Chiến Thần Xuất Kích - Chương 149: Phụ Nữ Nhà Họ Đường Rất Đáng Sợ

Chiến Thần Xuất Kích Chương 149: Phụ Nữ Nhà Họ Đường Rất Đáng Sợ
Đường Sở Vi nhận tiên, Khổng Ngũ mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nếu Đường Sở Vi không nhận, sau khi trở vê gã sẽ bị Đoàn Vương Gia đánh chết.

“Cô Sở Vi, cảm ơn cô đã xem tôi như một cái rắm, tôi đi trước” Khổng Ngũ một chút cũng không muốn ở lại thêm nữa.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Đường Long, gã được thuộc hạ nâng đi rồi.

Mãi đến khi gã đi rồi, Đường Long mới phản ứng lại: “Chủ, chủ tịch.. “

Đường Sở Vi khẽ đưa tay, nói: “Được rồi, không có việc gì, anh đi ra trước đi. Số tiền này tôi sẽ gửi vào tài khoản công ty, để mở rộng tài chính công ty.’ “Dạ”

Đường Long rời đi với nghi hoặc.

Đây là làm sao vậy?

Ngày hôm qua còn cho người đến gây rôi, hôm nay đã đến cửa giải thích, còn tặng ba triệu?

Từ khi nào tiên lại không đáng giá như vậy?”

Đường Sở Vi ngôi xuống. Cô đang suy nghĩ, liệu có nên đến tập đoàn Giang Long, trực tiếp cảm ơn cậu Giang?

Ngay lúc cô đang suy nghĩ, Đường Long lại đi vào.

“Chủ tịch, cô mau xem kênh tin tức dược thủ đô Tử Đẳng đi!”

Nghe vậy, Đường Sở Vi mở máy tính ra, nhìn kênh tin tức dược thủ đô.

“Chào các vị bạn hữu, mọi người buổi sáng tốt lành, đây là tin tức dược thủ đô Tử Đằng. Hôm nay tin được chia sẻ với mọi người là chuyện có liên quan đến tập đoàn Bạch Vân”

“Trước mắt mọi người chính là khu xưởng của xí nghiệp dược Bạch Vân. Bây giờ khu xưởng đã gần như trở thành đất bằng. Căn cứ theo lời của một số người chứng kiến, đêm qua nơi này xuất hiện ba trăm cỗ máy xúc, lại thêm mấy nghìn người. Hình như tập đoàn Bạch Vân đã đắc tội người nào đó, khiến khu xưởng của Bạch Vân bị san thành đất bằng phẳng”

“Tuy nhiên, sáng hôm nay, phía Bạch Vân đã bác bỏ tin đồn, nói là khu xưởng bị xuống cấp, phá đi sửa lại: “Về phần đây là tình huống gì, tôi cũng không rõ.’ Nhìn thấy tin tức phóng viên đưa, thấy khu xưởng bị san thành đất bằng, Đường Sở Vi nháy mắt ngây người.

“Gì vậy?”

Đại não cô trống rỗng, một thời gian dài không phản ứng lại được.

Sau một lát, cô hít sâu một hơi.

Hành động này cũng không phải quá phô trương đi? Chỉ là một chút mâu thuẫn nhỏ, không đến mức phải san bằng cả khu xưởng của Bạch Vân thành đất phẳng chứ?

Đường Sở Vi cảm thấy, cậu Giang thần bí kia quá phô trương rồi. Chẳng trách Khổng Ngũ cả người toàn thương tích, chẳng trách gã e ngại như vậy, thì ra là đêm qua đã xảy ra nhiều chuyện như thể.

“Chủ tịch, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, là ai giúp Vĩnh Thái?”

Đường Long không ngốc. Theo anh ta thấy, đây tuyệt đối không phải là khu xưởng xuống cấp nên phá đi tu sửa gì cả, đó là bị ép phải san thành đất bằng.

Hơn nữa Khổng Ngũ cả người là thương đích đến giải thích, anh ta đã nghĩ rất nhiều.

Đường Sở Vi phản ứng lại, hơi đưa tay, nói: “Được rồi, không có chuyện gì, anh đi xuống trước đi, làm tốt công việc của mình là được”

Đường Long liếc nhìn Đường Sở Vi một cái.

Lúc này anh ta mới hiểu được rất rõ, đó là sự đáng sợ của người phụ nữ nhà họ Đường này.

“Dạ!”

Anh ta cúi đầu, quay người rời đi.

Mà Đường Sở Vi ngồi chết trong văn phòng, thất thần. Cô lại bắt đầu suy nghĩ đến cậu Giang thần bí kia.

Về phần Giang Cung Tuấn, buổi sáng sau khi rời giường, anh ra khỏi cửa, nói là đi tìm việc.

Đối với Giang Cung Tuấn, người nhà họ Đường đã gần như lười đáp lại, đáp lại anh chính là lãng phí nước miếng.

Sau khi Giang Cung Tuấn ra khỏi cửa, liền đi đến tập đoàn Vượt qua Thời Đại. Anh định đi tìm Bạch Tâm, tiện thể nhận một vị trí ở tập đoàn này, như vậy coi như là cho Đường Sở Vi một cái công đạo, cũng không làm mất mặt cô nếu có truyền ra.

Vừa đi vào cửa lớn tòa nhà tập đoàn Vượt qua Thời Đại, anh thấy ngay một cô gái. Người này mặc váy dài màu đỏ, dáng người cao gầy, bộ dáng cực đẹp, trên người có khí chất của tổng tài bá đạo.

“Hứa Linh?” Giang Cung Tuấn nhíu mày.

Cô ấy đến đây làm gì? Không phải hôm qua người này mới nhận lời mời đến tập đoàn Giang Long làm phó giám đốc sao?

Hứa Linh quả thật phải đến tập đoàn Giang Long nhận lời mời.

Tuy nhiên, mục đích chủ yếu của cô ta là vì muốn gặp chủ tịch của tập đoàn Giang Long, nhìn xem rốt cuộc chủ tịch của nơi này có phải là bạn trai mười năm trước của mình không.

Nhưng lại không có chủ tịch.

Hôm nay cô ta đi công ty đưa tin, chuyện thứ nhất chính là đi gặp chủ tịch.

Tuy nhiên vẫn không được gặp.

Nếu đã không thấy được, cô ta cũng không muốn ở lại tập đoàn Giang Long.

Tuy nói tập đoàn Giang Long là một tập đoàn lớn, ở Tử Đằng tuyệt đối có thể xếp vào hàng danh trên, nhưng nếu so ra với tập đoàn Vượt qua Thời Đại, thí chính là gặp sư phụ. Chân chính có phát triển, có tiền đồ vẫn là tập đoàn Vượt qua Thời Đại.

Cô ta cũng không vì một chút tư tâm của mình mà ở lại tập đoàn Giang Long.

Về phần người, sớm muộn gì cũng có thể nhìn thấy. Đã đợi mười năm rồi, cũng không để ý một cơ hội nhất thời này.

Hai người đi tới, hai mắt đối diện.

nhận lời mời làm phó giám đốc, tiền lương chín mươi triệu. Ở Vượt qua Thời Đại, tôi ít nhất cũng có thể đám nhiệm một chức quản lý phòng, hơn nữa tôi tin, nội trong ba năm mình sẽ trở thành phó giám đốc mới của Vượt qua Thời Đại.”

Nói xong, cô ta nhìn kỹ Giang Cung Tuấn.

“Anh cũng đến tập đoàn Vượt qua Thời Đại tìm việc sao?”

Giang Cung Tuấn gật đầu, nói: “Đúng vậy, Sở Vi bảo tôi không đi làm sẽ khiến cô ấy mất mặt Tôi suy nghĩ rồi, đến tập đoàn Vượt qua Thời Đại xem thử, xem có thế tìm một chân bảo vệ, lái xe linh tinh gì đó không. Làm việc ở Vượt qua Thời Đại, nói ra cũng không mất mặt đi?”

“Cũng phải” Hứa Linh gật đầu: “Với lai lịch tham gia quân ngũ xuất ngũ về quê của anh, hẳn là miên cưỡng có thể nhận được chức bảo vệ, nhưng cũng chỉ là bảo vệ mà thôi. Một tháng cầm được ba triệu tiền lương là hết mức, cả đời này cũng sẽ không có tiền đồ.

Giang Cung Tuấn cười cười, làm một động tác mời: “Vậy mời cô đi trước.”

Hứa Linh lấy kính râm ra đeo lên, xoay người bước đi, vào trong tòa nhà của Vượt qua Thời Đại.

Sau khi cô ta đi vào rồi, Giang Cung Tuấn mới vào. Anh đi thang máy thảng lên tầng cao nhất.

Tầng cao nhất, văn phòng chủ tịch.

Đây là một văn phòng vừa xa hoa vừa xa xỈ, hơn một nghìn mét vuông. Giang Cung Tuấn ngôi trên sô pha mềm mại, nhìn Bạch Tâm đang đứng trước người, thản nhiên hỏi: “Có phải hôm nay có một người tên Hứa Linh đến xin việc không?”

“Phải”

Bạch Tâm nói: “Hồ sơ coi như không tồi, ở nước ngoài cũng là một phó giám đốc của một tập đoàn lớn. Bây giờ cô ấy đang được phỏng vấn ở phòng phỏng vấn, hỏi vấn đề vê các phương diện”

“Mở camera phỏng vấn lên.”

“Dạ” Bạch Tâm lập tức đi làm ngay.

Chẳng mấy chốc, vách tường trước mặt của văn phòng liên sáng lên, hiện ra cảnh Hứa Linh đang xin việc.

Người phỏng vấn là do Bạch Tâm chọn từ nước ngoài về, đều là tinh anh trong tinh anh, vấn đề đưa ra đều rất khôn khéo. Tuy nhiên, Hứa Linh kinh nghiệm phong phú, thong dong mà ứng đổi, có rất nhiều vấn đê, đều được phân tích ra hình ra dạng, có lý giải độc đáo.

Vài người phỏng vấn mang theo vẻ mặt hài lòng.

Mà Giang Cung Tuấn cũng quan sát toàn bộ quá trình.

Anh không hiểu việc buôn bán, cũng không biết con đường trên phương diện này. Anh chỉ biết là Hứa Linh thật sự không tệ, trả lời là rõ ràng lưu loát.

“Bạch Tâm, công ty vần luôn tuyển người à?”

Bạch Tâm trả lời: “Các ngành đều đang gấp rút tuyển người, đã gần như tuyển xong hết rồi, chỉ là vị trí phó giám đốc vẫn còn ghế trống. Tuy người đến ứng tuyển rất nhiều, cũng đều có nhiêu năm kinh nghiệm làm việc. Nhưng chức vụ này rất quan trọng, phòng Nhân sự vần đang tuyển thêm, đến hiện tại vẫn chưa có người thích hợp trúng cử”

Bạch Tâm cũng chỉ là một người trộm mộ thôi, không phải dân chuyên buôn bán.

May mà có tiên.

Có tiền có thể bắt quý đẩy cối xay.

Trong khoảng thời gian này, cô ấy ra nước ngoài đào được không ít tinh anh trong thương nghiệp từ các công ty lớn, bây giờ mới ổn định được Vượt qua Thời Đại.

Giang Cung Tuấn chỉ vào Hứa Linh trên màn hình: “Cô cảm thấy cô ta thế nào?”

Bạch Tâm có hơi không rõ ý của Giang Cung Tuấn. Luận mỹ mạo, khí chất mà nói, Hứa Linh quả thật là khí chất xuất chúng.

Còn luận năng lực, mấy vấn đề phải trả lời, nhìn không ra được.

“Ổn, cũng không tệ lăm ạ” Cô ấy thử trả lời.

Giang Cung Tuấn gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, suy nghĩ một lát, nói: ‘Để cô ta làm chức phó giám đốc này thử xem, cứ dùng trước mấy tháng.

Nếu ổn thì cứ xác định, không được, đổi người khác.”

Giang Cung Tuấn tuy là không hiểu việc buôn bán, nhưng anh là Hắc Long, nhìn người rất chuẩn.

Tuy Hứa Linh đã khinh thường anh, nhưng trên người cô ta có một sự tự tin đặc biệt, còn có một sự kiêu hãnh và bản lĩnh xông lên trước.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận