Cứu Vớt Vai Ác Kia - Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
Chương trước- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Vớt Vai Ác Kia
Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
Tễ Nguyệt sống lại một đời, nhiều lần nhắc nhở chính mình, kiếp này không cần dính vào Lâm Uyên nữa, Lâm Uyên đối với y mà nói là thuốc độc trí mạng. Nhưng y vẫn như cũ cố ý vô tình, vẫn giống như quỹ tích kiếp trước, đi đến biệt thự của Lâm Uyên, muốn xem Lâm Uyên kiếp này không có y bảo hộ sẽ xui xẻo chật vật như thế nào, sẽ làm sao bảo trì tư thái tao nhã quý khí như công tử của hắn.
Nhưng một lần nữa nhìn thấy hắn, vẫn như cũ không ngăn cản được nội tâm rung động của y. Mặt mày lãnh đạm, khuôn mặt như băng sương, nhất cử nhất động thanh quý lạnh nhạt, đều giống như in ở trong lòng y. Chuyện tình cảm không có đúng sai, Lâm Uyên có gì sai đây? Lâm Uyên chỉ là không yêu y mà thôi.
Lâm Uyên cũng không ép y nhận nhiệm vụ kia, là do trong lòng y có ý đồ, muốn lấy lòng Lâm Uyên, muốn tình cảm của Lâm Uyên. Nhưng kiếp này, y sẽ không ngốc như vậy nữa.
Tễ Nguyệt trong lòng cảnh cáo mình không được thích Lâm Uyên nữa, nhưng y không tiếp cận Lâm Uyên, Lâm Uyên liền thật sự coi y như người qua đường, đối với y cũng giống như người khác lãnh đạm xa cách. Ở hiệu thuốc thấy Lâm Uyên gặp phải nguy hiểm, Tễ Nguyệt còn nhớ rõ Lâm Uyên là người bình thường, căn bản không được giết tang thi, nhất định sẽ bị thương. Không kịp suy nghĩ liền theo bản năng muốn đi cứu hắn, lại không nghĩ tới Lâm Uyên liền nhanh nhẹn lưu loát chém tang thi.
Sau đó nhìn Lâm Uyên chém tang thi càng ngày càng thuần thục, đơn giản tùy ý như phủi bụi bám trên cánh tay. Tễ Nguyệt trong lòng có chút phức tạp, kiếp trước y đem Lâm Uyên bảo hộ gió thổi không lọt, là xuất phát từ tình yêu hay là ích kỷ?
Người yêu trước là kẻ thua cuộc triệt để, trước tận thế Lâm Uyên đối với y mà nói chỉ có thể trông mong mà không thể với tới. Lúc còn đi học, y chỉ có thể đứng ở dưới sân khấu xa xa nhìn Lâm Uyên hào quang đầy người, chìm trong đám người hâm mộ đông đảo, cơ hội tiếp xúc gần gũi mà y cố ý tìm được đều rất ít.
Sau khi tốt nghiệp, khoảng cách với Lâm Uyên càng khó thể tiếp cận, ứng tuyển trợ lý cũng thất bại, tràn đầy ái mộ chỉ có thể ở trong đầu y càng thêm sâu sắc.
Bất quá mạt thế tới, y may mắn cùng Lâm Uyên đồng hành, càng may mắn hơn, y có lôi hệ dị năng, lợi hại hơn những người khác, đủ để bảo vệ Lâm Uyên, cho hắn cuộc sống tốt hơn. Sâu trong nội tâm, y ti tiện hy vọng, Lâm Uyên vẫn là người bình thường, như vậy Lâm Uyên sẽ vẫn cần y bảo hộ, sẽ không rời khỏi y.
Những cường giả dị năng trong căn cứ, nam nữ đưa tới cửa đều có, bản chất chẳng phải giống như quan hệ bạn tình giữa kim chủ và tiểu tình nhân trước mạt thế sao? Y nghĩ họ là người yêu của nhau, nhưng còn những người khác thì sao?
Tễ Nguyệt tự hỏi, chẳng lẽ y không phải đang dựa vào thực lực cường đại của mình, lấy đó làm vốn liếng để ở cùng một chỗ với Lâm Uyên sao? Nếu không, vì sao không cho Lâm Uyên con đường cùng lực lượng trưởng thành, để cho chính hắn ở mạt thế tàn khốc này có thể tự bảo vệ mình đây?
