Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái - Chương 71
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chương 362
- Chương 363
- Chương 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái
Chương 71
Trước khi bệnh, ở nhà tôi chỉ là thằng con út học chơi ăn ngủ trong mắt ba mẹ, và chỉ là thằng em đầy tớ cho ông anh phát xít ở nhà. Bệnh xong, xuất viện về, đùng một phát tôi vọt lên làm ông trời con, có gì nhờ thì mẹ tôi đều kêu ông anh, tôi chỉ việc ôn bài và ăn ngủ. Mấy bữa đầu ổng còn vui vẻ làm, mấy bữa sau bắt đầu cắn răng bất nhẫn, qua vài hôm nữa thì hễ gặp tôi là ngứa mắt muốn đạp cho phát, nhưng tôi thì sức khoẻ đã trở lại, nhanh nhẹn dùng thân thủ bất phàm mà né rồi lỉnh đi mất.
Nhưng hãi nhất là cái điệp khúc “ Bò “ của mẹ tôi, bà bảo tôi bị sốt xuất huyết, bệnh về phải ăn thịt bò nhiều cho bổ máu. Thế là sáng phở bò, trưa cơm bò chiên, chiều có thêm bữa phụ, tối cơm bò xào, bữa khuya thêm tô bò kho, vài hôm đầu tôi khoái chí tử, ăn mải miết, nhưng dần dà thấy thịt bò là tôi muốn mửa tại chỗ, nhưng vẫn phải cắm đầu cắm cổ mà ăn, nhưng tuyệt nhiên có 1 món cũng là bò, mẹ tôi cương quyết ko thêm vào thực đơn.
- Còn 1 món bò sao mẹ ko làm nốt luôn? – Tôi ngán ngẩm chọc đũa vào dĩa bò xào dứa với ớt Đà Lạt trước mặt.
- Món gì con? – Mẹ tôi quay sang hỏi.
- Khô bò! – Tôi đáp tỉnh queo, gì chứ món đó là tôi khoái nhất, ăn hoài ko biết chán, mỗi khi ba tôi nhậu mà có dĩa khô bò trên bàn là tôi lại mon men mò đến.
- Dẹp, ăn vào ắt mày sưng lên à! – Mẹ tôi nạt ngang.
Khổ là ở chỗ đó, tôi rất thích ăn khô bò với uống coca ( bây giờ là nhắm với bia), ăn ít thì không sao, nhưng khô bò thì ai lại ăn ít bao giờ, thế là phải ăn nhiều, và 10 lần tôi tọng nguyên 1 bụng khô bò thì hết 10 lần mắt tôi đỏ lên y hệt lúc bị sốt, tệ hơn là có thể sưng vù luôn 2 mí trên. Mẹ tôi thấy thế thì hãi quá, dẹp luôn bọc khô bò vô tủ lạnh cột kín lại làm dấu, hễ tôi lén lén mở ra ăn vụng là biết ngay, thể nào cũng la ột chập.
Sau hôm xuất viện về, sáng sớm bữa sau là tôi lo đạp xe lên nhà thằng T học lại Hoá ngay, vì Toán với Lí có thể tự xử, chứ Hoá thì anh thằng này dạy rất siêu, nghỉ bữa nào tiếc bữa đó, trời mưa to lụt đường hay bệnh liệt giường thì hoạ hoằn tôi mới vắng mặt. Hơn nữa thằng T cũng nhờ ông anh nó dạy lại cho tôi bài mấy hôm nghỉ, nên bữa này có chết cũng phải vác mặt lên, ko thì mất cả chữ tín. Nhưng nhà nó xa, tôi cứ nghĩ đã khoẻ lại rồi nên tự đạp xe học, lên đến nơi thì đã đứt hơi, dắt xe vô mà chân nọ cứ xọ chân kia.
Trưa ăn cơm xong, tôi đi sớm hơn mọi ngày vì tự nhắm hãy còn yếu, nên tàn tàn đạp tới trường là vừa. Đúng y chóc, bước vô lớp là trống đánh luôn.
- A ùa, thánh N đã trở lại! – Thằng D thấy tôi đầu tiên.
- Ăn hại gấp đôi….! – Thằng T cà khịa.
- Á cái thằng, muốn gây à? – Tôi cười cười, nhưng vẫn dứ nắm đấm vô mặt nó.
- Người anh em, chúng ta lại tái ngộ! – K mập vỗ vai tôi, rồi nó hét to! – Các chú đồng thanh nói lại một lần nữa, xem anh N đây có oai hay là không?
- Oai quá đê! – Thằng C đập bàn nhặng xị.
- Như cọng bún thiu! – Nhỏ H che miệng cười.
Cả lớp phá ra cười rần rần, tôi bắt đầu thấy hoảng.
- Oai nhất A1 rồi, tí nước mía đê, thằng N nó đãi! – Thằng L đứng hẳn lên ghế mà cổ động hô hào. - Tụi tao bỏ phiếu ày rồi đó!
- Phải gọi là thánh đã trở lại, lợi hại gấp hai, đẹp trai gấp bốn, khiêm tốn gấp mười, hé hé! – Thằng P cười đểu cáng nháy mắt nói tôi. – Tao 2 ly nha mậy!
- Con lạy mấy bác, cho con về! – Tôi chắp tay bái bọn này như thật.
Lúc về chỗ, đi ngang qua thì tôi thấy Tiểu Mai đang nhìn và cười dịu dàng, tự nhiên tôi thấy bồi hồi lạ lùng, hôm giờ ở cạnh quen rồi, giờ được nhìn lại nàng trong tà áo dài, đến giờ tôi thật tình cũng không biết giải thích đây là cảm giác gì nữa, chỉ là như vừa thân quen vừa…say đắm.
Liệu đó có phải là cảm giác sau này khi mỗi ngày ta được nhìn vợ yêu không nhỉ?
Nhưng đó là 1 chuyện, bị em Vy mê hoặc lại là 1 chuyện khác, giờ chơi em nó xuống chỗ tôi ngồi.
- Sao, ôn bài hết chưa N? – Vy hấp háy mắt hỏi tôi.
- Gần xong oy, vở người đẹp chép mà, chết cũng phải học! – Tôi khoái chí tử.
- Hì, giỏi cái mồm! – Em nó véo mũi tôi.
- Ai dà, chút về đi với tụi N luôn ko? – Tôi vờ nhăn mặt.
- N cứ đi, Vy về với H cũng được, con trai đi với nhau cho vui! – Em ấy lắc đầu đáp.
- Ừa …! – Tôi rầu rầu.
- Rồi bữa khác tụi mình đi riêng, ha? – Vy nháy mắt, cười tình.
- Ừ, ừ, vậy chứ! – Tôi gật đầu lia lịa.
Lúc nào ở cạnh em Vy, tôi cũng cảm thấy có cảm giác gì đó vừa trẻ con vừa quyến rũ ở cô nàng, thế nên bất kỳ hành động nào của em nó tôi cũng như bị mê hoặc, cái mặt cứ ngu ra trong cõi mơ đến khi thằng K gọi giật thì tôi mới choàng tỉnh.
- Ê ku, thầy kêu kìa, ê! – K mập lay lay vai tôi.
- Ớ…dạ thầy! – Tôi lật đật đứng dậy.
- Cầm vở lên bảng đi N, thầy kiểm tra bài! – Thầy Vật Lí gọi đích danh tôi.
Tôi chẳng hiểu sao run lẩy bẩy ôm tập lò dò lên bảng, hông lẽ phong độ vẫn chưa trở lại sao ta? Chả phải, mình xưa nay đẳng cấp rồi, cần quái gì phong độ chứ!
- Bây giờ đáng ra thầy chỉ cho em 1 bài ngắn để lấy điểm trả bài thôi, nhưng nếu như em muốn lấy điểm kiểm tra 15 phút hôm bữa nghỉ thì thầy sẽ cho bài khó hơn, thế nào? – Thầy từ tốn nói.
- Dạ…ơ thầy cho em lấy điểm 15 phút luôn! - Tôi quyết định luôn, tránh để đêm dài lắm mộng.
- Ừm, vậy em nghe thầy đọc, chép đề lên bảng đi! – Thầy gật đầu đồng ý.
Đó là một bài toán khá hóc về chuyển động tròn đều, yêu cầu tính gia tốc hướng tâm, thầy đọc đề đến đâu tôi toát mồ hôi đến đó, môn Vật Lí với Toán tôi chủ quan không ôn, giờ sao thấy nó xa lạ quá thể. Tôi nhắm mắt tĩnh tâm suy nghĩ, đợi ấy cái công thức nó quay trở lại trong đầu, rồi tay tôi mồ hôi dần khô lại, đầu óc tỉnh táo hẳn lên, dưới lớp hồi hộp căng mắt theo dõi…
- Hôm nay trẫm rất vui, tuy long thể bất an nhưng vẫn giữ được chiến tích huy hoàng! – Tôi đứng giữa quán nước mía, cầm cái ly giơ cao ở ghế chủ xị. – Uống thoải mái đê tụi bây!
- Hé hé, mày nói nhé! – Thằng P quay vào trong gọi thêm.
- Tao bảo rồi, thánh mà, gặp tao bài đó chắc chạy dài cả thước! – Thằng D giở giọng nịnh bợ ba xạo. – Thế mà thánh N đây giải có 6 phút 45 giây!
- Sặc, mày đếm luôn à? Bựa thế! – Thằng C suýt ngộp nước, phun luôn cục đá ra ngoài.
- Chứ sao, thần tượng của lòng tao mà, anh nhỉ? – Thằng D giả giọng gái quay sang tôi cà khịa.
- Cút, biến thái à! – Tôi quắc mắt xua tay.
- Sao chú? Thấy tinh thần thể lực sung mãn quá nhẩy? – K mập cười đểu.
- Ò, đẳng cấp mà lị! – Tôi nhai đá rốp rốp.
- Cũng phải, hết em Mai kế bên, rồi đến em Vy vào thăm, nhất mày rồi! – Nó lim dim đôi mắt nói nhấn nhá.
- Ớ…sao mày biết? – Tôi kinh hoàng nhìn nó.
- Em H tao kể, hề hề! – Nó ra vẻ tự hào.
- Chậc, chắc hôm nào tao cũng phải bệnh quá! – Thằng T tiếc nuối tặc lưỡi.
- Ừ, cỡ mày có Y ù vào thăm, cũng có tương lai lắm! – Thằng L chốt ngay đòn nhan sắc quá hiểm hóc.
- Bá đạo! – K mập gật gù.
- Dẹp mày đi! – Thằng T sừng sộ.
- Thằng N hồi sức chưa? Hôm nào ra 36hecta đá tiếp, bữa giờ nhiều kèo thơm quá, mà thiếu mày! – Thằng Q đề nghị.
- Thôi ba, đợi thi học kỳ xong đã, rồi đá mấy chẳng được! – Tôi rụt cổ từ chối.
- Ờ, cũng được! – Nó đồng ý, vẫn còn ra chiều tiếc nuối.
- Uống nữa đi tụi bây, tao đãi mà! – Tôi khoát tay mời hết 1 lượt.
- Éc, còn về ăn nữa mày, uống nứt bụng luôn à? – K mập lắc đầu lia lịa.
- Ăn gì nữa? Tao mời uống thôi mà? – Tôi trố mắt, dự có chuyện chẳng lành.
- Ăn cơm nhà chứ gì! – Nó nhún vai đáp.
- À…ờm! – Tôi thở phào, tưởng nó rủ đi tăng 2.
- Hay là anh N đây muốn đãi bọn em đi ăn gỏi ốc với cá viên chiên? – K mập sấn tới cười đểu cáng.
- Đúng dzồi, anh N có lòng thì bọn em có bụng, hế hế! – Thằng L hưởng ứng.
- Dẹp mày, tao đâu phải nhà từ thiện! – Tôi kinh hãi bọn này quá luôn, hở ra chút là chúng nó chộp ngay vào mà bơm đểu.
- Ây dà, anh chỉ giỡn thôi đó mà! – Nó khoái trá uống nốt ly nước.
Tính tiền xong xuôi cả bọn tan hàng, đứa nào về nhà đứa nấy, K mập rủ tôi tắm rửa xong rồi gặp nhau ở quán net cũ luôn, làm vài ván Gunbound chứ không là sa sút phong độ ngay, thằng K nó dụ dỗ tôi thế đấy, mặc dù nó bắn dở òm, thua xong lại cười cầu tài bảo:
- Hề hề, cọ xát là chính mà chú! – Câu cửa miệng của K mập đấy.
Tất nhiên tôi gật đầu đồng ý cái rụp, nhanh chóng chạy xe về nhà ăn xong rồi dông, vậy là sau 1 tuần bệnh hoạn nguy cấp ngập đầu thì cuộc sống học sinh đã trở lại như cũ, tương lai tươi đẹp còn cả quãng dài phía trước, hì hì!
Nhưng hãi nhất là cái điệp khúc “ Bò “ của mẹ tôi, bà bảo tôi bị sốt xuất huyết, bệnh về phải ăn thịt bò nhiều cho bổ máu. Thế là sáng phở bò, trưa cơm bò chiên, chiều có thêm bữa phụ, tối cơm bò xào, bữa khuya thêm tô bò kho, vài hôm đầu tôi khoái chí tử, ăn mải miết, nhưng dần dà thấy thịt bò là tôi muốn mửa tại chỗ, nhưng vẫn phải cắm đầu cắm cổ mà ăn, nhưng tuyệt nhiên có 1 món cũng là bò, mẹ tôi cương quyết ko thêm vào thực đơn.
- Còn 1 món bò sao mẹ ko làm nốt luôn? – Tôi ngán ngẩm chọc đũa vào dĩa bò xào dứa với ớt Đà Lạt trước mặt.
- Món gì con? – Mẹ tôi quay sang hỏi.
- Khô bò! – Tôi đáp tỉnh queo, gì chứ món đó là tôi khoái nhất, ăn hoài ko biết chán, mỗi khi ba tôi nhậu mà có dĩa khô bò trên bàn là tôi lại mon men mò đến.
- Dẹp, ăn vào ắt mày sưng lên à! – Mẹ tôi nạt ngang.
Khổ là ở chỗ đó, tôi rất thích ăn khô bò với uống coca ( bây giờ là nhắm với bia), ăn ít thì không sao, nhưng khô bò thì ai lại ăn ít bao giờ, thế là phải ăn nhiều, và 10 lần tôi tọng nguyên 1 bụng khô bò thì hết 10 lần mắt tôi đỏ lên y hệt lúc bị sốt, tệ hơn là có thể sưng vù luôn 2 mí trên. Mẹ tôi thấy thế thì hãi quá, dẹp luôn bọc khô bò vô tủ lạnh cột kín lại làm dấu, hễ tôi lén lén mở ra ăn vụng là biết ngay, thể nào cũng la ột chập.
Sau hôm xuất viện về, sáng sớm bữa sau là tôi lo đạp xe lên nhà thằng T học lại Hoá ngay, vì Toán với Lí có thể tự xử, chứ Hoá thì anh thằng này dạy rất siêu, nghỉ bữa nào tiếc bữa đó, trời mưa to lụt đường hay bệnh liệt giường thì hoạ hoằn tôi mới vắng mặt. Hơn nữa thằng T cũng nhờ ông anh nó dạy lại cho tôi bài mấy hôm nghỉ, nên bữa này có chết cũng phải vác mặt lên, ko thì mất cả chữ tín. Nhưng nhà nó xa, tôi cứ nghĩ đã khoẻ lại rồi nên tự đạp xe học, lên đến nơi thì đã đứt hơi, dắt xe vô mà chân nọ cứ xọ chân kia.
Trưa ăn cơm xong, tôi đi sớm hơn mọi ngày vì tự nhắm hãy còn yếu, nên tàn tàn đạp tới trường là vừa. Đúng y chóc, bước vô lớp là trống đánh luôn.
- A ùa, thánh N đã trở lại! – Thằng D thấy tôi đầu tiên.
- Ăn hại gấp đôi….! – Thằng T cà khịa.
- Á cái thằng, muốn gây à? – Tôi cười cười, nhưng vẫn dứ nắm đấm vô mặt nó.
- Người anh em, chúng ta lại tái ngộ! – K mập vỗ vai tôi, rồi nó hét to! – Các chú đồng thanh nói lại một lần nữa, xem anh N đây có oai hay là không?
- Oai quá đê! – Thằng C đập bàn nhặng xị.
- Như cọng bún thiu! – Nhỏ H che miệng cười.
Cả lớp phá ra cười rần rần, tôi bắt đầu thấy hoảng.
- Oai nhất A1 rồi, tí nước mía đê, thằng N nó đãi! – Thằng L đứng hẳn lên ghế mà cổ động hô hào. - Tụi tao bỏ phiếu ày rồi đó!
- Phải gọi là thánh đã trở lại, lợi hại gấp hai, đẹp trai gấp bốn, khiêm tốn gấp mười, hé hé! – Thằng P cười đểu cáng nháy mắt nói tôi. – Tao 2 ly nha mậy!
- Con lạy mấy bác, cho con về! – Tôi chắp tay bái bọn này như thật.
Lúc về chỗ, đi ngang qua thì tôi thấy Tiểu Mai đang nhìn và cười dịu dàng, tự nhiên tôi thấy bồi hồi lạ lùng, hôm giờ ở cạnh quen rồi, giờ được nhìn lại nàng trong tà áo dài, đến giờ tôi thật tình cũng không biết giải thích đây là cảm giác gì nữa, chỉ là như vừa thân quen vừa…say đắm.
Liệu đó có phải là cảm giác sau này khi mỗi ngày ta được nhìn vợ yêu không nhỉ?
Nhưng đó là 1 chuyện, bị em Vy mê hoặc lại là 1 chuyện khác, giờ chơi em nó xuống chỗ tôi ngồi.
- Sao, ôn bài hết chưa N? – Vy hấp háy mắt hỏi tôi.
- Gần xong oy, vở người đẹp chép mà, chết cũng phải học! – Tôi khoái chí tử.
- Hì, giỏi cái mồm! – Em nó véo mũi tôi.
- Ai dà, chút về đi với tụi N luôn ko? – Tôi vờ nhăn mặt.
- N cứ đi, Vy về với H cũng được, con trai đi với nhau cho vui! – Em ấy lắc đầu đáp.
- Ừa …! – Tôi rầu rầu.
- Rồi bữa khác tụi mình đi riêng, ha? – Vy nháy mắt, cười tình.
- Ừ, ừ, vậy chứ! – Tôi gật đầu lia lịa.
Lúc nào ở cạnh em Vy, tôi cũng cảm thấy có cảm giác gì đó vừa trẻ con vừa quyến rũ ở cô nàng, thế nên bất kỳ hành động nào của em nó tôi cũng như bị mê hoặc, cái mặt cứ ngu ra trong cõi mơ đến khi thằng K gọi giật thì tôi mới choàng tỉnh.
- Ê ku, thầy kêu kìa, ê! – K mập lay lay vai tôi.
- Ớ…dạ thầy! – Tôi lật đật đứng dậy.
- Cầm vở lên bảng đi N, thầy kiểm tra bài! – Thầy Vật Lí gọi đích danh tôi.
Tôi chẳng hiểu sao run lẩy bẩy ôm tập lò dò lên bảng, hông lẽ phong độ vẫn chưa trở lại sao ta? Chả phải, mình xưa nay đẳng cấp rồi, cần quái gì phong độ chứ!
- Bây giờ đáng ra thầy chỉ cho em 1 bài ngắn để lấy điểm trả bài thôi, nhưng nếu như em muốn lấy điểm kiểm tra 15 phút hôm bữa nghỉ thì thầy sẽ cho bài khó hơn, thế nào? – Thầy từ tốn nói.
- Dạ…ơ thầy cho em lấy điểm 15 phút luôn! - Tôi quyết định luôn, tránh để đêm dài lắm mộng.
- Ừm, vậy em nghe thầy đọc, chép đề lên bảng đi! – Thầy gật đầu đồng ý.
Đó là một bài toán khá hóc về chuyển động tròn đều, yêu cầu tính gia tốc hướng tâm, thầy đọc đề đến đâu tôi toát mồ hôi đến đó, môn Vật Lí với Toán tôi chủ quan không ôn, giờ sao thấy nó xa lạ quá thể. Tôi nhắm mắt tĩnh tâm suy nghĩ, đợi ấy cái công thức nó quay trở lại trong đầu, rồi tay tôi mồ hôi dần khô lại, đầu óc tỉnh táo hẳn lên, dưới lớp hồi hộp căng mắt theo dõi…
- Hôm nay trẫm rất vui, tuy long thể bất an nhưng vẫn giữ được chiến tích huy hoàng! – Tôi đứng giữa quán nước mía, cầm cái ly giơ cao ở ghế chủ xị. – Uống thoải mái đê tụi bây!
- Hé hé, mày nói nhé! – Thằng P quay vào trong gọi thêm.
- Tao bảo rồi, thánh mà, gặp tao bài đó chắc chạy dài cả thước! – Thằng D giở giọng nịnh bợ ba xạo. – Thế mà thánh N đây giải có 6 phút 45 giây!
- Sặc, mày đếm luôn à? Bựa thế! – Thằng C suýt ngộp nước, phun luôn cục đá ra ngoài.
- Chứ sao, thần tượng của lòng tao mà, anh nhỉ? – Thằng D giả giọng gái quay sang tôi cà khịa.
- Cút, biến thái à! – Tôi quắc mắt xua tay.
- Sao chú? Thấy tinh thần thể lực sung mãn quá nhẩy? – K mập cười đểu.
- Ò, đẳng cấp mà lị! – Tôi nhai đá rốp rốp.
- Cũng phải, hết em Mai kế bên, rồi đến em Vy vào thăm, nhất mày rồi! – Nó lim dim đôi mắt nói nhấn nhá.
- Ớ…sao mày biết? – Tôi kinh hoàng nhìn nó.
- Em H tao kể, hề hề! – Nó ra vẻ tự hào.
- Chậc, chắc hôm nào tao cũng phải bệnh quá! – Thằng T tiếc nuối tặc lưỡi.
- Ừ, cỡ mày có Y ù vào thăm, cũng có tương lai lắm! – Thằng L chốt ngay đòn nhan sắc quá hiểm hóc.
- Bá đạo! – K mập gật gù.
- Dẹp mày đi! – Thằng T sừng sộ.
- Thằng N hồi sức chưa? Hôm nào ra 36hecta đá tiếp, bữa giờ nhiều kèo thơm quá, mà thiếu mày! – Thằng Q đề nghị.
- Thôi ba, đợi thi học kỳ xong đã, rồi đá mấy chẳng được! – Tôi rụt cổ từ chối.
- Ờ, cũng được! – Nó đồng ý, vẫn còn ra chiều tiếc nuối.
- Uống nữa đi tụi bây, tao đãi mà! – Tôi khoát tay mời hết 1 lượt.
- Éc, còn về ăn nữa mày, uống nứt bụng luôn à? – K mập lắc đầu lia lịa.
- Ăn gì nữa? Tao mời uống thôi mà? – Tôi trố mắt, dự có chuyện chẳng lành.
- Ăn cơm nhà chứ gì! – Nó nhún vai đáp.
- À…ờm! – Tôi thở phào, tưởng nó rủ đi tăng 2.
- Hay là anh N đây muốn đãi bọn em đi ăn gỏi ốc với cá viên chiên? – K mập sấn tới cười đểu cáng.
- Đúng dzồi, anh N có lòng thì bọn em có bụng, hế hế! – Thằng L hưởng ứng.
- Dẹp mày, tao đâu phải nhà từ thiện! – Tôi kinh hãi bọn này quá luôn, hở ra chút là chúng nó chộp ngay vào mà bơm đểu.
- Ây dà, anh chỉ giỡn thôi đó mà! – Nó khoái trá uống nốt ly nước.
Tính tiền xong xuôi cả bọn tan hàng, đứa nào về nhà đứa nấy, K mập rủ tôi tắm rửa xong rồi gặp nhau ở quán net cũ luôn, làm vài ván Gunbound chứ không là sa sút phong độ ngay, thằng K nó dụ dỗ tôi thế đấy, mặc dù nó bắn dở òm, thua xong lại cười cầu tài bảo:
- Hề hề, cọ xát là chính mà chú! – Câu cửa miệng của K mập đấy.
Tất nhiên tôi gật đầu đồng ý cái rụp, nhanh chóng chạy xe về nhà ăn xong rồi dông, vậy là sau 1 tuần bệnh hoạn nguy cấp ngập đầu thì cuộc sống học sinh đã trở lại như cũ, tương lai tươi đẹp còn cả quãng dài phía trước, hì hì!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chương 362
- Chương 363
- Chương 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410