Cứu Vớt Vai Ác Kia - Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
Chương trước- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Cứu Vớt Vai Ác Kia
Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
Lâm Uyên kết khế ước đạo lữ mà Tễ Nguyệt tâm tâm niệm niệm, đến khi khế ước thực hiện ở trên thần hồn, sắc mặt Tễ Nguyệt bỗng nhiên thay đổi, "Tôn Thượng, ngài làm sao có thể, Tễ Nguyệt vẻ mặt ưu sầu cùng nóng nảy, Tôn Thượng thế nhưng cùng y chia sẻ sinh mệnh, nếu y bị thương thân vẫn, Tôn Thượng cũng sẽ thần hồn câu diệt. Y là nhược điểm lớn nhất của Tôn Thượng, Tôn Thượng tất nhiên là không ai có thể địch lại, nhưng nếu y không cẩn thận chết, chẳng phải là sẽ liên lụy Tôn Thượng hay sao? Tễ Nguyệt cầu xin: "Tôn Thượng, ngài mau thu hồi đi, mau giải trừ đi."
Lâm Uyên sờ sờ tóc Tễ Nguyệt, không nói gì. Hắn nói sẽ che chở Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt sẽ không chết ở trước mặt hắn. Tễ Nguyệt là điểm yếu, cho nên càng phải bận tâm bảo vệ tốt mới phải, sẽ không vứt bỏ y rời đi lần nữa, tất cả hoảng sợ nghi ngờ mất đi đều xuất phát từ sự không tự tin của mình.
Tôn Thượng rất ít khi chính miệng nói thích y, vẫn luôn hành động. Ngực Tễ Nguyệt trướng đầy, vội vàng bám lấy cổ Lâm Uyên hôn hắn.
Lâm Uyên trấn an nhéo nhéo cổ Tễ Nguyệt, "Đừng nóng vội, chúng ta có rất nhiều thời gian."
Thân thể cùng tâm Tễ Nguyệt đều bị Lâm Uyên chiếm đầy, lúc Lâm Uyên rời đi, Tễ Nguyệt còn bất mãn hừ hừ hai tiếng, mông theo bản năng đuổi theo.
"Ăn nhiều như vậy còn chưa đủ?"
Tễ Nguyệt chui vào trong ngực Lâm Uyên, không hiểu sao hợp tình hợp lý nói, "Ai bảo ta lòng tham không đáy?"
Lâm Uyên không nhịn được bật cười.
Tễ Nguyệt có chút kỳ lạ nhìn khóe miệng Lâm Uyên, "Tôn Thượng, ngài cười rộ lên thật đẹp mắt. Nói xong nhịn không được đích thân đến hôn khóe miệng Lâm Uyên.
Lâm Uyên yên lặng tĩnh tâm an thần, nếu bị lại Tễ Nguyệt câu thêm mấy trận nữa, chỉ sợ bọn họ phải ở trên giường một thời gian dài.
**
Tộc khổng tước trong Yêu tộc từ sau khi các trưởng lão đi vây giết Tễ Nguyệt liền một mảnh sầu vân ảm đạm, đầu tiên là mấy vị trưởng lão đức cao vọng trọng bị phế, tộc khổng tước trực tiếp tổn thất hơn phân nửa sức chiến đấu. Lại nghe nói Tễ Nguyệt niết bàn nguyên lai đúng là bạch khổng tước, còn là bạch khổng tước thân mang ngũ sắc thần quang truyền thừa của thủy tổ, không thể nghi ngờ là một chuyện may mắn, nhưng bất hạnh cũng chính là như vậy, khổng tước tiền đồ vô hạn, thiên phú trác tuyệt nhưng tâm tư không hướng trong tộc, ngược lại hoàn toàn đối địch với bọn họ, quả thực là nghẹn khuất trái tim.
Yêu Vương cùng Yêu Hậu còn ôm một tia hi vọng buồn cười, nói không chừng Tễ Nguyệt sẽ nể mặt thân duyên huyết mạch, một lần nữa tiếp nhận bọn họ, cho nên thường xuyên ở bên tai Khổng Từ lẩm bẩm, nói hắn cùng Tễ Nguyệt chính là song sinh huynh đệ, huynh đệ liền tâm, muốn hắn cùng Tễ Nguyệt lui tới câu thông nhiều, tiêu trừ hiểu lầm giữa bọn họ và Tễ Nguyệt, nếu Tễ Nguyệt có thể trở về một lần nữa liền không thể tốt hơn. Trong lời nói đều là lấy tư chất và tu vi của Tễ Nguyệt có thể làm thiếu chủ Yêu tộc, sau này tiếp nhận vị trí Yêu Vương.
Ngay khi Khổng Từ nói đến chuyện của mấy vị trưởng lão, Yêu Vương cùng Yêu Hậu mịt mờ tỏ vẻ, sự tình đã xảy ra, vô lực khắc phục, hiện giờ có ích nhất chính là để cho Tễ Nguyệt trở về tộc, trọng chấn huy hoàng cùng quyền uy của nhất tộc bọn họ.
Khổng Từ cúi đầu lắng nghe, trong mắt hiện lên một đạo u quang. Hắn vì Yêu tộc cống hiến rất nhiều, tận tâm tận lực, nhưng chính là bởi vì có một Tễ Nguyệt tu vi cao hơn hắn xuất hiện, mấy ngàn năm nỗ lực cùng thành quả của hắn phải chắp tay cho người ta, hắn sao có thể cam nguyện?
Khổng Từ ở trong tộc khắp nơi đều có thể nghe được các loại lời nói về Tễ Nguyệt, trong đó không thiếu tôn sùng cùng ngưỡng mộ, dù sao mấy ngàn năm gần đây trong tộc khổng tước cũng chưa từng xuất hiện Yêu Thần, loại thành tựu này phảng phất ngay cả tội lỗi Tễ Nguyệt phế mấy vị trưởng lão cũng có thể hoàn toàn xóa bỏ. Rõ ràng trước kia nơi hắn xuất hiện đều là vây quanh hắn, theo đuổi hắn, hiện tại lại đều đàm luận về Tễ Nguyệt, loại chênh lệch này nhắc nhở Khổng Từ ở song tu đại điển cái loại cảm giác bất lực này.
Khổng Từ âm thầm làm việc Tễ Nguyệt cũng không biết, Tễ Nguyệt đối với thủy kính huyễn hóa ra trước sau lắc lư nhìn trái phải, nhíu chặt mày, trong mắt tràn đầy sầu muộn.
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt chuyên tâm bế quan tu luyện, vừa vui mừng vừa có chút mất mát không rõ. Chờ Tễ Nguyệt nhăn nhó lần thứ hai xuất hiện trước mặt hắn, Lâm Uyên luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, "Sao lại đổi lại hắc y?" Tễ Nguyệt niết bàn sau đó liền từ tiểu gà đen biến thành bạch khổng tước, lông vũ huyễn hóa ra quần áo tự nhiên cũng biến thành màu trắng. Tễ Nguyệt mặc bạch y khí chất thuần túy sạch sẽ, giống như trích tiên.
Tễ Nguyệt ra vẻ lạnh nhạt, "Màu sắc này rất đẹp."
Lâm Uyên gập đầu, không nói gì.
Tễ Nguyệt thở một hơi, cùng Lâm Uyên thuận đường chỉ điểm mấy người Bạch Mặc. Tễ Nguyệt hiện tại coi như là thấy rõ ràng, Tôn Thượng chỉ coi mấy người bọn họ như đệ tử, không phải là tiểu sủng gì, cũng không có tâm tư gì khác, chỉ có y là đặc biệt, là tiểu sủng độc nhất vô nhị. Nhưng y tương đối cố gắng phấn đấu, vẫn kiên trì bò lên giường hiến thân, từ tiểu sủng thành công thăng chức thành đạo lữ.
Tu luyện là một chuyện rất khô khan, ngày ngày ngộ đạo hoặc là luyện tập chiêu thức, trước kia Lâm Uyên cũng không cảm thấy có cái gì, nhưng hiện tại bên người có Tễ Nguyệt đi cùng, càng tăng thêm rất nhiều sắc thái.
Tễ Nguyệt đánh xong một bộ kiếm thức, trên mặt mệt mỏi đều là mồ hôi, thầm nghĩ nằm liệt trên người Tôn Thượng nghỉ ngơi.
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt như thế, trên mặt không có biểu tình gì, trong mắt lại tràn đầy ý cười. Đối với Lâm Uyên, mỗi biểu tình cùng động tác nhỏ của Tễ Nguyệt đều rất đáng yêu, làm cho người ta rất muốn ôm vào trong ngực yêu thương. Chỉ là, trên người Tễ Nguyệt có chỗ biến thành màu trắng, giống như là màu đen phai màu, trên người thoạt nhìn một khối đen một khối trắng.
Lâm Uyên ngưng thần cẩn thận xem xét một phen, "Tễ Nguyệt, có cảm thấy trên người có chỗ nào không ổn?"
Tễ Nguyệt nghi hoặc lắc đầu, không biết Lâm Uyên tại sao lại nói lời này.
Lâm Uyên chỉ một chỗ chuyển màu trắng trên người Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt theo phương hướng Lâm Uyên chỉ nhìn lại, kinh hô một tiếng, ngay cả lời cũng không kịp nói, rất nhanh trốn về trong phòng. Còn hạ cấm chế cấm không cho Lâm Uyên đi vào.
Lâm Uyên trong lòng có chút lo lắng, cũng không có không để ý đến ý nghĩ của Tễ Nguyệt xông vào, mà là dùng thần thức âm thầm đi vào kiểm tra trạng thái của Tễ Nguyệt. Chỉ thấy Tễ Nguyệt hóa thành nguyên hình, một con khổng tước ở phía trước thủy kính có chút nôn nóng nhìn lông vũ của mình, mặt trên một mảnh đen một mảnh trắng, thoạt nhìn loang lổ một mảnh.
Khổng tước có chút ảo não, dùng linh khí khống chế bút mực, cẩn thận bôi lên lông vũ trên người mình, nhưng lông vũ bóng loáng trắng nõn, không dính bụi trần, màu mực rất khó dính vào, có khi mực sẽ theo lông vũ trượt xuống, Tễ Nguyệt kiên nhẫn lần lượt bôi lên trên. Cho đến khi lông vũ trắng tinh khiết biến thành màu đen. khổng tước ở trước thủy kính nhiều lần xác nhận không có một tia màu trắng, mới biến hóa ra hình người, thanh niên tuấn tú một thân hắc y xuất hiện trước mắt.
Lâm Uyên thu hồi thần thức, một lát sau Tễ Nguyệt liền mặt mày cong cong đi ra, ôm cánh tay Lâm Uyên, hỏi: "Tôn Thượng, kiếm thức vừa rồi của ta thế nào? Ta đều nhớ kỹ, có phần thưởng nào không?"
Tễ Nguyệt bị ánh mắt thâm trầm của Lâm Uyên nhìn có chút bất an, "Sao, làm sao vậy?"
"Tại sao lại muốn mặc hắc y?"
Tễ Nguyệt vẻ mặt căng thẳng, "Đẹp mắt, cùng màu với Tôn Thượng."
Lâm Uyên chặn ngang bế Tễ Nguyệt lên, mặt Tễ Nguyệt lập tức đỏ lên, hiện tại vẫn là ban ngày! Tễ Nguyệt ôm lấy quần áo lâm Uyên, nhìn phương hướng Lâm Uyên đi đến là hướng ma dịch trì, trái tim nhỏ run rẩy, muốn, muốn cùng y chơi đùa trong nước?
Lâm Uyên đem Tễ Nguyệt ném vào trong ma dịch trì, tình hình này cùng lần đầu tiên đem Tễ Nguyệt mang về ném vào trong ma dịch trì rất giống nhau. Tễ Nguyệt từ trong nước thò đầu ra, lau sạch ma dịch trên mặt, có chút chờ mong nhìn Lâm Uyên đi xuống.
Lâm Uyên bất động như núi ngồi ở bên cạnh ma dịch trì, một chút ý định cởi quần áo đi vào cũng không có.
Tễ Nguyệt tức giận đi ra, có chút buồn bực Lâm Uyên cố ý đùa giỡn y, làm hại y còn tưởng rằng Lâm Uyên muốn cùng y ở trong nước chơi. Bất quá làm khô ma dịch trên người, quần áo một lần nữa biến hóa ra, lại biến thành màu trắng chói mắt, trong mắt Tễ Nguyệt hiện lên một tia ảo não.
Bởi vì đang giận Lâm Uyên, Tễ Nguyệt liền phồng lên hai má, cũng không để ý tới Lâm Uyên, chính mình đi vào trong phòng, lại bị Lâm Uyên ngăn lại.
"Ta muốn bế quan." Tễ Nguyệt thẹn quá hóa giận, trong lòng lại có chút bối rối ở phương diện khác, đẩy cánh tay Lâm Uyên nhanh như chớp trốn vào trong phòng.
Khi Tễ Nguyệt ngậm bút mực quay đầu về phía sau bôi lông vũ, Lâm Uyên mở cấm chế xuất hiện trước mặt Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt sợ tới mức run lên, bút mực trong miệng 'Ba' một tiếng rơi trên mặt đất, mực đen dày đặc trên mặt đất nhỏ xuống, làm cho bẩn thỉu một mảnh.
Tễ Nguyệt đặt mông ngồi xổm trên mặt đất, theo bản năng duỗi cánh ra, che đầu, tự lừa mình dối người che giấu mình.
"Tễ Nguyệt, không có gì để nói sao?" Lâm Uyên nhẹ nhàng vuốt lông vũ trên người Tễ Nguyệt. Bóng loáng nhu mỹ, mặt trên mơ hồ phản xạ ánh sáng bảy màu, tu vi hiện giờ của Tễ Nguyệt, lông vũ trên người vốn là tài liệu luyện khí khó có được. Lại bởi vì bản thân lông vũ là sự tồn tại quá mạnh mẽ, những thứ khác khó có thể cùng tồn tại với nó, vì vậy rất khó để thay đổi màu sắc của nó. Cho dù Tễ Nguyệt hao tâm tổn trí biến thành màu đen, nhưng bản thân lông vũ bài xích tất cả vật ngoại lai, cho nên rất nhanh khôi phục thành màu sắc ban đầu. Lâm Uyên thật sự nghĩ không ra vì sao Tễ Nguyệt cố hết sức lấy lòng, không chê phiền muốn che dấu.
Tễ Nguyệt biến thành hình người, bất an đứng ở trước mặt Lâm Uyên, hai tay nắm chặt, "Ta muốn cùng một màu với Tôn Thượng, ta không thích màu trắng trên người này, không đẹp như lúc trước của ta."
Lâm Uyên gắt gao ôm Tễ Nguyệt, nhắm mắt lại, không cho Tễ Nguyệt nhìn thấy biểu tình của hắn. Trước khi hắn cùng Tễ Nguyệt tách ra, hắn từng nói với Tễ Nguyệt chính ma bất lưỡng lập. Chính ma bất lưỡng lập bất quá chỉ là một lý do hắn tùy tiện nói, nhưng lại trở thành chấp niệm của Tễ Nguyệt, thần hồn ngây thơ tiềm thức lại khắc sâu.
Có lẽ Tễ Nguyệt thế giới này khi sinh ra nên là hình thái bạch khổng tước, lại bởi vì chấp niệm của Tễ Nguyệt, nên mới có một thân đen kịt. Nếu hắn không đến thế giới này tìm Tễ Nguyệt, hoặc là không tìm lại Tễ Nguyệt, để mặc cho y chìm đắm trong đó, kết cục của Tễ Nguyệt sẽ giống như trong cốt truyện.
"Tễ Nguyệt", Lâm Uyên khàn giọng kêu một chút, ngoại trừ tên Tễ Nguyệt Lâm Uyên cũng không biết phải nói cái gì.
Từ lúc ban đầu gặp Tễ Nguyệt, trong lòng Lâm Uyên có một tia mâu thuẫn cùng bài xích khó có thể phát hiện, thầm nghĩ cùng Tễ Nguyệt bảo trì khoảng cách, hiện tại hắn biết, đó không phải là chán ghét, mà chỉ sợ phụ thâm tình. Tễ Nguyệt đối với hắn mà nói, giống như bướm đêm đối với lửa, khát vọng lại sợ hãi.
Lâm Uyên luôn cảm thấy không nợ Tễ Nguyệt cái gì, Tễ Nguyệt cho hắn tình thâm, hắn cùng Tễ Nguyệt làm bạn, tình cảm cùng bảo hộ. Cho dù Tễ Nguyệt lấy thân thay hắn thừa nhận nghiệp hỏa, hắn cũng dùng tu vi cả đời, tản đi lực lượng, phong ấn thần hồn làm trao đổi.
Nhưng Lâm Uyên lại cảm thấy trái tim có chút đau đớn.
Lâm Uyên ở trong đại điện suy nghĩ một lát, đem toàn bộ quần áo trong nhẫn trữ vật thay đổi.
Tễ Nguyệt nhìn thấy Lâm Uyên đi về phía y, ngạc nhiên mở to hai mắt, từ khi y có ký ức tới nay, Tôn Thượng vẫn luôn là một thân y bào huyền sắc, thần bí tôn quý. Nhưng Tôn Thượng một thân bạch y, hình như càng thêm tuấn mỹ như tiên.
Lâm Uyên hôn lên trán Tễ Nguyệt, "Chúng ta vẫn luôn là một màu sắc."
Lâm Uyên sờ sờ tóc Tễ Nguyệt, không nói gì. Hắn nói sẽ che chở Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt sẽ không chết ở trước mặt hắn. Tễ Nguyệt là điểm yếu, cho nên càng phải bận tâm bảo vệ tốt mới phải, sẽ không vứt bỏ y rời đi lần nữa, tất cả hoảng sợ nghi ngờ mất đi đều xuất phát từ sự không tự tin của mình.
Tôn Thượng rất ít khi chính miệng nói thích y, vẫn luôn hành động. Ngực Tễ Nguyệt trướng đầy, vội vàng bám lấy cổ Lâm Uyên hôn hắn.
Lâm Uyên trấn an nhéo nhéo cổ Tễ Nguyệt, "Đừng nóng vội, chúng ta có rất nhiều thời gian."
Thân thể cùng tâm Tễ Nguyệt đều bị Lâm Uyên chiếm đầy, lúc Lâm Uyên rời đi, Tễ Nguyệt còn bất mãn hừ hừ hai tiếng, mông theo bản năng đuổi theo.
"Ăn nhiều như vậy còn chưa đủ?"
Tễ Nguyệt chui vào trong ngực Lâm Uyên, không hiểu sao hợp tình hợp lý nói, "Ai bảo ta lòng tham không đáy?"
Lâm Uyên không nhịn được bật cười.
Tễ Nguyệt có chút kỳ lạ nhìn khóe miệng Lâm Uyên, "Tôn Thượng, ngài cười rộ lên thật đẹp mắt. Nói xong nhịn không được đích thân đến hôn khóe miệng Lâm Uyên.
Lâm Uyên yên lặng tĩnh tâm an thần, nếu bị lại Tễ Nguyệt câu thêm mấy trận nữa, chỉ sợ bọn họ phải ở trên giường một thời gian dài.
**
Tộc khổng tước trong Yêu tộc từ sau khi các trưởng lão đi vây giết Tễ Nguyệt liền một mảnh sầu vân ảm đạm, đầu tiên là mấy vị trưởng lão đức cao vọng trọng bị phế, tộc khổng tước trực tiếp tổn thất hơn phân nửa sức chiến đấu. Lại nghe nói Tễ Nguyệt niết bàn nguyên lai đúng là bạch khổng tước, còn là bạch khổng tước thân mang ngũ sắc thần quang truyền thừa của thủy tổ, không thể nghi ngờ là một chuyện may mắn, nhưng bất hạnh cũng chính là như vậy, khổng tước tiền đồ vô hạn, thiên phú trác tuyệt nhưng tâm tư không hướng trong tộc, ngược lại hoàn toàn đối địch với bọn họ, quả thực là nghẹn khuất trái tim.
Yêu Vương cùng Yêu Hậu còn ôm một tia hi vọng buồn cười, nói không chừng Tễ Nguyệt sẽ nể mặt thân duyên huyết mạch, một lần nữa tiếp nhận bọn họ, cho nên thường xuyên ở bên tai Khổng Từ lẩm bẩm, nói hắn cùng Tễ Nguyệt chính là song sinh huynh đệ, huynh đệ liền tâm, muốn hắn cùng Tễ Nguyệt lui tới câu thông nhiều, tiêu trừ hiểu lầm giữa bọn họ và Tễ Nguyệt, nếu Tễ Nguyệt có thể trở về một lần nữa liền không thể tốt hơn. Trong lời nói đều là lấy tư chất và tu vi của Tễ Nguyệt có thể làm thiếu chủ Yêu tộc, sau này tiếp nhận vị trí Yêu Vương.
Ngay khi Khổng Từ nói đến chuyện của mấy vị trưởng lão, Yêu Vương cùng Yêu Hậu mịt mờ tỏ vẻ, sự tình đã xảy ra, vô lực khắc phục, hiện giờ có ích nhất chính là để cho Tễ Nguyệt trở về tộc, trọng chấn huy hoàng cùng quyền uy của nhất tộc bọn họ.
Khổng Từ cúi đầu lắng nghe, trong mắt hiện lên một đạo u quang. Hắn vì Yêu tộc cống hiến rất nhiều, tận tâm tận lực, nhưng chính là bởi vì có một Tễ Nguyệt tu vi cao hơn hắn xuất hiện, mấy ngàn năm nỗ lực cùng thành quả của hắn phải chắp tay cho người ta, hắn sao có thể cam nguyện?
Khổng Từ ở trong tộc khắp nơi đều có thể nghe được các loại lời nói về Tễ Nguyệt, trong đó không thiếu tôn sùng cùng ngưỡng mộ, dù sao mấy ngàn năm gần đây trong tộc khổng tước cũng chưa từng xuất hiện Yêu Thần, loại thành tựu này phảng phất ngay cả tội lỗi Tễ Nguyệt phế mấy vị trưởng lão cũng có thể hoàn toàn xóa bỏ. Rõ ràng trước kia nơi hắn xuất hiện đều là vây quanh hắn, theo đuổi hắn, hiện tại lại đều đàm luận về Tễ Nguyệt, loại chênh lệch này nhắc nhở Khổng Từ ở song tu đại điển cái loại cảm giác bất lực này.
Khổng Từ âm thầm làm việc Tễ Nguyệt cũng không biết, Tễ Nguyệt đối với thủy kính huyễn hóa ra trước sau lắc lư nhìn trái phải, nhíu chặt mày, trong mắt tràn đầy sầu muộn.
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt chuyên tâm bế quan tu luyện, vừa vui mừng vừa có chút mất mát không rõ. Chờ Tễ Nguyệt nhăn nhó lần thứ hai xuất hiện trước mặt hắn, Lâm Uyên luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, "Sao lại đổi lại hắc y?" Tễ Nguyệt niết bàn sau đó liền từ tiểu gà đen biến thành bạch khổng tước, lông vũ huyễn hóa ra quần áo tự nhiên cũng biến thành màu trắng. Tễ Nguyệt mặc bạch y khí chất thuần túy sạch sẽ, giống như trích tiên.
Tễ Nguyệt ra vẻ lạnh nhạt, "Màu sắc này rất đẹp."
Lâm Uyên gập đầu, không nói gì.
Tễ Nguyệt thở một hơi, cùng Lâm Uyên thuận đường chỉ điểm mấy người Bạch Mặc. Tễ Nguyệt hiện tại coi như là thấy rõ ràng, Tôn Thượng chỉ coi mấy người bọn họ như đệ tử, không phải là tiểu sủng gì, cũng không có tâm tư gì khác, chỉ có y là đặc biệt, là tiểu sủng độc nhất vô nhị. Nhưng y tương đối cố gắng phấn đấu, vẫn kiên trì bò lên giường hiến thân, từ tiểu sủng thành công thăng chức thành đạo lữ.
Tu luyện là một chuyện rất khô khan, ngày ngày ngộ đạo hoặc là luyện tập chiêu thức, trước kia Lâm Uyên cũng không cảm thấy có cái gì, nhưng hiện tại bên người có Tễ Nguyệt đi cùng, càng tăng thêm rất nhiều sắc thái.
Tễ Nguyệt đánh xong một bộ kiếm thức, trên mặt mệt mỏi đều là mồ hôi, thầm nghĩ nằm liệt trên người Tôn Thượng nghỉ ngơi.
Lâm Uyên nhìn Tễ Nguyệt như thế, trên mặt không có biểu tình gì, trong mắt lại tràn đầy ý cười. Đối với Lâm Uyên, mỗi biểu tình cùng động tác nhỏ của Tễ Nguyệt đều rất đáng yêu, làm cho người ta rất muốn ôm vào trong ngực yêu thương. Chỉ là, trên người Tễ Nguyệt có chỗ biến thành màu trắng, giống như là màu đen phai màu, trên người thoạt nhìn một khối đen một khối trắng.
Lâm Uyên ngưng thần cẩn thận xem xét một phen, "Tễ Nguyệt, có cảm thấy trên người có chỗ nào không ổn?"
Tễ Nguyệt nghi hoặc lắc đầu, không biết Lâm Uyên tại sao lại nói lời này.
Lâm Uyên chỉ một chỗ chuyển màu trắng trên người Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt theo phương hướng Lâm Uyên chỉ nhìn lại, kinh hô một tiếng, ngay cả lời cũng không kịp nói, rất nhanh trốn về trong phòng. Còn hạ cấm chế cấm không cho Lâm Uyên đi vào.
Lâm Uyên trong lòng có chút lo lắng, cũng không có không để ý đến ý nghĩ của Tễ Nguyệt xông vào, mà là dùng thần thức âm thầm đi vào kiểm tra trạng thái của Tễ Nguyệt. Chỉ thấy Tễ Nguyệt hóa thành nguyên hình, một con khổng tước ở phía trước thủy kính có chút nôn nóng nhìn lông vũ của mình, mặt trên một mảnh đen một mảnh trắng, thoạt nhìn loang lổ một mảnh.
Khổng tước có chút ảo não, dùng linh khí khống chế bút mực, cẩn thận bôi lên lông vũ trên người mình, nhưng lông vũ bóng loáng trắng nõn, không dính bụi trần, màu mực rất khó dính vào, có khi mực sẽ theo lông vũ trượt xuống, Tễ Nguyệt kiên nhẫn lần lượt bôi lên trên. Cho đến khi lông vũ trắng tinh khiết biến thành màu đen. khổng tước ở trước thủy kính nhiều lần xác nhận không có một tia màu trắng, mới biến hóa ra hình người, thanh niên tuấn tú một thân hắc y xuất hiện trước mắt.
Lâm Uyên thu hồi thần thức, một lát sau Tễ Nguyệt liền mặt mày cong cong đi ra, ôm cánh tay Lâm Uyên, hỏi: "Tôn Thượng, kiếm thức vừa rồi của ta thế nào? Ta đều nhớ kỹ, có phần thưởng nào không?"
Tễ Nguyệt bị ánh mắt thâm trầm của Lâm Uyên nhìn có chút bất an, "Sao, làm sao vậy?"
"Tại sao lại muốn mặc hắc y?"
Tễ Nguyệt vẻ mặt căng thẳng, "Đẹp mắt, cùng màu với Tôn Thượng."
Lâm Uyên chặn ngang bế Tễ Nguyệt lên, mặt Tễ Nguyệt lập tức đỏ lên, hiện tại vẫn là ban ngày! Tễ Nguyệt ôm lấy quần áo lâm Uyên, nhìn phương hướng Lâm Uyên đi đến là hướng ma dịch trì, trái tim nhỏ run rẩy, muốn, muốn cùng y chơi đùa trong nước?
Lâm Uyên đem Tễ Nguyệt ném vào trong ma dịch trì, tình hình này cùng lần đầu tiên đem Tễ Nguyệt mang về ném vào trong ma dịch trì rất giống nhau. Tễ Nguyệt từ trong nước thò đầu ra, lau sạch ma dịch trên mặt, có chút chờ mong nhìn Lâm Uyên đi xuống.
Lâm Uyên bất động như núi ngồi ở bên cạnh ma dịch trì, một chút ý định cởi quần áo đi vào cũng không có.
Tễ Nguyệt tức giận đi ra, có chút buồn bực Lâm Uyên cố ý đùa giỡn y, làm hại y còn tưởng rằng Lâm Uyên muốn cùng y ở trong nước chơi. Bất quá làm khô ma dịch trên người, quần áo một lần nữa biến hóa ra, lại biến thành màu trắng chói mắt, trong mắt Tễ Nguyệt hiện lên một tia ảo não.
Bởi vì đang giận Lâm Uyên, Tễ Nguyệt liền phồng lên hai má, cũng không để ý tới Lâm Uyên, chính mình đi vào trong phòng, lại bị Lâm Uyên ngăn lại.
"Ta muốn bế quan." Tễ Nguyệt thẹn quá hóa giận, trong lòng lại có chút bối rối ở phương diện khác, đẩy cánh tay Lâm Uyên nhanh như chớp trốn vào trong phòng.
Khi Tễ Nguyệt ngậm bút mực quay đầu về phía sau bôi lông vũ, Lâm Uyên mở cấm chế xuất hiện trước mặt Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt sợ tới mức run lên, bút mực trong miệng 'Ba' một tiếng rơi trên mặt đất, mực đen dày đặc trên mặt đất nhỏ xuống, làm cho bẩn thỉu một mảnh.
Tễ Nguyệt đặt mông ngồi xổm trên mặt đất, theo bản năng duỗi cánh ra, che đầu, tự lừa mình dối người che giấu mình.
"Tễ Nguyệt, không có gì để nói sao?" Lâm Uyên nhẹ nhàng vuốt lông vũ trên người Tễ Nguyệt. Bóng loáng nhu mỹ, mặt trên mơ hồ phản xạ ánh sáng bảy màu, tu vi hiện giờ của Tễ Nguyệt, lông vũ trên người vốn là tài liệu luyện khí khó có được. Lại bởi vì bản thân lông vũ là sự tồn tại quá mạnh mẽ, những thứ khác khó có thể cùng tồn tại với nó, vì vậy rất khó để thay đổi màu sắc của nó. Cho dù Tễ Nguyệt hao tâm tổn trí biến thành màu đen, nhưng bản thân lông vũ bài xích tất cả vật ngoại lai, cho nên rất nhanh khôi phục thành màu sắc ban đầu. Lâm Uyên thật sự nghĩ không ra vì sao Tễ Nguyệt cố hết sức lấy lòng, không chê phiền muốn che dấu.
Tễ Nguyệt biến thành hình người, bất an đứng ở trước mặt Lâm Uyên, hai tay nắm chặt, "Ta muốn cùng một màu với Tôn Thượng, ta không thích màu trắng trên người này, không đẹp như lúc trước của ta."
Lâm Uyên gắt gao ôm Tễ Nguyệt, nhắm mắt lại, không cho Tễ Nguyệt nhìn thấy biểu tình của hắn. Trước khi hắn cùng Tễ Nguyệt tách ra, hắn từng nói với Tễ Nguyệt chính ma bất lưỡng lập. Chính ma bất lưỡng lập bất quá chỉ là một lý do hắn tùy tiện nói, nhưng lại trở thành chấp niệm của Tễ Nguyệt, thần hồn ngây thơ tiềm thức lại khắc sâu.
Có lẽ Tễ Nguyệt thế giới này khi sinh ra nên là hình thái bạch khổng tước, lại bởi vì chấp niệm của Tễ Nguyệt, nên mới có một thân đen kịt. Nếu hắn không đến thế giới này tìm Tễ Nguyệt, hoặc là không tìm lại Tễ Nguyệt, để mặc cho y chìm đắm trong đó, kết cục của Tễ Nguyệt sẽ giống như trong cốt truyện.
"Tễ Nguyệt", Lâm Uyên khàn giọng kêu một chút, ngoại trừ tên Tễ Nguyệt Lâm Uyên cũng không biết phải nói cái gì.
Từ lúc ban đầu gặp Tễ Nguyệt, trong lòng Lâm Uyên có một tia mâu thuẫn cùng bài xích khó có thể phát hiện, thầm nghĩ cùng Tễ Nguyệt bảo trì khoảng cách, hiện tại hắn biết, đó không phải là chán ghét, mà chỉ sợ phụ thâm tình. Tễ Nguyệt đối với hắn mà nói, giống như bướm đêm đối với lửa, khát vọng lại sợ hãi.
Lâm Uyên luôn cảm thấy không nợ Tễ Nguyệt cái gì, Tễ Nguyệt cho hắn tình thâm, hắn cùng Tễ Nguyệt làm bạn, tình cảm cùng bảo hộ. Cho dù Tễ Nguyệt lấy thân thay hắn thừa nhận nghiệp hỏa, hắn cũng dùng tu vi cả đời, tản đi lực lượng, phong ấn thần hồn làm trao đổi.
Nhưng Lâm Uyên lại cảm thấy trái tim có chút đau đớn.
Lâm Uyên ở trong đại điện suy nghĩ một lát, đem toàn bộ quần áo trong nhẫn trữ vật thay đổi.
Tễ Nguyệt nhìn thấy Lâm Uyên đi về phía y, ngạc nhiên mở to hai mắt, từ khi y có ký ức tới nay, Tôn Thượng vẫn luôn là một thân y bào huyền sắc, thần bí tôn quý. Nhưng Tôn Thượng một thân bạch y, hình như càng thêm tuấn mỹ như tiên.
