Âm Hôn: Ma Vương Đừng Chạm Vào Ta - Chương 81
Chương trước- Chương 1: Chia tay
- Chương 2: Trướng bụng?
- Chương 3: Cô sắp sinh rồi!
- Chương 4: Quái thai
- Chương 5: Con là con trai người
- Chương 6: Con tên Minh Diệm
- Chương 7: Tốc độ trưởng thành
- Chương 8: Khách đến thăm
- Chương 9: Thành thật thú tội
- Chương 10: Điểm đặc biệt của Tô Tiểu Thiến
- Chương 11: Lễ phép
- Chương 12: Quái thai bệnh rồi
- Chương 13: Chút khó khăn trước mắt
- Chương 14: Xuyên tâm thuật kỳ dị (1)
- Chương 15: Xuyên tâm thuật kỳ dị (2)
- Chương 16: Khủng hoảng
- Chương 17: Điềm báo trước của cơn bão
- Chương 18: Thấu tâm thuật (*) ((*) Thấu tâm thuật: Thuật nhìn thấu tâm tư)
- Chương 19: Gửi nuôi?
- Chương 20: Về việc nấu ăn
- Chương 21: Hoả thiêu nhà bếp
- Chương 22: Món quà
- Chương 23: Cảm ứng
- Chương 24: Dị không gian (*) ((*) Dị không gian: Không gian khác)
- Chương 25: Màu trắng trong thế giới màu xanh (*) ((*) Nguyên văn: Bạch sắc trong Lục Giới)
- Chương 26: Sinh vật bất minh có cánh
- Chương 27: Người chim
- Chương 28: Khẩu thị tâm phi (*) ((*) Khẩu thị tâm phi: Miệng nói vậy mà lòng không phải như vậy)
- Chương 29: Minh Vương lãnh khốc
- Chương 30: Vũ
- Chương 31: Tình cờ gặp
- Chương 32: Huyết
- Chương 33: Huyết tư tế
- Chương 34: Ma ăn thịt người
- Chương 35: Cuộn tranh u linh
- Chương 36: Tình yêu cấm kỵ
- Chương 37: Bàn điều kiện cùng Minh Vương
- Chương 38: Chờ đợi thời cơ
- Chương 39: Thứ nàng muốn, ta đều cho nàng
- Chương 40: Hút máu biến đổi
- Chương 41: Vũ mất (1)
- Chương 42: Vũ mất (2)
- Chương 43: Kiếp nạn kết thúc, trở về!
- Chương 44: Trao đổi điều kiện
- Chương 45: Để ngươi khó xử
- Chương 46: Tự cho thông minh
- Chương 47: Dần dần biến hoá
- Chương 48: Ngủ quên rồi
- Chương 49: Chuyện cười
- Chương 50: Nỗi sợ hãi của mỗi người
- Chương 51: Tí tuổi vạn người mê
- Chương 52: Tĩnh Nghi ngượng ngùng
- Chương 53: Tặng quà cho ngươi
- Chương 54: Nụ hôn trêu ghẹo
- Chương 55: Mở mắt nói dối
- Chương 56: Thi triển ‘tài hoa’
- Chương 57: ‘Cái gọi là’ cầm nghệ
- Chương 58: Trút giận
- Chương 59: Anh… không có ngủ?
- Chương 60: Địa phủ
- Chương 61: Ngươi nói xem ta muốn làm gì?
- Chương 62: Cưỡng hôn
- Chương 63: Vũ? Là anh sao?
- Chương 64: Trừng phạt
- Chương 65: Cầm phi
- Chương 66: Gặp mặt
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131: Khúc nhạc của Tô Tiểu Thiến
- Chương 132: Bị bắt
- Chương 133: Phong hào Ngọt phi
- Chương 134: Ca ca hắn thật gầy
- Chương 135: Ai muốn ăn cơm ngươi làm. ta còn chưa muốn chết đâu!
- Chương 136: Bản vương nhất định phải chiến thắng!
- Chương 137: Kinh hỉ
- Chương 138: Ngươi là Vương Hậu của Minh Giới?
- Chương 139: Sao Ngưu Lang - Chức Nữ
- Chương 140: Chúng ta viên phòng đi!
- Chương 141: Viên phòng không là được rồi sao
- Chương 142: Ta kêu người giết nàng sao?
- Chương 143: Ta sẽ bảo hộ nàng, vĩnh viễn
- Chương 144: Nằm ngắm trăng (1)
- Chương 144-2: Nằm ngắm trăng (2)
- Chương 145: Ta là thúc thúc của nó, ta không chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó
- Chương 145-2: Ta là thúc thúc của nó, ta không chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó (2)
- Chương 146: Thúc trường đan???
- Chương 147: Ta muốn cưới nàng
- Chương 147-2: Ta muốn cưới nàng 2
- Chương 147-3: Ta muốn cưới nàng 3
- Chương 148: Không nên vứt bỏ ta
- Chương 149: Chúng ta đã kết làm bạn tốt
- Chương 150: U Tĩnh uyển
- Chương 151: Cũng chỉ có Cầm phi ta mà thôi!
- Chương 152: Cuộc sống ở U Tĩnh uyển
- Chương 153: Minh Diễm bị bắt
- Chương 154
- Chương 155: Một hai ba tiễn ngươi về Tây thiên
- Chương 156
- Chương 157: Bây giờ hắn có thể làm chính là bù đắp
- Chương 158: Mang thai nghiệt chủng
- Chương 159
- Chương 160: Truy tìm con trai
- Chương 161: Dấu vết
- Chương 162: Dụ dỗ
- Chương 163: Yêu thuật
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166: Lão thái bà ngươi sống lâu như vậy, nên chết rồi
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Âm Hôn: Ma Vương Đừng Chạm Vào Ta
Chương 81
Tô TiểuThiến căng thẳng đứng trong đội ngủ dài đằng đẵng, bọn cô đến Hoàng cung để ứng tuyển thị nữ, phàm là các cô gái mười tám tuổi trở lên đều cóthể đến dự tuyển, nhưng trong đội ngũ dài đằng đẵng này lại chỉ tuyển ba mươi người.
Tô TiểuThiến không nắm chắc ngoảnh ra phía sau nhìn thử, đội ngũ này nhìn không thấy điểm dừng, ôi, cô nhất định phải trà trộn vào Hoàng cung nghengóng xem Lê Ngạo có phải ở bên trong hay không, chỉ cần tìm thấy LêNgạo thì cô nhất định có thể tìm được Minh Diệm.
Trong lúc Tô Tiểu Thiến đang trầm tư, bèn nghe thấy phía sau có người nghị luận: “Trời, cô xem nàng ta xấu muốn chết mà còn đến ứng tuyển nữa”
“Đúng vậy, hù chết người ta luôn đó chứ”
Tô Tiểu Thiến không nói gì, cô biết bọn họ đang nói cô, mặc kệ, miệng mọc trên người người ta, kệ họ vậy.
“Ngươi, tên là gì?” đang nói chính là người tuyển dụng lần này.
Tô Tiểu Thiến vội trả lời: “Tôi tên A Xú (= xấu xí), năm nay mười bảy tuổi” Tô Tiểu Thiến trong lòng mặc niệm mười bảy tuổi cộng thêm tám tuổi.
Người nữquan này hết nhìn trái lại nhìn phải, lại giơ tay sờ soạn khuôn mặt cô,điều này khiến Tô Tiểu Thiến trong lòng run sợ, bọn họ đang nghi ngờ côsao?
Một lát sau.
“Quả nhiên rất xấu, ngươi – - – được tuyển rồi” nữ quan nói một cách rất vừa ý.
“Gì?” các cô gái phía sau bất mãn xôn xao, nàng ta xấu như vậy mà cũng được tuyển nữa!
Nữ quan vộiquát bọn họ câm miệng, lần tuyển người này nữ vương đặc biệt giao phótốt nhất tuyển mấy người xấu xí một chút, cô gái này thật sự xấu đến nỗi người ta không dám khen tặng, phần công việc lặt vặt này nàng có thểcoi như lần đầu hoàn thành tốt nhất.
Tô Tiểu Thiến còn chưa hết nỗi kinh ngạc để bình tĩnh lại, thì đã theo hai mươi chín thiếu nữ kia tiến vào Hoàng cung rồi.
Tô Tiểu Thiến đi trong đội ngũ không cầm được nghĩ, cái… cái này sao mà giống như Hoàng thượng tuyển phi tử trên ti-vi vậy?
“Được rồi, các ngươi ở đây chờ, Lưu quản sự sẽ đến nói cho các ngươi biết quy đinh và yêu cầu để làm thị nữ” một người thị nữ dẫn đầu đội ngũ nói.
“Dạ” các thị nữ đồng thanh nói.
Tô Tiểu Thiến nghe xong lại mặt đầy vạch đen, từ ‘dạ (1)’ này hình như là người cổ đại dùng mà, cái Ma Huyễn Giới này sao lạiloạn đến vậy, hiện đại không ra hiện đại, cổ đại chả ra cổ đại, Ai Cậpchẳng giống Ai Cập, sao Hoả cung chẳng giống… chờ chút, hình như côkhông biết người sao Hảo có bộ dáng ra sao! Hãi!
( (1) Dạ: 诺 (nuo): Từ cổ, thường được dùng khi cấp dưới trả lời với cấp trên.)
Ngay trong lúc cô đang nghĩ loạn xạ, một người phụ nữ thân hình khệnh khạng lắc lư thân thể mập mạp đi đến.
“Vị này là Lưu quản sự” người thị nữ kia nói tiếp.
“Nô tì tham kiến Lưu quản sự” Tô Tiểu Thiến chỉ đành học theo mọi người thỉnh an, ôi, xem ra, cô khôngcần xuyên không cũng có thể thể nghiệm được cuộc sống ở cổ đại rồi.
“Ừm, đứng lên hết đi” Lưu quản sự phất tay nói.
Mọi người nghe xong đứng thẳng người chờ bà nói.
Bà ho khẽ một tiếng tiếp tục nói: “Các ngươi đang lúc còn trẻ có thể bước vào Hoàng cung là một điều may mắn,là phúc khí mà tám đời tổ tiên các ngươi tu được, phàm là làm thị nữ đều biết rằng, chờ đến khi các ngươi già đi, sau khi xuất cung nhà cửa,ngân lượng, ruộng đất toàn bộ đều thưởng cho các ngươi hưởng thụ khônghết, già rồi, cũng có thể yêu đương”
Mọi người đều mỉm cười lắng nghe phúc lợi quá hời này.
“Đương nhiên, có lợi thì sẽ có hại, nếu như các ngươi liên tục phạm sai, thì sẽ bị ném vào Thi Ma Uyên (= vực thây ma)” giọng bà bỗng chuyển sang lạnh lẽo khiến bọn cô run lẩy bẩy.
“Kỳ thựccác ngươi cũng không cần phải sợ hãi, mấy năm nay thị nữ xuất cung cũngnhiều như kiến, cuộc sống của bọn họ ta tin rằng mọi người đều thấy rõ,người Ma Huyễn Giới vĩnh viễn bất tử đã là định luật, nhưng nếu muốncuộc sống cả đời không lo cơm áo gạo tiền thì không phải ai cũng có thểlàm được, cho nên đãi ngộ của Hoàng cung mãi mãi là tốt nhất, mỗi nămđội ngũ ứng tuyển xếp hàng đến cả tháng vẫn chưa thấy ngừng, các ngươinên biết cái vị trí này không phải dễ dàng mà có được.”
Mọi ngườivội gật đầu lia lịa, bọn họ chính là bị đãi ngộ hậu đãi như vậy hấp dẫn, tuy nói rằng mỗi năm cũng có rất nhiều người bị ném xuống Thi Ma Uyên,nhưng cũng có rất nhiều ngoại lệ, mà những người ngoại lệ kia sau khirời khỏi cơm no mặc ấm, cũng không cần vất vả bận rộn kiếm tiền nữa.
“Trongmột tuần ngắn ngủi này, ta sẽ chỉ dạy cho các ngươi, ta hy vọng dưới sựdạy dỗ của ta, các ngươi có thể nhanh chóng thuộc các quy định, tránhđược những sai lầm, bây giờ nàng ta sẽ dẫn các ngươi đi nghỉ ngơi, sángsớm mai tập hợp ở chỗ này” Lưu quản sự chỉ người thị nữ vừa mới nói, sau đó bà lắc lư thân thể mập mạp rời khỏi.
“Những lời vừa rồi của Lưu quản sự mọi người nghe rõ rồi chứ?” người thị nữ đó hỏi.
“Dạ” mọi người trả lời.
Sau đó bọn họ được sắp xếp trong một sương phòng khá xa, mười người một gian phòng.
Chúng thị nữ đem tay nãi (= hành lý) đặt xuống rồi bắt đầu nói chuyện, “Nè, muội tên là gì? Ta tên A Chu” cô gái ngủ cạnh Tô Tiểu Thiến cười hi hi hỏi.
Tô Tiểu Thiến ngượng ngùng mỉm cười, nói: “Gọi muội là A Xú được rồi” lời cô vừa dứt, mọi người cười to ha hả.
“Quảnhiên tên cũng như người mà, thật sự rất xấu, nè, ngươi có quan hệ phảikhông, ta đang buồn bực chuyện này đây, ngươi xấu xí như vậy sao lạiđược tuyển cơ chứ?” một cô gái có vóc người hơi cao cười châm chọc nói.
“Đúng thế, ngươi thật xấu, nè, sau này ngươi cách xa ta một chút, nếu không tối đến ta nhìn thấy ngươi lại bị doạ chết mất” một người khác tiếp lời nói.
“Ê, các người đừng có quá đáng quá, gì mà xấu này xấu nọ, ngươi cũng có đẹp lắm đâu” A Chu nhìn không được vội trách mắng nói.
“Nè, ta cũng đâu có nói ngươi, ngươi làm gì mà gấp gáp vậy, con nhỏ đó là tỷ tỷ hay muội muội của ngươi à?” cô gái kia bất mãn nói.
“Đúng vậy, ngươi có phải có bệnh hay không, lại ra mặt nói giúp cho cái đồ xấu xí?” một người khác cũng góp vui.
“Phải, muội ấy là muội muội của ta thì làm sao? Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi lại làm càn cẩn thận ta cho ngươi bẹp dí” A Chu huơ huơ nắm đấm.
Hai ngươi kia thấy vậy chỉ có thể lườm liếc rồi không thể để ý đến nữa.
“A Chu không cần như vậy đâu” Tô Tiểu Thiến ngại ngùng nói, cô sao lại may mắn đến thế có thể quen biết được nhiều người đối xử tốt với cô!
A Chu khuôn mặt đầy hào khí vỗ ngực nói: “Đừng sợ, sau này muội chính là muội muội của ta, ta sẽ bảo vệ muội”
Tô TiểuThiến mỉm cười gật đầu bèn bắt đầu sắp xếp hành lý, sau một tuần huấnluyện này mới có thể chính thức nhận việc, nhưng mong là sau khi nhậnchức có thể tra ra được tung tích của y, nơi này cùng thế giới ma quỷ,cô thà chọn thế giới ma quỷ, nơi đây, một khắc cô cũng không muốn ở lại.
Tô TiểuThiến không nắm chắc ngoảnh ra phía sau nhìn thử, đội ngũ này nhìn không thấy điểm dừng, ôi, cô nhất định phải trà trộn vào Hoàng cung nghengóng xem Lê Ngạo có phải ở bên trong hay không, chỉ cần tìm thấy LêNgạo thì cô nhất định có thể tìm được Minh Diệm.
Trong lúc Tô Tiểu Thiến đang trầm tư, bèn nghe thấy phía sau có người nghị luận: “Trời, cô xem nàng ta xấu muốn chết mà còn đến ứng tuyển nữa”
“Đúng vậy, hù chết người ta luôn đó chứ”
Tô Tiểu Thiến không nói gì, cô biết bọn họ đang nói cô, mặc kệ, miệng mọc trên người người ta, kệ họ vậy.
“Ngươi, tên là gì?” đang nói chính là người tuyển dụng lần này.
Tô Tiểu Thiến vội trả lời: “Tôi tên A Xú (= xấu xí), năm nay mười bảy tuổi” Tô Tiểu Thiến trong lòng mặc niệm mười bảy tuổi cộng thêm tám tuổi.
Người nữquan này hết nhìn trái lại nhìn phải, lại giơ tay sờ soạn khuôn mặt cô,điều này khiến Tô Tiểu Thiến trong lòng run sợ, bọn họ đang nghi ngờ côsao?
Một lát sau.
“Quả nhiên rất xấu, ngươi – - – được tuyển rồi” nữ quan nói một cách rất vừa ý.
“Gì?” các cô gái phía sau bất mãn xôn xao, nàng ta xấu như vậy mà cũng được tuyển nữa!
Nữ quan vộiquát bọn họ câm miệng, lần tuyển người này nữ vương đặc biệt giao phótốt nhất tuyển mấy người xấu xí một chút, cô gái này thật sự xấu đến nỗi người ta không dám khen tặng, phần công việc lặt vặt này nàng có thểcoi như lần đầu hoàn thành tốt nhất.
Tô Tiểu Thiến còn chưa hết nỗi kinh ngạc để bình tĩnh lại, thì đã theo hai mươi chín thiếu nữ kia tiến vào Hoàng cung rồi.
Tô Tiểu Thiến đi trong đội ngũ không cầm được nghĩ, cái… cái này sao mà giống như Hoàng thượng tuyển phi tử trên ti-vi vậy?
“Được rồi, các ngươi ở đây chờ, Lưu quản sự sẽ đến nói cho các ngươi biết quy đinh và yêu cầu để làm thị nữ” một người thị nữ dẫn đầu đội ngũ nói.
“Dạ” các thị nữ đồng thanh nói.
Tô Tiểu Thiến nghe xong lại mặt đầy vạch đen, từ ‘dạ (1)’ này hình như là người cổ đại dùng mà, cái Ma Huyễn Giới này sao lạiloạn đến vậy, hiện đại không ra hiện đại, cổ đại chả ra cổ đại, Ai Cậpchẳng giống Ai Cập, sao Hoả cung chẳng giống… chờ chút, hình như côkhông biết người sao Hảo có bộ dáng ra sao! Hãi!
( (1) Dạ: 诺 (nuo): Từ cổ, thường được dùng khi cấp dưới trả lời với cấp trên.)
Ngay trong lúc cô đang nghĩ loạn xạ, một người phụ nữ thân hình khệnh khạng lắc lư thân thể mập mạp đi đến.
“Vị này là Lưu quản sự” người thị nữ kia nói tiếp.
“Nô tì tham kiến Lưu quản sự” Tô Tiểu Thiến chỉ đành học theo mọi người thỉnh an, ôi, xem ra, cô khôngcần xuyên không cũng có thể thể nghiệm được cuộc sống ở cổ đại rồi.
“Ừm, đứng lên hết đi” Lưu quản sự phất tay nói.
Mọi người nghe xong đứng thẳng người chờ bà nói.
Bà ho khẽ một tiếng tiếp tục nói: “Các ngươi đang lúc còn trẻ có thể bước vào Hoàng cung là một điều may mắn,là phúc khí mà tám đời tổ tiên các ngươi tu được, phàm là làm thị nữ đều biết rằng, chờ đến khi các ngươi già đi, sau khi xuất cung nhà cửa,ngân lượng, ruộng đất toàn bộ đều thưởng cho các ngươi hưởng thụ khônghết, già rồi, cũng có thể yêu đương”
Mọi người đều mỉm cười lắng nghe phúc lợi quá hời này.
“Đương nhiên, có lợi thì sẽ có hại, nếu như các ngươi liên tục phạm sai, thì sẽ bị ném vào Thi Ma Uyên (= vực thây ma)” giọng bà bỗng chuyển sang lạnh lẽo khiến bọn cô run lẩy bẩy.
“Kỳ thựccác ngươi cũng không cần phải sợ hãi, mấy năm nay thị nữ xuất cung cũngnhiều như kiến, cuộc sống của bọn họ ta tin rằng mọi người đều thấy rõ,người Ma Huyễn Giới vĩnh viễn bất tử đã là định luật, nhưng nếu muốncuộc sống cả đời không lo cơm áo gạo tiền thì không phải ai cũng có thểlàm được, cho nên đãi ngộ của Hoàng cung mãi mãi là tốt nhất, mỗi nămđội ngũ ứng tuyển xếp hàng đến cả tháng vẫn chưa thấy ngừng, các ngươinên biết cái vị trí này không phải dễ dàng mà có được.”
Mọi ngườivội gật đầu lia lịa, bọn họ chính là bị đãi ngộ hậu đãi như vậy hấp dẫn, tuy nói rằng mỗi năm cũng có rất nhiều người bị ném xuống Thi Ma Uyên,nhưng cũng có rất nhiều ngoại lệ, mà những người ngoại lệ kia sau khirời khỏi cơm no mặc ấm, cũng không cần vất vả bận rộn kiếm tiền nữa.
“Trongmột tuần ngắn ngủi này, ta sẽ chỉ dạy cho các ngươi, ta hy vọng dưới sựdạy dỗ của ta, các ngươi có thể nhanh chóng thuộc các quy định, tránhđược những sai lầm, bây giờ nàng ta sẽ dẫn các ngươi đi nghỉ ngơi, sángsớm mai tập hợp ở chỗ này” Lưu quản sự chỉ người thị nữ vừa mới nói, sau đó bà lắc lư thân thể mập mạp rời khỏi.
“Những lời vừa rồi của Lưu quản sự mọi người nghe rõ rồi chứ?” người thị nữ đó hỏi.
“Dạ” mọi người trả lời.
Sau đó bọn họ được sắp xếp trong một sương phòng khá xa, mười người một gian phòng.
Chúng thị nữ đem tay nãi (= hành lý) đặt xuống rồi bắt đầu nói chuyện, “Nè, muội tên là gì? Ta tên A Chu” cô gái ngủ cạnh Tô Tiểu Thiến cười hi hi hỏi.
Tô Tiểu Thiến ngượng ngùng mỉm cười, nói: “Gọi muội là A Xú được rồi” lời cô vừa dứt, mọi người cười to ha hả.
“Quảnhiên tên cũng như người mà, thật sự rất xấu, nè, ngươi có quan hệ phảikhông, ta đang buồn bực chuyện này đây, ngươi xấu xí như vậy sao lạiđược tuyển cơ chứ?” một cô gái có vóc người hơi cao cười châm chọc nói.
“Đúng thế, ngươi thật xấu, nè, sau này ngươi cách xa ta một chút, nếu không tối đến ta nhìn thấy ngươi lại bị doạ chết mất” một người khác tiếp lời nói.
“Ê, các người đừng có quá đáng quá, gì mà xấu này xấu nọ, ngươi cũng có đẹp lắm đâu” A Chu nhìn không được vội trách mắng nói.
“Nè, ta cũng đâu có nói ngươi, ngươi làm gì mà gấp gáp vậy, con nhỏ đó là tỷ tỷ hay muội muội của ngươi à?” cô gái kia bất mãn nói.
“Đúng vậy, ngươi có phải có bệnh hay không, lại ra mặt nói giúp cho cái đồ xấu xí?” một người khác cũng góp vui.
“Phải, muội ấy là muội muội của ta thì làm sao? Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi lại làm càn cẩn thận ta cho ngươi bẹp dí” A Chu huơ huơ nắm đấm.
Hai ngươi kia thấy vậy chỉ có thể lườm liếc rồi không thể để ý đến nữa.
“A Chu không cần như vậy đâu” Tô Tiểu Thiến ngại ngùng nói, cô sao lại may mắn đến thế có thể quen biết được nhiều người đối xử tốt với cô!
A Chu khuôn mặt đầy hào khí vỗ ngực nói: “Đừng sợ, sau này muội chính là muội muội của ta, ta sẽ bảo vệ muội”
Tô TiểuThiến mỉm cười gật đầu bèn bắt đầu sắp xếp hành lý, sau một tuần huấnluyện này mới có thể chính thức nhận việc, nhưng mong là sau khi nhậnchức có thể tra ra được tung tích của y, nơi này cùng thế giới ma quỷ,cô thà chọn thế giới ma quỷ, nơi đây, một khắc cô cũng không muốn ở lại.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chia tay
- Chương 2: Trướng bụng?
- Chương 3: Cô sắp sinh rồi!
- Chương 4: Quái thai
- Chương 5: Con là con trai người
- Chương 6: Con tên Minh Diệm
- Chương 7: Tốc độ trưởng thành
- Chương 8: Khách đến thăm
- Chương 9: Thành thật thú tội
- Chương 10: Điểm đặc biệt của Tô Tiểu Thiến
- Chương 11: Lễ phép
- Chương 12: Quái thai bệnh rồi
- Chương 13: Chút khó khăn trước mắt
- Chương 14: Xuyên tâm thuật kỳ dị (1)
- Chương 15: Xuyên tâm thuật kỳ dị (2)
- Chương 16: Khủng hoảng
- Chương 17: Điềm báo trước của cơn bão
- Chương 18: Thấu tâm thuật (*) ((*) Thấu tâm thuật: Thuật nhìn thấu tâm tư)
- Chương 19: Gửi nuôi?
- Chương 20: Về việc nấu ăn
- Chương 21: Hoả thiêu nhà bếp
- Chương 22: Món quà
- Chương 23: Cảm ứng
- Chương 24: Dị không gian (*) ((*) Dị không gian: Không gian khác)
- Chương 25: Màu trắng trong thế giới màu xanh (*) ((*) Nguyên văn: Bạch sắc trong Lục Giới)
- Chương 26: Sinh vật bất minh có cánh
- Chương 27: Người chim
- Chương 28: Khẩu thị tâm phi (*) ((*) Khẩu thị tâm phi: Miệng nói vậy mà lòng không phải như vậy)
- Chương 29: Minh Vương lãnh khốc
- Chương 30: Vũ
- Chương 31: Tình cờ gặp
- Chương 32: Huyết
- Chương 33: Huyết tư tế
- Chương 34: Ma ăn thịt người
- Chương 35: Cuộn tranh u linh
- Chương 36: Tình yêu cấm kỵ
- Chương 37: Bàn điều kiện cùng Minh Vương
- Chương 38: Chờ đợi thời cơ
- Chương 39: Thứ nàng muốn, ta đều cho nàng
- Chương 40: Hút máu biến đổi
- Chương 41: Vũ mất (1)
- Chương 42: Vũ mất (2)
- Chương 43: Kiếp nạn kết thúc, trở về!
- Chương 44: Trao đổi điều kiện
- Chương 45: Để ngươi khó xử
- Chương 46: Tự cho thông minh
- Chương 47: Dần dần biến hoá
- Chương 48: Ngủ quên rồi
- Chương 49: Chuyện cười
- Chương 50: Nỗi sợ hãi của mỗi người
- Chương 51: Tí tuổi vạn người mê
- Chương 52: Tĩnh Nghi ngượng ngùng
- Chương 53: Tặng quà cho ngươi
- Chương 54: Nụ hôn trêu ghẹo
- Chương 55: Mở mắt nói dối
- Chương 56: Thi triển ‘tài hoa’
- Chương 57: ‘Cái gọi là’ cầm nghệ
- Chương 58: Trút giận
- Chương 59: Anh… không có ngủ?
- Chương 60: Địa phủ
- Chương 61: Ngươi nói xem ta muốn làm gì?
- Chương 62: Cưỡng hôn
- Chương 63: Vũ? Là anh sao?
- Chương 64: Trừng phạt
- Chương 65: Cầm phi
- Chương 66: Gặp mặt
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131: Khúc nhạc của Tô Tiểu Thiến
- Chương 132: Bị bắt
- Chương 133: Phong hào Ngọt phi
- Chương 134: Ca ca hắn thật gầy
- Chương 135: Ai muốn ăn cơm ngươi làm. ta còn chưa muốn chết đâu!
- Chương 136: Bản vương nhất định phải chiến thắng!
- Chương 137: Kinh hỉ
- Chương 138: Ngươi là Vương Hậu của Minh Giới?
- Chương 139: Sao Ngưu Lang - Chức Nữ
- Chương 140: Chúng ta viên phòng đi!
- Chương 141: Viên phòng không là được rồi sao
- Chương 142: Ta kêu người giết nàng sao?
- Chương 143: Ta sẽ bảo hộ nàng, vĩnh viễn
- Chương 144: Nằm ngắm trăng (1)
- Chương 144-2: Nằm ngắm trăng (2)
- Chương 145: Ta là thúc thúc của nó, ta không chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó
- Chương 145-2: Ta là thúc thúc của nó, ta không chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó (2)
- Chương 146: Thúc trường đan???
- Chương 147: Ta muốn cưới nàng
- Chương 147-2: Ta muốn cưới nàng 2
- Chương 147-3: Ta muốn cưới nàng 3
- Chương 148: Không nên vứt bỏ ta
- Chương 149: Chúng ta đã kết làm bạn tốt
- Chương 150: U Tĩnh uyển
- Chương 151: Cũng chỉ có Cầm phi ta mà thôi!
- Chương 152: Cuộc sống ở U Tĩnh uyển
- Chương 153: Minh Diễm bị bắt
- Chương 154
- Chương 155: Một hai ba tiễn ngươi về Tây thiên
- Chương 156
- Chương 157: Bây giờ hắn có thể làm chính là bù đắp
- Chương 158: Mang thai nghiệt chủng
- Chương 159
- Chương 160: Truy tìm con trai
- Chương 161: Dấu vết
- Chương 162: Dụ dỗ
- Chương 163: Yêu thuật
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166: Lão thái bà ngươi sống lâu như vậy, nên chết rồi