Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái - Chương 54
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chương 362
- Chương 363
- Chương 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái
Chương 54
- Giờ kiếm gì ăn khuya đi! – Tôi lại đưa ra gợi ý tiếp theo.
- Ừa, được đó! – Tiểu Mai hớn hở đồng ý.
- Vậy ăn gì nè? – Đàn ông con trai thì phải galang, đi ăn phải để con gái gọi món, đó là tôn chỉ của tôi.
- Ăn kem nhé? – Nàng buông 1 câu mà tôi nghe như sấm nổ ngang tai.
- Kem á? – Tôi hỏi lại cho chắc, đêm khuya tí sương xuống lạnh thêm mà ăn kem chỉ có nước vĩnh biệt mấy cái răng.
- Ừa, hì hì! – Tiểu Mai hấp háy mắt cười tươi.
Tôi chẳng từ chối được đằng nào cả, thà rằng nàng hỏi lại hay là ăn gì khác thì tôi còn được quyền góp ý, chứ nàng chốt 1 câu khẳng định của khắng định thế này rồi lại còn cười rạng ngời thế kia thì ai mà nỡ làm trái ý được, đằng nào bữa nay tôi cũng đã xác định là cho Tiểu Mai chọn hết.
Chạy lòng vòng mãi mới tìm ra được 1 tiệm tạp hoá có tủ kem phía trước mà mở giờ khuya, tôi dựng xe rồi bước vào.
- Còn bán kem không bác? – Tôi hỏi mà thầm nghi ngờ ko biết ông bác này còn đủ tỉnh táo bán hàng hông đây.
- Ớ…mua gì con? – Y chang, ông bác chủ tiệm đang gật gà gật gù thì giật mình.
- Có bán kem ko bác, kem ốc quế hoặc kem ly cũng được? – Tôi ngán ngẩm.
- Ừ có, cứ lựa đi con! – Chủ tiệm dụi dụi mắt.
Tiểu Mai chọn kem ốc quế dâu, tôi tần ngần chút rồi chọn cây giống hệt nhưng là vị socola, rồi tôi đèo nàng ra đường biển, lựa băng ghế ngay chỗ khuất gió để đỡ lạnh.
- Thật là giờ này ăn kem mà Tiểu Mai ko lạnh à? – Tôi ngạc nhiên quay sang hỏi.
- Không, ấm lắm! – Nàng nhìn tôi nhoẻn miệng cười.
Tôi tặc lưỡi lắc đầu, con gái rõ là khó hiểu, buổi đêm ăn kem mà lại bảo ấm thì có mà…ấm đầu, tôi thì đang lạnh tê tái vì sương đêm đang dần xuống mà vẫn phải cố ra vẻ là ta đây kim cang bất hoại thân, bi nhiu đây đã nhằm nhò gì chứ, còn Tiểu Mai thì trông chả có gì là lạnh. Mà cũng đúng, chính tôi dặn nàng khoác thêm áo rồi mà, thân tôi mỗi cái thun trong với sơmi ngoài thì trách ai được nữa.
- Ngon, biết vậy nãy mua thêm 2 cây! – Tôi cố mạnh miệng nói cứng.
- Thật hở? – Tiểu Mai tròn mắt ngạc nhiên.
- Ừ, nhiêu đây… pình phường…thôi! – Bỏ mịa cái miệng chết tiệt, tự nhiên lại run lên đúng lúc này.
- Hì, N run cầm cập rồi kìa, về nhà Mai cho ấm! – Nàng đưa tay che miệng, nhưng ánh mắt rõ là đang cười.
Tôi cũng chả hiểu sao cũng bật cười thành tiếng theo, rồi dọc đường về hai đứa cứ nhắc lại rồi cười suốt chuyện khi nãy, tôi tự nhiên quên luôn cái lạnh, đem hết bản lĩnh tiếu lâm ra mà kể đủ chuyện đấu láo trên đời, Tiểu Mai cứ gọi là rạng ngời khuôn mặt suốt buổi. Đường phố 2h khuya vắng lặng như tờ, mỗi bọn tôi là như đang sống giữa ban ngày mặc ai ngủ thì ngủ, chứ đây vẫn chơi giỡn như thường.
- Đố N nha, 3 kg sắt với 3 kg bông, bên nào nặng hơn? – Tiểu Mai khẽ giật tay áo tôi.
- Dễ ợt, cả hai bằng nhau! – Tôi tin vào toán học, số liệu là số liệu, chính xác là tuyệt đối.
- Vậy 1kg sắt với 1kg bông cũng nặng bằng nhau luôn đúng hem? – Nàng nghiêng mái đầu nhìn tôi vẻ tinh nghịch.
