Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương - Chương 210: Sự Trở Lại... Tiền Bối! Người Là Ai? (1)

Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 210: Sự Trở Lại... Tiền Bối! Người Là Ai? (1)



Tiếng chim hót vang vọng giữa khoảng trời như đang chào đón một ngày dài đằng đẵng. Cùng bên tai là âm thanh róc rách như bản âm hưởng đệm êm. Từng cỗ lạnh lẽo cắt da cắt thịt đang không ngừng khiến cô mơ hồ. Hàng mi nặng trĩu rung nhẹ vì đau đớn do sự xoáy động của linh hồn.

Mâu quang sáng rực nhìn xung quanh, tình trạng hiện tại của cô là đắm chìm trong dòng suối thanh mát. Ánh dương rọi xuống từng tia nhu hòa cũng không khiến cô ấm hơn.

Loạc xoạc...!!

Cô chạm tay lên tảng đá lớn rồi núp ra sau khi nghe thấy động tĩnh. Mái tóc dài ướt đẫm phủ lên bả vai mảnh khảnh trắng ngần. Từng giọt lưu tinh nhỏ xuống, nhòe đi hình ảnh trong veo được phản chiếu như mặt gương...

" Diệu An Nhi, ta thật sự không thể giúp muội mà. Dạ tiệc Vương Đăng sắp tới muội hãy tự xử lý "

Tiếng nói mang theo cảm xúc bất lực, uể oải kéo dài tựa như đã không còn kiên nhẫn. Cô không cử động, một tay bám lên mặt đá nhẵn nhụi, lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người.

" Miêu sư tỷ, muội năn nỉ luôn mà. Muội chỉ muốn tham gia Đại Hội, lại không được hay sao? Tỷ giúp muội đi mà... "

" An Nhi, các tiền bối sẽ không cho phép. Hiện chư vị trưởng lão đang bế quan, việc trong ngoài đều không thể lơ là. Đại Hội lần này chỉ có các tiền bối, là đệ tử chính quy của trưởng lão mới được tham gia "

" Sư tỷ, ta chỉ muốn vào để xem thôi mà. Biết đâu muội được các tiền bối nhận làm đồ đệ? "

" Muội muốn nằm mộng thì về nhà. Đừng ở đây phá rối ta gánh nước "

Người được gọi Miêu sư tỷ đưa thùng gỗ xuống suối tiếp tục lấy nước. Cô cảm nhận sự luân chuyển của lưu hồ. Hàng mi chớp nhẹ vẫn rũ rượi nhìn vào khoảng trong veo. Đôi mâu quang dường như được phản chiếu phần nào điểm huyền ảo. Đặc biệt linh động tựa những vì sao...

" Miêu Tương, tỷ nếu còn không giúp muội. Muội nhảy xuống con suối này chết tươi cho coi "

Tiểu nữ nhân gương mặt ưa nhìn phồng má ấm ức. Búi tóc được thắt bím quấn tròn rồi đính lại bằng trâm cài gỗ. Chống nạnh giở trò ương ngạnh với thanh thuần tỷ tỷ đang làm việc.

Miêu Tương một thân lam y, chiếc áo tay dài hơi phồng. Thắt eo được quấn quanh bởi đai lưng như phân chia rõ tà váy. Bộ đồ mang theo sắc thái mạnh mẽ, lại có phần duyên dáng của nữ nhân. Vành áo ôm trọn đôi vai gầy, nàng buông hai thùng nước xuống. Nhìn thẳng về phía Diệu An Nhi.

" Muội uy hiếp tỷ? "

" Không có. Muội mà không được tham gia Đại Hội, muội chết tại con suối này cho tỷ vừa lòng "

" An Nhi... "

" Miêu tỷ, chúng ta là tỷ muội kết nghĩa. Từ khi tỷ gia nhập Khải Hoàn Tông, liền chẳng thèm đoái hoài tới tiểu muội này? Uổng công muội từ vùng đất xa xôi đến thăm tỷ, giờ đây lại bị hất hủi vậy đó. Hức... số ta bạc phước mà "

Nữ nhân ôm mặt bắt đầu nước mắt, khiến cho người đối diện cảm thấy khó xử. Miêu Tương mím môi suy nghĩ, sau đó gật đầu.

" Được rồi. Ta giúp muội "

" Thật sao? "

" Trong Đại Hội sẽ có những đệ tử ngoại môn mang lễ vật đến. Muội có thể cải trang mà ngó một cái, không được ở lâu "

" Hả... Ha ha, dạ được. "

Diệu An Nhi lúc đầu bất mãn, nhưng sau đó liền thay đổi thái độ. Cười tít mắt nâng lên một thùng nước, giảo hoạt nịnh nọt.

" Muội biết tỷ thương muội mà. Vậy muội và bằng hữu sẽ chỉ ngó thôi, lia cái rồi ra. Đa tạ tỷ, cái này để muội xách cho "

Nữ nhân nói xong liền háo hức rời đi. Miêu Tương chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, bỗng nhiên sững người. Nụ cười dần biến mất, mà thay vào đó là kinh ngạc.

" Bằng hữu? Cái gì? Con nha đầu kia, đứng lại "

Khi hai bóng hình khuất sau tán cây, cô mới rời khỏi chỗ ẩn nấp. Làn nước vẫn như hầm băng buốt giá mà ăn mòn da thịt cô. Bàn tay đưa lên với từng dòng thủy lưu nhỏ giọt. Cô trầm lặng, không còn nghe thấy âm thanh của Celia.

Bõm...!!!

Cô từ từ đi dạt vào bờ, mặt gương trong vắt cũng chuyển động theo. Từng cơn gió thoảng qua, cô nắm lấy đất đá định sẽ đẩy người lên.

[ Đinh -----> Ký chủ không thể rời khỏi ]

"..."

[ Dưới con suối này có một mảnh từ Tiên Tinh Châu. Giúp ký chủ tái tạo thể xác. ]

Cô nghe thấy âm thanh, đưa bàn tay sờ lên mái tóc vẫn đan xen với sợi dây Luân Linh... Cơ thể từ từ chìm lại dưới dòng nước buốt lạnh.

" Bao lâu? "

[ 1 ngày ]

" Cung cấp thông tin "

[ Đinh -----> Tiên Sơn đã đổi tên thành Khải Hoàn Tông. ]

" Đại Hội? "

[ Vương Đăng: Mùa Đông, ngày 15/10 sẽ được tổ chức ba năm một lần. Hội tụ những đệ tử chân truyền để gặp mặt đàm luận. ]

" Đệ tử chân truyền? "

[ Đại Sư Huynh: Lãnh Tuấn.

Đồ Đệ của Đại Trưởng Lão Tư Chân, được mệnh danh là Lãnh Tiên. Trăm trận trăm thắng, anh tuấn phi phàm.

Tính Cách: Kiên nghị, siêng năng. Luôn là bậc trưởng bối được mọi người kính nể.

Vũ Khí: Thiết Tạ Kiếm. ]

[ Trịnh Nhã Kỳ: Nhị đồ đệ của Tam Trưởng Lão Chư Ái. Thư sinh nho nhã, học thức tài hoa.

Tính Cách: Ôn hòa. Trầm lặng. Chẳng bộc lộ tâm tư, thường dành thời gian để ngao du tứ hải.

Vũ Khí: Bút. ]

[ Trần Kiên: Nhị đồ đệ của Tứ Trưởng Lão Hùng Cường.

Tính tình nóng nảy, thị phi thất thường. Háo thắng. Tính chiếm hữu cao. Không bao giờ khuất phục ai ngoài các trưởng lão và Đại Sư Huynh.

Vũ Khí: Khiên. ]

[ Song Song: Đồ đệ của Ngũ Trưởng Lão, Hồng Nhạn.

Tính Cách: Quật cường, thẳng thắn. Chủ kiến. Cầu toàn.

Vũ Khí: Song Kiếm.

Tuyệt Kỹ: Song Hồn Phi Đoản. ]

[ Lãnh Băng Tâm: Đồ đệ Ngũ Trưởng Lão, sư tỷ của Song Song.

Tính Cách: Ít nói. Sầu muộn. Bí ẩn. Tàn nhẫn.

Vũ Khí: Vực Băng Kiếm.

Tuyệt Kỹ: Cơ Băng Trận ]

[ Huyền Hàn: Đồ đệ Lục Trưởng Lão Quân Ngọc.

Tính Cách: Sâu thẳm. Ít quan tâm đến cảm xúc người khác. Thoắt ẩn thoắt hiện. Bốc đồng.

Vũ Khí: Không có. ]

[ Liễu Ỷ Cơ: Đồ để chính tông của Thất Trưởng Lão Thất Huyền Minh. Được gọi là Liễu Y Tiên Tử.

Tính Cách: Trầm tĩnh. Thấu đáo. Tỉ mỉ. Ôn nhu...

Vũ Khí: Sắc Hương Kiếm.

Tuyệt Kỹ: Mâu Quang Thiên Ưng. ]

Cô nghe xong chỉ thư thả nhìn lên khung trời. Mi cong đen nhánh phủ mờ tinh lệ bên trong. Khóe môi ướt át như cánh hồng kiêu sa, mấp máy...

" Thời gian trôi đi, có những kẻ ta không biết đến. Còn cố nhân đã thay đổi tự bao giờ. Ha~... "

[ Thất Tiên trên Cửu Anh Lôi Điện, kế thừa những Bảo Cung của các Trưởng Lão. Hiện thời cai quản toàn bộ Khải Hoàn Tông. ]

" Đám Trưởng Lão đó bế quan? "

[ Phải ]

Cô đưa tay lên, từ từ khoan thai tựa lông vũ. Sau đó bắt gọn chiếc lá héo hon vừa được gió cuốn qua. Đôi tay trắng ngần như ngọc, tưởng chừng còn phát ra ánh quang nhẵn nhụi đến mê ly.

Tõm...!!!!

Nhanh chóng cô thụp người vào dòng nước. Mái tóc tím dài tứ tán trôi đi trong khoảng rộng mênh mông. Hai tay bắt đầu lặng xuống, đôi mắt đảo quanh tìm kiếm điều gì.

Tất cả những gì cô thấy là sự cay xè, phía dưới in hằn đất đá len lỏi tia quang từ bên trên ban tặng. Cô bơi đi, càng ngày càng tiến sâu xuống đáy. Một mảng u tối tĩnh mịch, âm vọng róc rách chảy đều văng vẳng quanh tai.

" La la... Ta khóc rồi... "

" Ai kia, chốn Tam Thiên... "

" La la... Tâm bùi ngùi... "

" Kia rồi... Sát vạn sinh... "

Mày liễu khẽ nhíu chặt khi nghe thấy tiếng hát nghẹn ngào lại thanh thót. Giữa lòng sông với âm vọng hòa vang khiến tất cả càng trở nên quỷ mị. Cô lênh đênh như đang chìm nghỉm một cách nặng nề...

" La la... Ta cùng ca... "

" La la... Tiểu Uân Kha... "

" Nhìn kia... Ta vô dụng... "

" La la... Kẻ Tàn Luânnn... "

" Ha ha... Kiếp Tam Sinh... "

" La la... Bậc uy hùng... "

" Ha ha... Ta vỡ nát... "

" Hồn bay... phiêu tán rồi... "

" La la... Cùng tử ca... "

" Dạt trôi... đoạn duyên tàn~... "

Tiếng hát đứt quãng từng thanh cứ không ngừng theo xoáy nước mà xộc vào tâm trí. Cô không hiểu cái hỗn âm đang như hồi ức đau thương kia là gì.

" La la... "

Cô lắc đầu trong dòng nước, không rõ vì sao tất cả lại bắt đầu mơ hồ. Tai ù mắt hoa, khiến cô gần như lịm ngất. Trong vô thức cô nhìn thấy ánh sáng sắc lạnh lóe lên nhưng lại không chân thực. Thân thể lật lại, chìm vào cơn mê mà chẳng thể kháng cự.

Giữa sự mệt nhoài cô vẫn nhìn thẳng lên phía trên. Tinh quang đang dần xa cơ thể, ngày một hư ảo đến say sưa. Nụ cười vươn trên khóe môi đỏ mọng chẳng rõ ý tứ...

[ Đinh -----> Bắt đầu quá trình nghỉ ngơi ]

[ Ký chủ chọn nơi sẽ thức tỉnh và tiếp cận nhiệm vụ. ]

[ 1: Kẻ Lữ Khách Theo Quân Đoàn Thiên Sư Mệnh Trà Trộn ]

[ 2: Giả Làm Tiểu Đồ Đệ Ngoại Môn Vào Đại Hội ]

" 1... "

__________ __________

Cô mở mắt ra với sự lạnh lẽo thấu tận tâm can. Con ngươi hiện rõ tia đề phòng khi cảm nhận đôi chân đang bước đi một cách vô cảm giác. Cô bình tĩnh nhìn chiếc áo choàng đỏ vẫn di chuyển theo từng hành động của mình, phía bên dưới vải mơ hồ thấy được hình thêu nào đó.

" Nè... "

Cô đang đắm chìm trong suy tư, khi mở mắt dường như cô đã giành lại quyền điều khiển thân hài. Tiếng nói thì thầm vang lên gây chú ý, cô nhìn qua liền thấy một nữ nhân cũng đang choàng áo như mình. Chiếc khăn trùm đầu cùng điệu bộ nhìn đất mà đi đã gần như che khuất dung mạo.

" Đừng ngước lên, bị phát hiện bây giờ "

Cô đảo mắt nhìn Quân Đoàn cũng đang lặng lẽ cặm cụi mà đi theo quy luật. Tất cả chìm trong tĩnh mịch đến đáng ngờ. Tuy chưa hiểu chuyện gì, cô cũng đành tiếp tục cúi xuống...

" Ngươi không trong trạng thái Quy Hồi, vẫn tỉnh như ta. Ắt hẳn trà trộn vào để lên Khải Hoàn Tông đúng không? "

" Ừ "

" He he~... Cùng chung chuyến tuyến không phải cô đơn. Lỡ mà có chết cũng xuống dưới làm bằng hữu "

"..."

" Hôm qua tới giờ ta thấy ngươi nhập tâm lắm, đóng giả y như thiệt. Nếu không phải ngươi mở mắt thở thì ta cũng không biết "

"..."

" Ta tên Triệu Nghệ Hạ, 15 tuổi. "

"..."

" Ít nói dữ? "

" Không có tên "

" Hả? Vậy ta gọi ngươi là Trì Dao tỷ nha? "

" Ừ "

Cô nghe thấy tiếng cười thút thít như vui mừng của nữ nhân kỳ quặc. Vẫn bước đi rất khẽ theo từng nhịp của cả Quân Đoàn Thiên Sư Mệnh kia.

" Dao tỷ, sau khi lên Khải Hoàn Tông sẽ làm gì? "

" Không biết "

" Y chang ta. He he~ "

"..."

" Nghe nói lần Vương Đăng này không đơn giản, hẹn gặp cả Quân Đoàn Thiên Sư Mệnh. Không chừng có đại chiến "

"..."

" Dao... ặc... "

Cô nhíu mày nhìn qua khi thấy Nghệ Hạ đã lạc nhịp, bước chân thụt lùi khiến toàn bộ không gian gần như đông lạnh. Giờ đây tất cả đám người mà cô không biết rõ kia tựa chừng đã hồi tỉnh. Vì sự hậu đậu mà khiến sát khí nổi lên, tuy nhiên chờ đợi vài giây thì vẫn chìm trong khoảng lặng.

Cô có thể thấu tỏ không gian ngột ngạt đến lặng người. Giờ đây khác nào kẻ mù đang hoang mang giữa sương mờ dày đặc? Bàn tay cô siết chặt như chuẩn bị cho một đòn công kích...
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận