Cứu Vớt Vai Ác Kia - Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
Chương trước- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Vớt Vai Ác Kia
Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
Tễ Nguyệt bất động thanh sắc đánh giá người tới, một thân y bào hoa quý, trang sức cũng cực kỳ tinh xảo hoa lệ, có thể thấy được có bao nhiêu sủng ái, khuôn mặt thập phần xuất sắc, đoan trang hào phóng, vẻ mặt kiêu ngạo là một người vẫn luôn sống an nhàn ưu tú mới có, nhưng thoạt nhìn so với y lớn hơn. Tuổi của ca nhi đáng giá nhất, lớn hơn y, dễ dàng già nua sắc suy, nói thất sủng liền thất sủng.
Tễ Nguyệt đánh giá Vân Thường công tử, người tới cũng đồng dạng đánh giá y, bất quá so với Tễ Nguyệt âm thầm đánh giá, Vân Thường là trắng trợn vây quanh y, trong miệng chậc chậc khen ngợi. "Thật sự là một bộ tướng mạo tốt, trách không được có thể làm cho cây già nở hoa."
Xuân Cầm dâng lên trà và đồ ăn nhẹ, đem không gian giao cho hai người, lui sang một bên tùy thời nghe phân phó.
"Đệ đệ, kỹ thuật của Thập Lục ca thế nào? Hắn đối với ngươi có được không? Nhưng nhìn ngươi như thế này, trách không được huynh ấy sẽ cưới ngươi."
Thập Lục ca? Thậm chí còn có biệt danh độc quyền! Trong lòng Tễ Nguyệt chuông báo động lớn, "Bổn Vương phi thân là chính phi của Vương gia, không làm nổi đệ đệ của công tử, ngươi nên gọi bổn phi là ca ca."
Vân Thường sửng sốt, sau đó cười ha ha, "Ngươi thật đúng là thú vị, thật sự là một chút thiệt thòi cũng không ăn. Cùng Vương gia của ngươi thật sự rất xứng đôi."
Cho dù nói như vậy y cũng sẽ không buông lỏng cảnh giác.
"Thập Lục ca có dễ ở chung không? Đừng nhìn huynh ấy lớn tuổi hơn ngươi, đàn ông lớn tuổi mới có thể thương người. Nếu đổi lại thành một cái mao đầu tiểu tử, cũng không biết cưới về làm phu lang cho hắn, hay làm phụ thân chăm sóc hắn."
"Vương gia đối đãi bổn phi tất nhiên là vô cùng tốt, Vương gia ôn nhu săn sóc, đối với bổn phi che chở có thừa."
"Ôn nhu săn sóc? Sao ta lại không biết hắn sẽ còn ôn nhu săn sóc? Cả ngày trưng khuôn mặt lạnh băng như người chết."
Tễ Nguyệt ngăn chặn lông mày muốn bay lên, "Vương gia quả thật ôn nhu săn sóc, khi cười rộ lên phong tư hơn người." Chỉ cười với y, ôn nhu săn sóc y.
Vân Thường nâng mặt, cười tủm tỉm, "Quả nhiên tiểu ca nhi tuổi trẻ ngây thơ là dễ lừa gạt nhất, mới mấy ngày đã khăng khăng một mực. Ta nói cho ngươi biết, hắn rất hung dữ, ngươi ở bên ngoài chưa từng nghe qua uy danh của hắn sao? Có thể ngăn chặn sự khóc đêm của trẻ con, bất cẩn chọc giận hắn, hắn sẽ giết người không chớp mắt."
Tễ Nguyệt đỏ mặt, tức giận nói: "Ngươi nói bậy! Vương gia nếu thật sự đúng như lời ngươi nói, ngươi nói không lựa lời như thế, Vương gia đã sớm vả miệng ngươi rồi."
Vân Thường bĩu môi, "Vả miệng? Ngươi nghĩ đẹp quá, nào có ôn hòa như vậy, đều là trực tiếp đánh chết."
"Đang nói cái gì vậy?" Lâm Uyên vừa vào cửa liền thấy Tễ Nguyệt trừng mắt nhìn mình, Lâm Uyên liền nói với Lâm Vân: "Sao ngươi lại khi dễ y? Ỷ vào lớn tuổi, sao lại không ra dáng ca ca?"
Lâm Vân cười hì hì, "Thập Lục ca, vừa rồi ngươi không nghe thấy, Vương phi của ngươi nháo bảo ta gọi y ca ca."
Lâm Uyên suy nghĩ một chút, "Cũng đúng, tuổi tác không ảnh hưởng đến bối phận, nên gọi ca ca thì gọi ca ca."
Tễ Nguyệt nghênh đón vội vàng kéo cánh tay Lâm Uyên, "Uyên ca ca, sao ngươi lại tới đây?"
Lâm Uyên nghe được xưng hô như thế hơi sửng sốt, Lâm Vân nháy mắt nói với Lâm Uyên: "Như thế nào, sợ ta khi dễ tiểu khả ái của ngươi? Khi nghe ta tới, ngươi liền vội vã đến?"
Lâm Uyên không để ý tới bộ dạng quái đản của hắn, nói với Tễ Nguyệt: "Vân Thường luôn luôn vô pháp vô thiên quen rồi, nếu chọc ngươi, không cần cho hắn mặt mũi. Cả ngày ầm ĩ, không có một chút dáng vẻ mà Hoàng khanh nên có."
Tễ Nguyệt lỗ tai 'bùng' một cái toàn bộ đỏ lên, đứng ngồi không yên, chỉ cảm thấy mình vừa rồi thật ngu xuẩn.
Hoàng khanh? Trách không được sẽ gọi Vương gia Thập Lục ca, lúc đó y bị trêu chọc, chỉ cảm thấy Vân Thường cố ý gọi biệt danh biểu hiện thân cận, y mơ hồ nhớ rõ Vương gia xếp thứ mười sáu, lúc ấy đầu óc lại không rõ ràng lắm, không nghĩ được cái gì. Vừa rồi y còn cố ý gọi 'Uyên ca ca'! Hỏng rồi, Vân Thường có thể cho rằng y khắc nghiệt không dễ ở chung hay không? Y còn nghiêm trang để cho hoàng khanh lớn hơn y gọi y là ca ca? Thật muốn đá mình vừa rồi làm chuyện ngu xuẩn.
Lâm Uyên nhìn sắc mặt Tễ Nguyệt biến tới biến lui, vẻ mặt xấu hổ muốn che mặt, cũng không biết y đang suy nghĩ cái gì.
"Trách không được Thập Lục ca vẫn luôn không lập phi, thì ra là người bị coi trọng tuổi còn nhỏ, chỉ sợ là vừa trưởng thành đi, trâu già gặm cỏ non."
"Không phải" Tễ Nguyệt vừa muốn phản bác, sau đó liền im miệng, trong mắt mang theo lấy lòng, đem điểm tâm trên bàn đẩy đến trước mặt Vân Thường, "Ca ca còn muốn ăn cái gì, tay nghề phòng bếp không tệ, cứ việc phân phó cho bọn họ đi làm."
Cùng Lâm Vân ăn một bữa cơm, thẳng đến khi Lâm Vân rời đi, Tễ Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm.
"Thế nào? Vân Thường rất khó đối phó? Ta sẽ cảnh cáo y sau."
"Không có, không có." Tễ Nguyệt vội vàng lắc đầu, "Vân Thường ca ca người rất tốt, hoạt bát thú vị."
Lâm Uyên nở nụ cười, "Không cần gọi y là ca ca, mặc dù y lớn tuổi hơn ngươi, nhưng luận bối phận, y nên gọi ngươi là ca ca."
Để tránh tái diễn loại chuyện này, Tễ Nguyệt hướng Xuân Cầm hỏi thăm chuyện hậu viện của Vương gia. "Như thế nào lại không thấy người đến thỉnh an? Là Vương gia cố ý phân phó sao?"
Xuân Cầm sửng sốt, suy nghĩ một hồi mới hiểu được Tễ Nguyệt nói, cười nói: "Vương phi không biết sao? Hậu viện của Vương gia không có người khác, Vương gia sau khi cập quan liền đi biên quan đánh giặc, vừa đi chính là năm năm, chuyện lập phi nạp thị liền trì hoãn. Mấy năm nay Vương gia vẫn giữ mình trong sạch, bên người cũng không có người khác, cho đến khi cưới Vương phi."
Bởi vì chỉ có một mình Tễ Nguyệt cùng hai tiểu thị hầu ở thiên viện, không thông tin tức, nên cũng không biết những chuyện bên ngoài. Trong vòng một ngày liên tục phạm xuẩn hai lần, bất quá tâm tình Tễ Nguyệt như bầu trời xán lạn, không có hậu viện a, không đúng, có hậu viện, bất quá trong hậu viện chỉ có một mình y.
Tễ Nguyệt cảm thấy, trước kia y bị vây ở Tễ phủ, cái gì cũng không biết, hiện tại có cơ hội, y nhất định phải hảo hảo hiểu rõ Vương gia. Vì thế Tễ Nguyệt bắt đầu chú ý đến sở thích và khẩu vị của Lâm Uyên, một bên hỏi tiểu thị trước kia từng hầu hạ Lâm Uyên, một bên cầm quyển sách nhỏ ghi nhớ.
Mà buổi tối Tễ Nguyệt đã được hiểu sâu một phen. Lâm Uyên cởi quần áo, lộ ra thân thể trẻ trung hữu lực, cơ bắp phía trên săn chắc, đường cong duyên dáng, tỏa ra ánh sáng mê người. Tễ Nguyệt chỉ nhìn, đã bị mê hoặc ngũ mê tam đạo.
Lâm Uyên bao phủ trên người Tễ Nguyệt, "Gọi Uyên ca ca nghe một chút?"
Toàn bộ thân thể Tễ Nguyệt đều có màu hồng xinh đẹp, Uyên ca ca vừa ra, càng là nhắc nhở ban ngày y làm chuyện ngu xuẩn. Vương gia khẳng định đang cười y, Tễ Nguyệt cắn môi nói không nên lời.
"Ban ngày không phải rất ngoan sao?" Lâm Uyên đỉnh mấy cái, "Gọi thì đi vào, thế nào?"
"Uyên, Uyên ca ca ~a, a!" Tễ Nguyệt kinh hô, thanh âm đều thay đổi giọng điệu.
Tễ Nguyệt ôm cổ Lâm Uyên, trong lúc mơ hồ còn đang suy nghĩ, trong hậu viện Vương gia chỉ có một mình y, y phải gánh vác trọng trách, gánh vác cả một hậu viện chỉ bằng một ca nhi. Y có thể 'làm' như vậy! Tễ Nguyệt trước khi đi ngủ kiêu ngạo nghĩ như thế.
Tễ Nguyệt cảm giác được khí tức quen thuộc đang đùa bỡn y, một chút tâm tư phản kháng đều không có. Chân bị kéo ra, Tễ Nguyệt nhắm mắt giả bộ ngủ, ngượng ngùng đối mặt với chuyện trước mắt, thẳng đến khi miếng vải bông ấm áp nhẹ nhàng lau qua hạ thân của y, còn lau khóe mắt tràn đầy dấu vết nước mắt khô cạn của y.
Bị ôm vào trong ngực, Tễ Nguyệt chớp chớp lông mi hai cái, làm bộ vừa mới tỉnh lại, ngữ khí mơ hồ hỏi: "Thì ra lần trước cũng là Vương gia tự tay lau chùi a?"
"Nếu không thì sao?" Lâm Uyên hôn lên khuôn mặt đỏ bừng của Tễ Nguyệt, "Ngoại trừ bổn vương, còn có ai dám đụng vào Vương phi của bổn vương?"
Tễ Nguyệt trong lòng ngọt ngào, nhất thời lá gan lớn lên, cũng tiến lên gặm cằm Lâm Uyên một chút.
Tễ Nguyệt vừa mở mắt ra, trước mắt là một mảng lồng ngực màu mật ong, ngẩng đầu liền thấy cằm như ngọc, Tễ Nguyệt cười ha hả duỗi tay thèm nhỏ dãi sờ soạng ngực vài cái, còn duỗi thẳng nửa người trên với đầu hôn vài cái lên chiếc cằm gợi cảm mê người kia.
"Vương phi sáng sớm nhiệt tình như vậy, là tối hôm qua bổn vương không thỏa mãn ngươi sao?"
"Vương gia!" Tễ Nguyệt lập tức bị dọa tỉnh, các loại ý nghĩ kiều diễm trong đầu đều bay đi, lắp bắp nói: "Ta, ta còn tưởng rằng đang nằm mơ."
"A~" Lâm Uyên ý vị thâm tường nói: "Thì ra nằm mơ là có thể đối với ta muốn làm gì thì làm."
Tễ Nguyệt vừa xấu hổ vừa vội vàng, giải thích: "Không phải, không phải như vậy."
"Lúc ấy không phải," Lâm Uyên cầm tay Tễ Nguyệt từ bụng nhỏ trượt xuống hạ thân, "Cho dù không phải nằm mơ, Vương phi cũng có thể muốn làm gì thì làm với bổn vương."
Tễ Nguyệt cảm thụ được kích thước trong tay, cẩn thận nuốt nước miếng.
"Vương gia không lên triều sao?"
"Hôm nay là ngày Hưu Mộc, lát nữa dẫn ngươi ra khỏi phủ chơi được không?"
Tễ Nguyệt hai mắt sáng ngời, trong trí nhớ y chưa từng ra khỏi phủ, hiếm có một lần ra ngoài còn gặp được Vương gia, y thật sự là phúc trạch thâm hậu.
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt khóe mắt đuôi lông mày đều là ý cười, chính mình cũng nhịn không được nở nụ cười, "Đi ra ngoài chơi liền vui vẻ như vậy? Về sau cũng không cần ở trong phủ nghẹn khuất, nếu ta không rảnh, ngươi có thể mang theo thị vệ Đông Họa đi ra ngoài chơi. Đông Họa võ nghệ không tệ, sẽ bảo vệ ngươi chu toàn."
"Ở cùng một chỗ với Vương gia mới vui vẻ, chính ta cũng không muốn đi ra ngoài." Xuân hạ thu đông, cầm kỳ thư họa, bốn tiểu thị hầu hẳn là tâm phúc của Vương gia. Xuân Cầm phụ trách sinh hoạt của y, an bài ngăn nắp gọn gàng, Hạ Kỳ còn chưa từng thấy qua. Thu Thư thiện y, thuốc y uống đều là Thu Thư phụ trách nấu. Vừa rồi Vương gia nói Đông Họa võ nghệ không tệ, sẽ bảo vệ y an toàn. Quả nhiên, y ở trong lòng Vương gia rất trọng yếu đi. Phái tâm phúc đến hầu hạ y như thế này, Tễ Nguyệt ngay cả nghĩ cũng không nghĩ tới.
Đường phố rất náo nhiệt, mặt đường sạch sẽ gọn gàng, còn treo đủ loại đèn lồng xinh đẹp. Tễ Nguyệt quay đầu nhìn chung quanh, còn không quên nắm chặt ống tay áo Lâm Uyên, "Vương, phu quân, trên đường mỗi ngày đều náo nhiệt như vậy sao?"
"Hôm nay là lễ Thất Tịch, cho nên náo nhiệt hơn bình thường."
Tễ Nguyệt nghe xong quả nhiên rất khẩn trương, vội vàng nhìn mặt các ca nhi chung quanh, "Phu quân, túi hương ta thêu đều đẹp hơn bọn họ."
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt mắt hàm chứa cảnh giác, giống như phòng trộm dán vào hắn nhìn người chung quanh, trong mắt tràn đầy ý cười, vỗ vỗ bả vai Tễ Nguyệt, để cho y thả lỏng, "Biết rồi, chỉ cần túi hương của một mình ngươi."
Đang đi, phía trước có người đang muốn đổi hướng để không đi sang bên này, nhưng có vẻ không còn kịp nữa, Lâm Dục vẻ mặt miễn cưỡng cười vui, "Gặp qua thúc thúc, không nghĩ tới thúc thúc lại có nhã hứng như vậy, sẽ đến nơi ồn ào như thế này."
Lâm Uyên nhìn Lâm Dục, lại nhìn lướt qua Tễ Dao đi theo bên cạnh hắn, thờ ơ nói: "Ta cũng không nghĩ tới, ngươi sẽ có hứng thú như vậy, cùng một tiểu thị hầu phủ Thừa tướng ra ngoài du ngoạn. Xem ra Dục nhi đã trưởng thành, cũng nên đại hôn."
Tễ Nguyệt đánh giá Vân Thường công tử, người tới cũng đồng dạng đánh giá y, bất quá so với Tễ Nguyệt âm thầm đánh giá, Vân Thường là trắng trợn vây quanh y, trong miệng chậc chậc khen ngợi. "Thật sự là một bộ tướng mạo tốt, trách không được có thể làm cho cây già nở hoa."
Xuân Cầm dâng lên trà và đồ ăn nhẹ, đem không gian giao cho hai người, lui sang một bên tùy thời nghe phân phó.
"Đệ đệ, kỹ thuật của Thập Lục ca thế nào? Hắn đối với ngươi có được không? Nhưng nhìn ngươi như thế này, trách không được huynh ấy sẽ cưới ngươi."
Thập Lục ca? Thậm chí còn có biệt danh độc quyền! Trong lòng Tễ Nguyệt chuông báo động lớn, "Bổn Vương phi thân là chính phi của Vương gia, không làm nổi đệ đệ của công tử, ngươi nên gọi bổn phi là ca ca."
Vân Thường sửng sốt, sau đó cười ha ha, "Ngươi thật đúng là thú vị, thật sự là một chút thiệt thòi cũng không ăn. Cùng Vương gia của ngươi thật sự rất xứng đôi."
Cho dù nói như vậy y cũng sẽ không buông lỏng cảnh giác.
"Thập Lục ca có dễ ở chung không? Đừng nhìn huynh ấy lớn tuổi hơn ngươi, đàn ông lớn tuổi mới có thể thương người. Nếu đổi lại thành một cái mao đầu tiểu tử, cũng không biết cưới về làm phu lang cho hắn, hay làm phụ thân chăm sóc hắn."
"Vương gia đối đãi bổn phi tất nhiên là vô cùng tốt, Vương gia ôn nhu săn sóc, đối với bổn phi che chở có thừa."
"Ôn nhu săn sóc? Sao ta lại không biết hắn sẽ còn ôn nhu săn sóc? Cả ngày trưng khuôn mặt lạnh băng như người chết."
Tễ Nguyệt ngăn chặn lông mày muốn bay lên, "Vương gia quả thật ôn nhu săn sóc, khi cười rộ lên phong tư hơn người." Chỉ cười với y, ôn nhu săn sóc y.
Vân Thường nâng mặt, cười tủm tỉm, "Quả nhiên tiểu ca nhi tuổi trẻ ngây thơ là dễ lừa gạt nhất, mới mấy ngày đã khăng khăng một mực. Ta nói cho ngươi biết, hắn rất hung dữ, ngươi ở bên ngoài chưa từng nghe qua uy danh của hắn sao? Có thể ngăn chặn sự khóc đêm của trẻ con, bất cẩn chọc giận hắn, hắn sẽ giết người không chớp mắt."
Tễ Nguyệt đỏ mặt, tức giận nói: "Ngươi nói bậy! Vương gia nếu thật sự đúng như lời ngươi nói, ngươi nói không lựa lời như thế, Vương gia đã sớm vả miệng ngươi rồi."
Vân Thường bĩu môi, "Vả miệng? Ngươi nghĩ đẹp quá, nào có ôn hòa như vậy, đều là trực tiếp đánh chết."
"Đang nói cái gì vậy?" Lâm Uyên vừa vào cửa liền thấy Tễ Nguyệt trừng mắt nhìn mình, Lâm Uyên liền nói với Lâm Vân: "Sao ngươi lại khi dễ y? Ỷ vào lớn tuổi, sao lại không ra dáng ca ca?"
Lâm Vân cười hì hì, "Thập Lục ca, vừa rồi ngươi không nghe thấy, Vương phi của ngươi nháo bảo ta gọi y ca ca."
Lâm Uyên suy nghĩ một chút, "Cũng đúng, tuổi tác không ảnh hưởng đến bối phận, nên gọi ca ca thì gọi ca ca."
Tễ Nguyệt nghênh đón vội vàng kéo cánh tay Lâm Uyên, "Uyên ca ca, sao ngươi lại tới đây?"
Lâm Uyên nghe được xưng hô như thế hơi sửng sốt, Lâm Vân nháy mắt nói với Lâm Uyên: "Như thế nào, sợ ta khi dễ tiểu khả ái của ngươi? Khi nghe ta tới, ngươi liền vội vã đến?"
Lâm Uyên không để ý tới bộ dạng quái đản của hắn, nói với Tễ Nguyệt: "Vân Thường luôn luôn vô pháp vô thiên quen rồi, nếu chọc ngươi, không cần cho hắn mặt mũi. Cả ngày ầm ĩ, không có một chút dáng vẻ mà Hoàng khanh nên có."
Tễ Nguyệt lỗ tai 'bùng' một cái toàn bộ đỏ lên, đứng ngồi không yên, chỉ cảm thấy mình vừa rồi thật ngu xuẩn.
Hoàng khanh? Trách không được sẽ gọi Vương gia Thập Lục ca, lúc đó y bị trêu chọc, chỉ cảm thấy Vân Thường cố ý gọi biệt danh biểu hiện thân cận, y mơ hồ nhớ rõ Vương gia xếp thứ mười sáu, lúc ấy đầu óc lại không rõ ràng lắm, không nghĩ được cái gì. Vừa rồi y còn cố ý gọi 'Uyên ca ca'! Hỏng rồi, Vân Thường có thể cho rằng y khắc nghiệt không dễ ở chung hay không? Y còn nghiêm trang để cho hoàng khanh lớn hơn y gọi y là ca ca? Thật muốn đá mình vừa rồi làm chuyện ngu xuẩn.
Lâm Uyên nhìn sắc mặt Tễ Nguyệt biến tới biến lui, vẻ mặt xấu hổ muốn che mặt, cũng không biết y đang suy nghĩ cái gì.
"Trách không được Thập Lục ca vẫn luôn không lập phi, thì ra là người bị coi trọng tuổi còn nhỏ, chỉ sợ là vừa trưởng thành đi, trâu già gặm cỏ non."
"Không phải" Tễ Nguyệt vừa muốn phản bác, sau đó liền im miệng, trong mắt mang theo lấy lòng, đem điểm tâm trên bàn đẩy đến trước mặt Vân Thường, "Ca ca còn muốn ăn cái gì, tay nghề phòng bếp không tệ, cứ việc phân phó cho bọn họ đi làm."
Cùng Lâm Vân ăn một bữa cơm, thẳng đến khi Lâm Vân rời đi, Tễ Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm.
"Thế nào? Vân Thường rất khó đối phó? Ta sẽ cảnh cáo y sau."
"Không có, không có." Tễ Nguyệt vội vàng lắc đầu, "Vân Thường ca ca người rất tốt, hoạt bát thú vị."
Lâm Uyên nở nụ cười, "Không cần gọi y là ca ca, mặc dù y lớn tuổi hơn ngươi, nhưng luận bối phận, y nên gọi ngươi là ca ca."
Để tránh tái diễn loại chuyện này, Tễ Nguyệt hướng Xuân Cầm hỏi thăm chuyện hậu viện của Vương gia. "Như thế nào lại không thấy người đến thỉnh an? Là Vương gia cố ý phân phó sao?"
Xuân Cầm sửng sốt, suy nghĩ một hồi mới hiểu được Tễ Nguyệt nói, cười nói: "Vương phi không biết sao? Hậu viện của Vương gia không có người khác, Vương gia sau khi cập quan liền đi biên quan đánh giặc, vừa đi chính là năm năm, chuyện lập phi nạp thị liền trì hoãn. Mấy năm nay Vương gia vẫn giữ mình trong sạch, bên người cũng không có người khác, cho đến khi cưới Vương phi."
Bởi vì chỉ có một mình Tễ Nguyệt cùng hai tiểu thị hầu ở thiên viện, không thông tin tức, nên cũng không biết những chuyện bên ngoài. Trong vòng một ngày liên tục phạm xuẩn hai lần, bất quá tâm tình Tễ Nguyệt như bầu trời xán lạn, không có hậu viện a, không đúng, có hậu viện, bất quá trong hậu viện chỉ có một mình y.
Tễ Nguyệt cảm thấy, trước kia y bị vây ở Tễ phủ, cái gì cũng không biết, hiện tại có cơ hội, y nhất định phải hảo hảo hiểu rõ Vương gia. Vì thế Tễ Nguyệt bắt đầu chú ý đến sở thích và khẩu vị của Lâm Uyên, một bên hỏi tiểu thị trước kia từng hầu hạ Lâm Uyên, một bên cầm quyển sách nhỏ ghi nhớ.
Mà buổi tối Tễ Nguyệt đã được hiểu sâu một phen. Lâm Uyên cởi quần áo, lộ ra thân thể trẻ trung hữu lực, cơ bắp phía trên săn chắc, đường cong duyên dáng, tỏa ra ánh sáng mê người. Tễ Nguyệt chỉ nhìn, đã bị mê hoặc ngũ mê tam đạo.
Lâm Uyên bao phủ trên người Tễ Nguyệt, "Gọi Uyên ca ca nghe một chút?"
Toàn bộ thân thể Tễ Nguyệt đều có màu hồng xinh đẹp, Uyên ca ca vừa ra, càng là nhắc nhở ban ngày y làm chuyện ngu xuẩn. Vương gia khẳng định đang cười y, Tễ Nguyệt cắn môi nói không nên lời.
"Ban ngày không phải rất ngoan sao?" Lâm Uyên đỉnh mấy cái, "Gọi thì đi vào, thế nào?"
"Uyên, Uyên ca ca ~a, a!" Tễ Nguyệt kinh hô, thanh âm đều thay đổi giọng điệu.
Tễ Nguyệt ôm cổ Lâm Uyên, trong lúc mơ hồ còn đang suy nghĩ, trong hậu viện Vương gia chỉ có một mình y, y phải gánh vác trọng trách, gánh vác cả một hậu viện chỉ bằng một ca nhi. Y có thể 'làm' như vậy! Tễ Nguyệt trước khi đi ngủ kiêu ngạo nghĩ như thế.
Tễ Nguyệt cảm giác được khí tức quen thuộc đang đùa bỡn y, một chút tâm tư phản kháng đều không có. Chân bị kéo ra, Tễ Nguyệt nhắm mắt giả bộ ngủ, ngượng ngùng đối mặt với chuyện trước mắt, thẳng đến khi miếng vải bông ấm áp nhẹ nhàng lau qua hạ thân của y, còn lau khóe mắt tràn đầy dấu vết nước mắt khô cạn của y.
Bị ôm vào trong ngực, Tễ Nguyệt chớp chớp lông mi hai cái, làm bộ vừa mới tỉnh lại, ngữ khí mơ hồ hỏi: "Thì ra lần trước cũng là Vương gia tự tay lau chùi a?"
"Nếu không thì sao?" Lâm Uyên hôn lên khuôn mặt đỏ bừng của Tễ Nguyệt, "Ngoại trừ bổn vương, còn có ai dám đụng vào Vương phi của bổn vương?"
Tễ Nguyệt trong lòng ngọt ngào, nhất thời lá gan lớn lên, cũng tiến lên gặm cằm Lâm Uyên một chút.
Tễ Nguyệt vừa mở mắt ra, trước mắt là một mảng lồng ngực màu mật ong, ngẩng đầu liền thấy cằm như ngọc, Tễ Nguyệt cười ha hả duỗi tay thèm nhỏ dãi sờ soạng ngực vài cái, còn duỗi thẳng nửa người trên với đầu hôn vài cái lên chiếc cằm gợi cảm mê người kia.
"Vương phi sáng sớm nhiệt tình như vậy, là tối hôm qua bổn vương không thỏa mãn ngươi sao?"
"Vương gia!" Tễ Nguyệt lập tức bị dọa tỉnh, các loại ý nghĩ kiều diễm trong đầu đều bay đi, lắp bắp nói: "Ta, ta còn tưởng rằng đang nằm mơ."
"A~" Lâm Uyên ý vị thâm tường nói: "Thì ra nằm mơ là có thể đối với ta muốn làm gì thì làm."
Tễ Nguyệt vừa xấu hổ vừa vội vàng, giải thích: "Không phải, không phải như vậy."
"Lúc ấy không phải," Lâm Uyên cầm tay Tễ Nguyệt từ bụng nhỏ trượt xuống hạ thân, "Cho dù không phải nằm mơ, Vương phi cũng có thể muốn làm gì thì làm với bổn vương."
Tễ Nguyệt cảm thụ được kích thước trong tay, cẩn thận nuốt nước miếng.
"Vương gia không lên triều sao?"
"Hôm nay là ngày Hưu Mộc, lát nữa dẫn ngươi ra khỏi phủ chơi được không?"
Tễ Nguyệt hai mắt sáng ngời, trong trí nhớ y chưa từng ra khỏi phủ, hiếm có một lần ra ngoài còn gặp được Vương gia, y thật sự là phúc trạch thâm hậu.
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt khóe mắt đuôi lông mày đều là ý cười, chính mình cũng nhịn không được nở nụ cười, "Đi ra ngoài chơi liền vui vẻ như vậy? Về sau cũng không cần ở trong phủ nghẹn khuất, nếu ta không rảnh, ngươi có thể mang theo thị vệ Đông Họa đi ra ngoài chơi. Đông Họa võ nghệ không tệ, sẽ bảo vệ ngươi chu toàn."
"Ở cùng một chỗ với Vương gia mới vui vẻ, chính ta cũng không muốn đi ra ngoài." Xuân hạ thu đông, cầm kỳ thư họa, bốn tiểu thị hầu hẳn là tâm phúc của Vương gia. Xuân Cầm phụ trách sinh hoạt của y, an bài ngăn nắp gọn gàng, Hạ Kỳ còn chưa từng thấy qua. Thu Thư thiện y, thuốc y uống đều là Thu Thư phụ trách nấu. Vừa rồi Vương gia nói Đông Họa võ nghệ không tệ, sẽ bảo vệ y an toàn. Quả nhiên, y ở trong lòng Vương gia rất trọng yếu đi. Phái tâm phúc đến hầu hạ y như thế này, Tễ Nguyệt ngay cả nghĩ cũng không nghĩ tới.
Đường phố rất náo nhiệt, mặt đường sạch sẽ gọn gàng, còn treo đủ loại đèn lồng xinh đẹp. Tễ Nguyệt quay đầu nhìn chung quanh, còn không quên nắm chặt ống tay áo Lâm Uyên, "Vương, phu quân, trên đường mỗi ngày đều náo nhiệt như vậy sao?"
"Hôm nay là lễ Thất Tịch, cho nên náo nhiệt hơn bình thường."
Tễ Nguyệt nghe xong quả nhiên rất khẩn trương, vội vàng nhìn mặt các ca nhi chung quanh, "Phu quân, túi hương ta thêu đều đẹp hơn bọn họ."
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt mắt hàm chứa cảnh giác, giống như phòng trộm dán vào hắn nhìn người chung quanh, trong mắt tràn đầy ý cười, vỗ vỗ bả vai Tễ Nguyệt, để cho y thả lỏng, "Biết rồi, chỉ cần túi hương của một mình ngươi."
Đang đi, phía trước có người đang muốn đổi hướng để không đi sang bên này, nhưng có vẻ không còn kịp nữa, Lâm Dục vẻ mặt miễn cưỡng cười vui, "Gặp qua thúc thúc, không nghĩ tới thúc thúc lại có nhã hứng như vậy, sẽ đến nơi ồn ào như thế này."
Lâm Uyên nhìn Lâm Dục, lại nhìn lướt qua Tễ Dao đi theo bên cạnh hắn, thờ ơ nói: "Ta cũng không nghĩ tới, ngươi sẽ có hứng thú như vậy, cùng một tiểu thị hầu phủ Thừa tướng ra ngoài du ngoạn. Xem ra Dục nhi đã trưởng thành, cũng nên đại hôn."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
- bình luận