- Dĩ nhiên rồi, cùng giống số liệu thì đều y chang nhau hết mọi tính chất và mọi tác nhân có thể gây ra! – Tôi đáp đầy tự tin.
- Vậy….cái nào rơi vô đầu đau hơn? – Tiểu Mai nheo mắt.
- Ơ…thì…! – Tôi cứng họng, rõ là câu này oái ăm quá thể, 1kg bông thì to tổ tướng, có rớt xuống cũng chả chết ai vì trọng lượng phân tán ra theo kích thước rồi, nhưng 1kg sắt thì nhỏ mà lại nặng, rớt trúng có mà toạc đầu. Nhưng vừa nãy lỡ chốt hạ 2 bên y xì nhau rồi, giờ trả lời thì khác gì tự mình vả vô mồm mình.
- Hì hì, câu khác ha, nhà toán học! – Nàng vờ ngước lên suy nghĩ.
- Ừa, lần này sẽ khác! – Tôi đáp chắc nịch.
- Hỏi đáp nhanh nha, Mai hỏi là N trả lời liền đó! – Tiểu Mai giao kèo.
- Không thành vấn đề! – Tôi liếm môi.
- Chuột gì có 2 chân? – Nàng hỏi.
- Ơ…. Chuột là động vật bốn chân mà! – Tôi ngạc nhiên.
- Chuột Mickey đó N, hì hì! – Tiểu Mai cười cười.
- À, ra vậy, đúng là đố vui! – Tôi lắc đầu.
- Tiếp, vậy vịt gì có 2 chân? – Nàng làm mặt nghiêm trọng nhưng ko giấu vẻ đùa cợt.
- Dễ ợt, vịt Donald! – Tôi phổng mũi, tin chắc đây sẽ đúng.
- Vịt gì lại chẳng có 2 chân, hi hi! – Tiểu Mai cười khúc khích.
- Èo…ơi..! – Tôi lắc đầu chịu thua – Vậy để N đố Mai, con gì càng to càng nhỏ?!
- À, con cua, 1 càng to 1 càng nhỏ! – Nàng thản nhiên đáp.
- Vậy …cái gì càng nhỏ càng cao? – Tôi cười đểu.
- Cái gì nhỉ? – Tiểu Mai nhíu mày đăm chiêu.
Tôi thong thả đạp xe, nhấn nhá cảm giác lần đầu tiên nhìn Tiểu Mai toàn diện mà tôi biết đang suy nghĩ đầy thắc mắc, mãi đến khi tới nhà rồi nàng vẫn còn suy nghĩ, vẻ như chưa chịu thua tôi trong khoản đố mẹo.
- Đến nhà rồi, mở cửa nào tiểu thư! – Tôi cười cười.
- Ơ…hì, ừ! – Nàng giật mình bước xuống xe.
Vào nhà rồi mà Tiểu Mai vẫn còn ngơ ngẩn câu hỏi của tôi.
- Rốt cuộc là gì vậy N? Mình chịu thua rồi đó! – Nàng xịu mặt xuống nói.
- Hề hề, là máy bay, có phải khi nó bay càng cao thì ta thấy nó càng nhỏ ko? – Tôi cười đểu dã man.
- Ah…N đố vậy ai mà giải cho được! – Tiểu Mai khẽ dậm chân phản đối.
- Giải ko được thì mới đố chứ, khà khà! – Tôi vênh mặt.
- Ứ…tí chơi tiếp, đợi Mai pha trà đã! – Nàng lắc đầu nguầy nguậy.
- Ừa, hì hì, thì chơi thôi! – Tôi khoái trá đáp trả.
Tôi ngồi bộ salon phòng khách, cũng đã khuya rồi nhưng cứ tỉnh queo chả hề biết buồn ngủ là gì, hồi hộp mong ngóng món trà đào của Tiểu Mai, nàng chỉ pha tôi uống 2 lần nhưng cứ gọi là nhớ mãi, vừa thơm vừa ấm, vị ngọt nhưng không gắt. Tôi ngước nhìn ra phía cổng, ngoài trời đã yên lặng tĩnh mịch, hương hoa sữa thơm ngát khẽ đưa tận mũi, cảm giác vừa…hạnh phúc vừa thanh bình, vả chăng đây là lần đầu tiên tôi ngủ nhờ nhà một người bạn, mà lại là con gái, tôi nhủ thầm bản thân bằng mọi giá ko được ngủ, cô nam quả nữ trong một nhà thì có lẽ khó tránh khỏi chuyện thị phi nếu để người ngoài phát giác, nhất là nếu em Vy mà biết thì tôi chỉ có nước ôm hận ngàn thu, vạn kiếp bất phục.!
