Tàng Phong - Quyển 2 - Chương 67 : Quảng Lâm Quỷ
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Ăn mày hỏi mệnh
- Quyển 1 - Chương 2: Dê mập nên làm thịt, người mạnh thì chết
- Quyển 1 - Chương 3: Vì còn sống thì tốt hơn
- Quyển 1 - Chương 4: Áo xanh bào tím tụ Sâm La
- Quyển 1 - Chương 5: Lời hứa của thiếu niên đáng giá nghìn vàng
- Quyển 1 - Chương 6: Một cái đầu lâu tốt
- Quyển 1 - Chương 7: Hai nửa sống chết
- Quyển 1 - Chương 8: Từ Hàn kính dâng
- Quyển 1 - Chương 9: Hữu giới mệnh hảo thủ, vô giới đầu nan cầu
- Quyển 1 - Chương 11: Phản bội chạy trốn!
- Quyển 1 - Chương 12: Đưa ngươi về nhà
- Quyển 1 - Chương 13: Lão nhân cùng mèo đen
- Quyển 1 - Chương 14: Thương Hải Lưu
- Quyển 1 - Chương 15: Phương pháp cá sống ướp muối
- Quyển 1 - Chương 16: Là Yêu không phải mèo
- Quyển 1 - Chương 17: Họa phúc tương y
- Quyển 1 - Chương 18: Sài lang ẩn núp
- Quyển 1 - Chương 19: Thật ư?
- Quyển 1 - Chương 20: Nhạc Phù Dao trong thành Thiên Đấu, Diễn Thiên Thu trên Ly Sơn tông
- Quyển 1 - Chương 21: Biến cố kinh hoàng
- Quyển 1 - Chương 22: Trường Dạ Ty
- Quyển 1 - Chương 23: Chờ thời mà động
- Quyển 1 - Chương 24: Quỷ Bồ Đề
- Quyển 1 - Chương 25: Ngươi muốn học kiếm sao?
- Quyển 1 - Chương 26: Đại Diễn kiếm chủng
- Quyển 1 - Chương 27: Tất cả đều bình yên
- Quyển 1 - Chương 28: Gió tuyết cố nhân đến
- Quyển 1 - Chương 29: Thiên Sách phủ
- Quyển 1 - Chương 30: Trời cho ta sinh mệnh, tất có điều nhiệm kỳ
- Quyển 1 - Chương 31: Đại Quân có dám đánh cuộc
- Quyển 1 - Chương 32: Thương Hải Phó Đông Lưu
- Quyển 2 - Chương 1: Dê bò lại cứ thích kết bầy, hổ báo đã đơn độc từ nhỏ
- Quyển 2 - Chương 2: Ân oán năm đó
- Quyển 2 - Chương 3: Trường An vào đêm
- Quyển 2 - Chương 4: Dạ vấn
- Quyển 2 - Chương 5: Diệp Hồng Tiên phẫn nộ
- Quyển 2 - Chương 6: Tiệc nhưng là tiệc không vui
- Quyển 2 - Chương 7: “Đom đóm chói lọi hơn nhật nguyệt, kiến càng vượt qua được biển lớn”
- Quyển 2 - Chương 8: Lấy sọ làm nón máu làm giáp, kiếm đi ba thước ngừng quỷ khóc
- Quyển 2 - Chương 9: Tâm tư của Diệp Hồng Tiên
- Quyển 2 - Chương 10: Khách Linh Lung Các tới thăm
- Quyển 2 - Chương 11: Nguyên Quy Long
- Quyển 2 - Chương 12: Yêu đơn phương
- Quyển 2 - Chương 13: Đẹp không?
- Quyển 2 - Chương 14: Vị chia mặn nhạt, người phân thiện ác
- Quyển 2 - Chương 15: Có câu:"thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư"
- Quyển 2 - Chương 16: Cẩm nang diệu kế của Từ Hàn
- Quyển 2 - Chương 17: Làm sao phá cục, chỉ có tử đấu
- Quyển 2 - Chương 18: Cánh tay phải kia
- Quyển 2 - Chương 19: Nghịch chiến
- Quyển 2 - Chương 20: Nảy mầm
- Quyển 2 - Chương 21: Ta không phục
- Quyển 2 - Chương 22: Chiến trời
- Quyển 2 - Chương 23: Sở Cừu Ly
- Quyển 2 - Chương 24: Trên Linh Lung Các mỗi người một vẻ
- Quyển 2 - Chương 25: Thiên hạ là bàn cờ
- Quyển 2 - Chương 26: Thân phận của Sở Cừu Ly
- Quyển 2 - Chương 27: Tình yêu chớm nở
- Quyển 2 - Chương 28: Đạo Thánh môn
- Quyển 2 - Chương 29: Trộm cũng có đạo
- Quyển 2 - Chương 30: Thiếu niên trẻ máu nóng
- Quyển 2 - Chương 31: Chu Chương
- Quyển 2 - Chương 32: Chuyện cũ về Mục gia
- Quyển 2 - Chương 33: Phu quân của ta
- Quyển 2 - Chương 34: Tác thành
- Quyển 2 - Chương 35: Gió tuyết người không về
- Quyển 2 - Chương 36: Quân cờ dưới bàn kia
- Quyển 2 - Chương 37: Mùa xuân trong tuyết
- Quyển 2 - Chương 38: Cứu một mạng người
- Quyển 2 - Chương 39: Khách đến thăm đêm khuya
- Quyển 2 - Chương 40: Thẻ đánh bạc của Ninh Trúc Mang
- Quyển 2 - Chương 41: Cát vàng khắp nơi cốc, mưa gió muốn tới
- Quyển 2 - Chương 42: Mưu đồ Của Đồng Thiết Tâm
- Quyển 2 - Chương 43: Quy củ giang hồ
- Quyển 2 - Chương 44: Mạng của ngươi là ta cho!
- Quyển 2 - Chương 45: Quy củ trên Linh Lung Các
- Quyển 2 - Chương 46: Thân là quân tử, tâm độ tiểu nhân
- Quyển 2 - Chương 47: Cái gì nhẹ cái gì nặng?
- Quyển 2 - Chương 48: Quyết ý như thép
- Quyển 2 - Chương 49: Thiên đại cơ duyên
- Quyển 2 - Chương 50: Nữ nhân là thứ đáng sợ nhất trên đời này
- Quyển 2 - Chương 51: Đan chia ba phẩm, xưa nay giống nhau
- Quyển 2 - Chương 52: Thành Nhạn Lai
- Quyển 2 - Chương 53: Thiên Kim Đài
- Quyển 2 - Chương 54: Có vài bệnh, không thuốc nào chữa được
- Quyển 2 - Chương 55: Ván bài càng lớn
- Quyển 2 - Chương 56: Tất cả Long khí trong thiên hạ nhập cơ thể ta
- Quyển 2 - Chương 57: Trả nợ
- Quyển 2 - Chương 58: Tiền bán mạng
- Quyển 2 - Chương 59: Ác Giao
- Quyển 2 - Chương 60: Đồ đần họ Trần
- Quyển 2 - Chương 61: Giao Long? Yêu Long?
- Quyển 2 - Chương 62: Cánh tay phải của Từ Hàn
- Quyển 2 - Chương 63: Long khí!
- Quyển 2 - Chương 64 : Ngu xuẩn
- Quyển 2 - Chương 65 : Trần Huyền Cơ
- Quyển 2 - Chương 66: Biểu diễn long trọng
- Quyển 2 - Chương 67 : Quảng Lâm Quỷ
- Quyển 2 - Chương 68 : Cùng ngủ một chỗ
- Quyển 2 - Chương 69: Từ hôm nay trở đi, ngươi phải ngủ nơi này!
- Quyển 2 - Chương 70: Hổ báo? Đàn sói?
- Quyển 2 - Chương 71: Mưa xuân
- Quyển 2 - Chương 72 : Bán yêu
- Quyển 2 - Chương 73 : Thư
- Quyển 2 - Chương 74: Nam Hoang có tòa mộ
- Quyển 2 - Chương 75 : Nhân bánh? Cạm bẫy?
- Quyển 2 - Chương 76: Đại Nghịch Kiếm Điển
- Quyển 2 - Chương 77: Bức vua thoái vị
- Quyển 2 - Chương 78 : Ai không phục?
- Quyển 2 - Chương 79 : Sáu mươi năm
- Quyển 2 - Chương 80 : Vấn đề cùng đáp án
- Quyển 2 - Chương 81: "Thủ".
- Quyển 2 - Chương 82: Phương Tử Ngư ăn cá
- Quyển 2 - Chương 83: Chuông Huyền Long
- Quyển 2 - Chương 84: Ta là Quảng Lâm Quỷ
- Quyển 2 - Chương 85: Yêu ma
- Quyển 2 - Chương 86: Ta muốn hàng yêu
- Quyển 2 - Chương 87: Cực lạc
- Quyển 2 - Chương 88: Hoa sen màu đen
- Quyển 2 - Chương 89: Cao đồ của Ly Sơn
- Quyển 2 - Chương 90: Phật
- Quyển 2 - Chương 91: Lựa chọn tốt nhất
- Quyển 2 - Chương 92: Đóa hoa sen kia
- Quyển 2 - Chương 93: Núi có cây mà không có nhánh
- Quyển 2 - Chương 94: Người tốt hảo báo
- Quyển 2 - Chương 95: Lưỡng tình tương duyệt (Hai bên yêu nhau)
- Quyển 2 - Chương 96: Quyết ý!
- Quyển 2 - Chương 97: Đại nghĩa
- Quyển 2 - Chương 98: Về nhà
- Quyển 2 - Chương 99: Cái Trần quốc kia
- Quyển 2 - Chương 100: Về khoai lang
- Quyển 2 - Chương 101: Diệp Hồng Tiên nổi giận đùng đùng
- Quyển 2 - Chương 102: Đã ăn thịt rồi
- Quyển 2 - Chương 103: Chữ Tình
- Quyển 2 - Chương 104: Nhân Gian Buồn Nhất Là Chia Ly
- Quyển 2 - Chương 105: Là Ai?
- Quyển 2 - Chương 106: Mạt Lộ
- Quyển 2 - Chương 107: Con Gái Lớn Không Nên Giữ
- Quyển 2 - Chương 109: Thay Trời
- Quyển 2 - Chương 110: Đạo Lý (1)
- Quyển 2 - Chương 111: Đạo Lý (2)
- Quyển 2 - Chương 112: Vậy Không Tốt
- Quyển 2 - Chương 113: Phủ Chủ Lệnh
- Quyển 2 - Chương 114: Tinh Quang (Ánh Sao)
- Quyển 2 - Chương 115: Biện Pháp
- Quyển 2 - Chương 116: Biện Pháp Của Tống Nguyệt Minh
- Quyển 2 - Chương 117: Thiên Cơ Bất Khả Lộ
- Quyển 2 - Chương 118: Thiên Âm
- Quyển 2 - Chương 118-2: Thiên Âm (2)
- Quyển 2 - Chương 119: Đối Thoại
- Quyển 2 - Chương 120: Thỏa hiệp (1)
- Quyển 2 - Chương 121: Thỏa hiệp (2)
- Quyển 2 - Chương 122: Một ngày này (1)
- Quyển 2 - Chương 123: Một ngày này (2)
- Quyển 2 - Chương 124: Uy hiếp (1)
- Quyển 2 - Chương 126: Ngón tay mềm
- Quyển 2 - Chương 127: Phiền phức (1)
- Quyển 2 - Chương 128: Phiền phức (2)
- Quyển 2 - Chương 129: Phá rồi lại dựng
- Quyển 2 - Chương 130: Trời chiều cùng mưa đêm (1)
- Quyển 2 - Chương 131: Trời chiều cùng mưa đêm (2)
- Quyển 2 - Chương 132: Tâm tư nữ nhi luôn luôn thơ
- Quyển 2 - Chương 133: Bắt đầu (1)
- Quyển 2 - Chương 134: Bắt đầu (2)
- Quyển 2 - Chương 135: Ngươi thua (1)
- Quyển 2 - Chương 136: Ngươi thua (2)
- Quyển 2 - Chương 137: Ngươi thua (3)
- Quyển 2 - Chương 138: Ngươi thua (4)
- Quyển 2 - Chương 139: Người có họa phúc sớm chiều
- Quyển 2 - Chương 140: Khách không mời mà đến (1)
- Quyển 2 - Chương 141: Khách không mời mà đến (2)
- Quyển 2 - Chương 142: Cũng giống như vậy
- Quyển 2 - Chương 143: Thiếu phủ chủ
- Quyển 2 - Chương 144: Người tới, giết chó
- Quyển 2 - Chương 145: Dựa vào cái gì (1)
- Quyển 2 - Chương 146: Dựa vào cái gì (2)
- Quyển 2 - Chương 147: Là người đều sẽ chết
- Quyển 2 - Chương 148: Tử Tiêu
- Quyển 2 - Chương 149: Lại đến
- Quyển 2 - Chương 150: Lại nảy sinh (1)
- Quyển 2 - Chương 151: Lại nảy sinh (2)
- Quyển 2 - Chương 152: Không nỡ (1)
- Quyển 2 - Chương 153: Không nỡ (2)
- Quyển 2 - Chương 154: Ánh sao đêm đó (1)
- Quyển 2 - Chương 155: Ánh sao đêm đó (2)
- Quyển 2 - Chương 156: Có kiếm Hình Thiên
- Quyển 2 - Chương 157: Danh tự không tầm thường (1)
- Quyển 2 - Chương 158: Danh tự không tầm thường (2)
- Quyển 2 - Chương 159: Sơ tâm chưa phụ (1)
- Quyển 2 - Chương 160: Sơ tâm chưa phụ (2)
- Quyển 2 - Chương 161: Chiến công đầu (1)
- Quyển 2 - Chương 162: Chiến công đầu (2)
- Quyển 2 - Chương 163: Tin tức
- Quyển 2 - Chương 164: Dân chạy nạn
- Quyển 2 - Chương 165: Gai
- Quyển 2 - Chương 166: Vấn an (1)
- Quyển 2 - Chương 167: Vấn an (2)
- Quyển 2 - Chương 168: Diện thánh (1)
- Quyển 2 - Chương 169: Diện thánh (2)
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tàng Phong
Quyển 2 - Chương 67 : Quảng Lâm Quỷ
Phía bắc Đại Chu, phía Tây Trần quốc.
Lại một mảnh thổ địa bao la bát ngát.
Hai trăm năm trước, Đại Sở quốc sụp đổ vì thiên hạ đại loạn, hóa thành ba nước. Trung Nguyên là Chu, Đông Bắc là Trần, mà Tây Bắc chính là Đại Hạ.
Đại Hạ thượng võ, nhiều năm qua Đại Hạ đã vén lên rất nhiến chiến sự ở biên cảnh, trong đó xuất hiện không ít quân vương vĩ đại mưu lược sự nghiệp to lớn, chăm lo việc nước, hôm nay triều Đại Hạ có thể nói là đứng đầu ba nước Hạ Chu Trần, mà hai nước Chu Trần phải liên thủ mới có thể chống lại Đại Hạ.
Nhưng nói ra cũng kỳ lạ, triều Đại Hạ vốn thượng võ như thế, quốc sư lại là một vị hòa thượng.
Bất quá lúc này đã trôi qua hơn trăm năm, bất kể mỗi đời quân vương triều Đại Hạ hùng tài vĩ lược ra sao, lại không dám lật bỏ vị trí quốc sư của Không Huyền. Có người nói là vì tôn kính vị tiền bối cùng tổ tiên sáng lập triều Hạ năm đó, cũng có người nói là vì vị quốc sư kia còn tiếp tục tồn tại, nhưng không biết dạo chơi nơi nào.
Nhưng bất kể chân tướng thế nào, Hoàng Đế không mở miệng thì mọi người cũng không thể chỉ trích chuyện này.
Bởi vậy ở Đại Hạ triều nếu chủ đề có liên quan đến vị quốc sư kia, mọi người xưa nay đều giữ kín như bưng.
Mà Ẩn Tự được xem là quốc giáo của triều Đại Hạ hiển nhiên nước lên thì thuyền lên, khách hành hương đến đây mỗi ngày liền đủ để cho chùa miểu vàng son lộng lẫy này trở thành chỗ giàu có nhất trong Đại Hạ.
Theo lý, có một cái chùa chiền như vậy ở đây, chùa miểu bình thường đều phải tránh xa, dù sao hòa thượng cũng phải ăn cơm, không có tiền nhan đèn, chẳng phải hòa thượng cũng chết đói
Nhưng hết lần này tới lần khác ở một đỉnh núi nhỏ cách Ẩn Tự chưa tới năm mươi dặm lại có một cái chùa chiền hoang tàn tọa lạc.
Chùa chiền rất nhỏ, niên đại cũng rất là cổ xưa.
Thế cho nên chữ trên tấm bảng nơi cửa sân cũng bị ăn mòn không rõ, chỉ có thể mơ hồ trông thấy hai chữ Huyền Thiên.
Trong nội viện có một viên gốc cây già, không biết tên nó là gì, nhưng lại sinh trưởng cực kỳ xanh tốt, lúc này đã mùa đông, lá cây rơi xuống đất phủ kín toàn bộ thiền viện, lại không có ai quét dọn.
"Hai trăm năm trước, một vị cao tăng mắt thấy thiên hạ xảy ra đại loạn, đứng sừng sững trước tượng Phật Đà."
"Gã chấp nhận đi đường dài."
"Phật không hướng đông, ta liền tới tây."
Lúc này, giọng nói già nua vang lên bên trong chùa, thanh âm kia khàn khàn lại trầm thấp, giống như âm thanh của cành khô chồng chất nhau trong rừng rậm khi dùng chân đạp lên.
Bên trong chùa, một tiểu hòa thượng mày rậm mắt to nhìn lão hòa thượng đang híp măt trước mặt mình, lại nhìn một cái tượng Phật duy nhất còn lại bên trong chùa chiền rồi hỏi.
"Ừ, gã đi về phía tây làm gì?"
"Gặp Phật để hỏi." Lão hòa thượng đáp lại.
"Gã gặp được Phật ư?" Tiểu hòa thượng lại hỏi.
"A...."
Lão hòa thượng híp con mắt, tựa như đã ngủ.
"Vậy cuối cùng, gã có thể phổ độ chúng sinh ư?" Tiểu hòa thượng lại hỏi, đầu bắt đầu nghiêng qua, thần tình trên mặt cực kỳ nghiêm túc.
"A...." Lão hòa thượng lại đáp lại.
Ánh mắt vẫn không hề có ý mở ra.
"Gạt người!" Lúc này, lông mày tiểu hòa thượng bỗng nhiên nhíu lại, hắn bĩu môi khua quai hàm lên, vẻ mặt bất mãn, dùng tiếng nói trong trẻo của hắn quát.
"Ừ" Lão hòa thượng mở mắt ra, lão giống như thức tỉnh từ sau giấc ngủ say, vẻ mặt nghi hoặc nhìn tiểu hòa thượng.
"Phía tây rõ ràng chính là Thập Vạn Đại Sơn, chỗ đó chỉ có yêu ma, sao có thể có Phật Đà!"
Tiểu hòa thượng lòng đầy căm phẫn hỏi.
"Quản gã làm chi." Lão hòa thượng mất hết hứng thú, khoát tay áo, vươn chiếc đũa kẹp đồ ăn trên bàn, món thịt gà thượng hạng kia, dùng nấu thành chậm lửa, mùi vị cực kỳ đậm đà.
"Khách hành hương trong nội viện này vốn cũng không nhiều, chuyện xưa thiệt giả có liên quan gì tới ngươi, ngươi chỉ cần ghi nhớ chuyện xưa này, đợi đến ngày lão tử viên tịch, ngươi dựa vào cái chuyện xưa này tiếp tục lừa gạt kiếm tiền nhan đèn, bằng không thì, ngươi cũng phải nhịn đói thôi." Nói xong lão hòa thượng bỏ miếng thịt gà kia vào trong chén của tiểu hòa thượng.
"A..." Tiểu hòa thượng sững sờ,
Hắn kẹp miếng thịt gà lên bỏ vào trong miệng, chỉ cảm thấy thật là mỹ vị.
"Cũng đúng."
Hắn khẽ gật đầu, cảm thấy mỹ mãn, nhưng rất nhanh lại lắc đầu.
"Chờ ngươi viên tịch rồi, ta phải rời khỏi nơi đây, đi ra bên ngoài."
Nói xong, trong mắt tiểu hòa thượng lộ ra một cỗ lửa nóng, dường như có chút ham mê không kìm được đối với nơi phồn hoa bên ngoài kia.
"Ly khai nơi đây làm gì" Tay cầm đũa của lão giả khẽ run rẩy một cái, lập tức bất động thanh sắc mà hỏi.
"Hàng yêu phục ma, phổ độ chúng sinh." Tiểu hòa thượng nghiêng cái đầu, không cần nghĩ ngợi hồi đáp.
"Bên ngoài không có gì tốt, ở trong chùa miểu này đăng thanh cổ Phật, làm bạn với Phật Tổ không tốt sao?" Lão hòa thượng vê lên một miếng thịt gà, một đường kim quang mà người thường khó có thể nhận ra cùng lúc đó tuôn ra từ trong cơ thể lão.
Thân thể tiểu hòa thượng dừng lại một chút, thần tình bỗng nhiên có chút hoảng hốt.
Chẳng biết tại sao trong đầu mới còn cao hứng vào một khắc này dường như cũng không còn quá quan trọng rồi.
"Cũng không tệ, vậy ta ở lại đây đi." Tiểu hòa thượng nhẹ gật đầu.
...
Tuổi tác của lão hòa thượng đã rất lớn.
Lớn tới trình độ nào thì không ai có thể nói rõ, ngay cả bản thân lão hòa cũng không thể nhớ chính xác.
Ba ngày sau, lão hòa thượng nằm ở trên giường, không thể đứng người dậy, tất cả những chuyện này đều có vẻ là điều đương nhiên.
"Có phải ngươi sẽ chết không?" Tiểu hòa thượng ở trên đầu giường nhìn hào quang trong mắt lão hòa thượng càng lúc càng ảm đạm, nói.
Trên mặt của hắn không hề có một chút bi thương, chỉ nồng đậm khó hiểu.
Hắn tuy biết rõ mọi người đều sẽ chết.
Nhưng thứ gọi là chết.
Đến tột cùng là cái gì, hắn lại nghĩ mãi mà không rõ.
"Ừ. Ta chuẩn bị chết rồi." Lão hòa thượng gian nan khẽ gật đầu, ngữ khí bình thản vô thường, giống như đang trần thuật một chuyện nhỏ không hề quan trọng. Nhưng ánh mắt của lão lại nhìn chằm chằm vào đứa bé trước mặt, thần tình phức tạp, như có lo lắng, như có không muốn.
"Ngươi đang sợ ta ư?" Tiểu hòa thượng dường như hiểu được vài phần thần tình của lão hòa thượng, hắn không kìm được nhíu mày.
"Dưới người là Diêm la, đỉnh đầu có Thần minh. Hành tẩu thế gian, người phương nào đều đủ để kính sợ." Lão hòa thượng nói lời sầu thảm, thanh tuyến khàn khàn, thậm chí ngay cả thần tình trên mặt cũng dần dần trở nên hoảng hốt.
Tiểu hòa thượng lại nhíu mày, lão hòa thượng luôn ưa thích nói chút lời, chẳng biết tại sao hắn lại không thể hiểu nổi.
Hắn chỉ biết nếu như lão hòa thượng rời đi, cái thiền viện này liền chỉ còn một mình hắn.
Vậy tình cảnh kia sẽ như thế nào đây.
Tiểu hòa thượng suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ rất là cô đơn lạnh lẽo.
Mà hắn ghét nhất chính là cô đơn lạnh lẽo.
Vì vậy sau một lúc hơi hơi chần chờ, hắn vẫn trương miệng hỏi: "Lão gia hỏa, sau khi ngươi chết, ta có thể rời khỏi nơi đây ư?"
Người chết mọi chuyện đều chấm dứt, theo lý lúc đó đã tự do, chính là điều tiểu hòa thượng tâm tâm niệm niệm.
Nhưng không biết tại sao, hắn cảm thấy mình nhất định phải đạt được lão hòa thượng cho phép, hắn mới có thể rời khỏi nơi đây.
Lão hòa thượng đã hấp hối sắp chết, thần sắc trên mặt lão gần như ngốc trệ, hào quang trong mắt dần dần buông lỏng.
Từng màn chuyện cũ nổi lên trong lòng, giống như lưu ảnh lướt qua tầm mắt lão.
Lão đã sống quá lâu, lâu đến mức những chuyện lão đã trải qua hầu hết đều trở nên mơ hồ.
Mà chỉ duy nhất một khoảnh khắc vẫn nguyên vẹn trong trái tim lão, mỗi một đóa hoa, mỗi một gốc cây cỏ, đến nỗi mỗi một cơn gió nhẹ chỗ đó lão đều nhớ rất rõ.
Chỗ đó, một tăng nhân trẻ tuổi mặc áo cà sa đỏ thẫm viền vàng, thân cỡi ngựa trắng, nhắm hướng tây mà đi.
Trên thành quách phía sau, một vị nữ tử xinh đẹp như hoa đào khóc đến lê hoa đái vũ.
Trước khi bóng lưng của gã biến mất ở đường chân trời, nàng rốt cuộc không kìm được hô: "Đông Quân ca ca, nếu có kiếp sau, thật tốt nếu ngươi có thể lấy ta!"
Tăng nhân nghe thấy lời nói của nàng, nhưng gã không quay đầu lại, cũng không dám quay đầu lại.
Gã chỉ sợ lần này, Phật không gặp mình, chúng sinh không thể phổ độ.
Mà lần từ biệt này, khoảng chừng hai trăm năm.
Mà câu trả lời này, cũng chậm tới chừng hai trăm năm.
Nhưng nó rốt cuộc vẫn phải tới.
Ngay sau đó lão hòa thượng vốn đã gần cái chết, khóe miệng bỗng nhiên vẽ ra nụ cười tựa như gió xuân.
"Tốt."
Trong cổ họng khô khốc của lão phun ra một thanh tuyến cũng rất khàn đặc, sau đó lão mang theo vẻ thỏa mãn nào đó, nhắm hai mắt lại.
Tiểu hòa thượng nghe vậy mặt mày hớn hở.
Hắn đào một cái hố bên cạnh gốc cây già trong thiền viện, vùi thi thể lão hòa thượng vào bên trong, lại dựng lên một tấm bia đá, vốn định viết tên lão hòa thượng lên, chợt nghĩ đường như cho tới bây giờ mình cũng không biết tên của lão, ngay sau đó liền dứt khoát khoát tay áo, đi vào trong phòng thu xếp hành lí ít ỏi của mình lại, nhanh nhẹn ra khỏi thiền viện.
Nói đến kỳ quái, tiểu hòa thượng mới đi ra khỏi thiền viện vài bước, trước mặt liền có một vị nam tử trung niên mặc áo đen, khuôn mặt cương nghị đi tới.
"Tiểu sư phụ tính đi nơi nào?" Nam tử kia thấy tiểu hòa thượng cũng kỳ quái, cực kỳ quen thuộc hỏi.
Tiểu hòa thượng nhìn nam nhân kia một cái, cảm thấy có chút quen mắt, dường như là một trong số ít khách hành hương của thiền viện.
"Bên ngoài, hàng yêu trừ ma, phổ độ chúng sinh." Tiểu hòa thượng nghiêng cái đầu liền đáp lại.
"Bên ngoài là nơi nào, hàng Yêu ra sao?" Nam nhân lại hỏi.
Tiểu hòa thượng sững sờ, lúc này mới nhớ lại dường như mình không có chỗ để đi, ngay sau đó hắn đưa tay ra làm dáng hoa sen, trong miệng phun ra vài ngữ điệu không lưu loát lại đen tối khó hiểu, sau đó sắc mặt lại vui vẻ.
"Đã có, Linh Lung Các Đại Chu, có một Đại Yêu, ta liền đi diệt trừ nó!" Tiểu hòa thượng hào hứng nói, lập tức cũng không nhìn nam tử kia, đạp lên đường liền muốn rời đi.
Nam tử cũng không ngăn trở, nhưng lúc tiểu hòa thượng kia sắp đi xa, lại chợt hỏi.
"Xin thỉnh giáo tục danh của tiểu sư phụ."
"Họ Quảng Lâm, tên một chữ Quỷ." Tiểu hòa thượng kia cũng không quay đầu lại cao giọng nói, mà thân thể đã sớm biến mất ở giữa núi rừng.
Nam nhân nghe vậy, mỉm cười, liền xoay người qua đi tới trong tòa thiền viện này một lần nữa.
...
Nam nhân lặng im nhìn tòa thiền viện rách nát này, nhìn lá rụng đầy đất, nhìn tượng Phật tóc vàng, bộ dáng nghiêm nghị, giống như đang bái lễ Thánh hiền.
Mà ánh mắt cuối cùng lại rơi vào trên bia mộ không tên bên gốc cây già kia.
Y thở dài một hơi, hơi hơi suy tư, liền đi đến bên cạnh bia mộ kia.
Y lập tức vươn tay mình ra, đặt trên tấm bia mộ kia, ngay sau đó một dòng chữ như được viết bằng bút lông liền hiện lên bên trên bia mộ.
Trên tấm bia đá kia hiện lên.
Mộ Lý Đông Quân, Thánh tăng Đại Sở, Quốc sư Đại Hạ.
Ngày hai mươi mốt tháng mười hai năm nay.
Hoàng đế Đại Hạ Lý Du Lâm từ lúc đăng cơ đến nay luôn luôn lo triều chính, chưa hề có nửa phần lười biếng, ngày hôm nay lại không vào triều.
Đại thần có chuyện quan trọng bẩm báo khó khăn lắm mới hỏi ra, sáng sớm ngày hôm nay hoàng đế đã ra khỏi hoàng cung.
Thần thái trước khi xuất phát của y rất hấp tấp, mặc một bộ áo đen.
Dường như là đi tiễn biệt người nào đó.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Ăn mày hỏi mệnh
- Quyển 1 - Chương 2: Dê mập nên làm thịt, người mạnh thì chết
- Quyển 1 - Chương 3: Vì còn sống thì tốt hơn
- Quyển 1 - Chương 4: Áo xanh bào tím tụ Sâm La
- Quyển 1 - Chương 5: Lời hứa của thiếu niên đáng giá nghìn vàng
- Quyển 1 - Chương 6: Một cái đầu lâu tốt
- Quyển 1 - Chương 7: Hai nửa sống chết
- Quyển 1 - Chương 8: Từ Hàn kính dâng
- Quyển 1 - Chương 9: Hữu giới mệnh hảo thủ, vô giới đầu nan cầu
- Quyển 1 - Chương 11: Phản bội chạy trốn!
- Quyển 1 - Chương 12: Đưa ngươi về nhà
- Quyển 1 - Chương 13: Lão nhân cùng mèo đen
- Quyển 1 - Chương 14: Thương Hải Lưu
- Quyển 1 - Chương 15: Phương pháp cá sống ướp muối
- Quyển 1 - Chương 16: Là Yêu không phải mèo
- Quyển 1 - Chương 17: Họa phúc tương y
- Quyển 1 - Chương 18: Sài lang ẩn núp
- Quyển 1 - Chương 19: Thật ư?
- Quyển 1 - Chương 20: Nhạc Phù Dao trong thành Thiên Đấu, Diễn Thiên Thu trên Ly Sơn tông
- Quyển 1 - Chương 21: Biến cố kinh hoàng
- Quyển 1 - Chương 22: Trường Dạ Ty
- Quyển 1 - Chương 23: Chờ thời mà động
- Quyển 1 - Chương 24: Quỷ Bồ Đề
- Quyển 1 - Chương 25: Ngươi muốn học kiếm sao?
- Quyển 1 - Chương 26: Đại Diễn kiếm chủng
- Quyển 1 - Chương 27: Tất cả đều bình yên
- Quyển 1 - Chương 28: Gió tuyết cố nhân đến
- Quyển 1 - Chương 29: Thiên Sách phủ
- Quyển 1 - Chương 30: Trời cho ta sinh mệnh, tất có điều nhiệm kỳ
- Quyển 1 - Chương 31: Đại Quân có dám đánh cuộc
- Quyển 1 - Chương 32: Thương Hải Phó Đông Lưu
- Quyển 2 - Chương 1: Dê bò lại cứ thích kết bầy, hổ báo đã đơn độc từ nhỏ
- Quyển 2 - Chương 2: Ân oán năm đó
- Quyển 2 - Chương 3: Trường An vào đêm
- Quyển 2 - Chương 4: Dạ vấn
- Quyển 2 - Chương 5: Diệp Hồng Tiên phẫn nộ
- Quyển 2 - Chương 6: Tiệc nhưng là tiệc không vui
- Quyển 2 - Chương 7: “Đom đóm chói lọi hơn nhật nguyệt, kiến càng vượt qua được biển lớn”
- Quyển 2 - Chương 8: Lấy sọ làm nón máu làm giáp, kiếm đi ba thước ngừng quỷ khóc
- Quyển 2 - Chương 9: Tâm tư của Diệp Hồng Tiên
- Quyển 2 - Chương 10: Khách Linh Lung Các tới thăm
- Quyển 2 - Chương 11: Nguyên Quy Long
- Quyển 2 - Chương 12: Yêu đơn phương
- Quyển 2 - Chương 13: Đẹp không?
- Quyển 2 - Chương 14: Vị chia mặn nhạt, người phân thiện ác
- Quyển 2 - Chương 15: Có câu:"thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư"
- Quyển 2 - Chương 16: Cẩm nang diệu kế của Từ Hàn
- Quyển 2 - Chương 17: Làm sao phá cục, chỉ có tử đấu
- Quyển 2 - Chương 18: Cánh tay phải kia
- Quyển 2 - Chương 19: Nghịch chiến
- Quyển 2 - Chương 20: Nảy mầm
- Quyển 2 - Chương 21: Ta không phục
- Quyển 2 - Chương 22: Chiến trời
- Quyển 2 - Chương 23: Sở Cừu Ly
- Quyển 2 - Chương 24: Trên Linh Lung Các mỗi người một vẻ
- Quyển 2 - Chương 25: Thiên hạ là bàn cờ
- Quyển 2 - Chương 26: Thân phận của Sở Cừu Ly
- Quyển 2 - Chương 27: Tình yêu chớm nở
- Quyển 2 - Chương 28: Đạo Thánh môn
- Quyển 2 - Chương 29: Trộm cũng có đạo
- Quyển 2 - Chương 30: Thiếu niên trẻ máu nóng
- Quyển 2 - Chương 31: Chu Chương
- Quyển 2 - Chương 32: Chuyện cũ về Mục gia
- Quyển 2 - Chương 33: Phu quân của ta
- Quyển 2 - Chương 34: Tác thành
- Quyển 2 - Chương 35: Gió tuyết người không về
- Quyển 2 - Chương 36: Quân cờ dưới bàn kia
- Quyển 2 - Chương 37: Mùa xuân trong tuyết
- Quyển 2 - Chương 38: Cứu một mạng người
- Quyển 2 - Chương 39: Khách đến thăm đêm khuya
- Quyển 2 - Chương 40: Thẻ đánh bạc của Ninh Trúc Mang
- Quyển 2 - Chương 41: Cát vàng khắp nơi cốc, mưa gió muốn tới
- Quyển 2 - Chương 42: Mưu đồ Của Đồng Thiết Tâm
- Quyển 2 - Chương 43: Quy củ giang hồ
- Quyển 2 - Chương 44: Mạng của ngươi là ta cho!
- Quyển 2 - Chương 45: Quy củ trên Linh Lung Các
- Quyển 2 - Chương 46: Thân là quân tử, tâm độ tiểu nhân
- Quyển 2 - Chương 47: Cái gì nhẹ cái gì nặng?
- Quyển 2 - Chương 48: Quyết ý như thép
- Quyển 2 - Chương 49: Thiên đại cơ duyên
- Quyển 2 - Chương 50: Nữ nhân là thứ đáng sợ nhất trên đời này
- Quyển 2 - Chương 51: Đan chia ba phẩm, xưa nay giống nhau
- Quyển 2 - Chương 52: Thành Nhạn Lai
- Quyển 2 - Chương 53: Thiên Kim Đài
- Quyển 2 - Chương 54: Có vài bệnh, không thuốc nào chữa được
- Quyển 2 - Chương 55: Ván bài càng lớn
- Quyển 2 - Chương 56: Tất cả Long khí trong thiên hạ nhập cơ thể ta
- Quyển 2 - Chương 57: Trả nợ
- Quyển 2 - Chương 58: Tiền bán mạng
- Quyển 2 - Chương 59: Ác Giao
- Quyển 2 - Chương 60: Đồ đần họ Trần
- Quyển 2 - Chương 61: Giao Long? Yêu Long?
- Quyển 2 - Chương 62: Cánh tay phải của Từ Hàn
- Quyển 2 - Chương 63: Long khí!
- Quyển 2 - Chương 64 : Ngu xuẩn
- Quyển 2 - Chương 65 : Trần Huyền Cơ
- Quyển 2 - Chương 66: Biểu diễn long trọng
- Quyển 2 - Chương 67 : Quảng Lâm Quỷ
- Quyển 2 - Chương 68 : Cùng ngủ một chỗ
- Quyển 2 - Chương 69: Từ hôm nay trở đi, ngươi phải ngủ nơi này!
- Quyển 2 - Chương 70: Hổ báo? Đàn sói?
- Quyển 2 - Chương 71: Mưa xuân
- Quyển 2 - Chương 72 : Bán yêu
- Quyển 2 - Chương 73 : Thư
- Quyển 2 - Chương 74: Nam Hoang có tòa mộ
- Quyển 2 - Chương 75 : Nhân bánh? Cạm bẫy?
- Quyển 2 - Chương 76: Đại Nghịch Kiếm Điển
- Quyển 2 - Chương 77: Bức vua thoái vị
- Quyển 2 - Chương 78 : Ai không phục?
- Quyển 2 - Chương 79 : Sáu mươi năm
- Quyển 2 - Chương 80 : Vấn đề cùng đáp án
- Quyển 2 - Chương 81: "Thủ".
- Quyển 2 - Chương 82: Phương Tử Ngư ăn cá
- Quyển 2 - Chương 83: Chuông Huyền Long
- Quyển 2 - Chương 84: Ta là Quảng Lâm Quỷ
- Quyển 2 - Chương 85: Yêu ma
- Quyển 2 - Chương 86: Ta muốn hàng yêu
- Quyển 2 - Chương 87: Cực lạc
- Quyển 2 - Chương 88: Hoa sen màu đen
- Quyển 2 - Chương 89: Cao đồ của Ly Sơn
- Quyển 2 - Chương 90: Phật
- Quyển 2 - Chương 91: Lựa chọn tốt nhất
- Quyển 2 - Chương 92: Đóa hoa sen kia
- Quyển 2 - Chương 93: Núi có cây mà không có nhánh
- Quyển 2 - Chương 94: Người tốt hảo báo
- Quyển 2 - Chương 95: Lưỡng tình tương duyệt (Hai bên yêu nhau)
- Quyển 2 - Chương 96: Quyết ý!
- Quyển 2 - Chương 97: Đại nghĩa
- Quyển 2 - Chương 98: Về nhà
- Quyển 2 - Chương 99: Cái Trần quốc kia
- Quyển 2 - Chương 100: Về khoai lang
- Quyển 2 - Chương 101: Diệp Hồng Tiên nổi giận đùng đùng
- Quyển 2 - Chương 102: Đã ăn thịt rồi
- Quyển 2 - Chương 103: Chữ Tình
- Quyển 2 - Chương 104: Nhân Gian Buồn Nhất Là Chia Ly
- Quyển 2 - Chương 105: Là Ai?
- Quyển 2 - Chương 106: Mạt Lộ
- Quyển 2 - Chương 107: Con Gái Lớn Không Nên Giữ
- Quyển 2 - Chương 109: Thay Trời
- Quyển 2 - Chương 110: Đạo Lý (1)
- Quyển 2 - Chương 111: Đạo Lý (2)
- Quyển 2 - Chương 112: Vậy Không Tốt
- Quyển 2 - Chương 113: Phủ Chủ Lệnh
- Quyển 2 - Chương 114: Tinh Quang (Ánh Sao)
- Quyển 2 - Chương 115: Biện Pháp
- Quyển 2 - Chương 116: Biện Pháp Của Tống Nguyệt Minh
- Quyển 2 - Chương 117: Thiên Cơ Bất Khả Lộ
- Quyển 2 - Chương 118: Thiên Âm
- Quyển 2 - Chương 118-2: Thiên Âm (2)
- Quyển 2 - Chương 119: Đối Thoại
- Quyển 2 - Chương 120: Thỏa hiệp (1)
- Quyển 2 - Chương 121: Thỏa hiệp (2)
- Quyển 2 - Chương 122: Một ngày này (1)
- Quyển 2 - Chương 123: Một ngày này (2)
- Quyển 2 - Chương 124: Uy hiếp (1)
- Quyển 2 - Chương 126: Ngón tay mềm
- Quyển 2 - Chương 127: Phiền phức (1)
- Quyển 2 - Chương 128: Phiền phức (2)
- Quyển 2 - Chương 129: Phá rồi lại dựng
- Quyển 2 - Chương 130: Trời chiều cùng mưa đêm (1)
- Quyển 2 - Chương 131: Trời chiều cùng mưa đêm (2)
- Quyển 2 - Chương 132: Tâm tư nữ nhi luôn luôn thơ
- Quyển 2 - Chương 133: Bắt đầu (1)
- Quyển 2 - Chương 134: Bắt đầu (2)
- Quyển 2 - Chương 135: Ngươi thua (1)
- Quyển 2 - Chương 136: Ngươi thua (2)
- Quyển 2 - Chương 137: Ngươi thua (3)
- Quyển 2 - Chương 138: Ngươi thua (4)
- Quyển 2 - Chương 139: Người có họa phúc sớm chiều
- Quyển 2 - Chương 140: Khách không mời mà đến (1)
- Quyển 2 - Chương 141: Khách không mời mà đến (2)
- Quyển 2 - Chương 142: Cũng giống như vậy
- Quyển 2 - Chương 143: Thiếu phủ chủ
- Quyển 2 - Chương 144: Người tới, giết chó
- Quyển 2 - Chương 145: Dựa vào cái gì (1)
- Quyển 2 - Chương 146: Dựa vào cái gì (2)
- Quyển 2 - Chương 147: Là người đều sẽ chết
- Quyển 2 - Chương 148: Tử Tiêu
- Quyển 2 - Chương 149: Lại đến
- Quyển 2 - Chương 150: Lại nảy sinh (1)
- Quyển 2 - Chương 151: Lại nảy sinh (2)
- Quyển 2 - Chương 152: Không nỡ (1)
- Quyển 2 - Chương 153: Không nỡ (2)
- Quyển 2 - Chương 154: Ánh sao đêm đó (1)
- Quyển 2 - Chương 155: Ánh sao đêm đó (2)
- Quyển 2 - Chương 156: Có kiếm Hình Thiên
- Quyển 2 - Chương 157: Danh tự không tầm thường (1)
- Quyển 2 - Chương 158: Danh tự không tầm thường (2)
- Quyển 2 - Chương 159: Sơ tâm chưa phụ (1)
- Quyển 2 - Chương 160: Sơ tâm chưa phụ (2)
- Quyển 2 - Chương 161: Chiến công đầu (1)
- Quyển 2 - Chương 162: Chiến công đầu (2)
- Quyển 2 - Chương 163: Tin tức
- Quyển 2 - Chương 164: Dân chạy nạn
- Quyển 2 - Chương 165: Gai
- Quyển 2 - Chương 166: Vấn an (1)
- Quyển 2 - Chương 167: Vấn an (2)
- Quyển 2 - Chương 168: Diện thánh (1)
- Quyển 2 - Chương 169: Diện thánh (2)