Chiến Thần Xuất Kích - Chương 577: Yêu Cầu Của Kẻ Địch

Chiến Thần Xuất Kích Chương 577: Yêu Cầu Của Kẻ Địch
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thiên Sơn không phải là Thiên Sơn Quan của Nam Cương.

Dãy núi Thiên Sơn nằm ở phía đông Đoan Hùng, dãy núi Thiên Sơn kéo dài hơn 20000 km và đi ngang qua toàn bộ Đoan Hùng.

Nhìn trong bản đồ của Đoan Hùng, dấy núi Thiên Sơn giống như một con rồng khổng lồ vậy.

Đầu Thiên Sơn giống như đầu con rồng.

Ngọn núi này còn được gọi là Núi Mẹ Đoan Hùng.

Giang Cung Tuấn rời thủ đô với thanh kiếm tra tấn của mình và đặt chân đến nơi cách Thiên Sơn gần nhất là thành phố Thiên Triều.

Trên máy bay, Giang Cung Tuấn trong tay cầm một thanh kiếm sắt, dựa vào ghế rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Chẳng bao lâu đã đến thành phố Thiên Triều.

“Thưa ngài, đã tới Thiên Triều rồi”

Giang Cung Tuấn bất giác chìm vào giấc ngủ khi nhắm mắt nghỉ ngơi, đến Thiên Triều lúc nào không hay, anh không phản ứng kịp cho đến khi bên tai truyền đến một tiếng kêu dễ chịu.

“Đến rồi sao?”

“Dạ, tới rồi ạ”

Cô tiếp viên nhẹ nhàng gật đầu.

Cô ấy đã để ý đến Giang Cung Tuấn từ lâu, Giang Cung Tuấn rất kỳ quái, từ khi lên máy bay, anh đã cầm một thanh kiếm.

Cô càng càng thấy kì cục, nhân viên an ninh tại sao lại để người ta mang theo kiếm lên máy bay thế này.

Cô muốn xem Giang Cung Tuấn trông như thế nào.

Nhưng Giang Cung Tuấn đội một chiếc mũ, chiếc mũ đội thấp che đi khuôn mặt của anh, hơn nữa anh còn đeo một cặp kính râm nên không nhìn rõ.

Giang Cung Tuấn đứng lên.

Lý Như cứ nhìn chằm chằm Giang Cung Tuấn, cản đường anh đi.

“Sao, còn chuyện gì nữa không?”

Giang Cung Tuấn nhìn tiếp viên Lý Như đang nhìn mình chằm chằm mình, nhẹ giọng nói: “Nếu không sao thì để tôi đi chứ”

.

"Tôi xin lỗi: Lý Như vội vàng bước đi.

Giang Cung Tuấn cầm kiếm và xoay người rời đi.

Trong khi Lý Như nhìn theo bóng lưng đang rời đi của Giang Cung Tuấn, mặt Lý Như có hơi nghi, cô tự lẩm bẩm một mình: "Đúng là một người kỳ lạ, còn không nhìn thẳng vào mắt mình, lẽ nào mình không xinh đẹp, không th hút đàn ông sao?”

Lý Như rất tự tin với gương mặt và vóc dáng của mình.

Cô được đánh giá là nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp nhất trên mạng và có hàng chục triệu người hâm mộ trên Weibo.

Không một người đàn ông nào có thể ngoảnh mặt đi khi nhìn thấy cô, có vô số người theo đuổi nhưng đều bị phớt lờ.

“Mình đẹp như vậy, nhưng anh ta lại không thèm nhìn mình, chắc là chuyện chăn gối có vấn đề”

Lý Như bỉu môi rồi rời đi.

Sau khi Giang Cung Tuấn xuống máy bay, anh ôm thanh kiếm của mình và rời đi.

Sau khi rời sân bay, anh đứng ở ven đường, lấy điện thoại di động ra, gọi vào số của người đàn ông đã gửi video cho anh.

Ngay sau đó, cuộc gọi đã được kết nối.

Giang Cung Tuấn bình tĩnh nói: “Tôi tới Thiên Triều rồi, tôi không mong bạn tôi, người nhà họ Đường mất dù chỉ là một sợi tóc, nếu không cho dù anh là ai, tôi cũng không tha đâu.

“Bọn họ có làm sao không là tùy thuộc vào.

anh”

Một giọng nói hơi trầm vang lên trong điện thoại.

Giang Cung Tuấn đã bật chức năng ghi âm.

"Tôi đã đến Thiên Triều rồi, anh còn muốn tôi làm gì nữa?" "Rất đơn giản, đến phái Thiên Sơn, ám sát người đứng đầu phái Thiên Sơn, khi nào giết được thì khi đó người được thả”

“Tôi đâu phải là đối thủ của hắn ta”

Giang Cung Tuấn trầm mặc nói.

Trên điện thoại, một giọng nói khàn khàn lại truyền đến, "Đừng coi thường bản thân thế chứ, với thực lực hiện tại của anh, ở Đoan Hùng không có mấy người có thể đánh bại anh.

Anh có thể không phải đối thủ của gia tộc Thiên Sơn, nhưng có thể dùng mưu, anh thân là người hùng, là Long Vương, là Thiên Soái.

Anh đến Thiên Sơn thì là khách quý của Thiên.

Người đứng đầu Thiên Sơn nhất định sẽ đích thân tiếp đón anh, âm thầm tấn công chắc chắn sẽ thành công”

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content



- ---------------------------
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận