấy chạy trốn không cẩn thận làm đổ.
Hạ sĩ thu một vài đồ vật dinh dưỡng cao vào ba lô, cuối cùng lại cầm chút nước và dịch dinh dưỡng, nhét đầy vào ba lô, cuối cùng không chút lưu luyến đứng lên nói với mọi người:"Cần phải quay lại."
Mặt ba người kia lộ vẻ luyến tiếc, hiển nhiên còn muốn lấy thêm chút đồ vật.
Sắc mặt hạ sĩ bỗng nhiên âm trầm: "Không nhớ ta lúc trước đã nói rồi sao, đừng tham nhiều, cẩn thận không có mạng để hưởng."
Lời này giống như dọa tới ba người, chỉ có thể lưu luyến không rời nhanh chóng rời đi.
Quý Vô Tu nghĩ nghĩ, chạy nhanh ngăn lại hạ sĩ.
Hạ sĩ không rõ nguyên do, bản năng hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Ngay sau đó hắn nhịn không được trở nên ảo não.
Hắn thế nhưng ngốc đến mức đi hỏi thú biến dị loại vấn đề này.
Còn kỳ vọng nó có thể cho mình đáp án.
Thật là quá ngốc.
Nhưng con thú biến dị kia lại nhìn xung quanh, lấy ra một cái ba lô, nó giống mô giống dạng lựa chọn đồ vật, sau đó cất vào ba lô, ý bảo hạ sĩ hỗ trợ kéo lại nút thắt ba lô.
Dù sao nó không làm được cái việc tinh tế như vậy.
Hạ sĩ: "!!!"
Thú biến dị kêu vài tiếng thúc giục, có vẻ hơi nôn nóng.
Hạ sĩ nuốt nuốt nước miếng.
Quyết định thu hồi ý nghĩ của mình lúc trước.
Con thú biến dị này mới không ngốc.
Người thực sự ngốc, là mình mới đúng.
Hắn cúi người, nhanh chóng kéo lại nút thắt.
Chưa kịp tự hỏi con thú biến dị này muốn cõng đồ vật này như nào, liền thấy nó cúi đầu ngậm lấy ba lô, bước nhỏ loạch xoạch đi về phía trước.
Hạ sĩ: "......"
Hắn quả nhiên là quá ngốc.
Bốn người lập tức chạy nhanh đuổi theo, tiến hành hội hợp với toàn đội.
Thời gian nửa tiếng rất nhanh liền đến.
Hạ sĩ lập tức kiểm kê nhân số, xác định tất cả mọi người thành công quay về, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, lập tức quay về hầm trú ẩn.
Nhưng ở trên đường về.
Luôn có người thường xuyên nhìn về phía sau, mặt đầy hiếm lạ.
Thật là khó lường!
Con thú biến dị này cư nhiên thông minh như vậy.
Đối mặt với tầm mắt của người quay đầu lại nhìn, con thú biến dị kia vô cùng bình tĩnh, trong miệng vẫn ngậm cái ba lô đi tới đi lui chạy về phía trước.....
Nhưng khi sắp tới hầm trú ẩn.
Một chiếc máy bay có xác ngoài thoạt nhìn rách tung tóe, lây dính rất nhiều vết máu bay tới.
Mọi người lộ ra vẻ mặt kích động.
"Là quân đội! Nhất định là quân đội tới cứu chúng ta." Có người nhịn không được hưng phấn kêu, cũng liều mạng xua tay ý bảo máy bay chiến đấu hạ cánh xuống.
Hạ sĩ kích động ôm lấy thú biến dị, hiển nhiên cũng rất kích động.
Nhưng Quý Vô Tu lại tự dưng cảm thấy một tia không ổn.
Rất nhanh, máy bay chiến đấu hạ cánh.
Một người đàn ông có dáng vẻ cả người khó chịu bước ra, vẻ mặt rất giống như cục cưng nhỏ của hắn bị ai cướp đi mất vậy.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh thành gấu trúc
- Chương 2: Quá xấu
- Chương 3: Dễ thương nhất thế giới
- Chương 4: Ngày đầu tiên ở ngoại tinh
- Chương 5: Bán manh thành công
- Chương 6: Ngài tranh đua một chút
- Chương 7: Ngài gầy quá
- Chương 8: Chỉ có lửa mới có thể hóa giải ưu sầu
- Chương 9: Bán gấu trúc làm giàu
- Chương 10: Manh là nhất định phải bán
- Chương 11: Hệ thống bán manh mới là bug
- Chương 12: Chấp nhất mang thù
- Chương 13: Ngài cảm thấy còn dễ thương sao?
- Chương 14: Muốn đánh báo đen
- Chương 15: Điểm bán manh tới tay
- Chương 16: Nó khoác ánh trăng mà đến
- Chương 17: Báo đen thông minh
- Chương 18: Sinh vật mới xuất hiện
- Chương 19: Con người xuất hiện
- Chương 20: Lại một lần bán manh thành công
- Chương 21: Kiếm xong liền chạy lấy người
- Chương 22: Chủ động xuất kích
- Chương 23: Bắt gấu trúc làm giàu
- Chương 24: Lăn lộn đi gấu trúc
- Chương 25: Gấu trúc đại phát thần uy
- Chương 26: Gấu trúc sắp bị bắt
- Chương 27: Nguyên soái lên sân khấu
- Chương 28: Thật xấu
- Chương 29: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh!
- Chương 30: Muốn cứu sói bạc
- Chương 31: Manh điểm của nguyên soái
- Chương 32: Dọn thới biệt thự của nguyên soái
- Chương 33: Kiếm được 250 điểm bán manh
- Chương 34: Đều cho ngươi ăn
- Chương 35: Ngửi mùi thỏ lộ lộ bụng
- Chương 36: Bắt đầu có cảm tình
- Chương 37: Nguyên soái cống hiến 666
- Chương 38: Nguyên soái cống hiến 233
- Chương 39: Cho chúng nó một cái nhà
- Chương 40: Cái bụng đen của nguyên soái
- Chương 41: Bí mật của nguyên soái
- Chương 42: Sói bạc ăn đồ CHÍN
- Chương 43: Sói bạc lấy cớ
- Chương 44: Sói bạc thay đổi
- Chương 45: Cắn chết Triệu Lợi Binh
- Chương 46: Chân tướng sáng tỏ
- Chương 47: Nguyên soái rất khó chịu
- Chương 48: Ta không đáng yêu sao
- Chương 49: Nếu như có kiếp sau
- Chương 50: Mọi chuyện đã có ta
- Chương 51: Ngươi đáng yêu nhất
- Chương 52: Mộng bức lông xù xù
- Chương 53: Ta không phải, ta không có
- Chương 54: Tò mò gấu trúc nói gì
- Chương 55: Meo ~
- Chương 56: Nguyên soái cống hiến 520 điểm bán manh
- Chương 57: Nguyên soái có tiền #
- Chương 58: Cố gắng vì thú biến dị
- Chương 59: Trang viên gặp chuyện bất ngờ
- Chương 60: Nguyên soái bị hiểu lầm
- Chương 61: Gấu trúc làm chuyện xấu
- Chương 62: Phát triển fan
- Chương 63: Quá đáng yêu
- Chương 64: Biết trước nguy hiểm
- Chương 65: Khiếp sợ
- Chương 66: Bảo bối trong tim nguyên soái
- Chương 67: Đại phát thần uy
- Chương 68: Ngốc nghếch đáng yêu
- Chương 69: Ngăn cơn sóng dữ
- Chương 70: Hung manh
- Chương 71: Gấu trúc thần kỳ
- Chương 72: Ngọn lửa bị cười nhạo
- Chương 73: Thật là quá đáng yêu
- Chương 74: Gấu trúc lên tivi
- Chương 75: Ghen
- Chương 76: Bắt đầu phát sóng trực tiếp
- Chương 77: Mèo xã hội
- Chương 78: Chắc chắn nó rất xấu
- Chương 79: Gấu trúc nổi tiếng
- Chương 80: Toàn tinh tế đều phát điên
- Chương 81: Gấu trúc đáng yêu đến sập mạng
- Chương 82: Nguyên soái ghen tị
- Chương 83: Gấu trúc đắn đo
- Chương 84: Gấu trúc biết lái xe
- Chương 85: Gấu trúc lái máy bay
- Chương 86: Băng nhận hùng
- Chương 87: Trộm quay gấu trúc
- Chương 88: Nguyên soái lại ghen
- Chương 89: Phát sóng trực tiếp ăn k.ứ.c
- Chương 90: Nghề tay trái của Otis
- Chương 91: Gấu trúc khóc
- Chương 92: Lòng người hiểm ác
- Chương 93: Lời dặn dò cuối cùng
- Chương 94: Không muốn ngươi chết
- Chương 95: Ta có thể nói
- Chương 96: Quá xấu
- Chương 97: Hung manh gào
- Chương 98: Cây trúc
- Chương 99: Thăng cấp
- Chương 100
- Chương 101: Biến to biến nhỏ
- Chương 102: Thu nhỏ
- Chương 103: Nhìn yêu quá!
- Chương 104: Nguy cơ
- Chương 105: Biến xấu
- Chương 106: Hủy dung
- Chương 107: Bị thương
- Chương 108: Dị năng bạo động
- Chương 109: Giải quyết nguy cơ
- Chương 110: Một đám tham ăn
- Chương 111: Mở vườn thú
- Chương 112: Thay đổi
- Chương 113: Âm mưu sơ hiện
- Chương 114: Nguy cơ mới
- Chương 115: Thật xấu xí
- Chương 116: Cấp 6
- Chương 117: Ánh sáng dẫn đường
- Chương 118: Meo meo
- Chương 119: Tên khốn kiếp!
- Chương 120: Otis cặn bã
- Chương 121: Mị lực của gấu trúc
- Chương 122: Tiền mồ HÔI NƯỚC MẮT
- Chương 123: Sảng văn vai chính
- Chương 124
- Chương 126: Tiết lộ bí mật
- Chương 127: Bại lộ nói chuyện
- Chương 128: Chơi nào
- Chương 129: Tâm sự của gấu trúc
- Chương 130: Bại lộ nói chuyện
- Chương 131: Hệ thống thăng cấp
- Chương 132: Cố vấn
- Chương 133: Chờ ngươi quay lại
- Chương 134: Hoa Hoa yêu hoa
- Chương 135: Cấp 7
- Chương 136: Bắn cho hai phát
- Chương 137: Hệ thống tái xuất
- Chương 138: Hành tinh mèo
- Chương 139: Hỏa nhãn kim tinh
- Chương 140: Bò nào bò nào
- Chương 141
- Chương 142: Sâu biến dị cấp 7 ở đâu
- Chương 143: Đừng khinh thường một con gà
- Chương 144
- Chương 145: Nani? Sâu lông
- Chương 146: Mèo đen bị sốc
- Chương 147: Mèo xin giúp đỡ
- Chương 148: Ngươi có từng biết
- Chương 149: Cái gì? Là sói!!!
- Chương 150: Bắt đầu thay đổi
- Chương 151: Gặp mặt cùng tranh luận
- Chương 152: Nguy hiểm ập tới!!
- Chương 153: Có vẻ như một đôi đang yêu đương cuồng nhiệt
- Chương 154: Vô nhân tính!!
- Chương 155: Chỉnh sửa quy tắc
- Chương 156: Thể hiện nào~
- Chương 157: Cộng sinh thú
- Chương 158: Ngươi thuộc về ta
- Chương 159: Ký kết khế ước với Otis
- Chương 160: Không biết xấu hổ
- Chương 161: Quyết định của mèo đen
- Chương 162: Ăn sâu mới có thể cứu vớt thế giới
- Chương 163: Trao đổi
- Chương 164: Lão nguyên soái
- Chương 165: Xấu quá
- Chương 166: Nguyên soái thông suốt
- Chương 167: Mai rùa
- Chương 168: Thoát ra
- Chương 169: Bất khả chiến bại
- Chương 170: Đêm trước khi xuất phát
- Chương 171: Tấn công trùng động
- Chương 172: Tiến vào trùng động
- Chương 173: Tiến vào trùng động phát sóng trực tiếp
- Chương 174: Bởi vì mình đáng yêu?
- Chương 175: Ha ha trước đi
- Chương 176: Báo đen, lâu rồi không gặp!
- Chương 177: Gì mà dài thế
- Chương 178: Thì ra ngươi là gấu trúc
- Chương 179: Thổ lộ ở bên nhau
- Chương 180: Mệt mỏi vì qua cửa
- Chương 181: Gấu trúc thật khí phách
- bình luận