Chàng Rể Siêu Cấp - Chương 3222: "Chính là người, ngôi sao tuyệt mệnh của Hàn Tam Thiên." 

Chàng Rể Siêu Cấp Chương 3222: "Chính là người, ngôi sao tuyệt mệnh của Hàn Tam Thiên." 
Một giây sau, cây già đột nhiên cho vào, mang theo thân thể Hàn Tam Thiên hướng thẳng về phía nham

thạch nóng chảy trong lòng đất.

Cho dù còn có chút khoảng cách, nhưng lúc này Hàn Tam Thiên cũng cảm nhận được nhiệt độ cao đến từ nham thạch nóng chảy, cho dù anh có bất diệt huyền khải và băng sương ngọc giáp, nhưng ở nhiệt độ cao như vậy thì bọn chúng phát huy quả thực có hạn, bây giờ ngọc bằng châu lại không ở trên người, Hàn Tam Thiên hiểu rõ, nếu bị kéo vào trong này, gần như là chín phần chết một phần

Advertisement

sống.

"Rống."

Gần như sắp rơi vào nham thạch nóng chảy, Hàn Tam Thiên mãnh liệt rống lên một tiếng, hai mắt đỏ

như máu tuôn ra tinh quang, ma long chi huyết trong thể nội cũng hoàn toàn bị thúc đẩy đến tận cùng, đột nhiên tốc độ rơi xuống ngừng lại, ánh sáng màu đen trên người Hàn Tam Thiên đại thịnh, điên cuồng giãy giụa.

Trong lúc nhất thời, cả hai lâm vào cục diện giằng

co.

Là rơi xuống?

Hay là bay lên cao?

"Két, két..."

Trên cây khô héo bởi vì nguyên nhân dùng sức mà

lúc này vô cùng rung động.

Mà lúc này, Hàn Tam Thiên cũng bởi vì đang bùng lên pháp năng cho nên cơ bắp trên người căng thẳng, nổi lên gân xanh.

Ác chi Thao Thiết ở xa xa cũng tức giận phẫn nộ rống lên dưới sự trói buộc của ngọn lửa lớn.

Nếu như có người nhìn thấy tình cảnh này thì tất

nhiên sẽ kinh động như gặp phải thần tiên.

Chỉ đáng tiếc là thành U Minh đã bị biển lửa bao vậy, không còn người sống, không ai có thể nhìn

thấy nữa.

Ở vùng đất giao hội giữa hoang mạc chi giới và ma tộc chi địa, phía trên một chiếc thuyền hoa, có người đang yên lặng nhìn vào tầng tầng mây đen đang bốc lên ánh lửa.

Ở trên đầu thuyền, nữ nhân kia đang vuốt ve con mèo trong tay, nhìn qua ánh lửa nhàn nhạt giấu ở trong mây đen, nhẹ nhàng cười một tiếng: "Tô Nghênh Hạ a Tô Nghênh Hạ, ngươi có biết ngôi sao nổi tiếng nhất trong ngày hôm nay là gì không?"

"Chính là người, ngôi sao tuyệt mệnh của Hàn Tam Thiên."

"Ngươi, vĩnh viễn cũng không thể thoát khỏi lòng

bàn tay của ta."

Dứt lời, nàng có hơi nắm chặt chân mèo, nhất thời, con mèo vừa rồi vẫn híp mắt hưởng thụ trong nháy mắt khó chịu giãy giụa, nhưng chỉ mấy lần, liền mất mạng ngay tại chỗ trong tay nàng.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của Hàn Tam Thiên, Tê Tê thuận lợi xuyên qua mặt đất bên dưới tường thành sâu vài chục thước, trong một khắc cuối cùng khi toàn bộ tòa thành bị hủy diệt đã xông ra khỏi khu vực nguy hiểm.

Nhưng mà hắn cũng không dám khinh thường chút nào, vẫn dùng tốc độ cao nhất di chuyển trong lòng đất, một đường phóng đi về phương bắc.

Bát Hoang Thiên Thư bị hắn gắt gao ôm vào trong ngực, hắn nhớ kỹ lúc gần đi Hàn Tam Thiên nhìn

hắn mỉm cười tín nhiệm, nhưng cũng nhớ kỹ thần tình phức tạp trong mắt anh.



Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận