Đế Chế Đại Việt - Chương 140: Ẩu đả

Đế Chế Đại Việt Chương 140: Ẩu đả
- Kovalov tử tước, kia là khách nhân của Phó hội trưởng, chúng ta làm vậy không tốt lắm đâu.

Phía sau cổng của Hoa Hồng Đen thương hội Kovalov chứng kiến được tất cả, nhìn bó hoa trên tay của Lý Anh Tú Kovalov đương nhiên hiểu được tên này muốn làm gì. Kovalov lặng lẽ chặn tất cả các hộ vệ quen biết Lý Anh Tú bên trong, chỉ để lại những hộ vệ của Hoa Hồng Đen thương hội tại xứ Giác Long bên ngoài. Nghe tên hộ vệ khuyên nhủ Kovalov hừ lạnh nói.

- Tên đó rõ ràng là muốn tán tỉnh phó hội trưởng của các ngươi. Chẳng lẽ các ngươi lại muốn nữ thần Bravia lại cho heo gặm. Cứ xem như chưa từng thấy, phó hội trưởng tuyệt đối sẽ không trách tội các ngươi.

Nghĩ muốn cua nữ thần của ta, mơ khá lắm, tiếp tục nằm mơ đi, hắn mới không thèm giúp đấy. Kovalov trong lòng cười lạnh, lần này muốn giáo huấn Lý Anh Tú một trận. Hộ vệ thấy không ngăn cản được cũng đành thôi. Dù sao người ta cũng là tử tước, đánh thắng một trận hải chiến kia sớm muộn cũng sẽ được đề thăng tước vị, hắn chỉ là một hộ vệ thấp cổ bé họng, làm sao dám chen vào hai con trâu đang đến tuổi động đực này.

- Ta nói lại lần nữa, mời công tử đi về.

Hộ vệ giọng điệu cứng rắn cùng làm Lý Anh Tú trong lòng dâng lên hỏa khí. Hắn là ai? Là quân vương một nước, nay đi tán gái, à không, là đi vi hành làm sao có thể để một tên hộ vệ nước ngoài lấn áp, triều đình mà biết được còn không giáo huấn hắn xối máu đầu. Lý Anh Tú hít một hơi sâu nói.

- Người anh em này, ta đã nói rằng ta quen biết phó hội trưởng các ngươi, các ngươi chỉ cần thông báo một tiếng nàng liền sẽ biết. Hôm nay ta nhất định phải gặp được nàng.

Tên đội trưởng hừ lạnh nói.

- Người Việt các ngươi có câu rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là lễ độ.

Vừa nói dứt lời hắn liền vung nắm đấm về phía Lý Anh Tú. Thấy Lý Anh Tú vẫn còn ngơ ngát đứng yên những tưởng lần này sẽ dạy được tên công tử ca này một bài học, ai ngờ nắm đấm của hắn liền bị một bàn tay chộp lấy, sau đó là một cái tát vào mặt như trời giáng khiến hắn ngã lăn ra đất.

- Hỗn trướng, các ngươi lại dám mạo phạm chủ nhân ta?

Trần Thư đứng chắn trước mặt Lý Anh Tú, đôi mắt tràn đầy sương lạnh nhìn đám hộ vệ như những người đã chết. Dám mạo phạm bệ hạ chỉ còn đường chết mà thôi. T

Tên đội trưởng hộ vệ được những người khác đỡ dậy, trong lòng tức giận nhưng hắn cũng biết lần này gặp được cao thủ, vừa rồi hắn hoàn toàn không thấy người này ra tay như thế nào. Hắn gầm lên.

- Tất cả xông lên giáo huấn bọn hắn.

Lý Anh Tú cũng nói. 

- Trần Thư, cố gắng đừng để chết người.

- Tuân lệnh chủ nhân.

Trần Thư vâng một tiếng liền nắm lại hai nắm đấm xông lên. Đám hộ vệ cũng biết đây là đất Đại Việt không phải là Bravia nên cũng không dùng đến vũ khí mà đều dùng tay không xông lên. Thế nhưng bọn hắn không biết người Việt từ khi sinh ra và lớn lên gắng bó với họ chính là môn đấu vật truyền thống đây. Trần Thư xuất thân Bách phu trưởng Thiên Tử quân vốn cũng là được tuyển lựa từ những lực sĩ từ môn đấu vật này. Chỉ thấy Trần Thư thân hình nhanh như sóc né tránh các đòn tấn công của hộ vệ, hắn tay nhanh như điện chộp lấy nắm đấm của một tên thực hiện một cú ném qua vai, thân hình gần tám mươi cân của tên hộ vệ vậy mà bị Trần Thư nhất lên trên cao vung mạnh xuống đất, tên này hô thảm một tiếng liền nằm lăn lộn. Đám hộ vệ bị chấn trụ, không ngờ đối phương lại khỏe đến vậy. Thế nhưng Trần Thư cũng không dừng lại, hắn tung người lên cao hai chân phải quét ngang vậy mà trúng quai hàm của hai tên hộ vệ khác, lực đá mạnh đến nổi hai tên này theo quán tính mà lộn người trên không ba trăm sáu mươi độ rồi mới té phịch xuống đất, tiết đó Trần Thư lại cận thân áp sát, dùng đầu ngón tay bẻ khớp một tên, phế đi khả năng chiến đấu của hắn, rất nhanh từ mười tên hộ vệ giờ đứng trên mặt đất chỉ còn lại sáu tên mặt mày đầy sợ sệt.

Tên đội trưởng vô cùng kinh hãi, phải biết bọn hắn tuy nói là hộ vệ của Hoa Hồng Đen thương hội nhưng thực tế là lực lượng thân binh của Pavong thân vương, lực chiến không thua quốc vương vệ đội là bao nhiêu, vậy mà lại bị người thanh niên trước mặt này hạ gục gần một nửa trong chớp mắt. Thế nhưng vì nữ thần, hắn cùng liều mạng rồi.

- Xông lên.

Gầm lên một tiếng tên đội trưởng xông lên đầu làm gương nhưng sự thật bao giờ nó cũng phũ phàng đấy, vừa đến gần Trần Thư hơn một mét hắn đã bị một cước ngay giữa ngực. Lần này Trần Thư ra tay đặc biệt nặng, bởi vì trong suy nghĩ của Trần Thư tên này chính là kẻ cầm đầu, cũng là kẻ đã xúc phạm bệ hạ đây. Lực của cú đá mạnh đến nổi người xung quanh có thể nghe được tiếng xương ngực vỡ ra, tên đội trưởng bay một mạch từ phía ngoài rơi vào bên trong cổng lăn lông lốc dưới chân Kovalov bất tỉnh không biết sống chết.

- Chết tiệt.

Nhìn thảm trạng của tên đội trưởng Kovalov cũng bị chọc giận mà quên mất rằng hắn cũng là tác nhân của cuộc ẩu đả này. Kovalov lao ra cửa không nói một lời liền vung nắm đấm đến Trần Thư. Trần Thư bình tĩnh lùi về một bước tránh khỏi đòn tấn công của Kovalov. Trần Thư một tuần trước và lúc bây giờ có thể nói là khác nhau một trời một vực. Hắn vừa mới tốt nghiệp xong từ Diễn Võ trường, vũ lực được đề thăng lên không phải chỉ một cấp bậc. 

Chỉ thấy Kovalov tấn công liên tục, nhưng Trần Thư luôn bình tĩnh hóa giải, nhất là chỉ đến khi quyền cước đến sát mặt Trần Thư mới né tránh, điều này như một sự khinh thị làm Kovalov càng thêm phẫn nộ. 

Lý Anh Tú cũng không ngăn cản bọn hắn đánh nhau, dù sao Lý Anh Tú lần đầu tiên gặp mặt Kovalov cũng rất khó chịu. Phải chăng là giác quan thứ sáu của tình địch với nhau?

- Anh em, bắt tên mặt trắng kia lại.

Thấy Trần Thư bị Kovalov quấn lấy sáu tên hộ vệ lại đánh chủ ý đến Lý Anh Tú, hơn nữa lại rút kinh nghiệm từ Trần Thư nên đám này rút ra trường kiếm xông lên. Lý Anh Tú thấy vậy cũng rút ra thanh Spadroon của Trần Thư ra. Hắn cũng không phải võ lực mạnh mẽ như Trần Thư để mà solo với đám hộ vệ này.

Lý Anh Tú thấy đám hộ vệ xông đến liền theo bộ pháp của kiếm thuật di chuyển, nói thật đây cũng là lần đầu hắn áp dụng kiếm thuật mới học vào thực tế đây. Đám hộ vệ tuy nói rút đao nhưng cũng không dám chém đến những nơi hiểm yếu mà chủ yếu dùng man lực để trấn áp Lý Anh Tú. Hắn cũng nhận ra điều này nên cũng không chủ động đón đỡ, đùa, Spadroon mà đón đỡ trường kiếm của đám hộ vệ này tuyệt đối sẽ gãy làm đôi.

Spadroon trong tay Lý Anh Tú lại linh hoạt như một con trường xà, Lý Anh Tú dùng sống kiếm khéo léo tá lực của trường kiếm hộ vệ sang bên, hơn nửa lại nhanh như chớp chọc mũi nhọn vào bàn tay cầm kiếm của hắn. Lúc trong thức hải Lý Anh Tú từng dùng chiêu này với Trần Ích Tắc thế nhưng lúc đó chỉ là trạng thái thần hồn nên Trần Ích Tắc không bị sao, nhưng đây là người thật, bàn tay tên hộ vệ tóe máu ra, hắn đau đớn buông bỏ trường kiếm, Lý Anh Tú liền bồi thêm một cước đánh ngã sấp tên này xuống đất. 

Năm tên khác thấy đồng đội bị thương liền phẫn nộ xông lên đánh rát, Lý Anh Tú chật vật né tránh năm tên hộ vệ vây đánh, tuy tất cả đòn đều hữu kinh vô hiểm nhưng Lý Anh Tú cũng rất chật vật. Buồn cười là tên này đánh nhau vậy mà tên này một tay vẫn giấu bó hoa sau lưng, một tay vừa đánh nhau đây.

- Chết tiệc.

Trần Thư thấy bệ hạ rơi vào thế yếu liền gầm lên một tiếng, kỹ năng cận vệ kích hoạt vũ lực lại tăng lên một bậc. Kovalov vung nắm đấm đến Trần Thư cũng vung nắm đấm đón đỡ.

Crack.

Chỉ nghe thấy một tiếng xương gãy, Kovalov hét thảm lùi lại một bước, cánh tay phải buông thỏng, Trần Thư được thế không lùi, tay trái làm một cú đấm móc trúng cằm gương mặt đẹp trai của Kovalov làm hắn ngã ra về phía sau nhất thời không đứng lên được.

Knock out.

Trần Thư cũng mặc kệ Kovalov liền xông qua hộ chủ, có Trần Thư tham chiến áp lực của Lý Anh Tú liền không còn, chỉ là trong năm tên thì có hai tên bị đánh rất thảm, ai bảo bọn hắn dám mạo phạm bệ hạ cơ chứ.

- Dừng tay lại, ban ngày ban mặt lại dám ẩu đả trên đường phố. Mau bỏ vũ khí xuống.

Một tiếng hô lớn vang lên, thành quản đại đội từ phía cuối đường xông đến bao vây tất cả mọi người lại. Thành quản đại đội tương đương với quan binh địa phương được tuyển lựa từ lính dự bị hoạt động theo thời vụ đảm nhiệm nhiệm vụ canh giữ và bảo đảm trị an bên trong thành thị. Lần này nghe nói có vụ ẩu đả lớn tại thành Đông bọn hắn liền xông đến bắt người rồi.

Một tên hộ vệ Hoa Hồng Đen thương hội nói.

- Quân gia, là bọn hắn muốn xông vào thương hội, chúng ta buộc phải tự vệ. Ngài xem, chúng ta còn rất nhiều người bị thương đây.

Đúng là người ác cáo trạng trước, nhưng nhìn thảm trạng trước mắt thì đây quả thực là một cuộc đồ sát đây. Thế nhưng thành quản đại đội cũng không có quyền quyết định. 

- Không nói nhiều, bắt hết về nha môn, Tuyên Phủ xứ đại nhân sẽ giải quyết.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận