Khi Kẻ Đi Săn Lại Trở Thành Con Mồi - Chương 43: Quá khứ của hai vị ba ba(3)
Chương trước- Chương 1: Trình gia
- Chương 2: Có cần giúp hay không?!
- Chương 3: Ngủ rồi
- Chương 4: Xao động
- Chương 5: Quán bar
- Chương 6: Chiến thuật bẻ cong
- Chương 7: Say
- Chương 8: Canh giải rượu
- Chương 9: Hôn
- Chương 10: Anh em tốt
- Chương 11: Tỏ tình
- Chương 12: Gặp
- Chương 13: Suy nghĩ điên cuồng
- Chương 14: Trống vắng
- Chương 15: Bất an
- Chương 16: Ai ăn ai?!
- Chương 17: Tuyệt đối không thể
- Chương 18: Đánh
- Chương 19: Cảm ơn
- Chương 20: Ăn khuya
- Chương 21: Ngủ cùng nhau đi!
- Chương 22: Đêm kích tình
- Chương 23: Bàn tay xinh đẹp
- Chương 24: Điều kiện
- Chương 25: Suy nghĩ của Trình Dục Bân
- Chương 26: Đồng bệnh tương liên
- Chương 27: Chủ động
- Chương 28: "Nằm trên"
- Chương 29: Cháo
- Chương 30: Bỏng
- Chương 31: Kiếm chuyện
- Chương 32: Khiêu khích
- Chương 33: Đánh
- Chương 34: Cha nào con nấy
- Chương 35: Phá sản
- Chương 36: Mất điện
- Chương 37: Tình tiết máu chó trong phim kinh dị
- Chương 38: Cùng giường, chung chăn
- Chương 39: Ngày giỗ
- Chương 40: Hoa cúc trắng
- Chương 41: Quá khứ của hai vị ba ba(1)
- Chương 42: Quá khứ của hai vị ba ba(2)
- Chương 43: Quá khứ của hai vị ba ba(3)
- Chương 44: Quá khứ của hai vị ba ba(4)
- Chương 45: Quá khứ của hai vị ba ba(5)
- Chương 46: Quá khứ của hai vị ba ba(6)
- Chương 47: Quá khứ của hai vị ba ba(7)
- Chương 48: Quá khứ của hai vị ba ba(8)
- Chương 49: Công ty
- Chương 50: Mưa
- Chương 51: Quán rượu
- Chương 52: Ninh Quân Vũ
- Chương 53: Có chuẩn bị mà tới
- Chương 54: Bị thương
- Chương 55: Nhập viện
- Chương 56: "Bí quyết"
- Chương 57: Hôn?
- Chương 58: Dấu vết
- Chương 59: Tiểu ngây thơ
- Chương 60: Nhìn lén
- Chương 61: Lấy công chuộc tội
- Chương 62: Hôn
- Chương 63: Theo dõi
- Chương 64: Không còn
- Chương 65: Tâm sự
- Chương 66: Bắt
- Chương 67: Thoát không khỏi một kiếp này sao?
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Con trai kiêm "con rể"
- Chương 70: Thương hại
- Chương 71: Đều là của em
- Chương 72: Ngọt ngào
- Chương 73: Không nỡ xa rời
- Chương 74: Mở ra thế giới mới
- Chương 75: Tặng em cho anh
- Chương 76: H+
- Chương 77: H++
- Chương 78: Nữ nhân không hiểu lễ nghĩa
- Chương 79: "Phu nhân" tổng tài?
- Chương 80: Tiệc mừng thọ
- Chương 81: Hôn lễ_ Nhặt
- Chương 82: Tổ ấm (Kết)
- Chương 83: Ngoại truyện
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Khi Kẻ Đi Săn Lại Trở Thành Con Mồi
Chương 43: Quá khứ của hai vị ba ba(3)
Sau khi uống ly sữa kia vào, tầm mắt Tống Vũ Ninh liền trở nên mơ hồ. Hình ảnh cuối cùng mà y thu vào mắt, chính là khuôn mặt vô biểu tình của ba y ở phía đối diện. Tựa hồ, ông ta không hề có chút bất ngờ nào trước sự tình này.
Và, chuyện gì đến cũng sẽ đến, chuyện nên làm hay không nên làm cũng đều đã xảy ra. Không ngoài dự đoán, sáng sớm hôm sau, chờ đợi Tống Vũ Ninh chính là một màng da thịt trần trụi kề sát một chỗ.
