Chàng Rể Siêu Cấp - Chương 3382: vậy đây chỉ là việc vặt thôi sao?

Chàng Rể Siêu Cấp Chương 3382: vậy đây chỉ là việc vặt thôi sao?


Với tốc độ hiện tại, Hàn Tam Thiên cố ý để Tê Tê buông lỏng, trong quá trình cấp tốc truy kích, người sẽ phá lệ chú ý tình huống phía trước, mà thường sẽ không chú ý quá mức đến phía sau mình vừa đi qua, nhưng bởi vì người truy kích rất có thể không phải là một đợt, cho nên Hàn Tam Thiên lựa chọn chậm hơn một chút so với đợt thứ nhất, nhưng tốc độ hướng về phía trước sẽ không quá chậm.

Dạng này có thể bảo đảm mình ở phía sau đám người truy kích đợt thứ nhất, lại không quá mức

Advertisement



tiếp cận đạt thứ hai.

"Nhìn đám côn trùng này nhúc nhích với tốc độ không nhanh, thứ này được chôn cất ở đây có lẽ đã trong một thời gian hơi dài, rất không có khả năng

là do những tên kia gây ra." Hàn Tam Thiên lắc đầu.

"Đây không phải là do đám người kia, vậy đây chỉ là việc vặt thôi sao?" Tê Tê đồng ý với quan điểm của Hàn Tam Thiên, nhưng đối với cái đồ chơi này cũng đồng thời tràn ngập hiếu kì càng nhiều hơn.

"Cái đồ chơi này căn bản cũng không phải là đồ vật dưới nền đất, tuyệt đối người tận lực đặt nó ở đây." Tê Tê buồn bực nói."Mặc dù lão tử cũng không biết cái đồ chơi này đến cùng là cái gì."



Tê Tê không biết, Hàn Tam Thiên cũng không biết, Hạ Vi là "Đại gia khuê tú" liền càng không khả năng biết, nhưng ngay khi ba người dấu chấm hỏi đầy mặt, đột nhiên, “chất dẻo cao su” trước mắt lại chuyển động..

Ầm...



Sau khi "Chất dẻo cao su" đại động, bùn đất xung quanh nó cũng bắt đầu nông rộng, mấy người vội vàng dùng tay che chắn, đồng thời "Chất dẻo cao

su" bắt đầu chậm rãi nâng lên cao.

Đám người quay mắt nhìn lại, chất dẻo cao su đã một đường đi lên trên, cuối cùng bị lôi ra khỏi mặt đất, để lại lỗ hổng to lớn vô cùng, xuyên thấu qua lỗ hồng, lại nhìn thấy chân trời.

Trời chiều vẫn còn, có hoàng hôn vô tận, mang theo

ánh sáng nhàn nhạt ở chân trời.

Ba người giữ im lặng, thậm chí ngay cả hô hấp cũng cố ý ép dừng lại, sợ náo ra một chút động tĩnh nào đó.



Chỉ là, chờ gần một phút đồng hồ, chỉ nghe phía

trên có chút động tĩnh, nhưng lại chưa tiến vào khu

vực của ba người, càng quan trọng hơn chính là

một lát sau, những âm thanh này đình chỉ, rồi mới có trận trận tiếng bước chân lại hướng về phía hướng khác dần dần từng bước đi đến.

Tê Tê nghi ngờ nhìn Hàn Tam Thiên một cái, đây là tình huống gì?

Chẳng lẽ, thật sự không phải là đám người kia sao?

Hay là, bọn này lại chơi trò lạt mềm buộc chặt?

Hàn Tam Thiên có chút lắc đầu, đối với tình huống này anh cũng không rõ ràng, nhưng ngược lại có thể đi lên xem một chút.



Một là đã di chuyển con đường dài như thế, ba

người cũng xác thực cần phải nghỉ ngơi, vẫn luôn phải di chuyển dưới mặt đất, thật ra trạng thái của ba người cũng rất tồi tệ, lập tức sắp đến ban đêm, trong lúc không rõ tình huống thế nào thì cũng có thể ẩn nấp nghỉ ngơi.

Hai là "Chất dẻo cao su" nếu như là do đám người kia thả, như vậy hành tung bại lộ, có ẩn nấp như vậy cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, chẳng bằng chủ động xuất kích, tối thiểu chiếm một thế thượng phong, miễn bị người khác nhằm vào.

Mà nếu như không phải đám người kia thả, mà là những người khác, như vậy tối thiểu nói rõ nơi này hẳn là an toàn, đám người kia hẳn là không ở gần đây.



Bằng không mà nói, đám người kia đông như vậy truy kích bọn hắn, làm sao có thể sống yên ổn chứ?



Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận