Cứu Vớt Vai Ác Kia - Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
Chương trước- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Vớt Vai Ác Kia
Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
"Mưu phản không phải Thừa Tướng sao?" Lâm Uyên ngữ khí bình thản, nói là câu nghi vấn, nhưng nghe càng giống như câu khẳng định.
Những thị vệ mưu phản mơ hồ đều nghe theo mệnh lệnh của Thừa Tướng, rất rõ ràng có thể nhìn ra ai là chủ mưu.
"Là Vương gia mang binh nhập cung ý đồ bức vua thoái vị, thần ngẫu nhiên biết được âm mưu của Vương gia, vì an nguy của bệ hạ mới điều động quân đội, xong việc thần đương nhiên sẽ thỉnh tội với bệ hạ." Thừa Tướng trong lòng có áp lực không được đắc ý, Nhiếp Chính Vương cho dù là thống soái tam quân, quyền khuynh triều dã thì như thế nào? Còn không phải là bị hắn đặt bẫy. Muốn cùng hắn hợp tác chiếm ngôi vị hoàng đế, lại không biết bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau, bị hắn đem kế liền kế đẩy ra để chống tội, sau khi giết Hoàng Thượng, tội danh bức vua thoái vị vừa vặn đứng trên danh nghĩa Nhiếp Chính Vương, ai bảo dã tâm lang sói của Nhiếp Chính Vương ai ai cũng biết.
Chỉ là đáng tiếc, trong kế hoạch Hoàng Thượng hẳn là bị thích khách làm trọng thương, nhân cơ hội lập hạ thánh chỉ truyền ngôi, bất quá có Nhiếp Chính Vương chịu tội, bọn họ cũng không cần lo lắng sẽ gánh vác vết nhơ thí quân.
Thừa Tướng nháy mắt ra hiệu, thủ hạ của hắn do ám vệ ngụy trang thành binh lính dần dần tới gần vị trí của Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vừa chết, lại không có con nối dõi, ngôi vị hoàng đế danh chính ngôn thuận nên là của Thập Tam hoàng tử.
Ngự lâm quân vây quanh Lâm Uyên đánh nhau với phản quân, nhưng nhân số chênh lệch, bị thương thảm trọng, mắt thấy không địch lại, bên ngoài lại truyền đến âm thanh to lớn chỉnh tề. Phản quân lúc trước lập tức vây quanh Thừa Tướng, miệng lớn tiếng hô, "Bảo vệ Thừa Tướng đại nhân."
Thừa Tướng vừa sợ vừa giận, chỉ hận không thể đem người ngàn đao vạn quả, đem hắn cùng phản quân liên kết cùng một chỗ, ngày sau hắn giải thích như thế nào. Nhưng phát triển tiếp theo không còn nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Ngự lâm quân vốn nên ở ngoài cung nhanh chóng khống chế được tình thế.
Bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau. Luôn có một bọ ngựa tự coi mình là chim sẻ.
Lâm Uyên xử lý xong các chuyện trước mắt mới rảnh rỗi nghĩ đến từ lúc vừa rồi đã không phát hiện Tễ Nguyệt, hỏi: "Vương gia đâu?"
"Vương gia, Vương gia ở địa lao."
Địa lao? Lâm Uyên nghi hoặc trong chớp mắt, bước chân vừa chuyển, vốn đi về Ngự Thư Phòng tạm thời đi về phía địa lao, chung quanh khắp nơi đều là mùi khói thuốc súng binh hoang mã loạn, còn có binh lính cùng cung nhân thu thập bãi đất lộn xộn, áp giải tù binh, vận chuyển thi thể, rửa sạch phiến đá nhuộm máu.
"Có người nào cần Vương gia tự mình áp giải đến địa lao?"
"Thỉnh bệ hạ thứ tội, thuộc hạ không biết."
Lâm Uyên cước bộ chưa từng dừng lại, tùy ý khoát tay áo, "Đứng lên đi."
Địa lao vừa đi vào liền có một cỗ cảm giác âm trầm ẩm ướt đập vào mặt, làm cho người ta khó chịu đến cực điểm.
Lâm Uyên theo nô tài dẫn đường một đường đi vào, liền nhìn thấy Tễ Nguyệt ngồi trong một gian phòng giam sạch sẽ. Trên ván gỗ là một tầng cỏ khô mỏng manh, Tễ Nguyệt dựa vào trên vách tường, một chân cong lên, cánh tay gác lên trên, ánh mắt chậm rãi nhìn cửa sổ nhỏ hẹp trong phòng giam, "Ánh trăng đêm nay thật đẹp."
Lâm Uyên thần sắc vô thường, sắc mặt không thay đổi, có trời mới biết từ cửa sổ nhỏ kia chỉ có thể nhìn thấy hai ngôi sao, lấy đâu ra mặt trăng, còn ánh trăng thật đẹp!
Lâm Uyên khom lưng từ cửa lao đi vào, nắm tay Tễ Nguyệt đi ra ngoài, "Ngươi tới nơi này làm gì?"
Tễ Nguyệt tụt lại phía sau Lâm Uyên nửa bước, nhìn sườn mặt người dắt y cùng tay hai người nắm nhau, ánh mắt phức tạp khó phân biệt. Cảnh vật chung quanh càng ngày càng quen thuộc, chỉ chốc lát sau đã đến tẩm cung của hai người.
"Đừng chạy loạn, ngươi tự mình nghỉ ngơi trước." Sau khi dàn xếp xong cho Tễ Nguyệt, Lâm Uyên mới trở lại Ngự Thư Phòng hạ chỉ xử lý chuyện Thừa Tướng. Thái Hậu cùng Thập Tam hoàng tử đều bị liên lụy, người phía dưới không dễ xử lý, vẫn phải do Hoàng Thượng hạ lệnh mới được.
Lại nói Tễ Nguyệt ở lại tẩm cung, chỉ tràn đầy nghi hoặc. Không nhốt y vào địa lao, còn đưa y đến tẩm cung, chẳng lẽ, Tễ Nguyệt linh quang chợt lóe, đây là ý muốn đem một mình y nhốt ở tẩm cung?
Lâm Uyên xoa xoa huyệt thái dương, hắn phiền nhất chính là những chuyện tục vật này, luôn luôn chỉ dựa vào thực lực làm việc, lại lười hao tâm tư ở phương diện khác, cho nên hắn tuy tu vi cao thâm, được tôn làm Ma quân, nhưng vẫn độc lai độc vãng, Ma Vực Điện cũng chưa bao giờ có người thứ hai. Không giống như các tu giả khác, tu vi đủ rồi sẽ khai sơn lập phái, thu đệ tử.
Bất quá về sau hắn có Ma hậu, hắn cùng Ma Vực Điện đều nên để Ma hậu của hắn quản lý mới đúng.
Lâm Uyên nhẫn nại xử lý xong chuyện nhất định phải do hắn quyết định, rốt cục trở về tẩm cung. Chỉ là nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Uyên cố gắng áp chế gân xanh trên trán, chỉ thấy chăn trên long sàng của hắn bị Tễ Nguyệt xé thành từng sợi, buộc cùng một chỗ thành một sợi dây thừng dài, một đầu buộc vào cột giường, đầu kia buộc ở trên chân Tễ Nguyệt.
"Ngươi lại náo loạn cái gì?" Một chữ 'lại' nói quả thực bất đắc dĩ. Vốn tưởng rằng lần này Tễ Nguyệt lớn tuổi hơn hắn, ở bên nhau sẽ không quá hồ nháo mới đúng, là hắn suy nghĩ nhiều. Không liên quan đến tuổi tác, bản chất của con người khó đổi.
Tễ Nguyệt khoanh chân tựa vào vách tường bên giường, trên mặt tràn đầy quật cường cùng ẩn nhẫn, "Hừ, được làm vua thua làm giặc, ngươi hôm nay đắc thế xoay người, ta rơi vào tay ngươi, ngươi nhất định sẽ làm nhục ta. Còn cố ý đem một mình ta nhốt ở tẩm cung, chẳng lẽ không phải ngươi muốn thời thời khắc khắc khắc tự tay làm nhục ta sao?"
Ánh mắt Lâm Uyên trầm xuống, cho dù người nói lời này là Tễ Nguyệt, chỉ là nói cũng không phải sự thật, hắn chỉ nghe được lời làm nhục Tễ Nguyệt trong lòng liền không vui. Chỉ cần nghĩ đến cái loại cảm xúc có khả năng thô bạo này liền áp chế không được, Lâm Uyên đi qua ngồi xuống giường, cùng Tễ Nguyệt mặt đối mặt, "Vì sao phải làm nhục ngươi?"
"Biết rõ còn hỏi. Trong lòng ngươi bây giờ nhất định đang nghĩ nên trả thù ta như thế nào, cũng không đơn giản thống khoái xử tử ta, mà làm sao để cho ta sống không được, chết không xong?"
Lâm Uyên bình tĩnh nhìn Tễ Nguyệt, "Ngươi chính là nghĩ ta như vậy?"
Tễ Nguyệt chột dạ dời tầm mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Ta đều làm chuyện như vậy, ngươi muốn như thế nào đều là chuyện nên làm."
Bầu không khí ngưng trệ tản đi, Lâm Uyên mặt mày thư giãn, cười khẽ một tiếng, "Ngươi đúng là nhắc nhở ta. Nói ta quá mức khiến người trìu mến, long căn còn quá nhỏ, bắt ta gọi ngươi là ca ca, ôm ta kể chuyện. Còn dám cướp nữ nhân vào vương phủ." Lâm Uyên mỗi lần nói một chuyện liền tới gần Tễ Nguyệt một phần, sau khi dứt lời một phen đẩy Tễ Nguyệt cúi người từ trên cao nhìn xuống, "Vốn nghĩ ngươi quá mức mệt mỏi cho ngươi nghỉ ngơi, hiện giờ xem ra tinh lực của ngươi mười phần." Lâm Uyên kéo đai lưng Tễ Nguyệt ra, quần áo Tễ Nguyệt trượt xuống hai bên, lộ ra lồng ngực trắng nõn thon chắc, "Lại nói tiếp, đêm nay ta ngược lại chờ mấy năm."
Tễ Nguyệt run rẩy, sợ tới mức đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không cách nào lý giải chuyện gì đang xảy ra. Lâm Uyên từng tấc từng tấc sờ qua thân thể Tễ Nguyệt, trước kia chỉ có thể nhìn không thể ăn, cho nên khắc chế không quá thân mật tiếp xúc với Tễ Nguyệt, bằng không khó chịu chính là hắn. Bất quá hiện tại, có thể tùy tâm sở dục.
Hai chân Tễ Nguyệt bị tách mở ra hai bên thân thể Lâm Uyên, Lâm Uyên quỳ một gối giữa hai chân Tễ Nguyệt, sờ vào bên trong đùi Tễ Nguyệt. Tễ Nguyệt giống như hamster nhỏ bị dọa ngốc, thân thể cứng đờ không dám nhúc nhích, trên thắt lưng bị đệm chăn mềm mại mới phục hồi tinh thần lại, run giọng hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"
"Làm ngươi."
"Muốn, muốn làm như thế nào?" Tễ Nguyệt hiển nhiên là đang thật sự nghi hoặc, biểu tình vô tội lại mê mang.
Lâm Uyên hôn lên đôi môi màu hồng nhạt trước mắt, một bên còn không quên trấn an hai điểm lẻ loi trên ngực Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt bị hắn hôn đến trong mắt tràn đầy hơi nước, ngón chân ở trên không cuộn tròn cùng một chỗ.
Cảm giác được động tác hạ thân, Tễ Nguyệt cố gắng chớp chớp sương mù ngăn cản tầm mắt nhìn lại, lập tức bừng tỉnh, theo bản năng đưa tay che thân dưới.
Lâm Uyên sửng sốt, cũng bị động tác của Tễ Nguyệt làm cho sợ ngây người, mắt thấy hắn sắp xách súng ra trận, lại bị tay Tễ Nguyệt chắn ở bên ngoài. Lâm Uyên đối diện với Tễ Nguyệt, trên mặt tuy rằng là cười, nhưng lại tràn đầy âm trầm cùng hắc khí, thanh âm khàn khàn, "Lấy tay ra."
Tễ Nguyệt nuốt nước miếng, đối diện với tầm mắt Lâm Uyên rụt cổ lại, nhưng vẫn lớn gan cứng rắn nói: "Không lấy."
"Tự mình lấy ra, đừng ép ta tự mình động thủ."
Tễ Nguyệt chịu không nổi áp lực của Lâm Uyên, cánh tay không có rời đi, lại cọ xát tách ngón tay ra, lộ ra cửa vào bị che khuất.
"......" Lâm Uyên quả thực bị thao tác của Tễ Nguyệt làm cho chấn động.
"Ngươi cũng đừng làm bậy, nơi đó làm sao có thể vào được, ta xoa xoa cho ngươi không được a a~ ô, ô..." Dây thừng khăn trải giường màu vàng rách nát buộc trên chân bị lay động trên không trung hồi lâu.
Buổi sáng động tác Lâm Uyên rời giường cũng không có làm Tễ Nguyệt bừng tỉnh, đủ để nhìn ra tối hôm qua Tễ Nguyệt mệt nhọc như thế nào. Lâm Uyên rửa mặt xong mặc long bào xong mới trở lại trên giường, đem tóc tán loạn trên mặt Tễ Nguyệt gạt ra sau tai, "Tễ Nguyệt, nên rời giường."
Tễ Nguyệt mơ mơ màng màng tỉnh lại, vừa mới động liền ngã trở về, đầu óc cũng thanh tỉnh vài phần.
Lâm Uyên đưa tay vào chăn xoa thắt lưng cho Tễ Nguyệt, "Đứng lên thu thập một phen, đã đến lúc lên triều rồi."
Sắc mặt Tễ Nguyệt có chút đỏ lên, nghe vậy ánh mắt chợt lóe, đem mặt lui vào trong chăn chỉ lộ ra hai con mắt, "Lên triều gì? Ta không lên triều. Cờ kém một chiêu ta mới bại trong tay ngươi, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút, đừng để ta bắt được cơ hội xoay người."
Lâm Uyên rũ mắt nhìn một lần những vết hôn màu đỏ trên cổ và lồng ngực Tễ Nguyệt.
Tễ Nguyệt bị xoa thoải mái, híp mắt, "Ngươi đừng tưởng rằng ta đơn giản như vậy bị ngươi đánh bại, cho dù hôm nay bị ngươi nhốt trong tẩm cung, tìm mọi cách tra tấn, nhưng ta là nằm gai nếm mật. Triều đình chính là lúc trăm phế chờ hưng, cần phải củng cố lòng dân, thế lực cũng không có hoàn toàn bị ngươi chỉnh hợp cùng một chỗ. Nếu ngươi muốn ngồi vững trên ngai vàng, ngươi vẫn còn một chặng đường dài để đi."
Lâm Uyên ôm eo Tễ Nguyệt, làm cho người ta ghé vào bụng hắn, "Trẫm khi nào cho ngươi nằm gai nếm mật? Ngủ long sàng nếm long căn đã đủ rồi." Tễ Nguyệt nhìn hình dáng trước mắt im lặng vài giây, sau đó nâng khuôn mặt đỏ bừng lên, môi khép lại vài cái, nghẹn ra một câu mắng: "Ngươi, nhãi ranh."
Mặt Lâm Uyên bỗng dưng tối sầm, trong tay thiếu chút nữa tăng thêm lực đạo làm đau Tễ Nguyệt, "... Còn dám kêu liền làm ngươi khóc."
"Nhãi ranh. Có thủ đoạn gì ngươi cứ việc sử dụng ra, bổn vương sẽ không khuất phục. Tối hôm qua, những cái đó bổn vương mới không sợ."
Những thị vệ mưu phản mơ hồ đều nghe theo mệnh lệnh của Thừa Tướng, rất rõ ràng có thể nhìn ra ai là chủ mưu.
"Là Vương gia mang binh nhập cung ý đồ bức vua thoái vị, thần ngẫu nhiên biết được âm mưu của Vương gia, vì an nguy của bệ hạ mới điều động quân đội, xong việc thần đương nhiên sẽ thỉnh tội với bệ hạ." Thừa Tướng trong lòng có áp lực không được đắc ý, Nhiếp Chính Vương cho dù là thống soái tam quân, quyền khuynh triều dã thì như thế nào? Còn không phải là bị hắn đặt bẫy. Muốn cùng hắn hợp tác chiếm ngôi vị hoàng đế, lại không biết bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau, bị hắn đem kế liền kế đẩy ra để chống tội, sau khi giết Hoàng Thượng, tội danh bức vua thoái vị vừa vặn đứng trên danh nghĩa Nhiếp Chính Vương, ai bảo dã tâm lang sói của Nhiếp Chính Vương ai ai cũng biết.
Chỉ là đáng tiếc, trong kế hoạch Hoàng Thượng hẳn là bị thích khách làm trọng thương, nhân cơ hội lập hạ thánh chỉ truyền ngôi, bất quá có Nhiếp Chính Vương chịu tội, bọn họ cũng không cần lo lắng sẽ gánh vác vết nhơ thí quân.
Thừa Tướng nháy mắt ra hiệu, thủ hạ của hắn do ám vệ ngụy trang thành binh lính dần dần tới gần vị trí của Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vừa chết, lại không có con nối dõi, ngôi vị hoàng đế danh chính ngôn thuận nên là của Thập Tam hoàng tử.
Ngự lâm quân vây quanh Lâm Uyên đánh nhau với phản quân, nhưng nhân số chênh lệch, bị thương thảm trọng, mắt thấy không địch lại, bên ngoài lại truyền đến âm thanh to lớn chỉnh tề. Phản quân lúc trước lập tức vây quanh Thừa Tướng, miệng lớn tiếng hô, "Bảo vệ Thừa Tướng đại nhân."
Thừa Tướng vừa sợ vừa giận, chỉ hận không thể đem người ngàn đao vạn quả, đem hắn cùng phản quân liên kết cùng một chỗ, ngày sau hắn giải thích như thế nào. Nhưng phát triển tiếp theo không còn nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Ngự lâm quân vốn nên ở ngoài cung nhanh chóng khống chế được tình thế.
Bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau. Luôn có một bọ ngựa tự coi mình là chim sẻ.
Lâm Uyên xử lý xong các chuyện trước mắt mới rảnh rỗi nghĩ đến từ lúc vừa rồi đã không phát hiện Tễ Nguyệt, hỏi: "Vương gia đâu?"
"Vương gia, Vương gia ở địa lao."
Địa lao? Lâm Uyên nghi hoặc trong chớp mắt, bước chân vừa chuyển, vốn đi về Ngự Thư Phòng tạm thời đi về phía địa lao, chung quanh khắp nơi đều là mùi khói thuốc súng binh hoang mã loạn, còn có binh lính cùng cung nhân thu thập bãi đất lộn xộn, áp giải tù binh, vận chuyển thi thể, rửa sạch phiến đá nhuộm máu.
"Có người nào cần Vương gia tự mình áp giải đến địa lao?"
"Thỉnh bệ hạ thứ tội, thuộc hạ không biết."
Lâm Uyên cước bộ chưa từng dừng lại, tùy ý khoát tay áo, "Đứng lên đi."
Địa lao vừa đi vào liền có một cỗ cảm giác âm trầm ẩm ướt đập vào mặt, làm cho người ta khó chịu đến cực điểm.
Lâm Uyên theo nô tài dẫn đường một đường đi vào, liền nhìn thấy Tễ Nguyệt ngồi trong một gian phòng giam sạch sẽ. Trên ván gỗ là một tầng cỏ khô mỏng manh, Tễ Nguyệt dựa vào trên vách tường, một chân cong lên, cánh tay gác lên trên, ánh mắt chậm rãi nhìn cửa sổ nhỏ hẹp trong phòng giam, "Ánh trăng đêm nay thật đẹp."
Lâm Uyên thần sắc vô thường, sắc mặt không thay đổi, có trời mới biết từ cửa sổ nhỏ kia chỉ có thể nhìn thấy hai ngôi sao, lấy đâu ra mặt trăng, còn ánh trăng thật đẹp!
Lâm Uyên khom lưng từ cửa lao đi vào, nắm tay Tễ Nguyệt đi ra ngoài, "Ngươi tới nơi này làm gì?"
Tễ Nguyệt tụt lại phía sau Lâm Uyên nửa bước, nhìn sườn mặt người dắt y cùng tay hai người nắm nhau, ánh mắt phức tạp khó phân biệt. Cảnh vật chung quanh càng ngày càng quen thuộc, chỉ chốc lát sau đã đến tẩm cung của hai người.
"Đừng chạy loạn, ngươi tự mình nghỉ ngơi trước." Sau khi dàn xếp xong cho Tễ Nguyệt, Lâm Uyên mới trở lại Ngự Thư Phòng hạ chỉ xử lý chuyện Thừa Tướng. Thái Hậu cùng Thập Tam hoàng tử đều bị liên lụy, người phía dưới không dễ xử lý, vẫn phải do Hoàng Thượng hạ lệnh mới được.
Lại nói Tễ Nguyệt ở lại tẩm cung, chỉ tràn đầy nghi hoặc. Không nhốt y vào địa lao, còn đưa y đến tẩm cung, chẳng lẽ, Tễ Nguyệt linh quang chợt lóe, đây là ý muốn đem một mình y nhốt ở tẩm cung?
Lâm Uyên xoa xoa huyệt thái dương, hắn phiền nhất chính là những chuyện tục vật này, luôn luôn chỉ dựa vào thực lực làm việc, lại lười hao tâm tư ở phương diện khác, cho nên hắn tuy tu vi cao thâm, được tôn làm Ma quân, nhưng vẫn độc lai độc vãng, Ma Vực Điện cũng chưa bao giờ có người thứ hai. Không giống như các tu giả khác, tu vi đủ rồi sẽ khai sơn lập phái, thu đệ tử.
Bất quá về sau hắn có Ma hậu, hắn cùng Ma Vực Điện đều nên để Ma hậu của hắn quản lý mới đúng.
Lâm Uyên nhẫn nại xử lý xong chuyện nhất định phải do hắn quyết định, rốt cục trở về tẩm cung. Chỉ là nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Uyên cố gắng áp chế gân xanh trên trán, chỉ thấy chăn trên long sàng của hắn bị Tễ Nguyệt xé thành từng sợi, buộc cùng một chỗ thành một sợi dây thừng dài, một đầu buộc vào cột giường, đầu kia buộc ở trên chân Tễ Nguyệt.
"Ngươi lại náo loạn cái gì?" Một chữ 'lại' nói quả thực bất đắc dĩ. Vốn tưởng rằng lần này Tễ Nguyệt lớn tuổi hơn hắn, ở bên nhau sẽ không quá hồ nháo mới đúng, là hắn suy nghĩ nhiều. Không liên quan đến tuổi tác, bản chất của con người khó đổi.
Tễ Nguyệt khoanh chân tựa vào vách tường bên giường, trên mặt tràn đầy quật cường cùng ẩn nhẫn, "Hừ, được làm vua thua làm giặc, ngươi hôm nay đắc thế xoay người, ta rơi vào tay ngươi, ngươi nhất định sẽ làm nhục ta. Còn cố ý đem một mình ta nhốt ở tẩm cung, chẳng lẽ không phải ngươi muốn thời thời khắc khắc khắc tự tay làm nhục ta sao?"
Ánh mắt Lâm Uyên trầm xuống, cho dù người nói lời này là Tễ Nguyệt, chỉ là nói cũng không phải sự thật, hắn chỉ nghe được lời làm nhục Tễ Nguyệt trong lòng liền không vui. Chỉ cần nghĩ đến cái loại cảm xúc có khả năng thô bạo này liền áp chế không được, Lâm Uyên đi qua ngồi xuống giường, cùng Tễ Nguyệt mặt đối mặt, "Vì sao phải làm nhục ngươi?"
"Biết rõ còn hỏi. Trong lòng ngươi bây giờ nhất định đang nghĩ nên trả thù ta như thế nào, cũng không đơn giản thống khoái xử tử ta, mà làm sao để cho ta sống không được, chết không xong?"
Lâm Uyên bình tĩnh nhìn Tễ Nguyệt, "Ngươi chính là nghĩ ta như vậy?"
Tễ Nguyệt chột dạ dời tầm mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Ta đều làm chuyện như vậy, ngươi muốn như thế nào đều là chuyện nên làm."
Bầu không khí ngưng trệ tản đi, Lâm Uyên mặt mày thư giãn, cười khẽ một tiếng, "Ngươi đúng là nhắc nhở ta. Nói ta quá mức khiến người trìu mến, long căn còn quá nhỏ, bắt ta gọi ngươi là ca ca, ôm ta kể chuyện. Còn dám cướp nữ nhân vào vương phủ." Lâm Uyên mỗi lần nói một chuyện liền tới gần Tễ Nguyệt một phần, sau khi dứt lời một phen đẩy Tễ Nguyệt cúi người từ trên cao nhìn xuống, "Vốn nghĩ ngươi quá mức mệt mỏi cho ngươi nghỉ ngơi, hiện giờ xem ra tinh lực của ngươi mười phần." Lâm Uyên kéo đai lưng Tễ Nguyệt ra, quần áo Tễ Nguyệt trượt xuống hai bên, lộ ra lồng ngực trắng nõn thon chắc, "Lại nói tiếp, đêm nay ta ngược lại chờ mấy năm."
Tễ Nguyệt run rẩy, sợ tới mức đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không cách nào lý giải chuyện gì đang xảy ra. Lâm Uyên từng tấc từng tấc sờ qua thân thể Tễ Nguyệt, trước kia chỉ có thể nhìn không thể ăn, cho nên khắc chế không quá thân mật tiếp xúc với Tễ Nguyệt, bằng không khó chịu chính là hắn. Bất quá hiện tại, có thể tùy tâm sở dục.
Hai chân Tễ Nguyệt bị tách mở ra hai bên thân thể Lâm Uyên, Lâm Uyên quỳ một gối giữa hai chân Tễ Nguyệt, sờ vào bên trong đùi Tễ Nguyệt. Tễ Nguyệt giống như hamster nhỏ bị dọa ngốc, thân thể cứng đờ không dám nhúc nhích, trên thắt lưng bị đệm chăn mềm mại mới phục hồi tinh thần lại, run giọng hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"
"Làm ngươi."
"Muốn, muốn làm như thế nào?" Tễ Nguyệt hiển nhiên là đang thật sự nghi hoặc, biểu tình vô tội lại mê mang.
Lâm Uyên hôn lên đôi môi màu hồng nhạt trước mắt, một bên còn không quên trấn an hai điểm lẻ loi trên ngực Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt bị hắn hôn đến trong mắt tràn đầy hơi nước, ngón chân ở trên không cuộn tròn cùng một chỗ.
Cảm giác được động tác hạ thân, Tễ Nguyệt cố gắng chớp chớp sương mù ngăn cản tầm mắt nhìn lại, lập tức bừng tỉnh, theo bản năng đưa tay che thân dưới.
Lâm Uyên sửng sốt, cũng bị động tác của Tễ Nguyệt làm cho sợ ngây người, mắt thấy hắn sắp xách súng ra trận, lại bị tay Tễ Nguyệt chắn ở bên ngoài. Lâm Uyên đối diện với Tễ Nguyệt, trên mặt tuy rằng là cười, nhưng lại tràn đầy âm trầm cùng hắc khí, thanh âm khàn khàn, "Lấy tay ra."
Tễ Nguyệt nuốt nước miếng, đối diện với tầm mắt Lâm Uyên rụt cổ lại, nhưng vẫn lớn gan cứng rắn nói: "Không lấy."
"Tự mình lấy ra, đừng ép ta tự mình động thủ."
Tễ Nguyệt chịu không nổi áp lực của Lâm Uyên, cánh tay không có rời đi, lại cọ xát tách ngón tay ra, lộ ra cửa vào bị che khuất.
"......" Lâm Uyên quả thực bị thao tác của Tễ Nguyệt làm cho chấn động.
"Ngươi cũng đừng làm bậy, nơi đó làm sao có thể vào được, ta xoa xoa cho ngươi không được a a~ ô, ô..." Dây thừng khăn trải giường màu vàng rách nát buộc trên chân bị lay động trên không trung hồi lâu.
Buổi sáng động tác Lâm Uyên rời giường cũng không có làm Tễ Nguyệt bừng tỉnh, đủ để nhìn ra tối hôm qua Tễ Nguyệt mệt nhọc như thế nào. Lâm Uyên rửa mặt xong mặc long bào xong mới trở lại trên giường, đem tóc tán loạn trên mặt Tễ Nguyệt gạt ra sau tai, "Tễ Nguyệt, nên rời giường."
Tễ Nguyệt mơ mơ màng màng tỉnh lại, vừa mới động liền ngã trở về, đầu óc cũng thanh tỉnh vài phần.
Lâm Uyên đưa tay vào chăn xoa thắt lưng cho Tễ Nguyệt, "Đứng lên thu thập một phen, đã đến lúc lên triều rồi."
Sắc mặt Tễ Nguyệt có chút đỏ lên, nghe vậy ánh mắt chợt lóe, đem mặt lui vào trong chăn chỉ lộ ra hai con mắt, "Lên triều gì? Ta không lên triều. Cờ kém một chiêu ta mới bại trong tay ngươi, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút, đừng để ta bắt được cơ hội xoay người."
Lâm Uyên rũ mắt nhìn một lần những vết hôn màu đỏ trên cổ và lồng ngực Tễ Nguyệt.
Tễ Nguyệt bị xoa thoải mái, híp mắt, "Ngươi đừng tưởng rằng ta đơn giản như vậy bị ngươi đánh bại, cho dù hôm nay bị ngươi nhốt trong tẩm cung, tìm mọi cách tra tấn, nhưng ta là nằm gai nếm mật. Triều đình chính là lúc trăm phế chờ hưng, cần phải củng cố lòng dân, thế lực cũng không có hoàn toàn bị ngươi chỉnh hợp cùng một chỗ. Nếu ngươi muốn ngồi vững trên ngai vàng, ngươi vẫn còn một chặng đường dài để đi."
Lâm Uyên ôm eo Tễ Nguyệt, làm cho người ta ghé vào bụng hắn, "Trẫm khi nào cho ngươi nằm gai nếm mật? Ngủ long sàng nếm long căn đã đủ rồi." Tễ Nguyệt nhìn hình dáng trước mắt im lặng vài giây, sau đó nâng khuôn mặt đỏ bừng lên, môi khép lại vài cái, nghẹn ra một câu mắng: "Ngươi, nhãi ranh."
Mặt Lâm Uyên bỗng dưng tối sầm, trong tay thiếu chút nữa tăng thêm lực đạo làm đau Tễ Nguyệt, "... Còn dám kêu liền làm ngươi khóc."
"Nhãi ranh. Có thủ đoạn gì ngươi cứ việc sử dụng ra, bổn vương sẽ không khuất phục. Tối hôm qua, những cái đó bổn vương mới không sợ."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
- bình luận