Trùng Sinh Đô Thị An Nam - Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
Chương trước- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Tiểu Linh Thuỷ
- Chương 3: Mẹ xảy ra chuyện
- Chương 4: Ông bà ngoại?
- Chương 5: Cắt đứt quan hệ
- Chương 6: Cút!
- Chương 7: Người gì mà lạnh lùng
- Chương 8: Đến lớp
- Chương 9: Không học cũng giỏi
- Chương 10: 10 điểm
- Chương 11: Đột phá
- Chương 12: Đứng lại!
- Chương 13: Nữ võ sư
- Chương 14: Võ đạo giới, tông sư?
- Chương 15: Chữa trị kinh mạch
- Chương 16: Thiếu niên thiên tài
- Chương 17: Hết cách
- Chương 18: Đến chữa bệnh?
- Chương 19: Thiên tài vô dụng?
- Chương 20: Tà Ma Chú Pháp
- Chương 21: Đi đấu giá hội
- Chương 22: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 23: Bằng vào bọn mày sao?
- Chương 24: Tao đánh mày, mày có phục không?
- Chương 25: Quản lý đến rồi!
- Chương 26: Song thuật dược sư
- Chương 27: Lôi Long Địa Chấn
- Chương 28: Võ đại sư
- Chương 29: Trung kỳ đỉnh phong
- Chương 30: Trên xe đánh người
- Chương 31: Dạy mày một chút phép tắc
- Chương 32: Anh Kiệt thất vọng
- Chương 33: Đe dọa ta cố nhân, chết!
- Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
- Chương 35: Đem bắt giữ lại
- Chương 36: Nội kình ngoại phóng, võ đạo tông sư?
- Chương 37: Ta muốn về với mẹ
- Chương 38: Một chiêu bại!
- Chương 39: Thiếu tướng đặc ân
- Chương 40: Cậu ta chính là tông sư!
- Chương 41: Trần Hải Trình
- Chương 42: Một người đẩy lui ba người
- Chương 43: Đồ Keo kiệt
- Chương 44: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
- Chương 45: Tông sư oai, không thể nhục!
- Chương 46: Ta nhưng là giới tính bình thường
- Chương 47: Ngũ tinh trận pháp, truyền tống trận
- Chương 48: Có dám cùng ta đánh 300 hiệp?
- Chương 49: Ta đột phá!
- Chương 50: Gián điệp?
- Chương 51: Tôi không có quyền phán xét các cậu?
- Chương 52: Thực chiến giả
- Chương 53: Lê Ánh Nguyệt, Nguyễn Thành Dương
- Chương 54: Nguyễn Khánh? Là cái thá gì?
- Chương 55: Một niệm đổi một tay
- Chương 56: Tát
- Chương 57: Tự cao tự đại
- Chương 58: Ngành đặc biệt
- Chương 59: Hắc Bang!
- Chương 60: Mưu đồ Của nhà họ Trần
- Chương 61: Sát thủ bắn tỉa
- Chương 62: Liên Hoàn Sát
- Chương 63: Chiến sát thủ!
- Chương 64: Hàng hoặc tử?
- Chương 65: Đến lúc trả lễ
- Chương 66: Anh Kiệt đến!
- Chương 67: Nguyễn Kiên vs Tần Thanh Nguyên!
- Chương 68: Trần gia, diệt!
- Chương 69: Tin chấn động
- Chương 70: Tra, tra, tra!
- Chương 71: Vây bắt?
- Chương 72: Chu Thái nổi giận
- Chương 73: Gan to bằng trời
- Chương 74: Võ Anh Vương đến
- Chương 75: Lần sau gặp lại... Sẽ có một trận chiến!
- Chương 76: Truyền thuyết Thần Cảnh
- Chương 77: Đại hội võ thuật đến!
- Chương 78: Quần hùng hội tụ
- Chương 79: Nửa đêm ngươi mang cháu gái vào phòng ta là có ý gì?
- Chương 80: Tà Ma Chú Pháp, chính chủ xuất hiện?
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trùng Sinh Đô Thị An Nam
Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
Trần Hải Bân chết rồi!
Mọi người trong phòng ngơ ngác chẳng hiểu gì, Trần Hải Bân tự nhiên nhảy lầu tự tử? Thần kinh hắn có vấn đề sao? Vô số người trong lòng nghĩ
Cứ nghĩ Trần Hải Bân sắp sửa dạy cho Anh Kiệt một bài học làm cho bọn họ vui mừng như đám cưới, bây giờ đột nhiên thành đám tang!
"Cái này... Tại sao?" Chu Hào môi run run ráng cất lên từ chữ muốn hỏi, nhưng mà quá yếu ớt chẳng ai nghe thấy
Vừa rồi chứng kiến cảnh có người tự tử ai mà chẳng sợ, người đang sống sờ sờ mới 1 phút trước bây giờ đã là cái xác, nhưng mà cái họ đang lo chuyện khác
"Làm sao bây giờ? Trần... Trần Hải Bân chết rồi! Chúng ta chắc chắn sẽ bị thành tình nghi!" một cô gái sợ hãi run rẩy nói
"Tui chưa muốn đi tù, tui đâu phải thủ phạm!"
"Tui cũng thế!"
"Mọi người bình tĩnh, chúng ta chờ công an đến điều tra sẽ rõ!" Chu Hào cố gắng trấn áp lòng người
Nhưng mà ở đây ai cũng hoang mang sợ hãi, họ chỉ mới là sinh viên làm sao không sợ? Bất quá chổ này vẫn còn có một người bình tĩnh đến lạ thường, cũng chính là Anh Kiệt
Bởi vì nảy giờ hắn im hơi lặng tiếng không có ai chú ý, nhưng mà lúc này bị Chu Hào nhìn thấy. Lâp tức biến thành đối tượng tình nghi trong mắt hắn
"Mày! Thằng nhóc mày đã làm gì bạn của tao? Mày có biết nó là ai không?"
Chu Hào lấy lại tinh thần nhanh chóng dùng tất cả khí thế gào hét hỏi Anh Kiệt, làm cho mọi người cũng bình tĩnh trở lại
"A đúng rồi! Vừa nảy Trần Hải Bân đứng gần nó nhất, chắc chắn là nó đã làm gì đó!"
"Không phải! Vừa rồi người đứng gần Trần Hải Bân nhất chính là cô ấy!"
"Có khi nào là cả hai cùng làm không? Nhưng mà bằng cách nào có thể làm cho Trần Hải Bân tự tử chứ?"
Mấy người bắt đầu đem Anh Kiệt và Như Hậu ra làm kẻ chủ mưu, Nguyễn Vy cũng ở một bên hết sức giải thích nhưng chẳng ai muốn nghe
Mà Chu Hào nghe mọi người nói cũng cảm thấy có lý, mặt bắt đầu căng lên muốn đem Anh Kiệt bắt giữ
"Gọi bảo vệ, nhất định phải bắt hai người này lại! Họ chính là thủ phạm!" hắn vội vàng kết luận
"Vu khống! Hai người họ chưa có làm gì tôi có thể tận mắt nhìn thấy, anh đừng có ngậm máu phun người!" Nguyễn Vy dùng hết sức hét lên phản đối
Vừa rồi cô cũng quan sát ba người họ đứng nhìn nhau đối thoại, nhưng mà cô không có thấy ba người chạm vào nhau chút nào, bây giờ bị người ta đem ra làm hung thủ, Như Hậu là bạn thân nhất của cô nên cô không thể bỏ mặc, mà Anh Kiệt là em của Như Hậu thì cũng là em của cô, cô không thể khoanh tay đứng nhìn bạn mình bị oan được.
"Hừ, cô cũng là đồng bọn của họ, ba người chính là cùng một giuộc! Tốt nhất đem cả ba bắt lại!" một cô gái khác lên tiếng nói, chính là cô nàng vừa ăn vừa xem chuyện vui vừa rồi, tên là Lê Mị.
Lê Mị tuy rằng không biết quan hệ của ba người nhưng mà vừa rồi cô thấy Nguyễn Vy cứ ra sức bao che cho hai người kia nên mới chú ý chi tiết này, lập tức phán luôn như đúng rồi
"Phải! Mau bắt lại kẻo tụi nó hại tụi mình!"
Tranh cãi không ngớt, nhưng mà phe của đối phương đông hơn Anh Kiệt. Nhất thời hai cô chị bảo vệ hắn không đủ sức mà mệt thở hổn hễn
Anh Kiệt nhìn hai người cười khổ, chuyện hắn làm chính hắn nên đứng ra. Chỉ là giết một người mà bây giờ lại có rắc rối đổ lên đầu, hắn thở dài một hơi
timviec taitro
Anh Kiệt ngầm quyết định tiến lên một bước đem hết mấy người này giết sạch, nào ngờ lúc này bên ngoài hành lang có tiếng chân dồn dập xông vào
"Rầm!"
"Tất cả giơ tay lên! Không được chống cự! Nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!"
Cảnh sát cơ động! Cảnh sát đã bắt đầu vào việc, tất nhiên đã có người gọi điện thoại. Nhưng mà do cảnh sát đột kích nên không có hú còi, làm cho mấy người trong phòng hết hồn sợ hãi, ai nấy đều giơ tay lên ôm đầu ngồi thấp xuống
Bất quá Anh Kiệt hắn từ lúc nảy thần thức đã phát hiện mấy người cảnh sát bao vây rồi, nhưng mà không có trốn đi. Hắn muốn đường đường chính chính giải quyết vụ này
Có một binh sĩ trẻ nhìn thấy Anh Kiệt còn chưa giơ tay đầu hàng, hắn quát lớn:
"Còn không mau giơ tay đầu hàng?"
Nhưng mà Anh Kiệt giống như không nghe, vẫn đứng đó liếc một cái nhìn cậu binh sĩ trẻ tuổi kia, làm cho cậu ta có cảm giác lạnh hết cả da thịt
"Nhìn... Nhìn cái gì? Mau... Mau giơ tay chịu trói nếu không sẽ bị trừng phạt!" hắn muốn đe dọa Anh Kiệt
Anh Kiệt lúc này mới mỉm cười lắc đầu, nhìn hai chị em mình một cái rồi xoay người lại, phía sau lưng có năm sáu tên cảnh sát đang chỉa súng vào hắn, Anh Kiệt lúc này đột nhiên giơ tay lên nhắm mắt cười nói
"Tôi chính là hung thủ! Mấy người này không có liên quan, cứ việc bắt tôi!"
Anh Kiệt vừa thốt lời, Như Hậu cùng Nguyễn Vy xanh mặt hoảng sợ, mà mấy người Chu Hào cũng hết sức kinh ngạc nhìn Anh Kiệt, vừa rồi họ kết án lên ba người tuy không biết đúng hay sai, cãi nhau chí chóe suốt nửa buổi không có kết cục, nhưng mà bây giờ Anh Kiệt đột ngột tự thú làm cho bọn họ bị sốc.
"Thế mà... Là nó làm thật?" trong lòng mấy người Chu Hào nhất thời có cùng dấu chẩm hỏi.
Mọi người trong phòng ngơ ngác chẳng hiểu gì, Trần Hải Bân tự nhiên nhảy lầu tự tử? Thần kinh hắn có vấn đề sao? Vô số người trong lòng nghĩ
Cứ nghĩ Trần Hải Bân sắp sửa dạy cho Anh Kiệt một bài học làm cho bọn họ vui mừng như đám cưới, bây giờ đột nhiên thành đám tang!
"Cái này... Tại sao?" Chu Hào môi run run ráng cất lên từ chữ muốn hỏi, nhưng mà quá yếu ớt chẳng ai nghe thấy
Vừa rồi chứng kiến cảnh có người tự tử ai mà chẳng sợ, người đang sống sờ sờ mới 1 phút trước bây giờ đã là cái xác, nhưng mà cái họ đang lo chuyện khác
"Làm sao bây giờ? Trần... Trần Hải Bân chết rồi! Chúng ta chắc chắn sẽ bị thành tình nghi!" một cô gái sợ hãi run rẩy nói
"Tui chưa muốn đi tù, tui đâu phải thủ phạm!"
"Tui cũng thế!"
"Mọi người bình tĩnh, chúng ta chờ công an đến điều tra sẽ rõ!" Chu Hào cố gắng trấn áp lòng người
Nhưng mà ở đây ai cũng hoang mang sợ hãi, họ chỉ mới là sinh viên làm sao không sợ? Bất quá chổ này vẫn còn có một người bình tĩnh đến lạ thường, cũng chính là Anh Kiệt
Bởi vì nảy giờ hắn im hơi lặng tiếng không có ai chú ý, nhưng mà lúc này bị Chu Hào nhìn thấy. Lâp tức biến thành đối tượng tình nghi trong mắt hắn
"Mày! Thằng nhóc mày đã làm gì bạn của tao? Mày có biết nó là ai không?"
Chu Hào lấy lại tinh thần nhanh chóng dùng tất cả khí thế gào hét hỏi Anh Kiệt, làm cho mọi người cũng bình tĩnh trở lại
"A đúng rồi! Vừa nảy Trần Hải Bân đứng gần nó nhất, chắc chắn là nó đã làm gì đó!"
"Không phải! Vừa rồi người đứng gần Trần Hải Bân nhất chính là cô ấy!"
"Có khi nào là cả hai cùng làm không? Nhưng mà bằng cách nào có thể làm cho Trần Hải Bân tự tử chứ?"
Mấy người bắt đầu đem Anh Kiệt và Như Hậu ra làm kẻ chủ mưu, Nguyễn Vy cũng ở một bên hết sức giải thích nhưng chẳng ai muốn nghe
Mà Chu Hào nghe mọi người nói cũng cảm thấy có lý, mặt bắt đầu căng lên muốn đem Anh Kiệt bắt giữ
"Gọi bảo vệ, nhất định phải bắt hai người này lại! Họ chính là thủ phạm!" hắn vội vàng kết luận
"Vu khống! Hai người họ chưa có làm gì tôi có thể tận mắt nhìn thấy, anh đừng có ngậm máu phun người!" Nguyễn Vy dùng hết sức hét lên phản đối
Vừa rồi cô cũng quan sát ba người họ đứng nhìn nhau đối thoại, nhưng mà cô không có thấy ba người chạm vào nhau chút nào, bây giờ bị người ta đem ra làm hung thủ, Như Hậu là bạn thân nhất của cô nên cô không thể bỏ mặc, mà Anh Kiệt là em của Như Hậu thì cũng là em của cô, cô không thể khoanh tay đứng nhìn bạn mình bị oan được.
"Hừ, cô cũng là đồng bọn của họ, ba người chính là cùng một giuộc! Tốt nhất đem cả ba bắt lại!" một cô gái khác lên tiếng nói, chính là cô nàng vừa ăn vừa xem chuyện vui vừa rồi, tên là Lê Mị.
Lê Mị tuy rằng không biết quan hệ của ba người nhưng mà vừa rồi cô thấy Nguyễn Vy cứ ra sức bao che cho hai người kia nên mới chú ý chi tiết này, lập tức phán luôn như đúng rồi
"Phải! Mau bắt lại kẻo tụi nó hại tụi mình!"
Tranh cãi không ngớt, nhưng mà phe của đối phương đông hơn Anh Kiệt. Nhất thời hai cô chị bảo vệ hắn không đủ sức mà mệt thở hổn hễn
Anh Kiệt nhìn hai người cười khổ, chuyện hắn làm chính hắn nên đứng ra. Chỉ là giết một người mà bây giờ lại có rắc rối đổ lên đầu, hắn thở dài một hơi
timviec taitro
Anh Kiệt ngầm quyết định tiến lên một bước đem hết mấy người này giết sạch, nào ngờ lúc này bên ngoài hành lang có tiếng chân dồn dập xông vào
"Rầm!"
"Tất cả giơ tay lên! Không được chống cự! Nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!"
Cảnh sát cơ động! Cảnh sát đã bắt đầu vào việc, tất nhiên đã có người gọi điện thoại. Nhưng mà do cảnh sát đột kích nên không có hú còi, làm cho mấy người trong phòng hết hồn sợ hãi, ai nấy đều giơ tay lên ôm đầu ngồi thấp xuống
Bất quá Anh Kiệt hắn từ lúc nảy thần thức đã phát hiện mấy người cảnh sát bao vây rồi, nhưng mà không có trốn đi. Hắn muốn đường đường chính chính giải quyết vụ này
Có một binh sĩ trẻ nhìn thấy Anh Kiệt còn chưa giơ tay đầu hàng, hắn quát lớn:
"Còn không mau giơ tay đầu hàng?"
Nhưng mà Anh Kiệt giống như không nghe, vẫn đứng đó liếc một cái nhìn cậu binh sĩ trẻ tuổi kia, làm cho cậu ta có cảm giác lạnh hết cả da thịt
"Nhìn... Nhìn cái gì? Mau... Mau giơ tay chịu trói nếu không sẽ bị trừng phạt!" hắn muốn đe dọa Anh Kiệt
Anh Kiệt lúc này mới mỉm cười lắc đầu, nhìn hai chị em mình một cái rồi xoay người lại, phía sau lưng có năm sáu tên cảnh sát đang chỉa súng vào hắn, Anh Kiệt lúc này đột nhiên giơ tay lên nhắm mắt cười nói
"Tôi chính là hung thủ! Mấy người này không có liên quan, cứ việc bắt tôi!"
Anh Kiệt vừa thốt lời, Như Hậu cùng Nguyễn Vy xanh mặt hoảng sợ, mà mấy người Chu Hào cũng hết sức kinh ngạc nhìn Anh Kiệt, vừa rồi họ kết án lên ba người tuy không biết đúng hay sai, cãi nhau chí chóe suốt nửa buổi không có kết cục, nhưng mà bây giờ Anh Kiệt đột ngột tự thú làm cho bọn họ bị sốc.
"Thế mà... Là nó làm thật?" trong lòng mấy người Chu Hào nhất thời có cùng dấu chẩm hỏi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trọng sinh
- Chương 2: Tiểu Linh Thuỷ
- Chương 3: Mẹ xảy ra chuyện
- Chương 4: Ông bà ngoại?
- Chương 5: Cắt đứt quan hệ
- Chương 6: Cút!
- Chương 7: Người gì mà lạnh lùng
- Chương 8: Đến lớp
- Chương 9: Không học cũng giỏi
- Chương 10: 10 điểm
- Chương 11: Đột phá
- Chương 12: Đứng lại!
- Chương 13: Nữ võ sư
- Chương 14: Võ đạo giới, tông sư?
- Chương 15: Chữa trị kinh mạch
- Chương 16: Thiếu niên thiên tài
- Chương 17: Hết cách
- Chương 18: Đến chữa bệnh?
- Chương 19: Thiên tài vô dụng?
- Chương 20: Tà Ma Chú Pháp
- Chương 21: Đi đấu giá hội
- Chương 22: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 23: Bằng vào bọn mày sao?
- Chương 24: Tao đánh mày, mày có phục không?
- Chương 25: Quản lý đến rồi!
- Chương 26: Song thuật dược sư
- Chương 27: Lôi Long Địa Chấn
- Chương 28: Võ đại sư
- Chương 29: Trung kỳ đỉnh phong
- Chương 30: Trên xe đánh người
- Chương 31: Dạy mày một chút phép tắc
- Chương 32: Anh Kiệt thất vọng
- Chương 33: Đe dọa ta cố nhân, chết!
- Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
- Chương 35: Đem bắt giữ lại
- Chương 36: Nội kình ngoại phóng, võ đạo tông sư?
- Chương 37: Ta muốn về với mẹ
- Chương 38: Một chiêu bại!
- Chương 39: Thiếu tướng đặc ân
- Chương 40: Cậu ta chính là tông sư!
- Chương 41: Trần Hải Trình
- Chương 42: Một người đẩy lui ba người
- Chương 43: Đồ Keo kiệt
- Chương 44: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
- Chương 45: Tông sư oai, không thể nhục!
- Chương 46: Ta nhưng là giới tính bình thường
- Chương 47: Ngũ tinh trận pháp, truyền tống trận
- Chương 48: Có dám cùng ta đánh 300 hiệp?
- Chương 49: Ta đột phá!
- Chương 50: Gián điệp?
- Chương 51: Tôi không có quyền phán xét các cậu?
- Chương 52: Thực chiến giả
- Chương 53: Lê Ánh Nguyệt, Nguyễn Thành Dương
- Chương 54: Nguyễn Khánh? Là cái thá gì?
- Chương 55: Một niệm đổi một tay
- Chương 56: Tát
- Chương 57: Tự cao tự đại
- Chương 58: Ngành đặc biệt
- Chương 59: Hắc Bang!
- Chương 60: Mưu đồ Của nhà họ Trần
- Chương 61: Sát thủ bắn tỉa
- Chương 62: Liên Hoàn Sát
- Chương 63: Chiến sát thủ!
- Chương 64: Hàng hoặc tử?
- Chương 65: Đến lúc trả lễ
- Chương 66: Anh Kiệt đến!
- Chương 67: Nguyễn Kiên vs Tần Thanh Nguyên!
- Chương 68: Trần gia, diệt!
- Chương 69: Tin chấn động
- Chương 70: Tra, tra, tra!
- Chương 71: Vây bắt?
- Chương 72: Chu Thái nổi giận
- Chương 73: Gan to bằng trời
- Chương 74: Võ Anh Vương đến
- Chương 75: Lần sau gặp lại... Sẽ có một trận chiến!
- Chương 76: Truyền thuyết Thần Cảnh
- Chương 77: Đại hội võ thuật đến!
- Chương 78: Quần hùng hội tụ
- Chương 79: Nửa đêm ngươi mang cháu gái vào phòng ta là có ý gì?
- Chương 80: Tà Ma Chú Pháp, chính chủ xuất hiện?
- bình luận