"Anh ấy ở đây?" Triều Lộc nhìn tái xế, ngữ khí khẩn trương chưa từng thấy trước đó.
Tài xế mặc đồng phục màu xanh, cung cung kính kính mở cửa xe sau ra cho Triều Lộc "Triều Lộc tiểu thư, mời"
"Đợi đã!" Lâm Bắc đi phía trước cản Triều Lộc lại, nhíu mày nói "Hiện tại tư sinh khó lòng phòng bị" Thân là đỉnh lưu, Lâm Bắc đối với phương diện này không có quá nhiều kinh nghiệm.
Triều Lộc "Ừm"
Ngay sau đó, thân mình cô bé bé, ngồi vào siêu siêu siêu cấp xe sang.
Lâm Bắc "............."
Một màn này đương nhiên bị nhóm paparazzi ký lục lại chân thật từ đầu đến đuôi, đòng thời phát huy sức tưởng tượng rồi đăng lên mạng:
Mối tình Lâm Bắc và Triều Lộc! Lâm Bắc hư hư thực thực cầu mà không được?!
Đương nhiên, mấy thứ này đều là lúc sau.
Giờ phút này, sau khi đi vào siêu siêu siêu cấp xe sang.
Triều Lộc cúi đầu, tấm thẻ trắng bị cô cầm chặt trên tay.
"Chờ anh" hai chữ này rõ ràng là dùng bút máy viết, rồng bay phượng múa cứng cáp có lực.
Đầu ngón tay phấn bạch nhịn không được dừng lại trên hai chữ "Kỳ Ngạch". Triều Lộc lần thứ ba nhìn tài xế "Anh ấy ở đâu?"
Tài xế rất có nguyên tác một câu hỏi đã hết ba lần không biết, chỉ dừng xe ở bên ngoài tiểu khu xa hoa "Triều Lộc tiểu thư, tới rơi"
Triều Lộc vừa nhấc đầu, đúng là khi kỳ một của tiết mục kết thúc, khi đó một fan lâu năm tặng cô một căn nhà ở tiểu khu.
Triều Lộc nhìn tái xế, lộ ra biểu tình suy tư gì đó.
Tài xế bị cô nhìn đến lạnh cả người, run giọng "Triều, Triều Lộc tiểu thư, ngài muốn........"
"Xuống xe" Khi nói chuyện người đã ở bên ngoài xe, cũng "rầm" một tiếng đóng sầm cửa xe.
2 phút sau, Triều Lộc đi vào bất động sảnh trên danh nghĩa của mình, "tích" một tiếng mở cửa.
Ngay sau đó, cô không khỏi nhướng máy, bên trong thế mà lại không có chút bụi nào. Vừa thấy đã biết thời điểm mình không có ở đây, định kì có người đến quét tước.
Chân trần đi vào trên tấm thảm lông, Triều Lộc ý vị không tiếng "a" một tiếng. Tiện tay cầm thú bông tiểu sư tử bên chân lên, cô dùng sức nhéo đầu nó.
Cùng lúc đó, trên mấy tinh vực Phàm Lỗ Tái nghênh đó một vị khách tới thăm.
Một tinh hạm tư nhân bí mật được lệnh dừng ở cảng.
Đây là một quân cảng, vô cùng rộng lớn nhưng lại lặng ngắt như tờ, chỉ có khi đội tuần tra đi qua mới co thê nghe thấy tiếng quân ủng đi trên mặt đất.
Sau khi võ trang quân xác nhận trên tinh hạm không có nguy hiểm gì, người trong đó đều phải đi bộ xuống.
Cửa tinh hạm mở ra, một đôi giày cao gót bạc dẫn đầu đi xuống, tiếp theo đó là những vạt áo cung trang phức tạp.......
"Mộc Mộc!" Phía dưới, có người gọi tên cô ấy.
Khuôn mặt thanh lệ của Mộc Mộc lập tức lô ra nụ cười "Đã lâu không gặp, Lục Kỳ"
"Đã lâu không gặp!"
Hai người ôm nhau một lúc.
Sau khi tách ra, tầm mắt Mộc Mộc nhịn không được nhìn ra phía sau Lục kỳ.......
Trong mắt Lục Kỳ có chút không đành lòng "Cậu ấy không tới"
Mộc Mộc cúi đầu, một lát sau, cô ấy lại cười "Tôi biết" Biết hắn tám chín phần mười sẽ không tới, thế mà lại nhịn không được ảo tưởng.
Lục Kỳ được phái đi nghênh đón Mộc Mộc, thân là chi nữ trong mười đại quý tốc ở Thủ Đô Tinh, cô ấy được hưởng lễ ngộ tương ứng. Lục Kỳ mang Mộc Mộc đến cung Phàm Lỗ Tái, sau đó đưa cô ấy tới gian phòng tiếp đãi khách quý chuyên dụng.
"Điện hạ đang tiến hành hội nghị quân sự, mời Mộc Mộc tiểu thư chờ một lát" Người nói chuyện chính là thị tòng quan bên người Cố Thượng Nghiêu. Cậu ta từ trong tay Lục Kỳ tiếp nhận nhiệm vụ chiếu cố khách nhân.
Mộc Mộc ôn hòa nhìn thị tòng quan "Tiểu Vũ, chúng ta đã lâu không gặp"
Thị tòng quan tên thật là Tiểu Vũ, bởi từ nhỏ được Cố Thượng Nghiêu nhặt được, sau khi được Cố Thượng Nghiêu đồng ý, cậu ta liền trở thành Cố Tiểu Vũ.
"Đúng vậy, mười mấy năm rồi" Thị tòng quan cười.
Mộc Mộc nhìn cậu ta, trong mắt hiện lên thương cảm "Rất xin lỗi, năm đó bởi vì phụ thân tôi......."
"Mộc Mộc tiểu thư" Thị tòng quan ngắt lười cô ấy "Trà nguội giờ, uống lúc làm nóng đi"
".......Được"
Đợi khoảng nửa giờ, Cố Thượng Nghiêu đẩy cửa phòng khách đi vào.
Hắn mới bước ra khỏi bàn hội nghị, cau mày, quanh thân quanh quẩn luồng khí lạnh. Một thân chế phục đế quốc thuần hắc bao vây thân hình nam tính trưởng thành cao lớn kiện thác, huân chương bạc sư ở đầu vai bị ánh đèn chiếu vào, dường như lúc nào cũng muốn lao ra cắn xé.
"Điện hạ" Thị tòng quan lập tức cung kính cúi đàu.
Mộc Mộc lập tức đứng lên "A Nghiêu........"
Cố Thượng Nghiêu gật đầu với cô một cái, ngồi xuống sô pha "Tìm tôi có chuyện gì?"
Mộc Mộc bị nghẹn lại, bởi hắn nói thẳng như vậy. Đã nhiều năm không gặp, cô ấy cho rằng hắn ít nhất sẽ hàn huyên một chút.
Nhưng mà, Mộc Mộc rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm trạng, bắt buộc mình phải tiến vào nhân vật việc công xử theo công "Tôi có thể giúp các cậu đánh vào bên trong Thủ Đô Tinh"
Cố Thượng Nghiêu một tay chống cằm, nhìn cô một cái. Trên mặt hắn không có bất kì biểu tình gì nhưng ý tứ chính là bảo cô tiếp tục.
Mộc Mộc không khỏi nhìn thị tòng quan.
Thị tòng quan kính cẩn đứng bên người Cố Thượng Nghiêu, thường thường giúp hắn thêm trà, không hề có ý tứ muốn đi xuống.
Mộc Mộc đành phải nói tiếp "Tôi sẽ nghĩ cách thuyết phục phụ thân tôi quỳ phục các cậu, sau đó phụ thân tôi sẽ đi khuyên bảo các quý tộc khác......." Rõ ràng nhớ kĩ kết hoạch trong lòng nhưng đến lúc trình bày, Mộc Mộc phát hiện trên lưng mình vẫn có một tầng mồ hôi mỏng.
Mộc Mộc có chút bất an nhìn Cố Thượng nghiêu, thoáng chốc phòng khách im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng hô hấp.
Cố Thượng Nghiêu "Điều kiện của cậu"
"Không có điều kiện" Mộc Mộc nắm chặt tay "Tôi chỉ muốn giúp các cậu!"
Cầm ly trà trên bàn lên nhấp một ngụm, Cố Thượng Nghiêu nói "Cảm ơn. Sau khi việc thành, tôi sẽ bảo gia tộc cậu" Nói xong, Cố Thượng Nghiêu liền đứng lên.
"Cậu phải đi sao?" Mộc Mộc lập tức nói "Nhưng kế hoạch chúng ta còn chưa nói cụ thể!"
Cố Thượng Nghiêu kỳ quái nhìn cô ấy một cái "Cụ thể nói cùng thị tòng quan"
Nói xong, Cố Thượng Nghiêu liền đi thẳng tới cửa. Hiện tại hắn rất bận, lần này chẳng qua là Mộc Mộc kiên quyết muốn gặp mặt Cố Thượng Nghiêu, hắn mới bỏ ra chút thời gian này.
"Có đôi khi tôi nghĩ, nếu năm đó tôi đủ dũng cảm, cùng các cậu đi, kết quả có phải hay không sẽ khác bây giờ không?" Mộc Mộc bỗng nhiên lấy hết can đảm nói.
Cố Thượng Nghiêu không quay đầu "Trong quân đội không có chỗ cho nữ nhân"
"Vậy Triều Lộc thì sao?"
Cố Thượng Nghiêu bỗng quay đầu lại, ánh mắt trong nháy mắt trở nên sắc bén "Cậu biết cái gì?"
Mộc Mộc cúi đầu, cả người đều trở nên vô thố "Tôi, tôi xem "Diễn viên hãy nhắm mắt", tôi nhận ra Kỳ Ngạch trong đó chính là cậu........."
Trong phòng lập tức trở nên tĩnh mịch, không khí cũng xuất hiện áp lực vô hình.
Thị tòng quan bất an nhìn Cố Thượng Nghiêu.
Cố Thượng Nghiêu híp mắt nhìn Mộc Mọc, trong này mắt kia, hắn đã nổi lên sát tâm.
"Nhưng mà cậu yên tâm, tôi sẽ không nói ra ngoài" Mộc Mộc vẫn luôn cúi đầu không chú ý đến ánh mắt Cố Thượng Nghiêu, cô ra vẻ thoải mái nhúm vai.
"Lời nói vô căn cứ"
Của phòng tiếp khách "Rầm" một tiếng khép lại trước mật Mộc Mộc, Cố Thượng Nghiêu đi ra ngoài.
"Điện hạ, làm sao bây giờ?" Trên hành làng ngoài phòng tiếp khách, thị tòng quan cũng ra heo.
Cố Thượng Nghiêu liễm mắt, con ngươi đen láy không thấy đáy "Cho người nhìn cô ta"
Hai giờ sau, thương thảo xong mọi công việc, Mộc Mộc bước lên tinh hạm tư nhân, lưu luyến rời khỏi hành tinh Phàm Lỗ Tái.
"Tiểu thư, cà phê của ngài" Trong hạm khoang, người hầu bên người cung kính nói.
Mộc Mộc nằm trên sô pha, xuất thần nhìn qua tinh vực nhấp nháy bên ngoài. Nghe vậy, cô chỉ nhẹ ngàng "ừ" một tiếng.
Người hầu bên người hành lễ xong liền lui xuống.
Mà đợi đến khi cô ta rời khỏi phòng, sắc mặt hoàn toàn trở nên bất đồng.
"Báo cáo trưởng quan, mọi thứ như thường"
Mộc Mộc không biến chính là, người hầu thân tính bên người cô ấy đã sớm bị đổi. Hiện giờ gen kỹ thuật chỉnh dung rất tốt, chỉ cần một viên thuộc đã có thể thay đổi hoàn toàn mặt của người này, biến thành một người khác.
Nhóm người này được nhận lệnh chỉ cần ẩn núp bên người Mộc Mộc. Nhưng nếu Mộc Mộc có bất luận hành động tổn thương đến Triều Lộc, bọn họ có thể dùng tất cả các biện pháp để ngăn cản.
Cung Phàm Lỗ Tái.
Trên hành lang phù điêu tinh xảo, Cố Thượng Nghiêu ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh lam bên ngoài. Một tay hắn đút vào túi, không biết đã đứng đó bao lâu.
"Triều Lộc bên kia có tin tức gì không?" Hắn đột nhiên mở miệng, thanh âm trầm thấp , hàm chứ vào phần ám ách.
Thị tòng quan vẫn luôn ngoan ngoãn canh giữ bên ngoài lập tức tiến lên nói "Điện hạ, người được phải đi bảo vệ Triều Lộc tiểu thư nói, mấy ngày nay tiểu thư vẫn luôn ở tại căn hộ ngài chuẩn bị cho cô ấy, xem phim, đọc sách và ngủ, đói bụng thì gọi cơm hợp. Còn cái người tên Lâm cái gì Bắc đấy thật ta có rất nhiều lần mời tiểu thư ra ngoài, nhưng đều bị tiểu thư từ chối"
Thị tòng quan liền thấy, điện hạ nhà cậu khóe miệng mặt thường có thể nhìn tháy cong lên.
Nam nhân chìm trong tình yêu, chậc.
Cố Thượng Nghiêu "Tiết mục còn mấy kỳ?"
"Hai kỳ nhưng cũng không loại trừ trường hợp tổ tiết mục muốn vớt tiền thêm từ cốt truyện mà tăng số kỳ lên"
Hai kỳ, cũng đủ để hắn lấy lại Thủ Đô Tinh.
Cố Thượng Nghiêu ngẩng đầu, lúc này, vừa lúc có cánh hoa đỏ thắm bị gió cuốn vào cửa sổ, Cố Thượng Nghiêu một tay bắt được.
Ngoài cửa sổ, một vườn hoa hồng nở rộ.
Đầu ngón tay vân vê cánh hoa, trong mắt Cố Thượng Nghiêu hiện ra tia nhu tình.
Triều Lộc, chờ anh.
Thủ Đô Tinh.
Triều Lộc mỗi ngày ngoài chuyện ở lì trong nhà ăn ăn uông uống, đương nhiên cũng có chú ý đến biến hóa của giá trị gà gáy.
"Ký chỉ, cứ theo độ tăng trưởng của giá trị gà gáy, chỉ cần hai kỳ nữa chị có thể về nhà rồi" Hệ thống Tiểu Nãi suиɠ sướиɠ nói.
Trong đầu Triều Lộc, tiến độ xanh lục của con gà đã đến chỗ ức gà.
"Ừm" khóe miệng cô hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
Lúc này, Triều Lộc ôm gối ngồi trên thảm. Đột nhiên cô giơ tay sờ sờ một đóa hoa hồng trong bình hoa trên bàn trà. Đó là đóa hoa buổi sáng cô hái trong công viên.
Đầu ngón tay vân vê cánh hoa đỏ tươi, không biết nghĩ tới cái gì, ý cười trên mặt cô có chút trùng xuống, đáy lòng lại có cảm giác phiền muộn dâng lên.
Không bao lâu đã tới thời gian tham già kỳ ba.
Triều Lộc hiện tại đã là người nổi tiếng, đi đường một giây đã bị người ta nhận ra. Nhưng chính cô còn không có cái tự giác kia, bình thường như thế nào hiện tại như thế đó. Nghênh ngang đi ra kết quả là, đã bị người trong tiểu khu vây quanh.
"A a a là Triều Lộc"
"Anh thích em!"
"Hôm qua em bầu phiếu cho chị!"
"Em cũng vậy!"
"Triều Lộc Triều Lộc chúng em yêu chị!!!"
Tuy rằng Triều Lộc bình tĩnh nhưng vẫn bị nhiệt tình của giới fans này làm cho ăn không tiêu.
Đành phải liều mạng chạy như điên.
Mà cô từ tiểu khu chạy ra đã thấy tài xế thần bí, mặc chết phục mày xanh đứng chờ ở đó.
Triều Lộc không nói hai lời kéo cửa xe đi lên.
"Đi tổ tiết mục!"
"Vâng, Triều Lộc tiểu thư"
Xe chạy thẳng đến tòa nhà "Diễn viên hãy nhắm mắt"
Lúc này Triều Lộc không biết rằng, trong tòa nhà tổ tiết mục, nhóm xây dựng chương trình đang chờ mình.