- Ừa, được đó! – Tiểu Mai hớn hở đồng ý.
- Vậy ăn gì nè? – Đàn ông con trai thì phải galang, đi ăn phải để con gái gọi món, đó là tôn chỉ của tôi.
- Ăn kem nhé? – Nàng buông 1 câu mà tôi nghe như sấm nổ ngang tai.
- Kem á? – Tôi hỏi lại cho chắc, đêm khuya tí sương xuống lạnh thêm mà ăn kem chỉ có nước vĩnh biệt mấy cái răng.
- Ừa, hì hì! – Tiểu Mai hấp háy mắt cười tươi.
Tôi chẳng từ chối được đằng nào cả, thà rằng nàng hỏi lại hay là ăn gì khác thì tôi còn được quyền góp ý, chứ nàng chốt 1 câu khẳng định của khắng định thế này rồi lại còn cười rạng ngời thế kia thì ai mà nỡ làm trái ý được, đằng nào bữa nay tôi cũng đã xác định là cho Tiểu Mai chọn hết.
Chạy lòng vòng mãi mới tìm ra được 1 tiệm tạp hoá có tủ kem phía trước mà mở giờ khuya, tôi dựng xe rồi bước vào.
- Còn bán kem không bác? – Tôi hỏi mà thầm nghi ngờ ko biết ông bác này còn đủ tỉnh táo bán hàng hông đây.
- Ớ…mua gì con? – Y chang, ông bác chủ tiệm đang gật gà gật gù thì giật mình.
- Có bán kem ko bác, kem ốc quế hoặc kem ly cũng được? – Tôi ngán ngẩm.
- Ừ có, cứ lựa đi con! – Chủ tiệm dụi dụi mắt.
Tiểu Mai chọn kem ốc quế dâu, tôi tần ngần chút rồi chọn cây giống hệt nhưng là vị socola, rồi tôi đèo nàng ra đường biển, lựa băng ghế ngay chỗ khuất gió để đỡ lạnh.
- Thật là giờ này ăn kem mà Tiểu Mai ko lạnh à? – Tôi ngạc nhiên quay sang hỏi.
- Không, ấm lắm! – Nàng nhìn tôi nhoẻn miệng cười.
Tôi tặc lưỡi lắc đầu, con gái rõ là khó hiểu, buổi đêm ăn kem mà lại bảo ấm thì có mà…ấm đầu, tôi thì đang lạnh tê tái vì sương đêm đang dần xuống mà vẫn phải cố ra vẻ là ta đây kim cang bất hoại thân, bi nhiu đây đã nhằm nhò gì chứ, còn Tiểu Mai thì trông chả có gì là lạnh. Mà cũng đúng, chính tôi dặn nàng khoác thêm áo rồi mà, thân tôi mỗi cái thun trong với sơmi ngoài thì trách ai được nữa.
- Ngon, biết vậy nãy mua thêm 2 cây! – Tôi cố mạnh miệng nói cứng.
- Thật hở? – Tiểu Mai tròn mắt ngạc nhiên.
- Ừ, nhiêu đây… pình phường…thôi! – Bỏ mịa cái miệng chết tiệt, tự nhiên lại run lên đúng lúc này.
- Hì, N run cầm cập rồi kìa, về nhà Mai cho ấm! – Nàng đưa tay che miệng, nhưng ánh mắt rõ là đang cười.
Tôi cũng chả hiểu sao cũng bật cười thành tiếng theo, rồi dọc đường về hai đứa cứ nhắc lại rồi cười suốt chuyện khi nãy, tôi tự nhiên quên luôn cái lạnh, đem hết bản lĩnh tiếu lâm ra mà kể đủ chuyện đấu láo trên đời, Tiểu Mai cứ gọi là rạng ngời khuôn mặt suốt buổi. Đường phố 2h khuya vắng lặng như tờ, mỗi bọn tôi là như đang sống giữa ban ngày mặc ai ngủ thì ngủ, chứ đây vẫn chơi giỡn như thường.
- Đố N nha, 3 kg sắt với 3 kg bông, bên nào nặng hơn? – Tiểu Mai khẽ giật tay áo tôi.
- Dễ ợt, cả hai bằng nhau! – Tôi tin vào toán học, số liệu là số liệu, chính xác là tuyệt đối.
- Vậy 1kg sắt với 1kg bông cũng nặng bằng nhau luôn đúng hem? – Nàng nghiêng mái đầu nhìn tôi vẻ tinh nghịch.
- Dĩ nhiên rồi, cùng giống số liệu thì đều y chang nhau hết mọi tính chất và mọi tác nhân có thể gây ra! – Tôi đáp đầy tự tin.
- Vậy….cái nào rơi vô đầu đau hơn? – Tiểu Mai nheo mắt.
- Ơ…thì…! – Tôi cứng họng, rõ là câu này oái ăm quá thể, 1kg bông thì to tổ tướng, có rớt xuống cũng chả chết ai vì trọng lượng phân tán ra theo kích thước rồi, nhưng 1kg sắt thì nhỏ mà lại nặng, rớt trúng có mà toạc đầu. Nhưng vừa nãy lỡ chốt hạ 2 bên y xì nhau rồi, giờ trả lời thì khác gì tự mình vả vô mồm mình.
- Hì hì, câu khác ha, nhà toán học! – Nàng vờ ngước lên suy nghĩ.
- Ừa, lần này sẽ khác! – Tôi đáp chắc nịch.
- Hỏi đáp nhanh nha, Mai hỏi là N trả lời liền đó! – Tiểu Mai giao kèo.
- Không thành vấn đề! – Tôi liếm môi.
- Chuột gì có 2 chân? – Nàng hỏi.
- Ơ…. Chuột là động vật bốn chân mà! – Tôi ngạc nhiên.
- Chuột Mickey đó N, hì hì! – Tiểu Mai cười cười.
- À, ra vậy, đúng là đố vui! – Tôi lắc đầu.
- Tiếp, vậy vịt gì có 2 chân? – Nàng làm mặt nghiêm trọng nhưng ko giấu vẻ đùa cợt.
- Dễ ợt, vịt Donald! – Tôi phổng mũi, tin chắc đây sẽ đúng.
- Vịt gì lại chẳng có 2 chân, hi hi! – Tiểu Mai cười khúc khích.
- Èo…ơi..! – Tôi lắc đầu chịu thua – Vậy để N đố Mai, con gì càng to càng nhỏ?!
- À, con cua, 1 càng to 1 càng nhỏ! – Nàng thản nhiên đáp.
- Vậy …cái gì càng nhỏ càng cao? – Tôi cười đểu.
- Cái gì nhỉ? – Tiểu Mai nhíu mày đăm chiêu.
Tôi thong thả đạp xe, nhấn nhá cảm giác lần đầu tiên nhìn Tiểu Mai toàn diện mà tôi biết đang suy nghĩ đầy thắc mắc, mãi đến khi tới nhà rồi nàng vẫn còn suy nghĩ, vẻ như chưa chịu thua tôi trong khoản đố mẹo.
- Đến nhà rồi, mở cửa nào tiểu thư! – Tôi cười cười.
- Ơ…hì, ừ! – Nàng giật mình bước xuống xe.
Vào nhà rồi mà Tiểu Mai vẫn còn ngơ ngẩn câu hỏi của tôi.
- Rốt cuộc là gì vậy N? Mình chịu thua rồi đó! – Nàng xịu mặt xuống nói.
- Hề hề, là máy bay, có phải khi nó bay càng cao thì ta thấy nó càng nhỏ ko? – Tôi cười đểu dã man.
- Ah…N đố vậy ai mà giải cho được! – Tiểu Mai khẽ dậm chân phản đối.
- Giải ko được thì mới đố chứ, khà khà! – Tôi vênh mặt.
- Ứ…tí chơi tiếp, đợi Mai pha trà đã! – Nàng lắc đầu nguầy nguậy.
- Ừa, hì hì, thì chơi thôi! – Tôi khoái trá đáp trả.
Tôi ngồi bộ salon phòng khách, cũng đã khuya rồi nhưng cứ tỉnh queo chả hề biết buồn ngủ là gì, hồi hộp mong ngóng món trà đào của Tiểu Mai, nàng chỉ pha tôi uống 2 lần nhưng cứ gọi là nhớ mãi, vừa thơm vừa ấm, vị ngọt nhưng không gắt. Tôi ngước nhìn ra phía cổng, ngoài trời đã yên lặng tĩnh mịch, hương hoa sữa thơm ngát khẽ đưa tận mũi, cảm giác vừa…hạnh phúc vừa thanh bình, vả chăng đây là lần đầu tiên tôi ngủ nhờ nhà một người bạn, mà lại là con gái, tôi nhủ thầm bản thân bằng mọi giá ko được ngủ, cô nam quả nữ trong một nhà thì có lẽ khó tránh khỏi chuyện thị phi nếu để người ngoài phát giác, nhất là nếu em Vy mà biết thì tôi chỉ có nước ôm hận ngàn thu, vạn kiếp bất phục.!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chương 362
- Chương 363
- Chương 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
- bình luận