Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái - Chương 172
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chương 362
- Chương 363
- Chương 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái
Chương 172
Ngày cấm túc cuối cùng kết thúc bằng quả lật ghế té cái rầm xuống đất của tôi, khi mà ông anh đang yên lành xem “ Thất Kiếm “ tự dưng hứng chí quá vung tay làm một đường Du Long kiếm bá đạo, hết quả là hất văng tôi đang ngồi chồm hổm trên cái ghế mũ hóng phim, đau thấy mấy ông trời!
Chiều hôm sau, y hẹn, tôi áo quần bảnh bao như Việt kiều về nước lấy vợ, dắt xe cười cầu tài với mẹ tôi đang loay hoay dưới bếp rồi phóng thẳng sang nhà em Vy, dọc đường không quên ghé tiệm bánh kẹo thủ sẵn vài lố kẹo mềm Sugus làm quà tái ngộ.
Vâng, ai đời con trai sang nhà gái lại ôm vài lố kẹo chỉ gọn lỏn trong túi như tôi, trong khi tôi thì chập sau vừa bất ngờ vừa ngượng chín người vì cái sự thiếu chu đáo của mình.
Tôi đường hoàng thắng xe cái kít trước nhà Vy, khoan thai đưa tay bấm chuông cửa oai phong hệt như trong mấy bộ phim mà tổng thống nhấn nút công tắc kích hoạt bom hạt nhân. Nhưng nhấn đến rã cả tay mà cũng chẳng thấy ai ra mở cửa, đợi một hồi đã nghĩ đến nước phải quay về nhà gọi điện thoại sang thì có tiếng chân từ trong nhà đi ra.
Tôi thẫn thờ nhìn em Vy trong chiếc tạp dề trắng tay vung vẩy cái giá cơm bước ra mở cổng:
- Ớ, đang nấu ăn à? – Tôi ngạc nhiên.
- Ừa, hi, vào nhà đi N! – Em ấy cười tươi mở cổng.
Tôi lóng ngóng dắt xe vô nhà, quả tình là bình thường đã quen nhìn Vy trong áo pull quần jean trẻ trung hay áo dài thục nữ, chứ chẳng hề ngờ là hôm nay trong chiếc tạp dề nấu ăn, trông em ấy như chững chạc hơn rất nhiều, còn trước đây thì tôi chỉ quen nhìn Tiểu Mai trong tạp dề làm bếp.
- Chừng nào nấu xong thế? Nhanh không? – Tôi bước vào nhà.
- Chi vậy? – Vy thắc mắc.
- Thì nấu lẹ còn đi chơi chứ! – Tôi giục.
- Ăn xong rồi đi đâu thì đi! – Em ấy nhún vai nói.
- Ớ, N cũng ăn ở đây với nhà Vy luôn à? – Tôi ngớ người.
- Bữa nay cả nhà sang ngoại hết rồi, nấu cho N ăn đó, hi! – Vy quay sang cười tình.
Giờ thì tôi mới hiểu ra là sự trùng hợp mà Vy nói là gì, hoá ra cái ngày tôi hết thụ án cấm túc, trả tự do về với buôn với làng thì cũng là ngày gia đình Vy sang ngoại. Tình hình này thì chỉ có mình tôi với em ấy ở nhà, và cái mùi thơm sực nức mũi kia thể nào tí nữa tôi cũng sẽ được thưởng thức thôi.
Tôi đần mặt ra nhìn bàn ăn linh đình trước mặt, nào cá chiên thịt ram, chả giò chiên và tôm lăn bột cùng dĩa rau to tướng.
- N đợi chút, canh sắp xong rồi! – Vy bước nhanh tới bếp.
- Nhiều quá….ăn gì hết! – Tôi bối rối.
- Ăn được bao nhiêu cứ ăn, hì hì! – Em ấy lắc đầu tủm tỉm.
Tôi ngồi chơi xơi nước, cố nuốt nước bọt không nhìn vào bàn ăn ê hề trước mắt, mà chuyển sang nhìn cô bạn gái đã lâu rồi không gặp. Vy một tay giở nắp xoong canh nghi ngút khói, một tay cầm cái giá nêm canh, mồ hôi lấm tấm trên trán. Tự dưng giây phút đó, tôi tưởng như trước mặt mình lại là….Tiểu Mai.
- “ Bậy, bậy quá, không được vậy nữa! “ – Tôi nhắm tịt mắt lại và nhủ thầm trong bụng.
Quả tình là thằng con trai nào ở vị trí của tôi ngay lúc này cũng sẽ đều cảm thấy khoan khoái và hạnh phúc, vì được bạn gái nấu cho ăn như thế này thì có khác nào một gia đình thực thụ đâu.
Chốc sau, đợi Vy rửa mặt xong thì hai đứa mới bắt đầu ngồi vào bàn ăn.
- Đưa mình chén của N đi! – Em ấy nhoài người sang.
- Ừm….! – Tôi lúng búng chìa cái chén ra.
- Hì, có gì đâu mà ngại! – Vy như hiểu được tôi đang nghĩ gì, nhoẻn miệng cười trấn an.
- Đâu có ngại…..à….thấy nhiều đồ ăn quá thôi! – Tôi ngắc ngứ.
- Nấu cho N hết đó, coi chừng bể bụng nha! – Em ấy tủm tỉm.
- Bậy, Vy nấu thì phải ăn cho bằng hết! – Tôi nói như máy.
Vy lắc đầu mỉm cười, xới cơm vào chén của tôi và chìa ra.
- Nào, ăn thôi!
- Ừm…mà, sao bữa nay lại nổi hứng lên nấu ăn thế? – Tôi buột miệng hỏi ra một câu ngu hết sức.
- Khờ ơi, mừng N được trả tự do đó, ha ha! – Em ấy cười khúc khích.
- À….ra vậy! – Tôi tẽn tò.
Nhưng lúc cầm đũa lên ăn thì tôi còn ngượng hơn, đang gặm miếng chả giò thì tôi đưa mắt lên, thấy Vy đang tựa cằm nhìn tôi mỉm cười:
- Ì….gì…ì….ế….? – Tôi lọng ngọng khó khăn nói vì miếng chả to đùng trong miệng.
- Hì, không có gì, chỉ là…..! – Em ấy ngập ngừng.
- À….gì….ế…? – Tôi cố nói.
- Là…lâu quá mới gặp thôi, hì, ăn đi ông hai! – Vy đỏ mặt nói khẽ.
Được lời như cởi tấm lòng, bữa đó tôi quất sạch luôn đĩa chả giò với tôm lăn bột, tọng luôn nửa con cá chiên xù, và cuối cùng xoa bụng kêu khổ, thiếu điều muốn lăn ra chết giấc khi mà em Vy lại múc cho tôi nguyên chén canh súp to đùng và khẩn khoản nhìn tôi bằng ánh mắt mà không thể nào từ chối được.
- Ợ….đói cũng khổ….mà no cũng chẳng sướng gì….! – Tôi ngồi phình bụng khoe rốn, nói hoài câu nói muôn thuở những lúc no cành hông.
- Hì, sao, giờ còn muốn đi chơi nữa không? – Vy tủm tỉm.
- Thôi….nghỉ chút…tí tính, đuối quá! – Tôi khoát tay.
- Ừm, thế ngồi nghỉ đi, mình rửa chén chút rồi lên! – Nói rồi Vy quay vào trong bếp.
Tôi lúc này thấy sao mà Vy dễ thương quá đỗi, cũng hiền thục dịu dàng chả kém gì ai, bất giác thấy mình sao có lỗi quá, thời gian qua vô tình để Tiểu Mai chiếm hết tâm trí mà liên tục phải nói dối em ấy. Thế này thì phải bù đắp lại thôi, không thì cái mặc cảm tội lỗi cứ đeo theo tôi hoài mất. Cơ mà bù đắp cách nào đây?
“ Phụ nữ rất yêu những cử chỉ quan tâm từ đàn ông, dù chỉ là những việc làm bình thường hay nhỏ nhặt nhất “, tôi nhớ đã từng đọc câu này ở đâu rồi. Và thế là tôi đứng dậy, đi ra sau bếp:
- Sao thế? Nhà vệ sinh bên tay trái kìa N! – Vy ngạc nhiên, đang lúi húi rửa chén.
- Để…à…N phụ 1 tay cho! – Tôi lúng búng đáp rồi như sợ bị từ chối, bắt tay vào luôn!
Vy khẽ cười nhìn tôi rồi cũng dịch ra một chút cho tôi đứng cạnh bên, Vy rửa nước đầu, tôi rửa nước sau, hai đứa chuyền tay nhau những chén bát trên chạn.
Đôi khi hạnh phúc lại là những điều tưởng chừng như rất đỗi bình thường và nhỏ nhoi như vậy đấy!
