Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia - Chương 23: Lệnh báo tử
Chương trước- Chương 1: Ông trùm
- Chương 2: Trộm đến nhà
- Chương 3: Đấu với cọp
- Chương 4: Bắn súng
- Chương 5: Fif
- Chương 6: Cứu người
- Chương 7: Bị thương
- Chương 8: Lo lắng
- Chương 9: Ghi sổ nợ
- Chương 10: Trò chơi bắt đầu
- Chương 11: Casser
- Chương 12: Chăm sóc
- Chương 13: Mất tích
- Chương 14: Je vous aime
- Chương 15: Ngắm trời đêm
- Chương 16: Quay về Thẩm Gia
- Chương 17: Sáng tỏ lòng mình
- Chương 18: Gặp nguy hiểm
- Chương 19: Phát điên (1)
- Chương 20: Phát điên (2)
- Chương 21: Trúng độc
- Chương 22: Sống chết
- Chương 23: Lệnh báo tử
- Chương 24: Ông trùm ra tay
- Chương 25: Tiêu diệt
- Chương 26: Tiêu diệt (2)
- Chương 27: Hai mươi năm trước
- Chương 28: Kết thúc
- Chương 29: Quan trọng với anh
- Chương 30: Công khai tình cảm
- Chương 31: Ngượng
- Chương 32: Tai nạn
- Chương 33: Khó khăn
- Chương 34: Đưa ra quyết định
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Gặp lại
- Chương 37: Vì em mà chịu đựng
- Chương 38: Giận
- Chương 39: Níu giữ tình cảm
- Chương 40: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 41: Thân phận
- Chương 42: Buổi tối ngọt ngào
- Chương 43: Tìm được giác mạc
- Chương 44: Phẫu thuật
- Chương 45: Tâm tư
- Chương 46: Nuông chiều
- Chương 47: Tháo băng
- Chương 48: Hồi phục tốt
- Chương 49: Dạy dỗ
- Chương 50: Tính sổ
- Chương 51: Sợ
- Chương 52: Nỗi lòng của anh
- Chương 53: Cưng chiều
- Chương 54: Cầu hôn
- Chương 55
- Chương 56: Kết hôn
- Chương 57: Có biến
- Chương 58: Hẹn em kiếp sau
- Chương 59: Mất đi
- Chương 60
- Chương 61: Anh vẫn ở đây
- Chương 62: Manh mối
- Chương 63: Kế hoạch
- Chương 64: Thôi miên
- Chương 65: Tấn công
- Chương 66: Tiêu diệt
- Chương 67: Gặp lại
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Không thể vì mình
- Chương 70: Hẹn ước
- Chương 71: Mất đi
- Chương 72: Ngọn đồi nhỏ
- Chương 73: Mang theo cuộc sống của anh
- Chương 74: Em ơi…
- Chương 75: Vực dậy
- Chương 76: Người xấu
- Chương 77: Cuộc sống trong hai năm
- Chương 78
- Chương 79: Đến bar
- Chương 80: Náo loạn
- Chương 81: Luật cũ
- Chương 82: Nghén
- Chương 83: Đi sinh
- Chương 84: Dụ dỗ (Hoàn)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia
Chương 23: Lệnh báo tử
“Không…không phải” Lien thì thào trong miệng, đôi chân vô lực bước đến bên giường nắm lấy hai vai cô.
“Chẳng phải cậu đã nói sau này sẽ làm phù dâu cho mình sao? Hả? Cậu còn hứa sẽ dạy mình tập võ mà…cậu…cậu hứa nhiều lắm…cậu bỏ đi, mình sẽ hận cậu suốt đời. Mình có bao giờ thất hứa với cậu chưa, cho nên cậu ngàn lần không được thất hứa với mình…mình chưa từng cầu xin cậu chuyện gì…bây giờ…xin cậu… đừng bỉ mình…mình xin cậu, Hạ Nhiên…làm ơn”
Lien tựa như không còn sức để nói, chỉ thì thào không thành tiếng.
Doãn Bách Thần gương mặt lạnh lẽo đến đáng sợ, anh ôm lấy Hạ Nhiên siết chặt vào lòng.
“Em thật không biết nghe lời…ngay cả lời của anh mà em còn bỏ ngoài tai. Em muốn anh phải làm sao đây…em không sợ anh sẽ đến bên người phụ nữ khác sao?”
Không hề có một tiếng đáp lại, trong phòng chỉ còn lại tiếng tít tít ngắt quãng vô vị đáng sợ kia. Tiếng tít tít yếu ớt vang lên, từng tiếng
như hồi chuông tra tấn.
“Tổ chức X…để tôi”
Will nói xong xoay người ra ngoài.
Doãn Bách Thần vẫn ôm chặt Hạ Nhiên, không nói thêm gì. Từ hôm qua đến nay tổ chức lớn nhất giới ráo riết truy sát nhưng chỉ tiêu diệt được vài cơ sở nhỏ lẻ của chúng. Cơ sở chính luôn bị thay đổi để tránh bị phát hiện nên muốn tìm ra trong thời gian ngắn là điều không thể. Ngay cả K8 hay Will cũng chưa thể tìm ra.
Chủ trong một đêm, giới Hắc đạo xôn xao không ngừng. Họ không biết tổ chức khét tiếng X đã gây ra chuyện gì mà Doãn Bách Thần lại phá lệ, dốc toàn lực truy sát như vậy.
“Hạ Nhiên!”
……………………………………….
Thẩm Vương Văn và vợ mình được thủ hạ tinh nhuệ của anh bảo vệ khắt khe, nhận đuoejc tin bình an của cô mới thở phào nhẹ nhõm. Hai ngày trước ông nhận được điện thoại từ anh.
“Hạ Nhiên hiện tại đã an toàn rồi, hiện tại đang ngủ nên ông đừng lo. Em ấy có chút hoảng sợ nên tạm thời tôi sẽ đưa em ấy đi nghỉ ngơi một thời gian. Ông cứ yên tâm”
Thái độ của anh và người nhà cô vẫn không thân thiết mấy, Doãn Bách Thần luôn giữ thái độ không nóng không lạnh với người lạ, khiến người khác không cảm thấy xa cách cũng chẳng thể lại gần. Luôn luôn là như vậy.
Vết thương về chất độc cơ hồ đã khỏi hoàn toàn nhưng vẫn còn đau khi chạm vào. Anh thì bận bù đầu bù cổ, phòng làm việc mở điều hoà 24/24, đèn phòng mở suốt đêm. Khi có thời gian rảnh rỗi ở bên Hạ Nhiên anh sẽ chơi đùa và chăm sóc cô.
Đến đêm khi cô đã ngủ anh sẽ thức trắng để bàn bạc kế hoạch tấn công bọn Fif và Châu Âu. Cái chết của Casser khiến bọn chúng như rắn mất đầu, bắt đầu tranh giành địa vị và quyền lợi hợp tác, tấn công ngay lúc này là hợp lí nhất.
Dùng thiết bị truyền tin và nội gián cài vào chúng, Doãn Bách Thần âm thầm gửi cho chúng một tin thoại chào hỏi, nói đúng hơn là lệnh báo tử dàng cho những kẻ nằm trong tiểu bang phản quốc làm loạn.
“Lần trước tôi đã nói sao nhỉ? Tao sẽ tặng cho chúng máy cái chết giữa đêm, khi trăng đã tròn
sẽ là thời khắc cuối cùng chúng mày được sống. Giờ thì chuẩn bị đi, 48 tiếng nữa trăng sẽ tròn đấy”
Giọng nói trầm từ tốn của Doãn Bách Thần phát ra từ bộ đàm rõ ràng to lớn, chui vào lỗ tai của từng tên một đang ngồi họp trong căn cứ, chui vào tận trong não tác động lên dây thần kinh căng thẳng khiến chúng nháo nhào hoảng hốt, đứng dậy tìm kiếm xung quanh, hắn nói chỉ còn 48 tiếng.
Một tên bụng bự tức giận đập bàn.
“Thằng nhãi ranh hống hách! Thử xem mày làm gì được tao! Số tuổi đời của mày chỉ bằng một nửa tuổi của tao mà ngang tàng thế sao?! Đến đây để tao cho mày biết thế nào là chết không kịp ngáp!”
______________________
“Chẳng phải cậu đã nói sau này sẽ làm phù dâu cho mình sao? Hả? Cậu còn hứa sẽ dạy mình tập võ mà…cậu…cậu hứa nhiều lắm…cậu bỏ đi, mình sẽ hận cậu suốt đời. Mình có bao giờ thất hứa với cậu chưa, cho nên cậu ngàn lần không được thất hứa với mình…mình chưa từng cầu xin cậu chuyện gì…bây giờ…xin cậu… đừng bỉ mình…mình xin cậu, Hạ Nhiên…làm ơn”
Lien tựa như không còn sức để nói, chỉ thì thào không thành tiếng.
Doãn Bách Thần gương mặt lạnh lẽo đến đáng sợ, anh ôm lấy Hạ Nhiên siết chặt vào lòng.
“Em thật không biết nghe lời…ngay cả lời của anh mà em còn bỏ ngoài tai. Em muốn anh phải làm sao đây…em không sợ anh sẽ đến bên người phụ nữ khác sao?”
Không hề có một tiếng đáp lại, trong phòng chỉ còn lại tiếng tít tít ngắt quãng vô vị đáng sợ kia. Tiếng tít tít yếu ớt vang lên, từng tiếng
như hồi chuông tra tấn.
“Tổ chức X…để tôi”
Will nói xong xoay người ra ngoài.
Doãn Bách Thần vẫn ôm chặt Hạ Nhiên, không nói thêm gì. Từ hôm qua đến nay tổ chức lớn nhất giới ráo riết truy sát nhưng chỉ tiêu diệt được vài cơ sở nhỏ lẻ của chúng. Cơ sở chính luôn bị thay đổi để tránh bị phát hiện nên muốn tìm ra trong thời gian ngắn là điều không thể. Ngay cả K8 hay Will cũng chưa thể tìm ra.
Chủ trong một đêm, giới Hắc đạo xôn xao không ngừng. Họ không biết tổ chức khét tiếng X đã gây ra chuyện gì mà Doãn Bách Thần lại phá lệ, dốc toàn lực truy sát như vậy.
“Hạ Nhiên!”
……………………………………….
Thẩm Vương Văn và vợ mình được thủ hạ tinh nhuệ của anh bảo vệ khắt khe, nhận đuoejc tin bình an của cô mới thở phào nhẹ nhõm. Hai ngày trước ông nhận được điện thoại từ anh.
“Hạ Nhiên hiện tại đã an toàn rồi, hiện tại đang ngủ nên ông đừng lo. Em ấy có chút hoảng sợ nên tạm thời tôi sẽ đưa em ấy đi nghỉ ngơi một thời gian. Ông cứ yên tâm”
Thái độ của anh và người nhà cô vẫn không thân thiết mấy, Doãn Bách Thần luôn giữ thái độ không nóng không lạnh với người lạ, khiến người khác không cảm thấy xa cách cũng chẳng thể lại gần. Luôn luôn là như vậy.
Vết thương về chất độc cơ hồ đã khỏi hoàn toàn nhưng vẫn còn đau khi chạm vào. Anh thì bận bù đầu bù cổ, phòng làm việc mở điều hoà 24/24, đèn phòng mở suốt đêm. Khi có thời gian rảnh rỗi ở bên Hạ Nhiên anh sẽ chơi đùa và chăm sóc cô.
Đến đêm khi cô đã ngủ anh sẽ thức trắng để bàn bạc kế hoạch tấn công bọn Fif và Châu Âu. Cái chết của Casser khiến bọn chúng như rắn mất đầu, bắt đầu tranh giành địa vị và quyền lợi hợp tác, tấn công ngay lúc này là hợp lí nhất.
Dùng thiết bị truyền tin và nội gián cài vào chúng, Doãn Bách Thần âm thầm gửi cho chúng một tin thoại chào hỏi, nói đúng hơn là lệnh báo tử dàng cho những kẻ nằm trong tiểu bang phản quốc làm loạn.
“Lần trước tôi đã nói sao nhỉ? Tao sẽ tặng cho chúng máy cái chết giữa đêm, khi trăng đã tròn
sẽ là thời khắc cuối cùng chúng mày được sống. Giờ thì chuẩn bị đi, 48 tiếng nữa trăng sẽ tròn đấy”
Giọng nói trầm từ tốn của Doãn Bách Thần phát ra từ bộ đàm rõ ràng to lớn, chui vào lỗ tai của từng tên một đang ngồi họp trong căn cứ, chui vào tận trong não tác động lên dây thần kinh căng thẳng khiến chúng nháo nhào hoảng hốt, đứng dậy tìm kiếm xung quanh, hắn nói chỉ còn 48 tiếng.
Một tên bụng bự tức giận đập bàn.
“Thằng nhãi ranh hống hách! Thử xem mày làm gì được tao! Số tuổi đời của mày chỉ bằng một nửa tuổi của tao mà ngang tàng thế sao?! Đến đây để tao cho mày biết thế nào là chết không kịp ngáp!”
______________________
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ông trùm
- Chương 2: Trộm đến nhà
- Chương 3: Đấu với cọp
- Chương 4: Bắn súng
- Chương 5: Fif
- Chương 6: Cứu người
- Chương 7: Bị thương
- Chương 8: Lo lắng
- Chương 9: Ghi sổ nợ
- Chương 10: Trò chơi bắt đầu
- Chương 11: Casser
- Chương 12: Chăm sóc
- Chương 13: Mất tích
- Chương 14: Je vous aime
- Chương 15: Ngắm trời đêm
- Chương 16: Quay về Thẩm Gia
- Chương 17: Sáng tỏ lòng mình
- Chương 18: Gặp nguy hiểm
- Chương 19: Phát điên (1)
- Chương 20: Phát điên (2)
- Chương 21: Trúng độc
- Chương 22: Sống chết
- Chương 23: Lệnh báo tử
- Chương 24: Ông trùm ra tay
- Chương 25: Tiêu diệt
- Chương 26: Tiêu diệt (2)
- Chương 27: Hai mươi năm trước
- Chương 28: Kết thúc
- Chương 29: Quan trọng với anh
- Chương 30: Công khai tình cảm
- Chương 31: Ngượng
- Chương 32: Tai nạn
- Chương 33: Khó khăn
- Chương 34: Đưa ra quyết định
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Gặp lại
- Chương 37: Vì em mà chịu đựng
- Chương 38: Giận
- Chương 39: Níu giữ tình cảm
- Chương 40: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 41: Thân phận
- Chương 42: Buổi tối ngọt ngào
- Chương 43: Tìm được giác mạc
- Chương 44: Phẫu thuật
- Chương 45: Tâm tư
- Chương 46: Nuông chiều
- Chương 47: Tháo băng
- Chương 48: Hồi phục tốt
- Chương 49: Dạy dỗ
- Chương 50: Tính sổ
- Chương 51: Sợ
- Chương 52: Nỗi lòng của anh
- Chương 53: Cưng chiều
- Chương 54: Cầu hôn
- Chương 55
- Chương 56: Kết hôn
- Chương 57: Có biến
- Chương 58: Hẹn em kiếp sau
- Chương 59: Mất đi
- Chương 60
- Chương 61: Anh vẫn ở đây
- Chương 62: Manh mối
- Chương 63: Kế hoạch
- Chương 64: Thôi miên
- Chương 65: Tấn công
- Chương 66: Tiêu diệt
- Chương 67: Gặp lại
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Không thể vì mình
- Chương 70: Hẹn ước
- Chương 71: Mất đi
- Chương 72: Ngọn đồi nhỏ
- Chương 73: Mang theo cuộc sống của anh
- Chương 74: Em ơi…
- Chương 75: Vực dậy
- Chương 76: Người xấu
- Chương 77: Cuộc sống trong hai năm
- Chương 78
- Chương 79: Đến bar
- Chương 80: Náo loạn
- Chương 81: Luật cũ
- Chương 82: Nghén
- Chương 83: Đi sinh
- Chương 84: Dụ dỗ (Hoàn)
- bình luận