Trùng Sinh Đô Thị An Nam - Chương 48: Có dám cùng ta đánh 300 hiệp?
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Tiểu Linh Thuỷ
- Chương 3: Mẹ xảy ra chuyện
- Chương 4: Ông bà ngoại?
- Chương 5: Cắt đứt quan hệ
- Chương 6: Cút!
- Chương 7: Người gì mà lạnh lùng
- Chương 8: Đến lớp
- Chương 9: Không học cũng giỏi
- Chương 10: 10 điểm
- Chương 11: Đột phá
- Chương 12: Đứng lại!
- Chương 13: Nữ võ sư
- Chương 14: Võ đạo giới, tông sư?
- Chương 15: Chữa trị kinh mạch
- Chương 16: Thiếu niên thiên tài
- Chương 17: Hết cách
- Chương 18: Đến chữa bệnh?
- Chương 19: Thiên tài vô dụng?
- Chương 20: Tà Ma Chú Pháp
- Chương 21: Đi đấu giá hội
- Chương 22: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 23: Bằng vào bọn mày sao?
- Chương 24: Tao đánh mày, mày có phục không?
- Chương 25: Quản lý đến rồi!
- Chương 26: Song thuật dược sư
- Chương 27: Lôi Long Địa Chấn
- Chương 28: Võ đại sư
- Chương 29: Trung kỳ đỉnh phong
- Chương 30: Trên xe đánh người
- Chương 31: Dạy mày một chút phép tắc
- Chương 32: Anh Kiệt thất vọng
- Chương 33: Đe dọa ta cố nhân, chết!
- Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
- Chương 35: Đem bắt giữ lại
- Chương 36: Nội kình ngoại phóng, võ đạo tông sư?
- Chương 37: Ta muốn về với mẹ
- Chương 38: Một chiêu bại!
- Chương 39: Thiếu tướng đặc ân
- Chương 40: Cậu ta chính là tông sư!
- Chương 41: Trần Hải Trình
- Chương 42: Một người đẩy lui ba người
- Chương 43: Đồ Keo kiệt
- Chương 44: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
- Chương 45: Tông sư oai, không thể nhục!
- Chương 46: Ta nhưng là giới tính bình thường
- Chương 47: Ngũ tinh trận pháp, truyền tống trận
- Chương 48: Có dám cùng ta đánh 300 hiệp?
- Chương 49: Ta đột phá!
- Chương 50: Gián điệp?
- Chương 51: Tôi không có quyền phán xét các cậu?
- Chương 52: Thực chiến giả
- Chương 53: Lê Ánh Nguyệt, Nguyễn Thành Dương
- Chương 54: Nguyễn Khánh? Là cái thá gì?
- Chương 55: Một niệm đổi một tay
- Chương 56: Tát
- Chương 57: Tự cao tự đại
- Chương 58: Ngành đặc biệt
- Chương 59: Hắc Bang!
- Chương 60: Mưu đồ Của nhà họ Trần
- Chương 61: Sát thủ bắn tỉa
- Chương 62: Liên Hoàn Sát
- Chương 63: Chiến sát thủ!
- Chương 64: Hàng hoặc tử?
- Chương 65: Đến lúc trả lễ
- Chương 66: Anh Kiệt đến!
- Chương 67: Nguyễn Kiên vs Tần Thanh Nguyên!
- Chương 68: Trần gia, diệt!
- Chương 69: Tin chấn động
- Chương 70: Tra, tra, tra!
- Chương 71: Vây bắt?
- Chương 72: Chu Thái nổi giận
- Chương 73: Gan to bằng trời
- Chương 74: Võ Anh Vương đến
- Chương 75: Lần sau gặp lại... Sẽ có một trận chiến!
- Chương 76: Truyền thuyết Thần Cảnh
- Chương 77: Đại hội võ thuật đến!
- Chương 78: Quần hùng hội tụ
- Chương 79: Nửa đêm ngươi mang cháu gái vào phòng ta là có ý gì?
- Chương 80: Tà Ma Chú Pháp, chính chủ xuất hiện?
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trùng Sinh Đô Thị An Nam
Chương 48: Có dám cùng ta đánh 300 hiệp?
Một cái truyền tống trận cũng làm cho Anh Kiệt thất thần nửa buổi, hắn hiện tại dám tin rằng ở địa cầu còn có người tu chân truyền thừa. Anh Kiệt không tin bản thân mình là người duy nhất xuyên không qua tiên lộ rồi lại theo tiên lộ quay về. Nhưng mà Nguyễn Thái Vương đâu để ý tâm tư của hắn, chỉ nói là vị thần cảnh kia khi lập xuống truyền tống trận cũng bị hao tổn rất nhiều nguyên khí, liền đi ẩn cư tu luyện không tái xuất phàm thế
Anh Kiệt trong lòng liền hiểu, cái kia thần cảnh có thể là kim đan kỳ cảnh giới mới bị tổn thương nguyên khí như thế, ở tu chân giới người dám lập ra truyền tống trận cũng là nguyên anh kỳ trở lên, kim đan cũng có thể nhưng có chút miễn cưỡng giống như vị thần cảnh của địa cầu này
Sau đó lão Vương bắt lấy một tên quân nhân đem tới nói báo cáo chính mình vừa tới còn dẫn theo một vị đại nhân vật, để cho tên quân nhân kia chạy vào bẩm báo, sau đó lão Vương dẫn Anh Kiệt tìm chổ nghỉ ngơi.
Tầng cao nhất bí mật quân sự quân khu, một đám già nua cùng một đám trung niên quân nhân ngồi xung quanh một cái bàn tròn lớn, tổng quát có tận 15 vị. Trên thân quân phục cùng quân hàm, cấp thấp nhất ở đây cũng là thượng tá, cho nên nói trong đây toàn là đại nhân vật cũng không sai
Mà lúc này có một vị thân mặc quân phục xanh lục trên vai khắc lấy quân hàm thiếu tướng, một bên ngực có huân chương chiến công đủ loại. Hắn đang một mực bác bỏ ý kiến về việc đưa Anh Kiệt lên làm thiếu tướng
"Đưa một cái học sinh đi làm thiếu tướng quân đội, cái này không thể nào. Thủ trưởng mau suy nghĩ kỹ lại đi!"
Mà mấy vị ngồi ở một bên lão già cũng là quân nhân, quân hàm đều là trung tướng hai bên, lộ ra ở giữa một vị lão nhân một thân một mình thượng tướng, tự nhiên chính là thủ trưởng ở đây, người trung niên kia phản bác gọi là Lý Trung năm nay khoảng trên 50, hắn mặt ngoài đeo kính giống tri thức ra còn có tu vi nội kình đỉnh phong võ giả, có thể trong tòa căn cứ này không có mấy người bằng hắn
Cho nên hắn mặc kệ các đồng chí ý kiến gì, mình tự đưa ra phản bác. Bất quá không đợi thủ trưởng lão nhân kia đáp trả, một người trung niên khác đứng lên vỗ bàn một cái nhìn Lý Trung trừng hai mắt quát lớn:
"Hừ, học sinh thì sao? Người ta chính là thuật pháp đại sư, chỉ cần có sức mạnh áp đảo chính là có thể phong chức, nói không chừng ngươi cũng không phải là đối thủ của người ta đi!" hắn gọi Hà Trọng, cũng một thân quân nhân nhưng huy chương chiến công ít hơn một chút so với Lý Trung, nhưng mà đồng cấp thiếu tướng, hắn vừa nói vừa cười lạnh nhìn Lý Trung
Lý Trung bị gia hỏa này nói vậy liền nổi giận, hắn từ lúc còn trẻ đã cố gắng học qua quân sự theo truyền thống trong nhà, kế thừa ý chí cống hiến quốc gia của tổ tiên truyền thừa, nào dễ chịu bị một cái học sinh hỉ mũi chưa sạch đứng ngang hàng? Nghe Hà Trọng nói vậy trong lòng dâng lên giận dữ nhưng vẫn cười khinh bỉ đáp lại Hà Trọng
"Ta không được? Vậy ngươi thắng được sao? Há, ngươi còn yếu hơn ta đây lấy tư cách gì nói ta a?"
Hà Trọng nghe Lý Trung nói thì mặt mày đen thui, sau đó đổi thành đỏ trừng Lý Trung quát
"Yếu con mẹ ngươi! Có dám cùng ta đánh 300 trận?"
"Hừ, ta sợ sao?" Lý Trung cũng không kém hét lại
Nhất thời trong căn cứ toàn tiếng la lét để cho mấy tên binh sĩ đi ngang hết hồn, không biết bên trong xảy ra chuyện gì. Mà ở trong căn cứ hai người Lý Trung Hà Trọng đồng loạt tạo ra áp lực cho đối phương, bất quá hai người cũng không có bị ảnh hưởng gì mà ở tại xung quanh mấy người khác thì chịu không nổi, cái này gọi trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết cũng không có sai
Nhưng mà lúc này vị thủ trưởng vốn im lặng nhìn cũng không chịu nổi, gõ tay cộc cộc lên bàn nhàn nhạt nói ra
"Hai người nếu muốn đánh nhau thì ra khu huấn luyện, đừng có ở đây làm càn!"
Lý Trung Hà Trọng nghe lão nhân thủ trưởng này nói thì giật mình, vội vàng thu lại lực lượng, nhưng mà Hà Trọng cũng không phải người chịu bỏ qua dễ dàng, hắn trừng mắt khiêu khích Lý Trung
"Ngươi dám ra ngoài đánh nhau với ta a?"
"Sợ ngươi không dám thôi a!" Lý Trung đáp trả còn đưa lên ngón giữa ngoắc ngoắc khiêu khích gấp ba lần Hà Trọng
Hà Trọng thế là bị một câu chọc giận, mặc kệ xung quanh mấy người mà phi thân nhảy lên vượt qua mặt bàn lao tới Lý Trung trước mặt, Lý Trung thấy thế cũng phi thân kéo Hà Trọng cùng nhau bay ra ngoài, cứ thế là hai người em dí anh chạy đến khi mất bóng dáng, mọi người trong phòng mới thở dài nhẹ nhõm
"Cuối cùng cũng vứt đi hai cái gia hỏa"
Có người cười khổ nói, mấy người còn lại gật gật đầu, có lẽ hai tên đó để chuyện của Anh Kiệt trôi đi đến nơi nào cũng không biết, sau đó mọi người ở đây lại moi lên chuyện cá cược xem hai người kia ai thắng, cuối cùng số người đứng về phía Lý Trung là 8, mà Hà Trọng chỉ có 4, chỉ có thủ trưởng là không có hứng thú chuyện này thầm thở dài
Ai ở đây cũng biết Lý Trung và Hà Trọng tu vi ngang nhau cùng là nội kình đỉnh phong võ giả, nếu tính ra thì Hà Trọng mạnh hơn một bậc, nhưng mà hắn đánh nhau chỉ dùng tay chứ không dùng đầu, cho nên trăm trận đều thua ở trong tay Lý Trung chuyên dùng nhu khắc cương, nhưng cũng có người hi vọng hắn thắng được một lần đây.
Anh Kiệt trong lòng liền hiểu, cái kia thần cảnh có thể là kim đan kỳ cảnh giới mới bị tổn thương nguyên khí như thế, ở tu chân giới người dám lập ra truyền tống trận cũng là nguyên anh kỳ trở lên, kim đan cũng có thể nhưng có chút miễn cưỡng giống như vị thần cảnh của địa cầu này
Sau đó lão Vương bắt lấy một tên quân nhân đem tới nói báo cáo chính mình vừa tới còn dẫn theo một vị đại nhân vật, để cho tên quân nhân kia chạy vào bẩm báo, sau đó lão Vương dẫn Anh Kiệt tìm chổ nghỉ ngơi.
Tầng cao nhất bí mật quân sự quân khu, một đám già nua cùng một đám trung niên quân nhân ngồi xung quanh một cái bàn tròn lớn, tổng quát có tận 15 vị. Trên thân quân phục cùng quân hàm, cấp thấp nhất ở đây cũng là thượng tá, cho nên nói trong đây toàn là đại nhân vật cũng không sai
Mà lúc này có một vị thân mặc quân phục xanh lục trên vai khắc lấy quân hàm thiếu tướng, một bên ngực có huân chương chiến công đủ loại. Hắn đang một mực bác bỏ ý kiến về việc đưa Anh Kiệt lên làm thiếu tướng
"Đưa một cái học sinh đi làm thiếu tướng quân đội, cái này không thể nào. Thủ trưởng mau suy nghĩ kỹ lại đi!"
Mà mấy vị ngồi ở một bên lão già cũng là quân nhân, quân hàm đều là trung tướng hai bên, lộ ra ở giữa một vị lão nhân một thân một mình thượng tướng, tự nhiên chính là thủ trưởng ở đây, người trung niên kia phản bác gọi là Lý Trung năm nay khoảng trên 50, hắn mặt ngoài đeo kính giống tri thức ra còn có tu vi nội kình đỉnh phong võ giả, có thể trong tòa căn cứ này không có mấy người bằng hắn
Cho nên hắn mặc kệ các đồng chí ý kiến gì, mình tự đưa ra phản bác. Bất quá không đợi thủ trưởng lão nhân kia đáp trả, một người trung niên khác đứng lên vỗ bàn một cái nhìn Lý Trung trừng hai mắt quát lớn:
"Hừ, học sinh thì sao? Người ta chính là thuật pháp đại sư, chỉ cần có sức mạnh áp đảo chính là có thể phong chức, nói không chừng ngươi cũng không phải là đối thủ của người ta đi!" hắn gọi Hà Trọng, cũng một thân quân nhân nhưng huy chương chiến công ít hơn một chút so với Lý Trung, nhưng mà đồng cấp thiếu tướng, hắn vừa nói vừa cười lạnh nhìn Lý Trung
Lý Trung bị gia hỏa này nói vậy liền nổi giận, hắn từ lúc còn trẻ đã cố gắng học qua quân sự theo truyền thống trong nhà, kế thừa ý chí cống hiến quốc gia của tổ tiên truyền thừa, nào dễ chịu bị một cái học sinh hỉ mũi chưa sạch đứng ngang hàng? Nghe Hà Trọng nói vậy trong lòng dâng lên giận dữ nhưng vẫn cười khinh bỉ đáp lại Hà Trọng
"Ta không được? Vậy ngươi thắng được sao? Há, ngươi còn yếu hơn ta đây lấy tư cách gì nói ta a?"
Hà Trọng nghe Lý Trung nói thì mặt mày đen thui, sau đó đổi thành đỏ trừng Lý Trung quát
"Yếu con mẹ ngươi! Có dám cùng ta đánh 300 trận?"
"Hừ, ta sợ sao?" Lý Trung cũng không kém hét lại
Nhất thời trong căn cứ toàn tiếng la lét để cho mấy tên binh sĩ đi ngang hết hồn, không biết bên trong xảy ra chuyện gì. Mà ở trong căn cứ hai người Lý Trung Hà Trọng đồng loạt tạo ra áp lực cho đối phương, bất quá hai người cũng không có bị ảnh hưởng gì mà ở tại xung quanh mấy người khác thì chịu không nổi, cái này gọi trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết cũng không có sai
Nhưng mà lúc này vị thủ trưởng vốn im lặng nhìn cũng không chịu nổi, gõ tay cộc cộc lên bàn nhàn nhạt nói ra
"Hai người nếu muốn đánh nhau thì ra khu huấn luyện, đừng có ở đây làm càn!"
Lý Trung Hà Trọng nghe lão nhân thủ trưởng này nói thì giật mình, vội vàng thu lại lực lượng, nhưng mà Hà Trọng cũng không phải người chịu bỏ qua dễ dàng, hắn trừng mắt khiêu khích Lý Trung
"Ngươi dám ra ngoài đánh nhau với ta a?"
"Sợ ngươi không dám thôi a!" Lý Trung đáp trả còn đưa lên ngón giữa ngoắc ngoắc khiêu khích gấp ba lần Hà Trọng
Hà Trọng thế là bị một câu chọc giận, mặc kệ xung quanh mấy người mà phi thân nhảy lên vượt qua mặt bàn lao tới Lý Trung trước mặt, Lý Trung thấy thế cũng phi thân kéo Hà Trọng cùng nhau bay ra ngoài, cứ thế là hai người em dí anh chạy đến khi mất bóng dáng, mọi người trong phòng mới thở dài nhẹ nhõm
"Cuối cùng cũng vứt đi hai cái gia hỏa"
Có người cười khổ nói, mấy người còn lại gật gật đầu, có lẽ hai tên đó để chuyện của Anh Kiệt trôi đi đến nơi nào cũng không biết, sau đó mọi người ở đây lại moi lên chuyện cá cược xem hai người kia ai thắng, cuối cùng số người đứng về phía Lý Trung là 8, mà Hà Trọng chỉ có 4, chỉ có thủ trưởng là không có hứng thú chuyện này thầm thở dài
Ai ở đây cũng biết Lý Trung và Hà Trọng tu vi ngang nhau cùng là nội kình đỉnh phong võ giả, nếu tính ra thì Hà Trọng mạnh hơn một bậc, nhưng mà hắn đánh nhau chỉ dùng tay chứ không dùng đầu, cho nên trăm trận đều thua ở trong tay Lý Trung chuyên dùng nhu khắc cương, nhưng cũng có người hi vọng hắn thắng được một lần đây.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Tiểu Linh Thuỷ
- Chương 3: Mẹ xảy ra chuyện
- Chương 4: Ông bà ngoại?
- Chương 5: Cắt đứt quan hệ
- Chương 6: Cút!
- Chương 7: Người gì mà lạnh lùng
- Chương 8: Đến lớp
- Chương 9: Không học cũng giỏi
- Chương 10: 10 điểm
- Chương 11: Đột phá
- Chương 12: Đứng lại!
- Chương 13: Nữ võ sư
- Chương 14: Võ đạo giới, tông sư?
- Chương 15: Chữa trị kinh mạch
- Chương 16: Thiếu niên thiên tài
- Chương 17: Hết cách
- Chương 18: Đến chữa bệnh?
- Chương 19: Thiên tài vô dụng?
- Chương 20: Tà Ma Chú Pháp
- Chương 21: Đi đấu giá hội
- Chương 22: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 23: Bằng vào bọn mày sao?
- Chương 24: Tao đánh mày, mày có phục không?
- Chương 25: Quản lý đến rồi!
- Chương 26: Song thuật dược sư
- Chương 27: Lôi Long Địa Chấn
- Chương 28: Võ đại sư
- Chương 29: Trung kỳ đỉnh phong
- Chương 30: Trên xe đánh người
- Chương 31: Dạy mày một chút phép tắc
- Chương 32: Anh Kiệt thất vọng
- Chương 33: Đe dọa ta cố nhân, chết!
- Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
- Chương 35: Đem bắt giữ lại
- Chương 36: Nội kình ngoại phóng, võ đạo tông sư?
- Chương 37: Ta muốn về với mẹ
- Chương 38: Một chiêu bại!
- Chương 39: Thiếu tướng đặc ân
- Chương 40: Cậu ta chính là tông sư!
- Chương 41: Trần Hải Trình
- Chương 42: Một người đẩy lui ba người
- Chương 43: Đồ Keo kiệt
- Chương 44: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
- Chương 45: Tông sư oai, không thể nhục!
- Chương 46: Ta nhưng là giới tính bình thường
- Chương 47: Ngũ tinh trận pháp, truyền tống trận
- Chương 48: Có dám cùng ta đánh 300 hiệp?
- Chương 49: Ta đột phá!
- Chương 50: Gián điệp?
- Chương 51: Tôi không có quyền phán xét các cậu?
- Chương 52: Thực chiến giả
- Chương 53: Lê Ánh Nguyệt, Nguyễn Thành Dương
- Chương 54: Nguyễn Khánh? Là cái thá gì?
- Chương 55: Một niệm đổi một tay
- Chương 56: Tát
- Chương 57: Tự cao tự đại
- Chương 58: Ngành đặc biệt
- Chương 59: Hắc Bang!
- Chương 60: Mưu đồ Của nhà họ Trần
- Chương 61: Sát thủ bắn tỉa
- Chương 62: Liên Hoàn Sát
- Chương 63: Chiến sát thủ!
- Chương 64: Hàng hoặc tử?
- Chương 65: Đến lúc trả lễ
- Chương 66: Anh Kiệt đến!
- Chương 67: Nguyễn Kiên vs Tần Thanh Nguyên!
- Chương 68: Trần gia, diệt!
- Chương 69: Tin chấn động
- Chương 70: Tra, tra, tra!
- Chương 71: Vây bắt?
- Chương 72: Chu Thái nổi giận
- Chương 73: Gan to bằng trời
- Chương 74: Võ Anh Vương đến
- Chương 75: Lần sau gặp lại... Sẽ có một trận chiến!
- Chương 76: Truyền thuyết Thần Cảnh
- Chương 77: Đại hội võ thuật đến!
- Chương 78: Quần hùng hội tụ
- Chương 79: Nửa đêm ngươi mang cháu gái vào phòng ta là có ý gì?
- Chương 80: Tà Ma Chú Pháp, chính chủ xuất hiện?
- bình luận