Lâm Uyên hôn lên trán Tễ Nguyệt, "Chúng ta vẫn luôn là một màu sắc."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thế thân tình nhân của sư huynh 1
- Chương 2: Thế thân tình nhân của sư huynh 2
- Chương 3: Thế thân tình nhân của sư huynh 3
- Chương 4: Thế thân tình nhân của sư huynh 4
- Chương 5: Thế thân tình nhân của sư huynh 5
- Chương 6: Thế thân tình nhân của sư huynh 6
- Chương 7: Thế thân tình nhân của sư huynh 7
- Chương 8: Thế thân tình nhân của sư huynh 8
- Chương 9: Thế thân tình nhân của sư huynh 9
- Chương 10: Thế thân tình nhân của sư huynh 10
- Chương 11: Thế thân tình nhân của sư huynh 11
- Chương 12: Thế thân tình nhân của sư huynh 12
- Chương 13: Thế thân tình nhân của sư huynh 13
- Chương 14: Thế thân tình nhân của sư huynh 14
- Chương 15: Thế thân tình nhân của sư huynh 15
- Chương 16: Thế thân tình nhân của sư huynh 16
- Chương 17: Thế thân tình nhân của sư huynh 17
- Chương 18: Thế thân tình nhân của sư huynh 18
- Chương 19: Thế thân tình nhân của sư huynh 19
- Chương 20: Thế thân tình nhân của sư huynh 20
- Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
- Chương 22
- Chương 23: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 3
- Chương 24: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 4
- Chương 25: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 5
- Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6
- Chương 27: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 7
- Chương 28: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 8
- Chương 29: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 9
- Chương 30: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 10
- Chương 31: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 11
- Chương 32: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 12
- Chương 33: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 13
- Chương 34: Vương phi của Vương gia tàn bạo 1
- Chương 35: Vương phi của Vương gia tàn bạo 2
- Chương 36: Vương phi của Vương gia tàn bạo 3
- Chương 37: Vương phi của Vương gia tàn bạo 4
- Chương 38: Vương phi của Vương gia tàn bạo 5
- Chương 39: Vương phi của Vương gia tàn bạo 6
- Chương 40: Vương phi của Vương gia tàn bạo 7
- Chương 41: Vương phi của Vương gia tàn bạo 8
- Chương 42: Vương phi của Vương gia tàn bạo 9
- Chương 43: Vương phi của Vương gia tàn bạo 10
- Chương 44: Vương phi của Vương gia tàn bạo 11
- Chương 45: Vương phi của Vương gia tàn bạo 12
- Chương 46: Vương phi của Vương gia tàn bạo 13
- Chương 47: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 1
- Chương 48: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 2
- Chương 49: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 3
- Chương 50: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 4
- Chương 51: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 5
- Chương 52: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 6
- Chương 53: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 7
- Chương 54: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 8
- Chương 55: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 9
- Chương 56: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 10
- Chương 57: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 11
- Chương 58: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 12
- Chương 59: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 13
- Chương 60: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 14
- Chương 61: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 15
- Chương 62: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 16
- Chương 63: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 17
- Chương 64: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 18
- Chương 65: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 19
- Chương 66: Tiểu sủng của Ma Tôn đại nhân 20
- Chương 67: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 1
- Chương 68: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 2
- Chương 69: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 3
- Chương 70: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 4
- Chương 71: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 5
- Chương 72: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 6
- Chương 73: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 7
- Chương 74: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 8
- Chương 75: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 9
- Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10
- Chương 77: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 11
- Chương 78: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 12
- Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13
- Chương 80: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 14
- Chương 81: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 15
- Chương 82: Người tình điêu ngoa của tổng tài 1
- Chương 83: Người tình điêu ngoa của tổng tài 2
- Chương 84: Người tình điêu ngoa của tổng tài 3
- Chương 85: Người tình điêu ngoa của tổng tài 4
- Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5
- Chương 87: Người tình điêu ngoa của tổng tài 6
- Chương 88: Người tình điêu ngoa của tổng tài 7
- Chương 89: Người tình điêu ngoa của tổng tài 8
- Chương 90: Người tình điêu ngoa của tổng tài 9
- Chương 91: Người tình điêu ngoa của tổng tài 10
- Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11
- Chương 93: Người tình điêu ngoa của tổng tài 12
- Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13
- Chương 95: Người tình điêu ngoa của tổng tài 14
- Chương 96: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 1
- Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2
- Chương 98: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 3
- Chương 99: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 4
- Chương 100: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 5
- Chương 101: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 6
- Chương 102: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 7
- Chương 103: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 8
- Chương 104: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 9
- Chương 105: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 10
- Chương 106: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 11
- Chương 107: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 1
- Chương 108: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 2
- Chương 109: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 3
- Chương 110: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 4
- Chương 111: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 5
- Chương 112: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 6
- Chương 113: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 7
- Chương 114: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 8
- Chương 115: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 9
- Chương 116: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 10
- Chương 117: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 11
- Chương 118: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 12
- Chương 119: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 13
- Chương 120: Nhiếp Chính Vương mơ ước hậu cung của trẫm 14
- Chương 121: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 1
- Chương 122: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 2
- Chương 123: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 3
- Chương 124: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 4
- Chương 125: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 5
- Chương 126: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 6
- Chương 127: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 7
- Chương 128: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 8
- Chương 129: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 9
- Chương 130: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 10
- Chương 131: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 11
- Chương 132: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 12
- Chương 133: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 13
- Chương 134: Búp bê vải rách pháo hôi con vợ cả 14
- Chương 135: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 1
- Chương 136: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 2
- Chương 137: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 3
- Chương 138: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 4
- Chương 139: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 5
- Chương 140: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 6
- Chương 141: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 7
- Chương 142: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 8
- Chương 143: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 9
- Chương 144: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 10
- Chương 145: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 11
- Chương 146: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 12
- Chương 147: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 13
- Chương 148: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 14
- Chương 149: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 15
- Chương 150: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 16
- Chương 151: Sau khi tỉnh dậy liền bị từ hôn (ABO) 17
- Chương 152: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 1
- Chương 153: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 2
- Chương 154: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 3
- Chương 155: Tiểu kiều thê bỏ trốn của Ma Quân lãnh tình 4
- bình luận