Chốc sau, tôi ngồi nhìn ly nước và búng tay ấy viên đá chạm vô nhau, Vy ngồi cạnh bên, chốc chốc lại rót nước sang.
- Bữa giờ….ừm…ở nhà làm gì vậy? – Tôi bắt chuyện.
- Thì đọc sách báo, xem tivi, hết rồi, hì! – Vy cười.
- Hic, còn N thì học tiếng Anh với chạy lòng vòng trong nhà, chán! – Tôi thở dài.
- Ai bảo về khuya bữa kia làm gì, mà giờ được tha rồi, nói gì nữa! – Em ấy đáp.
- Ờ, cũng may là chỉ có nửa tháng, chứ không là tèo luôn ấy!
- Nếu hơn thì sao?
- Thì….ở nhà hoài chứ sao!
- Ở nhà thì sao?
- Thì….chán chứ sao!
- Sao mà chán?
- Thì….không gặp bạn bè, chán chứ sao!
- Hứ, phải không?
- Ừm…thì không phải!
- Vậy là gì?
- Thì….hic, không gặp Vy ớ ờ….N buồn vu vơ….hớ hơ…..!
Tôi chuyển sang bài giả điên để nói cho đỡ ngượng, mặc dù những gì tôi nói là thật lòng.
- Quỷ sứ, lúc cần giỡn thì lại không giỡn, giờ lại…..! – Vy nói xong rồi ngừng luôn, mặt đỏ lựng.
- Hì, vậy mới nói được! – Tôi gãi đầu cười cầu tài.
- Hứ! – Vy làm mặt dỗi.
- Thôi mà, giỡn chút cho vui, chứ hôm giờ ở nhà buồn chết được! – Tôi xuống nước năn nỉ.
- Có gì đâu mà buồn? – Vy tròn mắt ngạc nhiên.
- Thì….hè mà phải ở nhà học bài, chán! – Tôi rầu rĩ.
- Hì, mùa hè chỉ mới bắt đầu thôi mà, N nhỉ! – Vy mỉm cười nhìn tôi khẽ nói.
- “ Ừ, đúng rồi, mùa hè chỉ mới bắt đầu thôi, chắc chắn còn rất nhiều điều đang đợi tôi phía trước rồi, hì hì! “
Tôi hít một hơi dài cảm khái, nhìn cô bạn gái xinh xắn cũng đang mỉm cười trước mặt, bất giác cảm thấy mình thật may mắn, cuộc đời học sinh thế này thì còn gì hơn nữa chứ!
Chiều hôm sau, y hẹn, tôi áo quần bảnh bao như Việt kiều về nước lấy vợ, dắt xe cười cầu tài với mẹ tôi đang loay hoay dưới bếp rồi phóng thẳng sang nhà em Vy, dọc đường không quên ghé tiệm bánh kẹo thủ sẵn vài lố kẹo mềm Sugus làm quà tái ngộ.
Vâng, ai đời con trai sang nhà gái lại ôm vài lố kẹo chỉ gọn lỏn trong túi như tôi, trong khi tôi thì chập sau vừa bất ngờ vừa ngượng chín người vì cái sự thiếu chu đáo của mình.
Tôi đường hoàng thắng xe cái kít trước nhà Vy, khoan thai đưa tay bấm chuông cửa oai phong hệt như trong mấy bộ phim mà tổng thống nhấn nút công tắc kích hoạt bom hạt nhân. Nhưng nhấn đến rã cả tay mà cũng chẳng thấy ai ra mở cửa, đợi một hồi đã nghĩ đến nước phải quay về nhà gọi điện thoại sang thì có tiếng chân từ trong nhà đi ra.
Tôi thẫn thờ nhìn em Vy trong chiếc tạp dề trắng tay vung vẩy cái giá cơm bước ra mở cổng:
- Ớ, đang nấu ăn à? – Tôi ngạc nhiên.
- Ừa, hi, vào nhà đi N! – Em ấy cười tươi mở cổng.
Tôi lóng ngóng dắt xe vô nhà, quả tình là bình thường đã quen nhìn Vy trong áo pull quần jean trẻ trung hay áo dài thục nữ, chứ chẳng hề ngờ là hôm nay trong chiếc tạp dề nấu ăn, trông em ấy như chững chạc hơn rất nhiều, còn trước đây thì tôi chỉ quen nhìn Tiểu Mai trong tạp dề làm bếp.
- Chừng nào nấu xong thế? Nhanh không? – Tôi bước vào nhà.
- Chi vậy? – Vy thắc mắc.
- Thì nấu lẹ còn đi chơi chứ! – Tôi giục.
- Ăn xong rồi đi đâu thì đi! – Em ấy nhún vai nói.
- Ớ, N cũng ăn ở đây với nhà Vy luôn à? – Tôi ngớ người.
- Bữa nay cả nhà sang ngoại hết rồi, nấu cho N ăn đó, hi! – Vy quay sang cười tình.
Giờ thì tôi mới hiểu ra là sự trùng hợp mà Vy nói là gì, hoá ra cái ngày tôi hết thụ án cấm túc, trả tự do về với buôn với làng thì cũng là ngày gia đình Vy sang ngoại. Tình hình này thì chỉ có mình tôi với em ấy ở nhà, và cái mùi thơm sực nức mũi kia thể nào tí nữa tôi cũng sẽ được thưởng thức thôi.
Tôi đần mặt ra nhìn bàn ăn linh đình trước mặt, nào cá chiên thịt ram, chả giò chiên và tôm lăn bột cùng dĩa rau to tướng.
- N đợi chút, canh sắp xong rồi! – Vy bước nhanh tới bếp.
- Nhiều quá….ăn gì hết! – Tôi bối rối.
- Ăn được bao nhiêu cứ ăn, hì hì! – Em ấy lắc đầu tủm tỉm.
Tôi ngồi chơi xơi nước, cố nuốt nước bọt không nhìn vào bàn ăn ê hề trước mắt, mà chuyển sang nhìn cô bạn gái đã lâu rồi không gặp. Vy một tay giở nắp xoong canh nghi ngút khói, một tay cầm cái giá nêm canh, mồ hôi lấm tấm trên trán. Tự dưng giây phút đó, tôi tưởng như trước mặt mình lại là….Tiểu Mai.
- “ Bậy, bậy quá, không được vậy nữa! “ – Tôi nhắm tịt mắt lại và nhủ thầm trong bụng.
Quả tình là thằng con trai nào ở vị trí của tôi ngay lúc này cũng sẽ đều cảm thấy khoan khoái và hạnh phúc, vì được bạn gái nấu cho ăn như thế này thì có khác nào một gia đình thực thụ đâu.
Chốc sau, đợi Vy rửa mặt xong thì hai đứa mới bắt đầu ngồi vào bàn ăn.
- Đưa mình chén của N đi! – Em ấy nhoài người sang.
- Ừm….! – Tôi lúng búng chìa cái chén ra.
- Hì, có gì đâu mà ngại! – Vy như hiểu được tôi đang nghĩ gì, nhoẻn miệng cười trấn an.
- Đâu có ngại…..à….thấy nhiều đồ ăn quá thôi! – Tôi ngắc ngứ.
- Nấu cho N hết đó, coi chừng bể bụng nha! – Em ấy tủm tỉm.
- Bậy, Vy nấu thì phải ăn cho bằng hết! – Tôi nói như máy.
Vy lắc đầu mỉm cười, xới cơm vào chén của tôi và chìa ra.
- Nào, ăn thôi!
- Ừm…mà, sao bữa nay lại nổi hứng lên nấu ăn thế? – Tôi buột miệng hỏi ra một câu ngu hết sức.
- Khờ ơi, mừng N được trả tự do đó, ha ha! – Em ấy cười khúc khích.
- À….ra vậy! – Tôi tẽn tò.
Nhưng lúc cầm đũa lên ăn thì tôi còn ngượng hơn, đang gặm miếng chả giò thì tôi đưa mắt lên, thấy Vy đang tựa cằm nhìn tôi mỉm cười:
- Ì….gì…ì….ế….? – Tôi lọng ngọng khó khăn nói vì miếng chả to đùng trong miệng.
- Hì, không có gì, chỉ là…..! – Em ấy ngập ngừng.
- À….gì….ế…? – Tôi cố nói.
- Là…lâu quá mới gặp thôi, hì, ăn đi ông hai! – Vy đỏ mặt nói khẽ.
Được lời như cởi tấm lòng, bữa đó tôi quất sạch luôn đĩa chả giò với tôm lăn bột, tọng luôn nửa con cá chiên xù, và cuối cùng xoa bụng kêu khổ, thiếu điều muốn lăn ra chết giấc khi mà em Vy lại múc cho tôi nguyên chén canh súp to đùng và khẩn khoản nhìn tôi bằng ánh mắt mà không thể nào từ chối được.
- Ợ….đói cũng khổ….mà no cũng chẳng sướng gì….! – Tôi ngồi phình bụng khoe rốn, nói hoài câu nói muôn thuở những lúc no cành hông.
- Hì, sao, giờ còn muốn đi chơi nữa không? – Vy tủm tỉm.
- Thôi….nghỉ chút…tí tính, đuối quá! – Tôi khoát tay.
- Ừm, thế ngồi nghỉ đi, mình rửa chén chút rồi lên! – Nói rồi Vy quay vào trong bếp.
Tôi lúc này thấy sao mà Vy dễ thương quá đỗi, cũng hiền thục dịu dàng chả kém gì ai, bất giác thấy mình sao có lỗi quá, thời gian qua vô tình để Tiểu Mai chiếm hết tâm trí mà liên tục phải nói dối em ấy. Thế này thì phải bù đắp lại thôi, không thì cái mặc cảm tội lỗi cứ đeo theo tôi hoài mất. Cơ mà bù đắp cách nào đây?
“ Phụ nữ rất yêu những cử chỉ quan tâm từ đàn ông, dù chỉ là những việc làm bình thường hay nhỏ nhặt nhất “, tôi nhớ đã từng đọc câu này ở đâu rồi. Và thế là tôi đứng dậy, đi ra sau bếp:
- Sao thế? Nhà vệ sinh bên tay trái kìa N! – Vy ngạc nhiên, đang lúi húi rửa chén.
- Để…à…N phụ 1 tay cho! – Tôi lúng búng đáp rồi như sợ bị từ chối, bắt tay vào luôn!
Vy khẽ cười nhìn tôi rồi cũng dịch ra một chút cho tôi đứng cạnh bên, Vy rửa nước đầu, tôi rửa nước sau, hai đứa chuyền tay nhau những chén bát trên chạn.
Đôi khi hạnh phúc lại là những điều tưởng chừng như rất đỗi bình thường và nhỏ nhoi như vậy đấy!
Chốc sau, tôi ngồi nhìn ly nước và búng tay ấy viên đá chạm vô nhau, Vy ngồi cạnh bên, chốc chốc lại rót nước sang.
- Bữa giờ….ừm…ở nhà làm gì vậy? – Tôi bắt chuyện.
- Thì đọc sách báo, xem tivi, hết rồi, hì! – Vy cười.
- Hic, còn N thì học tiếng Anh với chạy lòng vòng trong nhà, chán! – Tôi thở dài.
- Ai bảo về khuya bữa kia làm gì, mà giờ được tha rồi, nói gì nữa! – Em ấy đáp.
- Ờ, cũng may là chỉ có nửa tháng, chứ không là tèo luôn ấy!
- Nếu hơn thì sao?
- Thì….ở nhà hoài chứ sao!
- Ở nhà thì sao?
- Thì….chán chứ sao!
- Sao mà chán?
- Thì….không gặp bạn bè, chán chứ sao!
- Hứ, phải không?
- Ừm…thì không phải!
- Vậy là gì?
- Thì….hic, không gặp Vy ớ ờ….N buồn vu vơ….hớ hơ…..!
Tôi chuyển sang bài giả điên để nói cho đỡ ngượng, mặc dù những gì tôi nói là thật lòng.
- Quỷ sứ, lúc cần giỡn thì lại không giỡn, giờ lại…..! – Vy nói xong rồi ngừng luôn, mặt đỏ lựng.
- Hì, vậy mới nói được! – Tôi gãi đầu cười cầu tài.
- Hứ! – Vy làm mặt dỗi.
- Thôi mà, giỡn chút cho vui, chứ hôm giờ ở nhà buồn chết được! – Tôi xuống nước năn nỉ.
- Có gì đâu mà buồn? – Vy tròn mắt ngạc nhiên.
- Thì….hè mà phải ở nhà học bài, chán! – Tôi rầu rĩ.
- Hì, mùa hè chỉ mới bắt đầu thôi mà, N nhỉ! – Vy mỉm cười nhìn tôi khẽ nói.
- “ Ừ, đúng rồi, mùa hè chỉ mới bắt đầu thôi, chắc chắn còn rất nhiều điều đang đợi tôi phía trước rồi, hì hì! “
Tôi hít một hơi dài cảm khái, nhìn cô bạn gái xinh xắn cũng đang mỉm cười trước mặt, bất giác cảm thấy mình thật may mắn, cuộc đời học sinh thế này thì còn gì hơn nữa chứ!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chương 362
- Chương 363
- Chương 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
- bình luận