Trùng Sinh Đô Thị An Nam - Chương 32: Anh Kiệt thất vọng
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Tiểu Linh Thuỷ
- Chương 3: Mẹ xảy ra chuyện
- Chương 4: Ông bà ngoại?
- Chương 5: Cắt đứt quan hệ
- Chương 6: Cút!
- Chương 7: Người gì mà lạnh lùng
- Chương 8: Đến lớp
- Chương 9: Không học cũng giỏi
- Chương 10: 10 điểm
- Chương 11: Đột phá
- Chương 12: Đứng lại!
- Chương 13: Nữ võ sư
- Chương 14: Võ đạo giới, tông sư?
- Chương 15: Chữa trị kinh mạch
- Chương 16: Thiếu niên thiên tài
- Chương 17: Hết cách
- Chương 18: Đến chữa bệnh?
- Chương 19: Thiên tài vô dụng?
- Chương 20: Tà Ma Chú Pháp
- Chương 21: Đi đấu giá hội
- Chương 22: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 23: Bằng vào bọn mày sao?
- Chương 24: Tao đánh mày, mày có phục không?
- Chương 25: Quản lý đến rồi!
- Chương 26: Song thuật dược sư
- Chương 27: Lôi Long Địa Chấn
- Chương 28: Võ đại sư
- Chương 29: Trung kỳ đỉnh phong
- Chương 30: Trên xe đánh người
- Chương 31: Dạy mày một chút phép tắc
- Chương 32: Anh Kiệt thất vọng
- Chương 33: Đe dọa ta cố nhân, chết!
- Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
- Chương 35: Đem bắt giữ lại
- Chương 36: Nội kình ngoại phóng, võ đạo tông sư?
- Chương 37: Ta muốn về với mẹ
- Chương 38: Một chiêu bại!
- Chương 39: Thiếu tướng đặc ân
- Chương 40: Cậu ta chính là tông sư!
- Chương 41: Trần Hải Trình
- Chương 42: Một người đẩy lui ba người
- Chương 43: Đồ Keo kiệt
- Chương 44: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
- Chương 45: Tông sư oai, không thể nhục!
- Chương 46: Ta nhưng là giới tính bình thường
- Chương 47: Ngũ tinh trận pháp, truyền tống trận
- Chương 48: Có dám cùng ta đánh 300 hiệp?
- Chương 49: Ta đột phá!
- Chương 50: Gián điệp?
- Chương 51: Tôi không có quyền phán xét các cậu?
- Chương 52: Thực chiến giả
- Chương 53: Lê Ánh Nguyệt, Nguyễn Thành Dương
- Chương 54: Nguyễn Khánh? Là cái thá gì?
- Chương 55: Một niệm đổi một tay
- Chương 56: Tát
- Chương 57: Tự cao tự đại
- Chương 58: Ngành đặc biệt
- Chương 59: Hắc Bang!
- Chương 60: Mưu đồ Của nhà họ Trần
- Chương 61: Sát thủ bắn tỉa
- Chương 62: Liên Hoàn Sát
- Chương 63: Chiến sát thủ!
- Chương 64: Hàng hoặc tử?
- Chương 65: Đến lúc trả lễ
- Chương 66: Anh Kiệt đến!
- Chương 67: Nguyễn Kiên vs Tần Thanh Nguyên!
- Chương 68: Trần gia, diệt!
- Chương 69: Tin chấn động
- Chương 70: Tra, tra, tra!
- Chương 71: Vây bắt?
- Chương 72: Chu Thái nổi giận
- Chương 73: Gan to bằng trời
- Chương 74: Võ Anh Vương đến
- Chương 75: Lần sau gặp lại... Sẽ có một trận chiến!
- Chương 76: Truyền thuyết Thần Cảnh
- Chương 77: Đại hội võ thuật đến!
- Chương 78: Quần hùng hội tụ
- Chương 79: Nửa đêm ngươi mang cháu gái vào phòng ta là có ý gì?
- Chương 80: Tà Ma Chú Pháp, chính chủ xuất hiện?
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trùng Sinh Đô Thị An Nam
Chương 32: Anh Kiệt thất vọng
Trong quán Karaoke bây giờ mấy người sinh viên đều đem Anh Kiệt làm tâm điểm tiêu khiển, vừa rồi cũng chính do Anh Kiệt sỉ nhục bọn họ mặc đồ rác rưỡi, đó cũng là lỗi của họ
Vừa lúc Anh Kiệt bước vào thì đã bị coi thường, cho dù hắn thân mặc đồng phục học sinh thì làm sao? Có cần phải hỏi nhà không có tiền ư? Là chính bọn người này kiếm cớ gây sự trước.
Mà bây giờ Anh Kiệt hắn muốn rời khỏi đây chính là muốn tốt cho bọn chúng, nào ngờ bọn chúng không biết điều ngang nhiên chặn đường không cho Anh Kiệt rời đi
"Muốn dạy tao? Mày đủ tư cách ư?" Anh Kiệt nghe xong cũng bất ngờ, một tên phàm nhân như Chu Hào cũng muốn dạy một vị 800 tuổi phép tắc
Phải biết nếu như Anh Kiệt còn ở Tiên giới thì Chu Hào bây giờ đã là cổ thi thể rồi, nhưng mà hiện tại đang ở địa cầu Anh Kiệt cho dù giết được Chu Hào cũng sẽ dính rắc rối với nhà nước, hắn chỉ là đang muốn xem mấy đứa trẻ con muốn dạy một vị lão tổ như thế nào mà thôi, giết Chu Hào dễ như trở bàn tay, thậm chí hắn bây giờ có giết chết Chu Hào thì có rất nhiều cách
Chính là năm xưa hắn học qua một vị cao nhân Nguyên Anh chỉ cho hắn vài thuật pháp đồ sát thần không biết quỷ không hay, bất quá năm đó vị cao nhân kia đột phá Đế Cảnh thất bại, thân xác bị hủy mà thần hồn thì bị kẻ địch rình rập tranh thủ thời cơ nắm giữ đem đi luyện chế thành quỷ hồn, Nguyên Anh cứ thế thành nô bộc
Anh Kiệt nhớ tới đây thì lắc đầu, chuyện này sau này hắn sẽ thay đổi. Bây giờ chính là muốn xem mấy tên hề này nhảy nhót
Mà Chu Hào nghe Anh Kiệt nói không đủ tư cách, giật mình xong cười to
"Haha! Tao không đủ tư cách? Một thằng trẻ ranh nói tao không đủ tư cách! Bọn bây có thấy chưa?"
Chu Hào muốn tìm người hùa theo cười Anh Kiệt, nào ngờ lúc này mọi người nhìn hắn phũ phàng nói "Nó nói đúng mà, mày học hành có ra quái gì đâu mà đòi dạy nó phép tắc?" Trần Hải Bân khoái chí cười nói
Làm cho Chu Hào mặt tối sầm lại, trong lòng nghĩ bạn bè cái đếch gì?
Nhưng mà tiếp theo đó Trần Hải Bân ho một cái, nhìn Anh Kiệt nhếch mặt lên nói
"Chu Hào nói không sai, mày quá mất lịch sự cho nên bọn tao cần thay cha mẹ mày dạy dỗ lại, vừa rồi mày vừa sỉ nhục bọn tao thì lập tức quỳ xuống xin lỗi, nếu không hôm nay mày không ra được khỏi đây!" Trần Hải Bân nói ra khí thái hào hùng, soái ca tuấn kiệt làm cho các nàng ngồi đằng kia mê mẫn
"Trần Hải Bân không hổ danh là con của thầy hiệu phó ở trường THPT Nguyễn Trãi, cho dù là đang học ở Sài Gòn nhưng khi về đây chính là con ông cháu cha, nhà anh ta rất có thế lực trong sở giáo dục. Nếu như đã đắc tội thì rất khó mà thoát được, xem ra thằng nhóc kia khổ thân rồi!" một cô gái cầm đũa gắp thịt nướng vừa ăn vừa lắc đầu bình luận
"Ừm, tui cũng có nghe qua, năm trước ở Sài Gòn có một đàn anh lỡ tay dành bạn gái với Trần Hải Bân thì bị cha của Trần Hải Bân đem phanh phui gia thế của anh ta ra, nói cái gì mà vô giáo dục không có đạo đức, đem luôn cha mẹ đàn anh kia ra mắng như tát nước, ngược lại họ không dám nói lại câu nào, ngày hôm sau thì nghe đồn đàn anh đó bị gia đình chuyển trường!"
"Haha, vậy thì xem thằng nhóc này chính là nạn nhân thứ hai đi" một người khác cười lạnh nhìn Anh Kiệt sắp xảy ra chuyện, rất hưng phấn
Mà Trần Hải Bân nói xong ưỡn ngực thêm một chút, làm ra vẻ cao cao tại thượng không ai dám đụng, cho dù là Chu Hào bối cảnh khá một chút cũng không dám động chạm đến Trần Hải Bân, hai nhà có vẻ tương đương về tiền bạc nhưng mà thế lực thì Trần Hải Bân nhỉnh hơn
Chu Hào nghe Trần Hải Bân nói cũng lập tức vui mừng, hắn cũng muốn Anh Kiệt quỳ xuống xin lỗi. Nhưng mà nếu như Anh Kiệt càng làm tới không muốn hối lỗi thì hắn càng mừng, bởi vì hắn biết nếu hắn không xử Anh Kiệt thì Trần Hải Bân cũng sẽ xử
timviec taitro
"Ha?"
Anh Kiệt lắc đầu thở dài, hắn tưởng mấy tên này muốn trị hắn như thế nào, hóa ra là muốn hắn quỳ xin lỗi, Anh Kiệt trong lòng cảm thấy thất vọng, quá nhạt nhẽo
"Mày thở dài cái gì?" Chu Hào thấy Anh Kiệt thở dài, không hiểu liền hỏi
"Tao thở dài chính là bọn mày não quá bé, chỉ là quỳ xuống xin lỗi thôi sao? Quá thất vọng, nếu là tao thì tao sẽ đánh cho tất cả bọn mày không đứng lên nổi, tốt nhất là đem hai chân đập gãy đi về sau khỏi ra ngoài sủa bậy bạ!"
Anh Kiệt thản nhiên nói, vẻ mặt lạnh nhạt như đang nói một chuyện quá bình thường, không có gì quá đáng! Nhưng hắn lời vừa nói xong, trong phòng một mãnh yên lặng.
Chu Hào nóng cả mặt, hắn không ngờ Anh Kiệt lại dã man như thế. Mà Trần Hải Bân hết hồn luôn, hắn như bị sét đánh đứng đơ người tại chổ trợn mắt nhìn Anh Kiệt, không chỉ hắn. Còn có mấy cô gái cùng Như Hậu và Nguyễn Vy cũng trợn mắt ngoác mồm lấy tay che miệng nhỏ, nhất là cô gái vừa rồi ăn uống ngon lành làm rơi miếng thịt thứ ba lúc nào không hay biết
"Cái này... Cũng quá bạo lực đi!" mấy người nữ than thở, nhìn Anh Kiệt khinh miệt, trong lòng không khỏi nghĩ Anh Kiệt lòng dạ dã thú
Người này còn trẻ mà lòng dạ quá ác! Không thể để tồn tại được
Lập tức bọn họ hướng ánh mắt về phía Trần Hải Bân, mong cho hắn đem cái tiểu ác ma này đánh đổ. Đúng như họ nghĩ, Trần Hải Bân khẽ nhích chân một cái hướng đến gần Anh Kiệt, đứng sát bên nhau hiện ra một thanh niên cao ráo soái ca và một thằng nhóc học sinh thấp hơn một chút, Trần Hải Bân ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống Anh Kiệt, còn Anh Kiệt tựa như không thấy Trần Hải Bân đang chắn trước người hắn, ngước nhìn cũng không thèm, ánh mắt vô hỉ vô bi sâu không thấy đáy.
Vừa lúc Anh Kiệt bước vào thì đã bị coi thường, cho dù hắn thân mặc đồng phục học sinh thì làm sao? Có cần phải hỏi nhà không có tiền ư? Là chính bọn người này kiếm cớ gây sự trước.
Mà bây giờ Anh Kiệt hắn muốn rời khỏi đây chính là muốn tốt cho bọn chúng, nào ngờ bọn chúng không biết điều ngang nhiên chặn đường không cho Anh Kiệt rời đi
"Muốn dạy tao? Mày đủ tư cách ư?" Anh Kiệt nghe xong cũng bất ngờ, một tên phàm nhân như Chu Hào cũng muốn dạy một vị 800 tuổi phép tắc
Phải biết nếu như Anh Kiệt còn ở Tiên giới thì Chu Hào bây giờ đã là cổ thi thể rồi, nhưng mà hiện tại đang ở địa cầu Anh Kiệt cho dù giết được Chu Hào cũng sẽ dính rắc rối với nhà nước, hắn chỉ là đang muốn xem mấy đứa trẻ con muốn dạy một vị lão tổ như thế nào mà thôi, giết Chu Hào dễ như trở bàn tay, thậm chí hắn bây giờ có giết chết Chu Hào thì có rất nhiều cách
Chính là năm xưa hắn học qua một vị cao nhân Nguyên Anh chỉ cho hắn vài thuật pháp đồ sát thần không biết quỷ không hay, bất quá năm đó vị cao nhân kia đột phá Đế Cảnh thất bại, thân xác bị hủy mà thần hồn thì bị kẻ địch rình rập tranh thủ thời cơ nắm giữ đem đi luyện chế thành quỷ hồn, Nguyên Anh cứ thế thành nô bộc
Anh Kiệt nhớ tới đây thì lắc đầu, chuyện này sau này hắn sẽ thay đổi. Bây giờ chính là muốn xem mấy tên hề này nhảy nhót
Mà Chu Hào nghe Anh Kiệt nói không đủ tư cách, giật mình xong cười to
"Haha! Tao không đủ tư cách? Một thằng trẻ ranh nói tao không đủ tư cách! Bọn bây có thấy chưa?"
Chu Hào muốn tìm người hùa theo cười Anh Kiệt, nào ngờ lúc này mọi người nhìn hắn phũ phàng nói "Nó nói đúng mà, mày học hành có ra quái gì đâu mà đòi dạy nó phép tắc?" Trần Hải Bân khoái chí cười nói
Làm cho Chu Hào mặt tối sầm lại, trong lòng nghĩ bạn bè cái đếch gì?
Nhưng mà tiếp theo đó Trần Hải Bân ho một cái, nhìn Anh Kiệt nhếch mặt lên nói
"Chu Hào nói không sai, mày quá mất lịch sự cho nên bọn tao cần thay cha mẹ mày dạy dỗ lại, vừa rồi mày vừa sỉ nhục bọn tao thì lập tức quỳ xuống xin lỗi, nếu không hôm nay mày không ra được khỏi đây!" Trần Hải Bân nói ra khí thái hào hùng, soái ca tuấn kiệt làm cho các nàng ngồi đằng kia mê mẫn
"Trần Hải Bân không hổ danh là con của thầy hiệu phó ở trường THPT Nguyễn Trãi, cho dù là đang học ở Sài Gòn nhưng khi về đây chính là con ông cháu cha, nhà anh ta rất có thế lực trong sở giáo dục. Nếu như đã đắc tội thì rất khó mà thoát được, xem ra thằng nhóc kia khổ thân rồi!" một cô gái cầm đũa gắp thịt nướng vừa ăn vừa lắc đầu bình luận
"Ừm, tui cũng có nghe qua, năm trước ở Sài Gòn có một đàn anh lỡ tay dành bạn gái với Trần Hải Bân thì bị cha của Trần Hải Bân đem phanh phui gia thế của anh ta ra, nói cái gì mà vô giáo dục không có đạo đức, đem luôn cha mẹ đàn anh kia ra mắng như tát nước, ngược lại họ không dám nói lại câu nào, ngày hôm sau thì nghe đồn đàn anh đó bị gia đình chuyển trường!"
"Haha, vậy thì xem thằng nhóc này chính là nạn nhân thứ hai đi" một người khác cười lạnh nhìn Anh Kiệt sắp xảy ra chuyện, rất hưng phấn
Mà Trần Hải Bân nói xong ưỡn ngực thêm một chút, làm ra vẻ cao cao tại thượng không ai dám đụng, cho dù là Chu Hào bối cảnh khá một chút cũng không dám động chạm đến Trần Hải Bân, hai nhà có vẻ tương đương về tiền bạc nhưng mà thế lực thì Trần Hải Bân nhỉnh hơn
Chu Hào nghe Trần Hải Bân nói cũng lập tức vui mừng, hắn cũng muốn Anh Kiệt quỳ xuống xin lỗi. Nhưng mà nếu như Anh Kiệt càng làm tới không muốn hối lỗi thì hắn càng mừng, bởi vì hắn biết nếu hắn không xử Anh Kiệt thì Trần Hải Bân cũng sẽ xử
timviec taitro
"Ha?"
Anh Kiệt lắc đầu thở dài, hắn tưởng mấy tên này muốn trị hắn như thế nào, hóa ra là muốn hắn quỳ xin lỗi, Anh Kiệt trong lòng cảm thấy thất vọng, quá nhạt nhẽo
"Mày thở dài cái gì?" Chu Hào thấy Anh Kiệt thở dài, không hiểu liền hỏi
"Tao thở dài chính là bọn mày não quá bé, chỉ là quỳ xuống xin lỗi thôi sao? Quá thất vọng, nếu là tao thì tao sẽ đánh cho tất cả bọn mày không đứng lên nổi, tốt nhất là đem hai chân đập gãy đi về sau khỏi ra ngoài sủa bậy bạ!"
Anh Kiệt thản nhiên nói, vẻ mặt lạnh nhạt như đang nói một chuyện quá bình thường, không có gì quá đáng! Nhưng hắn lời vừa nói xong, trong phòng một mãnh yên lặng.
Chu Hào nóng cả mặt, hắn không ngờ Anh Kiệt lại dã man như thế. Mà Trần Hải Bân hết hồn luôn, hắn như bị sét đánh đứng đơ người tại chổ trợn mắt nhìn Anh Kiệt, không chỉ hắn. Còn có mấy cô gái cùng Như Hậu và Nguyễn Vy cũng trợn mắt ngoác mồm lấy tay che miệng nhỏ, nhất là cô gái vừa rồi ăn uống ngon lành làm rơi miếng thịt thứ ba lúc nào không hay biết
"Cái này... Cũng quá bạo lực đi!" mấy người nữ than thở, nhìn Anh Kiệt khinh miệt, trong lòng không khỏi nghĩ Anh Kiệt lòng dạ dã thú
Người này còn trẻ mà lòng dạ quá ác! Không thể để tồn tại được
Lập tức bọn họ hướng ánh mắt về phía Trần Hải Bân, mong cho hắn đem cái tiểu ác ma này đánh đổ. Đúng như họ nghĩ, Trần Hải Bân khẽ nhích chân một cái hướng đến gần Anh Kiệt, đứng sát bên nhau hiện ra một thanh niên cao ráo soái ca và một thằng nhóc học sinh thấp hơn một chút, Trần Hải Bân ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống Anh Kiệt, còn Anh Kiệt tựa như không thấy Trần Hải Bân đang chắn trước người hắn, ngước nhìn cũng không thèm, ánh mắt vô hỉ vô bi sâu không thấy đáy.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Tiểu Linh Thuỷ
- Chương 3: Mẹ xảy ra chuyện
- Chương 4: Ông bà ngoại?
- Chương 5: Cắt đứt quan hệ
- Chương 6: Cút!
- Chương 7: Người gì mà lạnh lùng
- Chương 8: Đến lớp
- Chương 9: Không học cũng giỏi
- Chương 10: 10 điểm
- Chương 11: Đột phá
- Chương 12: Đứng lại!
- Chương 13: Nữ võ sư
- Chương 14: Võ đạo giới, tông sư?
- Chương 15: Chữa trị kinh mạch
- Chương 16: Thiếu niên thiên tài
- Chương 17: Hết cách
- Chương 18: Đến chữa bệnh?
- Chương 19: Thiên tài vô dụng?
- Chương 20: Tà Ma Chú Pháp
- Chương 21: Đi đấu giá hội
- Chương 22: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 23: Bằng vào bọn mày sao?
- Chương 24: Tao đánh mày, mày có phục không?
- Chương 25: Quản lý đến rồi!
- Chương 26: Song thuật dược sư
- Chương 27: Lôi Long Địa Chấn
- Chương 28: Võ đại sư
- Chương 29: Trung kỳ đỉnh phong
- Chương 30: Trên xe đánh người
- Chương 31: Dạy mày một chút phép tắc
- Chương 32: Anh Kiệt thất vọng
- Chương 33: Đe dọa ta cố nhân, chết!
- Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
- Chương 35: Đem bắt giữ lại
- Chương 36: Nội kình ngoại phóng, võ đạo tông sư?
- Chương 37: Ta muốn về với mẹ
- Chương 38: Một chiêu bại!
- Chương 39: Thiếu tướng đặc ân
- Chương 40: Cậu ta chính là tông sư!
- Chương 41: Trần Hải Trình
- Chương 42: Một người đẩy lui ba người
- Chương 43: Đồ Keo kiệt
- Chương 44: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
- Chương 45: Tông sư oai, không thể nhục!
- Chương 46: Ta nhưng là giới tính bình thường
- Chương 47: Ngũ tinh trận pháp, truyền tống trận
- Chương 48: Có dám cùng ta đánh 300 hiệp?
- Chương 49: Ta đột phá!
- Chương 50: Gián điệp?
- Chương 51: Tôi không có quyền phán xét các cậu?
- Chương 52: Thực chiến giả
- Chương 53: Lê Ánh Nguyệt, Nguyễn Thành Dương
- Chương 54: Nguyễn Khánh? Là cái thá gì?
- Chương 55: Một niệm đổi một tay
- Chương 56: Tát
- Chương 57: Tự cao tự đại
- Chương 58: Ngành đặc biệt
- Chương 59: Hắc Bang!
- Chương 60: Mưu đồ Của nhà họ Trần
- Chương 61: Sát thủ bắn tỉa
- Chương 62: Liên Hoàn Sát
- Chương 63: Chiến sát thủ!
- Chương 64: Hàng hoặc tử?
- Chương 65: Đến lúc trả lễ
- Chương 66: Anh Kiệt đến!
- Chương 67: Nguyễn Kiên vs Tần Thanh Nguyên!
- Chương 68: Trần gia, diệt!
- Chương 69: Tin chấn động
- Chương 70: Tra, tra, tra!
- Chương 71: Vây bắt?
- Chương 72: Chu Thái nổi giận
- Chương 73: Gan to bằng trời
- Chương 74: Võ Anh Vương đến
- Chương 75: Lần sau gặp lại... Sẽ có một trận chiến!
- Chương 76: Truyền thuyết Thần Cảnh
- Chương 77: Đại hội võ thuật đến!
- Chương 78: Quần hùng hội tụ
- Chương 79: Nửa đêm ngươi mang cháu gái vào phòng ta là có ý gì?
- Chương 80: Tà Ma Chú Pháp, chính chủ xuất hiện?
- bình luận