Cứu Vớt Vai Ác Kia - Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
Chương trước- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Vớt Vai Ác Kia
Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
Hoàng đế vốn chỉ tò mò, liền phái người mang những người có liên quan đến trước mặt hắn thẩm vấn. Biết Tễ Nguyệt được nhặt ở thôn Tiêu Vương năm nguyên lịch thứ mười hai, người phía dưới biểu tình đều khác nhau. Ai cũng biết, khoảng thời gian đó Hoàng đế ở hành cung, đều suy đoán có phải khi đó Hoàng đế lâm hạnh thôn cô hay không.
Hoàng đế đương nhiên cũng có thể nghĩ đến cái này, tự nhiên không muốn cõng cái nồi này, loại mỹ nhân nào mà hắn chưa từng thấy qua, cần gì phải đói bụng ăn quàng lâm hạnh thôn cô hoặc thôn phụ?
Bất quá vừa nhìn bộ dạng Tễ Nguyệt, liền cảm thấy đây thật có khả năng là huyết mạch hoàng gia, nếu không một thôn trang hẻo lánh, làm sao có thể nuôi ra thiếu niên chung linh dục tú như vậy.
"Máu cùng lão nhị dung hợp, có phải thật hay không?"
Một gã thái y tiến lên trả lời, "Hồi Bệ hạ, lúc ấy quá mức lộn xộn, nói không chừng có lẽ là hiểu lầm."
"Vậy bây giờ xét nghiệm, dùng máu của trẫm thử xem."
"Bệ hạ suy nghĩ lại, bệ hạ thân thể thiên kim, há có thể tổn thương long thể?"
Hoàng đế khoát tay áo, "Huyết mạch Hoàng gia chính là đại sự, nếu có manh mối, trẫm ngược lại phải điều tra rõ ràng. Nếu có người cố ý lẫn lộn huyết mạch Hoàng thất, trẫm tuyệt đối không bỏ qua." Câu nói cuối cùng như có ý nhìn ba thầy trò Lâm Uyên, hiển nhiên là đang cảnh cáo bọn họ.
"Bệ hạ bớt giận." Mọi người xung quanh đều đồng loạt quỳ xuống, Tễ Nguyệt bị trận thế đột nhiên này làm cho hoảng sợ, không biết làm sao ôm lấy cánh tay Lâm Uyên.
Hoàng đế đối với dược huyết của Tễ Nguyệt cũng có nghe qua, cũng không so đo thiếu niên chưa từng thấy qua thế giới ngự tiền thất nghi này. Phân phó thái y chuẩn bị lấy máu nghiệm thân.
Hoàng đế thờ ơ nhìn máu trong chén, cho rằng trên mặt đám người Tễ Nguyệt sẽ kinh hoảng thất thố, lại chỉ thấy Tễ Nguyệt tò mò nhìn biến hóa máu trong chén. Chờ Hoàng đế nhìn thấy máu dung hợp cùng một chỗ, dần dần thu liễm tâm tư không chút để ý, hắn vốn tưởng rằng đây chỉ là trò khôi hài, đám người Lâm Uyên y thuật cao minh, hơi dùng chút thủ đoạn là có thể làm giả, nghĩ muốn dùng chuyện này đổi lấy mạng sống.
Thế nhưng lần này toàn bộ hành trình đều ở dưới mí mắt hắn, thái y cùng hạ nhân chuẩn bị dụng cụ đều là người của hắn, đám người Tễ Nguyệt dù có thủ đoạn thông thiên cũng không có khả năng làm ra chút động tác nhỏ nào. Kết quả lại hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn, tiểu thiếu niên này thật sự có quan hệ huyết thống với hắn?
Hoàng đế dần dần nghiêm túc, phân phó tâm phúc của hắn đi điều tra chuyện này. Y Thánh bị dò hỏi chi tiết năm đó nhiều lần, xem có manh mối hay không.
Mặc kệ tra ra kết quả như thế nào, thân phận hiện tại của Tễ Nguyệt không còn là một thiếu niên nông thôn nữa, tuy rằng thân phận không xác định, nhưng tóm lại là huyết mạch hoàng thất, địa vị như nước lên thuyền lên, thái giám cung nữ chung quanh cung kính, ngay cả tiểu viện bọn họ ở cũng đổi thành một cung điện xa hoa hơn.
Sự tình vào khoảng thời gian đó ở hành cung, rất nhanh liền tra ra, phi tử theo Hoàng đế đi hành cung chỉ có mấy người như vậy, từng người một loại trừ xuống, rất nhanh liền tra được trên người Hoàng quý phi.
Hoàng đế nhìn tình báo tâm phúc trình lên, "Trẫm chuẩn."
Sau khi tâm phúc nhận được lời dụ, mới dám tiếp tục tra xét trên người Ngụy Lăng Dược và Hoàng quý phi, để thái y âm thầm lấy một ít máu của Ngụy Lăng Dược, lấy máu nghiệm thân. Sau khi có được kết quả, Hoàng đế niêm phong miệng mọi người, bãi giá đi cung điện Hoàng quý phi.
Hoàng quý phi nhìn chứng cứ xác thực trước mắt, vẻ mặt bi thương, khóc lóc kể lể: "Bệ hạ, thần thiếp lúc ấy ngoài ý muốn sinh non, thần trí không rõ, khẳng định là khi đó bị người ác độc đổi lân nhi, bị che dấu mươi bảy năm, kính xin Bệ hạ làm chủ cho thần thiếp a."
"Quý phi, mưu hại Hoàng tử, lẫn lộn huyết mạch Hoàng thất, ai cho ngươi lá gan này? Hổ dữ không ăn thịt con, thật là tâm địa độc ác!"
**
Ngụy Lăng Dược nơi này cũng nghe được tiếng gió, trong lòng sợ hãi bất an, y làm sao có thể không phải là Hoàng tử? Tễ Nguyệt bất quá là một thiếu niên ngu muội ngốc nghếch y chướng mắt mà thôi, làm sao có thể là Hoàng tử chân chính? Chắc là nhầm lẫn ở đâu rồi?
Ngụy Lăng Dược giãy dụa, muốn đi gặp Hoàng quý phi, mẫu phi nhất định có thể chứng minh y mới là Hoàng tử, những lời đồn này bất quá là mưu kế của Tễ Nguyệt mà thôi.
Ảnh Nhất cùng Ngụy Lăng Dược đến trước cung điện của Hoàng quý phi thì bị ngăn lại, thái giám nhất thời không biết nên xưng hô với y như thế nào mới tốt, điện hạ khẳng định không thể gọi, nhưng cái tên Ngụy Lăng Dược này cũng không phải của y, tự nhiên cũng không thể xưng hô Ngụy công tử, "Vị công tử này, Bệ hạ có lệnh, người không phận sự không thể vào Bích Ngọc Cung."
"Nô tài lớn mật, bổn điện hạ muốn gặp mẫu phi."
Tiểu thái giám tức giận với thái độ của Ngụy Lăng Dược, không khách khí cười nhạo một tiếng, "Mẫu phi của ngươi, làm sao nô biết là vị nào? Nếu ngươi tìm Hoàng quý phi, phỏng chừng hiện tại đang ở lãnh cung đi. "
Thân thể Ngụy Lăng Dược lắc lư một cái, "Ảnh Nhất, đi tìm Hoàng huynh."
**
Các nơi đều là một mảnh binh hoang mã loạn, trấn định nhất chính là Lâm Uyên người một tay dẫn dắt chuyện này phát sinh.
Cuộc sống của Tễ Nguyệt đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bất quá có sư huynh ở bên cạnh y, y tuyệt đối không khủng hoảng. Trời sụp xuống, còn có sư huynh chống đỡ, mình ngược lại mỗi ngày đều thoải mái vui vẻ.
Hiện tại Ngụy Lăng Dược không nhìn chằm chằm vào máu của y nữa, cái mạng nhỏ của y cũng không cần lo lắng. Y không có hứng thú cũng không quan tâm những âm mưu và lời đồn trong triều.
Trước mắt Tễ Nguyệt đang làm chuyện y thập phần hứng thú. Sau khi y ra lệnh một tiếng, những người trong viện đều nghe lời rời đi, như vậy cũng không tính là vi phạm lời sư huynh nói thân mật trước mặt người ngoài.
Tễ Nguyệt nằm sấp trên người Lâm Uyên, nhìn khuôn mặt trầm tĩnh lạnh nhạt của Lâm Uyên, càng nhìn trong lòng càng vui mừng, trêu chọc hôn vài cái lên mặt hắn, mỗi lần đều ở trong lòng nói là lần cuối cùng, sẽ không làm chậm trễ sư huynh đọc sách, nhưng hôn xong vẫn nhịn không được muốn đi lên hôn một lần nữa.
Sắc mặt Lâm Uyên vẫn không thay đổi buông sách xuống, ấn vào gáy Tễ Nguyệt, hung hăng hôn xuống, thẳng đến khi lửa sắp bùng lên, mới chấm dứt.
Tễ Nguyệt ghé vào bên tai Lâm Uyên nỉ non nói: "Sư huynh, ngươi xem môi ta sưng lên không?"
Lâm Uyên dùng ngón tay ma sát môi Tễ Nguyệt, "Ngươi muốn nó sưng lên sao?"
Tễ Nguyệt còn chưa trả lời, ngoài viện liền truyền đến tiếng ồn ào, Tễ Nguyệt đừng nói là có bao nhiêu tức giận.
Lâm Uyên đứng dậy đem Tễ Nguyệt từ trên người mình dời xuống, sửa sang lại tóc và cổ áo cho y, nhìn y rầu rĩ không vui bĩu môi, cười nói: "Buổi tối lại bồi thường cho ngươi."
Tễ Nguyệt vừa nghe thấy ánh mắt liền sáng lên.
Người tiến vào chính là Ngụy Lăng Phong chưa từng gặp lại sau khi máu hòa vào nhau ngoài ý muốn ngày đó.
"Tễ Nguyệt, ngươi nói hết thảy đều là giả đúng không? Sao ngươi có thể là hài tử của Quý phi? Ngươi không phải Hoàng đệ của ta đúng không? Đều là mánh lới của các ngươi, đây là âm mưu của các ngươi, mục đích chính là không muốn dùng máu cho Tiểu Dược, ngươi nói đi!"
Hạ nhân và thị vệ trong viện Tễ Nguyệt đi theo phía sau Ngụy Lăng Phong, nhao nhao quỳ xuống thỉnh tội, mệnh lệnh của Tễ Nguyệt là không cho phép người khác tiến vào, nhưng bọn họ cũng không dám đắc tội Hoàng tử, huống hồ thế lực của Ngụy Lăng Phong như thế nào cũng lớn hơn Tễ Nguyệt nửa đường tới, bọn họ cũng không ngốc.
"Nhị Hoàng tử, chuyện này Tễ Nguyệt cũng không biết, ngươi hẳn là nên đi hỏi Bệ hạ cùng Quý phi nương nương."
Ngụy Lăng Phong nhìn Tễ Nguyệt sắc mặt đỏ ửng, môi sưng hồng nhuận, vạt áo còn có nếp gấp, vừa nhìn liền biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Ngụy Lăng Phong thấy vậy mắt đều đỏ lên.
Lâm Uyên nhìn người phía sau, lần này người quen đều đến đông đủ. Ảnh Nhất đỡ Ngụy Lăng Dược sắc mặt tái nhợt, thân thể suy nhược đi tới.
"Hoàng huynh, mẫu phi bị nhốt vào lãnh cung, nàng nhất định là bị hãm hại, ngươi có biện pháp gì..." Ngụy Lăng Dược cũng thấy được Tễ Nguyệt đứng bên cạnh Lâm Uyên, sắc mặt thay đổi, "Tễ Nguyệt, tất cả đều do ngươi giở quỷ có phải không? Ngươi ngay cả Hoàng cung còn chưa từng thấy qua, làm sao có thể là Hoàng tử? Chúng ta căn bản chưa từng gặp nhau, làm thế nào chúng ta lại có thể bị nhầm lẫn? Ngươi nhất định là đang trả thù ta vì đã lấy máu của ngươi, ngươi mới muốn lấy đi tất cả của ta."
Lâm Uyên nhìn Ngụy Lăng Phong và Ngụy Lăng Dược có chút thất thố nhíu mày, trong kịch bản Ngụy Lăng Phong và Ngụy Lăng Dược sau khi biết được thân thế, cũng không phải phản ứng như thế.
Bọn họ chỉ thất thố một hồi, liền cảm thấy may mắn, may mà bọn họ không phải là huynh đệ thật sự, không có quan hệ huyết thống, tình cảm của bọn họ cũng không tính loạn luân. Hơn nữa lúc ấy Tễ Nguyệt đã chết, chuyện này đối với bọn họ cũng không có bất kỳ uy hiếp nào. Hoàng quý phi càng sẽ không chủ động nói ra.
Nhưng bây giờ, có vẻ như hai nhân vật chính không còn cảm thấy may mắn vì họ không phải là anh em.
"Tễ Nguyệt, tội khi quân chính là chém đầu, nếu ngươi muốn cuộc sống vinh hoa phú quý, ta có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi đi theo ta, ngươi muốn cái gì cũng được. Ngươi đi thỉnh tội phụ hoàng, ta cũng sẽ vì ngươi cầu tình, ngươi làm sao có thể là Hoàng tử đây? Nó chỉ đơn giản là vô nghĩa, tất cả đều là do ngươi đang lừa gạt."
Lâm Uyên nghe Ngụy Lăng Phong nói, trong lòng càng cảm thấy không thích hợp. Trong kịch bản nhân vật chính công thích Ngụy Lăng Dược, chẳng lẽ lần này lại coi trọng Tễ Nguyệt? Nghĩ đến đây, sắc mặt Lâm Uyên liền không tốt, vươn tay ôm eo Tễ Nguyệt, ý tứ tuyên bố chủ quyền mười phần.
Ngày thường Lâm Uyên ở trước mặt người ngoài chưa từng tiếp xúc mật mật với Tễ Nguyệt, sợ người bên ngoài xem thường Tễ Nguyệt, cho rằng y là nam sủng của hắn.
Tễ Nguyệt vốn không có nghĩ nhiều như Lâm Uyên, vừa được ôm liền vui vẻ ôm lại. Thân thể cũng không có hành động đúng đắn, quả thực là muốn đem trọng lượng toàn thân đều đặt ở trên người Lâm Uyên.
Đả kích vì người trong lòng trong nháy mắt biến thành huynh đệ đối với Ngụy Lăng Phong mà nói không thể nói là không lớn. Hắn vốn còn định giải độc cho Ngụy Lăng Dược xong, liền thu Tễ Nguyệt vào phòng. Lại như thế nào cũng không ngờ Tễ Nguyệt sẽ biến thành hoàng đệ của hắn, tin tức này đối với hắn mà nói quả thực là sét đánh giữa trời quang.
Ngụy Lăng Dược nghe được lời nói của Ngụy Lăng Phong cũng kinh hãi không hiểu, còn có một loại khủng hoảng khó hiểu, "Hoàng huynh!" Y hiện tại có thể dựa vào cũng chỉ còn lại Ngụy Lăng Phong, thân phận của y không còn nữa, nếu Ngụy Lăng Phong không giúp y, y căn bản không có hy vọng giải độc, cuộc sống sau này cũng là một vấn đề.
Tễ Nguyệt cười tủm tỉm nói: "Điêu dân lớn mật, biết mưu hại Hoàng tử là tội danh gì không?" Trước kia hai người đối diện dùng những lời này uy hiếp y cùng sư huynh, hiện tại y có thể coi như đánh trả lại, mặc dù không có tác dụng gì, nhưng tức giận trong lòng bọn họ cũng được sảng khoái.
Tễ Nguyệt ở bên cạnh Lâm Uyên liền không sợ trời không sợ đất, rất có tư thế kê mao đương lệnh tiễn, "Người đâu, những người này muốn gây bất lợi cho ta, còn không mời bọn họ ra ngoài, chẳng lẽ còn đợi ta tự mình đi xin chỉ thị của Bệ hạ?"
Hoàng đế đương nhiên cũng có thể nghĩ đến cái này, tự nhiên không muốn cõng cái nồi này, loại mỹ nhân nào mà hắn chưa từng thấy qua, cần gì phải đói bụng ăn quàng lâm hạnh thôn cô hoặc thôn phụ?
Bất quá vừa nhìn bộ dạng Tễ Nguyệt, liền cảm thấy đây thật có khả năng là huyết mạch hoàng gia, nếu không một thôn trang hẻo lánh, làm sao có thể nuôi ra thiếu niên chung linh dục tú như vậy.
"Máu cùng lão nhị dung hợp, có phải thật hay không?"
Một gã thái y tiến lên trả lời, "Hồi Bệ hạ, lúc ấy quá mức lộn xộn, nói không chừng có lẽ là hiểu lầm."
"Vậy bây giờ xét nghiệm, dùng máu của trẫm thử xem."
"Bệ hạ suy nghĩ lại, bệ hạ thân thể thiên kim, há có thể tổn thương long thể?"
Hoàng đế khoát tay áo, "Huyết mạch Hoàng gia chính là đại sự, nếu có manh mối, trẫm ngược lại phải điều tra rõ ràng. Nếu có người cố ý lẫn lộn huyết mạch Hoàng thất, trẫm tuyệt đối không bỏ qua." Câu nói cuối cùng như có ý nhìn ba thầy trò Lâm Uyên, hiển nhiên là đang cảnh cáo bọn họ.
"Bệ hạ bớt giận." Mọi người xung quanh đều đồng loạt quỳ xuống, Tễ Nguyệt bị trận thế đột nhiên này làm cho hoảng sợ, không biết làm sao ôm lấy cánh tay Lâm Uyên.
Hoàng đế đối với dược huyết của Tễ Nguyệt cũng có nghe qua, cũng không so đo thiếu niên chưa từng thấy qua thế giới ngự tiền thất nghi này. Phân phó thái y chuẩn bị lấy máu nghiệm thân.
Hoàng đế thờ ơ nhìn máu trong chén, cho rằng trên mặt đám người Tễ Nguyệt sẽ kinh hoảng thất thố, lại chỉ thấy Tễ Nguyệt tò mò nhìn biến hóa máu trong chén. Chờ Hoàng đế nhìn thấy máu dung hợp cùng một chỗ, dần dần thu liễm tâm tư không chút để ý, hắn vốn tưởng rằng đây chỉ là trò khôi hài, đám người Lâm Uyên y thuật cao minh, hơi dùng chút thủ đoạn là có thể làm giả, nghĩ muốn dùng chuyện này đổi lấy mạng sống.
Thế nhưng lần này toàn bộ hành trình đều ở dưới mí mắt hắn, thái y cùng hạ nhân chuẩn bị dụng cụ đều là người của hắn, đám người Tễ Nguyệt dù có thủ đoạn thông thiên cũng không có khả năng làm ra chút động tác nhỏ nào. Kết quả lại hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn, tiểu thiếu niên này thật sự có quan hệ huyết thống với hắn?
Hoàng đế dần dần nghiêm túc, phân phó tâm phúc của hắn đi điều tra chuyện này. Y Thánh bị dò hỏi chi tiết năm đó nhiều lần, xem có manh mối hay không.
Mặc kệ tra ra kết quả như thế nào, thân phận hiện tại của Tễ Nguyệt không còn là một thiếu niên nông thôn nữa, tuy rằng thân phận không xác định, nhưng tóm lại là huyết mạch hoàng thất, địa vị như nước lên thuyền lên, thái giám cung nữ chung quanh cung kính, ngay cả tiểu viện bọn họ ở cũng đổi thành một cung điện xa hoa hơn.
Sự tình vào khoảng thời gian đó ở hành cung, rất nhanh liền tra ra, phi tử theo Hoàng đế đi hành cung chỉ có mấy người như vậy, từng người một loại trừ xuống, rất nhanh liền tra được trên người Hoàng quý phi.
Hoàng đế nhìn tình báo tâm phúc trình lên, "Trẫm chuẩn."
Sau khi tâm phúc nhận được lời dụ, mới dám tiếp tục tra xét trên người Ngụy Lăng Dược và Hoàng quý phi, để thái y âm thầm lấy một ít máu của Ngụy Lăng Dược, lấy máu nghiệm thân. Sau khi có được kết quả, Hoàng đế niêm phong miệng mọi người, bãi giá đi cung điện Hoàng quý phi.
Hoàng quý phi nhìn chứng cứ xác thực trước mắt, vẻ mặt bi thương, khóc lóc kể lể: "Bệ hạ, thần thiếp lúc ấy ngoài ý muốn sinh non, thần trí không rõ, khẳng định là khi đó bị người ác độc đổi lân nhi, bị che dấu mươi bảy năm, kính xin Bệ hạ làm chủ cho thần thiếp a."
"Quý phi, mưu hại Hoàng tử, lẫn lộn huyết mạch Hoàng thất, ai cho ngươi lá gan này? Hổ dữ không ăn thịt con, thật là tâm địa độc ác!"
**
Ngụy Lăng Dược nơi này cũng nghe được tiếng gió, trong lòng sợ hãi bất an, y làm sao có thể không phải là Hoàng tử? Tễ Nguyệt bất quá là một thiếu niên ngu muội ngốc nghếch y chướng mắt mà thôi, làm sao có thể là Hoàng tử chân chính? Chắc là nhầm lẫn ở đâu rồi?
Ngụy Lăng Dược giãy dụa, muốn đi gặp Hoàng quý phi, mẫu phi nhất định có thể chứng minh y mới là Hoàng tử, những lời đồn này bất quá là mưu kế của Tễ Nguyệt mà thôi.
Ảnh Nhất cùng Ngụy Lăng Dược đến trước cung điện của Hoàng quý phi thì bị ngăn lại, thái giám nhất thời không biết nên xưng hô với y như thế nào mới tốt, điện hạ khẳng định không thể gọi, nhưng cái tên Ngụy Lăng Dược này cũng không phải của y, tự nhiên cũng không thể xưng hô Ngụy công tử, "Vị công tử này, Bệ hạ có lệnh, người không phận sự không thể vào Bích Ngọc Cung."
"Nô tài lớn mật, bổn điện hạ muốn gặp mẫu phi."
Tiểu thái giám tức giận với thái độ của Ngụy Lăng Dược, không khách khí cười nhạo một tiếng, "Mẫu phi của ngươi, làm sao nô biết là vị nào? Nếu ngươi tìm Hoàng quý phi, phỏng chừng hiện tại đang ở lãnh cung đi. "
Thân thể Ngụy Lăng Dược lắc lư một cái, "Ảnh Nhất, đi tìm Hoàng huynh."
**
Các nơi đều là một mảnh binh hoang mã loạn, trấn định nhất chính là Lâm Uyên người một tay dẫn dắt chuyện này phát sinh.
Cuộc sống của Tễ Nguyệt đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bất quá có sư huynh ở bên cạnh y, y tuyệt đối không khủng hoảng. Trời sụp xuống, còn có sư huynh chống đỡ, mình ngược lại mỗi ngày đều thoải mái vui vẻ.
Hiện tại Ngụy Lăng Dược không nhìn chằm chằm vào máu của y nữa, cái mạng nhỏ của y cũng không cần lo lắng. Y không có hứng thú cũng không quan tâm những âm mưu và lời đồn trong triều.
Trước mắt Tễ Nguyệt đang làm chuyện y thập phần hứng thú. Sau khi y ra lệnh một tiếng, những người trong viện đều nghe lời rời đi, như vậy cũng không tính là vi phạm lời sư huynh nói thân mật trước mặt người ngoài.
Tễ Nguyệt nằm sấp trên người Lâm Uyên, nhìn khuôn mặt trầm tĩnh lạnh nhạt của Lâm Uyên, càng nhìn trong lòng càng vui mừng, trêu chọc hôn vài cái lên mặt hắn, mỗi lần đều ở trong lòng nói là lần cuối cùng, sẽ không làm chậm trễ sư huynh đọc sách, nhưng hôn xong vẫn nhịn không được muốn đi lên hôn một lần nữa.
Sắc mặt Lâm Uyên vẫn không thay đổi buông sách xuống, ấn vào gáy Tễ Nguyệt, hung hăng hôn xuống, thẳng đến khi lửa sắp bùng lên, mới chấm dứt.
Tễ Nguyệt ghé vào bên tai Lâm Uyên nỉ non nói: "Sư huynh, ngươi xem môi ta sưng lên không?"
Lâm Uyên dùng ngón tay ma sát môi Tễ Nguyệt, "Ngươi muốn nó sưng lên sao?"
Tễ Nguyệt còn chưa trả lời, ngoài viện liền truyền đến tiếng ồn ào, Tễ Nguyệt đừng nói là có bao nhiêu tức giận.
Lâm Uyên đứng dậy đem Tễ Nguyệt từ trên người mình dời xuống, sửa sang lại tóc và cổ áo cho y, nhìn y rầu rĩ không vui bĩu môi, cười nói: "Buổi tối lại bồi thường cho ngươi."
Tễ Nguyệt vừa nghe thấy ánh mắt liền sáng lên.
Người tiến vào chính là Ngụy Lăng Phong chưa từng gặp lại sau khi máu hòa vào nhau ngoài ý muốn ngày đó.
"Tễ Nguyệt, ngươi nói hết thảy đều là giả đúng không? Sao ngươi có thể là hài tử của Quý phi? Ngươi không phải Hoàng đệ của ta đúng không? Đều là mánh lới của các ngươi, đây là âm mưu của các ngươi, mục đích chính là không muốn dùng máu cho Tiểu Dược, ngươi nói đi!"
Hạ nhân và thị vệ trong viện Tễ Nguyệt đi theo phía sau Ngụy Lăng Phong, nhao nhao quỳ xuống thỉnh tội, mệnh lệnh của Tễ Nguyệt là không cho phép người khác tiến vào, nhưng bọn họ cũng không dám đắc tội Hoàng tử, huống hồ thế lực của Ngụy Lăng Phong như thế nào cũng lớn hơn Tễ Nguyệt nửa đường tới, bọn họ cũng không ngốc.
"Nhị Hoàng tử, chuyện này Tễ Nguyệt cũng không biết, ngươi hẳn là nên đi hỏi Bệ hạ cùng Quý phi nương nương."
Ngụy Lăng Phong nhìn Tễ Nguyệt sắc mặt đỏ ửng, môi sưng hồng nhuận, vạt áo còn có nếp gấp, vừa nhìn liền biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Ngụy Lăng Phong thấy vậy mắt đều đỏ lên.
Lâm Uyên nhìn người phía sau, lần này người quen đều đến đông đủ. Ảnh Nhất đỡ Ngụy Lăng Dược sắc mặt tái nhợt, thân thể suy nhược đi tới.
"Hoàng huynh, mẫu phi bị nhốt vào lãnh cung, nàng nhất định là bị hãm hại, ngươi có biện pháp gì..." Ngụy Lăng Dược cũng thấy được Tễ Nguyệt đứng bên cạnh Lâm Uyên, sắc mặt thay đổi, "Tễ Nguyệt, tất cả đều do ngươi giở quỷ có phải không? Ngươi ngay cả Hoàng cung còn chưa từng thấy qua, làm sao có thể là Hoàng tử? Chúng ta căn bản chưa từng gặp nhau, làm thế nào chúng ta lại có thể bị nhầm lẫn? Ngươi nhất định là đang trả thù ta vì đã lấy máu của ngươi, ngươi mới muốn lấy đi tất cả của ta."
Lâm Uyên nhìn Ngụy Lăng Phong và Ngụy Lăng Dược có chút thất thố nhíu mày, trong kịch bản Ngụy Lăng Phong và Ngụy Lăng Dược sau khi biết được thân thế, cũng không phải phản ứng như thế.
Bọn họ chỉ thất thố một hồi, liền cảm thấy may mắn, may mà bọn họ không phải là huynh đệ thật sự, không có quan hệ huyết thống, tình cảm của bọn họ cũng không tính loạn luân. Hơn nữa lúc ấy Tễ Nguyệt đã chết, chuyện này đối với bọn họ cũng không có bất kỳ uy hiếp nào. Hoàng quý phi càng sẽ không chủ động nói ra.
Nhưng bây giờ, có vẻ như hai nhân vật chính không còn cảm thấy may mắn vì họ không phải là anh em.
"Tễ Nguyệt, tội khi quân chính là chém đầu, nếu ngươi muốn cuộc sống vinh hoa phú quý, ta có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi đi theo ta, ngươi muốn cái gì cũng được. Ngươi đi thỉnh tội phụ hoàng, ta cũng sẽ vì ngươi cầu tình, ngươi làm sao có thể là Hoàng tử đây? Nó chỉ đơn giản là vô nghĩa, tất cả đều là do ngươi đang lừa gạt."
Lâm Uyên nghe Ngụy Lăng Phong nói, trong lòng càng cảm thấy không thích hợp. Trong kịch bản nhân vật chính công thích Ngụy Lăng Dược, chẳng lẽ lần này lại coi trọng Tễ Nguyệt? Nghĩ đến đây, sắc mặt Lâm Uyên liền không tốt, vươn tay ôm eo Tễ Nguyệt, ý tứ tuyên bố chủ quyền mười phần.
Ngày thường Lâm Uyên ở trước mặt người ngoài chưa từng tiếp xúc mật mật với Tễ Nguyệt, sợ người bên ngoài xem thường Tễ Nguyệt, cho rằng y là nam sủng của hắn.
Tễ Nguyệt vốn không có nghĩ nhiều như Lâm Uyên, vừa được ôm liền vui vẻ ôm lại. Thân thể cũng không có hành động đúng đắn, quả thực là muốn đem trọng lượng toàn thân đều đặt ở trên người Lâm Uyên.
Đả kích vì người trong lòng trong nháy mắt biến thành huynh đệ đối với Ngụy Lăng Phong mà nói không thể nói là không lớn. Hắn vốn còn định giải độc cho Ngụy Lăng Dược xong, liền thu Tễ Nguyệt vào phòng. Lại như thế nào cũng không ngờ Tễ Nguyệt sẽ biến thành hoàng đệ của hắn, tin tức này đối với hắn mà nói quả thực là sét đánh giữa trời quang.
Ngụy Lăng Dược nghe được lời nói của Ngụy Lăng Phong cũng kinh hãi không hiểu, còn có một loại khủng hoảng khó hiểu, "Hoàng huynh!" Y hiện tại có thể dựa vào cũng chỉ còn lại Ngụy Lăng Phong, thân phận của y không còn nữa, nếu Ngụy Lăng Phong không giúp y, y căn bản không có hy vọng giải độc, cuộc sống sau này cũng là một vấn đề.
Tễ Nguyệt cười tủm tỉm nói: "Điêu dân lớn mật, biết mưu hại Hoàng tử là tội danh gì không?" Trước kia hai người đối diện dùng những lời này uy hiếp y cùng sư huynh, hiện tại y có thể coi như đánh trả lại, mặc dù không có tác dụng gì, nhưng tức giận trong lòng bọn họ cũng được sảng khoái.
Tễ Nguyệt ở bên cạnh Lâm Uyên liền không sợ trời không sợ đất, rất có tư thế kê mao đương lệnh tiễn, "Người đâu, những người này muốn gây bất lợi cho ta, còn không mời bọn họ ra ngoài, chẳng lẽ còn đợi ta tự mình đi xin chỉ thị của Bệ hạ?"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
- bình luận