Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia - Chương 29: Quan trọng với anh
Chương trước- Chương 1: Ông trùm
- Chương 2: Trộm đến nhà
- Chương 3: Đấu với cọp
- Chương 4: Bắn súng
- Chương 5: Fif
- Chương 6: Cứu người
- Chương 7: Bị thương
- Chương 8: Lo lắng
- Chương 9: Ghi sổ nợ
- Chương 10: Trò chơi bắt đầu
- Chương 11: Casser
- Chương 12: Chăm sóc
- Chương 13: Mất tích
- Chương 14: Je vous aime
- Chương 15: Ngắm trời đêm
- Chương 16: Quay về Thẩm Gia
- Chương 17: Sáng tỏ lòng mình
- Chương 18: Gặp nguy hiểm
- Chương 19: Phát điên (1)
- Chương 20: Phát điên (2)
- Chương 21: Trúng độc
- Chương 22: Sống chết
- Chương 23: Lệnh báo tử
- Chương 24: Ông trùm ra tay
- Chương 25: Tiêu diệt
- Chương 26: Tiêu diệt (2)
- Chương 27: Hai mươi năm trước
- Chương 28: Kết thúc
- Chương 29: Quan trọng với anh
- Chương 30: Công khai tình cảm
- Chương 31: Ngượng
- Chương 32: Tai nạn
- Chương 33: Khó khăn
- Chương 34: Đưa ra quyết định
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Gặp lại
- Chương 37: Vì em mà chịu đựng
- Chương 38: Giận
- Chương 39: Níu giữ tình cảm
- Chương 40: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 41: Thân phận
- Chương 42: Buổi tối ngọt ngào
- Chương 43: Tìm được giác mạc
- Chương 44: Phẫu thuật
- Chương 45: Tâm tư
- Chương 46: Nuông chiều
- Chương 47: Tháo băng
- Chương 48: Hồi phục tốt
- Chương 49: Dạy dỗ
- Chương 50: Tính sổ
- Chương 51: Sợ
- Chương 52: Nỗi lòng của anh
- Chương 53: Cưng chiều
- Chương 54: Cầu hôn
- Chương 55
- Chương 56: Kết hôn
- Chương 57: Có biến
- Chương 58: Hẹn em kiếp sau
- Chương 59: Mất đi
- Chương 60
- Chương 61: Anh vẫn ở đây
- Chương 62: Manh mối
- Chương 63: Kế hoạch
- Chương 64: Thôi miên
- Chương 65: Tấn công
- Chương 66: Tiêu diệt
- Chương 67: Gặp lại
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Không thể vì mình
- Chương 70: Hẹn ước
- Chương 71: Mất đi
- Chương 72: Ngọn đồi nhỏ
- Chương 73: Mang theo cuộc sống của anh
- Chương 74: Em ơi…
- Chương 75: Vực dậy
- Chương 76: Người xấu
- Chương 77: Cuộc sống trong hai năm
- Chương 78
- Chương 79: Đến bar
- Chương 80: Náo loạn
- Chương 81: Luật cũ
- Chương 82: Nghén
- Chương 83: Đi sinh
- Chương 84: Dụ dỗ (Hoàn)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia
Chương 29: Quan trọng với anh
Anh trong xe đeo khẩu trang kín mặt, nón đen che gần khuất mặt bước xuống xe, mười mấy hai mươi chiếc điện thoại chĩa vào mình khiến anh khó chịu, một người cao lớn mặc vest mở cửa xe cho anh, chân vừa chạm đất bằng đôi giày tây và bộ vest độc một cây đen vừa mới thanh anh khiến đám người đứng đó không ngừng ồ lên cảm thán. Người cao lớn bước lại khoác lên vai anh chiếc áo khoác ngoài bằng lông đen dài qua đầu gối, anh vẫn đứng im không đi vào, đến khi thủ vệ tiến ra dàng thành hai hàng dọc hai bên anh mới cất bước.
Khi vào đến bên trong anh nhíu mày nói với thủ vệ:
“ Động tác quá chậm chạp, về tổ chức lãnh phạt”
“Rõ!”
Mở cửa đi vào trong là cảnh tượng Time đang ngủ gà gật trên sofa, ngồi bên là Hạ Nhiên với khoanh chân với vẻ mặt lo lắng.
Cô thấy anh chưa kịp vui mừng đã bị bộ mặt đáng sợ của anh làm cho giật mình. Rất nhanh anh bước đến trước mặt cô dứt khoát bế sang ghế khác ngồi. Tiến lại cho Time đang mơ ngủ mà nắm lấy lỗ tai kéo mạnh, K8 và Will bước theo sau nhìn thấy liền biết tại sao anh lại tức giận như vậy.
“Á…á…làm gì vậy…ui”
“Thằng nhóc ranh chết tiệt nhà cậu đến đây làm gì hả?”
Time bọi mặt tủi thân uất ức ngước lên nhìn anh.
“Không phải lo cho cậu sao? Còn đánh người ta như vậy”
“Nhà tôi thiếu ghế hay sao mà ngồi gần em ấy như vậy?”
Hạ Nhiên lúc này mơi hiểu là anh đang ghen, cô bật cười thành tiếng khiến anh nhìu mày quay lại nhìn
“ Em cười cái gì mà cười”
“Hahaha, anh buồn cười quá đi mất”
Anh lúc này bực tức đứng dậy quay sang nhìn cô mà nói lớn.
“Em còn cười!”
Cô đơ ra ngừng cười ngay lập tức, đứng dậy đối mắt với anh, hai tai chống hông cao giọng.
“Anh quát em? Có tin em đánh chết anh không hả? Còn dám gắt gỏng với em, muốn ăn đòn rồi chứ gì?”
Anh lập tức thay đổi sắc mặt bàn sang chủ đề khác.
“Chúng ta bàn chuyện dọn dẹp hiện trường trên đảo”
Cô cũng ngồi xuống cạnh anh nghe họ bàn chuyện, đội nhiên nét mặt K8 u ám hỏi anh khiến cả căn phòng trùng xuống.
“ Tung tích ba mẹ ngài thế nào rồi?”
Doãn Bách Thần nghe xong nhíu mày từ từ ngả mình tựa vào ghế, không khú trở nên ngột ngạt vô cùng. Một hồi lâu anh mới trả lời bằng giọng khản đặc.
“Hai mươi năm trước họ mất rồi, đã hai mươi năm rồi”
Ba người nghe xong thở dài nặng nề, chỉ có cô chẳng hiểu rõ sự tình gì trong đó, chỉ biết ba mẹ anh mất nên lòng man mác buồn. Lúc này Time mới lên tiếng, âm điệu khác hẳn với mọi ngày.
“Thảo nào chúng ta đã tìm kiếm lâu như vậy vẫn không có tung tích gì”
Cô nghe vậy suy nghĩ một lát mơi hỏi để chắc chắn nhũng gì mình đang nghĩ.
“Không lẽ…ba mẹ anh ấy mất liên quan đến đám người các anh vừa xử lí?”
“Hai mươi năm trước gia đình tôi gặp một du thuyền trên biển, hình như xảy ra hỗn chiến, có một vật nhỏ nhấp nhô nơi đầu tàu, ba mẹ tôi vớt lên là một đứa trẻ trong chiếc áo phao đang sợ hãi run rẩy, bị nước biển lạnh cóng làm tím tái cả môi. Sau đó được đưa về nhà tôi chăm sóc. Lớn lên rất thông minh không chăm chỉ học hành, đi theo một tên trùm xã hội đen, hắn không có con cái. Rất vừa mắt cậu bé này. Sau này qua đời giao lại tổ chức cho cậu ấy, lúc đó cậu ấy vừa tròn 18 tuổi” - Will
Si nói tiếp: “ Tám năm nay chúng tôi không ngừng vươn thế lực ra các châu lục khác, có trụ sở ở mọi nơi trên Thế Giới chính là muốn dò la tung tích ba mẹ cậu ấy. Cậu ta rất khổ sở, 18 tuổi đã phải gánh vác tổ chức, vô số lần bị thương, voi số lần bị ám sát, đến cả lúc ngủ cũng trong tư thế phòng bị. Vì vậy lúc nghe tin cô bị bắt lên du thuyền cậu ấy đã mất bình tĩnh, Thẩm Hạ Nhiên, cô đối với cậu ấy rất quan trọng, hãy luôn nhớ điều đó”
__________________________
Khi vào đến bên trong anh nhíu mày nói với thủ vệ:
“ Động tác quá chậm chạp, về tổ chức lãnh phạt”
“Rõ!”
Mở cửa đi vào trong là cảnh tượng Time đang ngủ gà gật trên sofa, ngồi bên là Hạ Nhiên với khoanh chân với vẻ mặt lo lắng.
Cô thấy anh chưa kịp vui mừng đã bị bộ mặt đáng sợ của anh làm cho giật mình. Rất nhanh anh bước đến trước mặt cô dứt khoát bế sang ghế khác ngồi. Tiến lại cho Time đang mơ ngủ mà nắm lấy lỗ tai kéo mạnh, K8 và Will bước theo sau nhìn thấy liền biết tại sao anh lại tức giận như vậy.
“Á…á…làm gì vậy…ui”
“Thằng nhóc ranh chết tiệt nhà cậu đến đây làm gì hả?”
Time bọi mặt tủi thân uất ức ngước lên nhìn anh.
“Không phải lo cho cậu sao? Còn đánh người ta như vậy”
“Nhà tôi thiếu ghế hay sao mà ngồi gần em ấy như vậy?”
Hạ Nhiên lúc này mơi hiểu là anh đang ghen, cô bật cười thành tiếng khiến anh nhìu mày quay lại nhìn
“ Em cười cái gì mà cười”
“Hahaha, anh buồn cười quá đi mất”
Anh lúc này bực tức đứng dậy quay sang nhìn cô mà nói lớn.
“Em còn cười!”
Cô đơ ra ngừng cười ngay lập tức, đứng dậy đối mắt với anh, hai tai chống hông cao giọng.
“Anh quát em? Có tin em đánh chết anh không hả? Còn dám gắt gỏng với em, muốn ăn đòn rồi chứ gì?”
Anh lập tức thay đổi sắc mặt bàn sang chủ đề khác.
“Chúng ta bàn chuyện dọn dẹp hiện trường trên đảo”
Cô cũng ngồi xuống cạnh anh nghe họ bàn chuyện, đội nhiên nét mặt K8 u ám hỏi anh khiến cả căn phòng trùng xuống.
“ Tung tích ba mẹ ngài thế nào rồi?”
Doãn Bách Thần nghe xong nhíu mày từ từ ngả mình tựa vào ghế, không khú trở nên ngột ngạt vô cùng. Một hồi lâu anh mới trả lời bằng giọng khản đặc.
“Hai mươi năm trước họ mất rồi, đã hai mươi năm rồi”
Ba người nghe xong thở dài nặng nề, chỉ có cô chẳng hiểu rõ sự tình gì trong đó, chỉ biết ba mẹ anh mất nên lòng man mác buồn. Lúc này Time mới lên tiếng, âm điệu khác hẳn với mọi ngày.
“Thảo nào chúng ta đã tìm kiếm lâu như vậy vẫn không có tung tích gì”
Cô nghe vậy suy nghĩ một lát mơi hỏi để chắc chắn nhũng gì mình đang nghĩ.
“Không lẽ…ba mẹ anh ấy mất liên quan đến đám người các anh vừa xử lí?”
“Hai mươi năm trước gia đình tôi gặp một du thuyền trên biển, hình như xảy ra hỗn chiến, có một vật nhỏ nhấp nhô nơi đầu tàu, ba mẹ tôi vớt lên là một đứa trẻ trong chiếc áo phao đang sợ hãi run rẩy, bị nước biển lạnh cóng làm tím tái cả môi. Sau đó được đưa về nhà tôi chăm sóc. Lớn lên rất thông minh không chăm chỉ học hành, đi theo một tên trùm xã hội đen, hắn không có con cái. Rất vừa mắt cậu bé này. Sau này qua đời giao lại tổ chức cho cậu ấy, lúc đó cậu ấy vừa tròn 18 tuổi” - Will
Si nói tiếp: “ Tám năm nay chúng tôi không ngừng vươn thế lực ra các châu lục khác, có trụ sở ở mọi nơi trên Thế Giới chính là muốn dò la tung tích ba mẹ cậu ấy. Cậu ta rất khổ sở, 18 tuổi đã phải gánh vác tổ chức, vô số lần bị thương, voi số lần bị ám sát, đến cả lúc ngủ cũng trong tư thế phòng bị. Vì vậy lúc nghe tin cô bị bắt lên du thuyền cậu ấy đã mất bình tĩnh, Thẩm Hạ Nhiên, cô đối với cậu ấy rất quan trọng, hãy luôn nhớ điều đó”
__________________________
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ông trùm
- Chương 2: Trộm đến nhà
- Chương 3: Đấu với cọp
- Chương 4: Bắn súng
- Chương 5: Fif
- Chương 6: Cứu người
- Chương 7: Bị thương
- Chương 8: Lo lắng
- Chương 9: Ghi sổ nợ
- Chương 10: Trò chơi bắt đầu
- Chương 11: Casser
- Chương 12: Chăm sóc
- Chương 13: Mất tích
- Chương 14: Je vous aime
- Chương 15: Ngắm trời đêm
- Chương 16: Quay về Thẩm Gia
- Chương 17: Sáng tỏ lòng mình
- Chương 18: Gặp nguy hiểm
- Chương 19: Phát điên (1)
- Chương 20: Phát điên (2)
- Chương 21: Trúng độc
- Chương 22: Sống chết
- Chương 23: Lệnh báo tử
- Chương 24: Ông trùm ra tay
- Chương 25: Tiêu diệt
- Chương 26: Tiêu diệt (2)
- Chương 27: Hai mươi năm trước
- Chương 28: Kết thúc
- Chương 29: Quan trọng với anh
- Chương 30: Công khai tình cảm
- Chương 31: Ngượng
- Chương 32: Tai nạn
- Chương 33: Khó khăn
- Chương 34: Đưa ra quyết định
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Gặp lại
- Chương 37: Vì em mà chịu đựng
- Chương 38: Giận
- Chương 39: Níu giữ tình cảm
- Chương 40: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 41: Thân phận
- Chương 42: Buổi tối ngọt ngào
- Chương 43: Tìm được giác mạc
- Chương 44: Phẫu thuật
- Chương 45: Tâm tư
- Chương 46: Nuông chiều
- Chương 47: Tháo băng
- Chương 48: Hồi phục tốt
- Chương 49: Dạy dỗ
- Chương 50: Tính sổ
- Chương 51: Sợ
- Chương 52: Nỗi lòng của anh
- Chương 53: Cưng chiều
- Chương 54: Cầu hôn
- Chương 55
- Chương 56: Kết hôn
- Chương 57: Có biến
- Chương 58: Hẹn em kiếp sau
- Chương 59: Mất đi
- Chương 60
- Chương 61: Anh vẫn ở đây
- Chương 62: Manh mối
- Chương 63: Kế hoạch
- Chương 64: Thôi miên
- Chương 65: Tấn công
- Chương 66: Tiêu diệt
- Chương 67: Gặp lại
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Không thể vì mình
- Chương 70: Hẹn ước
- Chương 71: Mất đi
- Chương 72: Ngọn đồi nhỏ
- Chương 73: Mang theo cuộc sống của anh
- Chương 74: Em ơi…
- Chương 75: Vực dậy
- Chương 76: Người xấu
- Chương 77: Cuộc sống trong hai năm
- Chương 78
- Chương 79: Đến bar
- Chương 80: Náo loạn
- Chương 81: Luật cũ
- Chương 82: Nghén
- Chương 83: Đi sinh
- Chương 84: Dụ dỗ (Hoàn)
- bình luận