Trong vòng tay y lúc này, không biết từ đâu đã nhiều thêm một người phụ nữ. Gương mặt tú lệ xinh đẹp, mười phần sắc xảo kiều diễm. Nếu đổi thành một nam nhân khác, vừa thức dậy liền ôm được mỹ nhân bậc này vào lòng, họ chắc chắn sẽ sung sướng đến phát điên.
Nhưng, đây lại là Tống Vũ Ninh. Chưa kể đến bọn họ chưa từng quen biết, gặp cũng chưa từng gặp qua lấy một lần. Mà trên hết, y đã có người trong lòng, hơn nữa còn là nam nhân.
Cho nên hiện tại bị một nữ nhân trần trụi quấn lên người như vậy, đầu óc Tống Vũ Ninh trong phút chốc giống như đình chỉ.
Trong lòng cuộn trào đủ loại tư vị, từ không thể tin, nhận ra bản thân bị ba mình lừa, cho tới cảm giác ghê tởm với người đang nằm cạnh bên mình.
Nhưng mà, nhiều hơn hết chính là cảm giác bản thân đã bị người khác vấy bẩn qua. Y cảm thấy, bản thân trong phút chốc liền trở nên thật ti tiện, cảm thấy..bản thân quá mức yếu đuối, quá mức nhu nhược, cũng quá mức ngu ngốc.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh, Trình Dục Thành biết được chuyện này, y liền cảm thấy bản thân mình không còn xứng với hắn nữa, càng không xứng với tình yêu mà hắn đã dành cho y.
Tống Vũ Ninh đem người đang ngủ trong lòng đẩy ra, sau đó chậm rãi ngồi dậy. Y không hề ồn ào, cũng không hề tức giận hay lớn tiếng chỉ trích. Y chỉ ngồi lặng một bên mép giường, ánh mắt không có tiêu cự, thẫn thờ nhìn vào khoảng không vô định.
Đáng lẽ ngay từ đầu, y không nên ngu ngốc cho rằng, một người như ba y sẽ thỏa hiệp loại chuyện như thế này. Ly sữa đêm qua hắn uống, rõ ràng là có vấn đề.
Ba hắn đã sắp đặt lên chuyện này, vậy thì chắc chắn hiện giờ Trình Dục Thành cũng đã biết chuyện rồi. Ông ta luôn như vậy, luôn tự ý áp đặt tư tưởng của mình lên y. Từ nhỏ đến lớn đều luôn là như vậy.
Y biết, đã là chuyện mà ông ta muốn làm, thì chắc chắn đã lên kế hoạch sẵn sàng cả rồi. Bây giờ y đã hoàn toàn lọt vào cái bẫy mà chính ba mình đã giăng ra, muốn thoát ra cũng đã là chuyện không thể rồi.
Tống Vũ Ninh dùng bàn tay che đi hai mắt, cúi đầu cười tự giễu một tiếng. Nhưng mà dù vậy, y vẫn muốn giải thích mọi chuyện với Trình Dục Thành. Đối với Tống Vũ Ninh mà nói, hiện tại cho dù không thể ở bên nhau nhưng chí ít, y vẫn muốn giữ lại một ấn tượng tốt đẹp trong lòng Trình Dục Thành.
Chỉ là, chuyện Tống Vũ Ninh có thể nghĩ đến, ba của y cũng đã sớm tính qua chuyện này. Cho nên không ngoài dự đoán, điện thoại vốn dĩ luôn để trong túi quần, nay lại đã biến mất vô tung.
Tống Vũ Ninh tìm một lúc vẫn không thấy, cửa phòng thì lại bị khóa chặt. Y lúc này lại cười tự giễu thêm một tiếng.
Đúng là tính toán hoàn mỹ thật. Tống lão gia.
....
Trình Dục Thành bên này phát hiện Tống Vũ Ninh đã nửa đêm còn chưa về đến nhà, điện thoại cũng không liên lạc được. Ngay khi hắn cuống cuồng định ra ngoài tìm y, thì điện thoại lúc này lại nhận được một vài hình ảnh được gửi đến từ một tài khoảng nặc danh.
Vừa mở ra xem, hai mắt hắn liền tối sầm. Trong hình chính là ảnh một nam một nữ đang lõa thể, hai thân thể dán sát vào nhau, da thịt giao triền cùng một chỗ. Điều này sẽ không có gì đặc biệt cho tới khi hắn nhìn rõ khuôn mặt của nam nhân kia.
Gương mặt xinh đẹp thanh tú, hai mắt nhắm nghiền đang ngủ say, gương mặt quen thuộc đến không thể quen hơn. Bên cạnh y lúc này chính là một nữ nhân xinh đẹp, chính người này đang chụp ảnh, hơn nữa còn hướng máy ảnh cười đến đắc ý.
Bên dưới bức ảnh còn kèm theo một dòng tin nhắn "Tống Vũ Ninh anh ấy là của tôi, thời gian qua anh ấy cũng chỉ chơi đùa với anh mà thôi. Hai người đàn ông thì ở bên nhau cái gì chứ, còn không bằng kết hôn rồi lấy vợ sinh con đi thôi".
Trình Dục Thành đọc xong, lửa giận giống như ngọn núi lửa đang chực chờ phun trào. Hắn liên tiếp gọi điện thoại cho Tống Vũ Ninh muốn xác nhận, muốn chất vấn, nhưng đổi lại vẫn như cũ không liên lạc được.
Trình Dục Thành đem ảnh cho người quen đáng tin cậy, nhờ anh ta xem xem đây liệu có phải ảnh cắt ghép hay không. Trong lòng hắn lúc này vẫn cố chấp ôm một tia hy vọng cuối cùng.
Nhưng mà, khi lần nữa nhận được điện thoại, cũng không biết đầu dây bên kia nói cái gì. Chỉ thấy Trình Dục Thành hai mắt đỏ ngầu, điện thoại bị đập mạnh xuống đất, màng hình trực tiếp vỡ nát. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
2. Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia
3. Ái Thật Lâu Bằng Hữu
4. Cuộc Sống Mỗi Người
=====================================
"Tống, Vũ, Ninh!!!". Trình Dục Thành nghiến răng nghiến lợi phun ra tên của Tống Vũ Ninh, bên trong giọng nói không còn chút ôn nhu dịu dàng nào, trái lại giống như một con thú hoang đang tức giận, vừa cuồng nộ vừa đầy dã tính.
# Hỗm rài toi bận thi khảo sát nên không đăng chap mới được. Hiện tại còn khoảng 3 tuần nữa là toi thi tốt nghiệp rồi nên có lẽ thời gian rảnh sẽ không nhiều, cho nên thời gian đăng chap mới cũng sẽ không cố định. Khi nào thi xong toi sẽ bù lại sau nhá??.
Và, chuyện gì đến cũng sẽ đến, chuyện nên làm hay không nên làm cũng đều đã xảy ra. Không ngoài dự đoán, sáng sớm hôm sau, chờ đợi Tống Vũ Ninh chính là một màng da thịt trần trụi kề sát một chỗ.
Trong vòng tay y lúc này, không biết từ đâu đã nhiều thêm một người phụ nữ. Gương mặt tú lệ xinh đẹp, mười phần sắc xảo kiều diễm. Nếu đổi thành một nam nhân khác, vừa thức dậy liền ôm được mỹ nhân bậc này vào lòng, họ chắc chắn sẽ sung sướng đến phát điên.
Nhưng, đây lại là Tống Vũ Ninh. Chưa kể đến bọn họ chưa từng quen biết, gặp cũng chưa từng gặp qua lấy một lần. Mà trên hết, y đã có người trong lòng, hơn nữa còn là nam nhân.
Cho nên hiện tại bị một nữ nhân trần trụi quấn lên người như vậy, đầu óc Tống Vũ Ninh trong phút chốc giống như đình chỉ.
Trong lòng cuộn trào đủ loại tư vị, từ không thể tin, nhận ra bản thân bị ba mình lừa, cho tới cảm giác ghê tởm với người đang nằm cạnh bên mình.
Nhưng mà, nhiều hơn hết chính là cảm giác bản thân đã bị người khác vấy bẩn qua. Y cảm thấy, bản thân trong phút chốc liền trở nên thật ti tiện, cảm thấy..bản thân quá mức yếu đuối, quá mức nhu nhược, cũng quá mức ngu ngốc.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh, Trình Dục Thành biết được chuyện này, y liền cảm thấy bản thân mình không còn xứng với hắn nữa, càng không xứng với tình yêu mà hắn đã dành cho y.
Tống Vũ Ninh đem người đang ngủ trong lòng đẩy ra, sau đó chậm rãi ngồi dậy. Y không hề ồn ào, cũng không hề tức giận hay lớn tiếng chỉ trích. Y chỉ ngồi lặng một bên mép giường, ánh mắt không có tiêu cự, thẫn thờ nhìn vào khoảng không vô định.
Đáng lẽ ngay từ đầu, y không nên ngu ngốc cho rằng, một người như ba y sẽ thỏa hiệp loại chuyện như thế này. Ly sữa đêm qua hắn uống, rõ ràng là có vấn đề.
Ba hắn đã sắp đặt lên chuyện này, vậy thì chắc chắn hiện giờ Trình Dục Thành cũng đã biết chuyện rồi. Ông ta luôn như vậy, luôn tự ý áp đặt tư tưởng của mình lên y. Từ nhỏ đến lớn đều luôn là như vậy.
Y biết, đã là chuyện mà ông ta muốn làm, thì chắc chắn đã lên kế hoạch sẵn sàng cả rồi. Bây giờ y đã hoàn toàn lọt vào cái bẫy mà chính ba mình đã giăng ra, muốn thoát ra cũng đã là chuyện không thể rồi.
Tống Vũ Ninh dùng bàn tay che đi hai mắt, cúi đầu cười tự giễu một tiếng. Nhưng mà dù vậy, y vẫn muốn giải thích mọi chuyện với Trình Dục Thành. Đối với Tống Vũ Ninh mà nói, hiện tại cho dù không thể ở bên nhau nhưng chí ít, y vẫn muốn giữ lại một ấn tượng tốt đẹp trong lòng Trình Dục Thành.
Chỉ là, chuyện Tống Vũ Ninh có thể nghĩ đến, ba của y cũng đã sớm tính qua chuyện này. Cho nên không ngoài dự đoán, điện thoại vốn dĩ luôn để trong túi quần, nay lại đã biến mất vô tung.
Tống Vũ Ninh tìm một lúc vẫn không thấy, cửa phòng thì lại bị khóa chặt. Y lúc này lại cười tự giễu thêm một tiếng.
Đúng là tính toán hoàn mỹ thật. Tống lão gia.
....
Trình Dục Thành bên này phát hiện Tống Vũ Ninh đã nửa đêm còn chưa về đến nhà, điện thoại cũng không liên lạc được. Ngay khi hắn cuống cuồng định ra ngoài tìm y, thì điện thoại lúc này lại nhận được một vài hình ảnh được gửi đến từ một tài khoảng nặc danh.
Vừa mở ra xem, hai mắt hắn liền tối sầm. Trong hình chính là ảnh một nam một nữ đang lõa thể, hai thân thể dán sát vào nhau, da thịt giao triền cùng một chỗ. Điều này sẽ không có gì đặc biệt cho tới khi hắn nhìn rõ khuôn mặt của nam nhân kia.
Gương mặt xinh đẹp thanh tú, hai mắt nhắm nghiền đang ngủ say, gương mặt quen thuộc đến không thể quen hơn. Bên cạnh y lúc này chính là một nữ nhân xinh đẹp, chính người này đang chụp ảnh, hơn nữa còn hướng máy ảnh cười đến đắc ý.
Bên dưới bức ảnh còn kèm theo một dòng tin nhắn "Tống Vũ Ninh anh ấy là của tôi, thời gian qua anh ấy cũng chỉ chơi đùa với anh mà thôi. Hai người đàn ông thì ở bên nhau cái gì chứ, còn không bằng kết hôn rồi lấy vợ sinh con đi thôi".
Trình Dục Thành đọc xong, lửa giận giống như ngọn núi lửa đang chực chờ phun trào. Hắn liên tiếp gọi điện thoại cho Tống Vũ Ninh muốn xác nhận, muốn chất vấn, nhưng đổi lại vẫn như cũ không liên lạc được.
Trình Dục Thành đem ảnh cho người quen đáng tin cậy, nhờ anh ta xem xem đây liệu có phải ảnh cắt ghép hay không. Trong lòng hắn lúc này vẫn cố chấp ôm một tia hy vọng cuối cùng.
Nhưng mà, khi lần nữa nhận được điện thoại, cũng không biết đầu dây bên kia nói cái gì. Chỉ thấy Trình Dục Thành hai mắt đỏ ngầu, điện thoại bị đập mạnh xuống đất, màng hình trực tiếp vỡ nát. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
2. Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia
3. Ái Thật Lâu Bằng Hữu
4. Cuộc Sống Mỗi Người
=====================================
"Tống, Vũ, Ninh!!!". Trình Dục Thành nghiến răng nghiến lợi phun ra tên của Tống Vũ Ninh, bên trong giọng nói không còn chút ôn nhu dịu dàng nào, trái lại giống như một con thú hoang đang tức giận, vừa cuồng nộ vừa đầy dã tính.
# Hỗm rài toi bận thi khảo sát nên không đăng chap mới được. Hiện tại còn khoảng 3 tuần nữa là toi thi tốt nghiệp rồi nên có lẽ thời gian rảnh sẽ không nhiều, cho nên thời gian đăng chap mới cũng sẽ không cố định. Khi nào thi xong toi sẽ bù lại sau nhá??.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trình gia
- Chương 2: Có cần giúp hay không?!
- Chương 3: Ngủ rồi
- Chương 4: Xao động
- Chương 5: Quán bar
- Chương 6: Chiến thuật bẻ cong
- Chương 7: Say
- Chương 8: Canh giải rượu
- Chương 9: Hôn
- Chương 10: Anh em tốt
- Chương 11: Tỏ tình
- Chương 12: Gặp
- Chương 13: Suy nghĩ điên cuồng
- Chương 14: Trống vắng
- Chương 15: Bất an
- Chương 16: Ai ăn ai?!
- Chương 17: Tuyệt đối không thể
- Chương 18: Đánh
- Chương 19: Cảm ơn
- Chương 20: Ăn khuya
- Chương 21: Ngủ cùng nhau đi!
- Chương 22: Đêm kích tình
- Chương 23: Bàn tay xinh đẹp
- Chương 24: Điều kiện
- Chương 25: Suy nghĩ của Trình Dục Bân
- Chương 26: Đồng bệnh tương liên
- Chương 27: Chủ động
- Chương 28: "Nằm trên"
- Chương 29: Cháo
- Chương 30: Bỏng
- Chương 31: Kiếm chuyện
- Chương 32: Khiêu khích
- Chương 33: Đánh
- Chương 34: Cha nào con nấy
- Chương 35: Phá sản
- Chương 36: Mất điện
- Chương 37: Tình tiết máu chó trong phim kinh dị
- Chương 38: Cùng giường, chung chăn
- Chương 39: Ngày giỗ
- Chương 40: Hoa cúc trắng
- Chương 41: Quá khứ của hai vị ba ba(1)
- Chương 42: Quá khứ của hai vị ba ba(2)
- Chương 43: Quá khứ của hai vị ba ba(3)
- Chương 44: Quá khứ của hai vị ba ba(4)
- Chương 45: Quá khứ của hai vị ba ba(5)
- Chương 46: Quá khứ của hai vị ba ba(6)
- Chương 47: Quá khứ của hai vị ba ba(7)
- Chương 48: Quá khứ của hai vị ba ba(8)
- Chương 49: Công ty
- Chương 50: Mưa
- Chương 51: Quán rượu
- Chương 52: Ninh Quân Vũ
- Chương 53: Có chuẩn bị mà tới
- Chương 54: Bị thương
- Chương 55: Nhập viện
- Chương 56: "Bí quyết"
- Chương 57: Hôn?
- Chương 58: Dấu vết
- Chương 59: Tiểu ngây thơ
- Chương 60: Nhìn lén
- Chương 61: Lấy công chuộc tội
- Chương 62: Hôn
- Chương 63: Theo dõi
- Chương 64: Không còn
- Chương 65: Tâm sự
- Chương 66: Bắt
- Chương 67: Thoát không khỏi một kiếp này sao?
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Con trai kiêm "con rể"
- Chương 70: Thương hại
- Chương 71: Đều là của em
- Chương 72: Ngọt ngào
- Chương 73: Không nỡ xa rời
- Chương 74: Mở ra thế giới mới
- Chương 75: Tặng em cho anh
- Chương 76: H+
- Chương 77: H++
- Chương 78: Nữ nhân không hiểu lễ nghĩa
- Chương 79: "Phu nhân" tổng tài?
- Chương 80: Tiệc mừng thọ
- Chương 81: Hôn lễ_ Nhặt
- Chương 82: Tổ ấm (Kết)
- Chương 83: Ngoại truyện
- bình luận