Chàng Rể Siêu Cấp - Chương 3107: "Đáng chết."

Chàng Rể Siêu Cấp Chương 3107: "Đáng chết."
Nhưng mà Hàn Tam Thiên cũng không phải

người bình thường, hai cỗ lực lượng rất mau đánh từ hai phía, sau đó hơi dùng sức, luồng máu huyết này trong nháy mắt bị Hàn Tam Thiên trực tiếp bức ra ngoài không trung.

Advertisement

Ngay khi Hàn Tam Thiên đưa tay vận năng lượng chuẩn bị trực tiếp tiêu diệt nó, nó lại đột nhiên co lại, ngay sau đó theo một tiếng âm vang nhẹ vang lên, vậy mà trực tiếp nổ tung giữa không trung.

Giống như là một cái bao máu đột nhiên nổ tung vậy, vô số máu tươi trực tiếp phun ra.

Khoảng cách quá gần, lực chú ý của Hàn

Tam Thiên cũng hoàn toàn bị trái tim có thể chuyển động hấp dẫn, căn bản không ngờ đến tên ngốc này sẽ đột nhiên nổ tung, liền. vội vàng đưa tay ngăn cản, nhưng trên cánh tay và trên người đều đã dính máu.

Hầu như không cần phải thấy nhiều biết rộng, cũng đã có thể cảm nhận được huyết dịch này tanh hôi, nhưng càng làm cho Hàn Tam Thiên căm tức là con mẹ nó đây đến cùng thứ đồ chơi gì vậy?

Vô luận Hàn Tam Thiên chà xát thế nào, dù cánh tay đã chà xát đến rách, nhưg máu tươi dính trên tay, trên người lại vẫn như cũ không nhúc nhích chút nào.

"Con mẹ nó, lại bị đùa nghịch rồi." Hàn Tam Thiên buồn bực khẽ quát một tiếng, đã thấy Ở phương xa có một cái bóng đen lướt qua, chạy càng ngày càng xa.

Giả thân, lại là một cái giả thân.

Tên ngốc này từ đầu tới đuôi đều không đến gần bên này, vẫn luôn lập lại chiêu cũ, dùng một loại phương pháp đến cùng, nhưng hết lần này tới lần khác chính là hắn không ngừng lợi dụng cùng một loại phương pháp mới vừa vặn khiến người thông minh như Hàn Tam Thiên, cũng hơi có chút khó lòng phòng bị.

"Nhưng mà hôm nay đã không còn sớm, lão phu muốn đi về nghỉ ngơi, không rảnh chơi đùa với người nữa."

T

"Lưu lại cho người một chút kỷ niệm, để người không quên lão phu, núi không chuyển nước sẽ chuyển, rửa sạch mông rồi chờ lão phu, lúc nào lão phu cũng có thể sẽ tới tìm ngươi."

"Ha ha, ha ha ha ha."

Theo tiếng cười ngông cuồng của tên kia từ đằng xa bay tới, thân ảnh của hắn cũng càng ngày càng ẩn nấp trong bóng đêm, cho đến khi tiếng vang dập dờn, thân ảnh

đã không còn.

"Đáng chết." Hàn Tam Thiên buồn bực đánh một quyền vào trên lòng bàn tay, cứ như vậy để tên ngốc này trốn thoát rồi.

Nhưng dù sao thì giặc cùng đường chớ đuổi, truy cũng không kịp, nhìn xem thời gian chậm trễ không ít, Hàn Tam Thiên cổ nén khó chịu trong thân thể và huyết dịch hôi thối bên ngoài, đột nhiên tăng tốc độ hướng về phía thuyền hoa bên kia bay đi.

Nhưng gần như ngay khi Hàn Tam Thiên rời đi không lâu, ngay chỗ vừa rồi, có một thân ảnh của một người cùng tên âm hiểm kia

giống nhau như đúc xuất hiện, nhìn qua bóng lưng Hàn Tam Thiên đi xa, hắn khát máu liếm bờ môi của mình, lộ ra âm trầm trầm cười lạnh: "Hàn Tam Thiên, hừ."

Ở phía trên thuyền hoa.

Theo nổ tung ở xa xa tiêu tán, sau khi xác định không có nguy hiểm quá lớn, cuối cùng Tô Nhan ra lệnh cho thuyền hoa thả chậm tốc độ, chờ đợi Hàn Tam Thiên trở về.

Tô Nghênh Hạ bị Tần Sương kéo lại, vẫn không cam lòng, hai tay nắm chặt lan can bên cạnh boong thuyền, một đôi mắt đẹp gần như trông mòn con mắt nhìn chằm

chằm vào đêm tối vô tận phía sau.

Nàng đang chờ, chờ đợi thân ảnh trong lòng nàng mau mau xuất hiện.



Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận