Khi Kẻ Đi Săn Lại Trở Thành Con Mồi - Chương 61: Lấy công chuộc tội
Chương trước- Chương 1: Trình gia
- Chương 2: Có cần giúp hay không?!
- Chương 3: Ngủ rồi
- Chương 4: Xao động
- Chương 5: Quán bar
- Chương 6: Chiến thuật bẻ cong
- Chương 7: Say
- Chương 8: Canh giải rượu
- Chương 9: Hôn
- Chương 10: Anh em tốt
- Chương 11: Tỏ tình
- Chương 12: Gặp
- Chương 13: Suy nghĩ điên cuồng
- Chương 14: Trống vắng
- Chương 15: Bất an
- Chương 16: Ai ăn ai?!
- Chương 17: Tuyệt đối không thể
- Chương 18: Đánh
- Chương 19: Cảm ơn
- Chương 20: Ăn khuya
- Chương 21: Ngủ cùng nhau đi!
- Chương 22: Đêm kích tình
- Chương 23: Bàn tay xinh đẹp
- Chương 24: Điều kiện
- Chương 25: Suy nghĩ của Trình Dục Bân
- Chương 26: Đồng bệnh tương liên
- Chương 27: Chủ động
- Chương 28: "Nằm trên"
- Chương 29: Cháo
- Chương 30: Bỏng
- Chương 31: Kiếm chuyện
- Chương 32: Khiêu khích
- Chương 33: Đánh
- Chương 34: Cha nào con nấy
- Chương 35: Phá sản
- Chương 36: Mất điện
- Chương 37: Tình tiết máu chó trong phim kinh dị
- Chương 38: Cùng giường, chung chăn
- Chương 39: Ngày giỗ
- Chương 40: Hoa cúc trắng
- Chương 41: Quá khứ của hai vị ba ba(1)
- Chương 42: Quá khứ của hai vị ba ba(2)
- Chương 43: Quá khứ của hai vị ba ba(3)
- Chương 44: Quá khứ của hai vị ba ba(4)
- Chương 45: Quá khứ của hai vị ba ba(5)
- Chương 46: Quá khứ của hai vị ba ba(6)
- Chương 47: Quá khứ của hai vị ba ba(7)
- Chương 48: Quá khứ của hai vị ba ba(8)
- Chương 49: Công ty
- Chương 50: Mưa
- Chương 51: Quán rượu
- Chương 52: Ninh Quân Vũ
- Chương 53: Có chuẩn bị mà tới
- Chương 54: Bị thương
- Chương 55: Nhập viện
- Chương 56: "Bí quyết"
- Chương 57: Hôn?
- Chương 58: Dấu vết
- Chương 59: Tiểu ngây thơ
- Chương 60: Nhìn lén
- Chương 61: Lấy công chuộc tội
- Chương 62: Hôn
- Chương 63: Theo dõi
- Chương 64: Không còn
- Chương 65: Tâm sự
- Chương 66: Bắt
- Chương 67: Thoát không khỏi một kiếp này sao?
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Con trai kiêm "con rể"
- Chương 70: Thương hại
- Chương 71: Đều là của em
- Chương 72: Ngọt ngào
- Chương 73: Không nỡ xa rời
- Chương 74: Mở ra thế giới mới
- Chương 75: Tặng em cho anh
- Chương 76: H+
- Chương 77: H++
- Chương 78: Nữ nhân không hiểu lễ nghĩa
- Chương 79: "Phu nhân" tổng tài?
- Chương 80: Tiệc mừng thọ
- Chương 81: Hôn lễ_ Nhặt
- Chương 82: Tổ ấm (Kết)
- Chương 83: Ngoại truyện
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Khi Kẻ Đi Săn Lại Trở Thành Con Mồi
Chương 61: Lấy công chuộc tội
Trong lúc Trình Dục Kỳ bối rối, tài liệu trong tay không cầm chặt liền bị rơi xuống đất. Âm thanh tuy rằng không lớn, nhưng ở trong không gian yên tĩnh thế này lại đặc biệt vang vọng.
Trình Dục Kỳ cúi xuống nhặt, tay chân loạn xạ hết cả lên. Đúng là không có chuyện gì nên hồn, lúc hắn cúi người xuống, lưng va phải cửa. Cánh cửa lại không đóng chặt, cho nên liền bị mở ra.
Trình Dục Bân đang 'tự xử' trong phòng liền dừng lại động tác, sững sờ nhìn Trình Dục Kỳ đang ngồi xổm trước phòng mình nhặt tài liệu.
Trình Dục Kỳ sống không còn gì luyến tiếc, giả chết im lặng nhặt tài liệu, trong lòng không khỏi mằng thầm một tiếng. Xem trộm người ta còn bị phát hiện, này có bao nhiêu xấu hổ cơ chứ?!!!.
Trình Dục Bân sau khi hoàn hồn liền nhanh như chớp kéo chăn trùm lên bộ vị khó nói của mình, trên mặt đỏ lên, vừa xấu hổ vừa giận dữ.
"Trình_ Dục_ Kỳ!!!". Trình Dục Bân nghiến răng nghiến lợi gầm lên một tiếng, bản thân y 'vuốt' một lúc còn chưa 'r.a' được, cho nên hiện tại cả người đều khó chịu. Không ngờ lại ngay lúc này gặp phải Trình Dục Kỳ, cho nên tiện đà liền đem giận dữ chuyển sang trên người hắn.
Trình Dục Kỳ hiện tại quả thực muốn chạy, chỉ là, nam tử hán dám làm dám chịu, hắn có mặt mũi nào mà chạy đây?. Vì thế, Trình Dục Kỳ hít một hơi thật sâu xoay người lại, bước vào phòng, đóng cửa lại.
Tài liệu đặt trên bàn, hắn từng bước từng bước đi lại gần Trình Dục Bân.
"Làm...làm gì hả? Đứng yên đấy!". Trình Dục Bân nhìn một loạt động tác của hắn, y không khỏi có dự cảm không lành.
Trình Dục Kỳ chẳng những không dừng lại, trái lại đi ngày càng nhanh hơn, phút chốc đã dừng ở cạnh giường của Trình Dục Bân.
"Tôi...tôi muốn lấy công chuộc tội!".
"Cái gì??". Trình Dục Kỳ nói một câu không đầu không đuôi, cho nên Trình Dục Bân cũng không khỏi ngớ ra. Chỉ là, cũng không để y nghi hoặc lâu, Trình Dục Kỳ rất nhanh đã cho y một lời giải đáp.
Hắn chậm rãi vòng ra phía sau y, đem y vây ở trong lòng mình. Chăn cũng bị hắn vén lên, phơi bày ra cảnh sắc sặc mùi d.â.m mỹ được che đậy bên dưới.
"Làm gì vậy? Không...không cần...". Trình Dục Bân có chút hoảng, vội vàng kéo chăn lại, chỉ là sức lực Trình Dục Kỳ đặc biệt lớn, cho nên y cố sức vẫn không thể giật chăn ra khỏi tay hắn.
"Xin lỗi, nhưng mà do tôi làm cậu 'mất hứng' cho nên tôi hiện tại sẽ bù đắp lại lỗi lầm của mình". Trình Dục Kỳ nói đến liêm chính ngay thẳng như vậy, nếu không phải nhìn bàn tay đang nắm lấy g.ậ.y t.h.ị.t của mình kia, Trình Dục Bân cũng suýt chút thì tin hắn.
Tay Trình Dục Kỳ to hơn y, cũng thô hơn y, bàn tay có vài nốt chai, cho nên khi sờ vào chỗ mẫn cảm của y, Trình Dục Bân liền rất nhanh cảm giác được sự khác biệt.
Cùng là 'tự xử' nhưng Trình Dục Kỳ làm đến thực điêu luyện, tiết tấu, quy luật, còn có rất chuẩn xác chạm vào những điểm mẫn cảm nhất. Trình Dục Bân vốn dĩ còn muốn đẩy hắn ra, chỉ là bàn tay kia quả thực khiến y không thể chối từ.
Nghĩ nghĩ một chút, rốt cục chỉ là vuốt vuốt, xoa xoa vài cái, y cũng không mất miếng thịt nào. Hơn nữa, Trình Dục Kỳ làm thực thoải mái, nếu để y tự mình làm, cũng không biết đến bao giờ mới cảm nhận được khoái cảm.
Trình Dục Bân thoải mái đến khép hờ hai mắt, tuy rằng đã kìm nén không phát ra tiếng, nhưng nhịp thở của y rõ ràng gấp gáp và nặng nề hơn ban nãy. Nhân lúc y buông lỏng cảnh giác, Trình Dục Kỳ liền đem áo y vén lên, đột ngột gãy gãy đầu n.h.ũ của y.
Da Trình Dục Bân tương đối mỏng, ban nãy bản thân y tự xoa nắn một hồi, cho nên hai điểm đỏ trước ngực đã có chút sưng lên. Hiện tại Trình Dục Kỳ chạm vào, cảm giác hoàn toàn khác xa so với y tự mình chạm.
Cơ thể giống như có dòng điện chạy qua, Trình Dục Bân đột ngột mở mắt, rùng mình một cái, tiếng r.ê.n khẽ không khống chế tràn ra từ kẽ răng.
Trình Dục Kỳ ngồi ở phía sau, đầu hơi cúi, ngay đối diện liền chính là cái gáy trắng nõn của Trình Dục Bân. Hắn như có như không mê luyến hít ngửi, đầu l.ư.ỡ.i nhịn không được vươn ra, thăm dò l.i.ế.m nhẹ ở sau gáy y.
Một trận ướt át nhột nhạt ở sau gáy truyền tới, đầu t.i bị trêu đùa, phân thân bị nắm lấy, ngón tay Trình Dục Kỳ niết nhẹ lên l.ỗ nhỏ trên q.u.y đầu. Khoái cảm đánh úp từ nhiều phía, Trình Dục Bân nhịn không được r.ê.n khẽ, tay siết chặt ga trải giường, run rẫy phóng thích.
Lâu không giải quyết nhu cầu sinh lí, cho nên lần này Trình Dục Bân r.a có chút nhiều. T.i.n.h d.ị.c.h b.ắ.n đầy trên bụng y, tay Trình Dục Kỳ cũng ướt đẫm.
Qua cao trào, Trình Dục Bân hé miệng thở dốc, y giống như mất hết sức lực tựa vào lòng Trình Dục Kỳ. Chỉ là lúc này, một thứ vừa c.ứ.n.g vừa nóng lại chuẩn xác chọc vào k.ẽ m.ô.n.g y.
Trong chớp mắt, thân thể Trình Dục Bân liền cứng đờ, vừa mới thả lỏng được một chút liền bắt đầu căng cứng trở lại. Y quay đầu nhìn thoáng qua Trình Dục Kỳ, phát hiện nét mặt hắn vẫn bình thường.
Trình Dục Kỳ rút khăn giấy lau lau tay, sau đó còn cẩn thận giúp Trình Dục Bân lau sạch người.
Trình Dục Bân lúc này nhìn hắn như vậy, y quả thực có chút vô ngữ. Mọi chuyện sẽ thật bình thường nếu như y bỏ qua hình ảnh túp lều nhỏ đội lên ở đ.ũ.n.g quần Trình Dục Kỳ. Chỉ là nó quá lộ liễu, y không cách nào không chú ý đến nó được!!!.
Trình Dục Kỳ cúi xuống nhặt, tay chân loạn xạ hết cả lên. Đúng là không có chuyện gì nên hồn, lúc hắn cúi người xuống, lưng va phải cửa. Cánh cửa lại không đóng chặt, cho nên liền bị mở ra.
Trình Dục Bân đang 'tự xử' trong phòng liền dừng lại động tác, sững sờ nhìn Trình Dục Kỳ đang ngồi xổm trước phòng mình nhặt tài liệu.
Trình Dục Kỳ sống không còn gì luyến tiếc, giả chết im lặng nhặt tài liệu, trong lòng không khỏi mằng thầm một tiếng. Xem trộm người ta còn bị phát hiện, này có bao nhiêu xấu hổ cơ chứ?!!!.
Trình Dục Bân sau khi hoàn hồn liền nhanh như chớp kéo chăn trùm lên bộ vị khó nói của mình, trên mặt đỏ lên, vừa xấu hổ vừa giận dữ.
"Trình_ Dục_ Kỳ!!!". Trình Dục Bân nghiến răng nghiến lợi gầm lên một tiếng, bản thân y 'vuốt' một lúc còn chưa 'r.a' được, cho nên hiện tại cả người đều khó chịu. Không ngờ lại ngay lúc này gặp phải Trình Dục Kỳ, cho nên tiện đà liền đem giận dữ chuyển sang trên người hắn.
Trình Dục Kỳ hiện tại quả thực muốn chạy, chỉ là, nam tử hán dám làm dám chịu, hắn có mặt mũi nào mà chạy đây?. Vì thế, Trình Dục Kỳ hít một hơi thật sâu xoay người lại, bước vào phòng, đóng cửa lại.
Tài liệu đặt trên bàn, hắn từng bước từng bước đi lại gần Trình Dục Bân.
"Làm...làm gì hả? Đứng yên đấy!". Trình Dục Bân nhìn một loạt động tác của hắn, y không khỏi có dự cảm không lành.
