Cứu Vớt Vai Ác Kia - Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
Chương trước- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Vớt Vai Ác Kia
Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
"Nghe đồn tu sĩ đi tới Ma Vực Điện có đi không có về, vậy tại sao ngươi không giết ta?" Có phải lúc đó đối với y không giống với người khác, có ý nghĩ.
Lâm Uyên nhìn không quen bộ dáng lười biếng của Tễ Nguyệt, giống như không có xương nằm liệt trên người hắn, bất quá da thịt mềm mại dán lên người hắn, giống như ngọc khí tốt nhất làm cho hắn yêu thích không buông tay.
"Những người đó đến với ác ý, ngươi không giống, rất sạch sẽ." Tu sĩ đến Ma Vực Điện bất kể là chính đạo hay ma đạo, cho dù bề ngoài cung kính hữu hảo, nhưng cũng mang theo một loại ác ý, muốn diệt trừ hắn hoặc là muốn cướp đi bảo vật từ tay hắn. Mang theo đủ loại tâm tư âm u, những người này không xứng với Ma Vực Điện của hắn. Nhưng Tễ Nguyệt thì khác, thanh nhuận sạch sẽ, phảng phất như tiên nhân đạp nguyệt mà đến, tâm tư cũng thản nhiên sạch sẽ, như bề ngoài sạch sẽ của y.
Tễ Nguyệt có chút đỏ mặt, kỳ thật mục đích của y cũng không thuần khiết, chỉ là cùng mơ ước bảo vật của người khác không giống nhau mà thôi.
Mặc dù trước mắt rất hạnh phúc, nhưng Tễ Nguyệt vừa nghĩ tới chuyện sau này bọn họ sẽ phải đối mặt liền rất lo lắng. Tuy rằng nam nhân của y rất lợi hại, nhưng không chịu nổi địch nhân nhiều, có thể làm cho cả Tu Chân giới đều hô đánh hô giết, nam nhân của y cũng là đỉnh cao lợi hại, đối phương xa luân chiến cũng có thể tiêu hao hết linh lực của Lâm Uyên. Y chỉ có bấy nhiêu tu vi căn bản không giúp được cái gì.
Làm nam nhân của lão đại không dễ dàng, Tễ Nguyệt đã chuẩn bị tốt tương lai đối mặt với gió tanh mưa máu.
Thương thế do bị phản phệ của Lâm Uyên đã khỏi hẳn, nhưng bởi vì ở Phàm giới bị áp chế, tu vi vẫn như cũ không cách nào khôi phục, chỉ có thể trở lại Tu Chân giới tu luyện lại công pháp.
Lâm Uyên mang theo Tễ Nguyệt từ thông đạo nơi đó trở lại Tu Chân giới đã lâu không gặp. Lâm Uyên cũng không có trở về Ma Vực Điện, mà là tìm một cái động phủ tu luyện, củng cố ma công sau khi hắn thăng cấp.
Tễ Nguyệt ở một bên tu luyện và hộ pháp, y vốn còn lo lắng Lâm Uyên sẽ đi báo thù lần nữa khuấy động sóng gió, không nghĩ tới Lâm Uyên vẫn có thể khuất phục, y luôn cảm thấy người kiêu ngạo như Lâm Uyên sẽ quá cương dễ gãy.
Lâm Uyên nghe được Tễ Nguyệt lầm bầm nói, ánh mắt nhìn Tễ Nguyệt giống như là nhìn đứa ngốc. "Ta sẽ không lãng phí thời gian giết người."
Tễ Nguyệt trợn trắng mắt, "Người của môn phái nào ngươi chưa từng động qua?"
"Chính mình đụng phải người vướng bận trước mặt mới có thể thanh lý." Hắn mới không lãng phí thời gian chủ động đi tìm người để giết. "Những người đó muốn giết ta."
Tễ Nguyệt đồng ý gật đầu, lòng tham không đủ, chết chưa hết tội. Y nghe được một phần tin tức, bên ngoài bị vây quanh bởi tu sĩ các phái chính ma hai đạo, mỗi người biểu hiển thần thông ở chỗ Lâm Uyên lưu lại cấm chế. Nghe nói còn đặt ước định, bảo vật Ma Vực Điện đều dựa vào khả năng của mỗi người, nghiễm nhiên trở thành vật vô chủ bị chia.
Tễ Nguyệt vừa vận chuyển linh khí, ngạc nhiên phát hiện tu vi của y tăng lên hai tầng, trước khi đến Phàm giới y là Tu sĩ Nguyên Anh, sau khi tổn hại tu vi bị tụt xuống Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng hiện tại nhảy qua Xuất Khiếu kỳ, trực tiếp đến Phân Thần kỳ, giống như một tên khất cái phá sản, bỗng nhiên phát hiện hắn còn có rất nhiều tài sản mà hắn không biết.
"Lâm Uyên, ngươi xem ta hiện tại có phải là Phân Thần kỳ hay không? Hồi lâu không tu luyện ta ngay cả đẳng cấp cũng nhìn không ra."
"Song tu tuy rằng có thể giúp ngươi tăng trưởng tu vi, thế nhưng cũng không thể tăng trưởng tâm cảnh cùng thần hồn. Ngươi phải đi từng bước một làm đến nơi đến chốn ngộ đạo rèn luyện, không thể vọng động tâm tư đi đường tắt."
Tễ Nguyệt ánh mắt chua xót, cúi đầu, "Ta, ta không phải vì tu vi mới song tu với ngươi."
Lâm Uyên nhìn thanh niên mất mát trước mặt, có chút không được tự nhiên ôm người vào ngực mình, xoa xoa tóc Tễ Nguyệt, "Ta biết."
Hai người lúc ra ngoài ngoài ý muốn gặp phải mấy tu sĩ, bọn họ đang đàm luận Ma Quân không biết co đầu rụt cổ ở nơi nào, ngay cả Ma Vực Điện cũng bị phá vỡ chiếm lĩnh, Ma Quân lại không có hành động gì, tất cả mọi người nhận định Ma Quân thân bị trọng thương, chính là thời khắc tốt để trừ bỏ hắn, nếu không chờ Ma Quân trở về, sẽ khiến Tu Chân giới sinh linh đồ thán.
Tễ Nguyệt cho rằng Lâm Uyên sẽ phất tay giết mấy người trước mắt, đang suy tư đối sách che giấu hành tung của hai người, ai ngờ Lâm Uyên vẻ mặt lạnh nhạt đi qua, ngay cả ánh mắt cũng không phân cho người khác một cái.
Đối phương cũng chú ý tới hai người Lâm Uyên, nhìn không ra tu vi Lâm Uyên như thế nào, chỉ cho là đại năng ẩn thế, không dám tiến lên mạo phạm. Tu Chân giới ai cũng biết Ma Quân luôn luôn độc lai độc vãng, đệ tử đạo hữu cái gì cũng không có, vị đại năng giả trước mắt này bên cạnh còn đi theo một tu sĩ phân thần tư thái thân mật, rõ ràng không phải là Ma Quân.
"Ngươi không tức giận sao?"
Lâm Uyên thật sâu nhìn Tễ Nguyệt, "Đạo tâm kiên định, trừ bỏ việc vặt vãnh. Ngươi chú ý càng nhiều chuyện vặt, ma chướng cản trở ngươi tu luyện càng nhiều." Lâm Uyên không biết Tễ Nguyệt tu luyện đến bước này như thế nào, theo hắn thấy, tâm tư Tễ Nguyệt tu luyện không đủ thuần túy, tùy tiện một ít chuyện nhỏ đều có thể ảnh hưởng đến y, những tật xấu này hắn tự nhiên nhìn không vừa mắt, cùng tu luyện vô ích. Ví dụ như dựa vào song tu, tu vi thăng cấp mặc dù nhanh, nhưng tâm cảnh cùng ngộ đạo không theo kịp, không thua gì dục tốc bất đạt, không qua được lôi kiếp, tu vi cao cũng bất quá là phù dung sớm nở tối tàn.
Loại tâm tính tu luyện như Tễ Nguyệt này, nếu muốn làm đệ tử của hắn, hắn khẳng định sẽ không thu.
"Biết rồi." Tễ Nguyệt cắn răng, y rõ ràng tìm đạo lữ, nhưng thoạt nhìn càng giống sư tôn. Luôn luôn giáo huấn y, nhưng rất có lợi. Tu vi hiện tại của y so với những thiên tài có danh tiếng lâu năm kia tăng trưởng còn nhanh hơn.
Tu sĩ chưa từng thấy qua Ma Quân vừa nhìn thấy hai người kết bạn mà đi tất nhiên sẽ không nghĩ tới đây là bản nhân Ma Quân. Nhưng có người gặp qua Ma Quân, vừa nhìn thấy liền nhận ra.
"Bên người Ma Quân đi theo một vị bạch y tu sĩ, nếu không phải bị Ma Quân uy hiếp, đó chính là tự cam chịu sa đọa, chính mình nhập ma."
Trước đây tu sĩ nhận ra Lâm Uyên đi lên đánh nhau đã chết toàn bộ, thân phận Tễ Nguyệt không bị truyền ra ngoài, chỉ biết bên người Lâm Uyên đi theo một vị bạch y tu sĩ nhập ma. Người này được liệt vào vị đại ma đầu thứ hai, mạo hiểm không kiên dè thiên hạ tương trợ Ma Quân Lâm Uyên, tội không thể tha, ai cũng có thể giết chết.
Chống lại Lâm Uyên, lại sợ hãi uy danh của Ma Quân, cho dù biết Ma Quân đứng ở trước mắt mình, cũng có rất nhiều người không dám tiến lên. Thế nhưng đối với một tiểu tu sĩ bọn họ lại không e ngại, bởi vậy thanh thế thảo phạt bạch y tu sĩ so với Ma Quân càng lớn hơn.
Lâm Uyên trước kia đánh nhau, nếu chạy trốn hắn sẽ không lãng phí thời gian đuổi theo, chỉ cần không ngăn cản trước mặt hắn hắn sẽ không để ý tới. Nhưng hiện tại bởi vì Tễ Nguyệt, hắn không buông tha bất kỳ một người nào, cho dù là muốn chạy trốn kết cuộc đều là tan thành mây khói.
Tu vi tu sĩ đuổi theo dần dần cao thâm, Lâm Uyên còn phải chú ý không để cá lọt lưới, cũng dần dần cảm giác được lực bất tòng tâm, thiếu chút nữa để một tu sĩ chạy trốn, cho dù sau đó hắn đuổi kịp, nhưng vị tu sĩ kia vẫn tiết lộ ra một chút tin tức, vị nhập ma kia chính là đệ tử Huyền Tông.
Môn phái chính đạo ồ lên, nhất là Thượng Huyền tông, cơ hồ chính là nơi để mọi người chĩa mũi nhọn vào, bên ngoài tông môn có rất nhiều tu sĩ, muốn Thượng Huyền Tông giao ra phản đồ. Thượng Huyền Tông cũng đang chặt chẽ kiểm tra phản đồ.
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt trầm mặc thật lâu, lên tiếng nói: "Tễ Nguyệt, ngươi nên rời đi."
Tễ Nguyệt không thể tin nhìn Lâm Uyên, "Ngươi lại muốn đuổi ta đi?"
"Chính ma bất lưỡng lập, ngươi không nên ở lại chỗ này." Đi theo bên cạnh hắn là một con đường không thể trở về, Lâm Uyên còn nhớ rõ Tễ Nguyệt lần đầu tiên đến Ma Vực Điện, so với tất cả tu sĩ hắn gặp qua đều sạch sẽ thuần khiết hơn, không chứa một chút tạp chất. Tễ Nguyệt không nên rơi vào bùn lầy, mang theo những lời nguyền rủa và chửi bới không cần thiết này.
"Từ lúc ta đi Phàm giới cũng đã không còn là đệ tử của Thượng Huyền tông. Ta cũng có thể giết người, lần sau lại có người xuất hiện ta chứng minh cho ngươi xem, không, ta hiện tại liền đi tìm giết tu sĩ cho ngươi xem, ta giết qua rất nhiều người, thật sự, ta không phải quân tử chính đạo, ta không có cùng ngươi đối lập."
Vốn là công tử quang phong tễ nguyệt, gặp được hắn, liền thật sự như lâm vào vực sâu. Tễ Nguyệt sẽ từng bước bước vào vực sâu, chân lún bùn sâu, không cách nào thoát thân.
Lâm Uyên ngự không mà đi, trong nháy mắt liền không thấy bóng dáng, Tễ Nguyệt đuổi theo hai bước liền mất phương hướng, trong mắt mất đi hào quang, lẩm bẩm nói: "Chính ma bất lưỡng lập, chính ma bất lưỡng lập, nhưng Phàm giới có câu nói, lấy chồng theo chồng, ta đã là ma đạo nha."
Lâm Uyên tay nắm lấy vị trí trái tim, ngữ khí khó có được mang theo chút mê mang, "Ngươi đối với ta thi triển thuật pháp gì? Nơi này của ta không khống chế được."
Lâm Uyên bấm quyết, huyễn hóa ra một vị bạch y tu sĩ có thân hình giống như Tễ Nguyệt, trong một lần bị vây công đánh nhau, không kịp bảo hộ, bạch y tu sĩ bị đối phương tiêu diệt tại chỗ, Ma Quân rất tức giận, những người còn lại tử trạng thảm thiết, chỉ có mấy vị dùng bí bảo mới chạy thoát, trong lòng còn sợ hãi nói chuyện trên chiến trường cùng với chuyện phản đồ bị giết. Đây là thành tựu không nhỏ đạt được trong quá trình thảo phạt Ma Quân, mỗi người tranh nhau nói chúc mừng, lòng tin tăng lên rất nhiều, phảng phất người tiếp theo bị diệt trừ có thể là bản thân Ma Quân.
Mắt thấy đại năng giả cùng tu sĩ thiên tài của bọn họ bên này chết đi nhiều đếm không hết, mà ma công của Ma Quân lại càng gần một bước, các môn phái đều tổn thất thảm trọng, có người suýt nữa bị diệt môn, mọi người thương nghị muốn ăn cả ngã về không, nếu không ngăn cản Ma Quân, mấy vị tu vi cao thâm bên bọn họ nếu chết thêm mấy người, lại càng không làm gì được Ma Quân. Đây là một trận đấu không chết không ngừng.
Mọi người trả giá thật lớn, bày ra thượng cổ pháp trận Cửu Thiên Khốn Ma Trận, cho dù là thượng thần phi thăng cũng không cách nào thoát thân. Lấy nghiệp chướng bản thân đối phương vây khốn, mặc cho hắn thủ đoạn thông thiên, linh lực thâm hậu cũng không phá được trận pháp, bởi vì lực lượng bản thân cùng nghiệp chướng gia tăng thân mình đồng căn đồng nguyên, cùng nguyên lý gậy ông đập lưng ông tương tự. Huống chi Ma Quân sát nghiệt quá nhiều, nghiệp chướng quấn thân, uy lực khốn ma trận càng mạnh hơn.
Lấy Lâm Uyên làm trung tâm, Hồng Liên Nghiệp Hỏa lan tràn hừng hực, lấy nghiệp chướng làm nhiên liệu, thiêu đốt thần hồn, nghiệp chướng biến mất hầu như không còn, cũng là lúc thần hồn bị mai một. Nghiệp chướng chư tiêu, tội nghiệt tẫn tán, thần hồn rửa sạch thuần vô, tiêu tán trong thiên địa. Trước khi Nghiệp Hỏa thiêu đốt, trốn không được.
Cảm giác đau đớn khi thần hồn bị thiêu đốt làm Lâm Uyên nhíu chặt mày, cắn chặt môi mới không đến mức phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, thân thể thẳng tắp của Lâm Uyên lung lây hai cái, quỳ xuống.
Lâm Uyên đau đớn phảng phất sinh ra ảo giác, hắn lại nhìn thấy một thân bạch y, thanh niên thanh tuyển tóc dài như mực chậm rãi mà đến, từng bước sinh liên, dưới chân lan tràn ra nghiệp hỏa tạo thành hoa sen.
Lâm Uyên trong nháy mắt khôi phục thần trí, hắn hiện tại thế nhưng ở bên ngoài nghiệp hỏa, trong lòng có cảm giác, Lâm Uyên hoảng sợ nhìn về phía nghiệp hỏa, Tễ Nguyệt đứng ở nơi đó, ôn nhu bi thương nhìn hắn, khóe miệng nhếch lên một tia cười may mắn thoải mái. May mắn ta có thể thay thế ngươi, may mắn ta không còn là trở ngại trên con đường một lòng tu luyện của ngươi, không cần bị ngươi dời đi.
Lâm Uyên, ta thích ngươi ngươi biết không?
Lâm Uyên kinh ngạc nhìn Tễ Nguyệt, nhìn hiểu khẩu hìnhcủa Tễ Nguyệt: "Ta biết."
Lâm Uyên nhìn không quen bộ dáng lười biếng của Tễ Nguyệt, giống như không có xương nằm liệt trên người hắn, bất quá da thịt mềm mại dán lên người hắn, giống như ngọc khí tốt nhất làm cho hắn yêu thích không buông tay.
"Những người đó đến với ác ý, ngươi không giống, rất sạch sẽ." Tu sĩ đến Ma Vực Điện bất kể là chính đạo hay ma đạo, cho dù bề ngoài cung kính hữu hảo, nhưng cũng mang theo một loại ác ý, muốn diệt trừ hắn hoặc là muốn cướp đi bảo vật từ tay hắn. Mang theo đủ loại tâm tư âm u, những người này không xứng với Ma Vực Điện của hắn. Nhưng Tễ Nguyệt thì khác, thanh nhuận sạch sẽ, phảng phất như tiên nhân đạp nguyệt mà đến, tâm tư cũng thản nhiên sạch sẽ, như bề ngoài sạch sẽ của y.
Tễ Nguyệt có chút đỏ mặt, kỳ thật mục đích của y cũng không thuần khiết, chỉ là cùng mơ ước bảo vật của người khác không giống nhau mà thôi.
Mặc dù trước mắt rất hạnh phúc, nhưng Tễ Nguyệt vừa nghĩ tới chuyện sau này bọn họ sẽ phải đối mặt liền rất lo lắng. Tuy rằng nam nhân của y rất lợi hại, nhưng không chịu nổi địch nhân nhiều, có thể làm cho cả Tu Chân giới đều hô đánh hô giết, nam nhân của y cũng là đỉnh cao lợi hại, đối phương xa luân chiến cũng có thể tiêu hao hết linh lực của Lâm Uyên. Y chỉ có bấy nhiêu tu vi căn bản không giúp được cái gì.
Làm nam nhân của lão đại không dễ dàng, Tễ Nguyệt đã chuẩn bị tốt tương lai đối mặt với gió tanh mưa máu.
Thương thế do bị phản phệ của Lâm Uyên đã khỏi hẳn, nhưng bởi vì ở Phàm giới bị áp chế, tu vi vẫn như cũ không cách nào khôi phục, chỉ có thể trở lại Tu Chân giới tu luyện lại công pháp.
Lâm Uyên mang theo Tễ Nguyệt từ thông đạo nơi đó trở lại Tu Chân giới đã lâu không gặp. Lâm Uyên cũng không có trở về Ma Vực Điện, mà là tìm một cái động phủ tu luyện, củng cố ma công sau khi hắn thăng cấp.
Tễ Nguyệt ở một bên tu luyện và hộ pháp, y vốn còn lo lắng Lâm Uyên sẽ đi báo thù lần nữa khuấy động sóng gió, không nghĩ tới Lâm Uyên vẫn có thể khuất phục, y luôn cảm thấy người kiêu ngạo như Lâm Uyên sẽ quá cương dễ gãy.
Lâm Uyên nghe được Tễ Nguyệt lầm bầm nói, ánh mắt nhìn Tễ Nguyệt giống như là nhìn đứa ngốc. "Ta sẽ không lãng phí thời gian giết người."
Tễ Nguyệt trợn trắng mắt, "Người của môn phái nào ngươi chưa từng động qua?"
"Chính mình đụng phải người vướng bận trước mặt mới có thể thanh lý." Hắn mới không lãng phí thời gian chủ động đi tìm người để giết. "Những người đó muốn giết ta."
Tễ Nguyệt đồng ý gật đầu, lòng tham không đủ, chết chưa hết tội. Y nghe được một phần tin tức, bên ngoài bị vây quanh bởi tu sĩ các phái chính ma hai đạo, mỗi người biểu hiển thần thông ở chỗ Lâm Uyên lưu lại cấm chế. Nghe nói còn đặt ước định, bảo vật Ma Vực Điện đều dựa vào khả năng của mỗi người, nghiễm nhiên trở thành vật vô chủ bị chia.
Tễ Nguyệt vừa vận chuyển linh khí, ngạc nhiên phát hiện tu vi của y tăng lên hai tầng, trước khi đến Phàm giới y là Tu sĩ Nguyên Anh, sau khi tổn hại tu vi bị tụt xuống Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng hiện tại nhảy qua Xuất Khiếu kỳ, trực tiếp đến Phân Thần kỳ, giống như một tên khất cái phá sản, bỗng nhiên phát hiện hắn còn có rất nhiều tài sản mà hắn không biết.
"Lâm Uyên, ngươi xem ta hiện tại có phải là Phân Thần kỳ hay không? Hồi lâu không tu luyện ta ngay cả đẳng cấp cũng nhìn không ra."
"Song tu tuy rằng có thể giúp ngươi tăng trưởng tu vi, thế nhưng cũng không thể tăng trưởng tâm cảnh cùng thần hồn. Ngươi phải đi từng bước một làm đến nơi đến chốn ngộ đạo rèn luyện, không thể vọng động tâm tư đi đường tắt."
Tễ Nguyệt ánh mắt chua xót, cúi đầu, "Ta, ta không phải vì tu vi mới song tu với ngươi."
Lâm Uyên nhìn thanh niên mất mát trước mặt, có chút không được tự nhiên ôm người vào ngực mình, xoa xoa tóc Tễ Nguyệt, "Ta biết."
Hai người lúc ra ngoài ngoài ý muốn gặp phải mấy tu sĩ, bọn họ đang đàm luận Ma Quân không biết co đầu rụt cổ ở nơi nào, ngay cả Ma Vực Điện cũng bị phá vỡ chiếm lĩnh, Ma Quân lại không có hành động gì, tất cả mọi người nhận định Ma Quân thân bị trọng thương, chính là thời khắc tốt để trừ bỏ hắn, nếu không chờ Ma Quân trở về, sẽ khiến Tu Chân giới sinh linh đồ thán.
Tễ Nguyệt cho rằng Lâm Uyên sẽ phất tay giết mấy người trước mắt, đang suy tư đối sách che giấu hành tung của hai người, ai ngờ Lâm Uyên vẻ mặt lạnh nhạt đi qua, ngay cả ánh mắt cũng không phân cho người khác một cái.
Đối phương cũng chú ý tới hai người Lâm Uyên, nhìn không ra tu vi Lâm Uyên như thế nào, chỉ cho là đại năng ẩn thế, không dám tiến lên mạo phạm. Tu Chân giới ai cũng biết Ma Quân luôn luôn độc lai độc vãng, đệ tử đạo hữu cái gì cũng không có, vị đại năng giả trước mắt này bên cạnh còn đi theo một tu sĩ phân thần tư thái thân mật, rõ ràng không phải là Ma Quân.
"Ngươi không tức giận sao?"
Lâm Uyên thật sâu nhìn Tễ Nguyệt, "Đạo tâm kiên định, trừ bỏ việc vặt vãnh. Ngươi chú ý càng nhiều chuyện vặt, ma chướng cản trở ngươi tu luyện càng nhiều." Lâm Uyên không biết Tễ Nguyệt tu luyện đến bước này như thế nào, theo hắn thấy, tâm tư Tễ Nguyệt tu luyện không đủ thuần túy, tùy tiện một ít chuyện nhỏ đều có thể ảnh hưởng đến y, những tật xấu này hắn tự nhiên nhìn không vừa mắt, cùng tu luyện vô ích. Ví dụ như dựa vào song tu, tu vi thăng cấp mặc dù nhanh, nhưng tâm cảnh cùng ngộ đạo không theo kịp, không thua gì dục tốc bất đạt, không qua được lôi kiếp, tu vi cao cũng bất quá là phù dung sớm nở tối tàn.
Loại tâm tính tu luyện như Tễ Nguyệt này, nếu muốn làm đệ tử của hắn, hắn khẳng định sẽ không thu.
"Biết rồi." Tễ Nguyệt cắn răng, y rõ ràng tìm đạo lữ, nhưng thoạt nhìn càng giống sư tôn. Luôn luôn giáo huấn y, nhưng rất có lợi. Tu vi hiện tại của y so với những thiên tài có danh tiếng lâu năm kia tăng trưởng còn nhanh hơn.
Tu sĩ chưa từng thấy qua Ma Quân vừa nhìn thấy hai người kết bạn mà đi tất nhiên sẽ không nghĩ tới đây là bản nhân Ma Quân. Nhưng có người gặp qua Ma Quân, vừa nhìn thấy liền nhận ra.
"Bên người Ma Quân đi theo một vị bạch y tu sĩ, nếu không phải bị Ma Quân uy hiếp, đó chính là tự cam chịu sa đọa, chính mình nhập ma."
Trước đây tu sĩ nhận ra Lâm Uyên đi lên đánh nhau đã chết toàn bộ, thân phận Tễ Nguyệt không bị truyền ra ngoài, chỉ biết bên người Lâm Uyên đi theo một vị bạch y tu sĩ nhập ma. Người này được liệt vào vị đại ma đầu thứ hai, mạo hiểm không kiên dè thiên hạ tương trợ Ma Quân Lâm Uyên, tội không thể tha, ai cũng có thể giết chết.
Chống lại Lâm Uyên, lại sợ hãi uy danh của Ma Quân, cho dù biết Ma Quân đứng ở trước mắt mình, cũng có rất nhiều người không dám tiến lên. Thế nhưng đối với một tiểu tu sĩ bọn họ lại không e ngại, bởi vậy thanh thế thảo phạt bạch y tu sĩ so với Ma Quân càng lớn hơn.
Lâm Uyên trước kia đánh nhau, nếu chạy trốn hắn sẽ không lãng phí thời gian đuổi theo, chỉ cần không ngăn cản trước mặt hắn hắn sẽ không để ý tới. Nhưng hiện tại bởi vì Tễ Nguyệt, hắn không buông tha bất kỳ một người nào, cho dù là muốn chạy trốn kết cuộc đều là tan thành mây khói.
Tu vi tu sĩ đuổi theo dần dần cao thâm, Lâm Uyên còn phải chú ý không để cá lọt lưới, cũng dần dần cảm giác được lực bất tòng tâm, thiếu chút nữa để một tu sĩ chạy trốn, cho dù sau đó hắn đuổi kịp, nhưng vị tu sĩ kia vẫn tiết lộ ra một chút tin tức, vị nhập ma kia chính là đệ tử Huyền Tông.
Môn phái chính đạo ồ lên, nhất là Thượng Huyền tông, cơ hồ chính là nơi để mọi người chĩa mũi nhọn vào, bên ngoài tông môn có rất nhiều tu sĩ, muốn Thượng Huyền Tông giao ra phản đồ. Thượng Huyền Tông cũng đang chặt chẽ kiểm tra phản đồ.
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt trầm mặc thật lâu, lên tiếng nói: "Tễ Nguyệt, ngươi nên rời đi."
Tễ Nguyệt không thể tin nhìn Lâm Uyên, "Ngươi lại muốn đuổi ta đi?"
"Chính ma bất lưỡng lập, ngươi không nên ở lại chỗ này." Đi theo bên cạnh hắn là một con đường không thể trở về, Lâm Uyên còn nhớ rõ Tễ Nguyệt lần đầu tiên đến Ma Vực Điện, so với tất cả tu sĩ hắn gặp qua đều sạch sẽ thuần khiết hơn, không chứa một chút tạp chất. Tễ Nguyệt không nên rơi vào bùn lầy, mang theo những lời nguyền rủa và chửi bới không cần thiết này.
"Từ lúc ta đi Phàm giới cũng đã không còn là đệ tử của Thượng Huyền tông. Ta cũng có thể giết người, lần sau lại có người xuất hiện ta chứng minh cho ngươi xem, không, ta hiện tại liền đi tìm giết tu sĩ cho ngươi xem, ta giết qua rất nhiều người, thật sự, ta không phải quân tử chính đạo, ta không có cùng ngươi đối lập."
Vốn là công tử quang phong tễ nguyệt, gặp được hắn, liền thật sự như lâm vào vực sâu. Tễ Nguyệt sẽ từng bước bước vào vực sâu, chân lún bùn sâu, không cách nào thoát thân.
Lâm Uyên ngự không mà đi, trong nháy mắt liền không thấy bóng dáng, Tễ Nguyệt đuổi theo hai bước liền mất phương hướng, trong mắt mất đi hào quang, lẩm bẩm nói: "Chính ma bất lưỡng lập, chính ma bất lưỡng lập, nhưng Phàm giới có câu nói, lấy chồng theo chồng, ta đã là ma đạo nha."
Lâm Uyên tay nắm lấy vị trí trái tim, ngữ khí khó có được mang theo chút mê mang, "Ngươi đối với ta thi triển thuật pháp gì? Nơi này của ta không khống chế được."
Lâm Uyên bấm quyết, huyễn hóa ra một vị bạch y tu sĩ có thân hình giống như Tễ Nguyệt, trong một lần bị vây công đánh nhau, không kịp bảo hộ, bạch y tu sĩ bị đối phương tiêu diệt tại chỗ, Ma Quân rất tức giận, những người còn lại tử trạng thảm thiết, chỉ có mấy vị dùng bí bảo mới chạy thoát, trong lòng còn sợ hãi nói chuyện trên chiến trường cùng với chuyện phản đồ bị giết. Đây là thành tựu không nhỏ đạt được trong quá trình thảo phạt Ma Quân, mỗi người tranh nhau nói chúc mừng, lòng tin tăng lên rất nhiều, phảng phất người tiếp theo bị diệt trừ có thể là bản thân Ma Quân.
Mắt thấy đại năng giả cùng tu sĩ thiên tài của bọn họ bên này chết đi nhiều đếm không hết, mà ma công của Ma Quân lại càng gần một bước, các môn phái đều tổn thất thảm trọng, có người suýt nữa bị diệt môn, mọi người thương nghị muốn ăn cả ngã về không, nếu không ngăn cản Ma Quân, mấy vị tu vi cao thâm bên bọn họ nếu chết thêm mấy người, lại càng không làm gì được Ma Quân. Đây là một trận đấu không chết không ngừng.
Mọi người trả giá thật lớn, bày ra thượng cổ pháp trận Cửu Thiên Khốn Ma Trận, cho dù là thượng thần phi thăng cũng không cách nào thoát thân. Lấy nghiệp chướng bản thân đối phương vây khốn, mặc cho hắn thủ đoạn thông thiên, linh lực thâm hậu cũng không phá được trận pháp, bởi vì lực lượng bản thân cùng nghiệp chướng gia tăng thân mình đồng căn đồng nguyên, cùng nguyên lý gậy ông đập lưng ông tương tự. Huống chi Ma Quân sát nghiệt quá nhiều, nghiệp chướng quấn thân, uy lực khốn ma trận càng mạnh hơn.
Lấy Lâm Uyên làm trung tâm, Hồng Liên Nghiệp Hỏa lan tràn hừng hực, lấy nghiệp chướng làm nhiên liệu, thiêu đốt thần hồn, nghiệp chướng biến mất hầu như không còn, cũng là lúc thần hồn bị mai một. Nghiệp chướng chư tiêu, tội nghiệt tẫn tán, thần hồn rửa sạch thuần vô, tiêu tán trong thiên địa. Trước khi Nghiệp Hỏa thiêu đốt, trốn không được.
Cảm giác đau đớn khi thần hồn bị thiêu đốt làm Lâm Uyên nhíu chặt mày, cắn chặt môi mới không đến mức phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, thân thể thẳng tắp của Lâm Uyên lung lây hai cái, quỳ xuống.
Lâm Uyên đau đớn phảng phất sinh ra ảo giác, hắn lại nhìn thấy một thân bạch y, thanh niên thanh tuyển tóc dài như mực chậm rãi mà đến, từng bước sinh liên, dưới chân lan tràn ra nghiệp hỏa tạo thành hoa sen.
Lâm Uyên trong nháy mắt khôi phục thần trí, hắn hiện tại thế nhưng ở bên ngoài nghiệp hỏa, trong lòng có cảm giác, Lâm Uyên hoảng sợ nhìn về phía nghiệp hỏa, Tễ Nguyệt đứng ở nơi đó, ôn nhu bi thương nhìn hắn, khóe miệng nhếch lên một tia cười may mắn thoải mái. May mắn ta có thể thay thế ngươi, may mắn ta không còn là trở ngại trên con đường một lòng tu luyện của ngươi, không cần bị ngươi dời đi.
Lâm Uyên, ta thích ngươi ngươi biết không?
Lâm Uyên kinh ngạc nhìn Tễ Nguyệt, nhìn hiểu khẩu hìnhcủa Tễ Nguyệt: "Ta biết."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
- bình luận