Lấy danh nghĩa tốt với Lâm Uyên, kỳ thật còn không phải sợ Lâm Uyên ưu tú hơn, không cần y nữa, sẽ chia tay với y.
Giữa bọn họ là nghiệt duyên, có lẽ giữ khoảng cách mới là lựa chọn tốt nhất.
Mặc dù Tễ Nguyệt tính toán như vậy, nhưng khi thấy Lâm Uyên không ăn cơm, ngẩn người với bồn rửa chén, thân thể sẽ không tự chủ được chiếu cố Lâm Uyên, nhìn nữ nhân khác cùng Lâm Uyên nói chuyện, muốn làm công việc trước kia y từng làm, trong lòng lại càng không vui. Người phụ nữ kia, có biết thói quen và sở thích của Lâm Uyên không? Không thấy trong mắt Lâm Uyên là phiền chán cùng ghét bỏ sao?
Tễ Nguyệt sau khi phản ứng lại liền có chút nhụt chí, kiếp trước y làm sao không phải như vậy, đối với Lâm Uyên ân cần, bảo hộ hắn trái phải, cung cấp vật tư tốt nhất, thuộc hạ đi theo y mỗi lần như vậy đều làm ồn ào.
Sau khi Lâm Uyên đáp ứng ở cùng một chỗ với y, y bị vui sướng làm cho đầu óc choáng váng, không dám nghĩ kỹ chuyện bên trong. Y tự cho là đúng, cho rằng bọn họ là lưỡng tình tương duyệt, nhưng theo Lâm Uyên, làm sao không phải là y lấy thế bức người. Một người bị người có địa vị cao hơn thích, khẳng định sẽ yếu thế, cho dù y không làm cái gì, có người muốn lấy lòng y, sẽ luôn nghĩ biện pháp bức bách Lâm Uyên. Ngay cả khi hắn khiêm tốn về mặt cảm xúc đến bụi bặm.
Tễ Nguyệt ngồi giữa tang thi đầy đất, tâm tình dần dần ổn định lại.
Tễ Nguyệt vừa trở về, mọi người theo bản năng lui về phía sau một bước, cách xa y một chút. Tuy rằng biết Tễ Nguyệt càng mạnh, bọn họ càng an toàn, nhưng nội tâm mọi người đối với chuyện không thể khống chế luôn tràn ngập sợ hãi.
Lâm Uyên nhìn thoáng qua Tễ Nguyệt liền chuyển ánh mắt, trên người Tễ Nguyệt lộn xộn, đầu đầy mồ hôi, trong mắt mang theo chút tơ máu, trên quần áo cùng giày còn dính các loại chất lỏng, hình tượng thật sự là có chút khó coi.
Đại đa số người đi cùng bởi vì chuyện thức ăn đối với Lâm Uyên đều có bất mãn, cho đến khi Lâm Uyên ở một bên ôm tay nhìn bọn họ bị tang thi vây công sự bất mãn này mới đạt tới đỉnh điểm.
Lâm Uyên xử lý xong tang thi bên cạnh hắn, liền đứng như không có việc gì. Nhiều người vây quanh một chỗ như vậy, đối với tang thi lực hấp dẫn không nhỏ, cho dù có dị năng giả bảo hộ, vẫn sẽ có cá lọt lưới.
Lúc mọi người bị tang thi đuổi theo, bọn họ trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy Lâm Uyên nhàn rỗi nhìn bọn họ gặp nạn mà không có động tác, trong lòng rất phẫn nộ. Trong lúc xô đẩy, một nam nhân trung niên chạy cuối cùng bị tang thi cắn xé, chờ Tôn Nam dùng dây đằng khống chế tang thi này thì đã không còn kịp nữa rồi.
Cho đến khi thật sự đối mặt với loại nguy hiểm cùng tử vong này, cảm xúc của mọi người bắt đầu mất khống chế.
Người đàn ông trung niên bị thương bị mọi người bài xích ở bên ngoài, "Anh bị cắn, sẽ biến thành tang thi, không cần tới bên này."
Người đàn ông che cánh tay, "Cứu tôi, cứu tôi, tôi không bị cắn, tôi không muốn chết."
"A~" một đám người chen chúc nhau lui về phía sau, khóc lóc nói: "Đi đi, cầu xin anh đừng tới đây, đừng nói những lời như thế này."
"Đều là lỗi của Lâm Uyên, lúc ấy hắn rõ ràng có thể cứu chúng ta, vì sao khoanh tay đứng nhìn?"
"Nếu hắn giúp đỡ, cũng sẽ không có người bị cắn."
Ngươi một lời ta một câu, tựa như tất cả áp lực cùng phẫn nộ đều chuyển dời đến trên người Lâm Uyên, trung tâm để mọi người thảo phạt, biểu tình Lâm Uyên cũng không có chút thay đổi nào.
"Tại sao tôi phải cứu các ngươi?"
"Anh có năng lực, trợ giúp mọi người chẳng lẽ không phải việc nên làm sao? Rõ ràng anh có thể dễ dàng giết chết tang thi, đối với anh bất quá chỉ là nhấc tay chi lao mà thôi, anh cũng quá mức ích kỷ lạnh lùng rồi."
"Đúng vậy, làm sao lại có người máu lạnh như anh, nhìn người sống chết trước mặt mình, một chút lòng trắc ẩn cũng không có, loại người như anh mới đáng chết nhất."
Tễ Nguyệt ở bên cạnh nghe được những lời này rất phẫn nộ, vừa định đi lên lý luận, nhưng liếc thấy Lâm Uyên một chút dao động cũng không có, trong nháy mắt tỉnh táo lại.
Lâm Uyên lười nhiều lời, cũng không muốn người khác không thức thời quấy rầy hắn, đem đao chém ngang trước người hắn, ý tứ rất rõ ràng, nếu lại chọc phiền hắn, hắn không ngại tự mình động thủ để cho người khác câm miệng, chung quanh trong nháy mắt lặng ngắt như tờ.
Một lát sau ỷ vào nhiều người lá gan lớn, ẩn trong đám người mở miệng nói: "Thế nào? Anh còn muốn giết ai nữa à? Chúng tôi nhiều người như vậy, anh có thể động thủ giết sạch chúng tôi sao?"
"Người này trước kia có phải là kẻ giết người hay không?"
"Dù sao khẳng định không phải người bình thường."
Lâm Uyên có chút buồn rầu suy nghĩ một chút, hắn còn thật sự không thể giết người, nguyên nhân vì sao hắn cũng không rõ.
Nhìn thấy Lâm Uyên biểu hiện như thế, trong lòng mọi người càng thêm tự tin, nghĩ hắn không dám thật sự động thủ giết người.
Thanh âm mồm năm miệng mười tụ tập cùng một chỗ, ầm ĩ đến đầu Lâm Uyên đau nhói, hắn vốn là vui vẻ tĩnh lặng, lại không thể giết toàn bộ, lần này thật sự có chút bất đắc dĩ.
"Để hắn cút đi, trong đội ngũ chúng ta không thể có loại người này."
"Đúng đúng, cút đi." Mọi người đem tầm mắt đặt lên người Tễ Nguyệt, hy vọng y có thể hạ quyết định, đuổi Lâm Uyên đi.
Lâm Uyên giật giật ngón tay, bị mạo phạm như thế, tuy rằng hắn không đến mức vì vậy mà tức giận, nhưng cũng không cho phép người khác làm càn trước mặt hắn như thế. Nhưng ngoại trừ giết bọn họ, hắn cũng không nghĩ ra giải pháp gì khác. Chờ hắn tìm được nguyên nhân cấm chế kia, nhất định phải để cho người có liên quan trả giá đắt.
Mặc dù Tễ Nguyệt đã hạ quyết tâm cùng Lâm Uyên đường ai náy đi, nhưng nhìn thấy Lâm Uyên trầm mặc mờ mịt, trong lòng vẫn như cũ nổi lên một cỗ cảm giác đau lòng chua xót. Lâm Uyên khi nào đã từng chịu đựng những thứ này, mặc kệ lúc nào cũng là người trên người, chỉ có người theo đuổi lấy lòng, đã bao giờ phải chịu qua ủy khuất như thế.
Lâm Uyên gần đây học được cách dùng hướng dẫn chỉ đường, cũng không cần đám người này dẫn đường cho hắn, trên xe thiết lập lộ tuyến, Lâm Uyên liền chuẩn bị tự mình đi đến căn cứ.
Lâm Uyên đem đồ đạc của những người khác trên xe lấy xuống, chỉ là một ít đồ dùng của hắn đều được Tễ Nguyệt cất chung một chỗ, Lâm Uyên hướng Tễ Nguyệt ý bảo y đem đồ đạc lấy đi.
Tễ Nguyệt dựa vào trên xe bất động, "Tôi vốn là cùng anh đồng hành. Họ không liên quan gì đến tôi."
Trương Khải cầm hành lý của mình đặt lên cốp xe: "Tôi và lão đại một đường."
Lâm Uyên từ chối cho ý kiến, đóng cốp xe lại, Tễ Nguyệt đã ngồi ở ghế lái. Trương Khải vội vàng lên ghế sau, Lâm Uyên ngồi lên ghế lái phụ kéo dây an toàn.
Sự tình phát triển quá nhanh, có người còn chưa kịp phản ứng, xe đã khởi động chạy ra ngoài.
Bọn họ muốn Lâm Uyên đi, sao bị vứt bỏ ngược lại giống bọn họ? Tễ Nguyệt chính là người lợi hại nhất trong bọn họ, thiếu đi hai dị năng giả, bọn họ về sau chẳng phải là nguy hiểm hơn một chút sao? Bọn họ càng muốn đi theo Tễ Nguyệt, sao không một tiếng động đã bị bỏ lại?
Bất quá Triệu Nghị trong lòng tuy rằng có chút đáng tiếc, nhưng cũng không có ngăn cản, Tễ Nguyệt vừa rời đi, anh ta chính là dị năng mạnh nhất, làm tiểu đội trưởng lãnh đạo không thành vấn đề. Lúc trước tuy rằng nhìn như lấy anh ta cầm đầu, nhưng mơ hồ, vẫn là Tễ Nguyệt địa vị cao nhất. Uy tín của anh ta không bằng Tễ Nguyệt. Còn lại một nữ nhân chưa từng thấy qua thế giới cùng một tiểu tử đầu lông, căn bản không đáng lo.
Lâm Uyên nhìn thoáng qua Tễ Nguyệt, có chút không hiểu Tễ Nguyệt. Tuy rằng những người đó kêu gào lợi hại, nhưng nếu Tễ Nguyệt thật sự hạ mệnh lệnh, bọn họ khẳng định lấy Tễ Nguyệt đứng đầu, hơi chút điều giáo một hai, muốn một đám thuộc hạ nghe lời không thành vấn đề. Hết lần này tới lần khác sau khi xảy ra xung đột, Tễ Nguyệt không chút do dự vứt bỏ đám người kia, đi theo hắn, không khỏi làm cho trong lòng hắn quái lạ.
"Tôi không muốn mang theo một đám vô dụng, mạt thế đã qua một đoạn thời gian, ngay cả tang thi bình thường cũng không giải quyết được, không thân không quen, tôi không có nghĩa vụ bảo hộ bọn họ. Một đám liên lụy, sớm bỏ đỡ phiền, cùng anh không có quan hệ, đừng tự mình đa tình." Y muốn bảo hộ cho tới bây giờ cũng chỉ có một, nhưng mà...
Trong xe lâm vào một trận trầm mặc xấu hổ, Lâm Uyên là do tính cách, Tễ Nguyệt kiếp trước mặt mày hớn hở, đại đa số tâm tình đều rất tốt, tính cách sảng khoái, kiếp này tâm tình u ám hơn rất nhiều, vẫn luôn là mặt lạnh như băng, đối với bất cứ chuyện gì đều rất lạnh lùng. Mà Trương Khải tính cách hướng nội, không thích nói chuyện, không giống Lộ Minh hoạt bát, sẽ làm nóng bầu không khí.
Một đường trầm mặc đến một sân nhà nông, tang thi bên ngoài đã được thanh lý rất sạch sẽ, bên trong hiển nhiên đã có người. Nghe thấy tiếng xe, những người canh gác đã phát hiện ra họ từ lâu. Tễ Nguyệt xuống xe trước một bước, Lâm Uyên cởi dây an toàn cũng xuống xe.
"Các người là ai? Từ đâu tới?"
Lâm Uyên không trả lời, liền nghe được một thanh âm trong trẻo, tràn ngập kinh hỉ, "Lâm ca!"
Tễ Nguyệt đồng tử căng thẳng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía người tới.
Nhưng một lần nữa nhìn thấy hắn, vẫn như cũ không ngăn cản được nội tâm rung động của y. Mặt mày lãnh đạm, khuôn mặt như băng sương, nhất cử nhất động thanh quý lạnh nhạt, đều giống như in ở trong lòng y. Chuyện tình cảm không có đúng sai, Lâm Uyên có gì sai đây? Lâm Uyên chỉ là không yêu y mà thôi.
Lâm Uyên cũng không ép y nhận nhiệm vụ kia, là do trong lòng y có ý đồ, muốn lấy lòng Lâm Uyên, muốn tình cảm của Lâm Uyên. Nhưng kiếp này, y sẽ không ngốc như vậy nữa.
Tễ Nguyệt trong lòng cảnh cáo mình không được thích Lâm Uyên nữa, nhưng y không tiếp cận Lâm Uyên, Lâm Uyên liền thật sự coi y như người qua đường, đối với y cũng giống như người khác lãnh đạm xa cách. Ở hiệu thuốc thấy Lâm Uyên gặp phải nguy hiểm, Tễ Nguyệt còn nhớ rõ Lâm Uyên là người bình thường, căn bản không được giết tang thi, nhất định sẽ bị thương. Không kịp suy nghĩ liền theo bản năng muốn đi cứu hắn, lại không nghĩ tới Lâm Uyên liền nhanh nhẹn lưu loát chém tang thi.
Sau đó nhìn Lâm Uyên chém tang thi càng ngày càng thuần thục, đơn giản tùy ý như phủi bụi bám trên cánh tay. Tễ Nguyệt trong lòng có chút phức tạp, kiếp trước y đem Lâm Uyên bảo hộ gió thổi không lọt, là xuất phát từ tình yêu hay là ích kỷ?
Người yêu trước là kẻ thua cuộc triệt để, trước tận thế Lâm Uyên đối với y mà nói chỉ có thể trông mong mà không thể với tới. Lúc còn đi học, y chỉ có thể đứng ở dưới sân khấu xa xa nhìn Lâm Uyên hào quang đầy người, chìm trong đám người hâm mộ đông đảo, cơ hội tiếp xúc gần gũi mà y cố ý tìm được đều rất ít.
Sau khi tốt nghiệp, khoảng cách với Lâm Uyên càng khó thể tiếp cận, ứng tuyển trợ lý cũng thất bại, tràn đầy ái mộ chỉ có thể ở trong đầu y càng thêm sâu sắc.
Bất quá mạt thế tới, y may mắn cùng Lâm Uyên đồng hành, càng may mắn hơn, y có lôi hệ dị năng, lợi hại hơn những người khác, đủ để bảo vệ Lâm Uyên, cho hắn cuộc sống tốt hơn. Sâu trong nội tâm, y ti tiện hy vọng, Lâm Uyên vẫn là người bình thường, như vậy Lâm Uyên sẽ vẫn cần y bảo hộ, sẽ không rời khỏi y.
Những cường giả dị năng trong căn cứ, nam nữ đưa tới cửa đều có, bản chất chẳng phải giống như quan hệ bạn tình giữa kim chủ và tiểu tình nhân trước mạt thế sao? Y nghĩ họ là người yêu của nhau, nhưng còn những người khác thì sao?
Tễ Nguyệt tự hỏi, chẳng lẽ y không phải đang dựa vào thực lực cường đại của mình, lấy đó làm vốn liếng để ở cùng một chỗ với Lâm Uyên sao? Nếu không, vì sao không cho Lâm Uyên con đường cùng lực lượng trưởng thành, để cho chính hắn ở mạt thế tàn khốc này có thể tự bảo vệ mình đây?
Lấy danh nghĩa tốt với Lâm Uyên, kỳ thật còn không phải sợ Lâm Uyên ưu tú hơn, không cần y nữa, sẽ chia tay với y.
Giữa bọn họ là nghiệt duyên, có lẽ giữ khoảng cách mới là lựa chọn tốt nhất.
Mặc dù Tễ Nguyệt tính toán như vậy, nhưng khi thấy Lâm Uyên không ăn cơm, ngẩn người với bồn rửa chén, thân thể sẽ không tự chủ được chiếu cố Lâm Uyên, nhìn nữ nhân khác cùng Lâm Uyên nói chuyện, muốn làm công việc trước kia y từng làm, trong lòng lại càng không vui. Người phụ nữ kia, có biết thói quen và sở thích của Lâm Uyên không? Không thấy trong mắt Lâm Uyên là phiền chán cùng ghét bỏ sao?
Tễ Nguyệt sau khi phản ứng lại liền có chút nhụt chí, kiếp trước y làm sao không phải như vậy, đối với Lâm Uyên ân cần, bảo hộ hắn trái phải, cung cấp vật tư tốt nhất, thuộc hạ đi theo y mỗi lần như vậy đều làm ồn ào.
Sau khi Lâm Uyên đáp ứng ở cùng một chỗ với y, y bị vui sướng làm cho đầu óc choáng váng, không dám nghĩ kỹ chuyện bên trong. Y tự cho là đúng, cho rằng bọn họ là lưỡng tình tương duyệt, nhưng theo Lâm Uyên, làm sao không phải là y lấy thế bức người. Một người bị người có địa vị cao hơn thích, khẳng định sẽ yếu thế, cho dù y không làm cái gì, có người muốn lấy lòng y, sẽ luôn nghĩ biện pháp bức bách Lâm Uyên. Ngay cả khi hắn khiêm tốn về mặt cảm xúc đến bụi bặm.
Tễ Nguyệt ngồi giữa tang thi đầy đất, tâm tình dần dần ổn định lại.
Tễ Nguyệt vừa trở về, mọi người theo bản năng lui về phía sau một bước, cách xa y một chút. Tuy rằng biết Tễ Nguyệt càng mạnh, bọn họ càng an toàn, nhưng nội tâm mọi người đối với chuyện không thể khống chế luôn tràn ngập sợ hãi.
Lâm Uyên nhìn thoáng qua Tễ Nguyệt liền chuyển ánh mắt, trên người Tễ Nguyệt lộn xộn, đầu đầy mồ hôi, trong mắt mang theo chút tơ máu, trên quần áo cùng giày còn dính các loại chất lỏng, hình tượng thật sự là có chút khó coi.
Đại đa số người đi cùng bởi vì chuyện thức ăn đối với Lâm Uyên đều có bất mãn, cho đến khi Lâm Uyên ở một bên ôm tay nhìn bọn họ bị tang thi vây công sự bất mãn này mới đạt tới đỉnh điểm.
Lâm Uyên xử lý xong tang thi bên cạnh hắn, liền đứng như không có việc gì. Nhiều người vây quanh một chỗ như vậy, đối với tang thi lực hấp dẫn không nhỏ, cho dù có dị năng giả bảo hộ, vẫn sẽ có cá lọt lưới.
Lúc mọi người bị tang thi đuổi theo, bọn họ trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy Lâm Uyên nhàn rỗi nhìn bọn họ gặp nạn mà không có động tác, trong lòng rất phẫn nộ. Trong lúc xô đẩy, một nam nhân trung niên chạy cuối cùng bị tang thi cắn xé, chờ Tôn Nam dùng dây đằng khống chế tang thi này thì đã không còn kịp nữa rồi.
Cho đến khi thật sự đối mặt với loại nguy hiểm cùng tử vong này, cảm xúc của mọi người bắt đầu mất khống chế.
Người đàn ông trung niên bị thương bị mọi người bài xích ở bên ngoài, "Anh bị cắn, sẽ biến thành tang thi, không cần tới bên này."
Người đàn ông che cánh tay, "Cứu tôi, cứu tôi, tôi không bị cắn, tôi không muốn chết."
"A~" một đám người chen chúc nhau lui về phía sau, khóc lóc nói: "Đi đi, cầu xin anh đừng tới đây, đừng nói những lời như thế này."
"Đều là lỗi của Lâm Uyên, lúc ấy hắn rõ ràng có thể cứu chúng ta, vì sao khoanh tay đứng nhìn?"
"Nếu hắn giúp đỡ, cũng sẽ không có người bị cắn."
Ngươi một lời ta một câu, tựa như tất cả áp lực cùng phẫn nộ đều chuyển dời đến trên người Lâm Uyên, trung tâm để mọi người thảo phạt, biểu tình Lâm Uyên cũng không có chút thay đổi nào.
"Tại sao tôi phải cứu các ngươi?"
"Anh có năng lực, trợ giúp mọi người chẳng lẽ không phải việc nên làm sao? Rõ ràng anh có thể dễ dàng giết chết tang thi, đối với anh bất quá chỉ là nhấc tay chi lao mà thôi, anh cũng quá mức ích kỷ lạnh lùng rồi."
"Đúng vậy, làm sao lại có người máu lạnh như anh, nhìn người sống chết trước mặt mình, một chút lòng trắc ẩn cũng không có, loại người như anh mới đáng chết nhất."
Tễ Nguyệt ở bên cạnh nghe được những lời này rất phẫn nộ, vừa định đi lên lý luận, nhưng liếc thấy Lâm Uyên một chút dao động cũng không có, trong nháy mắt tỉnh táo lại.
Lâm Uyên lười nhiều lời, cũng không muốn người khác không thức thời quấy rầy hắn, đem đao chém ngang trước người hắn, ý tứ rất rõ ràng, nếu lại chọc phiền hắn, hắn không ngại tự mình động thủ để cho người khác câm miệng, chung quanh trong nháy mắt lặng ngắt như tờ.
Một lát sau ỷ vào nhiều người lá gan lớn, ẩn trong đám người mở miệng nói: "Thế nào? Anh còn muốn giết ai nữa à? Chúng tôi nhiều người như vậy, anh có thể động thủ giết sạch chúng tôi sao?"
"Người này trước kia có phải là kẻ giết người hay không?"
"Dù sao khẳng định không phải người bình thường."
Lâm Uyên có chút buồn rầu suy nghĩ một chút, hắn còn thật sự không thể giết người, nguyên nhân vì sao hắn cũng không rõ.
Nhìn thấy Lâm Uyên biểu hiện như thế, trong lòng mọi người càng thêm tự tin, nghĩ hắn không dám thật sự động thủ giết người.
Thanh âm mồm năm miệng mười tụ tập cùng một chỗ, ầm ĩ đến đầu Lâm Uyên đau nhói, hắn vốn là vui vẻ tĩnh lặng, lại không thể giết toàn bộ, lần này thật sự có chút bất đắc dĩ.
"Để hắn cút đi, trong đội ngũ chúng ta không thể có loại người này."
"Đúng đúng, cút đi." Mọi người đem tầm mắt đặt lên người Tễ Nguyệt, hy vọng y có thể hạ quyết định, đuổi Lâm Uyên đi.
Lâm Uyên giật giật ngón tay, bị mạo phạm như thế, tuy rằng hắn không đến mức vì vậy mà tức giận, nhưng cũng không cho phép người khác làm càn trước mặt hắn như thế. Nhưng ngoại trừ giết bọn họ, hắn cũng không nghĩ ra giải pháp gì khác. Chờ hắn tìm được nguyên nhân cấm chế kia, nhất định phải để cho người có liên quan trả giá đắt.
Mặc dù Tễ Nguyệt đã hạ quyết tâm cùng Lâm Uyên đường ai náy đi, nhưng nhìn thấy Lâm Uyên trầm mặc mờ mịt, trong lòng vẫn như cũ nổi lên một cỗ cảm giác đau lòng chua xót. Lâm Uyên khi nào đã từng chịu đựng những thứ này, mặc kệ lúc nào cũng là người trên người, chỉ có người theo đuổi lấy lòng, đã bao giờ phải chịu qua ủy khuất như thế.
Lâm Uyên gần đây học được cách dùng hướng dẫn chỉ đường, cũng không cần đám người này dẫn đường cho hắn, trên xe thiết lập lộ tuyến, Lâm Uyên liền chuẩn bị tự mình đi đến căn cứ.
Lâm Uyên đem đồ đạc của những người khác trên xe lấy xuống, chỉ là một ít đồ dùng của hắn đều được Tễ Nguyệt cất chung một chỗ, Lâm Uyên hướng Tễ Nguyệt ý bảo y đem đồ đạc lấy đi.
Tễ Nguyệt dựa vào trên xe bất động, "Tôi vốn là cùng anh đồng hành. Họ không liên quan gì đến tôi."
Trương Khải cầm hành lý của mình đặt lên cốp xe: "Tôi và lão đại một đường."
Lâm Uyên từ chối cho ý kiến, đóng cốp xe lại, Tễ Nguyệt đã ngồi ở ghế lái. Trương Khải vội vàng lên ghế sau, Lâm Uyên ngồi lên ghế lái phụ kéo dây an toàn.
Sự tình phát triển quá nhanh, có người còn chưa kịp phản ứng, xe đã khởi động chạy ra ngoài.
Bọn họ muốn Lâm Uyên đi, sao bị vứt bỏ ngược lại giống bọn họ? Tễ Nguyệt chính là người lợi hại nhất trong bọn họ, thiếu đi hai dị năng giả, bọn họ về sau chẳng phải là nguy hiểm hơn một chút sao? Bọn họ càng muốn đi theo Tễ Nguyệt, sao không một tiếng động đã bị bỏ lại?
Bất quá Triệu Nghị trong lòng tuy rằng có chút đáng tiếc, nhưng cũng không có ngăn cản, Tễ Nguyệt vừa rời đi, anh ta chính là dị năng mạnh nhất, làm tiểu đội trưởng lãnh đạo không thành vấn đề. Lúc trước tuy rằng nhìn như lấy anh ta cầm đầu, nhưng mơ hồ, vẫn là Tễ Nguyệt địa vị cao nhất. Uy tín của anh ta không bằng Tễ Nguyệt. Còn lại một nữ nhân chưa từng thấy qua thế giới cùng một tiểu tử đầu lông, căn bản không đáng lo.
Lâm Uyên nhìn thoáng qua Tễ Nguyệt, có chút không hiểu Tễ Nguyệt. Tuy rằng những người đó kêu gào lợi hại, nhưng nếu Tễ Nguyệt thật sự hạ mệnh lệnh, bọn họ khẳng định lấy Tễ Nguyệt đứng đầu, hơi chút điều giáo một hai, muốn một đám thuộc hạ nghe lời không thành vấn đề. Hết lần này tới lần khác sau khi xảy ra xung đột, Tễ Nguyệt không chút do dự vứt bỏ đám người kia, đi theo hắn, không khỏi làm cho trong lòng hắn quái lạ.
"Tôi không muốn mang theo một đám vô dụng, mạt thế đã qua một đoạn thời gian, ngay cả tang thi bình thường cũng không giải quyết được, không thân không quen, tôi không có nghĩa vụ bảo hộ bọn họ. Một đám liên lụy, sớm bỏ đỡ phiền, cùng anh không có quan hệ, đừng tự mình đa tình." Y muốn bảo hộ cho tới bây giờ cũng chỉ có một, nhưng mà...
Trong xe lâm vào một trận trầm mặc xấu hổ, Lâm Uyên là do tính cách, Tễ Nguyệt kiếp trước mặt mày hớn hở, đại đa số tâm tình đều rất tốt, tính cách sảng khoái, kiếp này tâm tình u ám hơn rất nhiều, vẫn luôn là mặt lạnh như băng, đối với bất cứ chuyện gì đều rất lạnh lùng. Mà Trương Khải tính cách hướng nội, không thích nói chuyện, không giống Lộ Minh hoạt bát, sẽ làm nóng bầu không khí.
Một đường trầm mặc đến một sân nhà nông, tang thi bên ngoài đã được thanh lý rất sạch sẽ, bên trong hiển nhiên đã có người. Nghe thấy tiếng xe, những người canh gác đã phát hiện ra họ từ lâu. Tễ Nguyệt xuống xe trước một bước, Lâm Uyên cởi dây an toàn cũng xuống xe.
"Các người là ai? Từ đâu tới?"
Lâm Uyên không trả lời, liền nghe được một thanh âm trong trẻo, tràn ngập kinh hỉ, "Lâm ca!"
Tễ Nguyệt đồng tử căng thẳng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía người tới.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
- bình luận