Trình Dục Kỳ chẳng những không dừng lại, trái lại đi ngày càng nhanh hơn, phút chốc đã dừng ở cạnh giường của Trình Dục Bân.
"Tôi...tôi muốn lấy công chuộc tội!".
"Cái gì??". Trình Dục Kỳ nói một câu không đầu không đuôi, cho nên Trình Dục Bân cũng không khỏi ngớ ra. Chỉ là, cũng không để y nghi hoặc lâu, Trình Dục Kỳ rất nhanh đã cho y một lời giải đáp.
Hắn chậm rãi vòng ra phía sau y, đem y vây ở trong lòng mình. Chăn cũng bị hắn vén lên, phơi bày ra cảnh sắc sặc mùi d.â.m mỹ được che đậy bên dưới.
"Làm gì vậy? Không...không cần...". Trình Dục Bân có chút hoảng, vội vàng kéo chăn lại, chỉ là sức lực Trình Dục Kỳ đặc biệt lớn, cho nên y cố sức vẫn không thể giật chăn ra khỏi tay hắn.
"Xin lỗi, nhưng mà do tôi làm cậu 'mất hứng' cho nên tôi hiện tại sẽ bù đắp lại lỗi lầm của mình". Trình Dục Kỳ nói đến liêm chính ngay thẳng như vậy, nếu không phải nhìn bàn tay đang nắm lấy g.ậ.y t.h.ị.t của mình kia, Trình Dục Bân cũng suýt chút thì tin hắn.
Tay Trình Dục Kỳ to hơn y, cũng thô hơn y, bàn tay có vài nốt chai, cho nên khi sờ vào chỗ mẫn cảm của y, Trình Dục Bân liền rất nhanh cảm giác được sự khác biệt.
Cùng là 'tự xử' nhưng Trình Dục Kỳ làm đến thực điêu luyện, tiết tấu, quy luật, còn có rất chuẩn xác chạm vào những điểm mẫn cảm nhất. Trình Dục Bân vốn dĩ còn muốn đẩy hắn ra, chỉ là bàn tay kia quả thực khiến y không thể chối từ.
Nghĩ nghĩ một chút, rốt cục chỉ là vuốt vuốt, xoa xoa vài cái, y cũng không mất miếng thịt nào. Hơn nữa, Trình Dục Kỳ làm thực thoải mái, nếu để y tự mình làm, cũng không biết đến bao giờ mới cảm nhận được khoái cảm.
Trình Dục Bân thoải mái đến khép hờ hai mắt, tuy rằng đã kìm nén không phát ra tiếng, nhưng nhịp thở của y rõ ràng gấp gáp và nặng nề hơn ban nãy. Nhân lúc y buông lỏng cảnh giác, Trình Dục Kỳ liền đem áo y vén lên, đột ngột gãy gãy đầu n.h.ũ của y.
Da Trình Dục Bân tương đối mỏng, ban nãy bản thân y tự xoa nắn một hồi, cho nên hai điểm đỏ trước ngực đã có chút sưng lên. Hiện tại Trình Dục Kỳ chạm vào, cảm giác hoàn toàn khác xa so với y tự mình chạm.
Cơ thể giống như có dòng điện chạy qua, Trình Dục Bân đột ngột mở mắt, rùng mình một cái, tiếng r.ê.n khẽ không khống chế tràn ra từ kẽ răng.
Trình Dục Kỳ ngồi ở phía sau, đầu hơi cúi, ngay đối diện liền chính là cái gáy trắng nõn của Trình Dục Bân. Hắn như có như không mê luyến hít ngửi, đầu l.ư.ỡ.i nhịn không được vươn ra, thăm dò l.i.ế.m nhẹ ở sau gáy y.
Một trận ướt át nhột nhạt ở sau gáy truyền tới, đầu t.i bị trêu đùa, phân thân bị nắm lấy, ngón tay Trình Dục Kỳ niết nhẹ lên l.ỗ nhỏ trên q.u.y đầu. Khoái cảm đánh úp từ nhiều phía, Trình Dục Bân nhịn không được r.ê.n khẽ, tay siết chặt ga trải giường, run rẫy phóng thích.
Lâu không giải quyết nhu cầu sinh lí, cho nên lần này Trình Dục Bân r.a có chút nhiều. T.i.n.h d.ị.c.h b.ắ.n đầy trên bụng y, tay Trình Dục Kỳ cũng ướt đẫm.
Qua cao trào, Trình Dục Bân hé miệng thở dốc, y giống như mất hết sức lực tựa vào lòng Trình Dục Kỳ. Chỉ là lúc này, một thứ vừa c.ứ.n.g vừa nóng lại chuẩn xác chọc vào k.ẽ m.ô.n.g y.
Trong chớp mắt, thân thể Trình Dục Bân liền cứng đờ, vừa mới thả lỏng được một chút liền bắt đầu căng cứng trở lại. Y quay đầu nhìn thoáng qua Trình Dục Kỳ, phát hiện nét mặt hắn vẫn bình thường.
Trình Dục Kỳ rút khăn giấy lau lau tay, sau đó còn cẩn thận giúp Trình Dục Bân lau sạch người.
Trình Dục Bân lúc này nhìn hắn như vậy, y quả thực có chút vô ngữ. Mọi chuyện sẽ thật bình thường nếu như y bỏ qua hình ảnh túp lều nhỏ đội lên ở đ.ũ.n.g quần Trình Dục Kỳ. Chỉ là nó quá lộ liễu, y không cách nào không chú ý đến nó được!!!.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trình gia
- Chương 2: Có cần giúp hay không?!
- Chương 3: Ngủ rồi
- Chương 4: Xao động
- Chương 5: Quán bar
- Chương 6: Chiến thuật bẻ cong
- Chương 7: Say
- Chương 8: Canh giải rượu
- Chương 9: Hôn
- Chương 10: Anh em tốt
- Chương 11: Tỏ tình
- Chương 12: Gặp
- Chương 13: Suy nghĩ điên cuồng
- Chương 14: Trống vắng
- Chương 15: Bất an
- Chương 16: Ai ăn ai?!
- Chương 17: Tuyệt đối không thể
- Chương 18: Đánh
- Chương 19: Cảm ơn
- Chương 20: Ăn khuya
- Chương 21: Ngủ cùng nhau đi!
- Chương 22: Đêm kích tình
- Chương 23: Bàn tay xinh đẹp
- Chương 24: Điều kiện
- Chương 25: Suy nghĩ của Trình Dục Bân
- Chương 26: Đồng bệnh tương liên
- Chương 27: Chủ động
- Chương 28: "Nằm trên"
- Chương 29: Cháo
- Chương 30: Bỏng
- Chương 31: Kiếm chuyện
- Chương 32: Khiêu khích
- Chương 33: Đánh
- Chương 34: Cha nào con nấy
- Chương 35: Phá sản
- Chương 36: Mất điện
- Chương 37: Tình tiết máu chó trong phim kinh dị
- Chương 38: Cùng giường, chung chăn
- Chương 39: Ngày giỗ
- Chương 40: Hoa cúc trắng
- Chương 41: Quá khứ của hai vị ba ba(1)
- Chương 42: Quá khứ của hai vị ba ba(2)
- Chương 43: Quá khứ của hai vị ba ba(3)
- Chương 44: Quá khứ của hai vị ba ba(4)
- Chương 45: Quá khứ của hai vị ba ba(5)
- Chương 46: Quá khứ của hai vị ba ba(6)
- Chương 47: Quá khứ của hai vị ba ba(7)
- Chương 48: Quá khứ của hai vị ba ba(8)
- Chương 49: Công ty
- Chương 50: Mưa
- Chương 51: Quán rượu
- Chương 52: Ninh Quân Vũ
- Chương 53: Có chuẩn bị mà tới
- Chương 54: Bị thương
- Chương 55: Nhập viện
- Chương 56: "Bí quyết"
- Chương 57: Hôn?
- Chương 58: Dấu vết
- Chương 59: Tiểu ngây thơ
- Chương 60: Nhìn lén
- Chương 61: Lấy công chuộc tội
- Chương 62: Hôn
- Chương 63: Theo dõi
- Chương 64: Không còn
- Chương 65: Tâm sự
- Chương 66: Bắt
- Chương 67: Thoát không khỏi một kiếp này sao?
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Con trai kiêm "con rể"
- Chương 70: Thương hại
- Chương 71: Đều là của em
- Chương 72: Ngọt ngào
- Chương 73: Không nỡ xa rời
- Chương 74: Mở ra thế giới mới
- Chương 75: Tặng em cho anh
- Chương 76: H+
- Chương 77: H++
- Chương 78: Nữ nhân không hiểu lễ nghĩa
- Chương 79: "Phu nhân" tổng tài?
- Chương 80: Tiệc mừng thọ
- Chương 81: Hôn lễ_ Nhặt
- Chương 82: Tổ ấm (Kết)
- Chương 83: Ngoại truyện
- bình luận