Chiến Thần Xuất Kích - Chương 972: Quy phục Không đánh nữa, không đánh nữa

Chiến Thần Xuất Kích Chương 972: Quy phục Không đánh nữa, không đánh nữa
Hắc Ưng Vương thật sự sợ rồi. Lúc Giang Cung Tuấn mới xuất hiện hắn ta dễ dàng có thể đánh anh bị thương. Nhưng giờ cho dù dùng hết sức cũng chỉ có thể để lại ít vết thương nhỏ trên người anh, căn bản không thể tạo thành vết thương trí mạnh được.

“Đừng mà, tiếp tục đi.”

Giang Cung Tuấn rục rịch. Lúc này mới vừa bắt đầu, nếu đánh tiếp thêm nửa tháng nữa, lực lượng cơ thể anh tuyệt đối có thể đạt đến cảnh giới của cường giả Thần Thông Cảnh. Đến lúc đó cho dù đối mặt với cường giả Thần Thông Cảnh, không dùng chân khí mà chỉ sử dụng lực lượng cơ thể thì anh cũng có thể đánh thắng.

“Thật sự không đánh nữa đâu” Trên khuôn mặt ngăm đen của Hắc Ưng Vương hiện lên chút chua xót, nói: “Giang Cung Tuấn, tôi sợ cậu rồi còn không được ư? Không phải cậu muốn khiến tôi xuống núi à, tôi lập tức rời khỏi núi Võ Đang có được không?”

“Không đánh cũng được, vậy tôi hỏi anh một vài câu hỏi, tôi hỏi gì anh đáp nấy. Nếu có ý giấu diếm thì tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh.”

“Được, cậu nói đi”

Chỉ cần không đánh nữa thì muốn làm gì cũng được. Giờ phút này, trong lòng Hắc Ưng Vương đem tổ tông mười tám đời nhà Giang Cung Tuấn ra mắng một lượt. Hắn ta từng thấy các loại tu luyện nhưng chưa bao giờ thấy tu luyện như thế này.

Mới qua thời gian nửa tháng mà lực lượng cơ thể đã trở nên mạnh mẽ như vậy. Đây rốt cuộc là công pháp gì? Con người Hắc Ưng Vương đảo đảo, trong lòng bắt đầu âm thầm chú ý đến công pháp của Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn hỏi: “Rốt cuộc anh đến từ nơi nào?”

Hắc Ưng Vương đáp: “Tôi đến từ núi Hắc Phong của Thượng Giới”

“Thương Giới?” Giang Cung Tuấn sửng sốt.

Hắc Ưng Vương gật đầu nói: “Đúng vậy, là Thương Giới, chính là thế giới mà Thái Thụy Anh sinh sống”

Giang Cung Tuấn hỏi: “Anh nói cho tôi biết, rốt cuộc Thương Giới là thế giới như thế nào?”

Hắc Ưng Vương gật đầu nói: “Thương Giới là một thế giới ở trong phong ẩn. Thế giới này cũng nằm trên trái đất, chỉ là bị ẩn dấu, bị phong ấn mà thôi. Diện tích của Thượng Giới rất lớn, cho dù nhận một trăm lần diện tích trái đất cũng chưa chắc lớn bằng Thương Giới”

“Cường giả ở Thương Giới nhiều như mây, môn phái cũng vô số, trong đó có không ít cường giả siêu cấp. Trong hiểu biết của tôi, Thái Thụy Anh là thánh tử của một môn phái lớn ở Thương Giới, thực lực rất mạnh. Nhưng trong thế hệ đồng lứa ở Thượng Giới thì cậu ta cũng không phải là người mạnh nhất. Người có thể đè bẹp Thái Thụy Anh có rất nhiều, hơn nữa..” Nói đến đây, Hắc Ưng Vương có hơi ngập ngừng do dự.

“Hơn nữa cái gì, nói đi.”

“Được” Bấy giờ Hắc Ưng Vương mới mở miệng nói tiếp: “Tuy hiện giờ phong ấn còn chưa mở ra, nhưng ở giữa Thương Giới và trái đất lại xuất hiện một khe nứt, chỉ cần sinh linh có thực lực không phải rất mạnh thì đều có thể xuyên qua khe nứt này xuất hiện trên trái đất. Nhiều nhất là nửa năm nữa, trên trái đất sẽ xuất hiện rất nhiều sinh linh đến từ Thương Giới” Nói xong Hắc Ưng Vương không khỏi nhìn Giang Cung Tuấn một cái.

“Ở Thương Giới, yêu thú rất nhiều, không phải ai cũng tốt bụng giống như tôi, rất nhiều loài đều giết người không chớp mắt. Nhân loại trên trái đất cần phải chuẩn bị sẵn sàng, nếu không, nhân loại trên trái đất sẽ bị hủy diệt”

Nghe vậy, sắc mặt Giang Cung Tuấn trở nên ngưng trọng.

Hắc Ưng Vương cười nói: “Có điều cậu cũng không cần lo lắng quá. Hiện giờ phong ấn vẫn còn, lực lượng của phong ấn rất mạnh, có thể ngăn cản cường giả siêu cấp xuất hiện ở trái đất. Người có thể xuyên qua khe hở xuất hiện trên trái đất, mạnh nhất cũng chỉ là Siêu Phàm Cảnh mà thôi. Hơn nữa cường giả Siêu Phàm Cảnh muốn xuất hiện ở trên trái đất cũng sẽ phải trả giá vô cùng thê thảm”

“Siêu Phàm ư?” Giang Cung Tuấn nhẹ giọng thì thào.

Trong hiểu biết của anh, Siêu Phàm Cảnh là cảnh giới tu luyện mạnh nhất hiện giờ mà anh biết. Sau Thần Thông mới đến Siêu Phàm. Anh biết tu luyện là vô hạn.

Sau Siêu Phàm chắc chắn ta còn có cảnh giới khác nữa. Nhưng hiện giờ thực lực của anh còn rất yếu, vẫn không có cách nào tiếp xúc đến những cảnh giới đó.

Sau khi trao đổi đơn giản, Giang Cung Tuấn đã biết được một số chuyện về Thương Giới. Anh cũng biết không lâu nữa tu luyện giả yêu thú ở Thương Giới sẽ tiến đến trái đất. Mà đây còn là chuyện trước khi phong ấn mở ra. Nếu sau khi phong ấn mở ra, phong ấn ở tất cả các nơi bị phong ấn đều mở ra thì diện tích trên trái đất sẽ mở rộng. Vậy thế giới sẽ như thế nào? Giang Cung Tuấn không thể tưởng tượng được.

“Cút đi, rời khỏi núi Võ Đang, đừng làm loạn nữa. Nếu để tôi biết anh gây hại cho nhân loại, tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu” Giang Cung Tuấn lạnh giọng nói.

“Đừng mà” Hắc Ưng Vương bỗng đứng lên, đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm vào Giang Cung Tuấn “Giang Cung Tuấn, anh Giang, để tôi đi theo cậu đi”.

“Anh à?” Giang Cung Tuấn sửng sốt, Hắc Ưng Vương thề son sắt nói: “Chỉ cần cho tôi đi theo cậu, cậu bảo tôi làm gì, tôi sẽ làm cái đó”.

Hắc Ứng Vương đi đến trái đất là vì tìm kiếm cơ duyên, tìm may mắn. Trên người Giang Cung Tuấn tuyệt đối có rất nhiều cơ duyên. Hắn ta thèm muốn công pháp luyện thể của anh.

Nếu có được công pháp của anh thì chắc chắn hắn ta có thể trở thành tổ sư, thần thánh. Công pháp thần kỳ thể này quả thần không cách nào so sánh được.

“Anh đi theo tôi làm chi?” Giang Cung Tuần thản nhiên hỏi.

Hắc Ưng Vương ngẩng cao đầu nói: “Cái này thì cậu không biết rồi, núi Hắc Phong của tôi ở Thương Giới cũng có tiếng tăm lừng lẫy. Tôi là yêu hoàng của núi Hắc Phong, ở Thương Giới cũng được coi là nhân vật số một số hai.

Cho dù là những môn phái lớn cũng phải nể mặt núi Hắc Phong của tôi. Tôi đi theo cậu, tương lại núi Hắc Phong có thể giúp đỡ nhân loại trên trái đất”.

“Hơn nữa, tôi cũng có thể nói cho cậu một số chuyện của Thương Giới. Điều này rất có lợi đối với hành động sau này của cậu” Hắc Ứng Vương nói ra vài chỗ tốt.

Giang Cung Tuấn cũng lâm vào suy nghĩ. Anh cũng không biết dẫn theo một yêu thú bên người sẽ có ảnh hưởng gì. Nhưng thực lực của yêu thú này quả thật rất mạnh. Tuy còn chưa bước vào Thần Thông Cảnh, nhưng cũng sắp rồi.

Suy nghĩ một chút, Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Nếu đã như vậy thì anh cứ đi theo tôi đi”

Nghe thấy vậy Hắc Ứng Vương vui mừng nói: “Cảm ơn anh Giang. Anh Giang, rốt cuộc công pháp mà cậu tu luyện là gì vậy? Sao lại thần kỳ như thế? Tôi nghe nói, vào thời viễn cổ, tổ tiên trái đất có tu luyện cơ thể thành thánh, thành tổ sư. Có phải cậu có được truyền thừa của đại năng giả viễn cổ trên trái đất không?”

Hắc Ưng Vương trông mong nhìn Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn liếc hắn ta một cái, nói: “Không nên hỏi thì đừng hỏi”

“Vâng, vâng, vâng” Hắc Ưng Vương liên tiếp nói ba từ.

“Phải rồi” Giang Cung Tuấn nhớ tới gì đó, hỏi: “Anh từng đi qua núi Bất Sơn chưa?”

“Đi qua rồi”

“Anh có biết pho tượng xuất hiện ở núi Bất Sơn là ai không?”

Hắc Ưng Vương chìm trong suy nghĩ, vài giây sau mới ngưng trọng nói: “Hình như đã từng nghe nói rồi.”

“Ô?” Giang Cung Tuấn cũng nổi lên hứng thú nhìn Hắc Ứng Vương hỏi: “Vậy pho tượng kia là ai, có lại lịch gì?

Hắc Ưng Vương nghĩ nghĩ nói: “Tôi từng đọc qua một ít ghi chép trong sách tổ của núi Hắc Phong ở Thương Giới, vào thời kỳ viễn cổ, nhân loại trên trái đất sinh ra Thập Đế, đây là mười cường giả có một không hai. Nếu tôi đoán không sai thì pho tượng ở núi Bất Sơn chắc hẳn là một trong Thập Đế viễn cổ trên trái đất”

“Thập Đế có mạnh không?” Giang Cung Tuấn hỏi.

“Ha ha” Hắc Ưng Vương bật cười: “Với cảnh giới hiện giờ của cậu thì không có cách nào tưởng tượng được sự mạnh mẽ của Thập Đế, căn bản không phải người cùng một trình độ. Đợi cậu lại tu luyện thêm mười ngàn năm, trăm ngàn năm, thậm chí là triệu năm có lẽ sẽ chạm đến trình độ này” Hắc Ứng Vương nói ra mấy lời thần bí.

Giang Cung Tuấn nghe đến to cả đầu. Cái gì mà mười ngàn năm, trăm ngàn năm, triệu năm chứ? Cái này quả thực quá lâu rồi. Nhân loại có thể sống đến năm tháng dài đằng đẵng như thế ư?
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận